intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 486

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:9

63
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 486: Di dời phân đàn Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Bên kia Lâm Hiên vô tình cùng bọn chúng ở chỗ này, nếu cứ dây dưa mãi có thể huyết ma lão tổ đến hoặc phát sinh biến cố khác thì không ổn.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 486

  1. Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 486: Di dời phân đàn Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Bên kia Lâm Hiên vô tình cùng bọn chúng ở chỗ này, nếu cứ dây dưa mãi có thể huyết ma lão tổ đến hoặc phát sinh biến cố khác thì không ổn. Tay phải hắn vươn ra điểm một cái, Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm phát ra một tiếng vang rồi ngay lập tức phun ra vô số những đạo sương trắng tụ mà không tán, đan xen cùng cùng một chỗ tạo thành mấy chục ngọn nhũ băng dài ngắn khác nhau giữa không trung, đồng thời tay trái hắn lật một cái đem Phược Tiên Cầu xuất hiện trong bàn tay. Bạch phát lão giả gầy gò thấy thế trong lòng hết sức sợ hãi, đối phương quả nhiên không hổ là Linh Dược sơn thiếu chủ, một lúc mà tế ra hai cái bảo vật thời kỳ xa xưa. Nhất thời trong lòng lão cũng có chút hồi hộp, uy năng cực đại của cổ bảo thì nghe người bàn tán rất nhiều, lúc này đưa tay vỗ trên túi trữ vật lấy ra một lệnh cái bài đen tuyền. Trên mặt lão hiện lên chút nuối tiếc nhưng lập tức cắn răng bắt đầu niệm động pháp chú. "Linh khí dùng một lần?" Lâm Hiên hơi có chút kinh ngạc, ý nghĩa như danh tự loại Linh khí này gần giống như là linh Phù sử dụng một lần là mất uy năng. Nhưng hại ắt có lợi chính bởi vì là tiêu hao phẩm, cho nên uy lực gần như có thể sánh cùng pháp bảo. Thực ra thì các luyện khí đại sư không muốn tốn nhiều tinh lực đi nghịch đạo nên ngược lại loại linh khí này rất hiếm, dùng linh thạch khó mà mua được.
  2. Nghĩ vậy nhưng động tác của Lâm Hiên ngày càng nhanh, dưới sự thao tác của hắn rất nhanh nhũ băng đã bạo tăng đến trên trăm ngọn. "Đi!" Lâm Hiên quát vang một tiếng, những ngọn nhũ băng kia bắt đầu rung lên dữ dội, sau đó ở trong tiếng thanh minh trong trẻo chia thành hai đạo. Một bắn về phía lão giả đạo còn lại thì gào thét nhắm tới Khôn thị Ngũ hùng. Đối mặt với công kích của Kết Đan Kỳ cao thủ. Ngũ huynh đệ lại không tỏ ra sợ sệt ung dung thi triển công pháp. Linh khí ngọc thước dưới sự điều khiển của bọn họ bay nhanh xoay tròn. Nhìn từ xa như năm ngân bàn sáng long lanh. Rồi rất nhanh các ngân bàn phát sinh biến hóa. Từ bên trong phun ra từng ngọn hỏa diễm tụ lại cùng một chỗ tạo thành một tấm hỏa võng cực lớn chắn trước người năm huynh đệ. Nhất thời ngăn cản được đạo nhũ băng kia. Bên kia mắt thấy nhũ băng đâm tới, lão giả gấp gáp phun ra một ngụm linh khí vào mặt trên lệnh bài. Bốp một tiếng Linh khí vỡ vụn biến thành một đóa quái vân màu đen như mực bao trùm lấy thân ảnh của lão. Lúc này đạo Nhũ băng đã tới không chút khách khí đâm vào trong quái vân nhưng không có hiệu quả. Lâm Hiên nhíu mày mà lúc này Cự Phủ đã tới trước người hắn vài thước. Thấy Lâm Hiên không né tránh lão giả đang ẩn ở trong đóa hắc vẫn không khỏi lộ ra sự vui mừng. Khai Sơn Phủ này tuy không phải dùng tài liệu quí hiếm để luyện chế nhưng đã ở trong đan điền của lão bồi dưỡng mấy trăm năm, thần thông khác có lẽ không xuất chúng nhưng về độ sắc bén thì có thừa. Tiểu tử này chán sống muốn nhờ Cự Phủ của lão để độ kiếp chăng? Hai tay lão hợp lại thế tới của Cự Phủ càng thêm khẩn cấp mãnh liệt.
