intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Biệt thự ma ám (Phần 1)

Chia sẻ: F F | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

73
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Một thảm cảnh khủng khiếp xảy ra hôm qua tại Southampton và New York. Cậu bé Bob Robertson chết đuối trong hồ bơi. Tiếp theo đó, người mẹ đã tự tử và ông bố cũng tự kết liễu đời mình sau khi bắn một phát súng vào đầu ông chủ Philipp Miller... Tommy Robertson, một chàng trai 29 tuổi, đang ngồi trong phòng chờ của công ty Miller Building tọa lạc trên tầng 29 tòa cao ốc ở New York. Anh đưa mắt nhìn sang hàng ghế bên trái rồi bên phải, tất cả đều đầy ắp người. ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Biệt thự ma ám (Phần 1)

  1. Biệt thự ma ám (Phần 1) Một thảm cảnh khủng khiếp xảy ra hôm qua tại Southampton và New York. Cậu bé Bob Robertson chết đuối trong hồ bơi. Tiếp theo đó, người mẹ đã tự tử và ông bố cũng tự kết liễu đời mình sau khi bắn một phát súng vào đầu ông chủ Philipp Miller... Tommy Robertson, một chàng trai 29 tuổi, đang ngồi trong phòng chờ của công ty Miller Building tọa lạc trên tầng 29 tòa cao ốc ở New York. Anh đưa mắt nhìn sang hàng ghế bên trái rồi bên phải, tất cả đều đầy ắp người. Ước tính khoảng trên 50 ứng viên đến tham dự phỏng vấn theo thông báo tuyển dụng đăng trên báo cách nay một tuần: “Cần tuyển một đôi vợ chồng trẻ có từ 1 đến 2 con để giữ ngôi biệt thự sang trọng. Công việc nhẹ nhàng, lương cực hậu”. Từ sáng sớm, các ứng viên theo thứ tự lần lượt bước vào phòng giám đốc công ty, Philipp Miller, rồi lại lần lượt quay trở ra với gương mặt thiểu não, đầu cúi xuống. Tommy Robertson và vợ, Kate Robertson, đều thất nghiệp từ hơn một năm nay. Anh thất nghiệp không phải vì lười biếng hay thiếu năng nổ. Ngược lại, với cơ thể lực sĩ cuồn cuộn cơ bắp, anh sẵn sàng chấp nhận mọi công việc nặng nề, khó khăn nhất. - Mời người tiếp theo..., giọng cô thư ký vang lên. Tommy Robertson tự tin đứng lên và bước vào phòng giám đốc. Philipp Miller chào anh bằng cái bắt tay nhanh gọn, nét mặt lạnh lùng đầy quyết đoán.
  2. Biệt thự ma ám. - Mời anh ngồi. Anh chỉ việc trả lời những câu hỏi có vẻ lạ thường của tôi mà không cần phải ngạc nhiên hay đưa ra lời bình luận gì cả. Chúng ta thống nhất như thế nhé! Tommy cố gắng kiềm chế cái nhăn mặt trước lời nói làm anh khó chịu của “ông chủ” tương lai. Trong tình cảnh bi đát hiện tại, anh không có sự lựa chọn nào khác... - Tốt lắm. Theo bản lý lịch tôi nhận được, anh có vợ và một cậu con trai 5 tuổi tên Bob. Anh có thường đi lễ nhà thờ không, Tommy? Câu hỏi mở đầu làm anh hơi bất ngờ. Tommy nghĩ câu trả lời hợp lý nhất sẽ là “có”. Nhưng bất chợt anh quyết định trả lời ngược lại với suy nghĩ của mình: - Không, chưa bao giờ tôi đặt chân đến đó cả. Tommy vô cùng ngạc nhiên khi thấy nét rạng rỡ hiện rõ trên gương mặt người đối thoại.
  3. - Rất tốt, Tommy. Còn vợ anh thì sao? - Kate làm theo bất cứ điều gì tôi yêu cầu. - Tuyệt lắm. Vậy anh có tin vào Đức Chúa Trời không? - Tuyệt đối không. - Anh cũng không tin dị đoan chứ? - Tất cả đều là chuyện nhảm nhí. - Tuyệt vời! Philipp Miller tươi cười đứng lên. - Không cần phải tiếp tục cuộc nói chuyện nữa, anh Tommy. Anh chính là người mà tôi cần tuyển. Ông chủ Miller đã đưa Tommy đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Miller tiếp: - Tôi sẽ giải thích công việc anh phải làm. Anh có biết thành phố biển Southampton không? Tommy gật đầu xác nhận vì anh không lạ gì khu tắm biển cao cấp nằm cách New York khoảng 50 dặm này cả. - Ngôi biệt thự mà anh và vợ con đến giữ nằm cạnh bờ biển. Ngôi biệt thự khá rộng bao gồm 17 phòng ngủ với 6 phòng tắm, một hồ bơi, một khu vườn rộng 2 mẫu và một bãi tắm riêng. Nhiệm vụ của anh và gia đình là dọn về đấy ở trong khoảng thời gian đúng một năm.
