YOMEDIA
ADSENSE
Ánh sao băng P9
81
lượt xem 3
download
lượt xem 3
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Yến Nga đã hôn mê suốt hai ngày qua. Điều đó làm Nhật Tân lo lắng cho cô ghê gớm. Anh gần như ở suốt bên cô với hy vọng cô mau chóng tỉnh lại. Tự nhiên Nhật Tân thấy mừng không thể tả khi thấy Yến Nga tỉnh lại. Nhật Tân thốt lên: - Em tỉnh lại rồi hả Yến Nga? Yến Nga lên tiếng một cách yếu ớt: - Anh Tân. Nhật Tân hỏi một cách quan tâm: - Em thấy trong người như thế nào rồi hả? Yến Nga nói từng tiếng: - Dạ em thấy khỏe...
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Ánh sao băng P9
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG PHẦN 9 Y ến Nga đã hôn mê suốt hai ngày qua. Điều đó làm Nhật Tân lo lắng cho cô ghê gớm. Anh gần như ở suốt bên cô với hy vọng cô mau chóng tỉnh lại. Tự nhiên Nhật Tân thấy mừng không thể tả khi thấy Yến Nga tỉnh lại. Nhật Tân thốt lên: - Em tỉnh lại rồi hả Yến Nga? Yến Nga lên tiếng một cách yếu ớt: - Anh Tân. Nhật Tân hỏi một cách quan tâm: - Em thấy trong người như thế nào rồi hả? Yến Nga nói từng tiếng: - Dạ em thấy khỏe nhiều rồi. Nhật Tân nhìn cô một lát rồi bộc bạch: - Em đã hôn mê suất mấy ngày qua. Em làm anh lo lắng quá. Yến Nga thấy cảm động thật sự. Cô nói một cách nhỏ nhẹ: - Anh quan tâm đến em như vậy em mừng lắm. Em biết ơn anh nhiều lắm Nhật Tân à. Nhật Tân khoát tay: - Em đừng nghĩ ngợi lung tung gì hết. Điều quan trọng bây giờ em nên cố gắng thanh thản cho mau khỏe. - Bây giờ em đã khỏe nhiều lắm rồi mà. Nhật Tân nhìn cô một lát rồi hỏi với vẻ quan tâm: - Em có thấy đói bụng không? Em có muốn ăn uống gì không? - Em cảm thấy đói bụng lắm anh à. Nhật Tân nói nhanh: www.vuilen.com 128
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Để anh pha cho em một chút sữa nha. - Dạ. Nói xong, Nhật Tân vội vã bỏ đi. Một lát sau anh mang lại cho cô một ly sữa vẫn còn nóng. Nhật Tân nhỏ nhẹ nói: - Em uống sữa nha Yến Nga. - Dạ. Nhật Tân nói như động viên: - Em cố gắng uống nha. Phải cố gắng uống thật nhiều cho mau khỏe. Yến Nga không nói gì. Nhật Tân ngồi xuống đúc cho cô từng muỗng sữa. Cử chỉ ần cần đó của anh làm Yến Nga thật sự cảm động. - Anh đã có vợ rồi nhưng vẫn không bỏ rơi em. Em thật sự hạnh phúc lắm anh Tân à. Nhật Tân vẫn lặng yên nhìn cô. Rồi Yến Nga bạo dạn hỏi: - Anh nói thật với em đi. Anh còn yêu em phải không Nhật Tân? Nhật Tân thật sự khó xử vì câu hỏi đó. Anh cố giữ bình tĩnh một lúc rồi nghiêm nghị nói: - Em đừng suy nghĩ kỳ lạ như vậy. Em cứ nghĩ anh luôn tốt bụng với em. - Em không tin là anh cứng rắn như vậy. Nếu không yêu em anh sẽ không lo lắng cho em như vậy đâu. Nhật Tân nói một cách dứt khoát: - Tình yêu của tụi mình đã chết từ lâu rồi Nga à. Bây giờ chúng ta chỉ là bạn bè với nhau mà thôi. Yến Nga cười buồn một cái rồi nói như hờn dỗi: - Em biết anh không còn yêu em nên đã chủ động rút lui trước. Nhật Tân nói một cách nghiêm nghị: - Anh không phủ nhận điều đó. Nhưng anh nghĩ đó là lựa chọn tốt nhất của chúng ta. Yến Nga nới với giọng hơi buồn: www.vuilen.com 129
