intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Em

Chia sẻ: E E | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

35
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Hôm nay, em lại an ủi anh, an ủi người ấy khi hai người cãi nhau. Em không biết mình đang làm đúng hay sai, không biết người khác sẽ nghĩ gì nhưng em không quan tâm tất cả. Bởi em là chính em mà, bởi em chỉ muốn hạnh phúc đến với người em yêu...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Em

  1. Em Hôm nay, em lại an ủi anh, an ủi người ấy khi hai người cãi nhau. Em không biết mình đang làm đúng hay sai, không biết người khác sẽ nghĩ gì nhưng em không quan tâm tất cả. Bởi em là chính em mà, bởi em chỉ muốn hạnh phúc đến với người em yêu... "Đố ai định nghĩa được tình yêu Có khó gì đâu một buổi chiều Hai đứa cùng ngồi cafe cóc Nói lời tạm biệt thế là xong" Status đầy ẩn ý, không ngăn nổi tò mò em đã nhắn tin cho anh. - Em mới trên face, anh có chuyện gì buồn à? - Người ấy nói chia tay với anh. - Em không hỏi tại sao nhưng anh sẽ nói phải không anh.
  2. - Uh. Tại anh không tốt. - Uh. Con người đâu ai hoàn hảo phải không anh. Quan trọng là sau mỗi lần không tốt phải cố gắng để mình tốt hơn anh nhỉ. Cất điện thoại bao nhiêu dòng ký ức trong em ùa về… Hai năm trước em và người ấy là bạn thân. Không biết trong một dịp tình cờ nào mà người ấy và anh quen nhau, em có thể gọi là người đến sau… lúc này là trong tình bạn của ba người. Ngày đó, tụi em còn là học sinh trung học, anh là sinh viên năm nhất. Hơn một tuổi, là người đi trước nên những ngày đó anh trở thành chuyên gia tư vấn cho hai đứa trong việc chọn ngành chọn trường. Thật khó để quên những buổi chiều hai đứa cùng chụm đầu bên chiếc điện thoại để nói chuyện cùng anh. Những câu chuyện đùa, những lời tán gẫu cứ như thế lớn lên từng ngày. Và rồi em gọi anh là anh trai với đúng nghĩa một người anh trai thật sự. Sự quan tâm, yêu thương anh dành cho cô em gái nhỏ, khiến em vui và hạnh phúc nhường nào. Thật khó để nói được cảm giác của một đứa em khi không may mắn mất đi người anh trai mình yêu thương giờ đã tìm lại được. Nhưng rồi thời gian đần qua em nhận ra rằng tình cảm em dành cho anh đã thay đổi, đó không còn là cảm giác của một đứa em gài khi bên cạnh anh trai mình nữa. Một cảm giác nhớ nhung và chờ đợi. Hình như không chỉ có em mà cả anh và người ấy cũng thế… Đã có một bí mật riêng trong lòng mỗi người…
  3. Một năm sau, giờ đây tụi em cũng đã là những tân sinh viên của một trường đại học. Ngày nào cũng kể cho nhau nghe những khó khăn, vui buồn của cuộc sống sinh viên xa nhà. Rồi đến một ngày, ngày mà người ấy tâm sự với em rằng người ấy yêu anh và anh cũng yêu người ấy. Chính lúc đó em cũng hiểu được thì ra mình đã yêu anh từ lúc nào. Những ngày sau đó em không thể nào là chính mình được nữa, một nỗi buồn cứ mãi đè nặng trong tim. Điện thoại không mở, đi học về nhà, không một tiếng nói nụ cười với bất kỳ ai. Một tuần trôi qua, thật sự rất khó chịu với em khi không đọc được tin nhắn, hay nghe điện thoại của anh. Chắc anh không thể nào hiểu được cảm giác của em lúc này, em cố gắng để anh không tồn tại trong tâm trí mình, chịu khó ngồi nghe những lời tâm sự của đứa bạn, khuyên nó, an ủi nó khi anh và nó giận nhau. Em muốn mình có một lý do gì đó để giữa chúng ta như chưa hề quen biết, nhưng biết là lý do gì đây hả anh. Em rất muốn giận anh nhưng cũng chẳng có lý do gì để giận cả và thế là em giận chính mình. Ngày tháng cũng dần qua, năm học đầu tiên đã kết thúc. Hè đến chúng ta lại gặp nhau ở quê. Lúc cả ba ngồi bên nhau em thấy mình như một con ngốc, bởi em không thể là em nữa rồi. Em cáu gắt vô cớ, vui buồn không rõ ràng. Em phải cười khi nỗi đau đang nhói trong tim. Anh không thể hiểu được lòng em lúc đó đâu anh. Anh, người đó vô tư cười nói. Em không muốn mình là một người bạn tồi. Em nghĩ rằng mình sẽ mãi giấu kín nỗi lòng mình, mãi mãi về sau. Nhưng em đã không làm được điều đó, em đã nói cho anh tình cảm mà em dành cho anh mất rồi. Em đã khiến chúng ta không thể vô tư, hồn nhiên như xưa rồi. Nhưng từ sâu thẳm lòng mình, em lại thấy vui, vui vì em đã có thể một lần sống thật với chính mình.
  4. Ngày tháng cứ dần trôi qua, với nhiều lo toan trong việc học, những cuộc vui cùng bạn bè rồi công việc làm thêm em cứ ngỡ rằng mình đã quên được anh. Cho đến lúc em quyết định buông tay anh, quyết định xây dựng lại một tình anh em như trước thì anh lại nói tiếng yêu em. Em thật sự bối rối, điều mà em mong chờ bấy lâu đã đến, nhưng sao lại là lúc em quyết định bỏ cuộc cơ chứ. Em không biết mình nên vui hay buồn. Trong vòng tay anh, cảm giác hạnh phúc ngọt ngào khiến sống mũi em cay nồng. Nhưng anh ơi, hạnh phúc với em mong manh vậy sao. Lời yêu anh trao em chưa có thời gian để phai màu thì anh đã vội ra đi. Anh lại trở về bên người ấy. Em ước mình có thể khóc được lúc này, nhưng cái bản tính vốn cứng cỏi hay giả vờ cứng cỏi của em lại bắt em phải cười. Nụ cười khiến em gục ngã. Em không trách mình cũng chẳng trách anh. Em biết anh không muốn thấy em phải buồn vì anh, là do em lựa chọn mà... Hôm nay, em lại an ủi anh, an ủi người ấy khi hai người cãi nhau. Em không biết mình đang làm đúng hay sai, không biết người khác sẽ nghĩ gì nhưng em không quan tâm tất cả. Bởi em là chính em mà, bởi em chỉ muốn hạnh phúc đến với người em yêu...
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2