Văn mẫu lớp 11: Một thời đại trong thi ca của tác giả Hoài Thanh
Nội dung chính:
Nhập đề:
- Giới thiệu sơ lược Hoài Thanh, Thi Nhân Việt Nam (SGK Văn 11. Tập 2, tr.100)
- Giới thiệu đề
Thân bài:
1.Giải thích ý kiến cuả Hoài Thanh
a. Trong bài Một Thời Đại trong thi ca, Hoài Thanh nhận xét : “Ngày trước là thời cuã chữ Ta, bây giờ là thời cuả chữ Tôi . Cái Tôi đáng thương và tội nghiệp . Vì thi nhân mất hết cốt cách hiên ngang cuả ngày trước, Đến chút lòng tự trong cũng không có;thiếu một điều, một điều cần hơn trăm nghìn điều khác : một lòng tin đầy đủ”. Đó là bi kịch
b. Nhận xét về bản chất cuả thơ Mới, đó là thơ cuà Cái Tôi cô đơn lặnh lẽo (Nhưng càng đi sâu càng lạnh), Cái Tôi thoát ly hiện thực (Ta thoát lên tiên), Cái Tôi mê đắm trong tình yêu (Xuân Diệu) trong truỵ lạc ( thơ Say Vũ Hoàng Chương ), Cái Tôi điên cuồng ( thơ Điên Hàn Mặc Tử), và Cái Tôi bế tắc (động tiên đã khép, tình yêu không bền, điên cuồng rồi tỉnh, say đắm vẫn bơ vơ. Ta ngẩn ngơ buồn)
2. Chứng minh ý kiến cuả Hoài Thanh
Thế Lữ nghe tiếng sáo mà hình dung ra “tiên nga xoã tóc bên nguồn”, mơ theo cánh chim hạc “bay về bồng lai “, như đó chỉ là tiếng gió mơ mòng, còn lại nỗi buồn mênh mông
“Tiếng đưa hiu hắt bên lòng
Buồn ơi xa vắng mênh mông là buồn”
(Tiếng Sáo Thiên Thai - Thế Lữ)
Lưu Trọng Lư lắng nghe Tiếng Thu. Trong đêm trăng thu là tiếng thổn thức cuả người chinh phụ khi nghĩ về người chồng chinh chiến,
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ
(Tiếng Thu - Lưu Trọng Lư)
Hẳn nhiên đó là hình ảnh người chồng chết ngoài trận mạc, trăng soi trên mặt lạnh lẽo: “Hồn tử sĩ gió ù ù thổi/ Mặt chinh phu trăng dõi dõi soi”( Chinh Phụ Ngâm ). Nhà thơ như “con nai vàng ngơ ngác” lạc long giưã cuộc đời
Xuân Diệu vội vàng hưởng thụ thanh sắc cuả đời tươi, vì
Xuân đang đến nghiã là xuân đang qua
Xuân còn non nghiã là xuân sẽ già
Mà xuân hết nghiã là tôi cũng mất
( Vội Vàng – Xuân Diệu )
Nhưng bế tắc
“Tôi là con nai bị chiều đánh lưới
Chẳntg biết đi đâu đứng sầu bóng tối “
( Khi Chiều Giăng Lưới – Xuân Diệu )
Chế Lan Viêntrốn tránh cuộc sống thực tại
Hãy cho tôi một tinh cầu giá lạnh
Một vì sao trơ trọi cuốu trời xa
Để Nơi ấy tháng ngày tôi lẩn tránh
Những ưu phiền, đau khổ với buồn lo
(Những Sợi Tơ Lòng –Chế lan Viên )
Vũ Hoàng Chương tìm quên trong rượu
Say đi em, say đi em
Say cho lơi lả ánh đèn
Cho cung bậc ngả nghiêng điên rồ xác thịt
Rượu, rượu nưã , và quên, quên hết.
Đất trời nghiêng ngưả
Thành Sầu không sụp đổ, em ơi!
( Say Đi Em- Vũ Hoàng Chương)
Huy Cận đắm mình trong nỗi sầu vạn cổ
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp
Con thuyền xuôi mái nước song song
Thuyền về nước lại sầu trăm ngả
Củi một cành khô lạc mấy dòng
(Tràng Giang –Huy Cận )
Nỗi buồn trùng trùng điệp điệp. Đời người như cành củi khô, không biết trôi dạt về đâu trong dòng đời trăm ngả
Hoài Thanh đã nhận ra “Cái Tôi” đặc trưng cuả Thơ Mới. Đó là Cái Tôi cuả nhà thơ tiểu tư sản lạc lõng giưã cuộc đời. Họ không hoà mình được với quần chúng lao khổ như nhà thơ CM, Họ không cùng với quần chúng chiến đấu để tyự giải phóng. Càng thu mình vào Cái Tôi, nhà thơ Tiểu Tư sản càng lạnh lẽo cô độc, đáng thương và tội nghiệp. Chẳng còn khí phách như Phạm Ngũ Lão
Hoành giáo giang san cáp kỷ thu
Tam quân tỳ hổ khí thôn ngưu
(Thuật Hoài )
Phần trích trên nằm trong bài văn mẫu Một thời đại trong thi ca của tác giả Hoài Thanh. Các bạn có thể download để xem đầy đủ bài văn mẫu và tham khảo thêm:
Và các bài văn mẫu liên quan như: