intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Cầm Đế-chương 5

Chia sẻ: Le Thuy Duong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

59
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Từ cửa chính tiến vào chợ nô lệ có hai loại cửa , một loại dành cho thương nhân hoặc quý tộc vào mua , một loại dành cho những người nghèo khổ đến bán thân . Nhưng mà cho dù là loại nào đi chăng nữa thì cũng không thèm để ý đến tiểu khất cái , thương nhân thì trọng lợi ,

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Cầm Đế-chương 5

  1. Cầm Đế - Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu Chương 5: Thiện lương đích đại giới Từ cửa chính tiến vào chợ nô lệ có hai loại cửa , một loại dành cho thương nhân hoặc quý tộc vào mua , một loại dành cho những người nghèo khổ đến bán thân . Nhưng mà cho dù là loại nào đi chăng nữa thì cũng không thèm để ý đến tiểu khất cái , thương nhân thì trọng lợi , sao có thể dễ dàng đem tiền của mình đi cho người khác , người nghèo lo cho thân mình còn chẳng xong , hơi đâu mà đèo bồng thêm chuyện thiên hạ . Giới quý tộc thì lo sợ tiểu khất cái sẽ làm bẩn bộ quần áo hoa lệ của mình , nhanh chòng tránh xa . Cho nên việc tên tiểu khất cái ở nơi này kiếm ăn có lẽ không phải là một lựa chọn sáng suốt cho lắm . Nếu thân thể hắn tráng kiện một chút , nói không chừng sẽ bị bắt làm nô lệ , nhưng hắn thật sự rất gầy , thân thể nhỏ bé , tại chợ nô lệ này không đáng một xu . Lần đầu tiên nhìn thấy tiểu khất cái , nghe hắn nói về hoàn cảnh của mình , Diệp Âm Trúc suýt khóc , người hắn gầy gò như vậy , ba tuổi mất mẫu thân , mười tuổi mất phụ thân , hoàn cảnh quả vô cùng bi đát a ! Thương tiếc cho hoàn cảnh của hắn , Diệp Âm Trúc quyết định ra tay giúp đỡ . Tiểu khất cái thấy có người dừng lại trước mặt mình , nhất thời trong mắt sáng ngời : “ Đại gia , đại gia , van cầu ngài rủ lòng thương xót cho tiểu nhân “ . “ Cho ngươi “ . Âm Trúc cơ hồ đã lấy toàn bộ kim tệ trong người đặt vào cái chén bể trước mặt tiểu khất cái . Tiểu khất cái ngẩn ngơ , chứng kiến hành động của Âm Trúc hoàn toàn không phải trêu chọc hắn , không biết tại sao nội tâm của hắn xúc động mãnh liệt . Rất nhanh chóng đã thu kim tệ vào tay , sung sướng nói : “ Cám ơn đại gia , cám ơn đại gia “ . Hai bàn tay run rẩy cầm kim tệ rồi vội cất vào người như sợ mất , khiến Âm Trúc cũng không khỏi giật nảy mình . “ Nhanh đứng lên đi , mặt đất bẩn lắm “ . Vừa nói , Âm Trúc không để ý đến bộ dáng bẩn thỉu của tiểu khất cái , kéo hai tay Cầm Đế
  2. hắn đứng lên . Hắn cảm nhận được đó là một đôi tay rất mềm mại , nhỏ nhắn , ngón tay lại phi thường thon dài . Tiểu khất cái cúi đầu không dám nhìn thẳng mặt Âm Trúc , đúng lúc ánh mặt trời chiếu rọi xuống , quang mang từ không gian giới chỉ lóe ra vô cùng đẹp mắt . Đôi tay của tiểu khất cái thoáng run rẩy , lúc này mới đứng lên , cảm kích nói : “ Đại gia , cám ơn người . Người quả thực là một người tốt “ . Bởi vì hắn đứng lên quá nhanh nên đã va phải người Âm Trúc , trong một sát na tiếp xúc ấy , những ngón tay thon dài đó đã nhẹ nhàng ‘động thủ’ trên người Âm Trúc . Âm Trúc vẫn hoàn toàn không hay biết , nở một nụ cười ấm áp thiện lương , trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái , thầm nghĩ : thì ra giúp đỡ người khác sẽ có cảm giác như thế này . “ Gặp lại sau nhé “ . Hướng tới tiểu khất cái vẫy tay chào , lúc này hắn đi tiếp vào chợ nô lệ . Nhìn bóng dáng Âm Trúc biến mất , trong mắt tiểu khất cái tỏa ra vài phần hối hận , cắn chặt môi , hắn lao nhanh theo hướng ngược lại hướng Âm Trúc vừa đi , trong chớp mắt đã biến mất giữa đám đông người qua lại . Chợ nô lệ chia làm bảy khu vực , đầu tiên là nơi bán nô lệ dành cho bình dân , cho dù một gã nô lệ tráng kiện , khỏe mạnh cũng chỉ có giá năm mươi kim tệ mà thôi . Kế tiếp là dịa phương bán ma thú . Năm địa phương còn lại càng vào trong càng trở nên trân quý , đương nhiên tại một tòa thành nhỏ như thế này tịnh cũng không có nhiều vật phẩm trân quý , chỉ có ở đại thành thị mới xuất hiện những vật phẩm đặc biệt , cụ thể như tuần long hay mỹ nữ tinh linh tộc . Diệp Âm Trúc vừa tiến vào , cảm giác đầu tiên chính là sự ồn ào , các loại thanh âm khác nhau vang lên không ngớt , khiến hắn trong nhất thời không biết nên đi đâu để mua giác mã . Âm Trúc vội quay sang hỏi một người trung niên đang đi bên cạnh : “ Đại thúc , ngài hảo . Xin hỏi nơi nào có bán giác mã ? “ . Người này trạc bốn mươi tuổi , trên người mặc một bộ bỉ giáp màu đen tinh xảo , ngực trái đeo một huy hiệu hình tấm khiên , trên huy hiệu có khắc biểu tượng một bụi gai , thân hình cao to lực lưỡng , sau lưng có đeo thanh trọng kiếm dài một thước rưỡi . “ Ngươi muốn mua giác mã sao ? Thật đúng lúc , ta cũng đang trên đường đến đấy , để ta dẫn ngươi đi “ . Trung niên nhân hào sảng nói . “ Thật tốt quá , cám ơn đại thúc “ . Âm Trúc lễ phép cảm tạ trung niên nhân . Trong nhiều năm , tiếng đàn đã tạo cho hắn một khí chất ưu nhã , lại thêm vẻ ngoài anh tuấn , rất dễ tạo cho người Cầm Đế
  3. ta cảm giác hảo cảm . Trung niên nhân dẫn Âm Trúc vào sau bên trong chợ nô lệ , vừa đi vừa hỏi : “ Tiểu huynh đệ , tên ta là Cách Ân , còn ngươi tên gì ? Từ đâu tới ? “ . “ Ta tên là Diệp Âm Trúc , ta từ A tạp địch á đến đây “ . “ Tên ngươi thật kỳ lạ , a , chúng ta tới rồi “ . Vừa nói , Cách Ân vừa chỉ về phía trước , Diệp Âm Trúc nhìn thấy một trang trại thật lớn . Vừa vào , một mùi hôi đặc thù bốc lên , khiến Diệp Âm Trúc cảm thấy cực kì khó chịu , hắn chỉ quen với không khí trong lành của Bích không hải , bước vào đây cảm thấy không được thoải mái cho lắm . Trang trại chứa khoảng bảy mươi giác mã , được nhốt trong hàng rào gỗ cẩn thận , người quản lí đang đứng thương lượng cùng các khách nhân . Cách Ân đối với trường hợp này tựa hồ rất quen thuộc : “ Nơi bán giác mã nào cũng như thế này cả , ngươi tập mà quen đi . Nếu ngươi đến đại thành thị , có nơi có thể có mấy trăm con , tha hồ mà lựa chọn “ . Người quản lí tựa hồ rất quen thuộc với Cách Ân , thấy hắn đi tới vội ra nghênh đón : “ Đây chẳng phải là Cách Ân đoàn trưởng sao ? Cơn gió lành nào mang ngươi đến đây vậy ! Mau đến đây lựa chọn đi , giác mã của ta đều mới nhập về đấy , chất lượng cực kì tốt “ . Cách Ân hừ lạnh một tiếng , nói : “ Cáp Đặc , ta còn lạ gì ngươi nữa . Được rồi , cho ta hai mươi con khỏe mạnh một chút . A , tiện thể cũng chọn cho vị tiểu huynh đệ này một con thật tốt nhé “. Cáp Đặc cười tươi đáp ứng , nhanh chóng chạy vào lựa chọn , sau một hồi đã đưa ra hai mươi mốt giác mã . Cách Ân nhìn qua đã biết hàng tốt , gật đầu hài lòng : “ Vẫn giá cũ , năm kim tệ hai con , đây là năm mươi kim tệ . Ngươi phen này phát tài nhỉ “ . Cáp Đặc tiếp nhận tiền từ tay Cách Ân , cười nói : “ Phát tài cái gì , ngươi còn lạ gì tình trang kinh doanh của ta nữa . Cân thiết ( bụi gai ) dong binh công đoàn của ngươi thường trú tại đây còn không biết sao ! “ . Cách Ân cười khổ một tiếng , nói : “ Ngươi nghĩ rằng ta thích trú tại cái địa phương quỷ quái này sao ? Không có thực lực , căn bản không thể đặt chân vào đại thành thị . Này tiểu huynh đệ , ngươi cũng biết giá rồi đấy , đừng để hắn ăn chặn , cứ hai kim tệ rưỡi một con mà mua . Ngươi cứ tùy tiện kiếm một con trong số này đi , tuy không phải thượng đẳng giác mã nhưng cũng không tệ “ . Cầm Đế
  4. Âm Trúc tự nhiên biết con mắt nhìn giác mã của Cách Ân không phải tầm thường , cái gì hắn khen là tốt chắc chắn là có chất lượng : “ Cảm ơn ngài , Cách Ân đại thúc “ . Số tiền trong người hắn đã cho hết tiểu khất cái vừa rồi nên định lấy từ trong không gian giới chỉ ra một ít tiền . Đột nhiên hắn biến sắc , không gian giới chỉ trên tay hắn đã biến mất một cách thần kì . “ A ! Không gian giới chỉ của ta đâu rồi ! “ . Âm Trúc kinh hô một tiếng , cảm giác khủng hoảng ập đến trong lòng . Không gian giới chỉ tuy phi thường trân quý , nhưng đối với hắn mà nói , thứ trân quý nhất chính là năm cây cổ cầm trong đó . Trong đó lại còn chứa tín vật cùng toàn bộ kim tệ Tần Thương đưa cho hắn . Lúc này trong đầu hắn hoàn toàn trống rỗng , chẳng suy nghĩ được gì nữa . “ Tiểu huynh đệ , ngươi sao vậy ? “ . Cách Ân thấy phản ứng của Diệp Âm Trúc cũng trở nên hốt hoảng . Âm Trúc không có trả lời , ánh mắt hắn hiện lên một đạo lãnh quang , quang mang màu đỏ sậm từ mi tâm nhanh chóng phóng thích , hình thành trước mặt hắn một kết giới lục vong tinh đỏ sậm . Không gian giới chỉ cùng chủ nhân đều có liên lạc về tinh thần , hơn nữa phong ấn của giới chỉ cũng chỉ có chủ nhân mở ra được , ngoại lực mạnh mẽ cũng khó có thể phá vỡ phong ấn đấy . Lúc này Âm Trúc nhớ lại , chẳng lẽ khi tên tiểu khất cái kia va vào người mình đã thuận tay lấy luôn không gian giới chỉ ? Kể từ khi rời Bích không hải , đây là lần đầu tiên Âm Trúc phẫn nộ thực sự , hảo tâm của hắn đã được trả lại bằng hành động này ư ? Dù sao hắn cũng là một cầm ma pháp sư a ! Không có cổ cầm , hắn không cách nào thi triển cầm ma pháp , huống chi ngũ cổ cầm là cầm tông chí bảo , đã làm bạn với hắn trong suốt mười sau năm , bây giờ thất lạc , hỏi sao lòng hắn không nóng nảy cho được ? Tại một xó xỉnh của La nhĩ thành , tiểu khất cái đang tung hứng trong tay một cái hộp , thì thào tự nhủ : “ Quả nhiên là một không gian giới chỉ , đáng tiếc là không thể mở ra xem bên trong có gì . Thôi , quên đi vậy , coi như là một kỷ niệm . Hiện nay người tốt không còn nhiều lắm , cho dù thế nào đi chăng nữa thì cũng là một lần giáo huấn đối với hắn . Không gian giới chỉ sao lại rung động thế này ? À , chắc tên đó đang tìm cách liên lạc Cầm Đế
