intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bão tháng bảy

Chia sẻ: Vylanh Ngọc Vy | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:35

44
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Chiếc taxi chuyển động chậm dần đều rồi đỗ xịch trước cửa ga Hà Nội. Ly bước xuống xe, lỉnh kỉnh với bao nhiêu túi xách, ba lô các loại, cô vội vã chạy tới quầy mua vé cho kịp chuyến tàu đêm. Ngoài trời đã bắt đầu có những hạt mưa, gió mỗi lúc một mạnh và chớp vẫn giật đùng đùng như đang dọa nạt.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bão tháng bảy

  1. Bão tháng bảy
  2. "Sẽ ra sao khi lòng cồn cào, bão nổi"... Chiếc taxi chuyển động chậm dần đều rồi đỗ xịch trước cửa ga Hà Nội. Ly bước xuống xe, lỉnh kỉnh với bao nhiêu túi xách, ba lô các loại, cô vội vã chạy tới quầy mua vé cho kịp chuyến tàu đêm. Ngoài trời đã bắt đầu có những hạt mưa, gió mỗi lúc một mạnh và chớp vẫn giật đùng đùng như đang dọa nạt. "Phựt", cái túi nylon màu trắng không chịu nổi sức nặng của đống đồ ăn vặt Ly mang theo đã đầu hàng, đứt quai. Mấy quả mận rơi ra, lăn lông lông khiến Ly phải bỏ cả ba lô cúi xuống nhặt và cố dồn chúng vào một túi khác. Hai năm rồi, Ly vẫn vậy. Từ bé cô đã quen với việc được ba mẹ nuông chiều, lớn thêm chút nữa thì có anh - người yêu đầu tiên từ năm cô bước vào Đại học - hết lòng chăm sóc, đâm ra Ly đã vụng về, lại càng thêm hậu đậu. Từ ngày anh rời xa, cũng là lúc Ly quyết định dọn ra ở riêng, không sống cùng ba mẹ nữa, cô đã biết cách tự lo cho bản thân, nhưng cái tật quên trước quên sau thì mãi vẫn không sửa được.
  3. Ly sinh vào tháng 7, là mùa bão của miền Bắc. Thế mà cô sợ mưa giông, sấm sét như sợ cọp. Hồi còn nhỏ mỗi lần có mưa giông, Ly lại sợ hãi ôm chặt lấy chị gái, đôi khi thức trắng đêm không ngủ được. Vài năm sau chị gái đi lấy chồng, mỗi đêm như vậy Ly chỉ biết trùm chăn kín mặt và khóc. Có lần Ly gọi điện cho chị gái giữa đêm, thút thít: - Chị Linh à, về nhà với em đi, em sợ sấm không ngủ được... Chị Ly vừa buồn cười, vừa bực, vừa thương cô em bé bỏng. Chị mắng yêu: - Con hâm này, mấy tuổi rồi hả? Sắp thi đại học đến nơi còn làm nũng chị. Mười mấy năm nay lần nào mưa bão mày cũng sợ co rúm vào mà có năm nào sét nó đánh được mày chưa? Tắt máy ngủ đi, không biết bao giờ mới lớn được đây... Chị dập máy giữa chừng, bỏ lại Ly với cái màn hình điện thoại sáng quắc, mắt đầm đìa nước... Giờ thì Ly chẳng còn sợ sấm như ngày xưa, lại còn có thể điềm tĩnh nằm xem tivi hoặc online Facebook mặc cho ngoài trời sét rạch những tia chằng chịt, gió thét gào và sấm đì đùng cùng tiếng mưa như đang muốn đập tan tấm kính cửa sổ căn hộ trên tầng 7...
