Chùa T Ph
ng Tăng
ứ ươ
- Ph n 2ầ
ờ ỏ ự ậ ặ ế ấ ố ả ư ẳ ị ị ứ ự ấ ổ ạ ả ứ ộ ổ ồ ờ ạ ắ ổ ằ ắ ủ ổ ạ ẳ ủ ng-Tăng năm x a ! Mà m t khi n đã Ki ế ư ứ Ấ ươ ạ ế ữ ể c ọ ượ ở ậ ứ ệ ị ả ắ ệ ả ế ủ t gi ắ ự ữ ự ỉ ế ườ ữ t gi Ủ i đánh tô ” V a h i, tôi v a ch ph n- ng xem cô ta có khóc lóc, có b ỉ ờ ự ộ ừ ư ư Ấ ừ ỏ ụ ộ ắ ả ẳ ồ ế ườ ỉ ị t võ nên m i tránh đ ớ ườ ị ể ặ ề ế ồ ừ ấ ặ ỏ ồ i ta b x m t li n, k ra ông cũng hay thi ể ổ ằ ủ ự ắ ắ ề ổ ậ ế ế ờ
ồ ố ệ ậ ắ ớ ậ ỡ ụ ợ ấ ưở ữ ộ ữ ể ộ ế ầ ườ ườ ộ ớ ớ ế ả ỹ ươ ự ủ ể ủ ố ỏ ườ ườ ư ễ ị ạ ổ ồ ầ ế ựạ ế ệ ế ạ ậ ị ặ ồ ủ ờ ọ ở ươ ứ ầ ữ ơ ữ ể ấ ự ấ i bình-tĩnh nh t l ườ ờ ư ế ấ ộ ậ ướ ậ ầ ế ố ế ố ề ặ ằ i ch t đói lâu năm. Bây gi Qu nh tôi nghĩ, khi bàn tay ph i c a cô “Mai” đã đ r c lên, b t ng , cô vung ra ả ủ i y nh Huy t Ma Tr o v t xu ng th t nhanh, may th ng vào m t tôi, bàn tay khom l ả ụ ư ạ ả mà tôi không thu c lo i mũ .lõ, n u không thì đã b s t mũi v i ngón đòn đó, tôi ng ớ ế ộ ườ i ra sau, và vì ph n- ng t -nhiên, tôi đã h t c tay trái c a mình ngay vào c m ng ủ ườ i n m xu ng. Khi tôi nh ra thì đã mu n, vô-tình, tay c a cô, đ ng th i xoay c tay l ớ ố ủ tay trái c a tôi đang n m c tay c a cô “Mai” b ng t -th “ n”, nghĩa là tôi dùng 3 ư ế Ấ ủ ngón Ngón Cái, ngón Áp Út và ngón Út đ n m c tay c a cô, trong khi 2 ngón Tr và ỏ ủ ể ắ Đó chính là 1 M t n mà ngón Gi a thì đ Th ng ra n m dài theo cánh tay c a cô t ằ ậ Ấ t, thì Chú Chùa T -Ph tôi đã h c đ ộ ị ph i Ni m ! L p t c nguyên 1 tràng ti ng Ph n đã ch y v t h t 1 vòng trong trí tô ạ ụ ế Th là xong, câu Chú đã Ni m!, trong kho nh-kh c đó, cô “Mai”, tay ph i thì b tôi ả n m, còn tay trái c a cô thì 2 ngón còn b dính vào c m tay trong nh ng vòng ch Bùa ị ỉ ắ t nguyên Ngũ S c, nên cô không còn tay nào đ t n công tôi n a, cô ch bi ể ấ c có vài cái, thì tôi đã t -đ ng buông tay cô ra, tôi nói: “ a, làm gì kỳ i đ cánh tay l ạ ượ v y, sao cô l ị ả ứ ạ ậ đau đ n gì sau khi tôi đã ch p cô ta 1 n và 1 Chú không ? Nh ng không nh tôi nghĩ, ớ i s ng-s c và nói: “ Ch c ông có cô tác ch ng b tác đ ng gì c !, cô“Mai” b ng c ặ ườ ằ ỗ ng th ơ ng tôi ch qu c cái ...Cào h i nãy c a tôi, ch th bi ớ ườ ủ ượ t, nh ng sao mà ông n m tay 1 cái là ng ắ ư ệ tay tôi ch t quá, n i l n lên h t r i đây này ...” cô v a nói v a đ a tay ra, tôi th y trên ừ ư cánh tay đ h ng c a cô đang n i b t lên d u hai ngón tay c a tôi tr ng r c. Tôi ch a ư ủ ấ k p nói gì thì Cô Mai đã thét lên ti p: “Ai da, ai da đau quá, tôi b t đ n ông đó, ông mà ị thì tôi đ p đ u con nh M -N ng cho nó ch t luôn ...” không cho tôi ăn gà bây gi ỏ ỹ ươ ậ ầ i và đ p đ u xu ng ván ng a 1 cái đùng !, tôi v a d t câu, cô “Mai” đã nghiêng ng ự ố ầ ườ ừ ứ i, vì tôi ng i đ iđi n v i cô, cô ta giang hay tay mình ra tính đ , nh ng ph i th ng l ả ạ ư t làm sao, đành đang v t-vã, n u tôi ch p s ph m-ch -không- n nên tôi không bi ế ổ ỗ ạ ng- nhìn cô gi ng đ u thêm m y cái đùng đùng n a xu ng b ván. Các b n hãy t ố ọ ạ ng m t ng i con gái m i l n, không th nào dám có nh ng hành-đ ng nh th , t ư ế ộ ượ i điên! ...Đ n lúc đó thì Ba c a M -N ng đã nhào lên b ván, đ ng ngo i tr là ng ứ ạ ừ ặ phía sau cô “Mai” và dùng c 2 cánh tay gân gu c nh 1 l c-sĩ c a ông đ khoá ch t 2 ư i ra vai cô Ma Nh ng cô Mai đã vung ng i ra kh i cái khoá đó d dàng, cô xoay ng sau h t Chú Hai Miên ra và không quên b i vào c ông m t nhát chém b ng c nh bàn ộ ấ ằ ồ tay n a khi n ông té lăn xu ng sàn 1 cái b ch! R i cô ta l ố i ti p t c gi ng đ u xu ng ọ ạ ế ụ ị ố ữ b ván ng ộ ấ Lúc này thì c căn nhà náo lo n lên, ti ng đ p đùng đùng đ m thêm ti ng thét th t ả thanh c a hai M con Cô H ng, Chú Hai Miên thì b tr c luôn cái c , tôi thì phân-vân, ẹ ổ Chùa T Ph ch n ch vì mu n coi cái Phép h c ế ng Tăng có tác d ng không, n u ụ ố mà cô Mai này làm d h n n a, thì lúc đó tôi m i dùng n khác r t oai-l c, đ tr n-áp Ấ ớ i là Thím Hai Miên, bà ta đã cô ta ...Trong lúc đó, không ng , ng ấ ạ nhào ra sau b p, b ng lên luôn con gà lu c, món ‘m i nh u’ duy nh t hôm đó tính đãi ậ ồ c cô Mai, bà ch m rãi nói: “D , d , cô đ ng có đ p đ u con tui tôi, đem th ng đ n tr ớ ớ ẳ n a, con gà nè H p đi H p đi, Si đi Si đi ...” (Ti ng Miên, D D là nè nè, còn H p, và ố ữ i lên s ng-s c, hai tay Si đ u có nghĩa là Ăn). L p t c cô Mai, ng ng dãy d a, và c ụ ừ ậ ứ ờ , cô ch p l y con gà xé ra và c n ng m-ngoàm y nh ng ư ườ ắ ừ ớ ớ ườ ế ụ ấ ồ
c m t tôi, hình nh có v ma quái rõ ràng. M -N ng ng ắ ẻ ườ ẹ ầ ỹ ươ ỡ ấ ạ ặ ế ễ ụ ừ ệ ừ ế ắ ặ ườ i th c nh ng gì mà ng ữ ủ ừ ặ ằ i, vì t ệ ồ ắ ạ ặ i ! Bây gi ị ồ , m t-ánh-m t vô-h n-đ n-r n-ng ợ , vui ho c bu n!, tôi chăm-chú theođõi thì ch th y hi n lên ố ộ ộ ờ ạ ấ ắ ế ế ơ ầ ườ i nào, cái im l ng b t ch t tĩnh-m ch đ n n i ch còn ng ng u-nghi n rào r o, vang ế t đ n ai n a, cô nh đang ế ế ậ ườ ư ị ọ ườ ỉ ấ m i ng ờ ọ ỗ ế ạ ư ấ ữ ọ i quay nhìn tôi, tôi bèn ra d u cho m i i theo tôi b ể ướ ườ ệ c ra nhà ngoài, đ cho cô Mai đó ăn xong m i tính sa ụ ớ ắ ớ ổ ừ ồ ồ ắ ạ ượ ờ ẳ ậ ỏ ẹ ặ ắ ứ ấ ư ỏ ẫ ế ệ ươ c con Ma đó r i, t ồ ạ ộ ỷ ủ ượ ồ ị ổ ỗ ạ ứ ỗ ủ ầ ả ấ ề ả ị ề ấ ủ ạ ậ ạ ừ ồ i nga ” Nh ng trong khi tôi v a b c đ n bên chi c xe Honda, thì trong ư ế ườ ạ ườ ủ ạ ợ ồ ừ ọ ả ợ ồ ầ ạ ạ ằ ồ ế ự