intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Ánh sao băng P8

Chia sẻ: Tuong Phu | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:0

73
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Buổi sáng, Nhật Tân ngồi uống cà phê một mình. Một lúc sau thì Yến Nga tìm đến. Anh thật sự ngạc nhiên trước sự xuất hiện của cô: - Ua tại sao em lại ở đây vậy Nga? Yến Nga nói như thú nhận: - Em vừa trốn trại cai nghiện và ở đến đây tìm anh. Tự nhiên Nhật Tân thấy giận cô vô cùng. Anh nói với vẻ bực bội: - Sao em không ở trong trại cai nghiện mà lại trốn trại để ra ngoài vậy hả? Em làm anh nản quá Nga à. ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Ánh sao băng P8

  1. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG PHẦN 8 B uổi sáng, Nhật Tân ngồi uống cà phê một mình. Một lúc sau thì Yến Nga tìm đến. Anh thật sự ngạc nhiên trước sự xuất hiện của cô: - Ua tại sao em lại ở đây vậy Nga? Yến Nga nói như thú nhận: - Em vừa trốn trại cai nghiện và ở đến đây tìm anh. Tự nhiên Nhật Tân thấy giận cô vô cùng. Anh nói với vẻ bực bội: - Sao em không ở trong trại cai nghiện mà lại trốn trại để ra ngoài vậy hả? Em làm anh nản quá Nga à. Yến Nga ngẫm nghĩ một lúc rồi tìm cách nói bừa: - Em bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối anh à. Nhật Tân hỏi với vẻ ngạc nhiên: - Cái gì? - Em bị ung thư dạ dày. - Từ đó giờ anh chưa từng nghe em nói tới căn bệnh này mà. Yến Nga lặng yên một lúc để tìm cách nói dối anh: - Em mới phát hiện đây thôi. À, lúc em trở về Canada đấy. Nhật Tân gặn hỏi: - Em nói thật đấy hả? - Dạ em nói thật mà. Dừng lại một lúc rồi cô nói thêm: - Căn bệnh cứ hoành hành em hoài. Em tìm cách trốn trại để chữa trị bệnh. - Vậy à? Những gì Yến Nga vừa nói đã thuyết phục được Nhật Tân. Anh không hề giận cô mà ngược lại anh càng lo cho cô hơn. www.vuilen.com 114
  2. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nhật Tân hỏi với vẻ quan tâm: - Bây giờ em định chữa trị bằng cách nào? Yến Nga khẽ lắc đầu: - Em cũng không biết nữa. Nhật Tân ngẫm nghĩ một lúc rồi nói như yêu cầu: - Ngày mai em hãy đến bệnh viện xin nhập viện điều trị. Cô lại lắc đầu như phản đối: - Em không chịu nhập viện đâu gò bó lắm. - Vậy ngày mai anh sẽ đưa em các bác sĩ tư nhân khám bệnh. Yến Nga nói một cách mạnh dạn: - Hay anh cứ cho em một ít tiền đi. Em sẽ tự đi điều trị được mà. Nhật Tân không chút do dự gì. Anh lấy ra một số tiền rồi đặt vào tay Yến Nga: - Em cứ giữ lấy đi. Nhận lấy số tiến cô nàng cười thật tươi: - Cám ơn anh nha. Trầm ngầm một lát rồi Nhật Tân hỏi như thăm dò: - Rồi bây giờ em có dự định ở đâu không? - Em cũng không biết nữa. Nhà cửa em đã bán tất cả rồi. Bây giờ em cũng không còn người thân để nương tựa nữa. Câu nói đó làm Nhật Tân thấy đau xót cho cô vô cùng. Anh rít một hơi thuốc rồi nói như khẳng định: - Anh nhất định không để em sống lêu lỏng như thế này được. Em phải có nhà ở, việc làm đàng hoàng. Yến Nga nhìn anh rồi thắc mắc: - Ý anh như thế nào em không hiểu? www.vuilen.com 115