  4. Tiếng loa thông báo the thé cất lên, cắt ngang dòng hoài tưởng của Ly: "Chuyến tàu Hà Nội - Đà Nẵng mang số hiệu SE1 chuẩn bị khởi hành, mời quý khách..." Ly bật dậy khỏi hàng ghế chờ, khệ nệ tay xách đồ, tay cầm vé bước qua cổng soát vé. Dòng người đông đúc cộng mùi đất ngai ngái bốc lên sau cơn mưa khiến cô cảm thấy ngột ngạt vô cùng. Nhanh chóng tìm đến toa số 7, chỗ ngồi của mình và chất gọn hành lý lên ngăn để đồ, Ly cắm mặt vào cuốn tiểu thuyết đang đọc dở, đến đoạn hai nhân vật chính gặp lại nhau vào một ngày mưa bão, cô không thể đợi thêm được nữa... Ly bất chợt liếc sang, ghế bên cạnh cô vẫn còn trống...
  5. Mưa đã bắt đầu nặng hạt và tiếng người huyên náo, lộn xộn làm Ly không thể tập trung đọc tiếp. Cô đưa mắt ra ngoài cửa sổ, sau tấm chắn kim loại, những dáng người lớn, nhỏ vẫn cứ chuyển động nhịp nhàng, vài cặp đôi chia tay nhau đầy nước mắt, vài gia đình cũng tay xách nách mang đi du lịch, vài anh chị Tây đẹp xinh còn đang hớt hải tìm toa tàu ghi trên vé... tất cả đều có đôi có cặp, chẳng thấy ai lẻ bóng như Ly. Chợt, một cái túi xách du lịch nặng trịch rơi "bộp" xuống, trúng vai Ly khiến cô đau điếng. Ly còn đang nhăn mặt xuýt xoa thì chủ nhân chiếc túi rối rít cúi đầu: - Ôi... em xin lỗi, em xin lỗi. Tại cái ngăn đồ cao quá em không với tới được. Chị có sao không ạ? Ly ngước lên, một cô bé với mái tóc xoăn bồng bềnh dễ thương đang nhìn Ly, vẻ mặt có phần hơi sợ sệt. Ly cười hiền, gật đầu:| - Không sao em ạ. Rồi cô quay mặt vào trong, úp chiếc mũ cói kiểu vintage lên mặt, kéo tấm chăn
  6. mỏng đắp đến tận cổ, nhắm mắt, cố ngủ. Bên tai cô vẫn vang đều đều tiếng người huyên náo: - Gọn vào nào, nhờ cái! - Chỗ này cơ mà Bách ơi! - Excuse me... - Mẹ ơi bao giờ thì mình đến nơi? - Anh đã bảo để anh cất cho mà, chân ngắn lại còn cố với... - Kệ em, đấy, của anh hết, đi mà cất. Em vừa làm rơi túi đồ vào chị này, ngại quá... Bất giác, Ly nhỏm dậy, đưa mắt nhìn. Đứng cạnh cô bé tóc xoăn vừa rồi là một chàng trai, cao, trắng, kính cận gọng đen và khuôn mặt vô cùng thân thuộc. Anh khựng lại khi thấy Ly, miệng há hốc và biểu cảm khuôn mặt khá là buồn cười. Họ phải nhìn nhau như vậy mất mấy chục giây, cho đến lúc Ly đưa tay vẫy vẫy, anh mới lắp bắp: - Em đi đâu vậy?
  7. - Em đi Đà Nẵng - Ly tươi rói. Vừa lúc đó, ba, bốn chàng trai khác tiến đến chỗ họ, vỗ vai anh nói lớn: - Cất được hành lý cho Yến chưa Huy? Có muốn đổi vé để được ngồi cạnh nhau không? Cô bé tóc xoăn kéo tay anh, mắt không rời Ly, hỏi nhỏ: - Anh quen chị này à? - Ơ... - Anh ấp úng mãi không nên lời. Đột nhiên mấy chàng trai đi cùng anh lao vào bắt tay Ly như thể đoàn đại biểu nước nhà đón nguyên thủ quốc gia nước khác: - Chào em! Em là bạn Huy hả? Anh cũng là bạn Huy, anh tên Khánh... anh tên Nam... anh tên abcxy. Ly có chút bất ngờ vì thái độ quá niềm nở của mấy người bạn mới, nhưng cô vẫn đưa tay ra bắt, mỉm cười thân thiện: - Dạ. Chào mọi người, em là Ly, bạn gái cũ của anh Huy ạ.
