intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Cô hàng xóm

Chia sẻ: Khanhlkkk Kahnh | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:115

93
lượt xem
9
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Xóm mình hôm nay có người mới chuyển nhà đến đấy, có hai mẹ con thôi mà ở căn nhà to những 3 lầu, có cả xe hơi nữa, chắc là dân giàu có. Tiếng mấy ông bà hàng xóm ngồi tán dóc ở quán cà phê trên vỉa hè của nhà ông Hoà. Và tất nhiên những âm thanh ấy đã lọt vào tai An vì cô cũng đang đứng ở quán tạp hoà cạnh đó để mua một ít đèn cày

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Cô hàng xóm

  1. Cô hàng xóm
  2. Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 22, tháng 6, năm 2013. Xóm mình hôm nay có người mới chuyển nhà đến đấy, có hai mẹ con thôi mà ở căn nhà to những 3 lầu, có cả xe hơi nữa, chắc là dân giàu có. Tiếng mấy ông bà hàng xóm ngồi tán dóc ở quán cà phê trên vỉa hè của nhà ông Hoà. Và tất nhiên những âm thanh ấy đã lọt vào tai An vì cô cũng đang đứng ở quán tạp hoà cạnh đó để mua một ít đèn cày. Cũng không có gì làm lạ cho lắm khi mà dạo này Sài Gòn hay cúp điện nên phải thủ sẵn một ít không thì nguy. Nhưng dường như câu chuyện ấy lọt vào tai cô rồi lại đi ra ngoài một cách vô thức, cô chẳng mấy để tâm gì đến chuyện đó, và thường ngày cũng vậy, chưa bao giờ cô tham gia vào những câu chuyện đại khái như thế, có chăng là gặp ai đó cô chỉ cười nhẹ và gật đầu một cái như là phép xã giao bình thường thôi, trong mắt mọi người An là một cô gái không đến nỗi khó gần và xa lạ.
  3. Ra khỏi quán, bước những bước chầm chậm để tận hưởng không khí trong lành cùng với những tia nắng dịu nhẹ của buổi sớm tinh mơ, đúng là một cảm giác thật thoải mái. Nhưng cái khoảnh khắc ấy đã bị phá vỡ, chiếc xe hơi chạy ngang qua và... ào... An đã lãnh trọn vũng nước còn sót lại của trận mưa tối hôm qua, cô bị đứng hình trong 5 giây. Người đàn ông bước xuống xe và tiến lại phía cô, anh không ngờ hậu quả của mình gây ra lại “ nặng nề” đến như thế. - Xin lỗi cô, cô có bị làm sao không? - Anh chạy xe cái kiểu gì thế hả, cả một vũng nước to như thế mà không thấy hay sao mà chạy xe bắn hết vào cả người tôi. - À tôi mới chuyển đến đây nên không quen đường cho lắm. Thật sự thì tôi rất muốn làm điều gì đó để có thể chuộc lại lỗi của mình. Anh rút trong túi áo khoác ra môt chiếc khăn mù xoa và đưa cho cô.
  4. An cầm lấy chiếc khăn và lau những chỗ ướt, do hứng trọn cả vũng nước vì thế cả người cô đã bị ướt hết, để lộ ra những đường cong trên cơ thể, có lẽ vì thế mà người đàn ông đã vội quay mặt đi. - Tôi đã đi được chưa cô gái. - Thôi được rồi anh đi đi, mai mốt chạy xe cho đàng hoàng lại, lỡ gây tai nạn rồi sao. - Một lần nữa tôi thật sự xin lỗi cô. Huy bước lên xe và nổ máy, nhìn qua cánh cửa thì An thấy có một người phụ nữ đứng tuổi ngồi trong xe. Hay là đây là hàng xóm mới của mình nhỉ, An nhớ đến câu chuyện của mấy người hàng xóm lúc nãy.
  5. - Con làm gì mà ướt hết cả người vậy hả? Tiếng mẹ An hỏi cô con gái của mình. - Dạ con bị chiếc xe đi ngang bắn nước vào người ạ. - Xe với chả cộ, rồi con có bị làm sao không? - Dạ con không sao đâu, mẹ đừng lo. - Vậy thi vào tắm rửa đi không kẻo bệnh thì khổ thân đấy. - Dạ mẹ yêu dấu. Trong mắt mẹ, An lúc nào cũng là một cô gài bé bỏng, tinh nghịch và rất trẻ con, 22 cái xuân xanh rồi mà chả thấy một mối tình vắt vai nào cả.
