intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 256,257

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

49
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 256: đều có đường rút Biên Dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu "Các ngươi! khi sinh đã là những tiểu bảo bối của thiên gia, thân phận tôn quý thì biết cái gì chứ?" Đoạn Tam bỗng chốc bạo nộ lên, hung dữ nhìn chằm chặp vào hai thiếu niên, tựa như một dã thú bị thương.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 256,257

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 256: đều có đường rút Biên Dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu "Các ngươi! khi sinh đã là những tiểu bảo bối của thiên gia, thân phận tôn quý thì biết cái gì chứ?" Đoạn Tam bỗng chốc bạo nộ lên, hung dữ nhìn chằm chặp vào hai thiếu niên, tựa như một dã thú bị thương. "Một tên là Cực Ma Động thiếu chủ, tên kia là Linh Dược sơn thiếu chưởng môn, tư chất tự nhiên vượt xa đồng môn cùng thế hệ. Lại có thể ngồi hưởng mát dưới bóng cây đại thụ, tinh thạch pháp bảo nào có thiếu, sao biết sự đau khổ của những tu sĩ tư chất kém như chúng ta." Sau khi tuôn ra một hơi, Đoạn Tam thở ra hồng hộc. Hắn dường như là đang nói với hai người, lại như đang tự lầm bầm với chính bản thân hắn. "Ban đầu, ta ở Bích Vân Sơn chỉ là một đệ tử cấp thấp. Bởi cơ duyên trùng hợp, bái vào danh môn đại phái. Đành chịu là bản thân ta linh căn quá kém. Cho dù cố gắng mấy chục năm, chỉ là tu luyện tới Linh Động Kỳ đỉnh giai, kiếp này muốn Trúc cơ thành công, tuyệt đối là không thể." "Từ khi nhập môn, tốc độ của ta tu luyện rất chậm. Sư trưởng xem nhẹ, đồng môn khinh thường" Lâm Hiên trong mắt chớp lên ánh sáng kỳ dị. Dường như những năm tháng tu luyện gian khổ ở Phiêu Vân Cốc hiện về. Cảm giác những ánh mắt khinh thường làm người hắn nhói lên. Lại có người nói mình là bảo bối của thiên gia. Lâm Hiên trong lòng cười khổ không thôi. Đoạn Tam vẫn tiếp tục lầm bầm. " Tố chất ta mặc dù kém nhưng tâm trí lại bền vững. Một lần trùng hợp được Thái thượng trưởng lão bổn môn coi trọng, hỏi ta có nguyện ý đi thực hiện nhiệm vụ đặc biệt…"
  2. "Chắc hẳn chính là đến Thiên Mục Sơn nằm vùng." Điền Tiểu Kiếm cười lạnh nói. "Không sai!" Đoạn Tam quay đầu lại, trong mắt có vẻ man dại: "Luận bàn tu vi, lệnh sư ngươi ma công cái thế, có lẽ là đệ nhất thần thông trong U Châu Tu Tiên Giới. Nhưng nói về tâm cơ, Thái thượng trưởng lão tệ phái có thể sánh với Gia Cát thượng nhân ." " Gia Cát thượng nhân" Lâm Hiên trong lòng hơi rúng động. Truyền thuyết rằng thời kỳ thượng cổ, tồn tại một vị tu sĩ thần thông quảng đại, am hiểu mưu lược cùng trận pháp. Về sau là đạo pháp đại thành, phi thăng lên linh giới. " Thái thượng trưởng lão phái ta đến nơi này, nhiệm vụ mặc dù gian khổ, nhưng người đối với ta ân trọng như sơn, chính là lão nhân gia ban cho đan dược, ta mới có thể đột phá bình cảnh, tiến vào Trúc cơ cảnh giới." "Triệu trưởng lão cũng từng nói qua, nếu như ta có thể hạ lập đại công. Chỉ cần làm người vừa lòng. Sẽ thu ta làm đồ đệ, giúp ta tẩy tủy khinh mạch ngưng tụ thành kim đan. Ha ha" Tưởng ra viễn cảnh trên, Đoạn Tam vô cùng vui mừng, hoa chân múa tay vui sướng không thôi. "Hừ, hạ lập công lớn, xem ra các hạ là muốn ở trên hai người chúng làm việc khuất tất." Điền Tiểu Kiếm lạnh lùng nói. "Thiếu động chủ, ngươi thật là tâm tư tinh tế. Tại hạ cũng đang đau đầu, Thái thượng trưởng lão là muốn đem Thiên Mục Sơn thu vào trong túi. Đoàn mỗ mặc dù ở nơi này hơn hai mươi năm, nhưng rốt cuộc chỉ là một Trúc Cơ Kỳ tu sĩ mà thôi, đâu biết thiên lão nhân gia đối với ta không tệ, lại đem thiếu động chủ ngươi mang đến trước mắt ta ." "Bây giờ ngươi muốn sao?" Điền Tiểu Kiếm đột nhiên biến sắc. "Ha ha, kế hoạch của ta đơn giản thôi, trước tiên tại hạ đưa tiễn hai vị một đoạn đường, sau đó giáng ám sự này cho Thiên Mục Phái, ngươi là Cực Ác Ma Tôn ái đồ đơn nhất, đồng thời là hậu nhân thế tục của Lão Ma. Chắc hẳn lệnh sư bất kể thế nào cũng toàn lực giúp ngươi báo thù!"
