Ộ Ố Ộ Ụ Ạ B  GIÁO D C VÀ ĐÀO T O                               B  QU C PHÒNG

H C VI N QUÂN Y

ƯỜ

NGÔ TR

NG GIANG

MBL2, FCN2

NGHIÊN C U TÍNH ĐA HÌNH GEN

Ở Ệ

VÀ N NG Đ  PROTEIN MBL, FICOLIN­2

B NH

NHÂN S T XU T HUY T DENGUE

Ế LU N ÁN TI N SĨ Y H C

Ộ HÀ N I, 2022

Ộ Ố Ộ Ụ Ạ B  GIÁO D C VÀ ĐÀO T O                               B  QU C PHÒNG

H C VI N QUÂN Y

ƯỜ

NGÔ TR

NG GIANG

MBL2, FCN2

NGHIÊN C U TÍNH ĐA HÌNH GEN

VÀ N NG Đ  PROTEIN MBL, FICOLIN­2

B NH NHÂN S T XU T HUY T DENGUE

̀ ọ Chuyên nganh: Khoa h c Y Sinh

̃ Ma sô: ́ 9 72 01 01

Ế LU N ÁN TI N SĨ Y H C

Ộ ƯỚ Ơ Ồ Ẫ CÁN B  H NG D N:   PGS. TS. H  ANH S N

TS. HOÀNG VĂN T NGỔ

Ộ HÀ N I, 2022

Ờ L I CAM ĐOAN

ứ ủ Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên c u c a tôi v i s  h ớ ự ướ   ng

ọ ủ ậ ộ ướ ể ẫ d n khoa h c c a t p th  cán b  h ẫ ng d n.

ự ế ả ượ ậ Các k t qu  nêu trong lu n án là trung th c và đ ố ộ   c công b  m t

ư ừ ầ ậ ọ ượ ế ph n trong các bài báo khoa h c. Lu n án ch a t ng đ ố c công b . N u sai

ệ ị tôi xin hoàn toàn ch u trách nhi m.

Tác giả

ườ Ngô Tr ng Giang

Ờ Ả Ơ L I C M  N

ử ờ ả ơ ớ ả ủ Tôi xin g i l i c m  n chân thành t i lãnh đ o ố   ạ Đ ng  y Ban Giám đ c

ệ ọ ự ề ệ ạ H c vi n Quân y ệ   ỡ đã t o đi u ki n và giúp đ  tôi trong quá trình th c hi n

ứ nghiên c u này.

ề ộ ọ Tôi xin chân thành c m  n ả ơ B  môn Sinh h c­Di truy n Y h c, ộ ọ B  môn

ậ ợ ệ ề ệ ệ ạ ọ ọ Sinh lý b nh ­ H c vi n Quân y đã t o m i đi u ki n thu n l ỗ ợ i, h  tr , giúp

ự ệ ậ ọ ậ ỡ đ  tôi trong quá trình h c t p và th c hi n lu n án.

ả ơ ế ọ ề ộ ộ Tôi xin chân thành c m  n B  môn Huy t h c truy n máu, B  môn ­

ễ ệ ệ ề ệ ề ạ ộ ỗ ợ   Khoa Truy n nhi m thu c B nh vi n Quân y 103 đã t o đi u ki n, h  tr ,

ậ ố ệ ỡ giúp đ  tôi trong quá trình thu th p s  li u.

ỏ ế ơ ế ễ ắ Tôi xin bày t lòng bi t  n sâu s c đ n GS.TS. Nguy n Lĩnh Toàn,

ộ ướ ồ ơ ổ PGS.TS. H  Anh S n, TS. Hoàng Văn T ng là các cán b  h ẫ ng d n khoa

ỡ ự ế ậ ướ ự ứ ẫ ọ h c đã t n tình giúp đ , tr c ti p h ệ ng d n tôi th c hi n nghiên c u khoa

ọ ậ ự ệ ậ ọ h c trong quá trình h c t p và th c hi n lu n án này.

ả ơ ọ ọ ộ ộ   Tôi cũng xin trân tr ng c m  n các nhà Khoa h c trong B  môn và H i

ề ế ể ệ ấ ậ ồ đ ng các c p đã đóng góp cho tôi nhi u ý ki n quý báu đ  hoàn thi n lu n án.

ử ờ ả ơ ớ ệ Tôi xin g i l i c m  n chân thành t i các b nh nhân đã giúp tôi có đ ượ   c

ậ ố ệ s  li u trong lu n án này.

ố ỏ ế ơ ắ ớ ố Cu i cùng, tôi xin bày t lòng bi t  n sâu s c t ẹ ợ i B , M , V , Con, Gia

ở ạ ươ ộ ỡ ạ đình và B n bè luôn bên c nh yêu th ộ   ng, đ ng viên, giúp đ  tôi trong cu c

ọ ậ ố s ng, trong h c t p và công tác.

ứ Nghiên c u sinh

ườ Ngô Tr ng Giang

Ụ Ụ M C L C

Trang ph  bìaụ

ờ L i cam đoan

ờ ả ơ    L i c m  n

ụ ụ M c l c

ụ Danh m c ch  vi ữ ế ắ t t t

ụ ả Danh m c các b ng

Danh m c ụ các hình

Ấ Ặ Ề 1 Đ T V N Đ

ươ Ổ Ệ 3 Ch ng  1: T NG QUAN TÀI LI U

ễ ọ ệ ấ 3 ế Dengue ị 1.1. D ch t ố  h c b nh s t xu t huy t

ế ớ ấ ố 1.1.1. Tình hình s t xu t huy t ế Dengue trên th  gi i 3

ở ệ 1.1.2. Tình hình SXHD Vi t Nam 4

ơ ế ệ ủ ố ấ 5 ế Dengue 1.2. C  ch  b nh sinh c a s t xu t huy t

ệ ố ổ ể 9 1.3. H  th ng b  th

ổ ể ệ ố 1.3.1. H  th ng b  th 9

ườ ổ ể 1.3.2. Con đ ạ ng lectin ho t hóa b  th 13

14 1.4. Protein MBL và gen MBL2

1.4.1. Protein MBL 14

1.4.2. Gen MBL2 và tính đa hình gen MBL2 20

24 1.5. Protein Ficolin­2 và gen FCN2

1.5.1. Protein Ficolin­2 24

1.5.2. Gen FCN2 và tính đa hình gen FCN2 27

ủ 29 MBL2, 1.6. Vai   trò   c a   MBL,   Ficolin­2   và   tính   đa   hình   gen

ế Dengue ố FCN2 trong s t xu t huy t

ấ ủ ấ ố 1.6.1. Vai trò c a MBL và đa hình gen MBL2 trong s t xu t 29

ủ ố huy t ế Dengue 1.6.2. Vai trò c a Ficolin­2 và đa hình gen ấ   FCN2 trong s t xu t 30

huy t ế Dengue

ứ ủ 31 ề 1.7.   Tình   hình   nghiên   c u   v   vai   trò   c a   protein   MBL   và

ủ Ficolin­2 và tính  đa hình  c a các gen MBL2  và  FCN2  trong

ố ế Dengue

ƯƠ Ứ 33 NG VÀ PH NG PHÁP NGHIÊN C U ấ ệ b nh s t xu t huy t  Ố ƯỢ ươ ng  2: Đ I T Ch

ố ượ ứ 33 2.1. Đ i t ng nghiên c u

ố ượ ứ 2.1.1. Đ i t ng nghiên c u 33

ẩ ự ệ ọ 2.1.2. Tiêu chu n l a ch n b nh nhân 33

ạ ừ ẩ 2.1.3. Tiêu chu n lo i tr 35

ươ ứ 36 2.2. Ph ng pháp nghiên c u

ế ế ứ 2.2.1. Thi t k  nghiên c u 36

ẫ ọ 2.2.2. Cách ch n m u 37

ươ ứ ệ 2.2.3. Các ph ng ti n nghiên c u 37

ướ ế 2.2.4. Các b c ti n hành 37

ứ ộ 39 2.3. N i dung nghiên c u

ề ị ỉ ễ 2.3.1. Ch  tiêu v  d ch t 39

ề ậ ỉ 2.3.2. Ch  tiêu v  lâm sàng, c n lâm sàng 39

ế ồ ộ ị 2.3.3. Xác đ nh n ng đ  Ficolins­2 và MBL trong huy t thanh 41

ả 48 2.4. Phân tích k t quế

ứ ể ị ờ 2.5. Đ a đi m và th i gian nghiên c u 49

ạ ứ ứ 49 2.6. Đ o đ c nghiên c u

ươ Ứ Ế 50 Ch Ả ng  3: K T QU  NGHIÊN C U

ộ ố ặ ố ệ ấ 50 3.1.  M t   s đ ể c   đi m ế   nhóm  b nh   nhân   s t   xu t   huy t

Dengue

ặ ổ ớ ể 3.1.1. Đ c đi m tu i và gi i 50

ộ ố ỉ ậ 3.1.2. M t s  ch  tiêu lâm sàng, c n lâm sàng 50

ồ ộ 53 3.2. Tính đa hình gen MBL2, FCN2 và n ng đ  protein MBL,

ở ố ượ ứ Ficolin­2 ng nghiên c u

ở ố ượ các nhóm đ i t 3.2.1.  Tính đa hình gen  MBL2 các nhóm đ i t ng nghiên 53

ở ố ượ ứ c uứ 3.2.2. Tính đa hình gen FCN2  các nhóm đ i t ng nghiên c u 56

ể ặ ồ ở ộ 3.2.3. Đ c đi m n ng đ  protein MBL, Ficolin­2 các nhóm 60

ng nghiên c u

ố ượ đ i t ố 61 ứ ữ 3.3. M i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2, FCN2 và n ngồ

ớ ứ ộ ệ ộ ố ể ộ ệ đ  MBL, Ficolin­2 v i m c đ  b nh và m t s  bi u hi n lâm

ậ ấ ế Dengue sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t

ệ ữ ứ ố ố 3.3.1.  M i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2 và m c đ ộ 61

ộ ố ể ệ ệ ậ ố   ệ b nh, m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t

ế Dengue ố ữ ớ xu t huy t  3.3.2. M i liên quan gi a tính đa hình gen FCN2 v i  m c đ ứ ộ 72

ộ ố ể ệ ậ ệ   ệ b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh

ế Dengue

ữ ồ ố ộ ớ ấ ố s t xu t huy t  3.3.3. M i liên quan gi a n ng đ   protein  MBL v i m c đ ứ ộ 80

ộ ố ể ệ ậ ệ   ệ b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh

ế Dengue

ữ ồ ố ộ ớ ấ ố s t xu t huy t  ứ ộ ệ   3.3.4. M i liên quan gi a n ng đ  Ficolin­2 v i m c đ  b nh 84

ộ ố ể ệ ệ ậ ố   và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t

ế Dengue ố ữ ồ xu t huy t  3.3.5. M i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2  và n ng đ ộ 87

ệ ấ ố ế Dengue ế MBL huy t thanh ở b nh s t xu t huy t

ữ ố ồ 3.3.6.  M i liên quan gi a tính đa hình gen FCN2  và  n ng đ ộ 90

ấ ố ế Dengue protein Ficolin­2

ở b nh s t xu t huy t  Ậ ươ 95 ệ ng  4: BÀN LU N Ch

ố ệ ể ặ ấ 95 ế Dengue 4.1. Đ c đi m chung nhóm b nh nhân s t xu t huy t

ề ổ ặ ớ ể 4.1.1. Đ c đi m v  tu i và gi i 96

ộ ố ỉ ậ 4.1.2. M t s  ch  tiêu lâm sàng và c n lâm sàng 96

ồ ộ ề 100 4.2.   V   tính   đa   hình   gen MBL2,   FCN2  và   n ng   đ   protein

ở MBL, Ficolin­2 các nhóm đ i t

ứ ố ượ ố ượ ng nghiên c u ở 4.2.1. V  ề tính đa hình gen MBL2   các nhóm đ i t ng nghiên 100

ở ố ượ c uứ 4.2.2. V  ề tính đa hình gen FCN2 các nhóm đ i t ng nghiên 102

ể ặ ồ ở c uứ ộ 4.2.3. Đ c đi m n ng đ  protein MBL, Ficolin­2 các nhóm 104

ố ượ ng nghiên c u đ i t ố ữ 105 ứ 4.3. V  ề m i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2, FCN2  và

ồ ộ ứ n ng đ  MBL, Ficolin­2 v iớ   m c đ  b nh ộ ố ể   ộ ệ   và  m t s  bi u

ố ệ ệ ậ ấ ế   hi n   lâm   sàng,   c n   lâm   sàng   trong   b nh   s t   xu t   huy t

Dengue

ữ ứ ố 4.3.1.  M i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2 và m c đ ộ 105

ộ ố ể ệ ệ ậ ố   ệ b nh, m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t

ế Dengue ố ữ ứ xu t huy t  4.3.2. M i liên quan gi a tính đa hình gen ớ FCN2 v i m c đ ộ 110

ộ ố ể ệ ậ ệ   ệ b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh

ế Dengue

ữ ứ ố ồ ộ ớ ấ ố s t xu t huy t  4.3.3.  M i liên quan gi a n ng đ  protein MBL v i m c đ ộ 114

ộ ố ể ệ ậ ệ   ệ b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh

ế Dengue

ề ố ữ ứ ồ ộ ớ ấ ố s t xu t huy t  4.3.4.  V  m i liên quan gi a n ng đ  Ficolin­2 v i m c đ ộ 115

ộ ố ể ệ ậ ệ   ệ b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh

ữ ấ ố s t xu t huy t  4.3.5. V  mề ế Dengue ố i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2 và n ngồ 119

ệ ấ ố ế Dengue ở b nh s t xu t huy t

ữ ế ộ đ  MBL huy t thanh    ề ố 4.3.6. V  m i liên quan gi a tính đa hình gen FCN2 và n ngồ 122

ệ ấ ố ế Dengue ở b nh s t xu t huy t

Ậ Ế ộ đ  protein Ficolin­2  K T LU N

Ế Ị KI N NGH

Ố Ế Ụ Ả DANH M C CÁC CÔNG TRÌNH CÔNG B  K T QU

Ủ Ậ

Ệ Ề Ứ NGHIÊN C U C A Đ  TÀI LU N ÁN Ả TÀI LI U THAM KH O

Ụ Ụ PH  L C

Ữ Ế Ụ Ắ DANH M C CH  VI T T T

ế ầ ủ ế ế ầ ủ ế t đ y đ  (ti ng t đ y đ  (ti ng TT Ph n ầ ế ắ t t t vi ầ Ph n vi Anh) ầ Ph n vi t)ệ Vi

ủ 1 GPT Glutamate Pyruvate  transaminase ể Enzym chuy n amin c a  Glutamat và Pyruvat

ờ APTT 2 ừ Activated ­partial  thromboplastin time ạ Th i gian ho t hoá  ầ thromboplastin t ng ph n

GOT 3 Glutamate Oxaloacetate  Transaminase ủ ể Enzym chuy n amin c a  Glutamat và Oxaloacetat

ụ ể ổ ể ệ CR Complement receptor ậ Th  th  nh n di n b  th 4

ậ CRD ệ Vùng nh n di n Carbohydrat 5 Carbohydrate Recognition  Domain

ả ứ CRP C­reactive protein Protein ph n  ng C 6

DENV­1  Dengue virus type 1 Virus Dengue týp 1 7

ế ấ ố DHF Dengue hemorrhagic fever S t xu t huy t Dengue 8

DNA Deoxyribonucleic Acid Acid Deoxyribonucleic 9

ứ ố ộ 10 DSS Dengue shock syndrome H i ch ng s c Dengue

ấ 11 DWS Dengue with warning signs ệ ả   ố S t Dengue có d u hi u c nh báo

ệ ễ ắ ị 12 ELISA Enzym linked immuno sorbent  assay Xét nghi m mi n d ch g n  enzym

ầ ồ 13 HCT Hematocrite Dung tích h ng c u

ế ư ế 14 HI Haemagglutination ­ inhibition ả ứ ứ ầ Ph n  ng  c ch  ng ng k t  ồ h ng c u

ể ớ 15 IgA Immunoglobuline A Kháng th  l p A

ể ớ 16 IgM Immunoglobuline M Kháng th  l p M

ể ớ 17 IgG Immunoglobuline G Kháng th  l p G

Interleukin 18 IL

ế ầ ủ ế ế ầ ủ ế t đ y đ  (ti ng t đ y đ  (ti ng TT Ph nầ   ế ắ t t t vi ầ Ph n vi Anh) ầ Ph n vi t)ệ Vi

19 KN­KT Kháng nguyên ­ kháng thể

20 LTA Lipoteichoic Acid Acid lipoteichoic

ễ ị 21 MAC­ ELISA IgM antibody capture Enzym  Linked Immunosorbent Assays ệ Xét nghi m mi n d ch enzym  tìm kháng th  IgMể

ế 22 MASP Serin Protease liên k t MBL MBL Assosiated Serine  Protease

23 MBL Mannose Binding Lectin Lectin liên k tế  mannose

ấ Non structural protein Protein không c u trúc 24 NS

ỷ ấ 25 OR Odd ratio T  xu t chênh

ả ứ ợ 26 PCR Polymerase chain reaction ỗ ổ Ph n  ng t ng h p chu i

27 PLT Platelet ể ầ Ti u c u

ờ 28 PT Prothrombin time Th i gian prothrombin

ụ ể ệ ầ 29 PRR Pattern Recognition Receptor ậ Th  th  nh n di n m m  b nhệ

ụ ể Th  th  Toll­Like 30 TLR Toll­Like Receptor

ế ố ạ ử Y u t ho i t u 31 TNF Tumor necrosis factor

ặ ố S t Dengue n ng Severe Dengue 32 SD

ỏ ệ ố 33 SLE Systemic lupus erythematous Lupus ban đ  h  th ng

ơ Đa hình đ n Nucleotid 34 SNP Single­Nucleotide  Polymorphism

ế ấ ố S t xu t huy t Dengue 35 SXHD

ầ ồ 36 RBC Red Blood Cell H ng c u

ạ ầ 37 WBC White Blood Cell B ch c u

ổ ứ ế ế ớ 38 WHO World Health Organization T  ch c Y t Th  gi i

Ụ Ả DANH M C CÁC B NG

Tên b ngả Trang

B nả g

ự ồ ặ ặ 46 ệ       Error: Reference source not 2.1 Trình t các c p m i đ c hi u

found ặ ổ ể ớ ở ệ 50 ứ Error: 3.1 Đ c đi m tu i, gi b nh nhân nghiên c u i

Tên b ngả Trang

B nả g

ộ ố ậ ở ệ 50 Reference source not found ỉ M t   s ch   tiêu   lâm   sàng,   c n   lâm   sàng b nh   nhân 3.2

ể ặ ệ ể ặ 51 nghiên c uứ                                                                                    Đ c   đi m   kháng   nguyên,   kháng   th   đ c   hi u   virus

3.3 ở ệ ứ Error: Reference source not Dengue b nh nhân nghiên c u

ể ể ấ 53 found ầ T n su t ki u gen, alen các đi m đa hình vùng Promoter

3.4 ở Error: Reference source gen MBL2 ứ         các nhóm nghiên c u

ể ể ầ 54 not found ấ T n su t ki u gen, alen các đi m đa hình vùng exon 1 gen

3.5 ở Error: Reference source not MBL2 ứ          các nhóm nghiên c u

ơ ể ấ ộ ưỡ ộ ủ 55 found ầ T n  su t ki u gen  đ n b i, l ng b i c a  đa hình  (­

3.6 ở ứ Error: 221)+exon 1 gen MBL2 các nhóm nghiên c u

ể ầ ấ ộ ở Reference source not found ơ T n su t các ki u gen đ n b i gen MBL2 các nhóm nghiên 56 3.7

ể ể ấ 57 c uứ ầ T n   su t   ki u   gen   và   alen   các   đi m   đa   hình   vùng

3.8 ở ứ Error: promoter gen FCN2 các nhóm nghiên c u

ể ầ ấ 58 Reference source not found ể T n su t ki u gen và alen các đi m đa hình vùng exon 7;

3.9 ở Error: intron 7; exon 8 gen FCN2 ứ          các nhóm nghiên c u

ộ ở ể ầ ấ ạ 59 Reference source not found ơ T n   su t   ki u   gen   đ n   b i   t o   b i   3   SNP

3.10 ở ứ (+6031/+6220/+6424)   gen  FCN2 các   nhóm   nghiên   c u

Error: Reference source not found

ầ ộ ạ ơ ở ể ấ 60 FCN2 3.11 T n su t các ki u gen đ n b i t o b i 8 SNP gen

Tên b ngả Trang

B nả g

ể ộ 60

ộ ể ặ 61 ứ Error: các nhóm nghiên c u

ể ể ể 62 ứ         Error: Reference source not found        các nhóm nghiên c u ứ        ở ồ ặ      Error:    các nhóm nghiên c u 3.12 Đ c đi m n ng đ  MBL  Reference source not found ở ồ 3.13 Đ c đi m n ng đ  Ficolin­2  Reference source not found ầ So sánh t n su t ấ ki u gen và ki u alen các đi m đa hình

3.14 ữ ứ Error: vùng Promoter gen MBL2 gi a các nhóm nghiên c u.

ể ể ể 63 Reference source not found So sánh ki u gen và ki u alen các đi m đa hình vùng exon

3.15 ữ Error: Reference ứ           1 gen MBL2gi a các nhóm nghiên c u.