  8. Tức thì mặt cô bé tóc xoăn biến sắc, cô bé hơi nheo mày nhìn anh kiểu khó hiểu. Anh vẫn đứng trơ ra đấy, mồ hôi bắt đầu lấm tấm trên sống mũi mà chẳng hiểu vì sao. Mấy anh Nam, anh Khánh lại tiếp tục nhao lên: - Ô thế à? Sao trước không thấy Huy ra mắt anh em vậy? À em có phải cô bé hát hay hay mà từng đi thi Miss Teen không nhỉ? Hay là em họa sĩ mới được nhận giải gì của nước ngoài năm ngoái? À, hay là Hạ Ly mà mới mười chín tuổi đã được tạp chí Z mời về làm cộng tác? Hay là... Anh xua tay, chặn họng lũ bạn: - Thôi đi bọn mày! Lảm nhảm gì đấy? Ly nhìn anh, cười nửa môi, đáp lại bằng một câu hỏi: - Ngày xưa anh Huy yêu nhiều thế hả các anh? Em có biết đâu... Bầu không khí tự nhiên chùng xuống và trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Ly hắng giọng: - À, và em đúng là Hạ Ly ạ.
  9. Tất cả trong số họ đều lặng thinh bối rối, vì mỗi lý do riêng... Nam phá tan sự im lặng bằng một đề nghị: - Anh đổi vé cho Yến để ngồi cạnh Huy nhé? Cô bẽ tóc xoăn bỗng gắt lên làm Ly giật bắn mình: - Không! Em muốn ngồi chỗ này. Ly hơi ngạc nhiên, tim cô đập mạnh, lặng lẽ quay đi tránh cái nhìn đầy thách thức của Yến. - Cũng được - Nam đáp, một tay kéo Huy về băng ghế phía sau - Nếu lát nữa muốn chơi bài thì xuống đây nhé. Huy vẫn đứng chôn chân tại chỗ, Khánh và hai người khác phải ra sức đẩy anh mới nhúc nhích được một chút. Một người thì thầm vào tai Huy: - Đi, mày! Kệ bọn con gái. Mọi người trong toa đã bắt đầu ổn định chỗ ngồi và trật tự hơn, đâu đó có người đã nhắm mắt ngủ. Ly lục túi xách, tìm điện thoại và tai nghe, dạo này tự nhiên Ly
  10. thích nghe lại mấy bài hát cũ rích từ nhiều năm trước, hẳn là bây giờ mới hiểu được ý nghĩa từng lời, từng câu trong những bài hát ấy. Đột nhiên, Yến quay sang Ly, nói rất khẽ: - Cái gì là của em thì đừng hòng ai chạm vào được! Ly rút tai nghe, nhìn Yến bình thản: - Chị không có ý định cướp của ai cái gì. - Vâng, thế là tốt ạ! - Yến cúi mặt, Ly không hiểu cô bé ấy đang nghĩ gì nữa. - Nhưng cũng chưa biết được - Ly tựa đầu vào thành ghế - Cái gì từng là của chị thì khó nói lắm, chị chỉ đòi lại thôi...
  11. Yến như có sét đánh ngang tai, máu từ tim đang tìm đường dội ngược hết lên não, cô mím môi để ngăn mình đừng thốt ra một câu gì đó khó nghe. Cô siết chặt bàn tay, móng tay bấm vào lòng bàn tay đau nhói cũng không hề hay biết. Yến nhìn thẳng vào mắt Ly, nhìn chằm chằm một cách đáng sợ. Ly đã tưởng lúc đó sẽ ăn một cái tát, hay đại loại thế, từ Yến. Nhưng không, Yến thở gấp gáp và bỗng đưa tay ôm ngực. Ly hoảng hốt, hình như đó là biểu hiện của cơn đau tim. Yến quay xuống, cất giọng khàn đặc một cách khó khăn: - Anh ơi, thuốc...! Mọi cái nhìn đổ dồn vào Yến, cả Ly cũng thấy hoang mang. Anh cuống cuồng đổ tung cả túi du lịch của Yến, lấy ra lọ thuốc dạng xịt nhỏ, một tay đỡ cô, luôn miệng trấn an: - Bình tĩnh em, thở đều nào! Mấy người bạn của Huy cũng ùa lên, hỏi han: - Lại lên cơn hen đấy à? - Sao rồi?
