intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Kinh tế ngành part 7

Chia sẻ: Pham Duong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:10

111
lượt xem
27
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

I. KHÁI NIỆM VÀ PHÂN LOẠI VỐN TRONG DOANH NGHIỆP 1. Khái niệm về vốn Trong điều kiện sản xuất hàng hoá, vốn tồn tại dưới các hình thức : giá trị và hiện vật. Đây là lý do có sự mua bán trao đổi tư liệu sản xuất để thực hiện quá trình sản xuất kinh doanh. Nó bao gồm toàn bộ các loại : tiền bạc, đất đai, tài nguyên, lao động, chất xám, máy móc… tham gia vào quá trình sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp. Cần phải xem xét vốn theo góc độ nguồn gốc...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Kinh tế ngành part 7

  1. QUẢN TRỊ VỐN TRONG DOANH NGHIỆP Chương 8: I. KHÁI NIỆM VÀ PHÂN LOẠI VỐN TRONG DOANH NGHIỆP 1. Khái niệm về vốn Trong điều kiện sản xuất hàng hoá, vốn tồn tại dưới các hình thức : giá trị và hiện vật. Đây là lý do có sự mua bán trao đổi tư liệu sản xuất để thực hiện quá trình sản xuất kinh doanh. Nó bao gồm toàn bộ các loại : tiền bạc, đất đai, tài nguyên, lao động, chất xám, máy móc… tham gia vào quá trình sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp. Cần phải xem xét vốn theo góc độ nguồn gốc của chúng, thời gian cần thiết để kiểm tra, hoàn trả và định sử dụng vốn. Nếu không xem xét vốn như vậy thì dễ gặp phải những khó khăn nhất định trong quá trình sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp. 2. Phân loại vốn : có các cách phân bố như sau : a. Căn cứ vào sự cấu thành giá trị sản phẩm, hàng hoá của vốn : có thể chia vốn sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp ra thành 2 : vốn cố định và vốn lưu động. b. Căn cứ nguồn gốc hình thành vốn : vốn của doanh nghiệp gồm : • Vốn ban đầu : còn gọi là vốn pháp định, là vốn bỏ ra ban đầu khi thành lập doanh nghiệp. Đó là vốn tối thiểu, cần thiết để tạo lập doanh nghiệp. - Nếu nhà nước cấp vốn ban đầu toàn bộ để thành lập doanh nghiệp thì thuộc quyền sở hữu toàn dân và hình thành Doanh nghiệp nhà nước( Doanh nghiệp quốc doanh). - Nếu vốn do nhiều người bỏ ra thì hình thành doanh nghiệp chung vốn. nếu vốn do tư nhân bỏ ra thì hình thành doanh nghiệp tư nhân. • Vốn bổ sung : là vốn huy động tăng thêm trong quá trình doanh nghiệp hoạt động bằng nhiều nguồn khác nhau : từ lợi nhuận trích để lại, từ các quỹ của doanh nghiệp, gọi thêm vốn cổ phần bằng cách phát hành cổ phiếu, trái phiếu, vay ngân hàng… c. Căn cứ thời gian vay vốn : bao gồm : - Vốn ngắn hạn : có thời gian vay vốn Tv ≤ 1 năm. - Vốn trung hạn : có thời gian vay vốn Tv từ 1 năm đến 5 năm. - Vốn dài hạn : có thời gian vay vốn > 5 năm. II. TÀI SẢN CỐ ĐỊNH CỦA DOANH NGHIỆP. 