  3. "Đến lúc đó ma đạo toàn lực đến công, Thiên Mục Sơn cho dù có Vân Hải Liệt Quang trận cũng ngăn cản không nổi. Đành cùng ma đạo trở mặt, như vậy hướng về chính đạo chúng ta là lựa chọn duy nhất của bọn họ. Hắc hắc! lần này ta xuất thế kỳ công, Thái thượng trưởng lão tự nhiên sẽ thực hiện lời hứa của người." Đoạn Tam lại quay đầu sang phía Lâm Hiên: "Đáng tiếc thân phận thiếu chưởng môn của ngươi. Sát diệt ngươi càng thêm có chút vững chắc, Linh Dược Sơn thực lực cũng không thể xem nhẹ, chắc hẳn bọn họ cũng nhất định vì ngươi báo thù." "Cuối cùng một vấn đề, là ngươi khi nào hạ độc, vì sao chúng ta không phát hiện ra?" Điền Tiểu Kiếm vẻ mặt lạnh như băng nói. "Hừ, Thiếu động chủ ngươi chẳng lẽ đã quên, hai bộ đạo bào là do ta cung cấp cho ngươi. Thôi, loại Thất tuyệt chu Quả này độc tính muốn sớm phát tác thì cần thêm một chút Kỳ Lam phấn này." Đoạn Tam song chưởng ném ra một đám bột phấn màu sắc rực rỡ về phía hai thiếu niên, trên mặt hắn hiện đầy sắc âm lạnh:" Tốt lắm, hai vị cũng có thể làm minh quỷ, Đoàn mỗ xin đưa các ngươi tái nhập luân hồi." Sau đó song thủ tiếp tục bắt quyết, đem định Chiến Phủ kia tàn nhẫn chém xuống. Nhưng ngoài sức tưởng tượng của hắn. Điền Tiểu Kiếm và Lâm Hiên đột nhiên từ trong đám phấn hồng kia đứng lên, hắc khí trên mặt hai người nhanh chóng thu lại, nhường chỗ sắc diện hồng hào, đâu có một điểm nào là như là trúng độc. "Ngươi, các ngươi..." Đoạn Tam giương mắt kinh hãi, lộ ra vẻ hãi hùng cùng cực: "Làm sao có thể, hai người các ngươi không phải là trúng độc rồi sao..." "Xấu hổ, làm cho các hạ thất vọng rồi. Thất tuyệt chu Quả quả nhiên là thiên hạ kỳ độc, đáng tiếc gia sư từng ban cho Điền mỗ một viên thần châu, có thể trừ được bách độc." Điền Tiểu Kiếm trên mặt đầy vẻ lạnh lùng, chỉ thấy miệng hắn há miệng, phun ra một viên châu cỡ mắt rồng, tản ra hào quang lấp lánh. Đoạn Tam lúc này vẻ mặt tựa như không còn sinh khí, Điền Tiểu Kiếm đưa mắt liếc qua Lâm Hiên, vẻ mặt kinh ngạc không ít.
