Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 300,301
lượt xem 2
download
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 300: Cổ tu sĩ động phủ Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầm Một tia linh khí màu xanh từ trong người Lâm Hiên bay ra, hình thành một viên cầu màu xanh to bằng nắm tay, bao lấy máu tươi của hai người vào trong. Lâm Hiên hai tay bắt pháp quyết, mỗi ngón tay là một đạo kiếm quyết, trong miệng là những tiếng chú ngữ khó hiểu.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 300,301
- Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 300: Cổ tu sĩ động phủ Dịch: Sưu tầm Nguồn: Sưu tầm Một tia linh khí màu xanh từ trong người Lâm Hiên bay ra, hình thành một viên cầu màu xanh to bằng nắm tay, bao lấy máu tươi của hai người vào trong. Lâm Hiên hai tay bắt pháp quyết, mỗi ngón tay là một đạo kiếm quyết, trong miệng là những tiếng chú ngữ khó hiểu. Đột nhiên, hai mắt hắn mở to, nhìn chằm chằm cửa đá trước mặt, hai tay liên tục huy động, từng đạo pháp quyết đánh vào cửa đá. Trên mặt Lâm Hiên hơi lộ ra vẻ khẩn trương. Pháp quyết này là do hắn đọc được từ những văn tự cực nhỏ trên cửa đá, có hữu dụng hay không thì hắn cũng không nắm chắc. Dù sao văn tự thời viễn cổ này hắn cũng chỉ nhận ra được bảy tám phần. Trong đó cũng có một chút ý tứ không rõ ràng. Cái gọi là sai một ly, đi ngàn dặm. Pháp thuật vừa rồi chỉ cần nghĩ sai một chút thì việc không thể thuận lợi trừ bỏ cấm chế cũng là bình thường. Ngay khi Lâm Hiên đang hết sức bất an, thì cửa đá chợt hiện lên lam quang, lóe sáng không ngừng. Lâm Hiên trong lòng mừng rỡ, vươn tay chỉ về phía quả cầu màu xanh đang chứa máu tươi kia, trong miệng khẽ quát: “Đi!” Thanh mang chợt lóe, quả cầu kia chui vào bên trong cửa đá. Một trận ầm ầm truyền vào trong tai. Hai loại hào quang thanh lam luân phiên trên cửa đá không thôi, có vẻ cực kỳ quỷ dị. “Phá!”
- Lâm Hiên hé miệng, một luồng đan hỏa phụt ra, đan hỏa mặc dù nhỏ, nhưng lại thuần khiết vô cùng. Một tiếng xuy vang lên, màn hào quang kia chợt hiện lên vài lần rồi biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. “Lâm huynh, được rồi?” Trên mặt Mạc Mãng tràn đầy vẻ vui mừng. “Uh”. Lâm Hiên gật gật đầu, vươn tay đặt trên cửa đá, hơi dùng sức đẩy. Một tiếng cạch vang lên, cánh cửa đá rất nặng kia rốt cục đã mở ra. Một huyệt động lớn xuất hiện trước mắt. Nhưng mà rõ ràng không phải là cái loại địa hình thô ráp hồi nãy, toàn bộ huyệt động đều được gọt giũa tỉ mỉ. Lâm Hiên sử dụng thần thức để khám phá, ngoại trừ khu vực bên ngoài huyệt động, thì đây đúng là một căn nhà bằng đá. Phòng ở, phòng luyện công, tàng bảo thất, cái gì cần có đều có. Xem ra nơi này chính là động phủ của cổ tu sĩ hoặc là yêu thú Hóa Hình Kỳ. Lâm Hiên và Mạc Mãng tự nhiên là vui sướng vô cùng, thu hoạch ở nơi này hẳn là vô cùng phong phú. Hai người bắt đầu tại một gian thạch thất chậm rãi tìm tòi. Mới đầu, cũng không phát hiện ra vật gì có giá trị. Chẳng qua hai người cũng không nóng vội. Bởi vì còn có tàng bảo thất. Nói đến tàng bảo thất, nơi này so với nhà đá bình thường thì khác nhau rất lớn. Chính là hình dạng như Linh Lung Bảo Tháp. Cao khoảng bảy tám trượng, linh khí bức người, hoa mỹ vô cùng. Nếu như đoán không lầm, thì bản thân tàng bảo thất này chính là một kiện Cổ Bảo. Nhưng chính là bởi vì như thế, mà Lâm Hiên và Mạc Mãng đều có điểm do dự. Tuy rằng chủ nhân của bảo vật này đã sớm qua đời, nhưng một
- khi đã tiến vào trong bảo tháp thì nguy hiểm khó lường. “Lâm đạo hữu, không bằng chúng ta đến địa phương khác cẩn thận tìm xem, cuối cùng mới quay lại nghiên cứu cái Cổ Bảo này.” Mạc Mãng cười gượng đề nghị. “Cũng tốt.” Lâm Hiên gật gật đầu. Vì thế hai người đi đến một thạch thất khác. Ở một cửa đá liền gặp phải cấm chế, chẳng qua bài trừ rất dễ dàng. Khi đi vào trong, hai người đều bị cảnh trước mắt dọa đến ngây người. Thạch thất này khoảng chừng gần trăm mét vuông, cũng không phải là lớn. Nhưng bên trong lại có hai màn hào quang một thanh một lam. Trong màn hào quang màu xanh, phi kiếm, họa kích, ngọc bài, cổ kính, đủ các loại pháp bảo linh khí bức người, khoảng chừng có hơn mười kiện. Điều này khiến cho Lâm Hiên động dung, mà thần tình Mạc Mãng lại lộ vẻ tham lam. Mà phạm vị bao trùm của màn hào quang màu lam lại lớn hơn một chút. Bên trong có mười mấy hộp ngọc, nắp hộp đều mở ra. Bên trong phân biệt đều là những tài liệu luyện khí được khai thác trong tiên quặng. Vạn niên hàn ngọc, cửu thiên vẫn thiết, lôi tinh chi ngân, hỗn độn tiên kim….. Mỗi một loại ở Tu Chân giới đều có địa danh đỉnh đỉnh. Tuy rằng đều là tài liệu để luyện chế pháp bảo nhưng Thiên Niên Đồng Tinh không thể so sánh, căn bản là không cùng một cấp bậc. Mấy thứ này, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu a. Cho dù là lão quái Nguyên Anh Kỳ thì cũng không nhất định có được. Lần này giàu to rồi!
- Nhưng mà Lâm Hiên cũng không bởi vì bảo vật mà nóng đầu. Hắn bất động thanh sắc liếc mắt nhìn Mạc Mãng một cái. Nếu đối phương muốn trở mặt thì chỉ sợ cũng sẽ chọn lúc này. Nhưng mà vẻ mặt đối phương lại thản nhiên. Lâm Hiên nhíu mày, cũng không nói gì thêm vì thật ra Mạc Mãng đã mở miệng trước: “Lâm huynh, về những món đồ ở đây, chúng ta chia đều nhé?” “Chia đều, tốt!” Lâm Hiên lạnh nhạt đáp. Nhìn thấy biểu tình bình tĩnh của Lâm Hiên, trong lòng Mạc Mãng có ẩn ẩn có chút bất an, nhưng rất nhanh hắn liền khôi phục lại thần sắc bình thường, mỉm cười nói: “Nếu như thế thì tại hạ sẽ động thủ bài trừ cái quang tráo cấm chế này trước.” “Mạc huynh xin cứ tự nhiên.” Lâm Hiên nhìn nhìn hai tay của mình, đứng im tại chỗ không nhúc nhích. Mặc kệ trong lòng đối phương đến tột cùng có tính toán như thế nào, Lâm Hiên cũng quyết định lấy bất biến ứng vạn biến. Hơn nữa chẳng biết tại sao, màn hào quang hai màu thanh lam nhìn như bình thường kia lại khiến cho Lâm Hiên cảm thấy có chút không ổn thỏa. Cụ thể là cái gì thì cứ để đối phương động thủ trước sẽ tốt hơn. Dù sao thực lực của cổ tu sĩ cũng vô cùng mạnh mẽ, vượt xa tưởng tượng bình thường. Bọn họ lưu lại những đồ vật này khiến cho Lâm Hiên nhiều ít vẫn có một chút kiêng kỵ. Mạc Mãng tiến lên trước vài bước, đi về phía màn hào quang. Trong mắt hắn hiện lên vẻ ngưng trọng, trong miệng đột nhiên phát ra những âm tiết cổ quái có lẽ là ngôn ngữ của yêu tộc. Lâm Hiên cau mày, tay sờ vào túi trữ vật. Thật ra hắn cũng cũng phải là muốn trở mặt với đối phương mà chỉ là đề phòng trong lúc nhất thời hắn gây khó dễ. Chẳng qua Lâm Hiên cũng không hề sợ hãi, chỉ là một yêu tộc cấp ba mà thôi, lấy thực lực của mình thì giết hắn hẳn là không thành vấn đề.
- Nếu đối phương thực sự coi mình là một tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường thì quả thực vô cùng sai lầm. Ào ào, hai mắt đang nhắm chặt của Mạc Mãng đột nhiên mở ra, trên thủ trảo chợt lóe ra quang mang, hung hăng hướng về cái lồng màu lam kia chụp xuống. “Ba”, một tiếng vang nhỏ phát ra, cái lồng màu lam kia chỉ lung lay mấy lần nhưng hiển nhiên không bị phá vỡ. Điều này khiến cho Lâm Hiên có chút ngoài ý muốn, mặc dù tay vẫn để trên túi trữ vật nhưng hắn đã buông lỏng tâm tình vài phần. Vốn vừa rồi hắn nghĩ đối phương chỉ là ra vẻ đang sử dụng bí thuật gì đó, rồi đột nhiên trở mặt với mình, nhưng không nghĩ tới hắn thật sự toàn tâm toàn ý muốn bài trừ màn hào quang. Chẳng lẽ là do mình suy nghĩ quá nhiều, đối phương thật sự không có ý nghĩ độc chiếm bảo vật? Về phần màn hào quang bị Mạc Mãng đánh một kích thì vẫn bình yên vô sự. Đối với việc này Lâm Hiên cũng không cảm thấy kỳ quái. Cấm chế có chứa những bảo vật quý giá như vậy thì khẳng định không tầm thường, nếu dễ dàng phá vỡ thì trái lại còn kỳ quái hơn. Trong lòng vừa mới có suy nghĩ này thì đột nhiên bên tai hắn vang lên thanh âm vù vù. Oanh long long, lối vào cửa đá đã bị phong bế, sau đó trên đầu, dưới chân cùng với bốn vách tường không ngừng lóe ra hồng mang. Một cái quang tráo màu đỏ đem toàn bộ căn phòng đá phong bế lại. Cảm nhận được cái quang tráo màu hồng này có điểm cổ quái, sắc mặt Lâm Hiên bỗng trở nên vô cùng khó coi, nhưng mà đó chỉ mới là bắt đầu, tiếp theo có vô số hư ảnh từ dưới chân và bốn vách tường không ngừng xông ra. Những thứ này là…. Thần thức Lâm Hiên đảo qua thì chợt biến sắc. Bên tai truyền đến vô vàn tiếng kêu khóc thê lương, Lâm Hiên sắc mặt u ám chăm chú nhìn vào vô số hư ảnh trên không. Âm hồn!
- Nhưng đều không phải là tinh hồn của nhân loại, mà là tinh hồn yêu thú, số lượng càng càng khủng khiếp ước chừng tới hơn ngàn. "Ha ha, Lâm huynh thấy thế nào!" Mạc Mãng cất tiếng cười cực kỳ đắc ý trong tay cầm một cái Chung đồng to cỡ bàn tay, mắt nhìn Lâm Hiên đầy ý kiêu ngạo. "Không sai, quả thật ngươi làm cho ta phải giật mình." Đôi chân mày Lâm Hiên khẽ cau lại, sau đó đã khôi phục sắc mặt ung dung nói: "Mặc dù ta sớm đoán được sau khi đắc bảo, các hạ chắc chắn sẽ trở mặt, nhưng không nghĩ đến ngươi lại có đòn sát thủ này”. Nói tới đây, Lâm Hiên nhìn những thú hồn phiêu phù quanh Mạc Mãng ngạc nhiên hỏi: "Những thú hồn này là cổ tu sĩ thiết lập Cấm chế, ta chỉ không nghĩ tới các hạ lại có thể khống chế bọn chúng. Điều này là sao chứ?” Thấy Lâm Hiên mặt không hề đổi sắc, Mạc Mãng có phần thất vọng, nhưng lập tức như nghĩ tới điều gì. Giữa chân mày hắn giãn ra, sửng sốt phá lên cười: "Ha ha, Lâm huynh không cần ra vẻ trấn tĩnh , lúc này ta đã khống chế những thú hồn Cấm chế này, trừ phi các hạ có cảnh giới tu vi Nguyên Anh kỳ, nếu không chắc chắn là phải tuyệt mạng nơi đây." "Đạo hữu vẫn chưa trả lời vấn đề của ta." "Được rồi, khá khen cho sự can đảm của Lâm huynh, niệm tình khi tìm kiếm báu vật, ngươi cũng đóng góp không ít, ta cho ngươi làm minh quỷ !" Mạc Mãng cười lạnh lùng nói: "Ngươi có thể biết lai lịch của ta chăng?" "Các hạ là yêu tộc bậc ba. Những điều khác ta cũng không biết." Lâm Hiên vừa nói, lại dùng thần thức quét qua những tinh phách yêu thú kia. Đại bộ phận đều là yêu thú cấp hai trở lên. Thực lực không thể xem thường. Đương nhiên. Nếu đơn độc chỉ vài cái thú hồn này mà nói, với Lâm Hiên không tính là cái gì. Nhưng hơn một ngàn thú hồn này. Đừng nói
- là hắn cho dù sư tôn đến, cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh. Có thể ngăn cản bọn chúng thì phải là Nguyên anh Kỳ lão quái. Mạc Mãng này thật cũng không có thổi phồng. Chỉ là không hiểu sao hắn có thể khống chế lũ thú hồn này? Mấu chốt có lẽ chính là Chung Đồng trong tay hắn. Không phải là Lâm Hiên nhẹ tâm sơ ý. Từ khi bắt đầu tiến vào thạch thất này. Lâm Hiên luôn dùng thần thức theo dõi hắn. cũng không thấy có gì không ổn. Không ngờ được đối phương lại có Chung Đồng này. Thân phận đối phương quả thực có khả nghi. Đương nhiên. Lâm Hiên nói tới những điều này. Cũng là có ý kéo dài thêm thời gian. Tuy nhiên nhìn vẻ mặt Mạc Mãng. Dường như Lâm Hiên đã là cá nằm trên thớt. Lâm Hiên ngoài mặt vẫn ung dung, nhưng trong lòng bắt đầu dao động. Hắn đang còn suy nghĩ kế đối đáp, âm thanh Mạc Mãng đã truyền vào trong tai. "Tại hạ chính hậu nhân của Xà Long bộ tộc, trong này có một vị Hóa Hình Kỳ tiền bối, chính là tổ tiên của Mạc mỗ." "Xà long tộc" Lâm Hiên nhíu mày, yêu tộc có giao long huyết mạch, chính là do Giao Long đã thăng thiên linh giới và Hung xà phối giao, yêu thú tới cấp ba là có thể hóa hình. Lâm Hiên biến sắc nói: "Ngươi nói thượng cổ yêu tộc trong này có một vị là tổ tiên của ngươi?" "Không sai, Linh Chung này chính là thánh bảo của bộ tộc chúng ta, có thể khống chế hàng vạn hàng nghìn Yêu Hồn." "Trách không được ngươi lại có tàng bảo đồ, ngươi sớm biết nơi này có Yêu Hồn Cấm chế, cho nên muốn thừa dịp chỗ này sát diệt Lâm mỗ?" Lâm Hiên âm lạnh nói. "Ngươi nói không sai!" trong mắt Mạc Mãng lóe lên sát cơ hung hăng nói: " Nhân quả ta đã giải thích rõ, xem như là tận tình tận nghĩa. Bây giờ, ngươi có thể đi tìm chết !" Lời còn chưa dứt, hắn đưa tay lắc lắc Linh Chung.