1. Khái niệm và phân loại tài sản cố định : a. Khái niệm : Vốn cố định của doanh nghiệp là giá trị tài sản cố định của doanh nghiệp. Tài sản cố định phải thoả mãn điều kiện nhất định về thời gian và giá trị. Tài sản cố định của doanh nghiệp giữ chức năng TLLĐ, nó tham gia vào quá trình sản xuất kinh doanh nhiều chu kỳ, sau mỗi chu kỳ hầu như giữ nguyên hình thái ban đầu của nó. Về mặt giá trị, thì tài sản cố định chuyển dần giá trị của nó vào sản phẩm, dịch vụ dưới hình thức khấu hao. b. Phân loại : Trong doanh nghiệp tài sản cố định gồm: • Tài sản cố định dung cho mục đích kinh doanh, bao gồm : Tài sản cố định vô hình, gồm : chi phí về sử dụng đất; chi phí thành lập doanh nghiệp, chi phí nghiên cứu và phát triển; chi phí về phát minh, sang chế; bản quyền tác giả; nhận chuyển giao công nghệ; chi phí về lợi thế cạnh tranh. Tài sản cố định hữu hình, gồm : Nhà cửa, vật kiến trúc; máy móc thiết bị; phương tiện vận tải và thiết bị truyền dẫn; thiết bị và dụng cụ quản lý… - 63 -
  2. • Tài sản cố định dùng cho mục đích phúc lợi, sự nghiệp, an ninh, quốc phòng trong doanh nghiệp. • Tài sản cố định bảo quản hộ, giữ hộ, cất hộ nhà nước: là những tài sản cố định doanh nghiệp quản lý hộ, giữ hộ, cất giữ hộ cho đơn vị khác hoặc cất giữ hộ nhà nước theo quyết định của cơ quan có thẩm quyền. 2 Hao mòn tài sản cố định. a. Hao mòn hữu hình tài sản cố định xét theo góc độ kỹ thuật (gọi tắt là hao mòn hữu hình kỹ thuật) : là sự thay đổi hình dáng bên ngoài và cấu tạo vật chất bên trong của tài sản cố định do tác động của quá trình sử dụng và của môi trường tự nhiên. Do đó giá trị sử dụng của tài sản cố định như công suất, độ bền giảm đi. b. Hao mòn hữu hình tài sản xét theo góc độ kinh tế (gọi tắt là hao mòn kinh tế) Là quá trình chuyển dần giá trị của tài sản cố định vào giá trị sản phẩm do chính nó làm ra tuỳ theo mức độ giảm giá trị sử dụng của tài sản cố định do hao mòn kỹ thuật gây nên. c. Hao mòn vô hình tài sản cố định là một phạm trù kinh tế (gọi là hao mòn vô hình kinh tế) : Biểu hiện ở chỗ các tài sản cố định không đáp ứng được yêu cầu sản xuất- kinh doanh do bị lạc hậu về mặt công nghệ. 3. Khấu hao tài sản cố định. a. Khái niệm : khấu hao tài sản cố định là sự chuyển dần giá trị của nó vào giá thành sản phẩm do chính nó làm ra với mục đích tích luỹ có phương tiện về mặt tiền bạc để có thể khôi phục hoàn toàn giá trị sử dụng ban đầu của nó (mua sắm lại) khi thời hạn khấu hao đã hết. Bao gồm : khấu hao cơ bản và khấu hao sửa chữa lớn. b. Tiền trích khấu hao (Tk) : là tổng số tiền khấu hao của một tài sản cố định đang xét nào đó phải tích luỹ trong thời hạn khấu hao quy định : Tk = Gb + Cs + Ch - Gc Gb: Giá mua ban đầu của tài sản cố định gồm : giá mua theo hoá đơn, chi phí vận chuyển, bốc dỡ và lắp đặt. Nếu là công trình xây dựng thì đó là giá trị đăng kí tài sản của công trình. Cs : Chi phí cho các lần sữa chữa lớn trong suốt thời gian khấu hao quy định của tài sản cố định. Ch : Chi phí liên quan đến việc huỷ bỏ tài sản cố định khi thời hạn phục vụ của nó theo dự kiến đã hết. Gc : Giá trị còn lại (thu hồi) khi thanh lí tài sản cố định theo dự kiến. Nếu quá trình sử dụng tài sản cố định có