  5. bằng tinh thần . Hừ , có cái duyên hạp ( hộp ) , đừng có hòng mà liên lạc được . Hơn mười kim tệ , lần này xem ra kiếm được cũng khá . Ha ha ha , vị đại gia này , ngươi hãy chờ đi , một ngày nào đó ta sẽ đi tìm ngươi mà trả lại “ . Hắn cười một cách sảng khoái , hai con mắt sáng ngời như đang hưng phấn với ý nghĩ đó . Tình cảnh của Âm Trúc lúc này vô cùng tệ hại , trong đầu tràn ngập các loại cảm xúc phức tạp đan xen hỗn độn . Thông qua sự liên lạc bằng tinh thần , hắn chỉ thấy hình ảnh cuối cùng là một dáng người nhỏ thó đang tung hứng cái hộp trên tay mà trong đó hắn biết chắc có giới chỉ của mình , sau đó hình ảnh từ từ mờ dần và biến mất . “ Xong hết rồi , không liên lạc được “ . Thu hồi tinh thần lực đã phóng thích , sắc mặt Âm Trúc trở nên tái nhợt . Bị mất không gian giới chỉ rồi , bây giờ phải làm sao đây ? Hắn đã đánh mất cầm tông chí bảo , đánh mất tín vật giới thiệu thân phận của hắn với Mễ lan học viện . “ Cái gì cũng không còn , ta biết làm gì bây giờ ? Ngay cả tiền cũng mất luôn a ! “ . Đang ở Ba bàng , tiến thối lưỡng nan , chẳng lẽ lại tiếp tục đến Mễ lan sao ? Đã không có bản đồ , lại chẳng có tín vật giới thiệu . Trở về thì sao ? Tình cảnh cũng chả khá hơn , lộ phí đã hết , hơn nữa lại mất đi năm cây cổ cầm , làm sao hắn dám gặp lại Tần Thương đây ? Cách Ân cùng Cáp Đặc hai người không vì chuyện Âm Trúc không có kim tệ mà coi thường hắn , trái lại trong mắt hai người lại toát ra tia kinh ngạc . Cách Ân hỏi dò : “ Tiểu huynh đệ , ngươi không sao chứ ? “ . Diệp Âm Trúc ảo não nói : “ Đại thúc , ta sợ rằng không mua được giác mã nữa , ta đã đánh mất không gian giới chỉ rồi , toàn bộ tiền của ta đều ở cả trong đó “ . Cách Ân gật đầu , nói : “ Tiểu huynh đệ , vừa rồi ngươi thi triển thực lực , có phải ngươi là xích cấp cao giai ma pháp sư ? “ . Diệp Âm Trúc nghĩ đến lời dặn dò của Tần Thương , gật đầu nói : “ Đúng vậy “ . Cách Ân trong mắt toát ra một tia vui mừng , tiếp tục hỏi : “ Vậy ngươi định đi đâu bây giờ ? “ . Diệp Âm Trúc do dự một chút , trong lòng thầm nghĩ , trở về chắc không được rồi , nếu không thu hồi được không gian giới chỉ hắn tuyệt đối không dám quay trở về gặp Tần Thương , chỉ còn cách đi tiếp tới Mễ lan thôi . Tử nói sau này sẽ đến đấy tìm ta , nếu không đi tiếp thì sao có thể gặp hắn bây giờ . “ Ta muốn tới Mễ lan học viện tại Mễ lan đế quốc “ . “ Vậy thì tốt quá , Mễ lan học viện ở ngay bên ngoài Mễ lan thành Cầm Đế
  6. – thủ đô của Mễ lan đế quốc . Dong binh đoàn chúng ta lần này chính là chấp nhận nhiệm vụ đến Mễ lan thành , chi bằng ngươi theo chúng ta đi thôi . Trên đường ngươi sẽ giúp dong binh đoàn của ta bảo tiêu . Đến nơi , ta sẽ trả ngươi hai mươi kim tệ , ngươi thấy thế nào ? “ . Cách Ân hưng phấn nói . Đang tuyệt vọng vì bị mất không gian giới chỉ , Diệp Âm Trúc sững sờ khi nghe thấy lời đề nghị của Cách Ân , trong lòng một lần nữa dấy lên hy vọng . Cách Ân còn tưởng Diệp Âm Trúc cho rằng số tiền đấy quá ít , vội hỏi : “ Ngươi không đồng ý với giá ấy , vậy ngươi muốn bao nhiêu ? Chẳng lẽ ngươi không muốn đồng hành cùng chung ta hay sao ? “ . “ Không , không , ta nguyện ý . Chỉ là Cách Ân thúc thúc , ngươi có thể nói cho ta biết dong binh là gì không ? “ . “ Ách … “ . Cách Ân có chút dở khóc dở cười nhìn Âm Trúc , tiểu tử anh tuần này đang chăm chú nhìn hắn , điệu bộ hoàn toàn không giống kẻ đang nói giỡn . “ Ngươi ngay cả dong binh công hội cũng không biết sao ? Để ta nói cho ngươi hay “ . Cáp Đặc đứng một bên nói . “ Dong binh là một công việc tại Long khi nỗ tư đại lục , thuần túy xuất phát từ lợi ích nên chấp nhận các nhiệm vụ khó khăn mà thường nhân không thể làm nổi . Tại mỗi địa phương đều có thể thấy những dong binh đoàn . Ba lặc mạc vương quốc tại tây phương đại lục được xưng là dong binh vương quốc , bởi vì số lượng dong binh đoàn ở đây là nhiều nhất , hơn nữa địa vị dong binh ở đấy cũng cao , được đãi ngộ chu đáo “ . “ Nguyên lai là như vậy , Cách Ân thúc thúc , ngươi mời ta vào làm dong binh ở dong binh đoàn của ngươi sao ? “ . Diệp Âm Trúc hỏi . Cách Ân gật đầu , đáp : “ Xem như là như vậy đi .Thẳng thắn mà nói , cân thiết dong binh đoàn của ta từ trước đến nay chưa có một ma pháp sư nào gia nhập . Lần này chúng ra hộ tống hàng hóa của một thương nhân tới Mễ lan thành , về cơ bản là không có gì nguy hiểm , ngươi đi cùng có thể hỗ trợ cho chúng ta khi có sự kiện phát sinh . Ý ngươi thế nào ? “ . Nhìn ánh mắt chân thành của Cách Ân , lại thêm hoàn cảnh hiện tại của bản thân , Diệp Âm Trúc đồng ý luôn : “ Cách Ân thúc thúc , người thật sự là một người tốt . Ta nguyện ý “ . Lúc này hắn đã hồn nhiên quên đi sự việc vừa rồi , tên tiểu khất cái trước khi trộm giới chỉ của hắn cũng đã khen hắn là một người tốt . “ Hảo , quyết định như vậy nhé . Chúng ta đi . Cáp Đặc , tiền Cầm Đế
  7. mua con giác mã còn lại đây , ngươi cứ cho người của ngươi đưa số giác mã này đến chỗ cũ nhé “ . Tâm trạng Cách Ân hiển nhiên rất tốt , ôm vai Diệp Âm Trúc rời khỏi chợ nô lệ . Nhìn bóng dáng họ dần khuất , Cáp Đặc cười nói : “ Vận khí của Cách Ân quả là tốt , không ngờ rằng có thể mời một ma pháp sư gia nhập dong binh đoàn dễ dàng như vậy được . Như vậy cân thiết dong binh đoàn có thể thăng cấp được rồi” . Diệp Âm Trúc hoàn toàn không hay biết địa vị của ma pháp sư trong Long khi nỗ tư đại lục ra sao , đó là một chức nghiệp cao quý , cho dù là xích cấp ma pháp sư so với chiến sĩ cùng cấp bậc địa vị cũng cao hơn nhiều . Cũng vì thế mà ma pháp sư vô cùng kiêu ngạo , đối với dong binh đoàn rất ít người nguyện ý tham gia , đại đa số đều chỉ phục vụ các quốc gia . Sự có mặt của ma pháp sư trong một dong binh đoàn thể hiện thực lực của binh đoàn ấy , ma pháp sư thực lực càng cao thì cấp bậc của dong binh đoàn càng cao . Dong binh đoàn chia làm tám cấp bậc , xếp theo thứ tự giảm dần là : S , A , B , … , F , G , trong đó F , G là đê giai dong binh đoàn , E , D là trung giai dong binh đoàn , C , B là cao giai dong binh đoàn , A , S là siêu giai dong binh đoàn . Cân thiết dong binh đoàn hiện nay thuộc loại đê giai dong binh đoàn , muốn thăng cấp lên trung giai dong binh đoàn cần một ma pháp sư gia nhập và phải thông qua sự thẩm hạch của dong binh công hội . Đó là lý do vì sao Cách Ân lại không tiếc tài vật cố mời Âm Trúc gia nhập . Cân thiết dong binh đoàn trú tại bắc môn , toàn bộ thành viên đều là nam nhân , tính cả đoàn trưởng Cách Ân là sáu mươi bảy thành viên , trong đó trọng kiếm chiến sĩ hai mươi người , cung tiễn thủ mười người , khinh kỵ binh mười người , còn lại là hai mươi bảy thương thuẫn chiến sĩ , trong một dong binh đoàn số lượng binh chủng như vậy là tương đối đầy đủ . Dong binh đoàn này đã thành lập được sáu năm , đại đa số dong binh đều trong tầm tuổi từ hai mươi lăm đến bốn mươi . Cách Ân là một lục cấp đại địa chiến sĩ , đó là nguyên nhân khiến dong binh đoàn này có thể tồn tại hơn năm năm . Mục tiêu của hắn là tiến lên D cấp , trở thành trung giai dong binh đoàn , như vậy lượng kim ngân đem về cho huynh đệ cũng sẽ được tăng thêm . Cầm Đế
  8. Cầm Đế
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2