  4. Đến lúc này Tommy mới thoát khỏi cơn mê để trở về với thực tế. - Còn nhà bảo vệ thì sao? - Không có nhà bảo vệ nào cả. Anh và vợ con nghỉ ngay bên trong ngôi biệt thự và khỏi bận tâm lo việc bảo trì hay dọn dẹp ngôi biệt thự gì hết. Đã có ba người giúp việc dưới quyền anh và hai xe ô tô dành riêng cho anh và gia đình đi lại. Ngoài các bữa ăn, nước sinh hoạt, điện thắp sáng, lò sưởi... miễn phí, anh sẽ được trả 1.000 đô la tiền lương mỗi tháng và một khoản tiền thưởng 20.000 đô la sau khi kết thúc hợp đồng... Anh thấy thế nào, ổn thỏa chứ? Tommy lại cảm thấy mình như rơi vào một mê hồn trận khác. Những điều kiện vật chất mà cho dù có nằm mơ anh cũng không thể nào có được! Tommy ấp úng: - Tôi muốn biết cụ thể hơn... - Là một nhà kinh doanh địa ốc, tôi kinh nghiệm rằng khi một thảm cảnh chết người xảy ra trong một ngôi nhà nào đó thì mọi người chung quanh đều tin rằng ngôi nhà đó bị ma ám. Hậu quả là không ai dám mua lại ngôi nhà đó dù nó được rao bán với giá rẻ mạt. Ngôi biệt thự ở Southampton được tôi mua lại trong tình huống như thế. Tommy vẫn chưa hiểu ông chủ muốn nói gì. - Vậy thì vai trò của tôi trong vở kịch này là như thế nào? - Đó chính là điều lý thú được tôi khám phá ra! Tôi thuê gia đình anh đến ở trong ngôi biệt thự đó trong vòng một năm. Tôi tin rằng sẽ không có điều gì đáng tiếc xảy ra và anh cùng vợ con sống hạnh phúc... Sự kiện này sẽ đánh tan mọi nghi kỵ và ngôi biệt thự sẽ được bán lại với giá gấp đôi, thậm chí gấp ba, bốn lần giá mua!
  5. - Tôi thực sự thán phục ông chủ đã nhìn xa trông rộng đến như thế... - Tốt lắm. Tối nay ông hãy thuyết phục vợ ông. Sáng mai ông đến đây ký hợp đồng rồi đến thẳng Southampton, đồng ý chứ? - Ơ... Chỉ một câu hỏi nữa thôi: Điều gì đã xảy ra trong ngôi biệt thự ấy? - Năm ngoái, một đôi vợ chồng tỉ phú ở đấy... Cậu con trai 6 tuổi của họ bị chết đuối trong hồ bơi. Họ đã không chịu đựng được sự mất mát đó nên cả hai đã tự tử bằng cách lái xe tông vào gốc cây cổ thụ bên vệ đường. Đó là cậu con trai duy nhất của họ. - Cậu bé đó tên gì? - Tên Bob. Tại sao anh lại hỏi chi tiết đến thế? - Cho biết thôi ạ. Tạm biệt ông chủ, hẹn gặp lại vào sáng mai... Nếu Tommy Robertson lực lưỡng bao nhiêu thì ngược lại vợ anh, Kate Robertson, lại mảnh khảnh bấy nhiêu. Kate vừa bước vào tuổi 25. Mái tóc vàng nhạt phủ ngang bờ vai mỏng manh càng toát lên vẻ yếu đuối, thiếu tự tin. Khi nghe chồng thông báo tin tìm được việc làm “mà có nằm mơ cũng không thể có được”, Kate không biểu lộ niềm phấn chấn nào. Đợi cậu con trai ngủ say, hai người ngồi nói chuyện trong phòng khách của căn nhà nghèo nàn thuộc khu ổ chuột Brooklyn. - Sao em thấy lo quá anh Tommy ạ, không phải lo cho em mà cho Bob... - Tại sao phải lo cho Bob? Em sẽ thấy nó thích thú đến dường nào khi mình dọn đến đó.
  6. - Anh không liên tưởng gì đến cậu bé chết đuối trong hồ bơi sao, nó cũng tên Bob như con mình... - Đáng lý anh không nên kể cho em nghe thảm kịch xảy ra trong ngôi biệt thự! Nhưng mà Kate này, anh không muốn nghe những lời nhảm nhí của em nữa đâu nhé.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2