tiến hành hiện đại hoá, thì phải cộng thêm vào trị số Tk một nhóm chi phí tương ứng. c. Mức khấu hao : - Mức khấu hao tuyệt đối hàng năm : là số tiền phải thực hiện trong năm đó. - Mức khấu hao tương đối : là tỉ lệ (%) giữa mức khấu hao tuyệt đối hàng năm với giá trị ban đầu của tài sản cố định. d. Các phương pháp tính toán mức khấu hao (Kn): • Khấu hao theo thời gian theo kiểu tuyến tính : Tk - Mức khấu hao tuyệt đối hàng năm (Kn) : Kn = , N: Niên hạn sử dụng của N tài sản cố định. Kn - Mức khấu hao tương đối : an = % Gb - 64 -
  3. • Khấu hao theo thời gian theo kiểu phi tuyến với phần trăm cố định so với ⎛ ⎞ Rn P% = 100 ⎜1 − n ⎟ các giá trị còn lại của tài sản cố định sau mỗi năm : ⎜ ⎟ Tk ⎝ ⎠ n : số phần trăm khấu hao. Rn : giá trị còn lại của tài sản cố định sau mỗi năm. • Khấu hao theo thời gian theo kiểu phi tuyến với mức khấu hao hàng năm Tk giảm đi đều đặn : D= N ( N + 1) 2 • Khấu hao theo thời gian kiểu phi tuyến với mức khấu hao hàng năm tăng dần. • Khấu hao theo thời gian theo kiêu kết hợp giữa phi tuyến và tuyến tính. • Khấu hao theo sản lượng sản phẩm đạt được của tài sản cố định: Tk K= Sn St St : Tổng sản phẩm do tài sản cố định làm ra trong suốt thời gian sử dụng quy định của nó. Sn : Tổng số sản phẩm làm ra trong một năm. 4. Đánh giá tài sản cố định : a. Đánh gái tài sản cố định về mặt giá trị: có ý nghĩa rất quan trọng vì nó góp phần về việc bảo tồn vốn, đáp ứng sự phát triển của kỹ thuật và giúp cho việc tính giá thành sản phẩm hợp lý hơn, gồm : - Đánh giá tài sản cố định theo giá ban đầu ở thời điểm mua sắm. - Đánh giá tài sản cố định theo hiện giá ở thời điểm đánh giá. - Đánh giá tài sản cố định theo giá trị ban đầu có trừ phần khấu hao đã thực hiện. - Đánh giá tài sản cố định theo giá hiện tai có phần khấu hao đã thực hiện. b. Đánh giá tình trạng hao mòn về mặt kỹ thuật : Việc đánh giá này có thể tiến hành bằng nhiều cách : thí nghiệm, quan sát các hiện tượng bên ngoài của cơ cấu tài sản cố định hoặc qua kinh nghiệm nhiều năm, có các trường hợp cần xem xét : - Đánh giá hao mòn về mặt kỹ thuật của từng chi tiết của tài sản cố định. - Đánh giá tổng thể tình trạng hao mòn về mặt kỹ thuật của một tài sản cố định c. Đánh giá mức hao mòn vô hình về trình độ kỹ thuật và tiện nghi sử dụng của tài sản cố định : các tài sản cố định hiện có luôn bị lạc hậu về trình độ kỹ thuật và tiện nghi sử dụng so với các loại tài sản cố định mới xuất hiện. - Mức hao mòn về mặt kỹ thuật của tài sản cố định được đánh giá bằng cách so sánh các chỉ tiêu đặc trưng cho trình độ kỹ thuật hiện có với các chỉ tiêu tương ứng với các tài sản cố định mới xuất hiện có trình độ kỹ thuật hiện đại nhất. - Mức hao mòn về mặt tiện nghi trong sử dụng của tài sản cố định được xác định bằng cách so sánh các chỉ tiêu đặc trưng cho mức độ tiện nghi của tài sản cố định đang xét với các chỉ tiêu tương ứng của các tài sản cố định cùng loại mới xuất hiện có mức độ tiện nghi cao nhất. - 65 -