ơ ể ầ ấ ộ ưỡ 67 source not found So sánh t n su t  ki u gen  đ n b i, l ộ ủ ng b i c a  đa

3.16 ữ ứ hình (­221)+exon 1 gen  MBL2gi a các nhóm nghiên c u

ơ ể ầ ấ ữ 70 Error: Reference source not found     ộ So sánh t n su t các ki u gen đ n b i gen MBL2gi a các 3.17

ể ầ ấ 72 nhóm nghiên c uứ                    Error: Reference source not found     ể So sánh t n su t ki u gen và alen các đi m đa hình vùng

3.18 ữ exon 7 ; intron 7; exon 8 gen FCN2 gi a các nhóm nghiên

ộ ạ ơ ở ể ầ 77 c uứ       Error: Reference source not found   ấ So   sánh   t n   su t   ki u   gen   đ n   b i   t o   b i   3   SNP

3.19 ữ ệ (+6031/+6220/+6424) gen FCN2 gi a nhóm b nh và nhóm

ơ ở ầ ấ ạ 78 ch ngứ                                                                                            ộ   t o b i 8 SNP gen ể gen đ n b i So sánh t n su t ki u

3.20 ữ Error: Reference ứ        ệ   FCN2 gi a nhóm b nh và nhóm ch ng

source not found

ươ ữ ồ ứ ộ ệ 82 3.21 T ậ   ng quan gi a n ng đ  MBL và các tri u ch ng c n

Tên b ngả Trang

B nả g

ủ ệ 83 lâm sàng                                                                                       ệ ị Giá tr  phân bi t 2 nhóm b nh DHF và DWS c a protein 3.22

ươ ữ ộ ồ ệ 86 MBL   Error: Reference source not found   T ứ   ng quan gi a n ng đ  Ficolin­2 và các tri u ch ng 3.23

ủ ệ ệ 3.24 Giá   tr   phân   bi t   2   nhóm   b nh   DHF   và   DWS   c a   protein 87

ậ c n lâm sàng ị Ficolin­2

Ụ DANH M C CÁC HÌNH

Hình Tên hình Trang

ế ố ớ 1.1 Phân  b   tình  hình  SXHD  trên  th   gi ạ i  giai   đo n  2010­ 3

ệ ế ấ ậ ố ử 2016 ố S  ca s t xu t huy t Dengue nh p vi n và t 1.2 vong theo 4

ế Dengue

ườ

ng lectin

ầ tu n năm 2018 và 2019 ấ ủ ố ơ ế ệ C  ch  b nh sinh c a s t xu t huy t  ổ ể ạ ng ho t hóa b  th Các con đ ở ộ ướ ầ ườ B c đ u kh i đ ng con đ ử ấ  protein MBL C u trúc phân t ỗ ả ế ằ ợ ỹ 1.3 1.4 1.5 1.6 ậ   1.7 Mô hình k t qu  phân tách h n h p MBL b ng k  thu t 5 12 14 15 16

ơ

FCN2

SDS­PAGE Đa hình gen MBL2 ế MBL2 Cây ti n hóa  ậ ủ C u trúc đa b c c a protein Ficolin và MBL Đa hình đ n Nucleotit trên gen

ậ ộ 1.8 1.9 1.10 1.11 2.1 Máy Diagnostic Automation đo m t đ  quang ở ướ  b c sóng 21 24 25 28 41

Tên hình Trang Hình

ộ ị ượ ế 2.2 450 nm B   kít   đ nh   l ằ   ng   Ficolin­2   trong   huy t   thanh   b ng 42

ươ ứ ph

ng pháp ELISA ti n hành trong nghiên c u ượ ễ ầ ị

ề ượ ộ ế 2.3 Máy và ph n m m đ nh l ị 2.4 B   kít   đ nh   l ị ng mi n d ch Luminex ằ ế ng   MBL   trong   huy t   thanh   b ng   máy 43 44

Luminex dùng trong nghiên c uứ

ạ ở ệ 2.5 Máy nhân gen Eppendorf ộ 3.1 Ho t   đ   enzym   GOT   và   GPT hai   nhóm   b nh   nhân 47 52

ươ ể ặ ớ d ệ   ng tính và âm tính v i kháng th  IgG và IgM đ c hi u

virus Dengue

ữ ố 3.2 M i liên quan gi a đa hình ­550 C/G gen MBL2 và m t sộ ố 64

ệ ậ ở ệ b nh nhân SXHD

ể ố ữ bi u hi n c n lâm sàng  3.3 M i liên quan gi a đa hình ­221 C/G gen MBL2 và m t sộ ố 65

ệ ậ ở ệ b nh nhân SXHD

ể ố ữ bi u hi n c n lâm sàng  3.4 M i liên quan gi a đa hình +4 G/A  gen  MBL2  và m t sộ ố 65

ệ b nh nhân SXHD

bi u hi n lâm sàng  ữ ể ố ở ệ 3.5 M i liên quan gi a các đa hình trên exon 1 gen MBL2  và 66

m t s  bi u hi n c n lâm sàng

ộ ố ể ố ệ ậ ữ ở ệ ơ b nh nhân SXHD ở ộ ạ ể   ể 3.6 M i   liên   quan   gi a   ki u   gen   đ n   b i   t o   b i   đi m 68

ộ ố ể ệ ậ ­221C/G + exon 1 gen MBL2 và m t s  bi u hi n c n lâm

ở ệ

sàng  ố b nh nhân SXHD ể ữ ưỡ ộ ạ ở 3.7 M i   liên   quan   gi a   ki u   gen   l ể   ng   b i   t o   b i   đi m 69

ộ ố ể ệ ậ ­221C/G + exon 1 gen MBL2 và m t s  bi u hi n c n lâm

ở ệ

b nh nhân SXHD ể ộ ạ ữ ể ơ ở sàng  ố  M i liên quan gi a ki u gen đ n b i t o b i 6 đi m đa 71 3.8

ệ ậ ộ ố ể hình gen MBL2 và m t s  bi u hi n c n lâm sàng ở ệ    b nh

ố nhân SXHD ữ  M i liên quan gi a đa hình +6031 A/G gen FCN2 và m tộ 74 3.9

ở ệ b nh nhân SXHD

ữ ố ể ệ ậ s  bi u hi n c n lâm sàng  ố 3.10 M i liên quan gi a đa hình +6220 T/G gen FCN2 và m t sộ ố 75

Hình Tên hình Trang

ệ ậ ở ệ b nh nhân SXHD

ể ố 3.11 bi u hi n c n lâm sàng  ữ   M i liên quan gi a đa hình +6424 G/T gen  FCN2  và m tộ 76

ở ệ b nh nhân SXHD

ố ể ệ ậ s  bi u hi n c n lâm sàng  ố ộ ạ ữ ơ ở ể 3.12 M i   liên   quan   gi a   ki u   gen   đ n   b i   t o   b i   3   SNP 77

ộ ố ể ệ ậ   (+6031/+6220/+6424) gen FCN2 và m t s  bi u hi n c n

ở ệ lâm sàng b nh nhân SXHD

ộ ạ ữ ể ố ơ ở 3.13 M i liên quan gi a ki u gen đ n b i t o b i 8 SNP gen 79

ộ ố ệ ậ ở ệ ể FCN2  và m t s  bi u hi n c n lâm sàng b nh nhân

ứ ở các nhóm nghiên c u

ồ ồ ữ SXHD ộ So sánh n ng đ  protein MBL  ộ So sánh n ng đ  protein MBL gi a các nhóm âm tính và 80 81 3.14 3.15

ươ ể ớ d ng tính v i kháng nguyên NS1 và kháng th  IgG, IgM

ệ ớ

ồ ở ặ đ c hi u v i virus Dengue ộ So sánh n ng đ  protein MBL ấ    nhóm có và không có đ u 81 3.16

ồ ở ệ ế ấ hi u xu t huy t ộ So sánh n ng đ  protein MBL nhóm b nh nhân nam và 82 3.17

ồ ườ ủ nữ ể Bi u đ  đ ng cong ROC c a protein MBL trong phân 83 3.18

ệ ệ

t 2 nhóm b nh DHF và DWS ộ ữ ồ bi So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các nhóm nghiên 84 3.19

ữ ồ ộ c uứ So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các nhóm âm tính 85 3.20

ươ ể ớ và d ng tính v i kháng nguyên NS1 và kháng th  IgG,

ặ ệ

ữ ồ ớ IgM đ c hi u v i virus Dengue ấ   ộ So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a có và không có d u 85 3.21

ữ ồ ộ ế ấ hi u su t huy t ệ   So   sánh   n ng   đ   protein   Ficolin­2   gi a   hai   nhóm   b nh 86 3.22

ồ ườ ể ủ nhân nam và nữ Bi u đ  đ ng cong ROC c a protein Ficolin­2 trong phân 87 3.23

ệ ệ bi t 2 nhóm b nh DHF và DWS

Hình Tên hình Trang

ộ ồ ở ể ở 3.24 N ng đ  protein MBL các ki u gen khác nhau nhóm 88

ể ộ ở 3.25 DHF ồ N ng đ  protein MBL trên các ki u gen khác nhau nhóm 88

ể ộ ở 3.26 DWS ồ N ng đ  protein MBL trên các ki u gen khác nhau nhóm 89

ể ộ ộ ơ 3.27 ch ngứ ồ N ng đ  protein MBL trên các ki u gen đ n b i khác nhau 90

ệ nhóm ch ng và nhóm b nh

ứ ồ ữ ể ộ 3.28 ở ủ   So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các ki u gen c a 91

ể nhóm b nh FCN2

ệ ữ ể ộ 3.29 ở các đi m đa hình gen  ủ   ồ So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các ki u gen c a 92

ể nhóm ch ng FCN2

ứ ữ ể ộ 3.30 ở các đi m đa hình gen  ơ   ồ So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các ki u gen đ n 93

ở ộ ủ b i c a 3 SNP (+6031/+6220/+6424) gen FCN2 nhóm

ệ ộ ữ ể ch ng và nhóm b nh ơ   ồ So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các ki u gen đ n 3.31 93

ở ứ ộ ủ b i c a 8 SNP gen FCN2 ệ    nhóm ch ng và nhóm b nh

Ặ Ấ Ề Đ T V N Đ

ề ệ ế ễ ấ ấ ố S t xu t huy t Dengue (SXHD) là b nh truy n nhi m c p tính do

ề ả ệ virus  Dengue  gây ra, b nh lây truy n qua mu i ỗ Aedes. Trong kho ng 50

ở ạ ỉ ệ ắ ặ năm tr  l i đây, t  l m c SXHD tăng cao, đ c bi ệ ở t ớ   ị  các vùng đ a lý m i.

ổ ứ ố ế ế ớ ấ ỉ ỷ ườ ủ Theo th ng kê c a T  ch c Y t Th  gi i, x p x  3,9 t ng ố   i đang s ng

ễ ệ ế ấ ả ố ị trong  vùng d ch  s t  xu t  huy t  và  có  kho ng  390 tri u  ca nhi m   virus

ể ệ ệ ả ớ Dengue v i kho ng 96 tri u ca có bi u hi n lâm sàng hàng năm .

ướ ự Trong 10 năm tr ở ạ  l i đây, các n c khu v c Đông Nam Á và Tây

ế ụ ố ệ ươ ắ ậ ạ   Thái Bình D ng ti p t c ghi nh n s  b nh nhân m c SXHD tăng. T i

ệ ứ ạ ế ứ ễ ị Vi t Nam, tình hình d ch SXHD đã và đang di n ra h t s c ph c t p trên c ả

ướ ố ồ ị ớ ư ộ n ặ c đ c bi ệ ở t các đô th  l n nh  Hà N i và Thành ph  H  Chí Minh.

ả ướ ắ ớ ố ử Năm 2018, c  n c có 126.682 s  ca m c v i 17 ca t vong. Năm 2019, s ố

ầ ắ ố ử ớ ườ ca m c tăng 2,5 l n và s  ca t ầ  vong tăng 3 l n v i 320.702 tr ợ   ng h p

ắ ườ ợ ử ự ế ố ắ ử m c SXHD và 54 tr ng h p t vong . Trên th c t , s  ca m c và t vong

ự ệ ề ể ơ ượ có th  còn cao h n nhi u. Trong th c hành lâm sàng, vi c tiên l ng đúng

ự ẽ ệ ặ ọ ượ các ca b nh n ng s  giúp các bác sĩ l a ch n đ ồ ệ c phác đ  hi u qu  đ ả ể

ị ệ ệ ề ượ ề đi u tr  b nh nhân. Tuy nhiên, vi c tiên l ặ ấ ng này còn g p r t nhi u khó

ế ế ạ ỉ ượ ứ khăn và h n ch  do thi u các ch  tiêu tiên l ng. Do đó, nghiên c u sâu v ề

ế ệ ủ ừ ể ư ế ố ơ c  ch  b nh sinh c a SXHD t đó có th  đ a ra các y u t dùng làm ch ỉ

ượ ấ ầ ệ ế ữ tiêu tiên l ặ ng các ca b nh n ng là r t c n thi t và h u ích cho công tác

ị ệ ề đi u tr  b nh.

ơ ể ệ ố ậ ễ   Trong quá trình virus  Dengue  xâm nh p vào c  th , h  th ng mi n

ả ứ ẩ ấ ớ ố ạ ự ậ ị d ch b m sinh ph n  ng s m nh t ch ng l ủ   i s  xâm nh p và nhân lên c a

ổ ể ồ ệ ố ế ộ ộ   virus. H  th ng b  th  g m m t nhóm các protein trong huy t thanh là m t

ủ ệ ố ễ ầ ẩ ọ ị thành ph n quan tr ng c a h  th ng mi n d ch b m sinh. Thông qua các c ơ

ế ườ ch :  ế làm tan t bào, opsonin hóa, tăng c ứ ng đáp  ng viêm, ệ ố h  th ng b ổ

ể ả ố ạ ấ ề ệ ể ự ệ ơ ể th  b o v  c  th  ch ng l i r t nhi u tác nhân gây b nh ệ   . Đ  th c hi n

ượ ổ ể ầ ứ ượ ạ đ c ch c năng, các protein b  th  c n đ ữ   ộ c ho t hóa. M t trong nh ng

ườ ổ ể ế ệ ạ ọ ơ con đ ủ   ng ho t hóa b  th  quan tr ng, tham gia vào c  ch  b nh sinh c a

ề ệ ườ ố ủ ớ nhi u   b nh   lý   là   con   đ ng   lectin   v i   vai   trò   then   ch t   c a   2   protein

ệ ậ Mannose Binding Lectin (MBL) và Ficolin­2 . Thông qua vùng nh n di n tác

ử ắ ặ ấ nhân trong c u trúc phân t , MBL ệ   ả  và Ficolin­2 có kh  năng g n đ c hi u

ử ề ặ ệ ừ ạ ớ v i các phân t trên b  m t các tác nhân gây b nh, t ệ ố    đó ho t hóa h  th ng

ườ ệ ơ ể ố ả ạ ổ ể b  th  theo con đ ng lectin b o v  c  th  ch ng l i các tác nhân đó .

ồ ộ ượ ỉ N ng đ  MBL và tính đa hình gen MBL2 đã đ c ch  ra có liên quan

ư ễ ề ạ ặ ệ ế đ n nhi m nhi u lo i virus khác nhau nh  HIV, HBV, HCV và đ c bi t là

ộ ố ư ứ m t s  virus trong h ọ Flaviviridae nh  WNV , , , . Trong nghiên c u này,

ượ ứ ả ắ ỉ MBL đ ầ c ch  ra là có kh  năng g n vào đ u có ch a N­Linked glycan trên

ừ ư ả ả ố ỏ v  virus t ệ  đó trung hòa và thanh th i hi u qu  virus . Gi ng nh  MBL,

ượ ễ ộ ọ ỉ Ficolin­2 cũng đã đ ộ   c ch  ra đóng m t vai trò quan tr ng trong nhi m m t

ở ườ ư ạ ộ ố ạ s  lo i virus ng i nh  HBV, HCV , . Là m t lo i trong h ọ Flaviviridae,

ố ử ứ ỏ ủ v   c a   virus   Dengue   có   ch a   N­Linked   glycan   là   ph i   t cho   MBL   và

ắ ừ ả ồ ộ Ficolin­2 g n vào, t đó trung hòa và thanh th i virus . Do đó, n ng đ  và

ấ ượ ể ọ ơ ch t l ng MBL và Ficolin­2 có th  đóng vai trò quan tr ng trong c  ch ế

ủ ệ ứ ủ ề b nh sinh c a SXHD. Tuy nhiên , các nghiên c u v  vai trò c a hai protein

MBL, Ficolin­2 và các gen  MBL2  và  FCN2  mã hóa cho hai protein này ở

ế ạ ầ ớ ệ b nh nhân m c ắ SXHD  còn khá h n ch  và hoàn toàn m i trên qu n th ể

ườ ừ ữ ơ ở ế ậ ng i Vi ệ T  nh ng c  s  lý lu n và th c ti n ự ễ đó, chúng tôi ti n hành đ t. ề

ứ ồ ộ MBL, tài: “Nghiên c u tính đa hình gen MBL2, FCN2 và n ng đ  protein

ở ệ ế ấ ố ụ ớ Ficolin­2 b nh nhân s t xu t huy t Dengue ” v i hai m c tiêu:

ị ị ượ 1. Xác đ nh tính đa hình các gen MBL2, FCN2 và đ nh l ồ ng n ng đ ộ

ở ệ ế ấ ố protein MBL, Ficolin­2 b nh nhân s t xu t huy t Dengue .

ữ ố 2. Phân tích m i liên quan gi a tính đa hình các gen  MBL2, FCN2,

ứ ộ ệ ộ ố ể ệ ớ ộ ồ n ng đ  protein MBL, Ficolin­2 v i m c đ  b nh và m t s  bi u hi n lâm

ậ ở ệ ế ố sàng, c n lâm sàng ấ  b nh nhân s t xu t huy t Dengue.

Ổ Ệ T NG QUAN TÀI LI U

ễ ọ ệ ố ế ị 1.1. D ch t ấ  h c b nh s t xu t huy t Dengue

ố ế ấ 1.1.1. Tình hình s t xu t huy t Dengue trên th  gi ế ớ i

ế ấ ố ệ ạ S t xu t huy t Dengue ( SXHD) là b nh do virus lây lan m nh trên toàn

ệ ề ầ ầ ượ ẳ ị ầ c u do mu i ị ỗ Aedes truy n b nh. D ch SXHD l n đ u tiên đ c kh ng đ nh

ở ừ và ghi l ạ ở i Philippines vào năm 1953 ­ 1954 và Thái Lan năm 1958 . T  đó,

ả ưở ế ế ự ỹ SXHD  nh h ầ ng đ n h u h t các n ướ ở c khu v c Châu Á, Châu M  La

ế ệ ậ ẫ ầ ở ử ở Tinh và tr  thành nguyên nhân hàng đ u d n đ n nh p vi n, t vong các

ự ỷ ệ ị ệ ấ ầ khu v c này. Trong 50 năm qua, t b  b nh tăng g p 30 l n, cùng v i s ớ ự l

ề ặ ị ở ộ ế ướ ớ ừ ị ớ m  r ng v  m t đ a lý đ n các n c m i, t thành th  t i nông thôn .

* Ngu n: theo Cucunawangsih và cs (2017)

ế ớ ố ạ i giai đo n 2010­ 2016 Hình 1.1: Phân b  tình hình SXHD trên th  gi

ủ ứ ệ ố ổ ế ế ớ ấ ỉ Hi n nay, Theo th ng kê c a T  ch c Y t Th  gi i, x p x  3,9 t ỷ

ườ ệ ế ả ố ố ị ng ấ i đang s ng trong vùng d ch s t xu t huy t và có kho ng 390 tri u ca

ễ ệ ệ ể ả ớ nhi m virus Dengue  v i kho ng 96 tri u ca có bi u hi n lâm sàng hàng

ả ườ ễ ố năm. Có kho ng 2,6 t ỷ ng ơ i (trên 70%) có nguy c  nhi m SXHD s ng ở

ự ươ ự ế khu v c Đông Nam Á và tây Thái Bình ầ   D ng, riêng khu v c này chi m g n

ầ ặ 70% gánh n ng toàn c u do SXHD gây ra .

1.1.2. Tình hình SXHD ở ệ  Vi t Nam

ộ ị ệ ầ ầ ỏ ạ ấ Mùa hè 1958, l n đ u tiên xu t hi n m t d ch nh  SXHD t ộ   i Hà N i

ộ ố ệ ạ ệ ệ ạ trên m t s  b nh nhân t i B nh vi n B ch Mai. Vào năm 1960, m t v ộ ụ

ổ ể ấ ớ ở ắ ầ ừ ề ắ ị d ch Dengue c  đi n r t l n bùng ra mi n B c, b t đ u t ộ  Hà N i và lan

ữ ề ề ắ ỉ ị ra 29 t nh thành mi n B c. Nh ng năm sau đó d ch phát tán ra nhi u vùng

ả ướ ướ ầ ừ khác nhau trong c  n c, xu h ng tăng d n t năm 1977, 1979, 1980,

ớ ổ ầ ượ ầ ớ ố ệ 1983, 1987 v i t ng s  b nh nhân l n d n l n l t là 40.544, 63.976,

ớ ỷ ệ ắ ạ 95.146, 149.519 và 130.000, cùng v i đó t m c trên 10 v n dân cũng l

ấ ớ ệ ầ ắ ố tăng d n. Năm 1983 là năm có s  ca m c cao nh t v i 260 b nh nhân trên

ế ụ ụ ị ữ ừ ạ ớ ớ   10 v n dân. T  1988 ­ 1998, SXHD ti p t c gây ra nh ng v  d ch l n v i

ắ ử ố s  ca m c/t vong vào các năm 1988 (72.600/710), năm 1991 (92.122/347),

ế ộ năm 1995 (80.447/222), năm 1997 (107.188/226) và tăng đ t bi n vào năm

1998 (146,155/277) .

ả ướ ắ ớ ố ử Năm 2018, c  n c có 126.682 s  ca m c v i 17 ca t vong. Năm

ắ ầ ố ố ử ớ 2019, s  ca m c tăng 2,5 l n và s  ca t ầ  vong tăng 3 l n v i 320.702

ườ ắ ợ ườ ợ ử ự ế ố tr ng h p m c SXHD và 54 tr ng h p t vong. Trên th c t ắ   , s  ca m c

ử ề ể ơ và t vong có th  còn cao h n nhi u .

ấ ố ố ử ầ ế ệ vong theo tu n năm Hình 1.2: S  ca s t xu t huy t Dengue nh p vi n và t

ậ 2018 và 2019 ồ * Ngu n: theo WHO (2020)

ủ ụ ề ố Ở ệ  Vi t Nam, SXHD phân b  không đ u. Theo báo cáo c a c c y t ế

ố ớ ầ ậ ắ ự d  phòng, s  ca m c SXHD tích lũy t i tu n 37 năm 2020 t p trung ch ủ

ơ ở ự ấ ớ ề ế ở y u khu v c phía Nam v i 57%, th p h n ớ  mi n Trung v i 33% và khá

ở ầ ượ ự ế ề ắ ít khu v c Tây nguyên và mi n B c chi m l n l t 6% và 5% .

ơ ế ệ ủ ố ấ ế Dengue 1.2. C  ch  b nh sinh c a s t xu t huy t

ơ ế ệ ủ ố ế ấ Cho đ n nay, c  ch  b nh sinh c a s t xu t huy t ế Dengue còn nhi uề

ế ượ ư ể ọ ượ ự đi m ch a rõ ràng. D a vào hai h c thuy t đ c đ ề   ậ c công nh n nhi u

ế ộ ự ễ ế ấ ị ườ nh t là thuy t đ c l c virus và thuy t mi n d ch tăng c ng và các nghiên

ơ ế ệ ủ ố ể ượ ấ ứ ầ c u g n đây, c  ch  b nh sinh c a s t xu t huy t ế Dengue có th  đ c tóm

ắ ế ố ủ ư t t thông qua vai trò c a các y u t tham gia nh  sau:

ủ ố ấ ế Dengue Hình 1.3: C  ch  b nh sinh c a s t xu t huy t ơ ế ệ ồ *Ngu n: theo Pang X. và cs (2017)

ủ ể Vai trò c a NS1 và kháng th  kháng NS1

ủ ấ ượ ể NS1 là protein không c u trúc c a virus Dengue, đ c bi u hi n ệ ở

ắ ở ề ạ ủ ế ề nhi u d ng oligomer khác nhau g n ị  nhi u v  trí c a t bào: trong màng t ế

ề ặ ế ị bào, b  m t t ễ   ạ  bào và hòa tan trong d ch ngo i bào . Trong quá trình nhi m

ượ ế ủ ệ ế ạ virus Dengue, protein NS1 đ c ti t m nh vào huy t thanh c a b nh nhân,

ươ ủ ệ ứ ộ ọ ớ ộ ồ n ng đ  NS1 t ầ   ng quan v i m c đ  nghiêm tr ng c a b nh và góp ph n

ơ ế ệ ủ ở ậ ậ ậ ủ vào c  ch  b nh sinh c a SXHD v t ch  , . Th t v y, DENV­NS1 có th ể

ớ ề ặ ủ ế ế ự ế ủ ể ổ ươ liên k t tr c ti p v i b  m t c a t bào ch  đ  gây t n th ộ   ng mô . M t

ứ ầ ứ ấ ả nghiên c u g n đây đã ch ng minh DENV­NS1 kích thích s n xu t cytokine

ự ằ ạ ạ ế ơ gây viêm b ng cách kích ho t các đ i th c bào và t bào đ n nhân trong

ủ ạ ườ ụ ể máu ngo i vi c a con ng i (PBMCs) thông qua th  th  Toll­like 4 (TLR4),

ơ ớ ế ế ự ẹ ẫ ạ ộ ỡ do đó d n đ n s  phá v  tính toàn v n đ n l p t bào n i mô m ch máu .

ổ ể ữ ạ ơ ế   ạ H n n a, DENV­NS1 cũng kích ho t ho t  hóa b  th , gây thoát huy t

ượ ả ừ ươ t ng. Trong quá trình này, DENV­NS1 hòa tan đ c gi i phóng t các t ế

ổ ể ố ươ ự ễ ế ạ ộ ị bào b  nhi m và tr c ti p ho t hóa b  th  trong máu. M t m i t ng quan

ẽ ặ ượ ữ ồ ự ấ ộ ch t ch  đã đ ứ   c tìm th y gi a n ng đ  DENV­NS1 và s  hình thành ph c

ự ể ứ ệ ể ạ ợ ợ h p C5b­C9. Ph c h p C5b­C9 có th  kích thích s  bi u hi n m nh m ẽ

ệ ế ể ấ ẫ ố ế ủ c a các cytokine gây viêm d n đ n ti n tri n b nh s t xu t huy t ế Dengue .

ầ ượ ế ộ ự ể ạ ứ G n đây, DENV­NS1 đ c ch ng minh có th  t o ra ch  đ  t ể    chuy n hóa

ế ườ ộ ừ ư trong dòng t ộ  bào n i mô ng i (HMEC­1) cũng nh  trên chu t t đó làm

ứ ạ ế ố r i lo n ch c năng t ộ  bào n i mô .

ầ ể Ngoài protein NS1, các kháng th  kháng NS1 cũng góp ph n quan

ự ế ợ ế ệ ủ ữ ể ọ ơ tr ng vào c  ch  b nh sinh c a SXHD. S  k t h p gi a kháng th  kháng

ớ ế ệ ế ể ạ NS1 v i protein GPI­NS1 trên màng t bào có th  kích ho t tín hi u t bào

ế ườ ẫ d n đ n phosphoryl hóa tyrosine làm tăng c ng sao chép DENV trong t ế

κ ễ ạ ị bào b  nhi m . Quá trình phosphoryl hóa protein và kích ho t NF­ B đã

ượ ấ ế ằ đ c quan sát th y sau khi kích thích các t bào HMEC­1 b ng các kháng

ộ ố ữ ệ ể ể ơ th  kháng DENV­NS1. H n n a,bi u hi n m t s  cytokine và chemokine,

ư ế ượ nh  IL­6, IL­8, và MCP­1 tăng lên sau khi t ộ  bào n i mô đ c kích thích

ể ạ ố ả ượ ở b i kháng th  kháng DENV­NS1 . R i lo n gi i phóng cytokine đ c coi là

ế ệ ủ ạ ơ ế ố y u t ứ    chính trong c  ch  b nh sinh c a SXHD. Do đó, kích ho t đáp  ng

ể ể ễ ộ ị mi n d ch qua trung gian kháng th  kháng NS1 có th  đóng m t vai trò quan

ể ủ ự ế ả ầ ấ ạ ọ ể tr ng trong s  ti n tri n c a gi m ti u c u và tăng tính th m thành m ch.

ạ ự ự ở ố ễ ể ị ủ S  kh i phát c a các r i lo n t mi n d ch do kháng th  kháng NS1 cũng

ượ ả ế ố ế ệ ầ ơ đã đ c  mô t ộ  là m t y u t góp ph n vào  c  ch  b nh sinh SXHD.

ự ươ ề ồ ự ớ ộ ố ự DENV­NS1có s  t ng đ ng v  trình t v i m t s  t kháng nguyên, nh ư

ế ể ầ ộ ự plasminogen, các protein trên các t bào n i mô và ti u c u, các t kháng

ả ứ ể ể ạ ớ ự th  do NS1 kích thích t o ra có th  ph n  ng chéo v i các t kháng nguyên

ả ứ ữ ổ ợ này , . Nh ng ph n  ng này kích thích t ng h p oxit nitric (NO) và quá trình

ủ ế ế ộ ổ ươ ế ch t theo chu trình c a các t ạ  bào n i mô m ch máu. T n th ng t bào

ể ầ ể ầ ể ầ ả ạ ố ộ n i mô và ti u c u có th  góp ph n gây gi m ti u c u, r i lo n đông máu

ấ ạ và tăng tính th m thành m ch trong SXHD .

ủ ộ Vai trò c a b  gen virus

ự ệ ề ặ ữ ủ ề S  khác bi t v  m t di truy n gi a các ch ng virus Dengue có liên

ộ ự ế ừ ẫ ớ ự ệ ề ứ ộ quan đ n đ c l c virus t đó d n t i s  khác bi ọ   t v  m c đ  nghiêm tr ng

ộ ố ủ ộ ự ả ị ủ ệ c a b nh. M t s  ch ng virus ớ   Dengue có đ c l c và kh  năng gây d ch l n

ự ữ ủ ạ ệ ữ ộ ơ h n   nh ng   ch ng   khác.   Bên   c nh   s   khác   bi t   trong   b   gen   gi a   các

ủ ủ ạ ch ng, các đo n ARN c a virus ( subgenomic flavivirus RNA­sfRNA) có thể

ấ ị ủ ộ ế đóng m t vai trò nh t đ nh trong qua trình nhân lên c a virus trong t bào

ủ ệ ầ ch , do đó góp ph n gây b nh SXHD. Trong quá trình sao chép DENV,

ể ị ủ ạ ừ đo n ARN 11 kb c a virus có th  b  thoái hóa không hoàn toàn t vùng

ủ ể ạ ủ ậ ế ở ỏ 3’UTR b i exoribonuclease c a v t ch  đ  t o ra các ARN nh  0,3 đ n 0,5

ượ ọ ể ụ ế ễ ị kb đ c g i là sfRNA , . sfRNA có th  tích t trong các t bào b  nhi m đ ể

ả ứ ủ ủ ư ễ ặ ậ ị ệ   ngăn ch n các ph n  ng mi n d ch kháng virus c a v t ch , nh  tín hi u

ể ạ ậ ợ ề ệ ệ interferon , . sfRNA cũng có th  t o đi u ki n thu n l i cho vi c sao chép

ủ ệ ổ ị ế ễ ị ổ virus thông qua vi c thay đ i tính  n đ nh c a mARN t bào b  nhi m, do

ủ ễ ấ ố ị ị đó   sfRNA   đóng   vai   trò   nh t   đ nh   trong   tr n   tránh   mi n   d ch   c a   virus

ơ ế ệ Dengue và c  ch  b nh sinh SXHD , .

ủ ể Vai trò c a kháng th

ằ ị ễ ọ ơ ắ ằ ỉ ứ B ng ch ng d ch t h c đã ch  ra r ng nguy c  m c SXHD tăng lên

ứ ủ ủ ễ ế ộ ớ có liên quan đ n nhi m trùng th  phát m t ch ng virus khác v i ch ng gây

ể ễ ầ ơ ễ nhi m nguyên phát . Nguy c  phát tri n SXHD trong l n nhi m trùng th ứ

ể ấ ầ ạ ơ ơ ớ phát cao h n ít nh t 10 l n so v i nguy c  phát tri n tình tr ng này trong

ỷ ệ ễ ể ầ l n nhi m trùng nguyên phát . T  l này là do các kháng th  gây ra t ừ ầ    l n

ễ ượ ệ ượ ọ ườ nhi m trùng nguyên phát đ c g i là hi n t ng tăng c ộ   ụ ng ph  thu c

ể ể kháng th  (Antibody­dependent enhancement –ADE). Các kháng th  kháng

ữ ạ virus  Dengue  không nh ng không có ho t tính trung hòa virus đ  lo i tr ể ạ ừ

ứ ợ ể ạ ặ virus mà còn t o thành ph c h p virion­kháng th . M t khác, các kháng th ể

ấ ầ ả ắ ượ ụ ể có b n ch t là IgG có ph n Fc g n đ c vào th  th  Fc gamma (Fc γR) trên

ế ứ ợ ị ượ ể ơ ộ các t bào đích. Fc γR là m t ph c h p đa ti u đ n v  đ ố c phân b  trên b ề

ặ ủ ạ ế ề ư ế ễ ị ự m t c a nhi u lo i t bào mi n d ch, nh  t ạ  bào đuôi gai, đ i th c bào và

ế ậ ế ự ấ ủ ễ ị t bào mGOT, và nh n bi t vùng Fc c a các globulin mi n d ch. S  h p thu

ụ ể ủ ứ ể ợ ph c h p virion­kháng th  qua trung gian c a th  th  Fc γ (FcγR) vào các

ế ể t ễ    bào này có th  gây ra tăng lan tràn virus . Do đó, trong quá trình nhi m

ứ ể ậ ợ virus Dengue, các ph c h p này có th  nhanh chóng xâm nh p vào các t ế

ươ ớ ế ố ượ ẫ ế bào mang FcγR thông qua t ng tác v i Fc γR, d n đ n s  l ng t bào b ị

ể ừ ầ ễ ặ ơ ớ nhi m cao h n khi có m t so v i khi không có kháng th  t ễ    l n nhi m

ứ ơ ướ ằ ỉ ữ nguyên phát . H n n a, các nghiên c u tr c  đây cũng   đã ch  ra r ng:

ễ ườ ự ủ nhi m DENV qua trung gian Fc γR có th  tăng c ể ng s  tái sinh c a virus

ệ ứ ứ ế ộ ị ồ   ễ thông qua vi c  c ch  các đáp  ng mi n d ch n i bào kháng virus, bao g m

ứ ườ ả các đáp  ng kháng virus qua trung gian interferon và tăng c ấ   ng s n xu t

ế ễ ị ệ ặ IL­10 trong các t bào b  nhi m virus ả   Dengue. Vi c ngăn ch n các ph n

ứ ủ ơ ể ệ ả ố ượ ể ẩ ị ng mi n ễ d ch c a c  th  có th  thúc đ y vi c s n sinh ra s  l ớ ng l n các

virion lây nhi m.ễ

ườ ự ệ ượ ệ Ngoài vi c tăng c ng s  lan tràn virus Dengue, hi n t ng tăng

ụ ể ộ ự ế ế ườ c ng ph  thu c kháng th  qua trung gian Fc γR tr c ti p kích thích ti t các

ừ ế ế ễ ị ừ ố cytokine t các t bào mast và các t bào mi n d ch khác t ạ    đó làm r i lo n

ứ ế ạ ạ ấ ộ ch c năng t bào n i mô m ch máu và tăng tính th m thành m ch.

ủ Vai trò c a lympho T

ự ả ấ ạ ế S  gia tăng s n xu t cytokine và ho t hóa t bào TCD8+ đã đ ượ   c

ấ ở ệ ặ ấ ỉ quan sát th y ố  b nh nhân s t xu t huy t ủ   ế Dengue n ng đã ch  ra vai trò c a

ế ả ứ ế ệ ủ ế ơ các t bào T ph n  ng chéo trong c  ch  b nh sinh c a SXHD . T  bào T

ễ ớ ị ừ ầ ễ ượ có trí nh  mi n d ch t l n lây nhi m nguyên phát đã đ ạ ở   c kích ho t b i

ộ ứ ễ ầ ủ m t ch ng virus ặ   Dengue khác trong l n lây nhi m th  hai. Tuy nhiên, đ c

ả ứ ự ệ ế ấ ẫ tính ph n  ng chéo cao và ái l c th p d n đ n vi c tiêu di ệ ế t t bào b ị

ạ ỏ ể ủ ễ ệ ế ệ ễ ớ nhi m b nh và lo i b  ki u huy t thanh vi rút m i nhi m b nh c a các t ế

ệ ả ượ ạ ế ả ứ bào này không hi u qu . Ng i, t c l ầ    bào T ph n  ng chéo còn góp ph n

ơ ế ạ ở ị tăng nguy c  gây ra SXHD. Các t ủ    bào này sau khi b  kích ho t b i ch ng

ễ ẽ ườ ả ấ ứ Dengue nhi m th  phát s  tăng c ng s n xu t các cytokin và chemokine

ư ừ ứ ọ nh  IFN­ γ, IL­2 và TNF­α   t ộ ầ  đó làm tăng m c đ  tr m tr ng SXHD , .

ữ ơ ở ệ ầ H n n a, quá trình t ự ế ủ ế  ch t c a t bào T b nh nhân SXHD gópph n vào

ủ ứ ộ ọ ồ ộ tăng m c đ  nghiêm tr ng c a SXHD , . N ng đ  IL­10 tăng cao trong

ủ ệ ế ặ ế ấ ườ ố huy t thanh c a b nh nhân s t xu t huy t n ng làm tăng c ế ng ch t theo

ủ ế ừ ự ả ả chu trình c a các t bào lympho T t đó làm gi m s  thanh th i virus và làm

ứ ế ể ệ ả ẫ ọ gi m đáp  ng kháng virus, d n đ n các bi u hi n nghiêm tr ng trên lâm

sàng.

ệ ố ổ ể 1.3. H  th ng b  th

ổ ể ệ ố 1.3.1. H  th ng b  th

ễ ị ự ễ ẩ ị Mi n d ch t nhiên hay mi n d ch b m sinh (natural immunity hay

ễ ệ ặ ọ ị innate   immunity),   còn   g i   là   mi n   d ch   không   đ c   hi u   (non   specific

ả ự ả ệ ẵ ề immunity), là kh  năng t b o v  s n có và mang tính di truy n trong các

ễ ị ự ể ạ ổ ớ ị ơ ể c  th  cùng loài . Mi n d ch t nhiên không đ  l i trí nh , khá  n đ nh, ít b ị

ặ ệ ễ ệ ấ ẩ ị ể sai sót. Đi m đ c bi ề   t là h  mi n d ch b m sinh có tính ch t di truy n,

ế ố ữ ể ộ khác nhau gi a các loài và các cá th  trong cùng m t loài. Các y u t ộ    thu c

ệ ễ ặ ị ươ ể ố ệ ạ ự mi n d ch không đ c hi u là ph ng ti n chung dùng đ  ch ng l i s  xâm

ệ ậ ệ nh p các các vi sinh gây b nh không phân bi ẩ t đó là vi khu n hay ký sinh

ề ặ ấ ử ị trùng ho c virus. Có nhi u ch t, phân t trong các mô, các d ch c a c  th ủ ơ ể

ễ ị ứ ự ệ ố tham gia vào quá trình đáp  ng mi n d ch t nhiên, trong đó, h  th ng b  th ổ ể

ọ ơ ả đóng vai trò quan tr ng h n c .

ổ ể ượ ệ ở ố B  th  đ c phát hi n b i Jules Bordet và Paul Ehrlich vào cu i th ế

ứ ữ ọ ỷ k  XIX. Trong nh ng năm sau đó, các nhà khoa h c đã nghiên c u và phát

ả ủ ự ươ ổ ể ạ ộ ự ế ệ ằ ủ hi n ra r ng s  ho t đ ng c a b  th  là k t qu  c a s  t ữ   ng tác gi a

ủ ứ ế ệ ầ ầ ộ m t nhóm ph c h  các glycoprotein. H u h t các thành ph n c a b  th ổ ể

ượ ổ ợ ở ế ộ ố ặ đ c t ng h p ở  gan b i các t bào gan, m c dù m t s  cũng đ ượ ả   c s n

ấ ở ạ ế ư ạ ự ầ ạ xu t b i các lo i t ơ  bào khác nh : b ch c u đ n nhân, đ i th c bào mô,

ế ủ ườ ể ườ ụ fibroblasts và các t bào bi u mô c a đ ng tiêu hóa và đ ng sinh d c , .

ổ ể ủ ổ ể ấ ặ ạ ộ ệ ấ   B  th  ho t đ ng không có tính ch t đ c hi u loài, b  th  c a b t

ư ậ ẩ ả ộ ế   ứ c  loài đ ng v t nào cũng có kh  năng làm tan vi khu n sau khi ng ng k t

ấ ứ ế ể ủ ể ị ớ v i kháng th  c a loài khác. B t c  t bào nào sau khi b  kháng th  làm

ổ ể ượ ổ ể ể ị ư ế ế ng ng k t cũng có th  b  tan do b  th , do đó b  th  đ ễ   c x p vào mi n

ủ ổ ể ữ ệ ặ ạ ị d ch không đ c hi u. Tuy nhiên ho t tính c a b  th  là khác nhau gi a các

ấ ở ư ộ ở ườ ấ loài nh  cao nh t chu t lang, trung bình ng i và chó, th p nh t ấ ở

ộ ỏ ắ chu t nh t và th  .

ổ ể ệ ố ồ *H  th ng b  th  bao g m các nhóm sau:

ầ ủ ổ ể ượ ữ ­ Nh ng protein thành ph n c a b  th  đ c đánh s  t ố ừ C1 đ n ế C9

ự ả ứ ừ theo trình t mà chúng tham gia ph n  ng (tr ệ  C4 là ký hi u theo trình t ự

ổ ể ệ ạ ầ ộ ố ấ   phát hi n b  th ). Trong su t quá trình ho t hóa, m t vài thành ph n c u

ổ ể ượ ơ ủ ầ ớ ầ trúc b  th  đ c phân tách làm 2 ph n. Ph n l n h n c a phân t ử ượ ọ   c g i đ

ườ ế ớ ỏ ơ ệ ắ ầ ầ là b (binding) th ọ   ng g n k t v i m m b nh, trong khi ph n nh  h n g i

ể ừ ầ ớ ầ là a (activated) có th  phân tán đi (tr ỏ    C2: ph n l n là C2a và ph n nh  là

ộ ố ệ ệ ể ậ ầ ẫ ầ ớ   C2b, vì v y ngày nay đ  tránh nh m l n, m t s  tài li u ký hi u ph n l n

ỏ ầ là C2b và ph n nh  là C2a).

­ Các y u t ế ố B, H, I, P (properdin), MBL, MASP­1, MASP­2 (MBL :

Assosiated Serine Protease)

ế ố ề ­ Y u t đi u hòa: C1 Inhibitor (C1­INH=Serpin), C4­Binding protein

ế ố ườ (C4­PB), y u t tăng c ng thoái bi n ế  (Decay Accellerating factor), th  thụ ể

1 (CR1); Protein­S (vitronectin) .

ườ ổ ể ạ *Các con đ ng ho t hóa b  th

ổ ể ả ứ ự ề ạ ộ S  ho t hóa b  th  theo ph n  ng dây truy n và theo m t tr t t ậ ự

ộ ổ ể ấ ị ạ ạ ự ả nh t đ nh. M t b  th  sau khi ho t hóa l ạ   i có kh  năng kích thích s  ho t

ủ ổ ể ế ườ ổ ể ạ ườ hóa c a b  th  ti p theo. Có 3 con đ ng ho t hóa b  th  là: con đ ng c ổ

ể ườ ố đi n (classical pathway), con đ ng lectin (lectin pathway), cu i cùng là con

ườ đ ng nhánh (Alternative pathway) .

ườ ổ ể ể ượ ắ ầ ế ủ ằ Con đ ng c  đi n có th  đ ự c b t đ u b ng s  liên k t c a C1q

ề ặ ệ ố ự ế ệ ầ ầ ổ ể (protein đ u tiên trong h  th ng b  th ) tr c ti p lên b  m t m m b nh.

ể ượ ả ứ ứ ễ ạ ị Nó cũng có th  đ ằ   c kích ho t trong ph n  ng mi n d ch đáp  ng b ng

ể ắ ớ ườ ượ ắ ầ cách g n C1q v i kháng th . Con đ ng lectin đ ằ c b t đ u b ng cách liên

ặ ủ ứ ề ẩ ớ ặ   ế ủ k t c a v i carbohydrates ch a mannose trên b n m t c a vi khu n ho c

ố ườ ể ượ ở ộ ộ virus. Cu i cùng là còn đ ng nhánh có th  đ c kh i đ ng khi m t thành

ổ ể ượ ầ ạ ự ệ ầ ph n b  th  đ c kích ho t t ế ớ ề ặ ủ  phát liên k t v i b  m t c a m m b nh.

ỗ ườ ả ứ ư ộ ố ỗ M i con đ ng theo m t chu i các ph n  ng khác nhau nh ng cu i cùng

ả ọ ộ ể ạ đ  t o ra m t protease g i là C3 convertase (có kh  năng phân tách phân t ử

ạ ộ ả ượ C3 thành hai m nh là C3a và C3b). Protease ho t đ ng đ c gi ữ ạ ở ề  i b l

ế ề ệ ầ ặ ả ổ ả ằ m t m m b nh và đi u này đ m b o r ng zymogen b  sung ti p theo trong

ườ ượ ắ ạ ạ con đ ng cũng đ c phân c t và kích ho t. Ng ượ ạ c l i, đo n peptide nh ỏ

ượ ả ả ứ ỏ ị đ c gi ể i phóng kh i v  trí ph n  ng có th  đóng vai trò trung gian hòa tan ,

.

ạ ổ ể ng ho t hóa b  th . Hình 1.4: Các con đ ườ *Ngu n: ồ theo Company W. và cs (2013)

ổ ể ủ ệ ố *Vai trò c a h  th ng b  th :

ạ ế ứ ợ ấ membrane ­Ho t tính làm tan t bào: ph c h p t n công màng MAC (

ủ ọ ế ỗ attack complex) ch c th ng màng t ạ  bào, t o các l trên màng làm tan t ế

ế ế bào, gây ch t t bào.

ự ễ ơ ­Tham gia c  ch ơ ế opsonin hóa: làm cho vi c ệ th c bào d  dàng h n.

ườ ứ ­Tăng c ng đáp  ng viêm: các ộ ố đ c t ả  ph n v ụ ệ có tác d ng co bóp

ự ấ ơ ơ , tăng tính th m thành m ch c  tr n ạ  giúp cho s  thoát m ch ạ , kích thích tế

ả bào Mast gi ấ i phóng các ch t trung gian gây viêm nh  ư histamin.

.

ướ ả ế ­Tính hóa h ng đ ng ộ : có kh  năng thu hút các  t ự  bào th c bào

ườ ổ ể 1.3.2. Con đ ạ ng lectin ho t hóa b  th

ườ ớ ườ ượ ạ Con đ ố ng lectin gi ng v i con đ ổ ể ng c  đi n, đ c ho t hóa thông

ự ạ ờ qua kích ho t C3­convertase nh  C4b và C2a. Tuy nhiên, thay vì d a vào

ể ể ọ ừ ậ ố ậ ạ kháng th  đ  nh n ra các m i đe d a t vi sinh v t và kích ho t quá trình

ạ ườ ượ ở ộ ế ho t hóa. Con đ ng lectin đ c kh i đ ng khi protein trong huy t thanh

ắ ọ có tên g i là mannose­binding lectin (lectin g n mannose, vi ế ắ t t t là MBL)

ầ ủ ặ ố ắ g n vào các g c mannose là thành ph n c a các glycoprotein ho c các phân

ề ặ ủ ậ ố ỉ ử t carbohydrate trên b  m t c a các vi sinh v t. Vì các g c mannose ch  có

ề ặ ậ ư Salmonella,   Listeria,   Neisseria, trên   b   m t   các   vi   sinh   v t   nh :

ủ ấ ộ ố ủ ậ Cryptococcus neoformans c a n m và th m chí màng c a m t s  virus nh ư

ứ ế ủ ộ HIV­1,  ch  không có trên các t ậ  bào c a đ ng v t có vú nên con đ ườ   ng

ượ ể ệ ố ễ ệ ộ ị ệ lectin đ c coi là m t bi n pháp đ  h  th ng mi n d ch phân bi ạ t “l ­

ộ ọ ế ươ ạ ấ quen”  . Bên c nh MBL, m t h  protein huy t t ố   ng có c u trúc gi ng

ượ ổ ể ể ậ ạ collagen đã đ c công nh n cũng có th  ho t hóa b  th  theo con đ ườ   ng

lectin này, trong đó có Ficolin.

