
1
MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài luận án
Hải Phòng là thành phố trọng điểm kinh tế phía Bắc, cửa ngõ quốc tế
thông ra thủy của vùng kinh tế phía Bắc. Khu vực cảng biển Hải Phòng là một
trong ba khu vực cảng biển lớn nhất Việt Nam, là đầu mối lƣu thông hàng hóa
chính của khu vực Miền Bắc bằng đƣờng biển. Trong quy hoạch hệ thống
cảng biển của Việt Nam đến năm 2020 tầm nhìn đến năm 2030, cảng biển Hải
Phòng là hệ thống cảng tổng hợp quốc gia và cửa ngõ quốc tế, lƣợng hàng hóa
thông qua cảng biển Hải Phòng dự kiến đạt 120 triệu tấn/năm đến năm 2020
[39, 66].
Tổng khối lƣợng hàng thông qua cảng năm 2015 đạt 73 triệu tấn, năm
2016 là 81 triệu tấn, dự báo năm 2017 lƣợng hàng hóa thông qua cảng là 91
triệu tấn, hàng năm trung bình tăng khoảng 11%. Hiện tại trung bình mỗi
ngày khoảng 50 lƣợt tàu thủy ra vào cập cầu cảng Hải Phòng, có thời điểm 70
lƣợt tàu thủy ra vào cảng [33].
Hơn nữa, việc điều khiển tàu biển ra vào tuyến luồng hàng hải Hải
Phòng do hoa tiêu, thuyền trƣởng đảm nhận. Do đặc điểm của tuyến luồng
hàng hải Hải Phòng là tuyến luồng một chiều có ga tránh, giới hạn vận tốc
chạy tàu, khả năng quay trở hẹp, nhiều đoạn hẹp, nhiều khúc quanh co, nhiều
khu vực nông cạn cục bộ,…
Mặt khác, tuyến luồng hàng hải Hải Phòng có nhiều khu vực gặp nhau
của các nhánh sông khá phức tạp, với đặc điểm thủy triều và dòng chảy siết
tại khu vực đó, tai nạn hàng hải chủ yếu do mắc cạn và đâm va thƣờng xuyên
xảy ra. Trung bình khoảng 11 vụ tai nạn tàu biển trong một năm [33], có
những vụ đặc biệt nghiêm trọng, gây tổn thất lớn về ngƣời và tài sản. Hầu hết
các vụ tai nạn xảy ra là do ngƣời điều khiển tàu. Một trong những nguyên
nhân cơ bản trong quá trình điều khiển tàu, là do sự tƣơng tác của tổ hợp chân