  3. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Anh có quen với giám đốc của một xí nghiệp may. Anh sẽ xin cho em vào xí nghiệp đó. Yến Nga lặng im không phản ứng gì. Rồi Nhật Tân gặn hỏi: - Em có đồng ý với ý kiến của anh không? Yến Nga khẽ gật đầu: - Cũng được. Nhật Tân nói như động viên: - Em phải cố gắng lên đi. Đừng sống buông xuôi sa ngã nữa. Trong tuần này anh sẽ tìm thuê cho em một căn nhà để em có chỗ ở đàng hoàng. Yến Nga nhìn anh thật lâu rồi chậm rãi nói: - Anh đã có gia đình mà vẫn lo lắng cho em như thế này em mừng lắm. - Em đừng suy nghĩ gì sâu xa cả. Cứ coi như là có một người bạn tốt giúp đỡ em. Cả hai đều không nói thêm gì. Rồi Nhật Tân chia tay Yến Nga. Và anh đi thẳng sang Phú Quốc chứ không quay về nhà. Mấy ngày sau, Nhật Tân vẫn không trở về. Hình như Sao Khuê cũng không còn giận anh nhiều nữa. Cô bắt đầu có cảm giác trông chờ anh. Buổi chiều, Sao Khuê đã chuẩn bị một mâm cơm thật ngơn mà Nhật Tân vẫn chưa về. Nên bây giờ cô chỉ ngồi ăn bên cạnh mẹ chồng. Sao Khuê nhỏ nhẹ nói: - Sao anh Tân qua công ty mấy ngày nay mà vẫn chưa về vậy mẹ. Bà Nhật Lê chậm rãi nói: - Chắc công ty có nhiều công việc lắm nên nó không về được. Sao Khuê lại nói với giọng buồn rầu: - Có khi nào tại con giận ảnh nên ảnh không về. Bà Nhật Lê khẽ cười một tiếng: - Con giận nó chứ đâu có phải nó giận con đâu mà không chịu về. www.vuilen.com 116
  4. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Sao Khuê không nói thêm gì nữa. Một lát sau cô nhìn bà Nhật Lê và nói một cách quan tâm: - Mẹ ráng ăn cho no nha mẹ. - Ừ. Dừng lại một lát rồi bà nói như yêu cầu: - Con cố gắng lo cho con kìa. Có thai thì phải cố gắng ăn cho khỏe. Sao Khuê khẽ gật đầu: - Dạ con biết rồi mà. Bà Nhật Lê nói với vẻ lo lắng: - Sáng mai mẹ phải đi Hồng Kông rồi. Thằng Tân mà không về thì làm sao mà mẹ an tâm được. Hình như Sao Khuê hơi ngạc nhiên vì câu nói đó. Cô nhìn bà rồi thắc mắc: - Ủa, mẹ đi Hồng Kông chi vậy. - Mẹ muốn tìm hiểu về thị trường thời trang bên đó con à. Sao Khuê lại hỏi với vẻ tò mò: - Mẹ dự định sang bên đó bao lâu vậy? - Có sớm lắm cũng phải một tuần. Bà Nhật Lê thở dài một cái: - Không biết chừng nào nó về đây nữa. Sao Khuê nói một cách mạnh dạn: - Mẹ cứ yên tâm đi để lo công việc. Con ở nhà một mình cũng được. Không cần phải chờ anh Tân về đâu. Bà Nhật Lê nói như bộc bạch: - Nhà cửa mênh mông như thế này mà chỉ có một mình con ở nhà. Mẹ thật sự không an tâm chút nào. - Nếu ảnh chưa kịp về thì con tạm đóng cửa hàng quần áo. www.vuilen.com 117
  5. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Hình như câu nói đó đã làm bà Nhật Lệ yên tâm hơn nhiều. Bà gật đầu như đồng ý: - Con tính vậy cũng được. Hai người không nói thêm gì. Tự nhiên, Sao Khuê bị nôn ọc. Bà Nhật Lê sốt ruột hỏi: - Con có sao không Khuê? - Dạ không sao đâu mẹ ạ. Dừng lại một lát rồi cô nói thêm: - Tự nhiên con lại muốn nôn mửa. - Vậy à? Chắc con bị thai hành rồi đó. Chút nữa con về phòng nhớ uống thuốc thêm nha. - Dạ. Bà Nhật Lê nhìn Sao Khuê rồi nói với vẻ lo lắng: - Từ lúc mang thai mẹ thấy con trở nên xanh xao lắm. Sao Khuê nói một cách thành thật: - Có