  4. 5. Các hình thức tái sản xuất tài sản cố định : a. Tái sản xuất giản đơn tài sản cố định : là sự mua sắm lại tài sản cố định với giá trị sử dụng của nó giống như cũ sau khi thời hạn sử dụng theo quy định của nó đã hết. b. Tái sản xuất mở rộng tài sản cố định: là sự mua sắm lại tài sản cố định ở chu kỳ sử dụng tiếp theo với năng lực sản xuất với năng lực sản xuất lớn hơn để tăng them khối lượng sản xuất. Các hình thức tái sản xuất mở rộng tài sản cố định : - Trang bị lại cho doanh nghiệp các tài sản cố định có tính chất như cũ nhưng với số lượng nhiều hơn, hoặc có tính chất mới tiến bộ hơn về mặt kỹ thuật hoặc kinh tế. - Tiến hành SCL gắn liền với cải tạo, mở rộng và hiện đại hóa tài sản cố định. c. Tái sản xuất tài sản cố định và vấn đề bảo toàn vốn: bảo toàn vốn là vấn đề rất quan trọng đối với các doanh nghiệp vì nó có liên quan chặc chẽ đến tái sản xuất tài sản cố định nói chung và vấn đề xác định thời hạn khấu hao, mức khấu hao tài sản cố định nói riêng. Có mấy phương hướng bảo toàn vốn có liên quan vấn đề tái sản xuất tài sản cố định như sau : - Giá khấu hao tài sản cố định phải thường xuyên được định lại theo thời gian và tiến hành thay đổi các tính khấu hao kịp thời để sao cho đến khi kết thúc thời hạn hợp sử dụng tài sản cố định thì doanh nghiệp có đủ vốn để mua sắm lại tài sản cố định với giá thời điểm đang xét. - Định thời hạn sử dụng tài sản cố định ngắn lại và do đó phải tăng mức khấu hao, nhất là giai đoạn sử dụng ban đầu. - Khi tiến hành mua sắm tài sản cố định phải lập dự án đầu tư, trong đó có tính đến nhân tố trượt giá. - Phải đảm bảo nguyên tắc an toàn về mặt tài chính thông qua chỉ tiêu doanh thu hòa vốn, sản lượng hòa vốn trong đó chỉ tiêu chi phí có tính nhân tố trược giá của tài sản cố định. - Cải tiến, tổ chức sử dụng tài sản cố định, bảo đảm cho phần chi phí có liên quan đến tài sản cố định giảm đến mức thấp nhất. 6. Chỉ tiêu đánh giá tài sản cố định : Các chỉ tiêu đánh giá trình độ sử dụng tài sản cố định : L a. Mức doanh lợi của một đồng vốn cố định: Ht = Vc L: lợi nhuận thực tế thu được trong năm (sau khi đã nộp thuế) do tài sản cố định đem lại. Vc: giá trị tài sản cố định đã được sử dụng trong năm đang xét. G b. Năng suất của một đồng vốn cố định đang xét : HG = Vc G: giá trị sản lượng do tài sản cố định đang xét thực hiện. Nghịch đảo của HG là mức hao phí VCĐ cho một đồng giá trị sản lượng. S c. Mức chi phí lao động sống trong sử dụng tài sản cố định: Hs = Vc S: số ngày công đã hao phí để sử dụng tài sản cố định làm nên sản phẩm trong năm (hay S là số công nhân bình quân trong danh sách đã sử dụng tài sản cố định). Nghịch đảo của HS là mức trang bị VCĐ cho công nhân. - 66 -