  3. Lâm Hiên dường như không biết sợ, ngửa đầu phun ra một đạo đan hỏa xanh biếc bằng ngón cái. Thấy cảnh này Lão giả không nhịn được thầm cười nhạo, chỉ dùng đạo đan hỏa nhỏ nhoi này mà chống cự pháp bảo của lão chắc tiểu tử này não đầu đã hỏng. Đừng nói là hắn cho dù là anh hỏa của Nguyên Anh kỳ lão quái cũng chưa chắc làm được. Lão thè lưỡi ra liếm liếm khóe miệng trong lòng đã dâng lên mộng đẹp, nhưng sau một khắc vẻ mặt đắc ý kia đã cứng ngắc, mắt thì trợn ngược mà miệng há hốc kinh ngạc vô cùng. "Sao... Làm sao có thể?" Chỉ nghe "Bụp" một tiếng, đạo đan hỏa hết sức nhỏ kia chính xác bay trúng vào pháp bảo, trong nháy mắt Cự Phủ bị một tầng xanh biếc bao bọc bên ngoài, ngay lập tức lão cảm giác tâm thần liên hệ cùng bảo vật đã bị đứt. Mà càng đáng sợ hơn là không chỉ linh tính của Cự Phủ đại mất mà còn bắt đầu bị tan chảy ra. Không có khả năng chứ, anh hỏa cũng không có độ nhiệt cao như vậy a! Đáng tiếc đây không phải là cao nhiệt tạo thành mà là do kì độc ăn mòn, mặt ngoài của Cự Phủ xuất hiện vô số bọt khí sau đó trở thành một phế vật vỡ từ trên bầu trời rơi xuống. Lão giả hết sức đau lòng tiểu tử này là quái vật sao? loại thủ đoạn này trước kia lão còn chưa từng nghe nói qua. Bỗng roạt một tiếng rất nhỏ, lão giật mình hãy còn chưa kịp phản ứng đã cảm giác toàn thân căng ra, cả người bị một loại ngân tơ vô danh trói lại như một cái kén. Bạch phát lão giả vô cùng kinh sợ, không ngờ đối phương lại có thể phá vỡ phòng ngự của hắc vân. Lại thấy Lâm Hiên bấm tay bắn ra, Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm lập tức
  4. hóa thành một đạo thất luyện màu lam, mà trên võng ngân tơ truyền đến một luồng cự lực mạnh mẽ kéo lão giả từ trong hắc vân ra ngoài. Lúc này vẻ mặt lão giả tuyệt vọng lời van xin tha mạng cũng chưa kịp thốt, ánh sáng xanh lam lướt qua trên cổ, đầu của lão bắn lên cao tinh huyết loang đỏ cả một khoảng mặt đất. Theo sau Lâm Hiên xoay đầu lại ánh mắt lạnh như băng đảo qua kia năm tên Trúc Cơ Kỳ tu tiên giả. Thấy tình cảnh này Khôn thị Ngũ hùng sớm đã sợ tới vỡ mật, ban đầu còn định phối hợp cùng lão giả, đâu ngờ mới một đòn của đối phương bạch phát lão giả đã về chầu tiên tổ. Trước kia bọn họ đã từng đối mặt đối thủ Kết Đan Kỳ, nhưng thần thông và bảo vật đều thua xa thiếu niên ở trước mắt. Bọn này cũng không phải ngây ngốc tự nhiên không muốn làm châu chấu đá xe. Năm huynh đệ liếc nhau không hẹn cả lũ hóa thành các đạo độn quang bay lui về phía đồng bọn. "Muốn chạy?" Lâm Hiên nở nụ cười lạnh lùng không quay đầu lại mà vẫy tay. Nhận được mệnh lệnh của thiếu chủ, đám tu sĩ Linh Dược Sơn nào còn tiếp khách khí, ào ào tế xuất ra Linh Khí nhằm bên đối phương chém giết. Vừa rồi đã kìm nén khí giận bây giờ tự nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình. Tình hình chiến sự sớm đã thiên về một bên, nhóm cẩm bào tu sĩ sớm đã không có chiến ý, ngoài một số vẫn còn chống cự đại bộ phận thì liều mạng muốn chạy trốn. Lúc này trận pháp tự nhiên phát ra tác dụng ngăn cản. Mặc dù Lâm Hiên bày ra trận pháp tương đối đơn giản, nhưng không phải là một giờ ba khắc là có thể dễ dàng công phá. Liên tiếp những tiếng gầm rú cùng hỏa quang, sắc quang bay lượn không ngừng. ......
  5. Rất nhanh thời gian một tuần trà trôi qua. Lúc này huyết nhục loang lổ tung tóe khắp mặt đất. Nhóm cẩm bào tu sĩ toàn bộ đều thiệt mạng trong đó gần một nửa là chết dưới kiếm của Lâm Hiên, đây là lúc cần tàn độc để giải quyết sự tình nhanh chóng. Khôn thị Ngũ hùng kia cũng không có tránh được thảm cảnh, trong lúc hỗn loạn cũng không phát huy được uy lực liên thủ kết quả là ngã xuống cùng nhau. Đương nhiên Linh Dược Sơn cũng có thương vong nhưng không mấy nghiêm trọng. "Thiếu chủ, toàn bộ địch nhân đã vẫn lạc." Lâm Hiên gật đầu, các tu sĩ cấp thấp nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy kính sợ, lần này nếu không thiếu chủ kịp thời về đến hậu quả không thể tưởng tượng nổi. "Được rồi, hiện tại chúng ta sẽ rời khỏi phân đàn này." "Rời đi?" Chúng đệ tử đưa mắt nhìn nhau trên mặt tràn đầy ngạc nhiên. "Ừm!" Lâm Hiên nghiêm giọng nói: "Nguyên do sau này hãy nói, tóm lại là mau đi trước." "Xin tôn thiếu chủ cứ phân phó." Lục Doanh Nhi và Lưu Tâm liếc nhau đồng thời khom người bái xuống, thấy có người dẫn đầu đệ tử khác ào ào lĩnh mệnh, thực ra bọn họ chỉ là có chút bất ngờ chứ đâu muốn ở lại cái địa phương quỷ quái đầy hiểm nguy này. Mặc dù hai vị trưởng lão Chu Tào đã có nghiêm lệnh không được tự ý rời đi, nhưng thân phận hai người sao có thể sánh với thiếu chủ. Điểm lại quân số chỉ còn lại hai trăm mười lăm tu sĩ. Nhất thời chúng đệ tử đều lộ ra vẻ đau thương. Lúc trước tới nơi này thành lập phân đàn chưởng môn đã phái ra gần bốn trăm tu sĩ, bây giờ thiệt hại đã gần một
  6. nửa. Trong khi tìm kiếm bảo vật ngã xuống, rồi hơn mười vị đồng môn ở phân đàn chết vào tay quái vật vô danh, còn lại phần lớn là mất mạng ở cuộc tranh đấu ở vừa rồi. Tuy nhiên bây giờ không phải là lúc để thương tâm. Mệnh lệnh của Lâm Hiên truyền đạt xuống, chúng đệ tử thu dọn hành lý sau đó hóa thành các đạo độn quang phá không mà đi. Dọc trên đường vẻ mặt Lâm Hiên âm trầm, các tu sĩ không ai dám mở miệng, Chu Tào hai vị trưởng lão không biết tung tích, bây giờ Thiếu môn chủ chính là thủ lãnh của bọn họ. ...... Cùng lúc đó ở ngoài mấy trăm dặm trong một cổ động, huyết ma tôn giả đang cực kì phẫn nộ. Ban đầu vốn là phân thần bị diệt, tiếp theo chính là hai Kết Đan Kỳ tu sĩ do lão thu phục cũng bất ngờ ngã xuống, thông qua ma khí đã tắt của hai người đã lão ma đã biết được điều này. Lại nói lão đâu có lòng tốt gì với phu thê họ Chu, Ma Anh Quyết chứng thật là chân phẩm, nhưng truyền ma khí sang tu luyện cho dù may mắn thành công, cũng sẽ bị ma khí cắn trả ma hóa thần thức mất hết trở thành khôi lỗi chỉ biết chém giết mà thôi. Đến lúc đó lão lại thực hiện chút tiểu pháp là có thể dễ dàng đem hai người thu làm thủ hạ, căn bản là độc kế nhất tiễn hạ song điêu a! Ban đầu đều thuận lợi đâu biết lại nửa đường lại mọc ra tên gia hỏa Thiếu môn chủ kia. Không những phá hủy kế hoạch của lão mà hắn lại còn đem phân đàn di dời đi nơi khác. Như vậy lấy đâu ra tu sĩ cho lão huyết tế nữa. Lúc này vẻ mặt lão ma dữ tợn vô cùng toàn thân ma khí chớp động không ngừng, nhưng qua một lúc lão thở dài. Các luồng linh lực cuồn cuộn trong cổ động dần dần quy về yên lặng.
  7. Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, nếu là khi lão toàn thịnh làm sao có thể nuốt trôi cơn giận này. Nhất định là đem đối phương rút hồn lột da mới cam. Nhưng bây giờ công pháp huyết tế mới tiến hành được ba phần, thân thể còn chưa khôi phục không có cách nào rời cổ động, nếu muốn ngăn cản đối phương lại chỉ có cách phái ra một sợi phân thần. Tuy nhiên điều này lại không ổn. Tuy phân thần có lợi hại nhưng so với thực lực đối phương chỉ sợ chẳng thấm vào đâu. Huyết ma tôn giả mặc dù bạo ngược nhưng cũng vô cùng giảo hoạt sao có thể làm chuyện lỗ vốn như vậy, sau một hồi đắn đo suy nghĩ chỉ có thể tạm thời đem cục tức này nuốt xuống. ...... Lúc này Lâm Hiên tự nhiên là không biết huyết ma tôn giả đang thù hận hắn tới cực điểm, thân mang nhiều đệ tử cấp thấp như vậy ở khu vực bị âm hồn chiếm cứ quả thực là rất nguy hiểm. Dọc trên đường đi hắn vô cùng cẩn thận đem thần thức toàn bộ bạo phát đề phòng xuất hiện nguy hiểm. Thỉnh thoảng hắn lại đem thần thức chìm vào ngọc giản tìm kiếm nơi có thể khai phá làm phân đàn. Kết quả hai ngày sau rốt cuộc tìm được một mảnh hoang sơn, chúng tu sĩ cùng hạ xuống. Hoang sơn này cao hơn ngàn trượng kéo dài không bến bờ, Lâm Hiên dùng thần thức quét qua một chút, phạm vi sơn giả này ít nhất trên dưới trăm dặm. Sườn núi xanh um tươi tốt phân bố các loại cây cối cao to. Âm hồn do thiếu nhân thủ tử khí cũng chưa lan đến nơi này, đây là một địa điểm tương đối hoang vắng. Lâm Hiên có chút vừa lòng, hắn cố ý chọn nơi này tuy linh khí không nồng đậm lắm nhưng lại ẩn chứa hỏa tài nguyên tương đối phong phú.
  8. Đối với luyện chế bổn mạng pháp bảo của hắn đương nhiên giúp ích không nhỏ. "Các ngươi chờ nơi đây!" Lâm Hiên dặn dò một câu đã hóa thành một đạo kinh hồng màu xanh bay vào trong dãy núi, dạo qua một vòng quả nhiên tìm được một sơn đỉnh tương đối thấp. Sơn giả này tuy nhỏ chỉ cao trăm trượng nhưng cấu tạo bằng nham thạch, thảm thực vật trên núi quả thật vô cùng thưa thớt. Là một tòa hỏa diệm sơn đã tắt. Lâm Hiên trên mặt lộ ra vẻ hài lòng, theo sau lại tìm một nơi linh khí tương đối đậm, địa điểm khá rộng lớn hạ lập phân đàn mới. Chúng đệ tử người đông thế mạnh cùng động thủ, các loại Linh khí pháp thuật đều xuất hiện, ngắn ngủi mấy canh giờ đã khai phá ra các động phủ. Tuy tương đối đơn sơ nhưng để làm nơi ở và tu luyện là không có vấn đề. Sau đó Lâm Hiên lại chỉ huy chúng tu sĩ bày ra Cấm chế ở chung quanh để cảnh giới. Khi đã ổn định Lâm Hiên chỉ định một tu sĩ tên là Lý Nguyên cùng Lục Doanh Nhi trực tiếp cai quản phân đàn. Điều này như một tảng đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng, các tu sĩ xôn xao bàn tán. Lý Nguyên thì không nói, căn cứ theo lời Thiếu môn chủ hai vị trưởng lão Chu Tào không may đã vẫn lạc bên ngoài, như vậy hiện tại với cảnh giới Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong Lý Nguyên chính là tu sĩ có tu vi đứng thứ hai trong phân đàn sau Lâm Hiên. Chuyện này thì vốn không có dị nghị gì còn Lục Doanh Nhi thì sao? Khi trước nàng đã phạm vào môn quy mới được xá tội thì không nói, chúng đệ tử trong lòng không phục chính là tu vi của Lục Doanh Nhi.
  9. Trong phân đàn thần thông tu vi trên nàng ít nhất cũng có mười người. Tuy nhiên những điều bất mãn rất nhanh đã bị lắng xuống. Lâm Hiên sớm tuyên bố rằng hắn đã thu Lục Doanh Nhi cùng Lưu Tâm làm đệ tử ký danh. Có câu lên chùa phải nể mặt phật chúng đệ tử nào còn dám nhiều lời. Trong lòng thầm nghi ngờ không biết thiếu môn chủ nhìn trúng hai nàng ở điểm nào. Nhưng bất kể như thế nào, bây giờ Lục Doanh Nhi cũng là mượn oai hùm của Lâm Hiên, xử lý công sự kỷ luật nghiêm minh, đến như Lý Nguyên thân là sư thúc đối với nàng cũng khách khí dị thường, có ý làm trợ thủ. Những chuyện nhỏ trong môn Lâm Hiên vốn không mấy quan tâm. Hiện tại hắn đang ở trong động phủ tĩnh tọa. Không biết bao lâu hắn mở mắt ra đã thấy Nguyệt Nhi bên cạnh: "Thiếu gia, tiểu tỳ có chuyện khó hiểu." "Nói đi!" Lâm Hiên dường như sớm đã nghĩ tới nghi vấn này của nàng. "Tại sao người để Lục Doanh Nhi quản lý phân đàn, còn tuyên bố nàng cùng Lưu Tâm là đệ tử ký danh dẫn tới sự chú ý kẻ khác?" Lâm Hiên trước nay hành sự âm thầm không thích phô trương, Nguyệt Nhi đang thắc mắc dụng ý của hắn.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2