ạ ộ ề ơ ế ườ ớ ố ườ V  c  ch  ho t đ ng, con đ ng lectin khá gi ng v i con đ ng c ổ

ủ ể ấ ộ ượ ạ đi n. MBL là m t protein c a pha c p đ ả ứ   c t o ra trong các ph n  ng

ề ấ ạ ươ ự ư ử viêm. V  c u trúc thì MBL có hình d ng t ng t nh  phân t C1q và v ề

ạ ộ ứ ươ ự ư ử ch c năng protein này cũng ho t đ ng t ng t nh  phân t C1q trong quá

ạ ườ ổ ể ử ắ ử trình ho t hoá con đ ng c  đi n. Phân t ớ  MBL g n v i hai phân t enzym

ấ ạ ươ ự ư protease  có c u trúc và ho t tính t ng t nh  C1r và C1s bám vào là

ầ ượ ượ ệ mannose­associated serine protease 1 và 2 (l n l t đ c kí hi u là MASP1

ứ ạ ợ ể ạ   và MASP2). Ph c h p MBL­MASP1­MASP2 ho t hoá C4 và C2 đ  t o

ạ ườ thành C4bC2a mang ho t tính C3 convertase trong con đ ổ ể ng c  đi n. Nh ư

ườ ớ ườ ổ ể ừ ướ ạ ậ v y con đ ng lectin hoà vào v i con đ ng c  đi n t b c ho t hoá C3.

ế ự ủ ấ Các c u thành liên quan đ n s  hình thành c a C3/C5 convertase trong các

ườ con đ ổ ể ng c  đi n .

*Ngu n: ồ theo Company W. và cs (2013)

ướ ầ ở ộ ườ ng lectin. Hình 1.5: B c đ u kh i đ ng con đ

1.4. Protein MBL và gen MBL2

1.4.1. Protein MBL

ấ 1.4.1.1. C u trúc protein MBL

ứ ấ ắ ậ ộ ợ ỗ ỗ   Protein MBL là m t ph c h p có c u trúc xo n b c ba. M i chu i

ứ ồ ở ầ polypeptid ch a 4 vùng: (1) vùng giàu cysteine g m 21 acid amin đ u N

ằ ế   tham   gia   vào   quá   trình   oligomer   hóa   b ng   cách   hình   thành   các   liên   k t

ộ ộ ữ ể ơ ố ị disulfide n i b  và gi a các ti u đ n v , (2) vùng gi ng collagen có 59 acid

ạ ặ ủ ồ ạ ừ ạ   amin bao g m 20 đo n l p song song c a Glycine­Xaa­Yaa (ngo i tr  đo n

ủ ế ầ ố ỉ ặ l p 8, ch  bao g m ồ Glycine­Glutamine) chi m ph n cu ng dài c a phân t ử   ,

ổ ỵ ướ ắ ộ ấ ọ (3) m t vùng xo n 30 amino­ acid, là vùng c  k  n ể ắ   c, r t quan tr ng đ  b t

ậ ế ầ ầ đ u quá trình oligomer hóa và (4) vùng nh n bi ố ồ   t carbohydrate đ u cu i g m

188 acid amin (Hình 1.6) .

*Ngu n: theo Garred P. và cs (2006)

ử protein MBL ấ Hình 1.6: C u trúc phân t

ấ ả ằ ưở ồ ề R t nhi u tác gi cho r ng protein MBL tr ng thành bao g m các

ỗ ố ướ ỗ oligomer, m i oligomer có ba chu i polypeptid gi ng nhau có kích th c 32

ư ượ ằ ậ ỹ kDa nh  đ ề   c đánh giá b ng k  thu t SDS­PAGE , . Tuy nhiên, trong đi u

ử ấ ể ệ ạ ậ ki n không kh  c u trúc b c cao, hai d ng MBL chính di chuy n trong gel

ạ ả ọ ượ ử ướ SDS­PAGE t o các d i có tr ng l ng phân t trên và d i 250 kDa, trong

ấ ượ ả ọ ượ ử ả ấ khi d i th p nh t đ c quan sát có tr ng l ng phân t kho ng 50 kDa

ự ạ ự ể (Hình 1.7). Bên c nh đó, d a trên trình t ọ    acid amin đ  tính toán, tr ng

ử ả ả ế ượ ẳ ị ượ l ng phân t ả  ph i vào kho ng 25 kDa. Gi thi t này đ c kh ng đ nh khi

ổ ợ ượ ổ ọ ạ ố ượ MBL tái t h p đ c tinh s ch và đo kh i ph , tr ng l ng phân t ử ủ    c a

ủ ấ MBL c a ng ườ ượ i đ ả c tìm th y vào kho ng 25,3–25,5 kDa , .

ế ậ ằ ỹ Hình 1.7: Mô hình k t qu  phân tách h n h p MBL b ng k  thu t SDS­PAGE ỗ ợ ả *Ngu n: theo Garred P. và cs (2006)

ư ậ ủ ề ể ắ ỗ ồ Nh  v y, MBL có th  bao g m nhi u xo n ba c a chu i polypeptid

ượ ủ ự ạ ấ 25 kDa đ ứ ạ c xây d ng theo c u trúc ph c t p c a các lo i oligomer khác

ạ ử ấ ượ nhau,   trong   đó   d ng   phân   t ấ ủ   th p   nh t   c a   MBL   đ ằ   ị c   xác   đ nh   b ng

ươ ứ ỗ ồ ph ể   ng pháp SDS­PAGE g m hai chu i polypeptid. Minh ch ng quan đi m

ổ ợ ằ ở ầ ượ này là khi MBL tái t h p có ba cysteine n m đ u N đ ế ằ   c thay th  b ng

ỉ ể ệ ế ậ ộ ỹ ộ ả các đ t bi n serin ch  th  hi n m t d i trong k  thu t SDS­PAGE, trong

ề ệ ặ ạ ộ khi vi c duy trì m t ho c nhi u cystein t o thành các dimer polypeptid 50

ự ệ ữ ằ kDa . Lý do cho s  khác bi t gi a 25 và 32 kDa khi phân tích b ng SDS­

ư ượ ỏ ể ừ ẫ PAGE v n ch a đ c làm sáng t . Tuy nhiên, nó có th  phát sinh t hai

ủ ể ượ ớ ặ đ c   đi m   c a   MBL:   (i)   hàm   l ng   glycine   cao   trong   MBL   so   v i   các

ạ ọ ượ protein khác, nghĩa là khi ch y trong gel SDS­PAGE, tr ng l ng phân t ử

ứ ườ ị ẽ ượ s  đ c đánh giá cao trên m c bình th ng vì gel SDS­PAGE xác đ nh

ề ố ơ ố ượ ố ủ chi u dài c a protein t t h n là kh i l ng, (ii) các protein gi ng collagen

ị ế ứ ể ắ ấ ủ   có th  khó b  bi n tính trong gel SDS­PAGE do c u trúc xo n ba c ng c a

ử ế ả ơ chúng làm các phân t ỗ  SDS liên k t ít h n trên m i acid amin. Trong c  hai

ườ ọ ợ ượ ơ ườ tr ng h p, tr ng l ng phân t ử ự ượ  th c đ c đánh giá cao h n bình th ng.

ộ ế ố ự ổ ế ể ầ M t y u t ổ    khác có th  góp ph n là s  b  sung 1–2 kDa do các bi n đ i

ư ủ ừ ế ạ ẳ ị sau d ch mã, ch ng h n nh  glycosyl hóa liên k t O c a lysine th a và

hydroxyl hóa proline th a. ừ

ứ ạ ủ ộ ỗ ế ặ ợ M c dù MBL huy t thanh là m t h n h p ph c t p c a các oligomer,

ệ ườ ậ ằ ủ ấ hi n nay, ng ế   ầ i ta ch p nh n r ng thành ph n chính c a MBL trong huy t

ủ ể ắ ồ ố ơ   thanh bao g m các trimer và tetramer c a ba và b n vòng xo n các ti u đ n

ư ứ ư ạ ị v  MBL ch c năng, nh ng các d ng pentamers và hexamers cũng nh  các

ể ượ ấ ơ ấ ạ d ng oligomer th p h n cũng có th  đ c tìm th y (Hình 1.7) , .

ủ ứ 1.4.1.2. Ch c năng c a MBL

ắ ớ ứ ậ Ch c năng g n v i các vi sinh v t

ầ ấ ươ ể ậ ớ Quan sát đ u tiên cho th y MBL t ng tác v i vi sinh v t có th  có t ừ

ướ ớ ơ h n 60 năm tr c khi Frank Macfarlane Burnet cùng v i John McCrea, đã

(cid:0) ượ ấ ứ ế ế ượ ọ ị xác đ nh đ c ba ch t  c ch  trong huy t thanh (đ c g i là , (cid:0) , và (cid:0) ) có

ể ấ ươ ạ ầ ầ ố ấ   th  b t ho t virus cúm. B n m i năm sau l n quan sát ban đ u đó, ch t

ứ ế ượ ị ế c ch  huy t thanh  đ c xác đ nh là MBL .

ệ ượ ứ ề ạ Hi n nay, MBL đ ậ   ế ớ c ch ng minh là liên k t v i nhi u lo i vi sinh v t

ẩ ồ ươ ấ ộ bao   g m   vi   khu n   Gram   d ậ   ng   và   Gram   âm,   virus,   n m   và   đ ng   v t

ắ ủ ớ ấ ả ữ ả nguyên sinh. Kh  năng g n c a MBL v i t ị ứ   ụ t c  nh ng m c tiêu trên b   c

2+, đi u này ch  ra chúng t

ế ở ụ ộ ề ỉ ươ ch  b i mannan và ph  thu c Ca ng tác thông

ế ớ ụ ậ ạ ộ qua vùng nh n d ng carbonhydrate (CRD). M t ví d  là khi liên k t v i vi

ượ ắ ề ặ ậ ọ khu n ẩ S. aureus, MBL đ c l ng đ ng trên toàn b  m t vi sinh v t. Nghiên

ấ ằ ố ử ủ ượ ố ứ c u này cho th y r ng ph i t c a MBL trên S. aureus đ c phân b  trên

ề ặ ế ủ ứ ắ ả ộ ỉ ớ   kh p b  m t. M t nghiên c u khác ch  ra kh  năng liên k t c a MBL v i

ố ớ ế ở ị ứ ầ ỉ S. aureus không ch  b   c ch  b i mannan mà còn đ i v i thành ph n thành

ế ề ẩ ỉ t bào vi khu n, acid lipoteichoic (LTA) đi u này ch  ra MBL cũng có th ể

ự ớ ủ ườ ỗ ượ ạ có ái l c v i acid teichoic, các chu i dài c a đ ng đ ở c t o ra b i ribitol

ặ ượ ắ ớ ho c glycerol và phosphate và đ ự ắ   c g n vào l p peptidoglycan . S  g n

ớ ề ặ ổ ề ấ ậ ủ c a MBL v i b  m t vi sinh v t làm thay đ i v  c u trúc MBL cho phép

ạ ổ ể ư ự ự ứ ệ MBL th c hi n các ch c năng nh  kích ho t b  th , kích thích th c bào và

ế ả ứ ạ ề đi u ti ậ   t ph n  ng viêm. Do đó, không có gì ng c nhiên khi các vi sinh v t

ể ế ế ủ ả ả có th  ti n hóa làm gi m ch c ể ồ   ứ năng và kh  năng g n k t c a MBL đ  t n ắ

ụ ệ ạ ấ ạ t i.   Ví   d ,   vi c   t o   v ỏ polysaccharide   và   sialyl   hóa   c u   trúc

ề ặ ể ả ả ắ ủ   ẩ lipopolysaccharide trên b  m t vi khu n có th  làm gi m kh  năng g n c a

ề ự ươ ể ể ơ ữ ậ MBL , . Đ  hi u sâu h n v  s  t ầ   ớ ng tác gi a MBL v i vi sinh v t ta c n

ố ử ủ ề ặ ứ ậ ị xác đ nh các ph i t c a MBL trên b  m t vi sinh v t. Các nghiên c u đã

ế ớ ứ ằ ử ề ặ ệ ầ ch ng minh r ng MBL liên k t v i các phân t ồ    b  m t m m b nh bao g m

peptidoglycan và acid lipoteichoic t ừ S. aureus,  lipoarabinomannan t ừ M.

avium, mannan t ừ C. albicans và lipophosphoglycan t ừ L. donovanii. Nhi uề

ố ử ố ậ ế ở ụ ể ệ ậ ph i t trong s  này cũng đ ượ nh n bi c ẫ   t b i các th  th  nh n di n m u

ư (PRR) khác nh  TLR ả  , , . Do đó, có kh  năng các ph i t ố ử ư ậ ượ  nh  v y đ ậ   c nh n

ế ồ ờ ở ễ ề ẩ ị ừ ấ bi ụ ể t đ ng th i b i nhi u th  th  mi n d ch b m sinh t ề    đó cung c p nhi u

ệ ố ễ ị ệ ơ h n các tín hi u kích thích h  th ng mi n d ch.

ươ ớ ế ự T ng tác v i t bào t ổ ị ế  thân b  bi n đ i

ộ ặ ủ ế ể ế M t đ c đi m c a t bào ch t do quá trình apoptosis là các lo i đ ạ ườ   ng

ở ậ ề ặ ể ị ổ ộ t n cùng các glycoprotein b  m t có th  b  thay đ i do đó làm l ra các

ạ ườ ố ử ề ượ ứ lo i đ ng là ph i t ti m năng cho MBL. MBL đã đ c ch ng minh là

ế ự ế ớ ế ế ạ ử ạ liên k t tr c ti p v i các t bào apoptotic và các t bào ho i t ề    t o đi u

ậ ợ ệ ạ ỏ ệ ế ế ằ ki n thu n l i cho vi c lo i b  các t ự    bào đang ch t này b ng cách th c

ộ ả ị ữ ự ụ ự ế bào , . M t gi đ nh d a trên nh ng quan sát này là s  thi u h t MBL có

ế ự ể ẫ ụ ủ ế ủ ế ậ th  d n đ n s  tích t c a các t bào apoptotic, do đó khi n v t ch  có

ị ệ ả ự ự ế ự ạ ỏ ậ ễ ị kh  năng b  b nh t ệ ố  mi n d ch h  th ng. Trên th c t , s  lo i b  ch m các

ế ượ ấ ở ứ ộ t bào apoptotic đã đ c quan sát th y ạ    chu t không có MBL (t c là lo i

ấ ự ư ủ ấ ế ỏ b  kép MBL­A/C). Tuy nhiên, b t ch p s  l u thông kéo dài c a các t bào

ữ ể ộ ấ ỳ ấ   apoptotic, nh ng con chu t này khi già đi đã không phát tri n b t k  d u

ủ ệ ệ ự ữ ệ ữ ễ ấ ị hi u nào c a b nh t mi n d ch . Nh ng d  li u này cho th y MBL có vai

ạ ỏ ệ ế ư ể ế ằ ợ trò trong vi c lo i b  các t bào đang ch t, nh ng cũng g i ý r ng đ  phát

ệ ể ự ế ố ữ ự ứ ọ ề ễ ạ ỏ ị tri n b nh t mi n d ch đòi h i nhi u y u t n a bên c nh s đ ng t ế

ươ ế bào ch t theo ch ng trình.

ế ớ ứ ể ằ ỉ ế Các nghiên c u đã ch  ra r ng MBL có th  liên k t v i các t bào b ị

ị ổ ươ ế ấ ộ ươ stress và b  t n th ụ ng do thi u máu c c b  sau ch n th ự ắ   ng. S  l ng

ạ ổ ể ắ ầ ộ ậ ề ớ ọ đ ng MBL b t đ u kích ho t b  th  theo cách đ c l p v i C1q và đi u này

ầ ổ ươ ế ộ ố ủ ớ góp ph n gây ra t n th ng t bào ch  . M t s  kháng nguyên m i có kh ả

ượ ệ ổ ươ ụ ộ ế năng đ c phát hi n trong t n th ng do thi u máu c c b . Cytokeratin­1

ệ ử ố ử ủ ệ ế ề ạ đ i di n cho các phân t là ph i t c a MBL trong đi u ki n t bào stress

ươ ế ớ ộ ố ả ế ổ và t n th ng . Ngoài ra, MBL có kh  năng liên k t v i m t s  dòng t bào

ủ ố ườ ượ ể ế ổ ơ kh i u c a ng i đã đ c bi n đ i có các ki u glycosyl hóa theo c  ch ế

a – Leb). Nh ng c u trúc này đ

ư ữ ấ ượ ể nh  Lewis A và Lewis B (Le ệ   c bi u hi n

ử ủ ế ố ừ ồ trên các phân t glycoprotein c a các dòng t bào có ngu n g c t ng ườ   i

ạ ự ư ể ư ể ế ộ ế ạ t o thành ung th  bi u mô tuy n ru t k t và ung th  bi u mô đ i tr c tràng

Ở ữ ế ỗ ặ ượ ị , . nh ng dòng t bào này, chu i n ng CD26 và CD98 đã đ c xác đ nh

a­Leb là các ph i t

ứ ấ ố ử là các glycoprotein có ch a c u trúc Le ơ    cho MBL . H n

ế ớ ủ ệ ế ồ ữ n a, MBL có liên quan đ n vi c liên k t v i các đ ng phân c a các kháng

ể ượ ấ ạ ấ ớ th  đ c tìm th y trong viêm kh p d ng th p .

ệ ố ổ ể ủ ạ Vai trò c a MBL trong ho t hóa h  th ng b  th

ườ ổ ể ằ ạ ở ộ MBL kh i đ ng con đ ế   ng ho t hóa b  th  lectin b ng cách liên k t

ạ ố ượ ớ v i các serin protease t o ra các MASP , . Có b n MASP đã đ ấ   c tìm th y

ượ là MASP­1, ­2, ­3 và sMAP ∕MAP19. MASP­1 và MASP­2 đ ở   c mã hóa b i

ệ ủ ự ố ả ẩ các gen riêng bi t trong khi MASP­3 và sMAP là s n ph m c a s  n i ghép

ổ ủ ươ ứ thay  đ i  c a   các   gen   MASP­1  và   MASP­2  t ỉ ng   ng.  Ch   MASP­1  và

ệ ệ ề MASP­2 có mi n serin protease . MBL và MASPs hi n di n d ướ ạ   i d ng

ứ ợ ế ớ ố ử ầ ề ặ ph c h p trong tu n hoàn . Khi MBL liên k t v i các ph i t trên b  m t vi

ậ ẽ ự ộ ạ ắ sinh v t s  t ể ạ    đ ng kích ho t MASP­2, cho phép phân c t C4 và C2 đ  t o

ổ ể ế ả thành C3 convertase c  đi n ­ C4bC2a. Liên k t MBL­ MASP x y ra thông

ầ ư ủ ằ ử ế qua vùng collagen c a MBL . C n l u ý r ng các phân t trong huy t thanh

ứ ấ ế ớ ố ộ ố ạ   ư ch a c u trúc gi ng collagen khác nh  Ficolin khi liên k t v i m t s  lo i

ườ ạ ổ ể ấ ị ả ườ đ ng nh t đ nh cũng có kh  năng kích ho t b  th  theo con đ ng lectin

ữ ế ả ằ ấ ố ỉ thông qua MASP , . Nh ng k t qu  này ch  ra r ng c u trúc gi ng collagen

ạ ổ ể ệ ộ ọ đóng m t vai trò quan tr ng trong vi c kích ho t b  th  theo con đ ườ   ng

ế ớ lectin thông qua liên k t v i MASP.

1.4.2. Gen MBL2 và tính đa hình gen MBL2

ế ụ ệ ệ ế ế ở   ự Vi c phát hi n ra khi m khuy t th c bào là do thi u h t MBL đã kh i

ộ ỗ ự ả ế ơ ế ử ằ ự ụ ế ầ đ u m t n  l c gi i quy t c  ch  phân t đ ng sau s  thi u h t MBL .

ả ự ủ ừ ứ ẻ ộ Gi i trình t các exon c a gen MBL2 t ấ   ồ  ba đ a tr  có n ng đ  MBL th p

ụ ự ế ế ễ ả ị trong huy t thanh và thi u h t kh  năng th c bào và b  tái phát nhi m trùng

ế ộ ằ ỗ ứ ộ ộ ẻ ế ể ạ ti r ng m i đ a tr  mang m t đ t bi n đi m t t l i codon 54 trong exon 1

ự ế ằ gây ra s  thay th  glycine b ng acid aspartic (GGC thành GAC) (alen B, alen

ườ ượ ặ bình th ng đ c đ t tên là ứ A) (Hình 1.8) . Nghiên c u các thành viên trong

ự ừ ế ư ế ủ ủ ợ ườ gia đình c a các nhóm đã g i ý s  th a k   u th  c a NST, th ồ   ng là n ng

ầ ở ấ ả ả ồ ộ ộ đ  MBL th p vì n ng đ  protein trung bình gi m kho ng 10 l n cá th ể

ị ợ ử ể ủ ế ả ộ ồ ộ có ki u gen d  h p t . Tác đ ng gi m n ng đ  MBL huy t thanh c a alen

ự ắ ế ế ấ ắ ỗ ỗ B  là do s  l p ráp sai c u trúc chu i xo n ba MBL.N u chu i bi n th ể

ủ ấ ơ ả ắ ộ ỉ ề ặ   tham gia vào quá trình l p ráp ch  1/8 c a c u trúc b  ba c  b n, v  m t

ệ ủ ự ệ ể ế ẽ ố ộ ả   th ng kê s  tránh s  hi n di n c a m t polypeptid bi n th , trong khi b y

ầ ạ ẽ ị ỗ ứ ề ặ ộ ph n còn l i s  ch a m t ho c nhi u polypeptid b  l i và do đó làm phát

ử ổ ị ạ ệ ấ ộ sinh m t phân t không  n đ nh. Tuy nhiên, alen B  l i xu t hi n th ườ   ng

ạ ộ ở ườ ắ ạ ỏ xuyên m t cách đáng ng c nhiên ng i da tr ng kh e m nh (0,13) và

ườ ậ ư ừ ặ ở ế ng i nh p c  t Đông Greenland, trong khi hi m g p Đông Phi .

Hình 1.8: Đa hình gen MBL2 *Ngu n: theo Garred P. và cs (2006)

ộ ộ ế ở ế M t đ t bi n khác codon 57 ( GGA thành GAA) khi n glycine đ ượ   c

ế ằ ượ ấ ở ể ừ thay th  b ng acid glutamic (alen C) đ c tìm th y các cá th  t Tây Phi

ổ ế ấ ượ ấ (Hình 1.8) . Alen C r t ph  bi n và đ ớ ầ ố c tìm th y v i t n s  cao đáng k ể

ượ ố ấ ấ ở ấ ườ (0,29). Tuy nhiên, alen  C  đ ớ ầ c tìm th y v i t n s  r t th p ng i da

ắ ở ườ ườ ủ ầ tr ng và nó không có ng i châu Á và ng ố   i da đen thu n ch ng. Gi ng

ả ưở ế ế ộ ồ ớ v i alen B, alen C cũng  nh h ộ ộ   ng đ n n ng đ  MBL huy t thanh. M t đ t

ế ở ế ượ bi n codon  52  (CGT  thành  TGT)  khi n  arginine  đ ế ằ   c  thay   th   b ng

ầ ố ở ả ườ cysteine (alen D) (Hình 1.8) . Alen này có t n s  0,05 c  ng i Đông Phi

ườ ắ ố ư ầ ở và ng i da tr ng. Tuy nhiên, gi ng alen C, nó h u nh  không có ng ườ   i

ở ườ ậ ở ườ châu Á và ng i Inuits và th m chí ng i Tây Phi. Alen D cũng có  nhả

ưở ả ộ ồ ư h ng làm gi m n ng đ  MBL trung bình ả   ở ị ợ ử A/D, nh ng  nh d  h p t

ưở ả ồ ế ơ ơ ộ ớ ộ h ng ít h n và d i n ng đ  MBL trong huy t thanh r ng h n so v i hai

ạ ở ể ồ alen còn l i. Tuy nhiên, th  đ ng h p t ợ ử D/D ho c ặ ở ể ị ợ ử ế    th  d  h p t  k t

ế ả ồ ươ ự ộ h p (ợ B/D và C/D) n ng đ  MBL huy t thanh gi m t ng t ư ố ớ    nh  đ i v i

ế ộ ể các ki u gen ố   B/B, C/C và B/C. Vì tác đ ng lên MBL huy t thanh khá gi ng

ể ấ ệ ế ể ậ ố nhau, đ  thu n ti n trong phân tích th ng kê, các bi n th  c u trúc B, C và

ườ ượ ộ D th ng đ c g p chung là alen O .

ộ ự ẫ ệ ề ồ ớ V n còn m t s  khác bi ế   ộ t khá l n v  n ng đ  MBL trong huy t

ở ữ ườ ể ượ ề ả thanh nh ng ng i không mang alen O. Đi u này có th  đ c gi i thích

ượ ủ ấ ở b i các đa hình đ c tìm th y trong vùng promoter c a gen MBL2  (Hình

ặ ệ ằ ở ể ế ị 1.8) , . Đ c bi t là hai đi m đa hình n m các v  trí ­550 (bi n th ể H/L) và

ự ề ế ả ế ­221 (bi n th ể X/Y), c  hai đ u là s  thay th  nucleotide G thành C đ ượ   c

ự ứ ọ ị ễ   ch ng minh là có vai trò quan tr ng . D a trên v  trí các đa hình trên nhi m

ổ ế ể ể ơ ộ ị ể ắ s c th  có th  xác đ nh các ki u gen đ n b i ph  bi n sau: HYA, LYA và

ề ể ắ ườ ễ LXA trên n n nhi m s c th  bình th ng và HYD, LYB và LYC trên nhi mễ

ể ấ ể ể ế ơ ộ HYA, LYA, LXA ắ s c th  mang alen bi n th  c u trúc. Các ki u gen đ n b i

ố ớ ồ ế ộ ươ t ng quan khá t ấ   t v i n ng đ  MBL huy t thanh cao, trung bình và th p

ể ượ ể ơ ươ ứ t ng  ng. Tuy nhiên, ki u gen đ n b i ộ LYA có th  đ ỏ ơ ữ   c chia nh  h n n a

ể ơ ộ ằ ầ thành các ki u gen đ n b i khác khi đa hình ( P/Q) n m trong ph n 5’UTR

ị ượ ư ậ ề ậ ế ồ ủ c a exon 1 (v  trí +4) đ c đ  c p đ n , . Nh  v y, ki u ể LY bao g m các

ể ộ ể ơ ki u gen đ n b i sau: LYPA, LYPB, LYQA và LYQC. Cũng có th  quan sát

ấ ự ệ ề ồ ữ ể ế ơ ộ th y s  khác bi ộ   t v  n ng đ  trong huy t thanh gi a các ki u gen đ n b i

ấ ằ ộ ủ ể ơ ượ ỗ LYPA và LYQA cho th y r ng m i ki u gen đ n b i c a promoter đ c xác

ế ế ộ ồ ị đ nh có liên quan đ n các n ng đ  MBL khác nhau trong huy t thanh .

ộ ườ ứ Trong m t phân tích ch c năng vùng promoter, ng ấ ằ i ta th y r ng ba

ể ơ ươ ạ ộ ứ ộ ớ ki u gen đ n b i ộ HY, LY  và  LX  t ng quan v i m c đ  ho t đ ng cao,

ớ ồ ủ ấ ợ ộ ế   trung bình và th p c a vùng promoter, phù h p v i n ng đ  MBL huy t

ộ ủ ể ơ ượ ả ồ ấ ố thanh . Các ki u gen đ n b i c a gen MBL2 đ c b o t n r t t t trong t ấ   t

ể ượ ứ ự ệ ề ầ ầ ả c  các qu n th  đ c nghiên c u và s  khác bi ố t v  t n s  có th  gi ể ả   i

ệ ồ ữ ủ ế ộ ộ ự thích s  khác bi t n ng đ  MBL huy t thanh gi a các ch ng t c khác nhau.

ổ ồ ể ượ ự ế ặ ả ộ M c dù s  thay đ i n ng đ  MBL huy t thanh có th  đ c gi ở   i thích b i

ể ả ể ẫ ơ ượ ộ ố ườ ộ các ki u gen đ n b i, v n không th  gi i thích đ c m t s  tr ợ   ng h p

ấ ằ ổ ồ ế ề ộ ế   thay đ i n ng đ  MBL huy t thanh. Đi u này cho th y r ng còn có các y u

ữ ả ề ưở ế ế ồ ộ ố t di truy n khác n a  nh h ng đ n n ng đ  MBL trong huy t thanh .

ả ự ủ ồ ộ ệ Vi c gi i trình t c a vùng 10 kb bao g m toàn b  gen MBL2 (g mồ

ượ ệ ở ự ệ ạ ố ả c  intron) đã đ c th c hi n ộ    các cá nhân đ i di n cho b n nhóm dân t c

ủ ư ỹ ở ườ ế ắ ả chính c a M  cũng nh  theo dõi ng i da tr ng Hà Lan . K t qu  có 87

ượ ữ ứ ệ ị v  trí đa hình đã đ ậ ự ả   c phát hi n. Nh ng nghiên c u này đã xác nh n s  b o

ẽ ủ ổ ể ạ ả ạ ơ ồ t n m nh m  c a b y d ng đ n b i ộ MBL2  c  đi n. Tuy nhiên, các ướ   c

ề ự ấ ế ằ ỉ ượ ằ tính v  s  m t cân b ng liên k t trên gen MBL2 ch  ra r ng gen đ c chia

ể ổ ợ ể ả ở ầ ớ thành hai vùng v i đi m nóng tái t h p có th  x y ra đ u 3’. Do đó, rõ

ệ ủ ậ ủ ự ệ ữ ràng có s  hi n di n c a các đa hình khác n a trong vùng lân c n c a gen

ặ ở ể ệ ấ ạ ơ MBL2 ho c ộ ổ ể    vùng intron, có th  xu t hi n cùng các d ng đ n b i c  đi n

khác nhau.

ả ự ừ ể ể ệ Vi c gi i trình t gen MBL2  t các cá th  mang các ki u gen khác

ấ ự ồ ạ ủ ế ạ ặ ỏ ơ nhau đã cho th y s  t n t i c a năm lo i thay th  ho c xóa b  baz  trong

ớ ủ ể ơ vùng promoter c a các ki u gen đ n b i ể   ộ LYQA và LYQC khác v i các ki u

ệ ể ơ ơ gen đ n b i ữ ộ LYPA và LYPB . Nh ng đa hình này phân bi ộ   t ki u gen đ n b i

ể ể ớ ơ ộ LYP v i ki u gen đ n b i ơ ộ LYQ. Các ki u gen đ n b i trung gian ch a đ ư ượ   c

ườ ư ự ắ ế ủ ưở mô t ả ở ng i nh ng trình t s p x p c a các loài linh tr ấ   ng đã cho th y

ữ ế ể ạ ằ ơ ỉ ộ   ả các d ng trung gian . Nh ng k t qu  này ch  ra r ng các ki u gen đ n b i

ị ấ ể ế ể ơ ộ   trung gian có th  đã b  m t trong quá trình ti n hóa và ki u gen đ n b i

ủ ườ ể ấ LYQA và LYPA c a con ng ớ i có th  đã phát sinh m i (Hình 1.9). C u trúc

ượ ả ồ ự ỳ ố ữ ườ ủ exon c a gen MBL2 đ c b o t n c c k  t t gi a con ng ậ   ộ i và đ ng v t

ưở ậ ặ ệ ố ở ườ linh tr ng b c cao . Đ c bi t, vùng gi ng collagen ng i, tinh tinh và

ỉ ộ ở ấ ự ệ ộ ố ệ kh  đ t c p đ  acid amin gi ng h t nhau và s  khác bi t trong toàn b ộ

ỏ ơ ữ ệ ỏ ề ẫ protein nh  h n 1%. Nh ng khác bi ế   t nh  v  acid amin này không d n đ n

ổ ấ ủ ứ ặ thay đ i c u trúc ho c ch c năng c a MBL .

*Ngu n: theo Garred P. và cs (2006)

ế MBL2 Hình 1.9: Cây ti n hóa

1.5. Protein Ficolin­2 và gen FCN2

1.5.1. Protein Ficolin­2

ấ 1.5.1.1. C u trúc protein Ficolin­2

ở ườ ộ ậ ể ể ợ Ficolin­2 hay L­Ficolin ng ơ   i là m t t p h p (có th  là 12 ti u đ n

ể ơ ị ướ ỗ ể ơ ị ị ủ v ) c a các ti u đ n v  có kích th ồ   c 35 kDaa. M i ti u đ n v  bao g m

ậ ắ ồ ố vùng t n cùng N ng n g m 13 acid amin giàu cysteine, vùng gi ng collagen

ở ữ ế ả ớ ộ ố ố gi a v i 2 b  ba Gly­XY, ti p theo là vùng tr ng kho ng sáu g c acid

ầ ặ ạ ắ ầ ồ ổ ộ amin và  ph n l p l i 15 l n Gly­XY, m t vùng c  ng n g m 9 acid amin

ấ ầ ố ồ và vùng gi ng fibrinogen hình c u g m 209 acid amin . C u trúc oligomeric

ượ ự ủ ế ể ơ ủ c a Ficolin­2 đ c hình thành là do s  liên k t chéo c a ba ti u đ n v ị

ầ ầ ố ố ố   thông qua c u n i disulfua trong vùng đ u cu i N (Hình 1.10). Vùng gi ng

ư ấ ạ ầ ậ ố fibrinogen   t o   thành   c u   trúc   hình   c u   gi ng   nh   vùng   nh n   bi ế   t

ủ ể ậ ố ơ ợ ị carbohydrate c a MBL. Vùng gi ng collagen t p h p các ti u đ n v  thành

ộ ấ ầ ắ ố ộ ồ ố ộ b  ba, và vùng đ u cu i N l p b n b  ba thành m t c u trúc g m 12–24

ể ậ ơ ố ị ượ ti u đ n v . Hai g c cysteine trong vùng t n cùng N đ c cho là có vai trò

ả ứ ế ằ ợ trung gian trong ph n  ng trùng h p b ng liên k t disulfide. Ohashi .T và

ế ề ấ ộ Erickson H.P. đã đ  xu t m t mô hình trong đó các liên k t disulfide Cys24

ố ứ ề ả ự ữ ấ ộ ợ – Cys24 đ i x ng gi a các b  ba là n n t ng cho s  trùng h p . C u trúc

ư ộ ể ủ ố ổ t ng th  c a Ficolin­2 trông gi ng nh  m t "bó hoa" (Hình 1.10).

ậ ủ ấ Hình 1.10: C u trúc đa b c c a protein Ficolin và MBL *Ngu n: theo Endo Y. và cs (2006)

1.5.1.2. Ch c năng c a protein Ficolin­2

ủ ứ

ắ ớ G n v i carbohydrate

ế ỗ ớ ỗ   Ficolin­2   liên   k t   v i   GlcNAc   trong   chu i   GlcNAc­BSA   và   chu i

ế ớ ứ ạ ố ợ oligosaccharide lo i ph c h p có g c GlcNAc liên k t v i lõi trimannosyl,

ế ớ ư ặ nh ng không liên k t v i mannose­BSA ho c các mannose, oligosaccharides

ế ớ ư ể ố ạ d ng lai . Không gi ng nh  MBL, Ficolin­2 có th  liên k t v i GlcNAc bên

ạ ộ ả ế   ạ c nh galactose không ho t đ ng trong oligosaccharide. Kh  năng liên k t

ủ ượ ự ệ ố ở ớ v i carbohydrate c a Ficolin­2 đ c th c hi n b i vùng gi ng fibrinogen.

ấ ự ươ ố ồ ủ Vùng gi ng fibrinogen c a Ficolin­2 cho th y s  t ớ ử ầ   ng đ ng v i n a đ u

β γ ủ ướ ằ ấ ỉ ỗ C c a chu i fibrinogen và . Tr c đây, Doolittle đã ch  ra r ng c u trúc

ủ ủ ế ặ ệ chính c a fibrinogen có liên quan đ n CRD c a MBL, đ c bi t là v  s ề ự

ố ợ ủ ệ ầ ố ế ế ớ ự ph i h p c a các g c acid amin tích đi n c n thi t cho s  liên k t v i các

phân t ử ườ  đ ng .

ắ ớ ẩ G n v i vi khu n

ế ớ ộ ố ư ằ ỉ M t s  báo cáo đã ch  ra r ng Ficolin­2, nh  MBL, liên k t v i các

ế ủ ấ ẩ ầ ủ thành ph n c a thành t bào c a vi khu n và n m. Ficolin­2 ở ườ  ng i có th ể

ệ ớ ầ ấ ạ ế ặ liên k t đ c bi t v i acid lipoteichoic (LTA), là thành ph n c u t o thành t ế

ủ ẩ ươ ế ớ ể bào c a vi khu n Gram d ng . Nó cũng có th  liên k t v i peptidoglycan

β ủ ế ẩ ầ (PGN), là thành ph n chính c a thành t bào vi khu n và 1,3­ ­D­glucan,

ầ ế ạ ấ ủ ấ thành ph n chính c a n m men và thành t bào n m . Bên c nh đó, Ficolin­

ả ứ ủ ẩ ớ 2 còn ph n  ng v i lipopolysaccharides (LPSs) c a các vi khu n Gram âm

khác nhau, nh  ư Esherichia coli, S. typhimurium,  S. enteritidis,  S. abortus

ủ ớ ẩ   equi, P.aeruginosa, S. flexeneri, và  S. marcesce  và v i LTA c a vi khu n

ươ Gram d ng nh ư S. sanguis, B. subtilis, S.pyogenes và S. aureus .

ộ ố ạ ấ ằ ữ ệ ể ậ D  li u tích lũy cho th y r ng Ficolin­2 có th  nh n ra m t s  lo i vi

ấ ị ẩ ở ườ ể ẩ khu n nh t  đ nh. Ficolin­2 ng ế ớ i có th  liên k t v i vi khu n Gram

ươ ư ế ầ d ẩ ng, nh  liên c u khu n tan huy t nhóm B, S.pneumoniae 11F, S. aureus

ạ ẩ và vi khu n Gram âm nh ư E. coli và lo i thô c a ủ S. typhimurium TV1194 .

ị ứ ữ ủ ế ế ẩ ớ Nh ng liên k t này c a Ficolin­2 v i vi khu n b   c ch  hoàn toàn b i s ở ự

ệ ủ ạ ườ ệ ấ ằ ư ế hi n di n c a các lo i đ ng nh  GlcNAc, cho th y r ng các liên k t này

ượ ề ặ ủ ẩ ở đ c trung gian b i carbohydrate trên b  m t c a vi khu n.

ử ậ ườ ổ ể Là phân t ệ ủ  nh n di n c a con đ ạ ng lectin ho t hóa b  th

ạ ổ ể ườ ế ợ ớ Ficolin­2 kích ho t b  th  theo con đ ng lectin khi k t h p v i các

ươ ự ữ ư ế ặ MASP t ng t nh  MBL . Liên k t gi a Ficolin­2 (ho c MBL), MASP và

ư ứ ẫ ợ ượ ế ấ sMAP trong ph c h p v n ch a đ ể c hi u bi ặ t rõ ràng, m c dù c u trúc

ể ượ ươ ự ứ ợ ư ườ ổ t ng th  đ c coi là t ng t nh  ph c h p C1 trong con đ ổ ể   ng c  đi n

ử ủ ượ ế ớ ủ ộ ộ ồ g m m t phân t c a C1r (18­mer) đ c liên k t v i m t dimer c a C1r và

ề ặ ấ ủ ộ ớ m t dimer c a C1s. C1q có liên quan v  m t c u trúc v i MBL và ficolin vì

ứ ấ ố có vùng gi ng collagen. Serin protease C1r/C1s có c u trúc và ch c năng

ự ư ạ ọ ươ t ng t ế ớ    nh  MASP, t o thành h  MASP/C1r/C1s . Ficolin­2 liên k t v i

ắ ủ ự ươ ạ ắ MASPs và d ng c t ng n c a nó (sMAP) thông qua s  t ữ ng tác gi a vùng

ế ố ố ưở ể gi ng   y u   t tăng   tr ng   bi u   bì   (Epidermal   Growth   Factor,   EGF)   trên

ủ ạ ố ớ   MASPs/sMAP và vùng gi ng collagen c a Ficolin­2. sMAP c nh tranh v i

ế ớ ế ự ứ ạ MASP­2 liên k t v i MBL và Ficolin­2, do đó  c ch  s  ho t hóa b  th ổ ể

ứ ứ ấ ợ ở b i ph c h p lectin/MASP­2. Nghiên c u này cho th y sMAP có vai trò

ế ườ ề đi u ti t trong con đ ng lectin .

ự ự ủ ở ạ ầ S  th c bào các ch ng S. typhimurium  b i b ch c u trung tính t  l ỉ ệ

ấ ằ ớ ồ ề ậ ộ ư ộ   thu n v i n ng đ  Ficolin­2, đi u này cho th y r ng nó có vai trò nh  m t

ự ư ố ế ố y u t opsonin cho quá trình th c bào . Ngoài ra, gi ng nh  MBL, Ficolin­2

ệ ớ ế ế ự ắ ọ ế ặ liên k t đ c bi t v i các t ủ   ẫ  bào Jurkat apoptotic d n đ n s  l ng đ ng c a

ế ế ủ ề ớ ỉ C3, C4 trên các t bào này, đi u này ch  ra liên k t c a Ficolin­2 v i các t ế

ổ ể ệ ố ẽ ạ ạ bào apoptotic s  ho t hóa h  th ng b  th  . Tóm l ứ   i, Ficolin­2 có ch c

ư ử ạ ừ ậ ạ năng nh  các phân t nh n d ng và tham gia vào quá trình lo i tr vi sinh

ế ổ ể ạ ườ ậ v t và t bào apoptotic thông qua ho t hóa b  th  theo con đ ng lectin.

1.5.2. Gen FCN2 và tính đa hình gen FCN2

ơ Các đa hình đ n nucleotide (single­nucleotide polymorphism­SNP) có

ủ ơ ể ớ ể ế ệ ể ộ ễ   ạ ả th  có tác đ ng đáng k  đ n tính nh y c m c a c  th  v i các b nh nhi m

ộ ủ ứ ằ ặ ồ ổ trùng   khác   nhau   b ng   cách   thay   đ i   ch c   năng   ho c   n ng   đ   c a   các

ứ ế ặ ầ ơ Ficolin­2 trong huy t thanh ho c các c  quan. Nghiên c u ban đ u trong

ự ệ ằ ỉ ệ ớ phòng thí nghi m Garred P. ch  ra r ng có s  khác bi ề ắ ộ t l n v  s c t c trong

ề ố ượ ự ả ưở ự s  phân b  các SNPs . Nhi u SNP đ c d  đoán là có  nh h ế   ớ ng l n đ n

ứ ươ ứ ủ ch c năng c a các protein t ủ ng  ng c a chúng .

ộ ố ượ ị M t s  đa hình đã đ c xác đ nh trong vùng promoter c a ủ FCN2 (Hình

ượ ứ 1.11) . Các đa hình −986, −602 và −4 đã đ c ch ng minh là có liên quan

ụ ế ể ồ ộ ộ ộ   ế đ n n ng đ  Ficolin­2 trong huy t thanh ph  thu c vào ki u gen trong m t

ứ ơ ượ ộ ố ố s  nghiên c u , , . M t s  đa hình đ n gen đã đ ấ c quan sát th y trong trình

ủ ả ố ưở ự t mã hóa c a gen FCN2 (Hình 1.11). Chín trong s  đó  nh h ế ng đ n các

acid   amin   (Arg103Cys,   Gly117Ser,   Thr137Met,   Arg147Gln,   Arg157Gln,

ủ Ala185Thr, Thr236Met, Ala258Ser và Ala264fs). Hai SNP c a Thr236Met

ổ ế ể ượ ế ấ ầ ầ và Ala258Ser r t ph  bi n trong h u h t các qu n th  đ ề c đi u tra.

*Ngu n: theo Garred P. và cs (2009)

ơ Hình 1.11: Đa hình đ n Nucleoti d trên gen FCN2

ớ ầ ế ặ ấ ố Hai trong s  các SNP thay th  acid amin g p v i t n su t cao trong

ằ ở gen  FCN2  là Thr236Met và Ala258Ser, n m ố    exon 8 trong vùng gi ng

ặ ệ ọ Fibrinogen (fibrinogen­like, FBG) có vai trò đ c bi t quan tr ng, vì vùng

ế ệ ạ ố ị ậ gi ng Fibrinogen ch u trách nhi m nh n d ng các tác nhân . Huy t thanh t ừ

ợ ử ố ớ ủ ể ể ồ các cá th  đ ng h p t đ i v i ki u hoang dã và các đa hình c a hai acid

ặ amin Thr236Met và Ala258Ser đ ượ ủ ớ c ắ  v i GlcNAc pha r n ho c hòa tan đ ể

ề ệ ả ị ự ế ề ệ ề ự đi u tra s  khác bi t gi đ nh v  liên k t GlcNAc. S  khác bi t v  kh ả

ế ượ ữ ấ năng liên k t Ficolin­2 đã đ c quan sát th y gi a các đa hình FCN2, cho

ề ứ ấ ự ủ ể th y s  liên quan v  ch c năng c a các đa hình . Đi m đa hình Ala258Ser

ể ế ả ấ ạ ớ ơ cho th y kh  năng liên k t cao h n so v i th  hoang d i, trong khi đa hình

ự ế ả ấ ả ế Thr236Met cho th y kh  năng liên k t gi m. S  thay th  acid amin này

ả ưở ể ủ ế ổ không  nh h ng đ n quá trình oligomer hóa t ng th  c a protein. Các

ượ ổ ụ ể ủ ữ ệ ả SNPs đ c phát hi n có kh  năng gây ra nh ng thay đ i c  th  c a vùng

ả ố ưở ế ớ ố ử ế ả gi ng Fibrinogen  nh h ng đ n kh  năng liên k t v i các ph i t ệ   . Li u

ế ệ ạ ặ ả   các alen này có liên quan đ n sinh lý b nh lâm sàng và/ho c tính nh y c m

ứ ặ ộ ấ ề ầ ứ ẫ ớ ệ v i b nh v n là m t v n đ  c n nghiên c u thêm. Hai nghiên c u đ c bi ệ   t

ượ ủ ế ầ ọ đ c ti n hành đã khám phá t m quan tr ng c a các đa hình gen FCN2 liên

ậ ở ệ ế ẩ ườ ớ ễ ế ầ quan  đ n b nh ph  c u khu n xâm nh p ng i l n và nhi m trùng

ườ ấ ở ẻ ư ố ượ đ ng hô h p tr  em ,, nh ng không có m i liên quan nào đ ấ   c tìm th y.