lúc con ăn uống được, có lúc con không ăn được gì cả. - Con mới mang thai lần đầu nên bị hành. Phải cố gắng uống thuốc để bảo vệ sức khỏe nha con. Sao Khuê khẽ gật đầu rồi dịu dàng nói: - Dạ con biết rồi mẹ ạ. Bà Nhật Lê không nói thêm gì. Một lát sau Sao Khuê nói với vẻ quan tâm: - Mẹ lên phòng khách ngồi nghỉ đi. Để con lên phòng thu xếp đồ đạc cho mẹ. Bà Nhật Lê khoát tay như không đồng ý: - Để chút nữa mẹ thu xếp được rồi. Con nên nghi ngơi đi. Đang có mang thì đừng làm mệt lắm con à. - Không sao đâu. Con làm được mà. www.vuilen.com 118
  6. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nói xong, cô vội vã đi lên phòng. Nhìn cử chỉ luýnh quýnh đó mà bà thương cô vô cùng: Buổi sáng, bà Nhật Lê xách va ly xuống phòng khách thì Sao Khuê đang ngồi đợi ở đó. Cô nhỏ nhẹ hỏi: - Bây giờ mẹ đi hả? - Ừ. Mẹ đi. Mấy ngày sau, Sao Khuê bị thai hành liên tục, ăn gì ói nấy. Chỉ còn một mình trong nhà, Sao Khuê chỉ ăn uống qua quýt làm cô trở nên xanh xao hơn. Buổi sáng, Sao Khuê bưng ly sữa ra phòng khách định ngồi uống, thì bất ngờ cô ngất xỉu. May thay lúc đó Nhật Tân vừa về đến, anh ôm choàng lấy cô. Nhật Tân hốt hoảng thốt lên: - Em có sao không Sao Khuê? Sao Khuê vẫn nằm yên không động tĩnh gì. Anh bế cô về phòng. Nhật Tân tìm dầu thoa cho cô. Một lát sáu, Sao Khuê mới tỉnh lại. Nhật Tân thấy vui mừng không thể tả. Anh thốt lên: - Em tỉnh rồi hả Sao Khuê? Sao Khuê nhìn anh một lúc rồi nói như than thở: - Em thấy đói quá. - Em đói hả? Đợi anh một chút nha. Nói chưa dứt câu Nhật Tân vội vàng chạy về phía nhà bếp. Một lát sau, anh mang lên cho cô một tô cháo nóng. Nhật Tân bước đến nhẹ nhàng đỡ cô ngồi dậy: - Em ngồi dậy ăn ít cháo là khỏe lại ngay. Nói xong, Nhật Tân ngồi cạnh Sao Khuê và đúc cô từng muỗng cháo. Hình như cử chỉ ần cần đó của anh làm cô tạm nguôi đi cơn giận. Sao Khuê nhìn anh một lúc rồi hỏi với giọng yếu ớt: - Anh về Sài Gòn từ lúc nào vậy. Nhật Tân trả lời một cách thành thật: www.vuilen.com 119
  7. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Anh vừa xuống sần bay là về đây ngay đấy. Lặng im một lúc rồi Sao Khuê nói như trách cứ: - Sao mấy ngày nay anh đi mất biệt không trở về với em vậy? - Công ty có rất nhiều công chuyện nên anh không về với em được. Dừng lại một lát rồi anh nói một cách thật lòng: - Không về nhà được anh thấy sốt ruột lắm. Anh lo cho sức khỏe của em lắm. Sao Khuê nũng nịu nói: - Em không tin. - Anh nói thật đấy. Xa em là anh nhớ không chịu nổi. Sao Khuê nói như hờn dỗi: - Có thật là anh nhớ em hay là anh nhớ người yêu cũ của anh. Nhật Tân trầm ngâm một lúc rồi thành thật nói: - Mối quan hệ giữa anh và Yến Nga bây giờ là hoàn toàn trong sáng. - Ai mà tin cho nổi miệng lưỡi của anh. - Anh nói thật đấy. Sở dĩ thời gian gần đây anh gần gũi bên Yến Nga vì cô đang gặp khó khăn. Cô ấy đang cần sự giúp đỡ của anh. Sao Khuê nhìn anh rồi hỏi với vẻ tò mò: - Yến Nga cần anh giúp chuyện gì vậy? Anh đừng nói với em là anh giúp chị ta chuyện tình cảm nha. Nhật Tân khẽ lắc đầu: - Không có chuyện đó đâu. - Thật ra anh giúp đỡ chị ta cái gì vậy. Nhật Tân thở dài như bất mãn. Rồi anh nói một cách thành thật: Yến Nga đang nghiện ma túy, anh phải giúp đỡ cô ấy cai nghiện. Dừng lại một lát rồi anh nói như trách cứ: www.vuilen.com 120