  12. - Khó chịu quá hả em? Ly vội lên tiếng: - Các anh dạt bớt ra để cô ấy có không khí mà thở chứ. - Ừ nhỉ... Mấy thằng lếch thếch kéo nhau về chỗ nhưng vẫn nhấp nhổm hóng hớt xem cô bé thế nào, Huy cẩn thận rót nước ra một chiếc cốc giấy đưa cho Yến: - Em lạnh lắm không? Anh bảo Nam đổi chỗ cho em nhé? - Không, em ổn rồi - Yến cười yếu ớt. Huy nhìn Yến, rồi quay sang nhìn Ly ái ngại: - Em để ý cô ấy giúp anh nhé. Ly gật đầu: - Yên tâm. Huy trở về chỗ ngồi, vẫn cố ngoái lại mấy lần, trong mắt anh hiện rõ sự bồn chồn, lo lắng. Lát sau, Yến bỗng nói nhỏ: - Thấy không? Anh ấy rất quan tâm em, ngay cả trước mặt chị. Ly ngỡ ngàng, "đơ" mất mấy giây. Hóa ra, cô nàng giả vờ phát bệnh để cho Ly thấy ai mới là người được anh yêu thương hết mực. Hóa ra, cô nàng đang cố chứng minh rằng trong lòng anh bây giờ, Ly chẳng còn chiếm một vị trí quan trọng làm ảnh hưởng đến xúc cảm của anh cũng như tình cảm anh phải dành cho cô ta. Thật nực cười!
  13. Yến rút chiếc khăn tay trong túi, thấm mồ hôi rất kiểu cách, mặc dù trong toa điều hòa đang bật mức tối đa và trước đó Ly còn phải co ro trong tấm chăn mỏng. Ly không trả lời, lặng lẽ đeo headphone, bật volume mức gần cao nhất. Trong đầu cô vang lên những giai điệu một bài hát của Avril: "Hey, hey, you, you, I don’t like your girlfriend No way, no way, I think you need a new one…" Tàu chuyển bánh vào lúc 11h đêm. Ly cảm nhận được từng nhịp bánh xe lăn trên đường ray "xình xịch", đều đặn và chậm rãi. Được một lúc quay sang thì thấy Yến đã ngủ ngon lành. Đôi môi nhỏ, vành môi cong như đem những hờn giận vào trong cả giấc mơ, đến Ly còn phải thầm công nhận rằng cô bé này quả thật rất xinh đẹp, dù lòng đầy ghen tức. Phía sau cô, Huy và các bạn vẫn thức đánh bài... ghi sổ nợ. Ghế chỗ Huy ngồi có một cái bàn ở giữa, hai ghế quay mặt đối diện nhau, thế là họ
  14. quyết định "sát phạt" nhau cho đến sáng. Ly nhắm mắt mơ màng, cô thiếp đi cùng những ký ức ngọt ngào của ba năm trước... Ba năm trước, cũng là ngày này, trên chuyến tàu SE1 từ Hà Nội vào Đà Nẵng chơi cùng chị gái, Ly gặp Huy như một định mệnh. Rõ ràng là họ ngồi cạnh nhau, chỉ cách có một cái tay vịn nhưng Ly còn chẳng thèm để ý đến sự có mặt của Huy. Ly có vẻ không đánh giá cao những thằng con trai lớn rồi mà lúc nào cũng cắm mặt vào mấy quyển truyện tranh, hơn nữa dưới chân Huy còn cả một chồng cao ngất bộ truyện Naruto, dễ phải đến 40 quyển. Cứ như vậy, mỗi người một việc, họ đơn thuần chỉ là hai hành khách cùng đi một chuyến tàu, đến cùng một địa điểm và ngồi cùng một toa. Cho đến lúc tờ mờ sáng, một bác gái trung tuổi dậy đi vệ sinh, lúc mở cửa nối giữa hai toa tàu thì không may bị cánh cửa kẹp vào bàn tay, một mẩu kim loại rạch ngang lòng bàn tay khiến máu tuôn xối xả. Tiếng la thất thanh làm cả toa số 7 ấy bừng tỉnh giấc, nhộn nhạo cả lên. Họ bắt đầu tìm đủ mọi cách cầm máu, có người còn dùng cả thuốc lá, bông
  15. băng quấn thành một cục to tướng mà vẫn không ăn thua. Bác gái nọ mất máu nhiều, mặt bắt đầu tái mét lại. Nhân viên tàu cũng cuống, họ liên tục phát thông báo: "Trên toàn bộ chuyến tàu nếu có ai là bác sĩ, y tá, hoặc có nghiệp vụ chuyên môn thì xin mời mau chóng đến toa số 7, ở đây cần sự giúp đỡ". Bị đánh thức bởi tiếng người ồn ào, Ly cũng buộc phải mở mắt và ngó nghiêng xem có chuyện gì đang xảy ra. Chợt thấy Huy đứng lên, vỗ nhè nhẹ vào vai Ly, nói:
  16. - Mình đi nhờ ra ngoài chút. Ly còn đang nửa tỉnh nửa mơ, ậm ờ chưa hiểu chuyện thì Huy đã lừ lừ tiến về phía đám đông, đột nhiên đám đông tách làm đôi, nhường đường cho Huy vào. Huy cúi xuống người phụ nữ đang hoảng loạn vì sợ hãi, nói rất nhẹ nhàng như giọng tổng đài điện thoại: - Cô cho cháu xem vết thương. Người phụ nữ đưa ra bàn tay be bét máu, run lẩy bẩy. Huy quay qua chỉ đạo nhân viên trên tàu: - Em cần băng chun, một chậu nước muối sạch và một cái khăn tay. Lập tức mấy nhân viên nghe theo lời Huy răm rắp. Anh thận trọng lấy khăn thấm nước muối, lau nhẹ xung quanh vết thương rồi dùng băng chun ga-rô lại, cả toa số 7 như nín thở dõi theo từng động tác của Huy. Máu vẫn rỉ ra, thấm đỏ cả tấm băng cứu thương. Ly cũng căng mắt hồi hộp, tim đập thình thịch như thể mình mới chính là nạn nhân. Huy ép vài vòng băng nữa, siết chặt miệng vết thương. Lát sau, nơi vết thương máu bắt đầu đông và ngừng chảy, anh lại quấn thêm một vòng băng mỏng để che đậy lại, tránh bụi bặm hay vật thể lạ xâm nhập. Mọi người bỗng vỗ tay rào rào, có người thốt lên: - Giỏi quá! Còn trẻ mà giỏi quá!
  17. Đó cũng là lúc Ly nhận ra Huy có nụ cười thật đẹp, khi anh mỉm cười trấn an người phụ nữ ấy: - Tạm ổn rồi cô ạ, vết thương động mạch nên chảy máu nhiều. Không nguy hiểm nữa đâu nhưng đến ga tiếp theo thì cô nên xuống và đến bệnh viện gần nhất kiểm tra lại cô nhé. Người phụ nữ mừng rỡ, vừa cười vừa mếu rối rít cảm ơn Huy. Tất thảy mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, loáng thoáng vẫn có tiếng ai đó khen Huy giỏi, còn Ly chính thức bị "sét đánh" sau "từng ấy năm" sợ mưa giông, sấm chớp. Huy đứng lên đi rửa tay, lúc anh trở về chỗ, Ly đã không kìm được mà phải bắt chuyện trước: - Anh là bác sĩ ạ? - Chưa - Huy toe toét - Mình là sinh viên trường Y thôi. Có tiếng trẻ con khóc thét làm Ly chợt giật mình. Quay ra đằng sau, vẫn thấy Huy và các bạn ngồi "hai thằng K lẻ Q", nói cười rôm rả. Huy ngày ấy khác bây giờ nhiều lắm. Sống mũi bỗng cay cay, Ly bùi ngùi nhớ lại cuộc trò chuyện thú vị giữa hai đứa hôm đầu tiên gặp nhau đó. Sau câu hỏi làm quen của Ly thì câu chuyện được tiếp tục đến tận sáng, dường như chẳng muốn có điểm dừng...