ả ả ệ ủ ệ ể Tuy nhiên, hi u qu  b o v  c a các đa hình ặ   ệ FCN2 bi u hi n cao có m t

ộ ố ể ấ ị ộ ượ ệ ấ ố ơ trên m t s  ki u đ n b i nh t đ nh đã đ c phát hi n th y trong m i quan

ủ ệ ầ ọ ệ ế h  đ n b nh phong trên lâm sàng . Tuy nhiên, t m quan tr ng c a các phát

ứ ộ ậ ệ ẫ ậ ỏ hi n này v n đòi h i xác nh n trong các nghiên c u đ c l p.

1.6. Vai trò c a MBL, Ficolin­2 và tính đa hình gen

ủ MBL2, FCN2 trong

ế ấ ố s t xu t huy t Dengue

ố ấ ủ ế 1.6.1. Vai trò c a MBL và đa hình gen MBL2 trong s t xu t huy t

Dengue

ạ ộ Mannose binding lectin (MBL) là lectin lo i C đóng m t vai trò quan

ễ ế ả ằ ẩ ọ ị ớ   tr ng   trong   kh   năng   mi n   d ch   b m   sinh   b ng   cách   liên   k t   v i

ệ ạ ầ ộ carbohydrate trên m t lo t các m m b nh trong đó có virus Dengue. Khả

ậ ế ượ ự ệ ậ năng   nh n   bi t   cacbohydrat   đ c   th c   hi n   thông   qua   vùng   nh n   bi ế   t

ở ầ ủ ế ể cacbohydrat đ u C c a MBL. Sau khi liên k t, MBL có th  kích ho t b ạ ổ

ạ ộ ế ớ ự ế ể ặ ờ th  nh  liên k t v i MASP ho c ho t  đ ng tr c ti p nh  m t y u t ư ộ ế ố

ế ự ủ ằ ạ opsonin hóa nh m h n ch  s  lây lan c a virus. Tính đa hình trong vùng

ở ộ ủ ấ ở ườ ả ưở kh i đ ng và vùng c u trúc c a gen MBL2 ng i  nh h ế ự ng đ n s  hình

ữ ư ể ế ồ ộ thành oligomer MBL và n ng đ  protein l u hành . Do nh ng bi n th  khác

ể ế ổ ấ ế ả ầ ồ ộ nhau này, n ng đ  MBL huy t thanh có th  bi n đ i g p 1000 l n, x y ra

ể ầ ố ồ ộ ấ   ớ ầ v i t n s  khác nhau trong các qu n th  khác nhau. Do đó, n ng đ  th p

ư ế ể ể ế MBL cũng nh  các bi n th  gen ạ   MBL2 có th  liên quan đ n tăng tính nh y

ứ ộ ặ ủ ệ ấ ố ả c m và m c đ  n ng c a b nh s t xu t huy t ứ   ế Dengue. M t s  nghiên c u ộ ố

ữ ồ ứ ế ấ ố ộ đã ch ng minh m i liên quan gi a n ng đ  MBL huy t thanh th p và tính

ớ ệ ấ ố ạ ả đa hình gen MBL2 và tăng nh y c m v i b nh s t xu t huy t ế Dengue.

ủ ố ấ ế   1.6.2. Vai trò c a Ficolin­2 và đa hình gen FCN2 trong s t xu t huy t

Dengue

ố ọ Cũng gi ng MBL, Ficolin­2 cũng đóng vai trò quan tr ng trong h ệ

ơ ể ố ễ ẩ ố ị ạ ệ th ng mi n d ch b m sinh giúp c  th  ch ng l i các tác nhân gây b nh nói

chung,   virus   nói   riêng   trong   đó   có   virusDengue.   Thông   qua   vùng   gi ngố

ắ ớ ử ỏ ủ fibrinogen, Ficolin­2 g n v i các phân t carbohydrat trên v  c a virus, t ừ

ổ ể ệ ố ạ ườ ạ ộ ặ đó ho t hóa h  th ng b  th  theo con đ ự   ng lectin ho c ho t đ ng tr c

ư ộ ế ố ế ế ự ạ ti p nh  m t y u t ủ    opsonin hóa giúp trung hòa, h n ch  s  nhân lên c a

ứ ề ể ơ ỉ virus. Nhi u nghiên c u đã ch  ra các đa hình đ n nucleotide có th  làm thay

ộ ủ ứ ế ặ ặ ồ ổ đ i ch c năng ho c n ng đ  c a các Ficolin­2 trong huy t thanh ho c các

ồ ộ ể ơ c  quan , . Do đó, n ng đ  Ficolin­2 và các đa hình gen FCN2 có th  liên

ộ ặ ẹ ủ ứ ế ệ ả ạ ố ấ   quan đ n tính nh y c m và m c đ  n ng nh  c a b nh nhân s t xu t

ư ư ứ ệ ặ ậ ầ huy t ế Dengue. M c dù v y, hi n nay, g n nh  ch a có nghiên c u nào v ề

ủ ở ệ ấ FCN2 vai trò c a Ficolin­2 và các đa hình gen ế   ố  b nh nhân s t xu t huy t

ủ ứ ề Dengue. Do đó, nghiên c u v  vai trò c a Ficolin­2 và các đa hình gen

ở ệ ộ ướ ấ ớ ể FCN2 ố  b nh nhân s t xu t huy t ế Dengue  là m t h ng đi m i đ  tìm

ủ ệ ế ệ ể ấ ơ ơ ố hi u sâu h n c  ch  b nh sinh c a b nh s t xu t huy t ộ ấ   ế Dengue, m t v n

ề ể ấ ầ ậ ề ẫ đ  v n còn r t nhi u đi m c n tranh lu n.

ứ ề ủ 1.7. Tình hình nghiên c u v  vai trò c a protein MBL và Ficolin­2 và

ủ ố ệ ấ tính đa hình c a các gen ế   MBL2  và  FCN2  trong b nh s t xu t huy t

Dengue

ử ụ ự ế ộ ộ ụ   Avirutnan P. và c ng s  (2011) đã s  d ng mô hình chu t thi u h t

ủ ườ ể ộ ồ ế ổ ể b  th  và huy t thanh c a ng i có n ng đ  MBL khác nhau đ  nghiên

ủ ả ỉ ứ c u vai trò c a MBL trong trung hòa virus Dengue. Các tác gi đã ch  ra

ế ệ ả ơ ủ   MBL có kh  năng trung hòa virus và tham gia vào c  ch  b nh sinh c a

ệ b nh .

ề ơ ế ệ ứ ơ ề Shresta S. (2012) đã nghiên c u nhi u h n v  c  ch  b nh sinh trong

ư ố ỉ ấ ố s t xu t huy t ế Dengue. Cũng gi ng nh  Avirutnan, Shresta ch  ra DENV có

ổ ể ể ị ụ ự ế ủ ệ ố th  b  trung hòa thông qua MBL c a h  th ng b  th  và s  thi u h t MBL

ạ ỏ ớ ở b i tính đa hình gen ề   ả MBL2 có liên quan v i kh  năng lo i b  virus. Đi u

ẫ ớ ủ ễ ọ ỉ này ch  ra vai trò quan tr ng c a MBL trong nhi m DENV và d n t ể   i bi u

ệ ườ ợ ố ặ ấ hi n các tr ng h p s t xu t huy t ế Dengue n ng .

ứ ự ộ ố   Figueiredo  G.G. và c ng s  (2016) khi nghiên c u trên 2 nhóm s t

ữ ể ế ấ ố ố ỉ Dengue và s t xu t huy t Dengue đã ch  ra có m i liên quan gi a ki u gen

ế ể ả ộ ơ ồ ộ OO, alen O, các ki u gen đ n b i gây gi m n ng đ  MBL huy t thanh và

ộ ả ủ ế ả ữ ệ ế ấ ố s t xu t huy t ế Dengue. K t qu  này  ng h  gi thuy t nh ng b nh nhân

ể ể ể ặ ả ộ ơ ộ ồ mang ki u gen ho c ki u ki u gen đ n b i gây gi m n ng đ  MBL s ẽ

ạ ả ớ ố ấ ơ nh y c m h n v i s t xu t huy t ế Dengue .

ộ ố ứ ủ ề ặ M c dù, đã có m t s  nghiên c u v  vai trò c a MBL và đa hình gen

ố ượ ệ ấ ố MBL2  trên b nh s t xu t huy t ế Dengue. Tuy nhiên, s  l ứ   ng nghiên c u

ế ặ ạ ệ ư ể ầ còn khá h n ch , đ c bi ứ t là ch a có nghiên c u nào trên qu n th  ng ườ   i

ệ ủ Vi t Nam. Vai trò c a MBL và đa hình gen ủ   ơ ế ệ MBL2 trong c  ch  b nh sinh c a

ề ể ế ấ ầ ộ ụ   ố s t xu t huy t Dengue còn nhi u đi m c n làm rõ thêm, đây cũng là m t m c

ớ ủ ề tiêu l n c a đ  tài.

ứ ư ề ớ Khác v i MBL, ch a có nghiên c u nào v  vai trò c a ủ Ficolin­2 và tính

ơ ế ệ ủ ệ ấ ố ủ đa hình c a các gen ế   FCN2 trong c  ch  b nh sinh c a b nh s t xu t huy t

ướ ố ế ả Dengue c  trong n c và qu c t . Do đó, nghiên c u v ứ ề vai trò c a ủ Ficolin­

ủ ế ệ ủ ệ ơ 2 và tính đa hình c a các gen ố   FCN2 trong c  ch  b nh sinh c a b nh s t

ự ễ ấ ọ ớ xu t huy t ế Dengue là có tính m i, có ý nghĩa khoa h c và th c ti n.

Ố ƯỢ ƯƠ Ứ Đ I T NG VÀ PH NG PHÁP NGHIÊN C U

ố ượ ứ 2.1. Đ i t ng nghiên c u

ố ượ ứ ứ 2.1.1. Đ i t ng nghiên c u: Chia làm 2 nhóm nghiên c u

ậ ạ ệ ề ễ ệ ­ Nhóm b nh: 279 b nh nhân thu th p t ệ   i Khoa Truy n nhi m, B nh

ệ ừ ế vi n Quân Y 103 t tháng 11 năm 2017 đ n tháng 1 năm 2018 chia làm 2

nhóm nh :ỏ

ệ + Nhóm b nh nhân s t ấ ố  xu t huy t ế  Dengue (n = 172).

ệ ả ấ ệ ấ ố + Nhóm b nh nhân s t xu t huy t ế Dengue có d u hi u c nh báo (n =

107).

ố ượ ữ ườ ế ỏ ứ ­ Nhóm ch ng: 200 đ i t ng là nh ng ng ạ   i hi n máu kh e m nh

ứ ậ ấ ị ồ đ ng ý tham gia nghiên c u thu th p trong mùa d ch xu t huy t ế Dengue ở

ệ ạ ế ọ ề ệ Vi t Nam tháng 8 năm 2018 t ệ   i Khoa Huy t h c Truy n máu, B nh vi n

Quân Y 103.

ọ ệ ẩ ự 2.1.2. Tiêu chu n l a ch n b nh nhân

ẩ ẩ 2.1.2.1. Tiêu chu n ch n đoán SXHD

ẩ ẩ ủ ộ Ch n đoán SXHD theo tiêu chu n c a B  Y t ế ệ  Vi t Nam năm 2011 .

* Lâm sàng

ố ấ ố ừ ễ ờ ­ S t c p di n, th i gian s t t 2 ­ 7 ngày.

ế ấ ườ ủ ứ ệ ả ­ Xu t huy t: th ng x y ra vào ngày th  2 ­ 3 c a b nh d ướ   i

ề nhi u hình thái:

ệ ươ ắ d + Nghi m pháp dây th t ng tính.

ế ự ấ ở ặ ạ + Xu t huy t t nhiên da ho c niêm m c.

­ Gan to

ậ * C n lâm sàng

ả ạ ầ ­ B ch c u gi m.

ể ầ ả ­ Ti u c u gi m ≤ 100G/l.

ừ ở ớ ườ ặ ằ ­ HCT tăng t 20% tr  lên so v i bình th ứ   ng ho c có b ng ch ng

ạ ấ tăng tính th m thành m ch rõ.

ử ụ ệ ế ẩ ằ ọ ị ­ Ch n đoán xác đ nh b ng xét nghi m huy t thanh h c: S  d ng k ỹ

ủ ự ệ ậ ế thu t   ELISA   phát   hi n   tr c   ti p   kháng   nguyên   NS1   c a   virus Dengue.

ể ặ ệ ượ ệ ỹ Kháng   th   đ c   hi u   kháng   DENV­IgM   đ ậ   ằ c   phát   hi n   b ng   k   thu t

ườ ệ ợ MAC­ELISA. Trong tr ng h p b nh nhân DENV­NS1 âm tính, có DENV­

ươ ủ ố ế ợ ứ ệ ể ớ IgM d ấ   ng tính k t h p v i tri u ch ng lâm sàng đi n hình c a s t xu t

ế ố ị ẽ ẫ ượ ư huy t và s ng trong vùng đang có d ch SXHD l u hành s  v n đ ọ c ch n vào

ứ ố ượ đ i t ng nghiên c u.

ễ ị * D ch t

ư ả ị ở ị ươ ư ị D ch x y ra vào mùa m a, nóng, đ a ph ng có d ch SXHD l u hành.

ứ ộ ẩ 2.1.2.2. Ch n đoán m c đ  SXHD

ẩ ủ ộ Theo tiêu chu n c a B  Y t ế ệ  Vi t Nam năm 2011 .

ố ấ * S t xu t huy t ế Dengue:

ụ ừ ố ộ ộ ệ ể ­ Lâm sàng: s t cao đ t ng t liên t c t ấ    2 ­ 7 ngày, bi u hi n xu t

ứ ế ế ầ ồ ơ huy t, nh c đ u, chán ăn, bu n nôn, da xung huy t, phát ban, đau c , đau

ứ ắ ớ ố kh p, nh c hai h c m t.

ậ ườ ệ ể ­ C n lâm sàng: HCT bình th ặ   ng (không có bi u hi n cô máu) ho c

ố ượ ể ườ ố ượ ả ặ ạ tăng,   s   l ầ ng   ti u   c u   bình   th ng   ho c   gi m,   s   l ầ   ng   b ch   c u

ườ th ả ng gi m.

ệ ả ố ấ * S t xu t huy t ấ ế Dengue có d u hi u c nh báo

ủ ứ ệ ấ ồ ệ   Bao g m các tri u ch ng lâm sàng c a SXHD, kèm theo các d u hi u

ả c nh báo:

ừ ừ ậ ­ V t vã, l đ , li bì.

ặ ấ ụ ­ Đau b ng vùng gan ho c  n đau vùng gan.

­ Gan to > 2cm d ướ ờ ườ i b  s n.

­ Nôn nhi u.ề

ạ ấ ế ­ Xu t huy t niêm m c.

ể ­ Ti u ít.

ể ầ ệ ả ­ Xét nghi m máu: HCT tăng cao, ti u c u gi m nhanh chóng.

ấ ặ ố ườ ệ ộ ế * S t xu t huy t Dengue n ng: ả x y ra khi ng i b nh có m t trong

ể ệ các bi u hi n sau:

ố ố ấ ấ ầ ườ ả ­ S c s t xu t huy t ế Dengue: suy tu n hoàn c p th ng x y ra vào

ứ ứ ư ậ ứ ủ ứ ệ ệ ặ ngày th  3­7 c a b nh, có các tri u ch ng nh  v t vã, b t r t ho c li bì,

ặ ụ ẹ ế ạ ầ ẩ ạ ỏ ạ l nh đ u chi, da l nh  m, m ch nhanh nh , huy t áp k t ho c t ế t huy t áp

ặ ượ ể ế ho c không đo đ c huy t áp, ti u ít.

ế ặ ấ ấ ả ặ ặ ế   ­ Xu t huy t n ng: ch y máu cam n ng, rong kinh n ng, xu t huy t

ế ườ ề ầ ấ ơ ộ ạ ườ trong c  và ph n m m, xu t huy t đ ng tiêu hóa và n i t ng, th ng kèm

ể ể ế ặ ạ ả ố ầ theo tình tr ng s c n ng, gi m ti u c u, thi u oxy mô và toan chuy n hóa

ể ẫ ủ ạ ế ặ ạ ộ có th  d n đ n suy đa ph  t ng và đông máu n i m ch n ng.

ể ặ ạ ặ ấ ­ Suy t ng n ng: có th  g p suy gan c p (enzym gan GOT, GPT ≥

ậ ấ ể ế ạ ấ ố ố 1000 U/L), suy th n c p, r i lo n tri giác (s t xu t huy t th  não), viêm c ơ

ặ ơ ứ tim, suy tim, ho c suy ch c năng các c  quan khác…

ạ ừ ẩ 2.1.3. Tiêu chu n lo i tr

ệ ệ ạ ắ            ­ B nh nhân m c các b nh m n tính:

ệ ế ề ệ ư            + Các b nh v  máu nh  thi u máu, b nh máu ác tính.

ẩ ệ            + Các b nh b m sinh.

ư ế ế ể ệ ả ấ ấ ể               + Các b nh có th  gây xu t huy t nh : xu t huy t do gi m ti u

ệ ạ ỏ ế ệ ầ c u, b nh Hemophili, loét d  dày, s i ti ệ   ư ậ t ni u, ung th  th n, các b nh

ở ụ ữ ệ ề rong kinh ph  n , b nh v  gan….

ệ ượ ẩ ấ ố ị ế Dengue ­ B nh nhân đ c ch n đoán xác đ nh là s t xu t huy t

ư ễ ệ ễ ặ ộ nh ng có b i nhi m ho c các b nh nhi m trùng kèm theo.

ứ ệ ồ ­ Các b nh nhân không đ ng ý tham gia nghiên c u.

ươ ứ 2.2. Ph ng pháp nghiên c u

ế ế ứ 2.2.1. Thi t k  nghiên c u

ươ ứ ả ắ ứ Ph ng pháp nghiên c u: Mô t ố  c t ngang, có đ i ch ng so sánh.

ơ ồ ứ S  đ  nghiên c u

ọ ẫ 2.2.2. Cách ch n m u

ỡ ẫ ự ứ ướ ượ ộ ỷ ệ Tính c  m u d a trên công th c c l ng m t t l :

Trong đó:

ố ủ ướ ượ ị ố ậ ộ ứ ộ Z: là tr  s  tùy thu c vào m c đ  tin c y mong mu n c a c l ng,

α ứ ậ ố ả m c tin c y mong mu n là 95%, = 0,05, tra b ng ta có Z = 1,96.

ệ ủ ể ế ấ ấ ầ P: là t n su t xu t hi n c a alen hi m, trong các đi m đa hình trên

ể ọ gen  MBL2  và  FCN2  ch n   đi m   đa   hình   ­4 A>G  trên   vùng   promoter   gen

ệ ấ ầ ấ ấ FCN2 có t n su t xu t hi n alen hi m ấ ớ ế G th p nh t v i p = 0,06 , .

ệ ố ộ ố d: đ  chính xác tuy t đ i mong mu n (confident limit around the point

ườ ấ estimate), th ng l y = 0.05 (5%)

ứ ượ ứ Thay vào công th c tính đ c n = 87, trong nghiên c u này chúng tôi

ỡ ẫ ứ ẫ ẫ ươ ọ ệ ấ l y c  m u là 279 m u b nh và 200 m u ch ng. Ph ẫ   ng pháp ch n m u

ủ ố ệ ệ ẫ ậ thu n ti n, ng u nhiên 279 b nh nhân m c ấ ắ s t xu t huy t ế Dengue đ  tiêu

ứ ẩ ố ượ ữ ườ ế chu n tham gia nghiên c u và 200 đ i t ng là nh ng ng i hi n máu

ỏ kh e m nh ạ  làm nhóm ch ng.ứ

ươ ứ ệ 2.2.3. Các ph ng ti n nghiên c u

ủ ả ộ ấ   ­ B  kit ELISA Human Ficolin­2 mã HK336­02 c a nhà s n xu t

ể ị ượ Hycult Biotech đ  đ nh l ng protein Ficolin­2 (Hình 2.2).

ộ ­   B   kit   Human   Complement   Magnetic   Bead   Panel   1   mã

ể ị ủ ả ấ ượ HCMP1MAG­19K c a nhà s n xu t Merck  đ  đ nh l ng protein MBL

(Hình 2.4).

ủ ả ộ ấ   ­   B   kit   QIAamp   DNA   whole   blood   mini   kit   c a   nhà   s n   xu t

ể ế ừ ầ QIAGEN đ  tách chi t ADN t máu toàn ph n.

ấ ở Thermo Scientific  và các c pặ

­ MasterMix mã K0171 s n xu t b i

ả ứ ồ m i nhân gen cho ph n  ng nhân gen FCN2 và MBL2.

ậ ộ ấ ở ả ­ Máy đo m t đ  quang ở ướ  b c sóng 450 nm s n xu t b i Diagnostic

ể ị ượ Automation, Inc đ  đ nh l ng Ficolin­2.

ề ệ ầ ố EMD ­   H   th ng   Luminex®   100/200™   và   ph n   m m   phân   tích

ấ ở ậ ể ị ả Millipore’s MILLIPLEX® MAP  s n xu t b i t p đoàn LUMINEX đ  đ nh

ế ượ l ng MBL huy t thanh (Hình 2.1; Hình 2.3).

ố ế ặ ­ Máy ly tâm cao t c, máy PCR: tách chi ệ   t ADN, nhân gen đ c hi u

ạ ẩ ả FCN2 và MBL2, tinh s ch s n ph m PCR .

ả ự ả ự ể ­  Máy gi i trình t Sanger: gi i trình t gen FCN2 và MBL2 đ  xác

ị đ nh tính đa hình.

ể ề ầ ọ ự ể ­ Các ph n m m tin sinh h c đ  phân tích trình t và ơ   ki u gen đ n

b iộ .

ướ ế 2.2.4. Các b c ti n hành

ề ệ ệ ậ ạ ề Các b nh nhân nh p vi n đi u tr ị SXHD  t ễ   i Khoa Truy n nhi m,

ệ ệ ừ ế B nh vi n Quân Y 103 t tháng 11 năm 2017 đ n tháng 1 năm 2018, có đ ủ

ứ ẩ ượ ệ ậ tiêu chu n tham gia nghiên c u đ ố   c thu th p vào nhóm b nh. Nhóm đ i

ữ ứ ồ ườ ế ạ ỏ ượ ậ ị ch ng g m nh ng ng i hi n máu kh e m nh đ c thu th p vào mùa d ch

SXHD tháng 8 năm 2018.

ố ệ ủ ậ ọ ị ễ ọ ­ Thu th p các s  li u nhân ch ng h c, d ch t ứ ộ ệ  h c, m c đ  b nh và

ủ ệ ỉ ố ế ậ ấ ố các ch  s  lâm sàng, c n lâm sàng c a b nh nhân s t xu t huy t Dengue t ừ

ệ ề ồ ị ngu n b nh án đi u tr .

ủ ệ ậ ẫ ấ ố ế Dengue ­ Thu th p các m u máu c a các b nh nhân s t xu t huy t

ạ ệ ể ờ ườ ế ỏ ồ t ậ i th i đi m nh p vi n và ng ạ i hi n máu kh e m nh đ ng ý tham gia

ứ ạ ế ể ậ ẫ ờ ượ nghiên c u t i th i đi m hi n máu. Các m u máu thu th p đ c ly tâm

ậ ở ố ể ộ ngay sau khi thu th p ế    t c đ  2000 vòng/phút trong 5 phút đ  tách huy t

o

ế ươ ế ầ ượ ả ươ t ng. Huy t t ng và huy t c u sau khi tách đ ả c b o qu n trong t ủ

ớ ử ụ ạ l nh ­80 C cho t i khi s  d ng.

ượ ế ươ ẫ ị ­ Đ nh l ng MBL, Ficolin­2 trong các m u huy t t ng.

ả ự ứ ệ ẫ ­ Gi i trình t gen MBL2; FCN2 các m u nhóm b nh và nhóm ch ng.

ở ứ ­ Phân tích tính đa hình gen MBL2; FCN2 các nhóm nghiên c u.

ữ ồ ố ộ ớ ­ Phân tích m i liên quan gi a n ng đ  MBL, Ficolins­2 v i m c đ ứ ộ

ộ ố ỉ ố ậ ệ b nh và m t s  ch  s  lâm sàng, c n lâm sàng.

ữ ể ố ­ Phân tích m i liên quan gi a các đi m đa hình gen FCN2 và MBL2

ộ ố ỉ ố ứ ộ ệ ậ ớ ớ v i v i m c đ  b nh và m t s  ch  s  lâm sàng, c n lâm sàng.

ế ậ ­ K t lu n.

ứ ộ 2.3. N i dung nghiên c u

ề ị ỉ ễ 2.3.1. Ch  tiêu v  d ch t

ộ ố ế ố ị ể ễ ế ấ ố Tìm hi u m t s  y u t d ch t ế   ệ  có liên quan đ n b nh s t xu t huy t

ể ệ ậ Dengue đ  khái quát lên mô hình b nh t ứ t trong nghiên c u, trong đó chú ý

ế ố ế đ n các y u t sau:

­ Tu i: đ  tu i cao nh t, th p nh t, tu i trung bình.

ộ ổ ấ ấ ấ ổ ổ

­ Gi

ớ ữ i: Nam, N .

­ Ngày kh i phát t

ở ạ ể ể ậ ậ ẫ ờ ờ ệ   i th i đi m thu th p m u máu (th i đi m nh p vi n):

ừ ứ ế ệ ệ ấ ẫ ậ ờ Tính th i gian t ngày xu t hi n tri u ch ng đ n ngày thu th p m u máu

ệ ậ (ngày nh p vi n).

ề ậ ỉ 2.3.2. Ch  tiêu v  lâm sàng, c n lâm sàng

ủ ứ ệ ẩ ượ Các b nh nhân có đ  các tiêu chu n nghiên c u đ c khám hàng

ứ ệ ệ ậ ngày và theo dõi các tri u ch ng và xét nghi m c n lâm sàng sau:

ế ấ ấ ệ * Các d u hi u xu t huy t:

ắ ươ ệ + Nghi m pháp dây th t d ng tính

ế ự ấ + Xu t huy t t nhiên (XHTN)

ượ ứ ế ạ ế ọ ệ ệ * Công th c máu: Đ c ti n hành t i khoa Huy t h c, B nh vi n Quân y

ế ọ ự ộ ỉ ố ườ 103, trên máy huy t h c t đ ng (XN 1000). Các ch  s  bình th ự ng d a vào

ế ọ ỉ ố ườ ệ ủ ạ ỗ “Các ch  s  huy t h c ng i Vi t Nam giai đo n 1995 ­ 2000” c a Đ  Trung

ế ệ ấ ả ừ ẫ ẫ ấ ị Ph n .ấ  L y k t qu  xét nghi m t ờ  m u máu cùng th i gian l y m u đ nh

ượ l ng MBL và Ficolin­2.

ứ ế ả ượ ấ ớ K t qu  công th c máu đ ẫ   c ghi chép cùng ngày v i ngày l y m u

ệ ị ượ ầ ấ làm xét nghi m đ nh l ặ ng MBL và Ficolin­2, ho c ngày g n nh t có làm

ứ ệ xét nghi m công th c máu.

ố ượ ầ ồ + S  l ứ ộ ng h ng c u: Chia ra các m c đ :

(cid:0) ườ ữ Bình th ng: Nam 4,3­5,8 T/l, N  3,9­5,4 T/l

(cid:0) ữ ả Gi m: Nam <  4,3 T/l, N  <  3,9 T/l

(cid:0) ữ Tăng: Nam >  5,8 T/l, N  >  5,4 T/l

ố ượ ầ ạ + S  l ứ ộ ng b ch c u: chia ra các m c đ :

(cid:0) ườ Bình th ng: 4­12 G/l

(cid:0) ả Gi m: <  4 G/l

(cid:0) ạ ầ  Tăng b ch c u: >  12 G/l

ố ượ ể ườ ố ượ ể ầ + S  l ầ ng ti u c u: bình th ng: s  l ữ ng ti u c u N : 148 ­ 400 G/l;

ừ ể ầ ả ả ể   Nam: 141 ­ 385 G/l. T  100­150 G/l là theo dõi gi m ti u c u. Gi m ti u

ứ ứ ứ ầ c u có ý nghĩa khi < 100 G/l, chia thành các m c: M c <  50G/l;M c 50­80

ứ G/l; M c >  80 G/l

ứ ộ + Hematocrit: chia ra các m c đ :

(cid:0) ỏ ơ Nh  h n 0,38 l/l

(cid:0) ườ Bình th ng: 0,38­0,5 l/l

(cid:0) ừ ở T  0,5 l/l tr  lên

­ Sinh hoá máu

ệ ạ ệ ệ Làm xét nghi m t i Khoa sinh hóa B nh vi n Quân y 103 trên h ệ

ố ự ộ th ng máy hóa sinh t đ ng hoàn toàn Olympus AU640, AU 5800. Giá tr ị

ườ ử ụ ủ ệ ấ bình th ễ   ng l y theo “Xét nghi m s  d ng trong lâm sàng” c a Nguy n

ử ươ ế ạ Th  Khánh và Ph m T  D ng .

­ Vi sinh v tậ

ệ ệ Các   xét   nghi m   phát   hi n   DENV­NS1,   DENV­IgM;   DENV­IgG

ượ ự ằ ươ ử ụ ộ đ ệ c th c hi n b ng ph ng pháp ELISA s  d ng b  kít AccuDiag™

Dengue   NS1   Antigen   ELISA   Kit,   AccuDiag™   Dengue   IgM   ELISA   Kit,

ủ AccuDiag™ Dengue IgG ELISA Kit c a hãng Diagnostic Automation. Các

ướ ự ệ ướ ẫ ủ ả ấ b c th c hi n theo quy trình h ng d n c a nhà s n xu t đi kèm v i b ớ ộ

kít.

ồ ộ ế ị 2.3.3. Xác đ nh n ng đ  Ficolins­2 và MBL  trong huy t thanh

ồ ộ ị 2.3.3.1. Xác đ nh n ng đ  protein Ficolin­2

ế ớ ậ ấ ụ ự ễ ỹ ị ELISA là k  thu t h p th  mi n d ch liên k t v i enzym d a trên

ự ế ợ ữ ệ ắ ặ ể   nguyên t c chung là s  k t h p đ c hi u gi a kháng nguyên và kháng th ,

ể ượ ấ ắ ơ ộ ớ trong đó kháng th  đ c g n v i m t enzym. Khi cho thêm c  ch t thích

ơ ấ ẽ ủ ả ứ ấ ộ ợ h p vào ph n  ng, enzym s  th y phân c  ch t thành m t ch t có màu. S ự

ứ ệ ấ ỏ ả ứ ữ ệ ặ ả xu t hi n màu ch ng t đã x y ra ph n  ng đ c hi u gi a kháng nguyên

ậ ộ ẽ ế ượ ệ ể ớ v i kháng th . Thông qua vi c đo m t đ  quang s  bi t đ ồ c n ng đ ộ

ể ầ ệ kháng nguyên hay kháng th  c n phát hi n.

ứ ử ụ ươ Trong   nghiên   c u   này   chúng   tôi   s d ng   ph ng   pháp   ELISA   ­

ượ ấ ộ ượ Sandwich. Các khay đĩa microelisa đ c cung c p trong b  kít đã đ c ph ủ

ể ặ ệ ạ ẫ ẩ ặ ộ ớ ẫ   m t lo i kháng th  đ c hi u v i Ficolin­2. Cho các m u chu n ho c m u

ẽ ế ợ ử ủ ế ợ ớ   th  vào các gi ng c a khay đĩa microelisa thích h p, chúng s  k t h p v i

ể ặ ệ ể ộ ợ ớ kháng th  đ c hi u. Sau đó, cho thêm m t kháng th  liên h p v i enzym

ố ớ ủ ế ệ ủ ỗ ặ đ c hi u đ i v i Ficolin­2 vào m i gi ng c a khay đĩa microelisa và .

ử ạ ầ ự ấ ơ ị R a s ch các thành ph n t do. Thêm dung d ch c  ch t (tetramethyl

ữ ứ ế ế ỗ ỉ benzidine) vào m i gi ng, ch  nh ng gi ng ch a Ficolin­2 và kháng th ể

ệ ợ ớ ớ ấ ủ c a nó liên h p v i enzym m i xu t hi n màu xanh, sau khi thêm dung

ả ứ ữ ừ ế ể ị d ch d ng ph n  ng (stop solution) nh ng gi ng này chuy n sang màu

ỉ ệ ị ậ ộ vàng. Đo m t đ  quang (OD) ở ướ  b c sóng 450 nm. Giá tr  OD t  l ậ    thu n

ộ ủ ẫ ộ ằ   ồ ớ ồ v i n ng đ  c a Ficolin­2. Tính n ng đ  Ficolin­2 trong các m u b ng

ớ ườ ẫ ự ủ cách so sánh OD c a các m u v i đ ẩ ng cong chu n d a trên ph ươ   ng

ườ ẩ ượ ậ trình đ ng chu n đ c l p.

*Ngu n: B  môn Sinh lý b nh – H c vi n Quân y

ậ ộ ở ướ  b c sóng 450 nm Hình 2.1: Máy đo m t đ  quang

ồ ộ ượ ượ ằ ộ ­   N ng   đ   protein   Ficolin­2   đ ị c   đ nh   l ng   b ngb   kít:   ELISA

ấ ả ủ Human Ficolin­2 mã HK336­02 c a nhà s n xu t Hycult Biotech.

*Ngu n: B  môn Sinh lý b nh – H c vi n Quân y

Hình 2.2: B  kít ộ ELISA Human Ficolin­2 (Hycult Biotech) ọ ộ

ị ượ ồ ướ ­ Quy trình đ nh l ng Ficolin­2 g m các b ư c nh  sau:

ơ ồ ế ẫ ị 1. Cho 100 ul dung d ch Standard; m u vào gi ng theo s  đ  nghiên

ế ế ầ ạ ủ ặ   ứ c u tránh ch m đ u côn vào thành và đáy gi ng; gián mi ng dính ph  m t;

oC.

ủ 1 gi ờ ở 37

ỗ ầ ử ử ầ ằ ị 2. R a 4 l n, m i l n 200 ul b ng dung d ch r a 1X.

ế ỗ 3. Cho 100 ul biotinylated tracer antibody đã pha loãng vào m i gi ng;

oC.

ủ 1 gi ờ ở 25

ỗ ầ ử ử ầ ằ ị 4. R a 4 l n, m i l n 200 ul b ng dung d ch r a 1X.

ế ỗ 5. Cho 100 ul streptavidin­peroxidase đã pha loãng vào m i gi ng; ủ    1

oC.

gi ờ ở 25

ỗ ầ ử ử ầ ằ ị 6. R a 4 l n, m i l n 200 ul b ng dung d ch r a 1X.

oC, có th

ế ỗ ủ ở ể ủ 7. Cho 100 ul TMB vào m i gi ng; 30 phút 25 ắ    ng n

ặ ờ ự ế ế ấ ạ ơ h n n u th y lên màu m nh, tránh ánh sáng m t tr i tr c ti p.

ế ọ ỗ 8. Cho 100 ul Stop Solution vào m i gi ng; đ c OD trong vòng 30

phút ở ướ  b c sóng 450 nm.

ộ ị ồ 2.3.3.2. Xác đ nh n ng đ  protein MBL

ế ộ ồ ượ ượ N ng đ  protein MBL trong huy t thanh đ ị c đ nh l ằ ng b ng h ệ

ầ ố th ng Luminex® 100/200™ và ph n m m ề EMD Millipore’s MILLIPLEX®

ỳ ạ ệ ử ệ ộ ộ MAP (Hoa K ) t i labo b nh lý phân t ọ    thu c B  môn Sinh lý b nh – H c

ệ vi n Quân y.

ầ ị ng mi n d ch Luminex Hình 2.3: H  th ng và ph n m m đ nh l ộ ệ ố ồ ượ ọ ễ ị ề *Ngu n: B  môn Sinh lý b nh – H c vi n Quân y

ủ ệ ố ạ ộ ­ Nguyên lý ho t đ ng c a h  th ng Luminex® 100/200™: Luminex®

ạ ộ ự ệ ệ   100/200™ ho t đ ng d a trên công ngh  Luminex® xMAP là xét nghi m

ề ặ ủ ễ ị mi n d ch trên b  m t c a các h t t ạ ừ ượ  đ c mã hóa màu fluorescent ­ các vi

ạ h t MagPlex®.

ử ụ ệ + Luminex® 100/200™ s  d ng các công ngh  mã hóa màu bên trong

ạ ớ ấ ồ ộ ộ cho các vi h t v i hai ch t nhu m fluorescent. Thông qua n ng đ  chính xác

ộ ạ ừ ấ ộ ệ ồ ủ c a các ch t nhu m này, các b  h t t có màu riêng bi ạ   t g m 500 vi h t

ạ ừ ặ ượ ạ polystyrene 5,6µm ho c 80 vi h t t 6,45 µm đ ỗ c t o ra, m i vi h t đ ạ ượ   c

ủ ở ể ặ ệ ượ bao ph  b i kháng th  đ c hi u đ c biotin hóa.

ả ứ ỗ ợ ượ ủ ớ ặ + H n h p ph n  ng sau đó đ ợ  v i c p liên h p Streptavidine – c

ử ề ặ ể ạ ỗ PE, phân t ả ứ  thông báo, đ  hoàn thành ph n  ng trên b  m t m i vi h t.

ạ ượ ỗ ệ ế ả ị ượ + M i vi h t đ c xác đ nh và k t qu  xét nghi m đ ị c đ nh l ượ   ng

ệ ượ ế ợ ự d a trên tín hi u màu fluorescent thu đ ữ ệ   c. EMD Millipore k t h p d  li u

ạ ượ ủ ề ầ ả ớ ả dòng ch y đ t đ c c a ph n m m Luminex® Xponent v i kh  năng phân

ứ ạ ủ ề ầ tích ph c t p c a ph n m m phân tích MILLIPLEX®5.1.

.

ộ ồ ượ ượ ằ ­   N ng   đ   protein   MBL   đ ị c   đ nh   l ộ ng   b ng   b   kít:   Human

ủ Complement Magnetic Bead Panel 1 mã HCMP1MAG­19Kc a Merck

*Ngu n: B  môn Sinh lý b nh – H c vi n Quân y

Hình 2.4: B  kít ộ Human Complement Magnetic Bead Panel 1 (Merck). ọ ồ

­Quy trình th c hi n vi c đ nh l

ệ ị ự ệ ượ ồ ướ ng MBL g m các b ư c nh  sau:

ủ ử ệ ệ ấ ỗ ộ   ế 1.L y 200 µl đ m r a vào m i gi ng c a đĩa xét nghi m. Dán và tr n

oC).

ắ ở ệ ộ trên máy l c trong 10 phút nhi t đ  phòng (20­25

ổ ỏ ệ ạ ỏ ấ ả ượ ử 2.Đ  b  đ m r a và lo i b  t t c  l ng còn th a t ừ ừ ấ ả  t t c  các

ế ằ ố ượ ẹ ậ ấ ầ gi ng b ng cách d c ng c đĩa và đ p nh  trên khăn th m vài l n.

ứ ế ấ ẩ ẫ ỗ ặ 3.Thêm 25 µl m i ch t chu n ho c m u ch ng vào các gi ng phù

ả ứ ệ ượ ẩ ồ ợ h p. Đ m ph n  ng đ ộ c dùng là n ng đ  chu n 0 ng/ml.

ệ ế ẫ ả ứ 4.Thêm 25 µl đ m ph n  ng vào các gi ng m u.

5.Thêm 25 µl dung d ch pha loãng chu n vào gi ng n n (background),

ế ề ẩ ị

ứ ế ẩ các gi ng chu n và ch ng.

ế ế ầ ươ ứ 6.Thêm 25 µl huy t thanh đã pha loãng 200 l n vào các gi ng t ng  ng.

7. Tr n l

ộ ọ ỗ ợ ạ ừ ế ộ h n h p và thêm 25 µl các h t t ỗ  đã tr n vào m i gi ng (chú

ạ ừ ắ ọ ạ ừ ố ể ắ ý: trong su t quá trình thêm h t t , l c l h t t ắ    ng t quãng đ  tránh l ng

ạ ừ ố ướ ọ đ ng h t t xu ng d i).

ọ ạ ằ ằ ủ ế 8.Dán đĩa b ng mi ng dán đĩa. B c l i đĩa b ng lá nhôm và trên máy

ế ở ệ ộ ộ ắ l c qua đêm (16­18 ti ng) nhi t đ  2­8 đ  C.

ổ ỏ ử ẹ ế ầ ị ầ   9.Nh  nhàng đ  b  các d ch trong gi ng và r a đĩa 3 l n theo ph n

ướ h ẫ ử ng d n r a đĩa.

10.Thêm 50 µl các kháng th  phát hi n vào m i gi ng (đ  các l

ể ệ ế ể ỗ ọ ự    đ ng

ể ấ ở ệ ộ ướ ử ụ kháng th  này  m lên nhi t đ  phòng tr c khi s  d ng)

11.Dán và b c đĩa b ng lá nhôm và

ằ ọ ủ ế ở ắ trên máy l c trong 1 ti ng nhi ệ   t

ộ ộ đ  phòng (20­25 đ  C).

12.Thêm 50 µl Streptavidin­Phycoerythrin vào m i gi ng có ch a 50 µl

ứ ế ỗ

ệ ể kháng th  phát hi n.

13.  Dán, b c đĩa l

ọ ạ ằ ủ ắ i b ng lá nhôm và trên máy l c trong 30 phút ở

ệ ộ nhi t đ  phòng.

14.Nh  nhàng b  đi các d ch và r a đĩa 3 l n theo ph n h

ầ ướ ử ẹ ầ ỏ ị ẫ ử   ng d n r a

đĩa.

15.Thêm 150 µl dung d ch t

ị ả ẫ ấ ả ế i m u (Sheath) vào t ắ   t c  các gi ng, l c

ắ trên máy l c trong 5 phút đ  tr n đ u h t t ể ộ ề ạ ừ .

ệ ố ạ ớ   16.Ch y đĩa trên h  th ng Luminex 200TM, HTS, FLEXMAP 3D v i

ề ầ ph n m m Xponent.

ị 2.2.3.3. Xác đ nh tính đa hình các gen FCN2 và MBL2.

ả ằ ươ ­ Kh o sát tính đa hình các gen FCN2  và  MBL2  b ng ph ng pháp

ả ự ồ ặ ự ệ ế ặ ạ ọ gi i trình t ạ    gen: l a ch n các c p m i đ c hi u và khu ch đ i các đo n

ằ ứ ướ DNA n m trong gen FCN2 và MBL2. Các nghiên c u tr ề c đây v  tính đa

ả ỉ ưở ế ộ hình gen FCN2 và MBL2 đã ch  ra các đa hình  nh h ồ ng đ n n ng đ  cũng

ư ủ ạ ừ ế nh  ho t tính c a protein MBL và Ficolin­2 t đó liên quan đ n tăng tính

ủ ể ệ ả ạ ặ ớ ệ nh y c m c a các cá th  mang chúng v i các b nh lý đ c bi ệ t là b nh lý

ủ ế ở ễ ề ủ ậ truy n   nhi m   t p   trung   ch   y u vùng   promotor   và   Exon   1   c a   gen

ủ MBL2 , và vùng promotor và Exon 7, Exon 8 c a gen FCN2 , . Do đó trong

ứ ậ nghiên c u này chúng tôi cũng t p trung đánh giá tính đa hình gen FCN2 và

ạ ự ồ ặ ặ ả MBL2  t i các vùng này .  Trình t ệ  các c p m i đ c hi u tham kh o trong

ứ ủ nghiên c u c a Tong H.V. và cs , :

Trình tự

Tên c pặ   m iồ

ả ự ồ ặ ặ ệ  các c p m i đ c hi u B ng 2. 1: Trình t

cướ   Kích th ẩ ả s n ph m

FCN2

Nhân đo n promoter gen

FCN2.Pro.F

5’­ATT GAA GGA AAA TCC GAT GGG­3’

FCN2.Pro.R

5’­GAA GCC ACC AAT CAC GAA G­3’

FCN2

Nhân đo n exon 7, intron 7 và exon 8 gen

EX7.F

5’­CCA GCT CCC ATG TCT AAA GG­3’

1278 bp

EX7.R

5’­TTA CAA ACC GTA GGG CCA AG­3’

MBL2

Nhân đo n promoter gen

MBL.pro.F

5’­GGCCAACGTAGTAAGAAATTTCCAGAGA­3’

1132 bp

696 bp

MBL.pro.R

5’­GAGGGAGTGATGGAAACAGGGACA­3’

MBL2

Nhân đo n exon 1 gen

MBL.EX1.F

5’­GTGGCAGCGTCTTACTCAGAAAC­3’

MBL.EX1.R 5’­TGGGCTGGCAAGACAACTATTAG­3’

343bp

ầ ả ứ ­Thành ph n ph n  ng PCR nhân gen:

ướ Master mix: 12,5; primers (10pmol/μl): 0,5μl; n c deion: 7 μl; m u:ẫ

ể ổ 5 μl, t ng th  tích 25 μl.

ả ứ ệ ­Chu trình nhi

ủ t ph n  ng PCR:             + nhân vùng promoter, exon 7, exon 8 c a gen FCN2: 95ºC trong

5phút; 40 chu kì   94ºC trong 30 giây, 56ºC trong 30 giây và 72ºC trong 30

ố ỗ ổ ị ở giây;  n đ nh chu i cu i cùng 72ºC trong 5 phút.

ủ + nhân vùng promoter, exon 1 c a gen MBL2:  94ºC trong 5 phút; 35

chu kì 94ºC trong 30 giây, 68ºC trong 30 giây và 72ºC trong 1 phút 30 giây;

ổ ố ị ở ỗ n đ nh chu i cu i cùng 72ºC trong 2 phút.