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Em biết là không xứng đáng với anh. Nhật Tân trầm ngầm một lát rồi nói như đính chính: - Anh không có ý so sánh là anh hơn em hay em hơn anh. Anh chỉ thấy tính tình tụi mình không hợp nhau mà thôi. - Và anh đã chủ động né tránh mặc cho em cứ mỏi mòn tìm kiếm anh. Nhật Tân lặng im không nói thêm gì. Nhưng lát sau, Yến Nga nói như thú nhận - Phải công nhận em đã sống quá sa ngã. Và anh chủ động rút lui là lí đương nhiên. Nhật Tân khoát tay rồi nói một cách nghiêm nghị: - Thôi, bỏ chuyện đó đi. Chuyện đã qua hãy cứ để nó đi vào quá khứ. Yến Nga bướng bỉnh nói: - Không. Hôm nay anh phải cho em trút tất cả nỗi lòng của mình. Em biết đây là dây cuối cùng để em nỏi với anh - Bây giờ anh đã thật sự bị ràng buộc. Chúng ta không còn gì để nói với nhau đâu. Yến Nga nhìn anh rồi nói với giọng hơi buồn: - Em biết đối với em tất cả đều đã tuyệt vọng. Em chỉ biết mình đã đánh mất khi cơ hội đã có trong tay. Câu nói đó làm Nhật Tân thấy khó chịu vô cùng. Anh nói như nài nỉ nỉ: - Thôi, đừng nói chuyện đó nữa YếnNga à. Hình như Yến Nga không để ý đến yêu cầu đó của anh. Cô lại tiếp tục nói như than thở: - Em ước gì bây giờ thời gian quay trở lại. Lúc đó em sẽ có những quyết định sáng suốt hơn. Nhật Tân nhìn cô rồi nói như động nhìn: - Bây giờ em lại từ đầu cũng không muộn đâu Nga à. - Em có thể làm lại tất cả nhưng điều em hối hận nhất là em đã mãi mãi mất anh. www.vuilen.com 130
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Biết đâu em sẽ tìm một người khác hơn anh rất nhiều thì sao. Yến Nga nói một cách thật lòng: - Không đâu. Đối với em sẽ có ai hoàn hảo hơn đâu. Dừng lại một lát rồi Yến Nga nói như thú nhận: - Em sẽ mãi mãi không quên anh được. Em vẫn còn yêu anh nhiều lắm! Nhật Tân nhíu mày rồi nói với vẻ khó chịu: - Anh đã lập gia đình rồi. Anh đã có vợ rồi Nga à. Yến Nga nói với giọng hơi buồn: - Em biết mình không còn hy vọng gì nữa tình yêu của anh dành cho em. Nhưng em yêu anh là quyền của em mà. Nhật Tân nói với giọng nài nỉ: - Em hãy quên anh đi. Bây giờ mình hay xem nhau là bạn bè thôi nha Nga. Yến Nga không nói thêm gì. Vẻ mặt cô trở nên buồn bã kỳ lạ. Một lát sau, Yến Nga nhìn Nhật Tân rồi nói như yêu cầu: - Anh đỡ em ngồi dậy đi Nhật Tân. Em muốn ngồi một chút cho khỏe. Không một chút do dự gì, Nhật Tân bước đỡ nhẹ cô lên. Anh choàng qua người Yến Nga và cô ghì chặt lấy anh. Ngay lúc đó Sao Khuê và Hùng An đến. Sao Khuê thật sự không thể tin nổi những gì diễn ra trước mắt mình. Tự nhiên cô thấy mình bị sốc ghê gớm và Sao Khuê đã ngắt xỉu đi. Quá sửng sốt Nhật Tân gọi lớn: - Sao Khuê! Rồi anh vội buông Yến Nga xuống. Anh bước đến bế bỏng Sao Khuê lên: - Em tỉnh lại đi Khuê à. Đừng hiểu lầm anh em à. Hùng An hấp tấp nói: - Cô ta bị sốc quá nên xỉu thật rồi. Nhật Tân lại thốt lớn: www.vuilen.com 131