- Vù vù… Một cỗ phạn âm chú ngữ thượng cổ ở trong thạch phòng lan ra, các Yêu Hồn như nhận được mệnh lệnh, gào thét bi thảm, kêu gào quỷ dị phóng sang bên Lâm Hiên. Thanh thế vô cùng khác thường, Lâm Hiên thoáng biến sắc nhưng rất nhanh đưa tay ở trên túi trữ vật. Một đạo bạch quang phát ra, đem một chiếc cổ Phiên có hoa văn kỳ lạ hiện ở trước mắt. Cổ bảo này là do Thông Vũ chân nhân ban tặng, thần diệu vô phương, đem phát ra một vòng bảo hộ màu bạch, đem toàn thân Lâm Hiên bao phủ ở bên trong. Sau đó toàn thân Lâm Hiên hắc mang xuất hiện, cả người khí tức trở nên kì lạ, thò tay tháo xuống bên hông một túi linh quỷ đem ném ra. Tiếng thét to truyền đến tai, hơn chục quái vật xuất hiện, từng con thân thể sinh lông xanh, hai mắt đỏ thẫm như máu, tức khí hung bạo, chính là Lâm Hiên dùng Thiên Ma Quỷ Thi thuật luyện ra. Lấy tu vi của hắn bây giờ, những cương thi này thực lực cũng không thể xem thường. Tiếp theo, hắn há miệng phun ra một viên châu đỏ rực như máu chính là Huyền Hỏa Thần Châu. Yêu Hồn cũng là quỷ vật, pháp bảo hỏa thuộc tính này có tác dụng khắc chế. Lâm Hiên hai mắt chăm chú vào những Yêu Hồn đang hung hắn tới, Nhưng ở không trung bất ngờ hiện lên một thiếu nữ hình dung thanh tú. Chính là Nguyệt Nhi thấy tình thế nguy cấp, chủ động hiện thân trợ giúp chủ nhân đối địch. Lâm Hiên hơi ngẩn ngơ, sau đó hướng về phía Huyền Hỏa Thần Châu phun ra một ngụm tinh khí. Huyền Hỏa Thần Châu quay tròn lên, sau đó vô số hỏa diễm có điểm kim sắc từ bên trong cuồng mãnh tiến ra, màu sắc mặc dù gần như Thuần Dương Đan Hỏa của Kết Đan Kỳ sơ kỳ tu sĩ, nhưng luận bàn uy lực còn mạnh mẽ hơn.
- Giữa tiếng kêu gào thê thảm, vài cái Yêu Hồn xông lên đợt đầu bị thần hỏa nuốt hết, hóa thành tro tàn, tan biến không còn bóng dáng. Lâm Hiên trên mặt lộ ra nét hài lòng, pháp bảo này uy lực quả nhiên vượt xa Linh khí, phải nói là mộ trời một vực Nhưng đây chỉ là đợt công kích đầu tiên, Mạc Mãng khóe miệng lại lộ vẻ châm chọc, lần thứ hai đưa đầu ngón tay trên tiểu Linh Chung trên gõ một cái. "Vù vù!" Những Yêu Hồn đồng loạt há miệng, từ bên trong phun ra mọi luồng sáng đầy đủ các sắc màu. Mỗi một luồng sáng kia uy lực không có mấy. Nhưng nhiều luồng sáng như vậy chồng chất lên nhau, ngoài Nguyên Anh kỳ lão quái ra, Kết Đan tu sĩ sao dám ứng phó. Lâm Hiên khẽ hô một tiếng kinh hãi, thân hình xuất hiện đột ngột tránh qua. Sau đó ngũ chỉ lập tức bắn ra những đạo kiếm khí. Tuy có đánh hạ được một số Yêu hồn cấp thấp, nhưng rất nhanh Lâm Hiên đã bị vài Yêu Hồn hung dữ mạnh mẽ quấn quanh, phát huy thần thông vất vả mới thoát khỏi tránh ra. Lúc này toàn thân Lâm Hiên toát hàn lạnh, không dám chút nào sao nhãng, chỉ có thể du đấu trốn tránh. Bên này hắn còn như thế, tình hình Nguyệt Nhi bên kia tự nhiên càng khó khăn. Đối mặt với số đông Yêu hồn bao vây tấn công, Nguyệt Nhi cũng đã thở hổn hển. Còn lại hơn chục cương thi, trái lại hung hãn không sợ chết, cắn xé bóp nát khá nhiều yêu hồn cấp thấp. Nhưng mà dưới sự vây công của gần trăm Yêu Hồn, rất nhanh mình đã đầy vết thương. Lâm Hiên trong mắt hiện lên mộ tia dị sắc, bấm tay niệm pháp quyết,
