BRAVE: Liệu có phải là lòng

dũng cảm của Pixar?

Poster phim "Brave"

Năm nào Pixar ra mắt phim mới là năm đó bà con lại sung sướng chờ

mua vé vào rạp, đơn giản là vì Pixar là một trong những hãng hoạt hình

làm ra nhiều phim hay và có ý nghĩa. Lần này, bộ phim Brave (Dũng

cảm, nhưng các rạp dịch là Công chúa tóc xù) còn được mong ngóng

hơn cả mấy phim trước, vì đây là phim đầu tiên của Pixar có nhân vật

chính là nữ (thay vì nam).

Nhưng nam hay nữ thì cũng chẳng quan trọng, cái chính là phim có

hay, có đáng xem không. Trước hết, hãy bàn tới cái cốt truyện. Vào thế

kỷ thứ 10 tại Scotland, vị vua Fergus và hoàng hậu Elinor của gia tộc

DunBroch có cô công chúa Merida đầu lòng và ba cậu con trai. Merida

luôn khắc khẩu với mẹ vì cô không đoan trang, dịu dàng, ngăn nắp

giống một công chúa “bình thường”, mà lại hoạt bát, giỏi bắn cung,

thích vào rừng trèo cây, leo núi.

Đại gia đình với công chúa Merida, 3 em trai, vua Fergus, và hoàng hậu

Elinor.

Merida tập đánh kiếm với bố

Căng thẳng giữa hai mẹ con lên tới đỉnh điểm khi hoàng hậu mời ba

hoàng tử của ba gia tộc Dingwall, Macintosh và Macguffin đến để

Merida kén làm phò mã. Hoàng tử Dingwall trông rất lù đù, Macintosh

thì khoái khoe mẽ và dễ giận như con gái, Macguffin thì nói năng lớ

ngớ đến nỗi chẳng ai hiểu được. Merida chán chường chẳng muốn lấy

ai, còn hoàng hậu thì ép cô phải chọn, vì đây là nghĩa vụ, là bổn phận

của một công chúa.

Bực bội, Merida chạy vào rừng và vô tình gặp phải một mụ phù thủy.

Cô xin mụ phù thủy làm phép để “thay đổi mẹ”. Nhưng lời cầu xin của

công chúa vô tình biến mẹ cô thành gấu. Vậy là hai mẹ con phải lên

đường tìm cách giải lời nguyền. Nhưng liệu cả hai có dẹp được những

bất đồng sang một bên để giúp đỡ lẫn nhau? Và liệu công chúa có vô

tình gây ra chiến tranh giữa bốn dòng họ vì cô nhất quyết không muốn

lấy chồng? Vấn đề chính trị và vấn đề cá nhân sẽ được giải quyết như

thế nào?

Truyện phim diễn ra ở Scotland vào thế kỷ thứ 10, nhưng Pixar – cụ thể

là đạo diễn Mark Andews và Brenda Chapman – đã khéo léo dựng tình

tiết để phim trở nên gần gũi. Xã hội thế kỷ 21 hiện nay vẫn còn nhan

nhản những bà mẹ y như bà hoàng hậu “thế kỷ thứ 10″ Elinor – những

bà mẹ ngày đêm quát tháo rằng con gái thì phải chừng mực, con gái

phải mặc cái này, không được mặc cái kia, con gái thì phải… lấy

chồng. Các bà mẹ ngày nay chẳng khác gì ngày xưa, than thở rằng vì

con gái mình không chịu nghe lời, còn các cô nhóc lại cho rằng mẹ

không chịu hiểu mình, rằng mẹ cứ hay kìm kẹp quá đáng. Những ai có

con (hoặc đang làm con) sẽ tìm thấy ở phim những rắc rối thường ngày

mà chính mình cũng đang gặp phải.

Công chúa Merida trổ tài bắn cung làm các "phò mã tương lai" phải

quê độ, và khiến bố mẹ giận điên.

Nhưng cái hay là ở chỗ, đạo diễn phim không luẩn quẩn cốt chuyện của

mình trong cái mô-típ tuy gần gũi nhưng cũ rích đó, phần lớn thời gian

bộ phim kể về hành trình đi tìm cách giải lời nguyền của hai mẹ con.

Đây là trường đoạn tuyệt nhất của cả phim; dĩ nhiên một phần là vì nó

rất đẹp, khu rừng nguyên sinh của Scotland nhìn vô cùng kỳ diệu

nhưng chứa đầy bí ẩn, với những tảng đá lớn lạ mắt như đá của

Stonehenge. Biểu cảm và cử động của nhân vật cũng như những con

thú trong Brave cũng không cứng nhắc mà mềm dẻo và uyển chuyển

hơn hẳn mấy phim trước của Pixar.

Khu rừng tuyệt đẹp và đầy bí ẩn của "Brave"

Nhưng cái hay nhất của trường đoạn này là cách nó giải quyết những

khúc mắc giữa hai mẹ con. Cả hai cùng đi phiêu lưu, cùng gặp nguy

hiểm, cùng bảo vệ nhau, và từ từ mạch truyện dẫn người xem đến một

kết thúc rất tự nhiên. Lúc nào cũng vậy, ngồi và nói chả giải quyến

được chuyện gì, hoàng hậu lẫn công chúa cứ nói với nhau miết, tâm sự

miết mà có giải quyết được gì đâu? Cuối cùng cả hai phải đi, phải làm

một cái gì đó; nhờ chuyến phiêu lưu và nhờ chạm phải nhiều khó khăn

nguy hiểm mà người này mới hiểu ra giá trị của người kia. Xem phim

rồi mới thấy, đôi lúc bố mẹ con cái cãi nhau vì bố mẹ cứ sống ở thế

giới của bố mẹ, con cứ sống ở thế giới của con; chẳng ai làm gì hay đi

đâu cùng ai, thành thử người này không thể hiểu nổi người kia đang nói

cái gì. Có thể phim còn nhiều bài học nữa, tôi xem một lần thì hiểu ra

được nhiêu đây, sau này phim ra đĩa chắc sẽ mua về xem lại. Phim

cũng không hề mang tính “khẩu hiệu” đâu nhé, nó chỉ đưa ra một tình

huống, một câu chuyện, một lối giải quyết mà dựa vào đó chúng ta có

thể đánh giá, xem xét, suy nghĩ.

Một cảnh trong đoạn phiêu lưu của hai mẹ con. Merida đang nhảy lên

để ráng nắm lấy tay mẹ (lúc này đã biến thành gấu).

Điều duy nhất khiến tôi hơi phiền là việc các nhân vật nam trong phim

hơi bị lép vế. Ông vua, bố của Merinda, là người tốt nhưng chủ yếu là

võ biền, tứ chi phát triển, các ông vua của các bộ tộc khác thì chỉ biết

có đánh đấm và chiến tranh, 3 chàng hoàng tử đều không ra hồn. Dù

mấy chàng trai võ biền hay chán òm này rất hài hước, khiến khán giả

cười bể bụng, tôi cho rằng không nhất thiết phải xây dựng hình ảnh 3

chàng hoàng tử tệ như vậy, phim vẫn có thể có nhân vật hoàng tử đẹp

trai, tài giỏi, thông minh, nhưng công chúa Merinda vẫn chưa muốn lấy

vì chưa sẵn sàng hoặc không yêu. Để nâng cao nhân vật nữ, đạo diễn

không cần phải dìm xuồng nhân vật nam. Toàn bộ phim thì rất hay,

nhưng cách Brave đối xử với các nhân vật nam của mình lại hơi lười

biếng. Nhiều người cho rằng Pixar đã rất “dũng cảm” khi ra mắt một

nhân vật nữ chính mạnh mẽ, không lo nghĩ về hoàng tử và không thích

lấy chồng, tôi cho rằng Pixar nên “dũng cảm” hơn xíu nữa, xây dựng

tuyến nhân vật nam cho nó tròn trịa hơn, đừng lo sợ rằng một nhân vật

nam tài ba sẽ cướp mất cái hào quang của nhân vật nữ chính của họ.

Tuy có một vài lỗi vấp váp nho nhỏ, nhưng Brave cũng nằm trong số

những phim cực kỳ đáng để chúng ta ủng hộ. Phim của Pixar luôn chân

thành, được làm kỹ lưỡng, có những bài học hay, và không dựa hơi

những màn hài vô duyên, ồn ào om sòm. Trẻ em sẽ tìm thấy được

nhiều thứ quý giá từ Brave, và tôi tin rằng người lớn cũng thế.