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Em tỉnh lại đi Sao Khuê à. Hình như Hùng An cũng thấy bối rối vô cùng. Anh nói như mệnh lệnh: - Cấp cứu đi. Nhật Tân hỏi với vẻ sốt ruột: - Cấp cứu ở đâu hả An? Hùng An lại hấp tấp nói: - Thì đi vào phòng cấp cứu chớ ở đâu. Hai người cùng đưa Sao Khuê đi một đoạn thì Hùng An lại nói với giọng hối thúc: - Đi nhanh đi Tân. Hùng An vừa nói dứt câu thì Nhật Tân bế cô đi như chạy về phía khoa hồi sức cấp cứu. B a ngày sau! Buổi tối, chỉ còn lại hai vợ chồng trong phòng riêng, Sao Khuê tỏ vẻ tức giận vô cùng. Hình như cô bất chấp tất cả những lời giải thích của Nhật Tân. Nhật Tân nói với giọng nài nỉ: - Em hãy tin anh đi em à. Anh đã bị hiểu lầm mà. Sao Khuê cười khẩy một cái: - Lầm hả? tôi không biết nên tin vào mắt mình hay tin vào những lời đầu môi chót lưỡi của anh đây. - Em đừng nói vậy tội nghiệp anh mà Khuê. Sao Khuê nhìn anh bằng ánh mắt giận dữ. - Tội nghiệp anh thì ai tội nghiệp cho tôi đây hả? www.vuilen.com 132
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Anh đã giải thích tất cả rồi. Sao em cố chấp quá vậy? Sao Khuê lặng thinh không nói gì. Nhật Tân lại dịu giọng năn nỉ: - Em hãy suy nghĩ kỹ mà bỏ qua cho anh đi em. Sao Khuê khoát tay rồi nói với vẻ tức giận: - Tôi nhất định không tha thứ cho anh. Lần trước tôi đã dại dột tin anh rồi. Nhật Tân hết lời năn nỉ nhưng Sao Khuê đã phủ nhận tất cả. Hình như Nhật Tân đã bắt đầu tức giận, anh nói lớn: - Anh không ngờ em lại cố chấp như vậy. Sao em lại không nghe những lời giải thích của anh. Sao Khuê cười khẩy: - Tôi không dại dột thêm lần nữa. Toàn là những lời nói dối những lời đầu môi chót lưỡi. Nhật Tân quát lớn hơn nữa: - Anh không thể nào chịu nổi cái tính bảo thủ của em. Sao Khuê tròn mắt nhìn Nhật Tân: - Anh nói cái gì hả? Dừng lại một lát rồi Sao Khuê nói thêm: - Người nói câu đó phải là tôi. Tôi không chịu nổi một người đa tình phóng đáng như anh. Tự nhiên Nhật Tân thấy tức giận điên người vì câu nói đó. Anh quát lớn: - Anh không phải là con người như vậy. Sao Khuê nói một cách khó chịu: - Anh dám làm mà không dám nhận hả? Cái chất đàn ông mạnh mẽ trong anh biến đâu mất rồi vậy? Nhật Tân hít một hơi thật sâu để giữ bình tĩnh. Anh nói như khẳng định: - Anh không có làm thì dại gì anh phải nhận. Sao Khuê vung tay rồi hấp tấp nói www.vuilen.com 133
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Tôi không tin anh. Tôi không tin anh nữa. Nhật Tân lặng thinh khi không nó thêm gì. Rồi Sao Khuê nói như tuyên bố - Tôi quyết định rồi tụi mình sẽ li dị. Tự nhiên Nhật Tân thấy sửng sốt vô cùng vì câu nói đó. Anh tròn mắt nhìn cô: - Em có biết em đang nói gì không vậy Khuê? - Tôi quyết định như vậy rồi. Nhật Tân liền dịu giọng nài nỉ: - Em bỏ ý định đó đi em à. Chẳng lẽ mình mãi mãi mất nhau vì chuyện hiểu lầm này sao. Sao Khuê chậm rãi nói: - Tôi nghĩ anh nên đồng ý ly dị đi. - Tôi với anh đường ai nấy đi. Nhật Tân đứng bật dậy rồi quát lớn: - Không đồng ý. Anh nhất định không bao giờ đồng ý ly dị. Nói xong, Nhật Tân bỏ ra khỏi phòng. Sao Khuê cũng lặng thinh không nói thêm gì. Tự nhiên cô thấy nản ghê gớm khi hạnh phúc gia đình đã để vỡ. Không còn do dự gì nữa, cô quyết định rời bỏ gia đình để trở về Phú Quốc. N hật Tân nâng ly cà phê lên rồi lại đặt lại bàn. Những lúc buồn chán như thế này mà ngồi một mình trong quán vắng thì làm anh cảm thấy dễ chịu hơn. Nhật Tân vừa châm cho mình một điếu thuốc thì điện thoại có tín hiệu. Thấy số máy, rất lạ anh chủ động tắt máy. Nhật Tân lại hút thuốc một cách lặng lẽ. Một lát sau, điện thoại lại có tín hiệu. Lần này thì anh miễn cưỡng bắt máy: - Alô. www.vuilen.com 134
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Ở phía kia, một giọng nam khá quen nói nhanh: - Làm gì từ nãy giờ mày không bắt máy? Hình như Nhật Tân vẫn chưa nhận ra đó là giọng nói của ai. Anh ấp ứng nói: - Ủa... ai... vậy? Người cầm máy bên kia nói như giới thiệu: - Tao nè. Bộ mày không nhận ra hả? Chí Hải nè. Nhật Tân thấy ngạc nhiên thật sự. Anh thốt lên: - Mày hả Hải? Mày về lúc này vậy? - Mới về thôi. Nhật Tân chưa kịp thăm hỏi thêm gì thì Chí Hải hỏi nhanh: - Mày đang làm gì vậy? - Uống cà phê. - Ở đâu? - Cái quán ở cuối đường Lê Lợi. - Vậy à? Nhật Tân nói như yêu cầu: - Mày tới uống cà phê với tao ngay nha Hải. Tao chờ mày nha. Chí Hải không do dự gì. Anh nói nhanh như đồng ý: - Được rồi. Tao sẽ tới ngay. Mày đợi tao một chút nha. - Ừ, tao đợi. Nói xong, Nhật Tân tắt máy. Sắp gặp lại người bạn thân, anh như quên đi tâm trạng chán nản lúc nãy. Anh bắt đầu chờ Chí Hải một cách sốt ruột. Một lát sau, Chí Hải đến. Hai người bắt tay một cách thân mật: - Mày và gia đình vẫn khỏe hả Tân? Nhật Tân gật gù: www.vuilen.com 135
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Khỏe. Mày cũng vậy hả? - Ừ. Nhật Tân nói như yêu cầu: - Ngồi xuống đi. Chí Hải bước đến ngồi đối diện Nhật Tân. Anh hỏi như thăm dò: - Mày đến đây lâu chưa vậy? Nhật Tân thành thật nói: - Từ sáng giờ. Chí Hải sửng sốt, thật sự. Anh tròn mắt nhìn Nhật Tân. - Trời ơi. Mày rảnh rỗi dữ vậy hả? Nhật Tân khẽ cười một cái mà không nói gì. Một lát sau, người phục vụ bước đến. Cô nhỏ nhẹ nói: - Xin hỏi anh uống gì ạ? Nhật Tân mới sực nhớ la mình thật tệ khi không mời Chí Hải uống gì cả. Anh hấp tấp hỏi: - À, mày uống gì Hải? Chí Hải nhìn qua cô phục vụ rồi nói như từ chối. - Thôi khỏi đi em à. - Dạ. Nhật Tân thấy ngạc nhiên vô cùng vì câu nói đó anh đùa đùa gịọng: - Sao kêu vậy hả? Bộ mày giận tao chuyện gì sao hả? Chí Hải gằn giọng: - Mày có hiểu mày đang nói gì không vậy? Đâu có lý do gì mà tự nhiên tao lại giận mày. Nhật Tân trầm ngâm một lát rồi dè dặt hỏi: - Sao mày không để cô ta làm nước uống. www.vuilen.com 136