  5. d. Các chỉ tiêu sử dụng tài sản cố định theo số lượng, thời gian và năng suất : • Chỉ tiêu sử dụng tài sản cố định theo số lượng (chủ yếu là máy móc thiết bị): Xác định bằng tỷ số giữa số lượng tài sản cố định bình quân trong danh sách thực tế làm việc với số lượng tài sản cố định bình quân trong danh sách hiện có hoặc theo kế hoạch của doanh nghiệp. • Chỉ tiêu sử dụng tài sản cố định theo thời gian : có thể tính cho 1 ca (hay 1 năm), xác định bằng tỷ số giữa số thời gian tài sản cố định thực tế làm việc trong 1 ca (hay 1 năm) với thời gian 1 ca (hay 1 năm). • Chỉ tiêu sử dụng tài sản cố định theo năng suất : xác định bằng tỷ số giữa năng suất trung bình đạt được với năng suất theo định mức. III. VỐN LƯU ĐỘNG CỦA DOANH NGHIỆP: 1. Khái niệm và phân loại vốn lưu động : a. Khái niệm : Vốn lưu động là biểu hiện của tài sản lưu động và tài sản lưu thông. Tài sản lưu động giữ chức năng đối tượng lao động, nó tham gia vào quá trình sản xuất – kinh doanh chỉ có một lần. Về mặt giá trị : sau một chu kỳ tham gia vào quá trình sản xuất – kinh doanh thì nó chuyển toàn bộ giá trị của nó vào giá trị sản phẩm hàng hoá, dịch vụ do chính nó tạo ra (thu được tiền về). b. Phân loại : Vốn lưu động của một doanh nghiệp thường bao gồm : - Vốn lưu động nằm trong lãnh vực dự trữ : nguyên vật liệu, nhiên liệu, bán thành phẩm, dụng cụ, phụ tùng… - Vốn lưu động nằm trong lãnh vực sản xuất : sản phẩm dở dang. - Vốn lưu động nàm trong lãnh vực lưu thông : thành phẩm, tiền gửi ngân hàng, tiền mặt tại quỹ, các khoản phải thu, tạm ứng… Vốn lưu động luôn vận động từ lãnh vực này sang lãnh vực khác một cách liên tục, có chu kỳ, theo trình tự sau: Tiền (1)- dự trữ cho sản xuất, kinh doanh - sản xuất, kinh doanh - sản phẩm, dịch vụ - tiền (2) Vốn lưu động nằm trong lãnh vực dự trữ Vốn lưu động nằm trong lãnh vực sản xuất Vốn lưu động nằm trong lãnh vực lưu thông Tổng thời gian vốn lưu động nằm trong lănh vực sản xuất và lưu thông hợp thành một vòng chu chuyển vốn lưu động. Nếu thời gian thanh toán dài một tháng thì chu kỳ trên là một tháng. Cơ cấu vốn của doanh nghiệp thay đổi theo loại hình, tính chất và quy mô của doanh nghiệp, như: - Các doanh nghiệp sản xuất có tỷ lệ vốn cố định cao hơn vốn lưu động trong tổng số vốn của doanh nghiệp. - Một số doanh nghiệp đặc thù như : du lịch, khai thác vận tải… hầu như 100% là vốn cố định. - Các doanh nghiệp kinh doanh vốn tồn tại chủ yếu dưới hình thức vốn lưu động. - 67 -
  6. 2. Xác định nhu cầu vốn lưu động. a.Yêu cầu : - Phải xuất phát từ hoạt động và phải đảm bảo cho nhu cầu hoạt động của doanh nghiệp. - Phải đảm bảo tiết kiệm cho sản xuất. - Phải đảm bảo cân đối với các chỉ tiêu dự báo của doanh nghiệp. b. Phương pháp xác định nhu cầu vốn lưu động : đối với từng bộ phận cấu thành vốn lưu động. • Đối với nhóm liên quan đến quá trình sản xuất như : nguyên vật liệu chính, vật liệu phụ, sản phẩm dở dang, bán thành phẩm mua ngoài, bao bì, vật liệu bao bì… khi xác định cần chú đến dự báo về sản xuất kinh doanh, dự báo về giá thành, công tác tổ chức... của doanh nghiệp để xác định nhu cầu vốn lưu động. Vsx = Csx x Td x Kv Vsx : Vốn lưu động sản xuất. Css : Chi phí sản xuất bình quân ngày đêm. Td : Thời gian dung vốn cần thiết, như đối với vật tư là số ngày dự trữ, đối với sản phẩm làm dở là chu kỳ sản xuất. Kv : Hệ số tiết kiệm vốn do thực hiện các biện pháp tăng nhanh vòng quay từng loại vốn. • Đối với nhóm ít liên quan đến sự biến động của sản xuất như : phụ tùng thay thế, công cụ lao động, thành phẩm, tồn quỹ tiền mặt, vốn thanh toán... Để xác định được có thể dựa vào nhu cầu thực tế và việc áp dụng các biện pháp tổ chức sử dụng hợp lí vốn này. 3. Các chỉ tiêu đặc trưng cho hiệu quả sử dụng vốn lưu động. Vt a. Mức nhu cầu về vốn lưu động tính cho 1 đồng giá trị sản lượng: Mt = . G Vt : nhu cầu trung bình về vốn lưu động của kỳ tính toán (năm), được tính như ⎡V V⎤1 Vt = ⎢ d + Vt + c ⎥ sau: ⎣2 2 ⎦ 12 Vd : lượng dư vốn lưu động ở đầu năm. Vt : tổng số dư vốn lưu động từ đầu tháng 2 đến tháng 12 (tức của tháng 11). Vc : số lượng dư vốn lưu động ở cuối năm. G : giá trị sản lượng đạt được ở kỳ đang xét. G b. Số vòng quay vốn lưu động ở thời kỳ đang xét : n = Vt 365 c. Thời gian của một vòng quay vốn lưu động : t = n d. Hiệu quả kinh tế của việc tăng nhanh vòng quay vốn lưu động : Tốc độ chu chuyển của vốn lưu động tăng lên sẽ làm cho các chỉ tiêu : khối lượng sản phẩm hoàn thành, năng suất lao động, lợi nhuận và mức doanh lợi của doanh nghiệp tăng lên. Số vốn lưu động tiết kiệm được khi tăng nhanh vòng quay vốn lưu động có thể tính G (t 1−t 2 ) theo công thức : H= Tn G (t1 − t 2 ) hay H= 365 - 68 -
  7. Tn = 365 ngày : số ngày trong năm. t1, t2 : thời gian của một vòng quay vốn lưu động ở kỳ 1 và kỳ 2. IV. NGUỒN VỐN CỦA DOANH NGHIỆP : 1. Các nguồn gốc hình thành vốn của doanh nghiệp, bao gồm : • Vốn ban đầu và vốn lưu động : cần thiết cho việc bắt đầu hoạt động sản xuất kinh doanh và đủ để duy trì hoạt động đó. • Khi doanh nghiệp đi vào hoạt động, cần có nguồn vốn để mở rộng doanh nghiệp, khi đó doanh nghiệp có thể được bổ sung bằng các nguồn vốn mô tả ở sơ đồ sau: Nguồn vốn sản xuất kinh doanh bổ sung Nguồn vốn nội bộ của doanh nghiệp Nguồn vốn từ bên ngoài Vốn từ Vốn từ Vốn Vốn từ Các Bằng Bằng tín dụng lợi các từ trì các khoản phát nhuận khoản hoãn khoản nợ ổn hành Tín Tín trích để khấu đầu vay nợ cổ dụng dụng định tư và chưa ngân lạ i hao phiếu nhờ đến kỳ thương hàng hợp trả mại lý 2. Các phương án cấu tạo nguồn vốn : • Phương án cấu tạo giữa vốn tự có và vốn đi vay : Vv Phương án cấu tạo được đặc trưng bằng độ vay nợ V: V= Vtc Vv : vốn vay của người khác. Vtc : vốn tự có của doanh nghiệp. Nếu V = 1 thì mức độ chịu đựng rủi ro của doanh nghiệp và chủ nợ như nhau. Nếu V < 1 thì mức độ rủi ro của doanh nghiệp lớn hơn chủ nợ. Nếu V > 1 thì mức độ rủi ro của doanh nghiệp nhỏ hơn chủ nợ. V càng tăng thì mức độ rủi ro của chủ nợ càng lớn, và tình trạng thanh toán của doanh nghiệp càng bị xấu đi. • Phương án cấu tạo giữa vốn và sử dụng vốn : Quy tắc : - Quy tắc về sự phù hợp giữa lúc vốn đến và vốn lúc sử dụng vốn. - Quy tắc về sự cân đối giữa vốn và các loại tài sản. Giá trị tài sản cố định / Vốn tự có của doanh nghiệp ≤ 1 Giá trị tài sản cố định / Vốn tự có của doanh nghiệp + vốn vay dài hạn ≤ 1 Vốn lưu thông tiền tệ / Nợ ngắn hạn ≥ 1 Vốn lưu động / Nợ ngắn hạn ≥ 2 - 69 -