ộ ắ ế ợ ụ ụ ố ầ ồ ồ ả ớ ồ ứ ạ ả ầ ả ố t s Th y r i, Th y làm Ủ i sao m i h i nãy, tôi mu n Xu t ấ c?” Nghe v y, tôi ch t th y trong lòng ậ ỏ ợ ấ ụ ồị Ấ ắ ậ ớ ả ế ậ ứ ượ ố ử ạ ặ ỗ ị ậ ầụ ự ư ẩ t, hay cô th xu t h n ra 1 l n n a coi đ ử ấ ồ ế Làm ai ai cũng gi ố ậ ừ ồ ậ ạ ộ ừ ữ ạ ầ ả ủ ậ ố ỉ ố c, con s l m, xin Th y th cho con đi đi ...” “Thôi, ợ ắ ượ ả ề ả ờ ỉ tôi th cô ra thì cô đi đâ r i cô có nh p vô ng ấ i đ p!, không còn th y tr ả ướ đ p n a, mái tóc x tung, hay bàn tay nh y nh a m gà, chung quanh mi ng cũng dính ẹ ữ ổ ọ , vì cô v a ăn ng u-nghi n, v a li c ngang d c d y m nh -nhãi, và c p m t r t là l ắ ấ ỡ ầ ng c a con láo-liên b ng c p m t sáng qu c, cái sáng không ph i là cái sáng bình-th ả ắ ủ cái sáng c a ánh m t đó, tôi không đ c đ ườ ng ng ọ ượ ắ ườ bi u-hi n nh : h , n , ái, ệ ể ư ỷ ộ ườ m t s tr ng-r ng kỳ l i ế ợ ộ ự ố ỗ đ u nín l ng, không ai nói m t l ấ ỉ ặ ề ti ng c n, ti ng ngo m vào thân con gà, ti ng nhai x ươ ế lên khô-khan và đ n-đ c. Cô Mai h u nh không còn bi ộ hoà-nh p vào chuy n ăn u ng mà thô M i ng ố ng Ra đ n căn phòng ngoài, chú Hai Miên m t tay v a ôm c , v a nói: “D , ch c Th y ầ ừ ộ ế c nó r i, h i nãy v y mà nó m nh quá, nó xô tui đau l m ...” M cháu h ng làm gì đ ổ anh có cách nào hông?” Tôi l ng l ng cúi H ng h i tôi: “Anh Ba, anh th y sa bây gi ồ ng Tăng, thì khi đ u ng m nghĩ: “N u theo nh Phép B t Ma Qu c a Chùa T Ph ầ i sao cô “Mai” tôi ch p b ng n, ni m Chú, thì đã “trói” ngay đ ụ ằ Ấ lâu r i nên tôi đã ni m sai câu Chú? Tôi này l i không h b tác-đ ng nào ? H ng l ệ ạ ề ị ẽ câu Chú nghĩ đi nghĩ l i thì rõ ràng là câu chú c a mình không sa Nh v y h ng l ẽ ư ậ c con Ma r i ...d m? Tôi t c quá, ph i có ch sai l m nào đây cho nên đã n m tay đ ồ ượ ắ ở tr , đ mà nó l i không b h h n gì ...Thôi thì ch c ph i l y xe ch y v căn nhà tôi ở ọ ể ắ ạ c ...” Nghĩ v y, tôi bèn nói: “Cái cô i m i đ l c cu n Kinh-Phép c a mình ra coi l ớ ượ ố ụ Mai này d quá, đ tôi phóng xe ch y đi l y đ ngh 1 chút nghen, tôi đi ch ng 15 ề ấ ạ ể ữ phút là tr l ừ ướ ế ỵ ở ạ ứ i c a cô “Mai”, m i ng nhà đã vang lên ti ng thét r n ng i ch y ào vô nhà, tôi đ ng ọ ế i nghe ngóng, thì cháu H ng ch y ra nói, gi ng m ng r : “ Hay quá chú Ba, chú vô l ỡ ạ ấ coi kìa, nó s chú r i, nó đang khóc và đòi cháu ph i ch y đi kêu Ông Th y Ba vô g p ầ c quay kìa, nó kêu chú là Ông Th y Ba đó!” Chính tôi cũng ng c-nhiên, bèn r o b ả ướ và Trên b ván ng a, lúc này cô “Mai” đã ng i x p b ng ngay ng n, hai tay ch p và ắ ọ đ u thì g c lên g c xu ng nh đang vái l y, cô ta nói: “Tôi bi ầ ạ ư ầ n th cho tôi ra đi, làm n đi, th tôi đi ...” Tôi đáp: “ a, tôi có trói cô h i nào đâu mà ơ ơ cô nói tôi th cô r ” “Đúng là Th y trói tôi r i, ch t ồ ả h n ra kh i xác M -N ng mà xu t không đ ượ ỹ ươ ồ ấ mình dâng lên 1 ni m khoan-khoái l -lùng, nh v y là n và Chú có tácđ ng r ư ậ ạ ề Nh ng v i b n-tánh c n-th n, và h n n a mu n cho ch c ăn, tôi bèn nói: “Sao kỳ v y, ậ ố ơ ữ ư c không?” L p t c, cô “Mai” ngã tôi đâu bi ầ ữ ư b t ng a ra phiá sau, m nh đ n n i y nh b ai đá th c vào m t, thân giãy giãy y nh ư ị ậ con cá lóc b đ p đ t mình, nh ng ngay sau đó có 1 phút, cô “Mai” i đ p m nh c 2 bàn tay xu ng b ván, ng i b t gi y v a khóc v a nói: “Hu ...hu l ả ạ ậ ...con không ra đ c ...hu ...hu ...l y th y xin Th y đ ng trói con n a, th con ra đi ầ ừ ượ ...hu ...h .” Tôi đáp: “Thì tôi đâu có làm đi u gì trái ý c a cô? Cô mu n nh p vô xác ề ụ c, M -N ng, nên tôi cho cô nh p vô luôn đó mà, sao cô mu n ra làm ch ” “Không đ ượ ỹ ươ ậ vô c ng luôn ki u này không đ ể ứ tôi không th cô ra đâu, tôi cho cô nh p luôn trong M -N ng đó, bây gi tôi đi v đây ậ ...” Nghe tôi nói v y, cô “Mai” li n quỳ l y tôi liên t c và năn n khóc lóc đ th , tôi ủ ứ ạ nói ti p: “V y n u bây gi i khác ườ ậ ầ ỹ ươ ụ ủ ồ ậ ế ề ả ế ậ ờ
ở ắ ế ư ậ ắ ư ấ ầ ầ ề ế ể ứ ặ ỏ ọ ế ể ắ ữ ơ ổ ữ ờ ậ ẽ ế ỉ ở ầ ầ ạ ư ư ặ ủ ầ ầ ằ ư ậ Ấ ể ề ầ ảị i ngã ng a cái đùng xu ng b ván. Tôi th ộ ạ Xong, tôi buông tay ra và nói: “Đ c r i, cô xu t đi”, cô “Mai” l n ầ ượ ồ ở ử ề ẹ ấ ố ọ ẫ ẫ ắ i không đ c?” “D hi n gi ạ ấ ượ ọ ươ ạ ư ậ ọ ặ c nóc nhà!!!” “Sao l ượ ứ ươ ề ở ế ờ ứ ạ mà cô ầ ế ờ ươ t ! bi gi ệ ượ ươ ỹ ươ ẽ ấ ổ ơ ắ ố ộ ị ỹ ươ ế ạ ồ ổ ố ượ ở ờ c, vì i đ t thì Đ a-Võng, không cách nào qua đ ợ ắ ị ầ ợ ấ ị ụ ứ ạ ươ ở ỷ ố ụ ọ ủ ể ẫ ồ đâu ra mà có cái v T -Đ i Thiên V ng nà , tôi i trong trí c a mình đ ráng hy- c cái vi c r c r i d s ế ượ ớ ỹ ươ c, coi nh là ng ư ỉ ế ể ả ườ ị ầ ơ ẽ ế ầ ợ ấ ể ệ ắ ố ễ ợ i b nh p là M -N ng s ch t luôn !!! i Th y, tha cho con đi Th y, con s ủ ầ ơ ầ ỉ ư ừ ế i-quy t đ ậ ầ t s r i Th y ế ợ ồ ớ ế ầ ệ ậ ề ở ề ơ ầ ế ứ ạ ớ ế ồ ộ ầ ể ớ ừ ế ệ ọ ồ ằ ơ ụ ặ ươ ọ ố ắ ạ ố ẻ ệ ồ ỹ ươ ư ậ ộ ự ị ạ ơ ế ừ ỡ i cái nút áo ng c b bung r i cô quay nhìn Cha ồ i lúc đó ai ai cũng m ng r , thím Hai ọ ả ư c m t. Cháu H ng thì cũng ôm M nh y t ng ướ ấ ẹ ổ ạ ạ ườ ắ ẹ ồ ớ ướ ế c đ n ơ ơ ướ chi c ghe b bên giòng cây t n a, nh ng ch c con ra không?” “Con cũng không bi ể ế ữ M m quá ...” “V y cô có mu n tôi trì chú đ a cho cô vào Chùa đ nghe Kinh, sau này ố đi đ u-thai ki p khác không? cô may là g p tôi là Th y hi n, ch g p m y ông Th y ầ ặ khác d h n, h có th b t cô b vô lon và dùng roi đánh cô còn kh n a ...N u cô h a ứ Chùa nghe Kinh, ch đi ki p khác, thì tôi s giúp v i tôi là không nh p vô ai h t, ch ế ớ ch ” “D , con ch u, con xin h á v i Th y, xin Th y th con ra và đ a con vô Chùa đ ” ị ọ ả ư ớ ị “V y cô đ a tay m t c a cô ra đây đ Th y làm phép” . ầ ậ ệ Khi cô “Mai” đ a tay ra, tôi li n c m l y cũng b ng M t n, và l n này th m ni m ấ bài chú hoá-gi này ngoan-ngoãn quỳ l y tôi 3 l y, r i l ồ ạ phào nh nhõm, nh v y là xong ...nh ng ni m vui ch a k p tr n thì cô “Mai” đã ng i ồ ư ư ị ph t lên, v n khuôn m t ma quái, v n gi ng nói ng i B c, cô ta nói: “Th y i, con ườ ắ ầ ơ “thăng” không qua đ trên 4 góc ượ ạ ệ ờ c!” Nghe v y, tôi đâm ra nhà có T -Đ i-Thiên-V ng đ ng tr n, con không th ra đ ứ ạ ậ ể ỉ ọ lo ! vì bài Phép, tôi h c, không h có nói đ n v T -Đ i Thiên-V ng !!! Tôi ch h c ế ụ ứ ạ có 2 câu chú 1 trói, 1 m , th thôi, đâu có câu nào m i T -Đ i Thiên-V ng đ n, và cũng không có câu chú nào m i T -Đ i Thiên-V ng đi !!! R y rà thi ờ ứ ạ “Mai” không xu t ra đ c kh i thân c a M -N ng, thì cô “Mai” s gào khóc liên- ẽ ủ ỏ t c, ai ch u cho n i !!! và có nghĩa là tôi s không c u đ ạ c M -N ng mà còn h i ỹ ươ ụ ứ ượ t là r c r i ...Tôi h i lo, nh ng cũng c gi M -N ng luôn!!! Thi bình-tĩnh, tôi nói: ố ữ ệ ư “N u thăng lên không đ c, sao không đ n th ? chui xu ng đ t mà đ ” “D h i nãy ấ ượ ỉ con có th r i, cũng không đ trên tr i, ngoài T -Đa Thiên-V ng ra, còn có ứ ử ồ ươ ị ợ c! xin Th y đ ng làm con s Thiên-La, d ầ ừ ượ ướ ấ n a, con s l m r i, Th y tha cho con đi Th y ...” Nghe cô “Mai” nói s , mà lòng tôi ầ ợ ồ ữ t câu chú nào đ M i các V T -Đ i thì ...héo luôn!, tôi cũng s !, vì mình không bi ị ứ ạ ể ờ ế Thiên V ng đó đi ch i ch khác, đ ng th i cu n m y cái gì gì Thiên-La Đ a-Võng ươ ỗ ố ờ ơ t là lãng-nhách!, t nhiên đi ...Thi ệ ự th t không hi u n i! ...Tôi cúi đ u ng m-nghĩ c l c l ổ ầ ậ v ng s nh ra đ c 1 câu chú nào đó có th gi ọ ượ ẽ i đ nà Vì n u không gi ả ượ ế ỵ B t ch t ti ng cô “Mai” năn n ti p: “Th y ợ ế i ...” Câu nói c a cô l m, xin Th y Th nh Các Th n đi đi Th y, con bi ầ ầ ắ “Mai” nh 1 ti ng chuông làm tôi b ng t nh, tôi nh đ n 1 câu chú mang tên là “Kêu ỉ Th nh Thánh Th n” vì v y tôi li n trang-nghiêm th m ni m và xin T -Đ i Thiên- ỉ V ng t đâu đ n, thì xin tr v n i đó ...Ni m xong, tôi h i h p nói v i cô “Mai” : ừ ươ “Xong r i, thôi cô đi vào Chùa đi, c g ng h c kinh đ s m đ u thai ki p khác nhé.” ồ M t l n n a, cô “Mai” s p xu ng l y tôi, r i n m im thiêm-thi p ch ng 5 phút, xong ộ ầ ữ ờ ng m t có v m t nh c, ng ngác nhìn chung quanh, nh ng bây gi cô m m t ra, g ở ắ thì không còn nét nh cô “Mai” h i nãy, mà là m t M -N ng khép-nép th t thà ...Khi ư th y tôi, cô có v m c c , khép cài l ẻ ắ ở M , x ra 1 h i ti ng Miên líu lo ....M i ng ch y l i ôm cô con gái v i hai hàng n t ng lên và nói: “Chú Ba hay qua, chú Ba hay quá ...” Chú Hai Miên thì b ư choàng vai tôi và nói: “O-côn ...O-Côn-Bon, cám n, cám n nghe ...hì ...hì ...mình ra ngoài tr Tôi cũng c ậ i hì hì, nh ng trong lòng ch t hi u ra: Có, có T Đ i Thiên V ng ... ườ c nh u nghe ...” ư ứ ạ ươ ể ợ
t có ph i vì ti ng sóng c, c tr n tr c mãi, không bi ế ắ ả ệ chi-ti ệ ệ ắ ặ ớ ấ ị ể ề Ấ ầ t nh t là lúc tôi ch p ụ ườ ng ỷ ườ c m t đi u thú-v !!! Vì th ượ ặ ộ ng, khi tr Ma Qu nh p, h các Th y m i đ n g p ng ễ tung, t ế ự ẽ ả ầ ạ ẫ ầ ỗ ề ầ ầ ồ ị ạ ằ ế ừ ng Tăng l ủ ủ ươ ỏ ứ ắ ắ ẽ ắ ệ ớ ầ ấ ệ ạ ấ ự
ể ệ ụ ơ ữ ớ ấ ầ ẽ ể ề Ấ ồ n này là khi dùng, “con Ma” v n hoàn-toàn không th y gì khác l !, không th y b ấ ạ ẽ ế ẫ ố i bên kia, vì s khi ủ t tôi là Th y và s thăng m t !) nh ng đi m hay c a ư ị ỉ ấ ố ấ ồ ị ớ ớ ế c! lúc đó, “con Ma” m i bi ượ ệ ủ Ấ ấ ế ủ ế ờ ồ t ươ ữ ả ỷ ư ộ ị ầ ế ợ ẫ c, khi th y cái b y, là nó bi ư ậ ệ ố ồ ỹ ươ ả ả ả ạ ặ ề ự ừ ỉ ồ ệ ế ầ i b nh p, và đ ậ c h ượ ướ ẫ ỏ ế ủ ạ ạ ớ ượ ế
do thoát đ ể ầ ắ ượ ẽ ồ ườ ầ ể i g n, nói: “Cháu l ẽ ắ ắ ạ ầ ạ ầ ỹ ươ c oan-h n qu n-quýt, nên trông th n-s c cô sáng s a h n ra, ủ ẳ i Miên, vái i đây, đ ng ừ ắ ơ ụ ệ Ấ không?” Khi cô đ n g n, tôi dùng bàn tay trái chuyên luy n n ạ . Tôi ngo c cô l ầ ế ườ i ủ ủ ặ ầ ạ ủ ọ ữ ứ ớ ủ ọ ườ ạ ơ ả ờ ạ ấ ề ắ ắ ấ ườ ư ề ả ố ọ ậ ố ộ ệ t ầ i khác, thì nh ng cái gi ng đ u ữ ườ ư ậ ỗ ắ ỉ ng, không h có 1 kh i u nào c ...n u nh 1 ng ấ ự ề ấ ổ ổ ầ ở ữ ỏ ” Tôi đáp: “Thím Hai l y cái tô l Đêm hôm đó tôi không ng đ ọ ế ứ ằ ủ ượ bi n v rì rào c a đêm trăng r m, hay vì tôi v n còn th c-m c câu chuy n ban ẫ ủ ằ ỗ t lúc nói chuy n v i cô “Mai”, đ c bi chi u ...Tôi ôn l i t ớ ế ạ ừ tay n đ u tiên vào cô, và r i tôi m i khám phá ra đ ồ ề ậ ứ i bi Ma nh p, l p t c th ậ ậ ườ ầ ớ ế ị tác, n u Th y ầ “Con Ma” đó bi t ngay, n u ông Th y y u, nó s th n-nhiên t ế ự ế ế ữ ể ừ cao tay n, nó cũng v n quát tháo, do Th y, đôi khi còn đánh Th y luôn n a đ th ầ ấ ầ ng đánh “con Ma” s c!. R i n u ông Th y dùng n Chú, ho c sai Âm-Binh, Âm-T ướ ặ Ấ ồ ế ứ i ...Tôi cũng đã nhi u l n ch ng-ki n các Th y L -Ban, nó s đau đ n và la khóc inh ế ầ ứ ỏ ớ ẽ i b ng Bùa, khi mình c m cái lon kê vào b t h n Ma b vào trong lon s a bò r i b t l ữ ỏ ắ ồ trong lon s a bò đó !. c ti ng kêu khóc nho nh phát ra t tai, l c l c s l ng