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Chí Hải nói nhanh: - Bộ mày định ngồi đây hoài sao? Dừng lại rồi anh lại nói thế như yêu cầu: - Tao với mày đi tìm chỗ nào để uống vài chai bia. Nhật Tân không chút do dự gì. Anh liền nói nhanh: - Ừ. Ngay bây giờ nha. - Ừ. Hai người quyết định đến một nhà hàng nhỏ ở khu Thanh Đa. Chí Hải tìm một chiếc bàn trống rồi gọi người phục vụ: - Anh ơi! Người phục vụ bước đến chỗ hai người đang ngồi rồi chậm rãi nói: - Đây là Menu. Hai anh cứ xem qua đi ạ. Chí Hải quay qua Nhật Tân: - Mày thích món gì cứ gọi đi Tân. Nhật Tân xua tay: - Tao dễ nuôi lắm. Mày cứ gọi cái gì cũng được. Chí Hải khẽ cười mà không nói thêm gì. Anh gọi vài món ăn và mấy chai bia rồi hai người vừa uống vừa tâm sự. Nhật Tân trầm ngầm một lát rồi nói như trách cứ: - Sao mày về đột ngột quá vậy? Không điện thoại nói trườc với tao tiếng nào cả. Chí Hải nheo mắt một cái: - Có bất ngờ như vậy mới cảm thấy vui. Nhật Tân chưa kịp nói thêm gì thì Chí Hải lại nói khi yêu cầu: - Nâng ly nữa đi Tân. Mừng ngày họp mặt. Nhật Tân vừa thưởng thức món mực một nắng, rồi hỏi nhanh như sực nhớ: www.vuilen.com 137
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - À, mày đã hoàn thành khoá học thạc sĩ ở Úc rồi hả? - Vừa được cấp chứng chỉ xong là tao trở về Việt Nam ngay đấy. - Rồi mày định công tác tại Việt Nam và trở qua Úc. Chí Hải nói như khẳng định: - Dĩ nhiên là ở lại Vlệt Nam rồi. Lấy trí tuệ của mình phục vụ cho quê hương thì có ý nghĩa hơn. Nhật Tân liền gật gù tỏ vẻ đồng tình: - Phải như vậy mới được chứ. - Bộ mày tưởng tao đi du học ở Úc là không biết hướng về quê hương của mình hả? Nhật Tân khẽ cười tỏ vẻ hài lòng. Hai người lại nâng ly lên rồi Chí Hải hỏi một cách quan tâm: - À, lúc này mày làm gì vậy Tân? Nhật Tân nói nhanh: - Nuôi ba ba. Chí Hải nói với vẻ ngạc nhiên: - Nuôi ba ba hả? Tao nghĩ mày chọn nghề này là thuận lợi lắm đó. Nhật Tân nhìn Chí Hải rồi chậm rãi nói: - Diện tích ao đầm của tao rất rộng. Bây giờ tao cần tìm một số giống ba ba mới. Chí Hải trầm ngầm một lát rồi nói nhanh như sực nhớ: - Ông chú của người yêu tao cũng nuôi ba ba ở Vũng Tàu. Nghe nói ông ấy đang nhân giống ba ba mới có xuất xứ từ Úc. Giống ba ba này cho kết quả cao lắm Tân à. - Vậy à? Chí Hải nói thêm: - Nếu mày có nhu cầu thì tao sẽ liên hệ với ông ấy để giúp mày nhân giống ba ba này. www.vuilen.com 138
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nghe đến đây, tự nhiên Nhật Tân thấy hứng khởi hẳn lên. Anh nói với vẻ mừng rỡ: - Tao đang có nhu cầu tìm giống ba ba mới. Mày cố gắng giúp tao nha Hải. Chí Hải gật gù rồi nói như khẳng định: - Được rồi. Tao hứa sẽ liên hệ tìm giống ba ba mới cho mày. Hai người lại nâng ly liên tục. Một lát sau, Nhật Tân bộc bạch: - Tao có dự định nâng tầm công ty chăn nuôi từ lâu rồi nhưng khó khăn trong việc tìm giống. Dừng lại một lát rồi anh nói thêm: - Nếu mày giúp đỡ tao thành công chuyện này thì công việc làm ăn chắc sẽ phát triển hơn. Tự nhiên Chí Hải thấy hứng khởi, anh liền nói như yêu cầu: - Bây giờ mày đi với tao. Nhật Tân ngạc nhiên hỏi: - Đi đâu hả? - Tao sẽ dẫn mày đi Vũng Tàu trực tiếp ông ấy. Hình như Nhật Tán không chút do dự gì. Anh liền gật đầu đồng ý. - Mình đi ngay hả Hải? - Ừ. Nói xong, cả hai cùng rời bàn tiệc. Hai người lên chiếc LaDa mui trần của Chí Hải rồi đi thẳng về hướng Vũng Tàu. Hai người đã đi một đoạn đường khá xa. Tự nhiên có một chiếc xe băng ngang qua đường làm Chí Hải không thể nào xử lý kịp. Chiếc xe LaDa của hai người đã đi thẳng xuống ruộng muối. Hai ngày sau, Nhật Tân mới tỉnh lại. Giọng cô gái bên cạnh anh hỏi với vẻ mừng rỡ: - Anh Tân. Anh khỏe rồi hả? www.vuilen.com 139
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nhật Tân cố mở mắt ra. Hình như anh đã nhận ra người ngồi cạnh anh là Yến Nga chứ không phải Sao Khuê. Rồi anh lại mhắm mắt lại. Yến Nga lại hỏi một cách sốt ruột: - Anh sao rồi Nhật Tân? Sao anh không tỉnh lại đi. Yến Nga cứ gọi anh đến năm bảy lần thì anh mới miễn cưỡng mở mắt ra. Nhật Tân nói một cách yếu ớt: - Anh đang ở đâu vậy Nga? Yến Nga nhìn Nhật Tân một lát rồi chậm rãi hỏi: - Bộ anh không nhớ gì hết sao? Nhật Tân nhlu mày khi cố nhớ ra rồi anh hỏi nhanh: - Chí Hải, bạn anh đâu rồi Nga? - Anh Hải đang ở nhà chú của ảnh ở Vũng Tàu. Ảnh không sao cả, chỉ bị xây xát nhẹ thôi. - Vậy à? Dừng lại rồi Nhật Tân hỏi nhanh: - Bây giờ anh đang ở đâu đây hả? - Anh đang ở bệnh viện. Nhật Tân sửng sốt vô cùng. Anh cố ngồi đây như thấy thân thể mình như đau điếng. Anh nói như ra lệnh: - Em đưa anh trở về nhà ngay đi. Yến Nga khẽ lắc đầu rồi nói như phản đối: - Không được. Xương vai anh bị gãy. Anh cần cồ thời gian điều trị. Nhật Tân sờ tay thì thấy vai mình đã bị bó bột. Anh đành lặng im mà không phản ứng thêm gì. Lặng im một lât rồi Nhật Tân thắc mắc: - Sao em lại biết anh bị tai nạn vậy? - Anh Hải đã gọi điện cho em. www.vuilen.com 140
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Dừng lại rồi Yến Nha hỏi một cách quan tâm: - Hai người đã uống rượu ở đâu mà để xảy ra tai nạn vậy? Nhật Tân nói như thanh minh: - Tai nạn xảy ra không phải do anh và Chí Hải say rượu. - Em nghe anh Hải nói hai người có uống bia với nhau mà. - Đúng vậy. Anh và Chí Hải có uống chút bia rồi định đi Vũng Tàu. Giữa đường anh còn nhớ là có một chiếc xe băng qua đường rất ẩu. Và tiếp theo là anh vào nằm ở đây. Cách nói đó của anh làm Yến Nga phải bật cười. Cô tròn mắt nhìn Nhật Tân: - Cũng may là