  4. Chính hắn thì có Kình Hải Thần Châu, có thể không sợ bách độc. Nhưng Lâm Hiên vì sao cũng không có hiện tượng trúng độc. Lâm Hiên chăm chú nhìn Đoạn Tam, thần sắc nghiêm nghị nhưng trong lòng thầm kêu may mắn. Sự thực, đối với loại tiểu nhân như Đoạn Tam, hắn không có phòng tâm. Chỉ là đối với Điền Tiểu Kiếm luôn phòng bị, Từ khi đổi y phục ngầm ăn vào một viên Bách Thảo đan cũng có công dụng kháng độc. Nếu không hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi! Điều này cũng xem như là đối với bản thân một lần nhắc nhở, nghìn vạn lần không thể xem nhẹ kẻ nào. Con đường tu tiên đầy rẫy chông gai. Lâm Hiên không hy vọng sóng to gió lớn trên đại hải đều vượt qua, một ngày nào đó lại lật thuyền trong khe cạn. Lúc này Điền Tiểu Kiếm sắc mặt tối tăm lạnh lẽo đầy sát khí, hắn cũng không cùng đối phương lãng phí thời gian, Tay nhấc lên đem Hắc phi kiếm lập tức hóa thành một đường hắc mang, nhằm thẳng yết hầu đối phương. Đoạn Tam sắc mặt trắng nhợt. hai bên tu vi cách nhau quá xa. Hắn tự nhiên cũng không bằng lòng chờ chết. Hít vào thật sâu, đem Chiến Phủ bổ vào Hắc phi kiếm. Sau đó hắn từ trong lòng ngực lấy ra một tấm Phù màu vàng óng, trong miệng lẩm bẩm, tay vỗ xuống đất, mặt đất rung rinh như muốn nứt ra. "Độn thổ phù, muốn chạy trốn sao?" Trong tiếng cười lạnh, Điền Tiểu Kiếm tay phất một cái, một mảng quỷ vụ từ trong tay áo bay vút ra, đem Đoạn Tam bao bọc vào trong. Trong Quỷ vụ, truyền ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, nhưng rất nhanh, âm thanh kia ngày càng nhỏ. ----------o zeroo----------Điền Tiểu Kiếm tay áo bào phất một cái, đem triệu hồi quỷ vụ sương mù. Thi thể Đoạn Tam hiện ra, hình dáng tướng mạo khô héo, trông giống như cương thi. Dường như trong nháy mắt lão hóa thêm mấy chục năm. Lập tức thi thể Đoạn Tam hóa thành cát bụi, theo gió bay lả tả. Không
  5. chỉ là thân thể mà ngay cả hồn phách cũng bị diệt. Lâm Hiên không hiện ra ngoài mặt, nhưng trong lòng lại quả thực kinh hãi. Thần thông Huyền Ma chân công của đối phương còn ở trên mình hai phần. Tuy nhiên nghĩ lại, Hắn bật cười khanh khách. Đối phương có Cực Ác Ma Tôn ở một bên chỉ bảo, tự nhiên phải hơn chính hắn tự với ngọc giản khổ luyện. Nhưng Lâm Hiên cũng có năm sáu phần tự tin, hắn đã luyện Cửu Thiên Huyền Công. Luận bàn về bí thuật thần thông, hắn và Điền Tiểu Kiếm ai mạnh ai yếu, vẫn còn chưa phân ra được. Trải qua thêm một lần khó khăn, hai người tự nhiên sẽ không trì hoãn thời gian, đem túi trữ vật của Đoạn Tam thu lại. Cả hai thêm một phen ngạc nhiên là trong túi trữ vật của Đoạn Tam có một lượng tinh thạch khá lớn. Mỗi người lại thêm một khoản thu hoạch ngoài dự kiến. Sau đó bọn hắn nhanh chóng rời khởi Nguyệt lầu. Nhìn vào các lầu gác khác nơi xa, Điền Tiểu Kiếm trong mắt hiện lên suy tư nói:"Lâm đại ca. Kế tiếp chúng ta chia nhau hành động. Căn cứ tiểu đệ biết, ngoài Lưu trưởng lão kia. Trấn thủ ở Kỳ Dược Cốc Trúc Cơ Kỳ tu sĩ còn có gần mười người. Mặc dù lấy thần thông hai ta, cũng không gì sợ hãi. Nhưng nếu kinh động, bọn họ tụ tập cùng một chỗ, quả thực có chút khó giải quyết. Tốt nhất có thể quỷ thần không biết đem những thủ vệ này trừ bỏ." "Ân. Như vậy là tốt" Lâm Hiên không chậm trễ, hóa thành một đạo cầu vồng, nhắm lầu vũ bên trái mà tới. Nhìn theo bóng Lâm Hiên, Điền Tiểu Kiếm sắc mặt u ám. Lập tức lắc đầu, cũng hóa thành một đạo hắc mang, bay theo hướng bên phải. Rất nhanh Lâm Hiên đã tới phí trước một lầu xếp. Hào quang chợt tắt, đồng thời khí tức cũng thu liễm vào, cả người Lâm Hiên giống như âm hồn, chợt hiện vào trong căn phòng đó. Nhưng mà rất nhanh, hắn đã từ bên trong đi ra, trên mặt lộ ra một chút kinh ngạc. Sau khi do dự một chút, lại lướt qua vào một phòng khác ngoài mấy trượng.