nghe đ ữ ượ ứ i th t khác. Th Còn chuy n hôm nay c a tôi, n và Chú c a Chùa T Ph ậ Ấ t tôi là Th y, nên đã chuy n trò v i tôi r t t -nhiên. Th nh t, “con Ma” đã không bi ứ ế hai, khi tôi vô-tình ch p tay n vào cô. (Tôi nói vô-tình là vì tôi v n còn mu n nói ẫ Ấ chuy n nhi u h n n a v i “Con Ma” đ tìm hi u thêm v th -gi ợ ề ế ớ ể đã dùng n r i, “con Ma” s bi Ấ đánh đ p đau đ n. Ch cho đ n khi nào "con Ma" mu n xu t-h n ra kh i xác phàm, thì ỏ ậ ọ Đi m quan-tr ng t là mình đã b “trói” r xu t không đ ể ồị ế ấ h n là oai-l c viđi u c a n và Chú đó, tôi nghĩ là khi dùng đ n, đ ẽ ng-nhiên s có ơ ươ ự T Đ i Thiên V ng đ n tr n 4 góc c a nóc nhà !!!, đ ng th i còn giăng thêm Thiên- ứ ạ La, Đ a-Võng n a !. Thêm 1 đi m tâm-lý, gi nh có con chu t khi b chui vào b y ẫ ị ể ữ t s và không dám chui vào n a 1 l n, sau thoát ra đ ấ ượ t nh v y, hu ng gì con Ma ? tôi nghĩ vong h n “Cô ...con chu t còn bi t phân-bi ế ộ có đi lang-thang mà g p ph i M -N ng, b o-đ m “cô Mai” Mai” đó, sau này n u l ế ỡ ậ s s h t ...h n và ch y tránh x Còn nói v s t -bi, thì phép này không có đánh đ p ạ ẽ ợ ế gây thêm nghi p oán-thù gi a Th y và Ma, mà ch là 1 cách khi n cho “con Ma” t - ữ ự đ ng ‘xin’ ra kh i thân ng ầ ngđ n vào Chùa nghe Kinh, đ u ườ ị ộ thai ki p khác. Càng suy-lu n, tôi càng thích-thú vô cùng ... ậ ỹ ươ i nhà c a M -N ng Sáng s m hôm sau, khi đã u ng cà-phê xong là tôi ch y ngay l ố c ti p đón ni m-n và đ y cung-kính đ thăm dò tình-hình l n chót. Dĩ-nhiên là tôi đ ở ề ầ ể c a Chú Thím Hai Miên. Tôi cho g i M -N ng ra ngay đ xem sao, M -N ng hôm ỹ ươ ủ ọ nay có l ấ không còn v ng đen u-ám trên trán n a, cô kh ch p tay theo ki u ng ữ chào tôi b ng 1 ánh m t h i r t rè e-l ệ ằ s , đ tôi coi còn gì l ợ ể c a mình đ t trên trán c a cô. Đây là l n đ u tiên tôi ch m tay trên tóc c a ng ầ ủ i gi Miên, h i nào t , nhìn nh ng l n tón quăn c a h , tôi c nghĩ là tóc c a h ọ ờ ồ i r t m m, còn m m m i h n c tóc ng ch c..c ng l m, nh ng không ng , l i Vi ứ ề ư mình n a ... Tôi dùng tay đi 1 vòng quanh nguyên cái đ u c a cô, th y hoàn toàn bình ầ ủ ữ th ế ả đùng đùng xu ng b ván ng a ngày hôm qua, ít nh t m i cái đ p nh v y cũng ph i làm n i u lên c trái cam ! Th y cô còn đeo r t nhi u ch Bùa ngũ s c trên c , trên ấ ỡ c m tay, nên tôi nói: “Bây gi ố thì cháu không c n đeo m y th này n a r i, c i ra đ t ờ ườ ấ ữ ồ h t đ ” Bà M c a M -N ng h i: “Nó còn đeo giây cà-tha qu n ngang l ng n a, có ẹ ủ ế ị ư ế i, bi u M -N ng tháo h t c n b luông hông Th ỹ ươ ầ ỹ ươ ầỷ ứ ấ ể ấ ạ ỏ