  8. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Anh có làm gì có lỗi đâu mà em cũng giận anh nữa. - Sao Khuê nói như nhắc lại: - Em gọi điện cho anh mà chị ta bắt máy. Em tức điên cả người. - Tại vì anh sơ ý để máy trên bàn rồi bước ra ngoài. Em gọi cho anh ngay lúc đó. Sao Khuê không nói thêm gì. Nhật Tân lại trách cứ: - Chỉ vì hiểu lầm mà em giận anh dai dễ sợ. Chắc em làm như vậy là muốn trừng phạt anh chứ gì. Sao Khuê bĩu môi: - Em giận ai là phải. Ai bảo anh không chịu giải thích để cho em hiểu lầm. - Em nhớ lại đi. Lúc đó em cứ quát ngang chớ có cho anh cơ hội giải thích gì đâu. Sao Khuê cúi mặt xuống vì ngượng. Nhớ lại đêm đó, cô đã phản ứng dữ dội và giận Nhật Tân oan ức. Nhật Tân hỏi như thăm dò: - Bây giờ anh giải thích rồi. Em hết giận anh chưa? Sao Khuê chỉ mỉm cười một cái thay cho câu trả lời. Cử chỉ dịu dàng đó làm anh thấy thương cô ghê gớm. Anh nâng nhẹ cằm cô lên: - Anh nhớ em lắm Sao Khuê à. Nhật Tân vừa cúi xuống môi cô thì chuông nhạc điện thoại reo lên. - Alô. - Alô. Mày đang ở đâu vậy Tân? - Tao đang ở nhà. Hùng An nói như yêu cầu: - Mày vào bệnh viện ngay nha Tân. Tự nhiên Nhật Tân thấy sửng sốt vô cùng vì câu nói đó. Anh gặn hỏi: - Có chuyện gì vậy An? www.vuilen.com 121
  9. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Yến Nga vừa uống thuốc quá liều. - Mày vào ngay đi. - Ừ. Nhật Tân tắt máy rồi anh quay qua Sao Khuê: - Em ở nhà nha. Nói chưa dứt câu, Nhật Tân hấp tấp lao ra khỏi nhà. Bỏ lại Sao Khuê ở nhà một mình và cô lại tiếp tục nôn ọe đến lả người. Tự nhiên cô thấy buồn một cách sâu sắc.    N hật Tân đến phòng hồi sức cấp cứu thì gặp Hùng An. Anh cũng đang ngồi chờ bác sĩ thoo dõi tình trạng sức khỏe của Yến Nga. Nhật Tân hấp tấp hỏi: - Sao mày lại ngồi ở đây vậy An? - Bác sĩ cách ly không cho vào nên tao ở đây ngồi chờ mày. Nhật Tân hỏi với vẻ sốt ruột: - Yến Nga nằm ở đâu hả? Cô ấy có sao không vậy? Tao cũng không biết nữa. Bác sĩ đang theo dõi. Nhật Tân không hỏi thêm gì. Anh cứ đi tới đi lui liên tục trước hành lang. Thấy cử chỉ sốt ruột đó của anh, Hùng An đưa cho anh một điếu thuốc: - Hút một điếu đi cho đỡ căng thẳng. Nhật Tân khoát tay: - Chuyện như thế này rồi còn hút gì nổi mà hút. Hùng Anh nhíu mày nhìn anh: - Mày hãy giữ bình tĩnh đi. Làm gì mà tỏ ra căng thẳng dữ vậy. www.vuilen.com 122
  10. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nhật Tân lặng thinh như không để ý gì đến câu nói của Hùng An. Một lát sau, Nhật Tân chậm rãi hỏi: - Mày đến đây lâu chưa vậy? - Yến Nga vừa vào nhập viện là tao đến ngay. Trầm ngâm một lúc rồi Nhật Tân tò mò hỏi: - Sao mày hay Yến Nga nhập viện vậy An? Hùng An nói một cách chậm rãi: - Tao thấy buồn buồn nên định lại nhà trọ của Yến Nga nói chuyện cho vui. Vừa đến tao biết tin này nên chạy thẳng vào đây. - Vậy à? Nhật Tân nói như than thở: - Cô ta làm tao khổ sở quá. Tao đã lo cho cô ấy việc làm, thuê nhà cho ở. Bây giờ lại bày đặt tự tử nữa. Hùng An nói một cách thật lòng: - Bạn bè của nhau không mà. Tao với mày cố gắng giúp đỡ Yến Nga vượt qua khó khăn này. Tao với mày mà làm ngơ thì cô ta sẽ không có chỗ mà nương tựa. Nhật Tân nói một cách thật lòng: - Giận quá thì nói vậy chứ tao có bỏ cô ấy được đâu. Dừng lại một lát rồi Nhật Tân nói với vẻ lo lắng: - Cô ta đã bị ưng thư dạ dày mà lại uống thuốc bậy. Tao sợ cô ấy sẽ gặp nguy hiểm tính mạng. Hình như Hùng An thấy ngạc nhiên vì câu nói đó. Anh liền thắc mắc: - Mày nói Yến Nga bị gì hả? - Cô ấy bị ung thư bao tử. Bộ mày không biết hả? - Kỳ lạ thật. Có bao giờ cô ấy nói với tao là cô ấy bệnh đâu. Hay là cô ấy bịa ra như vậy để mày động lòng đấy. www.vuilen.com 123
  11. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nhật Tân vẫn lặng im không nói thêm gì. Hình như anh không để ý gì đến câu nói đó. Một lát sau, Hùng An vén tay áo nhìn đồng hồ rồi nói như yêu cầu: - Bây giờ mày ở lại chờ Yến Nga ra khỏi phòng cấp cứu nha. Nhật Tân ngạc nhiên hỏi: - Ủa. Mày định đi đâu vậy? - Tao ở đây lâu lắm rui nên uể oải lắm. Bây giờ có mày thì tao về nghỉ ngơi một chút cho khỏe. Nhật Tân gật gù: - Mày về đi để tao ở lại cho. - Chừng nào rãnh tao sẽ ghé. - Ừ. Hai ngày trôi qua, Nhật Tân đã mất biệt không trở về nhà. Điều đó làm Sao Khuê sốt ruột và nhớ anh không chịu nổi. Buổi sáng, Sao Khuê ngồi thẫn thờ trong phòng. Cô dự định gọi điện cho anh nhưng sực nhớ ra hôm ấy anh hấp tấp đi quên mang máy theo. Rồi Sao Khuê quyết định sang nhà Hùng An để tìm Nhật Tân. Vừa thấy cô, Hùng An liền nói với vẻ ngạc nhiên: - Ủa. Sao tự nhiên hôm nay lại đi lạc qua đây vậy Sao Khuê? Sao Khuê cười chào Hùng An mà không nói gì. Anh nhìn cô rồi nói một cách lịch sự: - Mời Sao Khuê ngồi đây. - Cám ơn anh An. - Từ đó giờ mới thấy Sao Khuê một mình tới đây chơi đó nha. - Dạ. Dừng lại một lúc rồi Sao Khuê nói với vẻ sốt ruột: - Anh Tận đi suốt hai ngày nay mà không về nhà. Em định qua đây xem anh Tân có ở lại đây chơi với anh không. - Không. www.vuilen.com 124
  12. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Hình như điều Sao Khuê vừa nói làm Hùng An hơi ngạc nhiên. Anh tròn mắt nhìn cô: - Hai ngày nay nó không hề về nhà hả? - Dạ. Hùng An vẫn lặng thinh chưa tiết lộ gì thì nói một cách lo lắng: - Anh ta không đến đây thì em cũng không biết tìm ảnh ở đâu nữa. Hùng An nói như thông báo: - Thằng Tân đang ở trong bệnh viện đấy Sao Khuê à. Tự nhiên Sao Khuê thấy hốt hoảng vô cùng vì cầu nói đó. Cô thốt lớn: - Anh An nói gì hả? Sao anh Tân phải vào bệnh viện. Biết mình đã làm Sao Khuê hiểu nhầm. Hùng An vội nói như đính chính: - Sao Khuê bình tĩnh đi. Thằng Tân vẫn khỏe mạnh, nó không bị gì cả. Sao Khuê thấy nhẹ nhõm vô cùng. Cô hít một hơi thật sâu để cố giữ bình tỉnh lại: - Anh An làm em muốn hú vía. Hùng An cười giả lả: - Anh xin lỗi vì làm em hiểu nhầm. Trầm ngâm một lúc rồi Sao Khuê thắc mắc: - Anh Tân vào bệnh viện làm gì mà ở suốt hai ngày nay vậy anh Tân? Hùng An hơi lúng túng một chút vì câu hỏi đó. Anh không biết giải thích như thế nào về chuyện của Nhật Tân và Yến Nga. Hùng An đành nín lặng. Một lát sau, Sao Khuê lại gặn hỏi: - Thật ra là có chuyện gì vậy anh An? Hùng An vẫn ấp úng chưa kịp nói gì thì Sao Khuê lại nói như yêu cầu: - Anh An nói thật cho em nghe đi. Anh đừng giấu em nha. Hình như không còn lựa chọn nào khác, Hùng An nói một cách thành thật: www.vuilen.com 125
