Khát thần đồng, cha mẹ đánh cắp tuổi thơ
của con
Để giành một suất vào lớp 1, nhiều em tuổi "heo vàng" đang phải chật vật
với sách vở và căng thẳng về tâm lý. Phải thi cho đỗ vào trườngng,
trường đim là áp lực mà nhiều bậc phụ huynh đang dồn lên con cái - những
đôi vai bé nhỏ còn đang tuổi ăn tui chơi. Xã hi ta dường như đang nuôi
một ước mong viển vông là biến tất cả trẻ em thành thần đồng...
Nếm mùi học thêm ngay tnhững năm tháng đầu đời, cáctuổi mẫu giáo
ln gần như phải giã biệt các trò chơi để đối mặt với việc học. Học ở trường
mẫu giáo, học thêm nhà cô giáo, học trong các câu lạc bộ của trường. Chưa
đủ, cá biệt có những bậc phụ huynh cả ngày đưa con "chạy sô" qua 4 đến 5
điểm học thêm. Chỉ để mong làm sao cho con càng đọc thông viết thạo trước
khi vào lớp 1 càng tốt.để con phi thi đỗ vào trường công, trường điểm
mà bmẹ muốn, để bố mẹ được tự hào...
một sự lệch lạc méo mó nào đó trong tư duy của không ít bậc làm cha
mẹ, của một bộ phận không nhỏ các thầy cô giáo, thậm c là ca xã hi
trong câu chuyện học sinh mẫu giáo phải học trước chương trình lp 1.
Những tiếng nói yếu ớt chống lại học thêm đang nhường chỗ cho tư duy sợ
con mình kng giỏi bằng các bạn cùng lứa. Hàng chục triu đồng để đóng
học cho con, rồi phụ huynh quay cuồng trong cơn lốc đưa đón con từ chỗ
học thêm này sang chhọc thêm khác. Các em bé ngày càng được bố mẹ k
vọng nhiều hơn. Chúng phải gánh trên vai rt nhiều sứ mạng, như phi làm
cho bmẹ tự hào, phải trở thành một đứa trxuất chúng, đặc biệt thông
minh và hiểu biết. Tuổi thơ của chúng bị đánh cắp, bởi thầy cô, bởi cha mẹ.
Những lo âu thi cử, áp lực phải ngồi vào bàn, nhồi nhét những nét sổ ngang
sổ dọc, những con số, những bài tập đọc tập viết làm cho không ít em rơi
vào trạng thái trầm cảm, tự kỷ. Và những kỳ thi vào lớp 1 - vi áp lực là
phải đỗ, vì cha mẹ các em muốn thế. Nghĩa là nếu không đỗ thì phải làm
quen vi cảm giác thất bại. Có gì đó làm chúng ta đau lòng, khi mà ở tuổi
các em, tđi học phi là quyền, vui chơi cũng phải là quyền, chứ không
phải "giành quyn" bằng thi thố. Mà đi thi tránh sao được chuyện trượt - đỗ.
Xúc cm buồn bã của sự thất bại là rất không nên có trong đầu óc non nớt và
trong sáng của trẻ.
Trách các phhuynh, bởi họ đã không thiết lập một cơ chế tốt để bảo vệ con
mình, bng cách để con sống đúng với hồn nhiên con trẻ, không đánh cắp
tuổi thơ của con bằng việc dồn áp lực lên vai chúng, muốn chúng thành thn
đồng, thành người gii giang, khôn ngoan ngay từ tấm bé. Nhưng nhìn rng
ra, đây là hệ lụy của một nền giáo dục bao năm ì ạch, móp méo, chỉ chạy
theo thành tích là chính. Ri áp lực dân số từng năm cũng dồn lên vai ngành
Giáo dc, dẫn đến nhiều trườngng, trường điểm, dù không muốn vẫn phi
làm, là buộc phải tuyn đầu vào. Tâm lý chọn năm đẹp sinh con để lại hậu
quả tỷ lệ học sinh vào lớp 1 mất cân bằng từng năm. m nay nhng em
tuổi "heo vàng" vào lớp 1. Các em phải chấp nhận những cuộc thi cử khốc
lit hơn, tỷ lệ thi chọi vào trường điểm cao hơn, khả năng đỗ thấp hơn, tỷ lệ
trượt cao n... Cũngnghĩa là các em phải đối mặt vi cảm xúc tiêu cực
nhiều hơn...
Nực cười là thực tế diễn ra đang phớt lcác ng dẫn của ngành Giáo dục
quy định rằng không được tổ chức dạy học trước và không thi tuyển sinh
vào lớp 1. Thi cử tại nhiều trường tiu học cũng "biến thái" để lách quy định
của ngành. Những sự phớt lờ như vậy cngang nhiên hiển hiện ra đấy, các
nhà lãnh đạo ngành hoặc là biết đấy nhưng không thể nghĩ ra biện pháp ngăn
chặn triệt để, hoặc là không "vi hành" xuống các trường để kiểm tra, đánh
giá, nhìn nhn vấn đề. các trường mẫu giáo thìmuôn hình vạn cách để
dạy thêm cho trẻ. Tâm lý khát thần đồng, mun con trở thành số 1, đang trở
thành mnh đất "màu mỡ, béo bở" để dịch vụ học thêm tràn lan trong xã hi,
nhất là các thành phố lớn như Hà Nội... Cha mẹ có thể nhịn ăn, nhịn mặc,
nhưng tin đầu tư cho việc học của con thì không thể nói không. Và việc
chọn trường cho con luôn là một nỗi ám ảnh lớn với các ông bố bà mẹ có
con đang tuổi bắt đầu đi học.