
2
Royal Ahold (2003),… cho thấy nhiều thách thức của cuộc kiểm toán
BCTCHN dẫn đến CMKiT Tập đoàn ISA600 được ban hành năm 2009.
Tại phần này, NCS thực hiện tổng quan các nghiên cứu trong và ngoài
nước theo các nhóm vấn đề chính, được xem là vấn đề khác biệt và cng là
thách thức đối với KTV khi thực hiện cuộc kiểm toán BCTCHN so với cuộc
kiểm toán BCTC thông thường.
Thứ nhất, xem xét chấp nhận khách hàng và hợp đồng kiểm toán
BCTCHN: Khurana and Raman (2004); Venkataraman và các cộng sự
(2008); V Thị Phương Liên (2015); Trần Thị Thu Phường (2022). Các
nghiên cứu cho thấy khi cuộc kiểm toán BCTCHN có rủi ro kiểm toán và rủi
ro pháp l được đánh giá là cao hơn so với cuộc kiểm toán BCTC thông
thường, thì thực tế các KTV Tập đoàn phải thực hiện các cân nhắc về rủi ro
kiểm toán ngay từ giai đoạn xem xét chấp nhận khách hàng và k hợp đng
kiểm toán trong cuộc kiểm toán BCTCHN.
Thứ hai, xác định ĐVTV quan trọng và phạm vi kiểm toán
BCTCHN: Nghiên cứu của Elliot và Roger (1972); Kim, Neter, & Godfrey
(1987; Dutta and Graham (1998); Glover và cộng sự (2008) và Stewart và
Kinney (2013); Allen và Loebbecke (1998). ISA600 (IAASB, 2009); (Doty,
2011), Asare và các cộng sự (2013); Sunderland và Trompeter (2017); Báo
cáo của AICPA (2012). Các nghiên cứu cho thấy nhiều băn khoăn xoay quanh
cách thức phân loại ĐVTV quan trọng và ĐVTV không quan trọng, dẫn đến
rất cần thiết phải khảo sát cách thức phân loại ĐVTV quan trọng và ĐVTV
không quan trọng sử dụng trong thực tế các cuộc kiểm toán Tập đoàn.
Thứ ba, đánh giá rủi ro có sai sót trọng yếu trên BCTCHN: Allen
(1998); Hegazy (2012); V Thị Phương Liên (2015, tr88); ISA 600 (IAASB,
2009); ISA 315 bản sửa đổi năm 2012; CMKiT AS 107 do AICPA (2006);
(Earley, 2017); ISA600 bản sửa đổi (2022). Nghiên cứu về rủi ro có sai sót
trọng yếu trên BCTC nói chung và BCTCHN nói riêng cần được tiến hành
đối với khách thể kiểm toán trong từng ngành hoặc lĩnh vực cụ thể.
Thứ tư, xác định mức trọng yếu trong kiểm toán BCTCHN: Glover
và cộng sự (2008); Stewart và Kiney (2013); V Thị Phương Liên (2015);
AICPA (2013); IAASB (2015); (Earley, 2017); Sunderland and Trompeter
(2017). Các nội dung bàn luận về lý thuyết cng như các chuẩn mực hướng
dẫn liên quan đến mức trọng yếu ĐVTV vẫn còn khá ít, dẫn đến thực tế KTV
chủ yếu phải sử dụng xét đoán trong quá trình xác định mức trọng yếu ĐVTV.
Các nghiên cứu nhấn mạnh rằng cần có hướng dẫn cụ thể hơn, và cần thiết
phải khảo sát về các mức trọng yếu được sử dụng trong thực tế các cuộc kiểm
toán Tập đoàn.