intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

luật hấp dẫn - 5 bước thực hành: phần 2

Chia sẻ: Nguyễn Thị Hiền Phúc | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:120

54
lượt xem
9
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

sau đây là nội dung phần 2 cuốn sách. luật hấp dẫn - 5 bước thực hành là bí quyết làm thay đổi: sự phát triển của doanh nghiệp. có người nhờ luật hấp dẫn - 5 bước thực hành mà tìm thấy tình yêu như ý, một sức khỏe tốt. cuốn sách gồm các bước rất cụ thể, rõ ràng. luật hấp dẫn - 5 bước thực hành là một cuốn cảm nang vô cùng hữu ích, là chiếc chìa khóa mở ra những cánh của mới của cuộc đời.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: luật hấp dẫn - 5 bước thực hành: phần 2

ôi đã có mặt tại một hội thảo từ xa với những người bạn làm marketing của<br /> tôi. Chúng tôi đã nói với thính giả của mình về tầm quan trọng của việc đề<br /> phòng có sự tự phá hoại trong cuộc sống của họ. Chúng tôi khá cảm kích khi<br /> nói với họ rằng những niềm tin vô thức của họ sẽ tạo ra thực tế của họ, rằng nếu họ<br /> không nhận thức rõ ràng thì họ có thể sẽ thất bại.<br /> <br /> T<br /> <br /> Vào giữa cuộc nói chuyện, chúng tôi bất ngờ giới thiệu một vị khách cho buổi<br /> tối hôm đó. Ông là một bậc thầy về tự phát triển bản thân nổi tiếng, đến từ nước<br /> ngoài. Ông đã đến và bắt đầu bằng cách gạt bỏ những gì tôi và bạn của tôi vừa che<br /> đậy.<br /> “Tôi có thể đưa điều này lên một cấp độ mới không?” ông hỏi.<br /> “Vâng, tất nhiên,” chúng tôi nói với ông. “Ông là một bậc thầy cơ mà.”<br /> “Các bạn không cần phải khai quậ t quá khứ hoặc thay đổi cái vô thức của các<br /> bạn”, ông bắt đầu. “Các bạn phải chú tâm vào những gì mình muốn và tiếp tục chú<br /> tâm vào nó trong từng thời điểm.”<br /> Tôi hoàn toàn đồng ý với ông ấy, nhưng cũng băn khoăn tự hỏi sao ông lại<br /> mong đợi mọi người duy trì thời điểm này - thách thức tâm linh vĩ đại nhất của mọi<br /> thời điểm. Nhưng tôi im lặng và để cho vị khách của chúng tôi nói lên những niềm<br /> tin của ông.<br /> “Tôi từng là một nhà trị liệu và nhanh chóng nhận thấy rằng, thật lãng phí thời<br /> gian để tìm hiểu quá khứ của một người đang tìm kiếm nguyên nhân của bất cứ điều<br /> gì mà họ nhận được”, ông giải thích. “Tất cả những gì bạn phải làm là quan tâm<br /> đến cảm xúc của bạn. Nếu cảm thấy tốt thì đi theo hướng đó. Nếu cảm thấy không<br /> tốt, hãy dừng lại.”<br /> Tôi đồng ý với tất cả những gì vị khách bậc thầy của chúng tôi đã nói, nhưng tôi<br /> đã tự hỏi, có phải là ông mới chỉ nhìn thấy một phần của bức tranh lớn không. Tôi<br /> bắt đầu cảm thấy rằng ông đang có sự nhầm lẫn tương tự đối với việc thiết lập mục<br /> tiêu, tự giúp đỡ, tự hoàn thiện, có tư tưởng duy linh. Vì vậy, tôi bắt buộc phải đưa<br /> <br /> ra một số câu hỏi.<br /> “Nếu một người lập mục tiêu, xem xét cảm xúc của mình trong từng thời điểm<br /> mà vẫn không có được kết quả mong muốn thì sao?”<br /> “Thế thì người đó có xung đột với tiềm thức của mình,” ông trả lời. “Anh ta<br /> cần từ bỏ các mục tiêu của mình và tìm một cái gì đó đáng tin cậy hơn.”<br /> “Thế thì chúng ta đã đúng khi quay lại tìm kiếm những niềm tin được khám phá<br /> và nhận thức về nó rõ ràng,” tôi nói.<br /> “Vâng, nhưng bạn không thực sự cần phải làm điều đó. Chỉ cần biết dự định<br /> của bạn, hãy làm theo các cảm xúc của bạn, và điều chỉnh chúng trong từng thời<br /> điểm.”<br /> Ông bạn bậc thầy của chúng tôi đã đi lạc đề. Và do đó, từ những gì tôi đã thấy,<br /> hầu như tất cả các phát ngôn viên hiện nay đều như vậy khi nói đến việc làm thế<br /> nào để biểu lộ bất cứ điều gì bạn muốn.<br /> Điểm đó là gì?<br /> Hãy để tôi giải thích bằng một câu chuyện. . .<br /> <br /> Spot là một con chó hoang mà tôi nhận nuôi khi tôi còn học đại học. Tuy nhiên,<br /> nó thường chạy lông nhông và phá phách vườn nhà người hàng xóm, chạy ngang<br /> đường và làm cho những người lái xe phải phanh gấp, và gây bao điều phiền toái.<br /> Vì vậy, tôi phải xích nó lại bằng một sợi xích ngắn. Nhưng tôi cảm thấy tội lỗi khi<br /> giữ anh bạn tuyệt vời này bằng một sợi xích dài một mét. Tôi mua một cái xích dài<br /> hơn, có lẽ hơn hai mét để xích Spot lại. Sau đó, tôi đi ra xa hơn hai mét và gọi nó<br /> đi theo. Nó chỉ đi một mét. Nó sẽ không đi xa hơn chiều dài của sợi xích cũ. Tôi<br /> đã phải đi đến chỗ Spot, đưa cánh tay ôm quanh mình nó và dìu nó đi hai mét, bằng<br /> chiều dài của sợi xích mới. Từ đó, nó đã sử dụng tất cả chiều dài sợi xích đó.<br /> Tôi nghĩ rằng mỗi người chúng ta đều có một giới hạn mà chúng ta tự đặt ra cho<br /> mình. Chúng ta cần một “huấn luyện viên về những điều huyền diệu” giúp chúng ta<br /> thấy rằng, trong thực tế chúng ta không hề bị giới hạn. Jonathan Jacobs đã làm như<br /> thế với khách hàng của mình. Tuy nhiên, ông làm theo cách có vẻ khá xa lạ đối với<br /> bạn. Hãy kiên nhẫn ngồi lại để tôi xem liệu tôi có thể giải thích cho bạn được<br /> <br /> không . . .<br /> <br /> Lần đầu tiên làm việc với Jonathan, tôi không biết tôi mong đợi những gì. Tôi<br /> nghĩ người đàn ông này hơi kỳ lạ một chút bởi vì ông không thể nói về những gì<br /> ông đã làm. Nhưng tôi vốn là một nhà báo hiếu kỳ trong nhiều năm, vì vậy tôi đã<br /> tới gặp ông.<br /> “Dự định của anh cho phiên làm việc này là gì?” Jonathan hỏi.<br /> “Anh muốn ngụ ý gì cơ?”<br /> “Anh có thể có bất cứ điều gì anh muốn. Anh muốn chú tâm vào cái gì?”<br /> Tôi nghĩ rằng nên ngừng một lúc rồi mới nói chuyện.<br /> “Tôi muốn có sự rõ ràng về cuốn sách tôi đang viết về Bruce Barton.”<br /> “Rõ ràng kiểu nào?”<br /> “Tôi muốn biết tôi nên dự định làm gì tiếp theo,” tôi nói.<br /> “Được thôi. Hãy đi lên gác.”<br /> Jonathan bảo tôi nằm xuống bàn massage của ông. Ông nhẹ nhàng hướng dẫn tôi<br /> thở trong các màu sắc khác nhau.<br /> “Hãy hít thở màu đỏ thông qua đỉnh đầu và tưởng tượng nó đi qua cơ thể và ra<br /> khỏi bàn chân của anh.”<br /> Chúng tôi đã trải qua nhiều màu sắc.<br /> “Anh có cần hít thở màu khác nữa không?” Ông hỏi.<br /> Tôi nói rằng màu xám. Sau đó ông yêu cầu tôi hít thở trong màu xám. Sau vài<br /> phút tôi thở sâu và thư giãn trên bàn massage, Jonathan đặt tay lên tim tôi và nói,<br /> “Hãy bắt đầu nào.”<br /> Trong khi tôi không có ý thức làm bất cứ điều gì, tôi cảm thấy có một luồng<br /> điện và năng lượng chạy qua tôi, gần như làm tôi loá mắt. Có một tia sáng trắng<br /> <br /> mạnh chạy qua cơ thể của tôi, nổ tung trong đầu tôi, chiếu sáng phía trong hộp sọ<br /> của tôi bằng cách nào đó.<br /> Đột nhiên, tôi cảm thấy có sự hiện diện của những thiên thần, linh hồn, hướng<br /> dẫn viên. Tôi không biết giải thích điều đó thế nào. Nhưng nó có thực. Tôi cảm<br /> nhận được nó. Hiểu được nó. Tôi biết họ đang ở đó. Và bằng cách nào đó họ làm<br /> việc với tôi, thay đổi niềm tin của tôi, giúp tôi nhận ra tôi đã có “sợi dây xích” dài<br /> hơn tôi nghĩ.<br /> Tôi không biết chắc chắn mình đã ở bao lâu trong trạng thái thay đổi đó. 20<br /> phút? Một giờ? Tôi không biết. Cuối cùng, khi ngồi dậy, tôi nhận thấy một giọt<br /> nước mắt lăn xuống gò má của Jonathan. Khi năng lượng bắt đầu bùng nổ trong tôi,<br /> ông đứng tránh sang một bên để cho nó làm công việc của mình. Nhưng vẻ đẹp và<br /> phép màu của những gì ông đang nhìn thấy khiến ông xúc động. Ông đã khóc.<br /> Khi đầu tôi đã rõ ràng và tôi đã hồi tỉnh lại, tôi nhận ra rằng tôi đã biết phải<br /> thực hiện tiếp dự án cuốn sách của tôi như thế nào. Tôi đã đến Wisconsin và tiếp<br /> tục nghiên cứu bằng cách xem xét các tài liệu cá nhân của Bruce Barton tại bảo<br /> tàng lịch sử. Tôi đã có được dự định của tôi.<br /> Và đó không phải là tất cả.<br /> Không lâu sau phiên làm việc đầu tiên với Jonathan, tôi bắt đầu nhận ra những<br /> thay đổi khác trong cuộc sống bên ngoài của tôi. Cuốn sách tôi đang viết đã bắt<br /> đầu đi đúng hướng và trở thành cuốn The 7 Lost Secrets of Success. Tôi tìm được<br /> một nhà xuất bản cho nó. Tôi kiếm được số tiền để hoàn thành nghiên cứu của tôi.<br /> Tôi mua một chiếc xe mới. Tôi mua một căn nhà mới. Thu nhập của tôi tăng vọt.<br /> Tôi đã làm thế nào nhỉ? Tại sao vậy?<br /> Tôi đã mời người khác giúp tôi, và họ đã giúp.<br /> <br /> Khi viết những lời này, tôi biết rằng bạn có thể nghĩ tôi là người mất trí. Rốt<br /> cục, tôi vẫn thế - một người lớn, một tác giả, diễn giả khá nổi tiếng và chuyên gia<br /> tiếp thị, làm cố vấn về mặt tinh thần cho các giám đốc điều hành.<br /> Nhưng tôi cũng biết rằng bạn biết ý tôi muốn nói gì. Ngay cả những người vô<br /> thần nhất trong chúng ta cũng xúc động trước những điều kỳ diệu, huyền bí, hoặc<br /> <br /> không thể giải thích nổi. Mặc dù không ai biết những gì đang chờ đợi mình ở phía<br /> bên kia thế giới, tất cả chúng ta đều có xu hướng tin rằng có một cái gì đó thông<br /> thái ở đó.<br /> Có lẽ điều đáng nói là cuốn sách đã giúp tôi trụ được ở đây là cuốn What Can<br /> A Man Believe? của Bruce Barton. Trong đó, ông đã giải thích rằng có rất ít bằng<br /> chứng về thiên đường ngoài trái đất, nhưng tin có nó thì vẫn thông thái hơn là<br /> không tin.<br /> Nói cách khác, trong khi tôi không thể chứng minh rằng các thiên thần và hướng<br /> dẫn viên đang thường trực để giúp bạn, không phải là có một ý nghĩ ngọt ngào hơn,<br /> thoải mái và huyền diệu hơn để tin vào họ còn hơn là không tin hay sao? Không có<br /> bằng chứng cụ thể để hỗ trợ hoặc từ chối họ. Nhưng khi bạn có thể sử dụng niềm<br /> tin vào họ để tạo ra điều huyền diệu, bạn không đủ khôn ngoan để làm như vậy hay<br /> sao?<br /> <br /> Hôm qua một người bạn của tôi gọi điện đến và nói cô ấy muốn tin vào những<br /> người hướng dẫn và các thiên thần, và giáo viên từ phía tâm linh của cuộc sống,<br /> nhưng cô vẫn còn nghi ngờ sự tồn tại của họ.<br /> “Được thôi,” tôi nói. “Tôi cũng đã nghi ngờ mà.”<br /> “Thật thế sao?”<br /> “Chắc chắn rồi,” tôi nói. “Nếu tôi phải đến một tòa án để chứng minh rằng tôi<br /> có người hướng dẫn tinh thần, họ sẽ cười và đuổi tôi ra khỏi tòa án. Không có bằng<br /> chứng về họ, nhưng cũng không có bằng chứng chống lại họ.”<br /> Và sau đó, tôi nhớ là tôi đã đọc một số ra mới đây của tờ Reader’s Digest,<br /> trong đó Larry Dossey nói về việc cầu nguyện. Ông cho biết, cầu nguyện đã giúp<br /> con người khỏi được bệnh tật. Trong nhiều trường hợp, họ đã khỏi những bệnh mà<br /> bác sĩ nói là không thể chữa được. Những bệnh nhân này thành công là do cầu<br /> nguyện. Ngay cả những bệnh nhân thừa nhận họ không biết liệu những lời cầu<br /> nguyện có được trả lời hay không, nhưng chính niềm tin vào cầu nguyện và hành<br /> động cầu nguyện đã giúp họ. Một lần nữa, như Barton đã chỉ ra, tin thì vẫn khôn<br /> ngoan hơn là không tin. Niềm tin sẽ giúp tạo ra phép lạ.<br /> Barton đã viết đoạn văn sau đây vào năm 1927, trong cuốn What Can A Man<br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0