không có chuyện gì đáng tiếc xảy ra. Nhật Tân hỏi một cách khó chịu: - Bộ em không thấy anh bị gãy xương vai rồi hả? - Em biết. Nhưng bị lái xe ôtô có nhiều vụ nguy hiểm lắm. Nhật Tân không nói thêm gì. Yến Nga nhìn anh một lát rồi nói một cách quan tâm: - Thôi, mình đừng nói chuyện nữa nha. - Sao vậy? Nhật Tân ngạc nhiên hỏi: - Mình đừng nói chuyện nữa để anh nghỉ ngơi cho mau khoẻ mà. Tự nhiên Nhật Tân thấy dễ chịu vô cùng vì câu nói đó. Anh lặng im không phản ứng gì như đã đón nhận sự quan tâm của cô. Mấy ngày qua, Nhật Tân cũng không có tung tích gì của Sao Khuê. Người luôn bên cạnh chăm sóc cho anh chính là Yến Nga. Hình như lúc nào cô cũng thể hiện sự quan tâm sâu sắc đối với anh. Buổi sáng, sau giờ tái khám của bác sĩ, Yến Nga mua cho anh một phần cháo. Cô nhỏ nhẹ nói: - Anh ăn cháo rồi uống thuốc nha. Nhật Tân không phản ứng gì. Yến Nga giúp anh ngồi dậy rồi cô ân cần đút anh từng muỗng cháo. www.vuilen.com 141
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Anh có ăn thêm không? - Thôi, được rồi. - Vậy anh uống thuốc nha. - Ừ. Nhật Tân uống xong cử thuốc sáng. Anh nhìn Yến Nga một lúc thật lâu rồi nói một cách thật lòng: - Không có em giúp anh như thế này thì anh cũng không biết phải nhờ ai nữa. Yến Nga không nói gì. Cô muốn thắc mắc vì sao không thấy Sao Khuê đến với anh nhưng cô cố nín lặng. Một lát sau cô nhỏ nhẹ nói: - Có lúc anh đã lo lắng cho em mà. Bây giờ em trả ơn anh. Trầm ngâm một lát rồi Nhật Tân nói như yêu cầu: - Em nên chuẩn bị trở về Sài Gòn đi. Em đã ở suốt bên anh mấy ngày trời rồi. Yến Nga sửng sốt nói: - Sao anh lại bảo em trở vào Sài Gòn. Nhật Tân nói như giải thích: - Bây giờ anh khoẻ nên tự lo cho mình được rồi. Em nên về lo công việc của em đi. Yến Nga nói một cách cứng rắn: - Em không về. - Em quan tâm đến anh thì anh mừng lắm nhưng bây giờ anh khoẻ rồi mà. Yến Nga khẽ lắc đầu: - Không được em phải ở lại đây để chăm sóc cho anh. Khi nào anh bình phục hẳn thì em sẽ về. - Em không cần phải làm vậy đâu. Anh có thể tự lo cho mình được rồi. Yến Nga nói với giọng hơi nghiêm: www.vuilen.com 142
- Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Em không thể bỏ anh về vào lúc này. - Anh thì không muốn câu chuyện của anh mà em phải ở suốt đây như vậy được. Yến Nga nhíu mày: - Sao vậy? - Em làm vậy chỉ thiệt thòi cho em thôi. - Em không bao giờ có ý nghĩ như vậy. Em cảm thấy những gì em làm là cần thiết. Nhật Tân lặng thinh không phản ứng thêm gì. Rồi Yến Nga lại chậm rãi nói thêm. - Em cảm thấy lúc này em cần ở lại để lo lắng cho anh. Cho dù anh xua đuổi em đi nữa em cũng không bỏ anh vào lúc này. Nói vừa dứt câu, Yến Nga liền bỏ ra ngoài. Nhật Tân vẫn nhìn theo những bước đi có vẻ hờn dỗi của cô. Tự nhiên anh cảm thấy có chút gì cảm động thật sự www.vuilen.com 143
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn