Thông tin ebook<br />
Đại Chiến Hacker <br />
Cory Doctorow <br />
Tạo và hiệu chỉnh ebook: Hoàng Nghĩa Hạnh<br />
Diễn đàn Tinh Tế<br />
Dự án ebook định dạng epub chuẩn cho mọi thiết bị di động<br />
http://dl.dropbox.com/u/46534480/library/_catalog/index.html<br />
OPDS catalog:<br />
http://dl.dropbox.com/u/46534480/library/_catalog/index.xml<br />
<br />
Tặng Alice, em đã khiến anh tròn vẹn<br />
<br />
Giới thiệu<br />
Đại chiến hacker bắt đầu khi Marcus (biệt danh w1n5t0n) vượt qua hệ thống kiểm soát<br />
tinh vi của trường để ra ngoài tham gia một game thực tế ảo. Đúng lúc ấy cây cầu biểu<br />
tượng của San Francisco nổ tung. Khủng bố. Darryl mất tích trong đám nạn nhân. Bộ An<br />
ninh Nội địa Mỹ hoảng loạn vào cuộc, điên cuồng kiểm soát thành phố bằng những công<br />
nghệ tinh vi. Và cuộc sống của toàn San Fransisco bỗng lật nhào.<br />
Nhưng Đại chiến hacker không phải một cuốn sách về thảm họa, càng không phải sách<br />
hành động giải trí đơn thuần. Nó kể câu chuyện về những thiếu niên nổi loạn nhưng trong<br />
sáng và can đảm của thời đại công nghệ số, những người mà, giống như tiền thân của họ ở<br />
Ngựa chứng đầu xanh hay nhiều tác phẩm dành cho tuổi trưởng thành nổi tiếng khác, bị<br />
mắc kẹt trong một thế giới quá nhiều bất ổn. Thế giới được mô phỏng ở đây hiện đại và<br />
giống thế giới thực tới mức người đọc hẳn sẽ quên mất đó chỉ là một hư cấu ở thì tương<br />
lai. Chính bởi sự chân thực đó, khi cuộc chiến Thiện-Ác đi đến hồi kết, khi công lý chiến<br />
thắng sau rất nhiều gian nan, khi Marcus đưa được sự thật ra ánh sáng, đâu đó hẳn sẽ có<br />
nhiều tiếng thở phào. Một cuốn sách gây tranh cãi nhưng làm ấm lòng, ít nhất với những<br />
ai còn đủ trẻ.<br />
***<br />
Đôi nét về tác giả Cory Doctorow<br />
Cory Doctorow sinh ngày 17/7/1971 ở Canada. Ông là blogger kiêm nhà báo, nhà văn<br />
chuyên viết tiểu thuyết khoa học viễn tưởng và là một trong bốn biên tập viên của Boing<br />
Boing - trang blog có lượng truy cập lớn nhất thế giới. Ngoài ra, Cory còn là nhà hoạt<br />
động ủng hộ việc tự do hóa luật bản quyền và là thành viên của tổ chức Creative<br />
Commons. Những chủ đề phổ biến trong các cuốn sách của Cory là vấn đề quản lý quyền<br />
hạn, chia sẻ thông tin trong thời đại kỹ thuật số.<br />
Hai tác phẩm Down and out in the Magic kingdom và Little brother (Đại chiến hacker)<br />
đã giúp Cory Doctorow giành được những giải thưởng danh giá John W. Campbell Award<br />
cho Nhà văn mới xuất sắc nhất, John W. Campbell Memorial Award, Prometheus Award<br />
và Sunburst Award.<br />
***<br />
Lời khen tặng dành cho Đại chiến hacker<br />
“Hãy như M1k3y: Bước ra khỏi cửa và dám sống tự do.”<br />
- Adrew “Thỏ” Huang, Xbox Hacker<br />
“Hồi chuông cảnh báo về cuộc nổi loạn của các tín đồ công nghệ.”<br />
- Scott Westerfeld<br />
“Một cuốn sách quan trọng và cực kỳ thú vị… ĐẠI CHIẾN HACKER là tác phẩm tôi<br />
muốn giới thiệu nhất trong tất cả những cuốn tôi đã từng đọc gần đây.”<br />
<br />
- Neil Gaiman (Tác giả của Coraline và Câu chuyện nghĩa địa)<br />
“Một tác phẩm xuất sắc!”<br />
- Ray Ozzie - Trưởng nhóm kiến trúc sư phần mềm của Microsoft <br />
<br />
Chương 1<br />
Tôi đang học năm cuối trường cấp ba Cesar Chavez ở quận Mission đầy nắng ấm của<br />
San Francisco, và điều đó khiến tôi trở thành một trong những kẻ bị giám sát kỹ lưỡng<br />
nhất trên đời. Tên tôi là Marcus Yallow, nhưng lúc câu chuyện này bắt đầu, tôi được biết<br />
đến dưới cái tên w1n5t0n. Phát âm là “Winston”.<br />
Không phải phát âm là “Vê-kép-một-en-nờ-nămtê- không-en-nờ” - trừ khi bạn là một<br />
viên chức kỷ luật ngớ ngẩn, quá xa vời với công nghệ mới và vẫn gọi Internet là “Siêu lộ<br />
thông tin”.<br />
Tôi biết một người ngớ ngẩn như vậy, tên ông ta là Fred Benson, một trong ba hiệu<br />
phó của trường Cesar Chavez. Ông ta đúng là nỗi nhức nhối của nhân loại. Nhưng nếu bạn<br />
bị cai quản thì thà bị cai quản bởi một kẻ ngớ ngẩn còn hơn bởi một người thông minh.<br />
“Marcus Yallow,” ông ta nói bằng loa vào một sáng thứ Sáu. Bản thân cái loa đã chẳng<br />
hay ho gì, và khi bạn kết hợp nó với tiếng nói lầm bầm quen thuộc của Benson, bạn sẽ<br />
thấy giống tiếng một kẻ đang đánh vật để tiêu hóa món bánh burrito dở tệ chứ không phải<br />
một thông báo của trường học. Nhưng thường thì con người rất giỏi nhận ra tên mình<br />
trong mớ âm thanh hỗn loạn - đó là đặc điểm sinh tồn.<br />
Tôi tóm lấy cái túi và gập hờ cái laptop - tôi không muốn tắt mấy chương trình đang<br />
tải về - và chuẩn bị cho điều không tránh khỏi.<br />
“Đến phòng quản lý trình diện ngay lập tức.”<br />
Giáo viên môn Nghiên cứu Xã hội của tôi, cô Galvez, trừng mắt nhìn tôi và tôi cũng<br />
trừng mắt lại với cô. Thầy hiệu phó luôn thích phạt tôi chỉ vì tôi vượt qua các tường lửa<br />
của trường nhanh như chớp, đánh lừa được các phần mềm nhận dạng dáng đi, và phá được<br />
những con chip chỉ điểm mà trường dùng để theo dõi bọn tôi. Cô Galvez thuộc kiểu giáo<br />
viên gương mẫu, tuy nhiên cô không bao giờ khiển trách tôi (nhất là khi tôi đang giúp cô<br />
dùng webmail để nói chuyện với ông anh đang đóng quân ở Iraq).<br />
Chiến hữu Darryl vỗ vào mông tôi khi tôi đi ngang qua. Tôi biết Darryl từ khi chúng<br />
tôi còn đóng bỉm và trốn khỏi trường mẫu giáo, tôi lúc nào cũng là người kéo nó vào và<br />
lôi nó ra khỏi nhiều vụ rắc rối. Tôi giơ tay lên đầu như một đấu sĩ quyền anh và ra khỏi<br />
phòng học môn Nghiên cứu Xã hội, bắt đầu cuộc diễu hành tiến về văn phòng.<br />
Tôi đi được nửa đường thì chuông điện thoại reo. Đây lại là một thứ không-không<br />
khác - điện thoại bị cấm ở trường Chavez - nhưng làm sao điều đó có thể ngăn tôi được?<br />
Tôi lẩn vào nhà vệ sinh và trốn trong phòng giữa (phòng trong cùng luôn là phòng khủng<br />
khiếp nhất vì rất nhiều người đâm đầu vào đó hòng thoát khỏi mùi và những thứ kinh tởm<br />
- kẻ thông minh và vệ sinh sạch sẽ thường chọn phòng ở giữa). Tôi kiểm tra điện thoại máy tính ở nhà đã gửi một e-mail thông báo rằng có chương trình mới trên Harajuku Fun<br />
Madness và đó là một trong những trò chơi hay nhất từng được phát minh ra.<br />
Tôi nhăn mặt. Cả ngày thứ Sáu phải ở trường đã là quá lắm rồi, dù sao thì tôi cũng<br />
mừng vì có một lý do để chuồn đi.<br />
Tôi từ từ đi tiếp tới văn phòng của thầy Benson, vừa vẫy tay chào ông vừa lướt qua<br />
<br />