- đột nhiên vung mạnh lên. Oanh! Oanh! Liên tiếp những tiếng nổ lớn bạo vang, Lâm Hiên không còn cách nào đành cho cương thi tự bạo. Cũng đem không ít Yêu hồn cấp thấp ở xung quanh đem tiêu diệt. "Hừ, chỉ là vùng vẫy trước khi sắp chết mà thôi." Mạc Mãng vẫn đứng im quan sát, theo bản ghi của tổ tiên, Yêu Hồn đại trận uy lực vô cùng, tu sĩ cảnh giới tu vi dưới Nguyên Anh kỳ rơi vào trong này tuyệt đối chỉ có con đường chết mà thôi. Nhìn vào những bảo vật trong lồng sáng, bộ mặt của Mạc Mãng hiện đầy vẻ tham lam. Chỉ cần sát diệt tên tiểu tử kia, tất cả sẽ là của hắn. Nhưng chứng kiến thần thông của Lâm Hiên, hắn thầm kêu may mắn không thôi. Tiểu tử này quả nhiên ẩn dấu thực lực, đừng nói ngưng đan sơ kỳ tu sĩ, cho dù là cảnh giới tương đương Ngưng Đan trung kỳ như mình đấu pháp với đối phương còn chưa biết hươu chết về tay ai. Lại nói lúc này, Lâm Hiên hai tay liên tục vung lên đem Huyền Hỏa Thần Châu phun đi ra tia hỏa diễm kim sắc ngưng tụ thành một tấm cự mạng, đem hơn chục Yêu Hồn trói vào trong đó, nhưng mà hắn còn chưa kịp cao hứng. Một tinh hồn Yêu xà trên lưng có đôi nhục sí ( cánh) bay tới. Trên đầu yêu xà này còn có một chiếc Kim giác ( sừng) sắc nhọn, đem húc vào hỏa cự mạng, đã tạo thành một lỗ hổng. Kim giác phi xà! Đồng tử trong mắt Lâm Hiên co lại. Đây chính là yêu thú cấp ba, mặc dù chỉ là hồn phách, nhưng thực lực so với khi còn sống, cũng không kém là bao. Nhưng mà chỉ là bắt đầu, khí tức mạnh mẽ hiện lên ở bốn phía, Lâm Hiên thần thức đảo qua bốn phương vẻ mặt chợt cực kỳ ngưng trọng. Ở phía sau hắn, là một con Nhị Diện Cự Hùng ( gấu hai đầu) đang trợn bốn luồng nhãn quang chiếu vào hắn.
- Bên tả là một con linh vũ màu bạc, hai cánh đang vỗ ra những luồng hàn băng, có thể dễ dàng thôn phệ hỏa diễm kim sắc. Mà bên hữu lại là một con Tri diện Thù, kích thước to hơn bàn tay, đang phun phun ra những sợi hắc ti, hiển nhiên là mang đầy kịch độc. Những Yêu Hồn tất cả đều là yêu thú cấp ba. Tu vi của chúng đều tương đương với Kết Đan Kỳ cao thủ. Lâm Hiên cảm thấy bờ môi đắng ngắt, những Yêu Hồn khác tạm thời không nói, chỉ là bốn con tinh hồn đáng sợ này, hắn cũng không phải là đối thủ. Đáng tiếc, nếu hắn có đủ Địa giai linh phù, cũng không phải không thể chiến đấu, hiện trong túi trữ vật, hắn còn vài cái Nhân giai linh phù, chỉ có thể kéo dài thêm chút thời gian. "Tật!" Lâm Hiên khống chế Huyền Hỏa Thần Châu tiếp tục phát động công kích. Trong thạch thất nhất thời các chùm sáng va chạm bạo mở, linh lực chấn động không ngừng, xen lẫn tiếng âm hồn gầm gừ, dữ dội. Một lát sau. "Thiếu gia, chúng ta làm thế nào?" Nhìn bốn phía vô số thú hồn, Nguyệt Nhi trong mắt hiện ra chút sợ hãi.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 376
0 p | 126 | 10
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 378
9 p | 118 | 8
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 394
10 p | 118 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 183
4 p | 114 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 159
4 p | 107 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 384
0 p | 112 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
0 p | 100 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 CHƯƠNG 396
12 p | 99 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 392
12 p | 119 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 CHƯƠNG 386
12 p | 97 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 382
12 p | 113 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3Chương 378
9 p | 109 | 4
-
Truyện Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
12 p | 104 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 196
4 p | 140 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 161
5 p | 101 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 167
5 p | 63 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 160
5 p | 92 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 231
4 p | 84 | 3
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn