intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

xấu: phần 2 - nxb thời đại

Chia sẻ: Nguyễn Thị Hiền Phúc | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:272

47
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

phần 2 gồm các nội dung chính: những tội ác của tôi: lời khai của zhang, lên men và thối rữa, jizo, vị thần của khát vọng: nhật ký của kazu, âm thanh của thác nước xa: chương cuối cùng. mời các bạn cùng tham khảo chi tiết nội dung tài liệu.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: xấu: phần 2 - nxb thời đại

Phần 5. <br /> NHỮNG TỘI ÁC CỦA TÔI: LỜI KHAI CỦA<br /> ZHANG<br /> <br /> • 1 •<br /> THẨM PHÁN: Xin hãy xác nhận tên của anh là Zhang Zhe-zhong[1], sinh<br /> ngày 10 tháng Hai năm 1966, quê quán ở Đại Ấp, thị xã Bảo Hưng, tỉnh Tứ<br /> Xuyên, Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Trung Hoa.<br /> BỊ CÁO: Vâng, đúng vậy.<br /> THẨM PHÁN: Anh hiện cư trú tại căn hộ số 404 tòa nhà Matoya số 4-5<br /> Maruyama, quận Shibuya, Tokyo và làm việc cho khách sạn Dreamer. Có<br /> đúng không?<br /> BỊ CÁO: Đúng ạ.<br /> THẨM PHÁN: Anh tuyên bố là anh không cần phiên dịch. Anh chắc chứ.<br /> BỊ CÁO: Vâng. Tôi nói thạo tiếng Nhật. Tôi chắc chắn.<br /> THẨM PHÁN: Rất tốt. Luật sư bên công tố viên có thể đọc cáo trạng lên<br /> không?<br /> CÁO TRẠNG<br /> Vào ngày mồng một tháng Mười một, năm thứ mười hai Heisei (2000),<br /> Văn phòng công tố Tokyo do ủy viên công tố Noro Yoshizaki đại diện đề<br /> nghị truy tố Zhang Zhe-zhong, công dân nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân<br /> Trung hoa sinh ngày 10 tháng Hai năm 1966, hiện làm việc tại một khách<br /> sạn và cư trú tại tòa nhà Matoya, căn hộ 404, số 4-5 phố Maruyama, quận<br /> Shibuya, Tokyo trước tòa án Tokyo với những tội danh sau:<br /> TỘI DANH THỨ NHẤT:<br /> Trong thời gian làm việc tại Shangri-la, một quán ăn Trung Quốc ở<br /> Kabuki, quận Shinjuku, vào ngày 5 tháng Sáu năm 1999 bị cáo đã tới căn hộ<br /> số 205 khu nhà Hope Heights số 5-12 Okubo, quận Shinjuku và tại đây vào<br /> <br /> khoảng 3 giờ sáng cùng ngày, bị cáo đã dùng cả hai tay bóp cổ Yuriko Hitara<br /> (37 tuổi) khiến nạn nhân tử vong vì ngạt thở. Sau đó bị cáo đã lấy số tiền hai<br /> mươi nghìn yen trong ví nạn nhân và một chiếc dây chuyền vàng đeo cổ 18<br /> ca ra (trị giá bảy mươi nghìn yen vào thời điểm đó) của nạn nhân.<br /> TỘI DANH THỨ HAI:<br /> Cũng chính bị cáo vào hôm 9 tháng Tư năm 2000 đã tới căn hộ số 103,<br /> khu nhà Green Villa số 4-5 Maaryama, quận Shibuya, và vào gần nửa đêm<br /> cùng ngày đã dùng hai tay bóp cổ Kazue Sato (39 tuổi) khiến nạn nhân tử<br /> vong vì ngạt thở. Sau đó bị cáo đã lấy bốn mươi nghìn yen trong ví của nạn<br /> nhân.<br /> TỘI DANH VÀ HÌNH PHẠT<br /> Với tội danh thứ nhất: Bị cáo bị buộc tội cướp của và giết người theo điều<br /> 240, khoản 2, Bộ Luật Hình sự.<br /> Với tội danh thứ hai: Bị cáo bị buộc tội cướp của và giết người theo điều<br /> 240, khoản 2, Bộ Luật Hình sự.<br /> THẨM PHÁN: Chúng ta sẽ bắt đầu phiên tòa xử hai tội danh mà công tố<br /> viên vừa đưa ra. Nhưng trước đó, tôi sẽ tuyên bố quyền của bị cáo. Anh có<br /> quyền giữ im lặng, và có quyền giữ im lặng trong suốt quá trình xét xử vụ<br /> án. Khi chấp nhận trả lời một câu hỏi, anh không có nghĩa vụ phải trả lời câu<br /> hỏi kế tiếp. Tuy nhiên nếu anh chọn trả lời thì tất cả những gì anh nói có thể<br /> sẽ được dùng để làm bằng chứng chống lại anh nên tôi nhắc nhở anh nên<br /> thận trọng. Sau khi nghe những điều khoản nói trên tôi muốn hỏi anh một lần<br /> nữa, anh có bất cứ phản ứng gì đối với những tội danh mà bên công tố vừa<br /> nêu ra hay không?<br /> BỊ CÁO: Tôi nhận đã giết Yuriko Hirata, nhưng tôi không mưu sát Kazue<br /> Sato.<br /> THẨM PHÁN: Anh thừa nhận hành vị phạm tội ở tội danh thứ nhất<br /> nhưng không phạm tội ở tội danh thứ hai?<br /> BỊ CÁO: Đúng.<br /> THẨM PHÁN: Thế còn những tội danh về cướp của?<br /> BỊ CÁO: Tôi đã đánh cắp tiền và dây chuyền của cô Hirata nhưng tôi<br /> không cướp gì của cô Sato.<br /> THẨM PHÁN: Luật sư bào chữa nói gì?<br /> <br /> LUẬT SƯ BÀO CHỮA: Tôi xin bảo vệ ý kiến của thân chủ.<br /> THẨM PHÁN: Rất tốt. Xin mời bên công tố mở đầu phần tranh tụng.<br /> BẢN LUẬN TỘI CỦA CÔNG TỐ VIÊN:<br /> TỘI DANH THỨ NHẤT TRONG CÁO TRẠNG<br /> Phần 1: Tiểu sử cá nhân bị cáo<br /> Bị cáo sinh ngày 10 tháng Hai năm 1966 ở tỉnh Tứ Xuyên, Cộng hòa Dân<br /> chủ Nhân dân Trung Hoa, là con trai thứ ba của Zhang Xiao-niu[2], nông dân<br /> (hiện 68 tuổi) và Zhang Xiu-lan[3] (hiện 61 tuổi). Bị cáo có bốn anh chị em:<br /> anh cả, An-ji[4] (hiện 42 tuổi), anh hai Gen-de[5], một chị gái tên là Meihua[6] (hiện 40 tuổi) và một em gái tên là Mei-kun[7], qua đời năm 1992<br /> trong một tai nạn. Bị cáo học xong tiểu học vào năm mười hai tuổi, sau đó<br /> nghỉ học giúp đỡ gia đình làm ruộng.<br /> Năm 1989, bị cáo quyết định rời khỏi gia đình để đi tìm việc làm tốt hơn.<br /> Bị cáo và em gái bị cáo, Mei-kun, đi tàu tới Quảng Đông để tìm việc ở thành<br /> phố Quảng Châu. Năm 1991, họ chuyển tới thành phố Thâm Quyến, cũng<br /> thuộc tỉnh Quảng Đông.<br /> Năm 1992, bị cáo và em gái bị cáo Mei-kun lên tàu ở tỉnh Phúc Kiến định<br /> nhập cảnh trái phép vào Nhật Bản. Mei-kun đã bị chết đuối trong quá trình<br /> vượt biển còn bị cáo đã nhập cảnh bất hợp pháp vào Nhật Bản một cách trót<br /> lọt tại đảo Ishigaki. Không có giấy tờ hợp pháp nên bị cáo đã làm nhiều công<br /> việc khác nhau như dọn dẹp vệ sinh và nấu bếp. Bị cáo cũng từng làm việc<br /> trong ngành xây dựng. Vào năm 1998, bị cáo làm việc tại một quán bar ở<br /> Shinjuku tên là Nomisuke và năm 1999 bị cáo bắt đầu làm việc tại quán<br /> Shangri-la cũng ở Shinjuku. Tháng Bảy năm 1999, bị cáo chuyển sang làm<br /> việc ở Dreamer, một khách sạn tình nhân ở Honmachi, Kichijoji, khu<br /> Musashino. Bị cáo chưa từng kết hôn. Theo đăng ký hộ tịch, bị cáo ở cùng<br /> với các cá nhân sau: Chen-yi[8], Huang và Thìn, tất cả đều quốc tịch Trung<br /> Quốc.<br /> Ngày 30 tháng Sáu năm 2000, bị cáo phải ra trước tòa án Tokyo vì tội<br /> danh nhập cảnh bất hợp pháp. Bị cáo bị phạt hai năm tù cộng thêm bốn năm<br /> án treo. (Quyết định ngày 20 tháng Bảy cùng năm.)<br /> Phần 2: Nạn nhân Yuriko Hirata<br /> Nạn nhân Yuriko Hirata sinh ngày 17 tháng Năm năm 1962, con gái thứ<br /> <br /> hai của Jan Maher (quốc tịch Thụy Sĩ) hiện đang làm việc cho hãng dệt<br /> Schmidt của Thụy Sĩ và Sachiko Hirata. Vì bố mẹ nạn nhân sống với nhau<br /> không có hôn thú nên nạn nhân dùng cả họ bố là Maher và họ mẹ là Hirata.<br /> Vào tháng Ba năm 1976, Hirata và bố mẹ chuyển từ Kita-Shirakawa tới<br /> thành phố Bern ở Thụy Sĩ. Tháng Bảy năm đó, Sachiko mất tại Bern nên<br /> Hirata đã rời khỏi nhà bố mình, một mình trở về Nhật Bản. Vì chị gái nạn<br /> nhân lúc đó đang sống với bố của Sachiko nên Hirata ở nhà một người quen,<br /> người Mỹ, và nhập học tại trường cấp hai hệ thống trường Q. Sau đó, Hirata<br /> tiếp tục học lên trung học nhưng bị đuổi học vào năm thứ ba ở trường trung<br /> học do có hành vi không đứng đắn.<br /> Sau khi bị đuổi học, nạn nhân cũng chuyển ra khỏi nhà người quen và bắt<br /> đầu sống một mình. Nạn nhân ký hợp đồng với một công ty người mẫu và<br /> làm việc trong lĩnh vực mẫu quảng cáo và tạp chí cho tới năm 1985 thì<br /> chuyển sang làm tiếp viên tại Mallord, một câu lạc bộ ở Roppongi. Vào năm<br /> 1989, nạn nhân chuyển sang làm việc cho câu lạc bộ Jeanne cũng ở<br /> Roppongi và thay đổi nhiều công việc khác nhau kể từ đó. Trong thời gian<br /> làm tiếp viên hộp đêm, Hirata cũng đã hành nghề mãi dâm ở Shinjuku và<br /> Shibuya.<br /> Phần 3: Tình huống dẫn đến tội ác<br /> Bị cáo như đã nêu ở phần trước, lúc đó đang làm bồi bàn ở quán Shangrila, quận Shinjuku. Ngoài đồng lương chết đói, bị cáo còn bị những người<br /> chủ gốc Phúc Kiến hắt hủi. Các nhân viên khác thì châm chọc, gọi bị cáo là<br /> “đồ nhà quê mà cứ làm như tinh hoa phố thị” nên bị cáo cũng không có<br /> nhiều quan hệ riêng tư với những người làm cùng.<br /> Được biết bị cáo hay có những hành vi như ăn vụng thức ăn của khách,<br /> đổ bia và rượu whiskey còn lại trong chai vào can nhựa mang về nhà dùng.<br /> Bị cáo đã nhiều lần bị cảnh cáo về những hành vì thiếu đứng đắn nói trên.<br /> Ngoài sai sót đó thì bị cáo là một người làm việc rất chăm chỉ, đúng giờ,<br /> chưa nghỉ làm một ngày nào. Nói rằng phải gửi tiền về cho gia đình nên bị<br /> cáo còn làm thêm một việc bán thời gian tại nhà trọ Futomomokko ở gần đó<br /> ngay sau khi hết việc ở quán vào lúc mười giờ đêm. Công việc của bị cáo ở<br /> nhà trọ Futomomokko là đổ rác và giặt khăn tắm. Sau khi làm xong bị cáo sẽ<br /> chạy tới phố Kabuki để đón chuyến tàu cuối về căn hộ của bị cáo tại<br /> <br /> Maruyama, quận Shibuya.<br /> Tất cả các ngày trong tuần, trừ ngày thứ Tư, bị cáo làm việc tại Shangri-la<br /> từ trưa cho tới mười giờ tối. Bị cáo được trả 800 yen cho mỗi giờ làm việc<br /> cộng với 6.500 yen cho chi phí đi lại hằng tháng, tổng cộng mỗi tháng bị cáo<br /> kiếm được khoảng 315.000 yen. Công việc làm thêm bán thời gian mang lại<br /> cho bị cáo 2.000 yen cho hai giờ làm việc.<br /> Tiền thuê căn hộ 404 ở tòa nhà Matoya lên tới 65.000 yen một tháng<br /> nhưng bị cáo cho ba người khác là Chen-yi, Huang và Thìn ở chung và lấy<br /> của họ mỗi người là 35.000 yen một tháng nên đã lãi ra 40.000 yen.<br /> Bị cáo thường bảo các đồng nghiệp ở chỗ làm là bố mẹ đang xây nhà ở<br /> quê nên bị cáo phải kiếm ra ba triệu yen để gửi cho họ. Nhưng bị cáo rất<br /> thích dùng đồ đắt tiền và hay mặc quần áo và đồ trang sức sang trọng như<br /> chiếc vòng tay vàng 24 ca ra và chiếc áo da trị giá 50 nghìn yen mà bị cáo<br /> mua ở cửa hàng bách hóa Isetan.<br /> Phần 4: Những tình tiết liên quan đến tội ác<br /> Vào khoảng mười giờ đêm ngày 4 tháng Sáu năm 1999, trên đường tới<br /> chỗ làm việc tại nhà trọ Futomomokko, bị cáo đi ngang qua Hirata lúc này<br /> đang đứng trước công viên Okubo, phố Kabuki. Nạn nhân cầm một cái ô. Bị<br /> cáo vốn biết mặt những cô gái đứng đường ở địa điểm này nhưng đây là lần<br /> đầu tiên bị cáo nhìn thấy Hirata. Bị cáo ngay lập tức chú ý tới nạn nhân vì<br /> nhầm tưởng nạn nhân là người Mỹ. Bị cáo vốn luôn tin rằng sẽ có ngày tới<br /> được nước Mỹ.<br /> “Anh có khuôn mặt đẹp,” là những lời đầu tiên Hirata nói với bị cáo. Vì<br /> nạn nhân nói tiếng Nhật nên bị cáo nhận ra cô Hirata không phải là người<br /> Mỹ và tỏ ra thất vọng. Tuy nhiên lời tán dương của nạn nhân khiến bị cáo<br /> hài lòng và có ý muốn hẹn hò với nạn nhân. Nhưng vì sợ trễ giờ làm nên bị<br /> cáo chỉ vẫy tay, mỉm cười với nạn nhân rồi chạy vội tới nhà trọ<br /> Futomomokko. Tại đây, bị cáo tiếp tục công việc của mình như thường lệ.<br /> Không thể nào xóa bỏ hình ảnh của Hirata ra khỏi tâm trí, nên đường về<br /> nhà bị cáo lại đi qua công viên Okubo. Bị cáo tới công viên vào khoảng<br /> mười hai giờ năm phút đêm và nhìn thấy nạn nhân vẫn đang đứng dưới mưa.<br /> Khi Hirata mừng rỡ bảo bị cáo, “Tôi sắp chết cóng vì đứng đây chờ anh!”<br /> Nghe vậy, bị cáo quyết định sẽ quan hệ với nạn nhân.<br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2