ỹ ươ ỉ ặ ự ư ắ ế ỡ ủ ệ ế ắ ỏ ợ ư ợ ẹ ợ ỏ ữ ỹ ươ ộ ả ạ ớ ỡ ấ ủ ắ ệ ả t nh t ấ b ng nh s i giây n t. S i giây làm b ng ch ỉ ị i l n c cái đũa, mà c cách kho ng 3cm là có cu n 1 khúc chì ỵ ầ ệ ể ắ ớ ả ẳ ầ ủ ể ẽ i th m trong lòng, h ng bi ổ ầ ễ ậ ế ệ ạ ở ở ộ gi y, hình ch nh t kho ng 4cm, dài 6cm, ỏ ả ế ọ ữ ậ ư t v Th y nào l ầ ế ị ạ ầ ư ờ ấ t L c-T Đ i Minh Chân-Ngôn, mà các c nhà ta, ho c nh ng ng ự ạ ế ụ ữ ặ ế ườ i ườ ụ ớ ồ t, đó là 6 ch : “Án Ma Ni Bát Di H ng”. Tôi nh h i ỏ ữ ạ
ế ồ ng d y: “N u ban đêm đi đ ợ ế ườ i g n ...” Khác có đi u ề ở ạ ầ ế ồ ạ ữ ằ ị ấ ự ưở ụ ủ ấ ả ị ng c a các C ng c a các Ông L c Miên tu theo Ph t Giáo Nguyên- i gi ng y nh s tin-t ưở ụ ố ấ ế ừ ủ ả ữ ẩ ữ ủ c ? tôi bèn th m ni m chú ầ ư ố ồ
ấ ả ệ ượ i nh c ...R i tôi cu n lá chì l ộ ạ i cho Ông L c ụ ả ạ ả ạ i cháu đã h t b nh, nên tr l ế ị ướ ờ ụ ể ỹ ươ ỹ ươ ỗ ầ i th t t ậ ươ ị ầ ỏ ị ơ ấ ặ ẳ ộ ư ờ các bùa đeo trên mình b vô cái tô cho tô ” Th là M -N ng cùng s giúp đ c a bà ị M dùng kéo c t h t nh ng vòng ch ngũ s c b vào trong cái tô. Nh ng đ c bi là s i giây Cà-Tha mà M -N ng đeo ở ụ ằ ngũ-s c b n chung l ứ dài kho ng hai lóng ta Tò mò, tôi n m l y khúc chì đó trong lòng bàn tay tay c a mình và th m ni m chú ... “Ki m Phép” v i chú này, h v t th nào có bùa phép bên trong, thì lòng bàn tay c a tôi s nóng lên. Nh ng tôi ni m đ n 3 l n mà ch ng c m th y gì ấ ư ậ i ‘dám’ cho bùa d m nh v y ? h t, tôi c ườ ế tôi bèn g khúc chì đó ra coi luôn mà không ng n-ng i chút nà Khi m cu n chì, tôi ỡ m i bi t đó là 1 mi ng chì cán m ng nh t ế ớ trên đó có vi ng đi Chùa ai ai cũng bi th mình còn nh , Bà Ngo i c a tôi th ng s Ma, c ni m ứ ệ ườ ạ ủ Án Ma Ni Bát Di H ng thì Ma Qu không dám l t trên đây vi ỷ lá chì b ng ch Ph n: “Om-Mani-PađMe-Hum” n u d ch ra nguyên-văn nghĩa là: “Ng c Quý trong đoá hoa Sen”. Tôi c m th y thú-v khi th y s tin-t ọ VN l ư ự ậ ủ ạ ồ ệ ợ Thu này ...Tôi hi u ra, và sanh lòng kính-c n ông S nào đó đã c t công ng i b n s i ư ẩ ể ỷ t t ng ch trên t ậ t c 9 lá chì. Ch c a Ph t, giây Cà-Tha này, ông ta đã n n nót vi ắ làm sao phép “Ki m” c a tôi có đ kh -năng th m-đ nh đ ủ ị ể sám-h i cho lòng ngã-m n c a mình trong giây phút tr ướ ạ ủ cũ, nói: “Cháu M -N ng, cháu hãy đem giây này tr vào Chùa tr l ỹ ươ ở c đã làm cho cháu đó, nói r ng bây gi nào mà hôm tr ằ ông L c đ sau này ai có c n thì ban cho h .” ... ọ Sau đó, M -N ng kh i b nh luôn, có đi u là m i l n tôi g p, h h i đ n chuy n ệ ễ ỏ ế ề ả i mà ch ng hi u tôi nói gì c , cô “Mai” thì M -N ng ng -ngác, cô ch c ể ỉ ườ coi nh cô hoàn-toàn quên m t chuy n mình đã b Ma nh p m t th i ... ậ ệ K t Thúc (END) ế