  6. An vừa tốt nghiệp đại học, ngoại hình cũng chẳng đến nỗi nào, gương mặt thì không phải dạng hotgirl nhưng xinh xắn và có duyên. Và đặc biệt cô rất thương mẹ, ngoài thời gian học và làm ra thì cô đều ở nhà phụ mẹ nấu ăn và làm công việc nhà, chẳng mấy khi cô tụ tập bạn bè cả. Những ngày cuối tuần thì cô hay chở bé Na đi công viên hay đi những đâu mà bé thích. Cô bé gọi An bằng mẹ, và đây cũng là một điều mà hàng xóm hay thắc mắc: “còn trẻ thế mà có con rồi à, rồi là bố con bé ở đâu, làm gì,....” những lúc như thế An thường lướt nhanh qua những câu hỏi dò xét đó. - Na ơi, xong chưa con, nhanh ra đây ăn sáng rồi mẹ chở đi học. - Dạ.
  7. - Hôm nay bà ngoại nấu bún bò ngon quá, đúng món mẹ con mình thích. Cám ơn mẹ nhiều lắm. - Hôm nay có đi xin việc nữa không con. - Dạ có thưa mẹ, lát nữa con có cuộc phỏng vấn ở trường học hôm nọ con nộp đơn, hy vọng là con sẽ được làm ở đó. - Cố gắng nhé con, nhìn mày như thế mà thương. - Mẹ ơi con mới tốt nghiệp mà, con gái mẹ không đến nỗi nào đâu, mẹ cứ yên tâm. - Mẹ con là giỏi nhất, tiếng bé Na xen vào.
  8. Cả nhà cười oà lên. Bữa sáng của căn nhà toàn là phụ nữ kết thúc như thế. Rồi việc ai người nấy làm, đúng 5 giờ chiều thì họ lại quây quần bên nhau. Đây là một gia đình hạnh phúc, nhưng không hoàn hảo vì chưa bao giờ tồn tại bóng dáng của một người đàn ông. *** Gia đình An là một vốn dĩ ở miền quê, cô là con gái út trong một gia đình có 3 chị em, tuổi thơ của của cô và các chị không một ngày nào yên ổn, bố cô là một người đàn ông vô trách nhiệm. Ông có vợ bé bên ngoài, tiền bạc của cải ông đều dồn cho bà ta hết. Khi gom được không ít thì bà ta lại bỏ ông đi theo một người đàn ông trẻ khác. Lúc này bố cô trở về nhà tưởng rằng ông ta sẽ hối lỗi nhưng không, ông ta vẫn gái gú rồi sinh thêm tật rượu chè, mỗi lần say xỉn là ông ta lôi cả gia đình cô ra đánh rồi mắng nhiếc. Mẹ An là một người phụ nữ hiền lành và yên phận và cứ như thế mấy chục năm trời, gương mặt của bà hiện lên những nét khắc khổ và cam chịu. Rồi một ngày bệnh viện báo tin bố cô bị ung thư gan, không sống được bao
  9. lâu nữa, nằm trong bệnh viện trông bố cô tiều tuỵ, mặt không còn sức sống, cô tưởng rằng mình sẽ đau khổ rất nhiều nhưng không, cô không hề rơi một giọt lệ cho đến ngày ông ta bước ra khỏi cuộc sống của mẹ con cô. Rồi chị cả cũng đi lấy chồng xa, chị ba thì lên Sài Gòn đi học, gia đình chỉ còn lại hai mẹ con. Cuộc sống cứ như thế trôi qua trong yên bình. Chị ba cô lên Sài Gòn vừa học vừa làm để gửi tiền về nuôi mẹ và nuôi em ăn học. Rồi cô báo tin sẽ lấy chồng. Trong ngày cưới của chị, cả gia đình ai cũng vui, nhưng có lẽ người vui nhất đó chính là mẹ, niềm vui khi thấy con mình hạnh phúc và thành đạt. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu, cưới xong anh rể hiện rõ nguyên hình là một con người trăng hoa và khốn nạn. Thời gian chị ba mang thai, hắn ta hẹn hò với một vài cô gái rồi lừa chị bán nhà và đưa hết tiền bạc cho hắn ta, tất nhiên khi có tiền rồi thì hắn ta liền quất ngựa truy phong, bỏ lại chị bơ vơ một mình với cái thai trong bụng. Rồi chị về quê sống cùng em gái và mẹ chờ đến ngày sinh. Ba mẹ con lại quây quần bên nhau, nhưng không khí lúc nào cũng trầm buồn, chị cô như người vô hồn vậy. Mẹ cô vì thế cũng đổ bệnh. Sáu tháng sau, một bé gái thật kháu khỉnh và đáng yêu ra đời. Bé Na, chị đã đặt tên cho bé như thế. Gia đình An đã đón nhận thêm một thành viên mới, tưởng rằng mọi chuyện đã qua đi, gia đình cô có thể sống một cuộc sống bình yên nhưng 1 năm sau đó chị ba bỏ nhà đi không một
  10. lời từ biệt, chẳng ai biết chị đi đâu, làm gì...? Mẹ cô như ngã quỵ khi biết tin con gái mình bỏ đi. Từ đó trở đi mọi người nghe bé Na gọi An là mẹ, lúc đó cô mới 17 tuổi. Rồi cũng đến ngày cô lên Sài Gòn đi học đại học. Cô không thể nào để mẹ và bé Na ở quê một mình được. Thế là ba bà cháu cùng nhau lên Sài Gòn thuê một căn nhà nhỏ trong một khu phố. Ở đây An vừa đi học vừa đi làm thêm lại vừa có thể được ở gần con và mẹ của mình. Thời gian thấm thoắt trôi qua trong, bé Na đã lên năm và An dường như cũng trưởng thành hơn xưa. Cô là một cô gái năng động và giỏi giang, vừa đi học vừa đi làm thêm vừa chăm lo cho gia đình bé nhỏ một cách rất chu đáo. Thời sinh viên có không ít các chàng trai theo đuổi, tán tỉnh. Nhưng An chẳng để tâm đến một anh nào cả, có lẽ do những bi kịch mà gia đình cô gặp phải đã hằn lên trái tim của một cô gái trẻ, nó trở nên yếu đuối, không dám đặt niềm tin vào một người đàn ông nào cả. Trong suy nghĩ của cô, đàn ông là những tên chẳng ra gì. Thà sống một mình, chăm sóc gia đình và làm những điều mình thích thật thoải mái và hạnh phúc.
  11. Quay lại chuyện của Huy, người hàng xóm mới chuyển đến. Huy khoảng ngoài 30 tuổi. Anh là một người đàn ông đẹp trai, thành đạt và là giám đốc của một công ty tài chính ăn nên làm ra. Lúc trước anh chỉ sống một mình ở cái thành phố đông đúc chật chội này thôi, từ khi bố anh mất, cô em gái cũng đi lấy chồng xa nên anh quyết định mua một căn nhà khang trang và đón mẹ anh lên ở cùng. Căn nhà chỉ có anh, mẹ anh và một người giúp việc. Cứ buổi chiều tầm 5h là người ta lại thấy một chiếc xe hơi màu đen đi vào con hẻm, đó chính là Huy, thỉnh thoảng thì anh hay ra ngoài tụ tập bạn bè cũ còn lại là chỉ ở nhà với mẹ và chăm sóc khu vườn đầy những cây cảnh, chim chóc của anh. Huy cũng đã trải qua một vài mối tình, nhưng có 2 người con gái đã đi qua cuộc đời và để lại cho anh những vết thương mà có lẽ đến bây giờ anh cũng không còn muốn mở lòng với một cô gái nào nữa. Huy yêu cô gái thứ nhất từ thời sinh viên, hai người là một cặp đôi hoàn hảo và nổi tiếng ở trường, cô là hoa khôi trong trường, còn Huy thì tài giỏi, đẹp trai và là con của giám đốc một công ty có tiến có tiếng. Họ yêu nhau được vài năm thì gia đình Huy phá sản, bố anh bị đột quỵ phải sống đời sống thực vật, gia đình bây giờ phải trông chờ hết vào anh. Từ một thiếu gia, Huy trở thành một con người bình thường, không còn quần áo hàng hiệu và xe tay ga nữa, và tất nhiên tiền để cho cô bạn gái cũng không còn, cũng dễ hiểu khi mà cô ấy đã bỏ anh theo một chàng trai
  12. khác giàu có hơn kèm theo những lời lẽ khó nghe. Huy đau khổ, tuyệt vọng và cảm thấy mọi thứ như sụp đổ ngay trước mắt. Không lâu sau bố anh qua đời, rồi anh cũng vào Sài Gòn lập nghiệp để mẹ anh ở lại mảnh đất Hà Nội cùng với cô em gái và gia đình bà nội. Với vốn kinh nghiệm khi làm việc ở công ty của bố cùng với tài năng sẵn có, sau một thời gian làm thuê anh đã tự mở công ty cho riêng mình khi tuổi đời còn khá trẻ. Một người đàn ông thành đạt thì không thiếu những bóng hồng vây quanh trong số đó có Hân cô gái đầy bản lĩnh và cá tính. Ban đầu anh chỉ có ý định quen qua đường ăn bánh trả tiền thôi vì anh nghĩ họ đến với anh cũng vì tiền. Nhưng càng quen lâu, Huy càng cảm nhận được Hân yêu anh thật sự bằng chứng là cô rất biết quan tâm đến anh, những lần anh giả vờ nói là công ty anh đang gặp khó khăn thì cô liền động viên và bỏ tiền túi của mình ra giúp đỡ anh và trong tâm anh đã xác định là sẽ cưới cô gái này làm vợ của mình vào một ngày không xa. Nhưng cuộc sống không phải như những gì mình nghĩ. Và một lần nữa, cô gái mà anh yêu thương đã rời xa anh mãi mãi. Cô đã đi theo cái gọi là tình yêu đích thực của mình, khi mà bạn trai cô đã hoàn tất chương trình học cao học vừa trở về từ Thuỵ Sỹ. Thì
  13. ra 2 năm qua cô chỉ xem anh là một người thay thế, ở bên cô những lúc trống trải, để cô có thêm động lực sống mà chờ đợi cái ngày anh bạn trai của cô trở về. Vài tháng sau đó anh nhận được tin cô ấy đám cưới. Anh cũng chẳng làm to chuyện lên vì đều là người có học cả. Đúng là chuyện đời chẳng ai ngờ tới mà. Từ đó trở đi anh lao vào công việc như điên cuồng, chẳng còn để tâm đến chuyện gì, những cô gái vây quanh anh mà không được anh đáp trả lâu dần họ cũng chán và có người còn nghi ngờ anh bị đồng tính khi mà họ dùng mọi thủ đoạn gạ gẫm, khiêu khích mà anh cũng chằng màn đến. Trái tim anh bây giờ đã chai sạn rồi. Cuộc sống của anh cứ trôi qua như thế cho đến ngày hai mẹ con anh chuyển đến căn nhà mới. *** Cốc, cốc, cốc... tiếng gõ cửa của một ai đó. Mẹ An liền ra mở cửa.
  14. - Chào bác, tôi là hàng xóm mới chuyển đến đây được vài hôm, có ít trái cây đem qua biếu bác ăn lấy thảo. - Ôi quý hoá quá, mời bà vào nhà chơi. Hai người phụ nữ nói chuyện với nhau rất vui vẻ, họ kể nhau nghe về gia đình, về quê hương và những chuyện của mấy bà nội trợ. Câu chuyện của họ kết thúc khi An và bé Na về đến nhà. - Cháu chào bác ạ - Dạ con chào bà ạ.
  15. - Đây là hàng xóm mới của chúng ta đó con. Bác Chi (tên mẹ của Huy) vừa chuyển đến đây được vài ngày. - Còn đây là con gái và cháu ngoại của tôi đấy. - Cháu bé đáng yêu quá, cháu tên gì, cháu bao nhiêu tuổi rồi? - Dạ con tên Na, con 5 tuổi thưa bà. - Bố con đâu rồi - Dạ con không có bố. Câu trả lời hồn nhiên của một đứa bé lại khiến nét mặt của ba người phụ nữ như khựng lại. Dường như thấy mình hơi quá lố bà Chi chuyển giọng.
  16. - Hôm nào qua nhà bà chơi nhé, nhà bà có nhiều kẹo ngon lắm. - Dạ con cám ơn bà, nhà bà ở đâu thế bà? - Nhà bà ở đằng kia kìa. Vừa nói bà Chi vừa chỉ tay ra hướng nhà mình. - Con bé mới có tí tuổi mà ngoan và ăn nói rõ ràng quá, cháu nuôi con khéo thật đấy. - Cám ơn bác ạ, ở trường người ta cũng dạy như thế mà bác. Trong đầu An lúc này suy nghĩ mông lung. “Không lẽ đây là mẹ của cái gã hôm nọ chạy xe bắn nước vào người mình hay sao”. An chào bà Chi rồi đi vào bếp chuẩn bị bữa tối.
  17. Cảm thấy mình đã ở đây khá lâu nên bà Chi xin phép ra về. Vừa đi bà vừa nghĩ, “ Cô gái trẻ vậy mà đã có con lớn như thế, rồi chồng cô ta đâu,...” những suy nghĩ cứ vẩn vơ trong đầu bà nó chỉ kết thúc khi con trai bà bước vào nhà - Thưa mẹ con mới đi làm về - Mẹ mới đi thăm mấy người hàng xóm về. Con tắm rửa đi rồi chuẩn bị xuống ăn cơm nhé ! - Dạ, Huy bước lên lầu Ánh mắt bà Chi dõi theo bước đi của con trai mình, một suy nghĩ hiện ra trong đầu bà, nhưng nó mơ hồ và chẳng ai có thể hiểu được bà đang nghĩ gì.
  18. Bữa cơm được dọn ra, hai mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện với nhau - Tết năm nay mẹ có muốn đi đâu không, hay con kêu vợ chồng con út vào thăm mẹ nhé. - Hôm nay 28 rồi, vậy nó tính vào hôm nào? - Chắc vợ chồng nó vào mùng 2, rồi cả gia đình mình đi du lịch mẹ nhé. - Con tính vậy cũng được. À mà này con cũng phải đi chào hỏi hàng xóm nữa nhé, mình vừa chuyển đến mà thất lễ là không được đâu. - Dạ vâng để con sắp xếp thời gian. Mà bây giờ tết chắc họ về quê hết rồi, chẳng còn ai ở đây đâu.
  19. - Thì nhà nào còn ở đây thì mình sang chào trước. Mấy nhà kia sau cũng được. Bữa cơm kết thúc, Huy bước lên phòng mình và làm những việc thường ngày mà anh làm. *** Sài Gòn hôm nay lại cúp điện, thời tiết vốn đã nóng nực nay lại càng trở nên oi bức hơn. Huy mở cửa phòng nhìn ra ban công. Không ngờ cúp điện cũng có cái hay của nó. Từ đây anh có thể ngắm một bầu trời đầy sao mà ngày thường anh không thể ngắm được vì đã bị che phủ bởi những ánh đèn của một thành phố nhộn nhịp và hào nhoáng. Cầm ly rượu trên tay, suy nghĩ về cuộc sống, về chính bản thân anh. Mẹ anh luôn hối thúc anh cưới vợ, 34 rồi trẻ trung gì nữa đâu mà lông bông
  20. mãi. Thật sự thì anh cũng muốn có một gia đình êm ấm, có một người vợ biết lo cho gia đình, có một đứa con cho mẹ anh ẵm, bồng. Nhưng dường như nó quá xa vời. Anh chẳng thể mở lòng với ai được nữa. “ Tôi đang nghe tiếng sóng dòng sông. Tôi đang nghe tiếng gió ngày xuân. Nghe bông hoa như thương ai rạo rực trên cành. Tôi đang nghe tiếng nói của đêm, như đang nghe tiếng hát của em,...” Một giọng hát cất lên kèm theo tiếng đàn ghita, theo phản xạ tự nhiên Huy đưa mắt nhìn quanh để tìm ra chủ nhân của giọng hát ấy. Và không khó để anh có thể nhìn thấy một cô gái ngồi ôm đàn vừa đàn vừa hát trên ban công của một nhà cách đó không xa. Có lẽ do trời tối nên Huy không nhìn rõ khuôn mặt của cô cho lắm
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2