  13. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Yến Nga đang nhập viện. Chắc Nhật Tân ở lại giúp đỡ cô ấy. Sao Khuê hơi nản một chút vì câu nói đó. Cô lặng thinh một chút để cố giữ bình tĩnh. Rồi cô nói như trách cứ: - Có chuyện gì thì ảnh cũng phải về thăm nhà chứ. Ảnh làm gì mà ở suốt hai ngày nay dữ vậy. Trầm ngâm một lát rồi Hùng An nói một cách thật lòng: - Hoàn cảnh của Sao Khuê đáng thương lắm. Cô ấy không còn chỗ dựa nào cả. Anh và Nhật Tân làm ngơ thì cô ấy sẽ khổ sở lắm. Sao Khuê khẽ gật đầu như thông cảm: - Thật vậy à? Dừng lại một lúc rồi Sao Khuê chậm rãi nói: - Bạn bè giúp nhau lúc khó khăn là lẽ đương nhiên. Nhưng ảnh đi suốt hai ngày mà không nói với em tiếng nào làm em giận ảnh nhiều lắm. Hùng An gật gù: - Thằng này cũng tệ thật. Sao Khuê vẫn lặng thinh không nói gì. Một lát sau, Hùng An nói thêm như biện minh: - Chắc tình hình sức khỏe của Yến Nga nguy hiểm nên nó không thể bỏ về được. Sao Khuê nhìn Hùng An rồi hỏi một cách quan tâm: - Yến Nga bị gì mà phải nằm viện vậy anh? Hùng An nói một cách thành thật: - Yến Nga uống thuốc quá liều em à. Sao Khuê sửng sốt vô cùng vì câu nói đó. Cô trừng mắt nhìn anh: - Chị ta tự tử hả? - Ừ. Cố giữ bình tĩnh một lúc rồi Sao Khuê thắc mắc: - Có chuyện gì mà chị ta lại tự tử vậy anh? Ngẫm nghĩ một lúc rồi Hùng An nói một cách chậm rãi: www.vuilen.com 126
  14. Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Anh cũng không biết lý do gì mà cô ấy lại quyết định dại dột như vậy. Dừng lại một lát rồi Hùng An nói thêm: - Bây giờ cô ta là một con nghiện, cha cô ta mới đột ngột qua đời. Anh nghĩ Yến Nga bị sốc. Hình như Sao Khuê đã bắt đầu thấy cảm động vì điều Hùng An vừa nói. Cô hỏi một cách quan tâm: - Bây giờ sức khỏe của chị ta thế nào rồi anh An? - Có lẽ là rất nguy hiểm. Cô ta đã hôn mê suốt mấy ngày qua. Sao Khuê nói với vẻ lo lắng: - Nghiêm trọng dữ vậy sao? - Bởi vậy nên thằng Tân không nở bở về nhà được đấy. Ngẫm nghĩ một lúc thật lâu rồi Sao Khuê nói như yêu cầu: - Bây giờ anh An dẫn em vào thăm chị Nga nha. Hình như Hùng An thật sự ngạc nhiên vì điều đó. Anh thật sự không ngờ Sao Khuê tỏ ra bao dung như vậy. Không cần suy nghĩ gì Hùng An liền gật đầu đồng ý: - Anh cũng dự định đi vào đó để thăm cô ta đấy. Sao Khuê nói với giọng năn nỉ: - Vậy mình cùng đi vào đó thăm chị Nga nha anh An. Hùng An đứng bật đậy: - Vậy anh và Sao Khuê cùng đi. Đợi anh một chút nha Sao Khuê. - Dạ. Hùng An vừa đi vài bước thì Sao Khuê lại nói với giọng hối thúc. - Nhanh lên nha anh An. - Ừ anh ra ngay mà. Một lát sau, Hùng An chuẩn bị xong. Anh và Sao Khuê cùng ra xe và đi thẳng về bệnh viện. www.vuilen.com 127
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2