  18. Huy là trai Thiên Bình, có chút lạnh lùng, tự tin và cực kỳ quyến rũ. Ngoài hiểu biết rộng, kiến thức sâu thì anh còn là một người khá hài hước, về sau Ly phát hiện anh thích cả nghệ thuật lại còn vẽ rất đẹp nữa. Huy hiện ra trước mắt Ly như một ngôi sao lấp lánh, lấp lánh... ngọt ngào và bí ẩn. Để rồi, cô đứng chết đứ đừ giữa sân ga khi Huy cầm bàn tay cô, nắn nót ghi số điện thoại của anh lên đó, thì thầm: - Giữ liên lạc nhé! Dứt lời, Huy chạy ra xe người nhà đã đợi sẵn, không quên vẫy chào tạm biệt Ly. Lúc ấy trông bộ dạng Ly thật buồn cười với túi tắm quanh người, mặt mũi ngẩn tò te, còn chân thì không muốn nhúc nhích mặc cho chị gái đang cố cầm tay lôi đi xềnh xệch. Những ngày sau đó, họ liên lạc với nhau nhiều hơn qua điện thoại. Và rồi sau vài cái hẹn khi quay lại Hà Nội, họ đã chính thức trở thành một đôi.
  19. Con trai Thiên Bình rất thú vị, và Huy cũng thế. Gần một năm yêu nhau, chưa bao giờ Ly cảm thấy tình yêu bị nhạt, và cái cách Huy quan tâm càng khiến cô bị cuốn sâu hơn. Bạn bè Ly ai cũng mến Huy vì anh nhiều tài lẻ, lại ăn nói có duyên. Vài đứa còn phải ghen tị với Ly bởi chúng nó khó mà có được một người yêu tuyệt vời đến thế. Huy giống một cái... bếp gas, mà Ly hoàn toàn điều chỉnh được ngọn lửa to hay nhỏ. Luôn luôn ấm áp, nhưng cũng đủ lạnh lùng khi cần thiết. Rất hào phóng nhưng cũng biết lo xa. Người lớn, chững chạc nhưng nhiều khi vẫn trẻ con, đáng yêu khủng khiếp. Điều đó khiến sự hấp dẫn của anh dường như là dương vô cùng! Khoảng thời gian có Huy bên cạnh, cô cảm tưởng mình được đối xử như là một công chúa nhỏ. Biết tính người yêu vụng về, anh luôn nhắc nhở cô chuẩn bị từng thứ một trước mỗi chuyến đi xa, mỗi sự kiện quan trọng hay là đơn giản là việc học hành. Ly là con gái Cự Giải nên có phần hay mộng mơ thái quá, thêm cả tính dựa dẫm. Những lúc ấy Huy lại là người kéo cô về thực tại, còn Ly thì khiến cho cuộc sống của Huy bớt phần tẻ nhạt, họ sinh ra cứ như để bù trừ cho nhau...
  20. Mấy đứa bạn Ly sợ với cái tính đồng bóng, ưa mới mẻ của cô thì chẳng mấy chốc Ly sẽ chán Huy. Chúng nó còn lót gạch hóng ngày chia tay, cá tiền với nhau ai sẽ là kẻ bị đá. Một đứa độc mồm độc miệng trêu: - Si tình như bạn Huy, gặp một con đa tình như bạn Ly thì đúng à mối tình "si-đa" hết cỡ. Ly gạt phăng hết, quả quyết sẽ không có ngày chia tay, và bọn kia chuẩn bị đút lợn ngay từ bây giờ đi để còn có tiền mà mừng đám cưới tổ chức trên du thuyền vào một tương lai gần của cô với Huy.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2