  8. 3. Biện pháp nâng cao hiệu quả sử dụng vốn : a. Giảm bớt các phí tổn về vốn : Muốn vậy cần lựa chọn nguồn vốn có phí tổn nhỏ nhất, thông thường đó là nguồn vốn nợ. b. Giảm nhu cầu vốn, cụ thể : - Xác định lượng tồn kho tối ưu để giảm nhu cầu cốn cho dự trữ. - Áp dụng tiến bộ khoa học công nghệ, cải tiến sản xuất để rút ngắn chu kỳ sản xuất. - Áp dụng biện pháp hành chính và kinh tế thích hợp nhằm giải quyết tốt khâu thanh toán. c. Phân bổ nguồn vốn hợp lý. d. Nâng cao năng lực sản xuất cho doanh nghiệp, bằng cách : - Áp dụng tiến bộ khoa học công nghệ. - Cải tiến công nghệ hay hợp lý hóa hoạt động. - Nâng cao trình độ hợp lý hóa hoạt động. - Nâng cao trình độ nghiệp vụ chuyên môn cho người lao động. - Vận dụng có hiệu quả các chính sách kích thích trong sản xuất kinh doanh. - Mở rộng thị trường… - 70 -
  9. Chương 9: HOẠCH ĐỊNH GIÁ THÀNH SẢN PHẨM CỦA DOANH NGHIỆP I. TỔNG QUÁT VỀ GIÁ THÀNH SẢN PHẨM 1. Khái niệm giá thành sản phẩm Giá thành sản phẩm là một đại lượng biểu hiện bằng tiền của các chi phí phát sinh trong quá trình sản xuất của doanh nghiệp, bao gồm các chi phí như: chi phí sử dụng nguyên vật liệu trực tiếp, chi phí nhân công trực tiếp và chi phí sản xuất chung. Trong doanh nghiệp, giá thành sản phẩm được xem là một chỉ tiêu chất lượng có tính tổng hợp, nó phản ánh toàn bộ tình hình sử dụng nguyên vật liệu, trình độ tổ chức sản xuất, tổ chức lao động và trình độ kỹ thuật của doanh nghiệp. Giá thành sản phẩm càng hạ thấp biểu hiện hiệu quả hoạt động sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp càng được nâng cao. Giá thành sản phẩm còn là cơ sở để lựa chọn các phương án sản xuất kinh doanh, các dự án đầu tư của doanh nghiệp. Nó còn là căn cứ để xây dựng giá bán sản phẩm và là cơ sở để xác định lợi nhuận của doanh nghiệp. 2. Phân loại chi phí sản xuất kinh doanh a. Phân loại theo công dụng của chi phí - Chi phí nguyên vật liệu trực tiếp: gồm chi phí nguyên vật liệu chính, nguyên vật liệu phụ, nhiên liệu, năng lượng và các vật liệu khác sử dụng cho việc sản xuất sản phẩm, cho các công trình cung cấp lao vụ, dịch vụ, các công trình xây dựng cơ bản (đối với doanh nghiệp hành nghề xây dựng cơ bản) - Chi phí nhân công trực tiếp: tiền công, tiền lương, phụ cấp lương, bảo hiểm xã hội trả cho người lao động trực tiếp tạo ra sản phẩm, trực tiếp thực hiện các công trình lao vụ, dịch vụ. - Chi phí sản xuất chung: chi phí phục vụ cho công tác điều hành, quản lý sản xuất ở các phân xưởng sản xuất và các chi phí hỗ trợ chung cho công việc sản xuất sản phẩm trong toàn doanh nghiệp. Cụ thể chi phí này bao gồm: + Chi phí nhân viên phân xưởng + Chi phí vật liệu + Chi phí dụng cụ sản xuất + Chi phí khấu hao tài sản cố định + Chi phí dịch vụ mua ngoài + Chi phí khác bằng tiền Ba khoản mục chi phí nói trên là cơ sở để tính giá thành sản phẩm của doanh nghiệp. - Chi phí quản lý doanh nghiệp: gồm các chi phí liên quan đến việc điều hành, quản lý chung cho toàn doanh nghiệp. Cụ thể chi phí này bao gồm: + Chi phí nhân viên quản lý + Chi phí vật liệu quản lý + Chi phí đồ dùng văn phòng + Chi phí khấu hao tài sản cố định + Thuế, phí và lệ phí + Chi phí dự phòng + Chi phí dịch vụ mua ngoài + Chi phí bằng tiền khác - 71 -
