Yogjakarta - Nhà hàng

dài nhất thế giới !

Người dân thành phố Yogjakarta (cố đô của Indonesia)

từng tự nhận quê hương mình có một “nhà hàng dài nhất

thế giới”. Thật ra, đó là chuỗi quán ăn nằm trên đường

Malioboro, dài khoảng 2km ở ngay trung tâm thành phố

này.

Hơn một trăm năm trước, Malioboro đã là nơi hội hè náo

nhiệt của người dân Yogjakarta. Đến nay, con đường này hấp

dẫn du khách vì xen giữa những cửa hàng thủ công mỹ nghệ

còn có vô số nhà hàng mini với tất cả những món ăn truyền

thống làm nên gương mặt của ẩm thực Indonesia, mà giá cả

lại hết sức bình dân. Khi màn đêm buông xuống, những gian

hàng ẩm thực trên con phố - kể cả di động và cố định - bước

vào thời điểm tấp nập cho đến gần sáng.

Wedang ronde, món chè của Indonesia

Ẩm thực trên đảo Java chịu ảnh hưởng của ẩm thực Trung

Hoa, Ấn Độ, Ả Rập nên màu sắc là điều đầu tiên hấp dẫn các

thực khách. Các món ăn sử dụng rất nhiều gia vị, từ đinh

hương, nhục đậu khấu, ớt, tiêu đến các loại rau thơm. Mỗi

món ăn dù bình dân nhất vẫn là một bức tranh màu sắc đầy

sống động, hội tụ đủ cả sắc, hương và vị.

Đặc sản của Yogja là món sasi gudeg, trông gần giống như

món mít kho ở xứ ta nhưng cầu kỳ hơn. Mít non xé nhuyễn

hầm cùng với thịt gà cùng cùi dừa nạo mỏng, trứng, đậu hũ

và nhiều loại rau củ khác, mang đầy đủ vị ngọt của thịt, béo

của dừa, chút ngậy từ những hạt mít non và tất nhiên không

thể thiếu vị cay của giống ớt xứ Java cay xè lan tỏa trong

miệng.

Với món ăn này, phải thưởng thức từ từ mới thấy vị béo của

trứng khác cái béo của cùi dừa, vị ngọt của thịt gà cũng

không hòa lẫn với chất ngọt từ đậu hũ hay mít non và cuối

cùng là rau củ tạo nên cho món ăn có vị ngọt thanh hơn,

không gây ngán. Một phần ăn sasi guideg chất lượng có giá

khoảng 30 ngàn rupi (60 ngàn đồng Việt Nam).

Mít, dừa và thịt gà là ba thứ nguyên liệu xuất hiện nhiều

trong các món ăn của người dân nơi đây, được xem như loại

“gia vị” đặc biệt làm nên vị ngọt cho món ăn mà không cần

bỏ đường. Tuy nhiên, đặc trưng của ẩm thực Java không gì

khác ngoài vị cay. Đi từ đầu đến cuối nhà hàng dài 2km này,

thực khách như được tham gia vào hành trình đánh giá khả

năng ăn cay mình theo nhiều cung bậc.

Một phần cơm đầy màu sắc

Đầu tiên là các loại mì xào Java với màu sắc và hương vị đầy

cuốn hút, độ cay thì ở mức hơi the the. Kế đến, món canh

Soto có vị ngọt, nồng hương ớt nhưng cũng chỉ cay… thoang

thoảng! Cung bậc cay được nâng cấp với các loại sambal (sa

tế) ăn kèm với cơm bò, cơm trứng cuộn trong lá chuối, chỉ

một chút nhỏ bằng đầu đũa cũng đủ để người ăn cảm nhận

thứ vị cay đến tê tái miệng lưỡi.

Để “hạ hỏa”, ẩm thực Yogja lại có các thức uống thanh mát

nhẹ nhàng để làm dịu đi vị cay thường trực trong các món ăn.

Lạ miệng thì có wedang ronde - loại chè được làm từ đậu

phộng, bột sắn viên và hạt kolang-kaling (trái thốt nốt) và

được bỏ rất nhiều gừng. Trông thì có vẻ giống món chè hạt

lựu nhưng wedang ronde có thêm vị thanh mát của trái thốt

nốt tươi, hòa cùng với vị gừng ấm nồng nên thường được

xem là món ăn tráng miệng vào ban đêm cho ấm bụng.

Người Indonesia vẫn thích dùng lá chuối đựng thức ăn

Nơi đây còn có nhiều thức uống sinh tố các loại trái cây nhiệt

đới và chè đậu cũng tương tự như ở Việt Nam, lúc nào cũng

thoang thoảng hương dừa hay được thêm chút sầu riêng thơm

hương nồng nàn. Hương vị ấy đã trở thành nét đặc trưng của

vùng đất cố đô Yogja và của cả miền đất vạn đảo này. Cuối

cùng, thực khách có thể kết thúc bữa ăn bằng một loại trà

“quốc hồn quốc túy” của Indonesia (cũng được bỏ đường cho

ngọt) là xem như đã trải qua đầy đủ cung bậc hương vị của

một bữa ăn Java hoàn chỉnh.

Cách ăn uống ở nhà hàng Malioboro cũng không kém phần

thú vị. Ấn tượng nhất có lẽ là các lesehan - loại quán đặc

trưng trên đảo Java - một quán cóc chính hiệu duy nhất với…

hai tấm bạt, một trải lên vỉa hè và một làm mái che. Trong

không gian đó, chỉ có vài chiếc bàn thấp dài, khách ăn hàng

ngồi bệt xuống tấm bạt và duỗi chân dưới gầm bàn.

Các lesehan rất hấp dẫn các du khách phương Tây

Lehesan thường phục vụ các món ăn chế biến đơn giản

nhưng cần không gian để ngồi nhâm nhi, như các loại bún,

mì nước hay cơm đủ loại. Riêng các warung, loại xe đẩy bán

thức ăn thì dành cho các món nướng hay xào nấu kiểu người

Hoa. Trên xe đẩy, chiếc chảo dầu luôn sôi sùng sục hay

những xiên thịt nướng luôn bốc khói nghi ngút, hương thơm

từ các loại gia vị nhờ thế mà càng tỏa ra mùi thơm đặc biệt

lan xa hơn để níu chân thực khách. Có lẽ vì vậy mà những

quán hàng tuy đơn sơ lại có sức hút mãnh liệt.

Vừa nhâm nhi các món ăn dân dã, vừa tận hưởng không khí

sôi động của một nhà hàng dài, rộng và vô cùng thoáng mát,

xem ra cũng là một thú vui ẩm thực gợi nhớ, gợi vui với

nhiều du khách phương xa …