  6. Sau khoản hai tuần hương. Lâm Hiên cùng Điền Tiểu Kiếm lần nữa tụ họp, nhưng trên mặt hai người đều có chút cổ quái. "Lâm đại ca. Xem ra tình cảnh ngươi gặp phải cũng giống tiểu đệ." "Không sai." Lâm Hiên gật gật đầu: "Khi ta vào trong, những tu sĩ kia đã chết." "Đúng. Là do trúng độc. Hơn phân nửa là dưới tay Đoạn Tam kia. Có lẽ là hắn muốn giá họa. Tuy nhiên hắn làm vậy lại miễn huynh đệ ta một lần ra tay. Bây giờ tu sĩ trấn thủ Kỳ Dược Cốc toàn bộ đã ngã xuống. Thực là thuận lợi cho chúng ta hành động." Điền Tiểu Kiếm sờ cằm, phân tích nói. "Ân. Hẳn là như thế. Việc này không nên chậm trễ. Chúng ta mau ra tay. Nếu như bị Thiên Mục Phái phát hiện ra tình trạng khác lạ. Chúng ta phiền toái có thể không ít." Lập tức hai người ngự khí, hướng về chỗ sâu trong Kỳ Dược Cốc mà đi. Rất nhanh bọn hắn đi tới một khuôn viên nho nhỏ. Bên trong linh khí tràn đầy. Điền Tiểu Kiếm lấy trong túi trữ vật của Lưu trưởng lão ra một cái lệnh bài. Hắn giương một tay lên. Mấy đạo pháp quyết từ trong lệnh bài bắn nhanh ra về hướng dược viên. Một lát sau, Bên trong dược viên hiện lên vài tia kỳ quang, truyền đến một tiếng nổ vang. ”Tốt lắm. Cấm chế đã bị tiểu đệ tạm thời mở ra. Chúng ta đi." Điền Tiểu Kiếm nói xong, hóa thành đạo hắc mang. Bay về phía trong dược viên. Lâm Hiên đứng ở trên không trung, lấy tay sờ cằm, hơi suy nghĩ một chút, cũng độn quang theo sau. Dược viên cũng vừa phải, rộng chừng hơn trăm thước vuông. Các loại kỳ hoa dị thảo, đua nhau mọc lên nhiều như nấm. Ánh mắt Lâm Hiên hạ xuống một gốc cây cao hơn thước màu tím. Vạn Tượng Thảo! Hao hết vô vàn tâm tư, cuối cùng cây linh thảo này đã tìm được. Lâm
  7. Hiên trong lòng tự nhiên mừng rỡ như điên. Lúc này, hắn không cần khách khí nữa. Lâm Hiên từ bên hông lấy ra một túi trữ vật màu xanh. Linh thảo túi! Công dụng như tên gọi, túi này chuyên dùng để chứa các loại kỳ hoa dị thảo. Mặc dù không thể so sánh với khi sinh trưởng ở trong đất, nhưng trong mấy tháng, cam đoan linh khí của linh thảo sẽ không mất nhiều. "Hiền đệ, ngu huynh không khách khí." "Đại ca xin cứ tự nhiên." Điền Tiểu Kiếm không hề nuốt lời, chỉ là sâu trong mắt, mơ hồ có một chút dị sắc hiện lên. Lâm Hiên đem túi miệng mở ra, một đám mây tía màu xanh từ bên trong bay lan rộng ra. Giống như gió cuốn mây ngàn xẹt qua từng ngõ ngách dược viên. Rất nhanh, ngoài một ít linh thảo hãy còn chưa trưởng thành, tất cả đều bị Lâm Hiên thu vào trong túi. Trên mặt hắn lộ ra vẻ hài lòng. Không nói những linh thảo này giá trị tới mấy vạn tinh thạch, còn có không ít linh thảo từ thời kỳ thượng cổ đã tuyệt tích ngoại giới. Ở địa phương khác, cho dù là có tinh thạch cũng mua không được. Tuy nhiên Lâm Hiên cũng coi như là nhân từ, những cây non linh thảo còn chưa trưởng thành, đều lưu lại cho đối phương. Thiên Mục Phái mặc dù tổn thất nặng nề, nhưng cũng chưa tới thương gân động xương. Chờ qua mấy trăm năm, những linh thảo kia tự nhiên có thể trưởng thành. Chỉ thấy lợi trước mắt mà hại về sau, loại chuyện này Lâm Hiên đương nhiên là sẽ không làm, bất kỳ việc gì đều lưu lại con đường sống! "Chúc mừng đại ca, về sau phá hủy hoàn linh còn xin đại ca giúp tiểu đệ giúp một tay." "Đâu có, hiền đệ cứ việc phân phó!" Lâm Hiên vỗ vỗ ngực.
  8. Hai người tới chính giữa dược viên, nơi đó là địa điểm linh khí tràn đầy nhất trong cả tòa sơn cốc, một sợi thanh tuyền xuất hiện ở trước mắt. Nước suối trong veo, linh khí từ bên trong thoát ra. Đừng xem kích thước chỉ bằng một cái bát tròn to lớn, đây chính là chỗ mấu chốt Thiên Mục Sơn linh mạch . Chỉ cần đem nơi này phá hủy, quanh phạm vi hơn mười dặm địa linh khí không cách nào tập trung, có thể tản xa ra xung quanh tứ phía, vì phải dựa vào linh mạch dưới lòng đất nên Vân Hải Liệt Quang trận tự nhiên uy lực giảm mạnh. Thiên Mục Phái sẽ dễ công phá hơn, chính ma lưỡng đạo đều có thể thừa dịp này công kích, tuy nhiên bởi vì mình trước nắm trước tin tức này, Cực Ma Động có thể chủ động hơn rất nhiều. Nghĩ tới đây, Điền Tiểu Kiếm làm như vô tình mà hữu ý nhìn qua Lâm Hiên, vui vẻ nói: "Đại ca, hoàn linh này chính là thiên địa sinh vật. Mặc dù không tự bày ra được phòng hộ, nhưng bản thân nó cũng cực kỳ vững chắc. Tiểu đệ tố chất đần độn, bây giờ tu vi chỉ Trúc Cơ hậu kỳ mà thôi, chỉ bằng vào tiểu đệ một người, rất khó đem hoàn linh này phá hủy. Trong chốc lát hai ta cùng công kích." "Ân, không thành vấn đề." Lâm Hiên gật gật đầu. Điền Tiểu Kiếm mở to miệng, một đạo hắc mang phun ra, chính là hắc phi kiếm vừa nãy. Vẻ mặt của hắn cực kỳ trịnh trọng, hai tay kết kiếm quyết, đem vài luồng sáng màu sắc khác nhau đánh lên không trung. Phi kiếm sau khi hấp thu pháp lực, lập tức cuồng tăng, trong nháy mắt đã dài tới bảy tám trượng, hắc quang lấp lánh. Thêm kỳ lạ là lưỡi kiếm tựa như đang run rẩy, lại mơ hồ tỏa ra tiếng quỷ khóc. Nhìn thanh thế kia, đừng nói một hoàn linh nho nhỏ, dường như một ngọn sơn giả cũng có thể bị chém thành hai mảnh.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2