  10. - Chi phí báng hàng: gồm các chi phí liên quan đến việc tiêu thụ sản phẩm như: + Chi phí nhân viên + Chi phí vật liệu bao bì + Chi phí dụng cụ đồ dùng + Chi phí khấu hao tài sản cố định + Chi phí dịch vụ mua ngoài + Chi phí bằng tiền khác Chi phí quản lý doanh nghiệp và chi phí bán hàng là hai khoản mục chi phí dùng để tính lãi (lỗ) của doanh nghiệp. b. Căn cứ mối quan hệ giữa chi phí với sản lượng - Biến phí(chi phí biến đổi) VC: là chi phí tăng giảm theo cùng một tỷ lệ với lượng sản phẩm, ví dụ chi phí nguyên vật liệu trực tiếp, ch phí nhân công trực tiếp (nếu trả lương theo sản phẩm) - Định phí (chi phí cố định) FC: là chi phí không tăng giảm được hoặc chỉ tăng giảm rất ít và không theo cùng tỷ lệ với sản lượng, ví dụ chi phí sản xuất chung, chi phí quản lý doanh nghiệp... c. Căn cứ vào phương pháp phân bổ chi phí vào giá thành - Chi phí trực tiếp: là các chi phí liên quan đến việc chế tạo từng loại sản phẩm và được tính thẳng vào giá thành đơn vị sản phẩm, ví dụ chi phí nguyên vật liệu trực tiếp, chi phí công nhân trực tiếp. - Chi phí gián tiếp: là các chi phí không có liên quan đến việc chế tạo từng loại sản phẩm cá biệt mà có liên quan đến hoạt động sản xuất chung của phân xưởng, của doanh nghiệp và được tính vào giá thành một cách gián tiếp theo phương pháp phân bổ. Ví dụ: chi phí sản xuất, chi phí quản lý doanh nghiệp d. Căn cứ vào cấu thành của chi phí - Chi phí đơn thuần: chi phí nguyên vật liệu trực tiếp, công nhân trực tiếp - Chi phí tổng hợp: chi phí bán hàng, chi phí sản xuất chung II. HOẠCH ĐỊNH GIÁ THÀNH SẢN PHẨM 1. Phương pháp giản đơn Trong trường hợp doanh nghiệp chỉ chế tạo một loại sản phẩm, có thể tính giá thành sản phẩm bằng cách lấy tổng chi phí chia cho tổng sản lượng sản phẩm. Trong trường hợp doanh nghiệp chỉ chế tạo nhiều loại sản phẩm, không tách riêng được các chi phí, ta có thể tập trung 3 khoản mục chi phí: chi phí nguyên vật liệu, chi phí nhân công trực tiếp và chi phí sản xuất chung thành một nhóm chi phí. Từ đó dùng phương pháp hệ số để tính giá thành từng loại sản phẩm cùng một nhóm, các sản phẩm này có thể so sánh với nhau dễ dàng, do đó ta có thể xác định hệ số của từng loại sản phẩm. Ví dụ: Tổng chi phí về nguyên vật liệu, nhân công trực tiếp và chi phí sản xuất chung của một doanh nghiệp là 20 triệu đồng/ năm. Doanh nghiệp sản xuất 4 loại sản phẩm với sản lượng năm như sau: Loại sản phẩm Sản lượng Hệ số A 50 đơn vị 2 B 100 đơn vị 1 C 100 đơn vị 2 D 150 đơn vị 4 - 72 -
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2