ạ ả ằ ẩ ­ Tinh s ch các s n ph m PCR b ng kít Exo­SAP­IT.

ả ẩ ạ ượ ả ự ử ụ ­ S n ph m PCR sau tinh s ch đ c gi i trình t Sanger s  d ng kit

ệ ả ABI 3130XL.   BigDye™ Terminator v1.1, đi n di mao qu n trên máy

ự ự ượ ị ­ D a trên các trình t gen thu đ ể   c, phân tích và xác đ nh các đi m

ằ đa hình n m trên gen MBL2 và FCN2:

ể ể +  Phân tích 6 đi m đa hình gen MBL2: 2 đi m trong vùng promoter

ẽ ặ ế ­550G>C, ­221G>C  (hai SNPs liên k t ch t ch  trong vùng promoter), 1

ể SNP   +4C>T  trong   vùng   5'UTR   và   3   đi m   trong   vùng   exon1   codon   52

ằ ả ự (MBL2*D), 54 (MBL2*B), và 57 (MBL2*C) b ng gi i trình t ế   ự  gen tr c ti p

ở ứ ệ nhóm b nh và nhóm ch ng.

ể ể + Phân tích 9 đi m đa hình c a ủ gen FCN2: 5 đi m đa hình trong vùng

ể promoter (­986G/A; ­902G/T; ­602G/A); ­64A/C; ­4A/G) và 4 đi m đa hình

trong   vùng   exon7,   intron   7,   exon   8  (+6031A/G;   +6220T/G);   +6359C/T;

ậ ỹ ả ự ở ệ ằ +6424G/T)  b ng k  thu t gi i trình t gen nhóm b nh nhân và nhóm

ch ng.ứ

ổ ợ ộ ừ ể ơ ể + Phân tích các t h p ki u gen đ n b i t các đi m đa hình đã xác

ượ ủ ị đ nh đ c c a các gen MBL2 và FCN2

ủ ể ể ố ­ Phân tích m i liên quan và vai trò c a các đi m đa hình, ki u gen,

ộ ủ ể ơ ứ ộ ệ ớ ki u gen đ n b i c a các gen FCN2 và MBL2 v i m c đ  b nh và m t s ộ ố

ể ấ bi u hi n ố ệ  lâm sàng s t xu t huy t ế Dengue.

*Ngu n: B  môn Sinh h c ­ DTYH ­ H c vi n Quân y

Hình 2.5: Máy nhân gen Eppendorf

ả 2.4. Phân tích k t quế

ố ệ ự ệ ượ ề ầ ằ ố Các  s  li u th c  hi n   đ c th ng kê b ng ph n m m  Microsoft

ử ụ ề ầ ố Office Excel­2010, phân tích th ng kê s  d ng ph n m m SPSS v.20.0.

ấ ả ứ ượ ế ậ ớ Trong t t c  các phân tích m c ý nghĩa đ c thi t l p v i p ≤ 0,05.

ị ị ­ Tính giá tr  trung bình, trung v .

ề ỉ ệ ằ ủ ự ể ­ So sánh s  khác nhau c a 2 hay nhi u t  l ị  b ng ki m đ nh Chi bình

ươ ủ ph ng c a Pearson.

ấ ả ể ượ ể ­ T t c  các đi m đa hình các gen MBL2, FCN2 đ c ki m tra tuân

ề ằ ầ ử ụ theo cân b ng Hardy­Weinberg s  d ng ph n m m Haploview v3.2.

ể ơ ượ ự ằ ­ Các ki u gen đ n b i ộ MBL2, FCN2  đ c xây d ng b ng cách s ử

ề ầ ụ d ng ph n m m Arlequin v.3.5.2.2.

ầ ố ộ ượ ể ể ơ ằ ị ­ T n s  các ki u gen và ki u gen đ n b i đ c xác đ nh b ng cách

ả ơ ế đ m đ n gi n.

ế ể ế ơ ồ ươ ­ Phân tích đ n bi n và mô hình h i quy đa bi n đ  xét t ng quan

ữ ồ ộ ố ố ớ gi a n ng đ ộ Ficolins, MBL v i m t s  thông s  lâm sàng.

ồ ị ượ ề ỉ ­ Mô hình h i quy logistic nh  phân đ c đi u ch nh theo các y u t ế ố

ễ ổ ớ ượ ử ụ ể ố gây nhi u (tu i và gi i tính) đ ữ   c s  d ng đ  phân tích m i liên quan gi a

ớ ệ ự ấ ố tính đa hình gen MBL2, FCN2 v i b nh s t xu t huy t ế Dengue d a trên các

ể ề ặ ồ ộ mô hình di truy n khác nhau bao g m ki u hình alen, tr i và l n.

ượ ử ụ ể ể ự ữ ­ Chi­square tests đ c s  d ng đ  ki m tra s  khác nhau gi a các

bi n.ế

ể ể ị ị ­ Ki m đ nh Mann­Whitney­Wilcoxon và ki m đ nh Kruskal­Wallis

ế ố ị ữ ự ượ ể đ  so sánh s  khác nhau gi a các bi n s  đ nh l ng.

ứ ể ị ờ 2.5. Đ a đi m và th i gian nghiên c u

ứ ể ệ ọ ộ ộ ị Đ a đi m nghiên c u: B  môn Sinh lý b nh, B  môn Sinh h c­Di

ề ệ ọ ọ truy n Y h c, H c vi n Quân y.

ệ ề ệ ễ ế ọ   Khoa  Truy n  nhi m,  B nh   vi n  Quân  y  103  và  Khoa   Huy t  h c

ệ ệ ề ệ ọ Truy n máu B nh vi n Quân y 103, H c vi n Quân y.

ứ ờ ừ ớ Th i gian nghiên c u: t tháng 10 năm 2018 t i tháng 10 năm 2021.

ạ ứ ứ 2.6. Đ o đ c nghiên c u

ấ ả ự ứ ế   ệ            ­ T t c  các quy trình th c hi n trong nghiên c u này liên quan đ n

ủ ườ ứ ủ ạ ẩ ợ ớ ự s  tham gia c a con ng i phù h p v i các tiêu chu n đ o đ c c a tuyên

ố b  Helsinki.

ự ự ả ố ượ ủ ệ ồ ứ ả ­ Nghiên c u b o đ m s  t nguy n đ ng ý c a các đ i t ng.

ề ươ ứ ượ ộ ồ ở ­ Đ  c ng nghiên c u đ c thông qua b i H i đ ng chuyên môn,

ứ ủ ệ ệ ộ ọ ộ ọ ệ   H i đông Y đ c c a H c vi n Quân y và b  môn Sinh lý b nh, H c vi n

ế ị ủ ậ ọ ệ   ố Quân y thành l p theo quy t đ nh s  3688/QĐ­HĐTSSĐH c a H c vi n

Quân y.

Ứ Ả Ế K T QU  NGHIÊN C U

ộ ố ặ ố ệ ấ ế Dengue 3.1. M t s  đ c đi m ể nhóm b nh nhân s t xu t huy t

ổ ặ ể 3.1.1. Đ c đi m tu i và gi ớ i

ả ặ ổ ớ ở ệ i B ng 3.

ể 1: Đ c đi m tu i, gi DHF ứ  b nh nhân nghiên c u DWS

p

Đ c đi m

(n = 172) 31 (14­81)

(n = 107) 31 (13­68)

> 0,05*

Tu i (năm)

> 0,05**

ổ iớ

Gi Nam n (%) N  n (%)

82 (47,7) 90 (52,3)

48 (44,9) 59 (55,1)

*p: Mann–Whitney U test; ** p: Chi squaretest

ủ ệ ự ổ Tu i trung bình c a b nh nhân SXHD là 31 không có s  khác bi ệ ề  t v

ữ ế ắ ấ ấ ố ố ộ ổ đ  tu i m c gi a hai nhóm s t xu t huy t Dengue (DHF) và s t xu t Dengue

ệ ả ấ có d u hi u c nh báo (DWS).

ỉ ệ ắ ữ ươ ủ ươ T  l m c c a nam và n  t ng đ ng nhau: 47,7 % và 52,3% ở

ở ự nhóm DHF; 44,9% và 55,1% nhóm DWS; s  khác bi ệ ề ỉ ệ t v  t  l nam: n ữ ở

ệ ố hai nhóm b nh không có ý nghĩa th ng kê.

ộ ố ỉ ậ 3.1.2. M t s  ch  tiêu lâm sàng, c n lâm sàng

ả ộ ố ỉ ậ ở ệ B ng 3. 2: M t s  ch  tiêu lâm sàng, c n lâm sàng

p

Đ c đi m

DHF (n = 172)

ứ  b nh nhân nghiên c u DWS (n = 107)

ố ờ ể

i  ẫ

5 (1­13)

5 (1­12)

> 0,05*

S  ngày kh i phát t th i đi m thu th p m u

< 0,001**

34 (19,8) 138 (80,2)

61 (57) 46 (43)

61,3 (18­369,2) 39 (8­301)

108,3 (20,5­2322) 73,8 (8,6­992,3)

< 0,001* < 0,001*

(ngày) ế ấ Xu t huy t Có n (%) Không n (%) Ch c năng gan GOT (IU/ml) GPT (IU/ml) ế ọ Huy t h c RBC (x103/ml) WBC (x106/ml) PLT (x103/ml) HCT (%)

4,6 (2,8­6,81) 3,39 (1­14,6) 86,5 (3,2­316) 40 (27­53)

4,75 (2,88­7,17) 3,38 (1,19­17,29) 60 (8­1100) 40,7 (24­52)

0,048* > 0,05* < 0,001* > 0,05*

*p: Mann–Whitney U test; ** p: Chi square test

ố ở ạ ẫ ủ ể ấ ờ S  ngày kh i phát t i th i đi m l y m u c a 2 nhóm DHF và DWS

ươ ươ t ng đ ề ng nhau, đ u là 5 ngày.

ỉ ệ ế ở ấ ệ ệ ơ T  l xu t huy t nhóm b nh nhân DHF cao h n nhóm b nh nhân

ự ệ ố ớ DWS (80,2% so v i 43%), s  khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p < 0.001.

ạ ộ ở ơ ở Ho t đ  enzym gan GPT và GOT nhóm DWS cao h n nhóm DHF

ầ ượ ự ớ ớ ệ (l n l t 73,8 so v i 39 IU/ml và 108,3 so v i 61,3 IU/ml), s  khác bi t có

ố ý nghĩa th ng kê v i ớ p < 0,001.

ế ọ ỉ ố ố ượ ầ ở Trong các ch  s  huy t h c, s  l ể ng ti u c u ả    nhóm DWS gi m

ự ể ớ ớ ệ đáng k  so v i nhóm DHF (60 so v i 86,5 G/l), s  khác bi t có ý nghĩa

ự ố ầ ồ th ng kê v i ớ p < 0,001. Không có s  khác bi ệ ề ố ượ t v  s  l ng h ng c u, s ố

ữ ứ ệ ạ ầ ượ l ng b ch c u và hematocrit gi a hai nhóm b nh nhân nghiên c u.

ả ể ặ ệ ể ặ ở ệ   Dengue  b nh B ng 3. 3: Đ c đi m kháng nguyên, kháng th  đ c hi u virus

DWS

nhân nghiên c uứ DHF

p

Đ c đi m

(n = 172)

(n = 107)

> 0,05**

ươ

153 (89,0) 16 (9,3) 3 (1,7)

93 (86,9) 10 (9,3) 4 (3,7)

> 0,05**

ươ

29 (16,9) 138 (80,2) 5 (2,9)

27 (25,2) 75 (70,1) 5 (4,7)

0,024**

ươ

DENV NS1 D ng tính n (%) Âm tính n (%) ị Không xác đ nh n (%) Anti­DENV IgM D ng tính n (%) Âm tính n (%) ị Không xác đ nh n (%) Anti­DENV  IgG D ng tính n (%) Âm tính  n (%) Không xác đ nh n (%)

31 (29) 71 (66,4) 5 (4,7)

30 (17,4) 137 (79,7) 5 (2,9) ** p: Chi squaretest

ả ấ ớ T  l ỉ ệ ươ  d ng tính v i kháng nguyên DENV­NS1 r t cao trong c  hai

ầ ượ ệ ự nhóm b nh nhân DHF và DWS l n l t là 89,0 và 86,9, không có s  khác

ệ ề ỉ ệ ươ ữ ệ bi t v  t  l d ng tính gi a hai nhóm b nh nhân.

ể ớ ở T  l ỉ ệ ươ  d ng tính v i kháng th  anti­DENV­ IgM nhóm DWS cao

ự ớ ệ ơ ở h n nhóm DHF ( 25,2 so v i 16,9), tuy nhiên, s  khác bi t này không có ý

ố nghĩa th ng kê.

ể ớ ở T  l ỉ ệ ươ  d ng tính v i kháng th  anti­DENV­ IgG nhóm DWS cao

ự ớ ệ ố ớ p = ơ ở h n nhóm DHF ( 29 so v i 17,4), s  khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i

0,024.

p: Mann–Whitney U test

ạ ộ ở ươ ệ  hai nhóm b nh nhân d ng tính và Hình 3.1: Ho t đ  enzym GOT và GPT

ể ệ ặ ớ âm tính v i kháng th  IgG và IgM đ c hi u virus Dengue

ạ ộ ơ ở ươ Ho t đ  enzym GOT và GPT tăng cao h n nhóm d ớ   ng tính v i

ệ ể ặ ớ , các kháng th  IgG và IgM đ c hi u cho virus Dengue so v i nhóm âm tính

ệ ố ự s  khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p < 0,0001.

ồ ộ 3.2. Tính đa hình gen MBL2, FCN2 và n ng đ  protein MBL, Ficolin­2

ở ố ượ ứ các nhóm đ i t ng nghiên c u

ở ố ượ 3.2.1. Tính đa hình gen MBL2 các nhóm đ i t

ể ng nghiên c u ả ế Đ  phân tích tính đa hình gen ứ MBL2, chúng tôi ti n hành gi i trình t ự

ồ ế ạ hai đo n gen MBL2 g m vùng Promoter và exon 1 . Phân tích k t qu  gi ả ả   i

ự ổ ợ ầ ể ể ấ ạ ể ỗ trình t , t ng h p t n su t các ki u gen và ki u alen t i m i đi m đa hình,

ế ể ả ượ ki m tra cân b ng ằ Hardy–Weinberg. K t qu  thu đ ư c nh  sau:

ả ầ ấ ể ể MBL2 B ng 3.

DHF

DWS

Đa hình gen MBL2

4: T n su t ki u gen, alen các đi m đa hình vùng Promoter gen  ứ  các nhóm nghiên c u

n (%)

n (%)

Nhóm ch ngứ   n (%)

rs11003125

(n = 233)

(n = 142)

(n = 91)

(n = 170)

77 (33,0) 95 (40,8) 61 (26,2) 249 (53,4) 217 (46,6)

53 (37,3) 52 (36,6) 37 (26,1) 158 (55,6) 126 (45,4)

24 (26,4) 43 (47,3) 24 (26,4) 91 (50) 91 (50)

40 (23,5) 76 (44,7) 54 (31,8) 156 (45,9) 184 (54,1) 0,19

(­550C/G) CC (LL) GC (HL) GG (HH) C (L) G (H) p(Hardy–Weinberg) rs7096206

(n = 269)

(n = 164)

(n = 105)

(n = 178)

152 (56,5) 94 (34,9) 23 (8,6) 398 (74) 140 (26)

97 (59,1) 53 (32,3) 14 (8,5) 247 (75,3) 81 (24,7)

55 (52,4) 41 (39,0) 9 (8,6) 151 (71,9) 59 (28,1)

99 (55,6) 66 (37,1) 13 (7,3) 264 (74,9) 92 (25,1) 0,66

(­221G/C,A) CC (XX) CG(A) (XY) GG (YY) C (X) G (Y) p(Hardy–Weinberg) rs7095891

(n = 277)

(n = 171)

(n = 106)

(n = 196)

233 (84,1) 42 (15,1) 2 (0,7) 508 (91,7) 46 (8,3)

143 (83,6) 28 (16,4) 0 (0) 314 (91,8) 28 (8,2)

90 (84,9) 14 (13,1) 2 (1,9) 194 (91,5) 18 (8,5)

169 (86,2) 25 (12,8) 2 (1,0) 363 (92,6) 29 (7,4) 0,33

(+4G/A) GG (PP) GA (PQ) AA (QQ) G (P) A (Q) p(Hardy–Weinberg)

ở Nhóm b nh ệ n (%)

ế ả ả ỉ ượ K t qu ể ả B ng 3.4 ch  ra 3 đi m đa hình đã kh o sát đ c trong vùng

Promoter gen MBL2 là: ­550C/G; ­221G/C,A và +4G/A. Trong đó, ngo i trạ ừ

ế ể ầ ấ ỏ ở ấ ả đi m ể +4G/A có t n su t ki u gen hi m AA khá nh  (< 2%) t c  các t

ể ạ ề ớ ầ ệ ể ấ ấ nhóm, 2 đi m đa hình còn l i đ u xu t hi n 3 ki u gen v i t n su t cao (>

ử ụ ủ ứ ể ầ ấ 5%). S  d ng t n su t các ki u gen c a các đa hình trên nhóm ch ng đ ể

ả ỉ ế ể ằ ả kh o sát cân b ng Hardy­Weinberg, k t qu  ch  ra 3 đi m đa hình ­550C/G;

ằ ­221G/C,Avà +4G/A tuân theo cân b ng Hardy­Weinberg ( p Hardy­Weinberg

> 0,05).

ả ầ ấ ể ể MBL2 ở B ng 3.

DHF

DWS

Đa hình gen MBL2

Nhóm b nh ệ n (%)

n (%)

n (%)

Nhóm ch ngứ   n (%)

(n = 268)

(n = 165)

(n = 103)

(n = 179)

161 (59,7) 103 (38,8) 4 (1,5) 425 (79,3) 111 (20,7)

96 (58,2) 67 (40,6) 2 (1,2) 260 (78,8) 70 (21,2)

65 (62,1) 36 (35,9) 2 (1,9) 165 (80,1) 41 (19,9)

140 (78,2) 38 (21,2) 1 (0,6) 318 (88,8) 40 (11,2) 0,35

(n = 268)

(n = 165)

(n = 103)

(n = 179)

268(100)

165(100)

103(100)

179(100)

(n = 268)

(n = 165)

(n = 103)

(n = 179)

268(100) 0

165(100) 0

103(100) 0

176(98,3) 3(1,7)

(n = 268)

(n = 165)

(n = 103)

(n = 179)

MBL2* Exon1 (codon  54) G>A GG GA AA G A p(Hardy–Weinberg) MBL2* Exon1 (codon  52) C> T CC MBL2* Exon1 (codon  57) G>A GG GA MBL2* Exon1  codons 52+54+57 AA AO OO A O

161 (59,7) 103 (38,8) 4 (1,5) 425 (79,3) 111 (20,7)

96 (58,2) 67 (40,6) 2 (1,2) 260 (78,8) 70 (21,2)

64 (62,1) 37 (35,9) 2 (1,9) 165 (80,1) 41 (19,9)

137 (76,5) 41 (22,9) 1 (0,6) 315 (88) 43 (12)

5: T n su t ki u gen, alen các đi m đa hình vùng exon 1 gen  các nhóm nghiên c uứ

ế ả ả ỉ ượ K t qu ể ả  B ng 3.5 ch  ra 3 đi m đa hình đã kh o sát đ c trong vùng

ạ exon 1 gen MBL2 là: codon 52; codon 54; codon 57. Trong đó, t i codon 54

ệ ả ợ ử ấ ồ ợ ử ế ể xu t hi n c  3 ki u gen đ ng h p t ồ  chính, đ ng h p t hi m và d  h p t ị ợ ử   .

Ở ể ả ỉ ượ ạ ộ 2 đi m đa hình condon 52 và codon 57 ch  kh o sát đ ể   c m t lo i ki u

ợ ử ồ ế ở ệ ấ ấ gen đ ng h p t chính, không th y xu t hi n alen hi m hai đa hình này.

ử ụ ứ ủ ể ấ ầ S  d ng t n su t các ki u gen c a đa hình codon 54 trên nhóm ch ng đ ể

ế ể ằ ả ả ỉ kh o sát cân b ng Hardy­Weinberg, k t qu  ch  ra đi m đa hình codon 54

ằ tuân theo cân b ng Hardy­Weinberg ( p Hardy– Weinberg > 0,05).

ừ ể ạ Bên c nh phân tích t ng đi m đa hình chúng tôi cũng phân tích các

ể ộ ệ ế ấ ố ơ ki u gen đ n b i gen MBL2 và b nh s t xu t huy t Dengue. Trong nghiên

ể ạ ể ế ộ ộ ơ ở   ứ c u này, chúng tôi ti n hành phân tích 2 ki u gen đ n b i: m t ki u t o b i

ể ể ạ ộ ở các đi m đa hình ể   đa hình (­221) + exon 1 gen MBL2, m t ki u t o b i 6 đi m

ượ đa hình gen MBL2 chúng tôi đã phân tích đ c. Sau đó, chúng tôi tính toán

ế ể ấ ả ơ ộ ượ ầ t n su t các ki u gen đ n b i. K t qu  thu đ ư c nh  sau:

ả ấ ể ầ ộ ủ ng b i c a đa hình (­221) + exon 1 B ng 3. 6: T n su t ki u gen đ n b i, l

gen MBL2

DHF

ứ  các nhóm nghiên c u DWS

MBL2  (­221)+Exon1 Diplotypes XA/XA  XA/XO  XA/YA  YA/XO  YA/YA  YA/YO  XO/XO  ộ ể Ki u gen đ n b i XA YA XO YO

ơ

n (%) (n = 158) 52 (32,9) 38 (24,1) 33 (20,9) 20 (12,7) 11 (7,0) 2 (1,3) 2 (1,3) (n = 316) 175 (55,4) 77 (24,4) 62 (19,6) 2 (0,6) ể

ơ ộ ưỡ ở Nhóm b nh ệ n (%) (n = 260) 82 (31,5) 59 (22,7) 58 (22,4) 35 (13,5) 19 (7,3) 3 (1,2) 4 (1,5) (n = 520) 281 (54,0) 134 (25,8) 102 (19,6) 3 (0,6)

n (%) (n = 102) 30 (29,4) 21 (20,6) 25 (24,5) 15 (14,7) 8 (7,8) 1 (1,0) 2 (2,0) (n = 204) 106 (52,0) 57 (27,9) 40 (19,6) 1 (0,5) ng b i đ

Nhóm ch ng ứ n (%) (n = 161) 68 (42,2) 21 (13,0) 46 (28,6) 13 (8,1) 10 (6,2) 2 (1,2) 1 (0,6) (n = 322) 203 (63,0) 81 (25,2) 36 (11,2) 2 (0,6) c tao ra t

ộ ượ ừ ế ả ưỡ K t qu ỉ ả B ng 3.6 ch  ra 7 ki u gen l ể    4 ki u

ả ơ ộ ứ gen đ n b i mà chúng tôi đã kh o sát đ ượ ở c các nhóm nghiên c u. Trong 7

ể ưỡ ể ể ộ ộ ưỡ ki u gen l ơ ng b i và 4 ki u gen đ n b i, có 4 ki u gen l ộ ng b i là

ể XA/XA, XA/XO, XA/YA, YA/XO, YA/YA  và3 ki u gen là XA, YA, XO  có t nầ

ấ ạ ưỡ su t khá cao (> 5%). Còn l ể i hai ki u gen l ng b i ộ YA/YO, XO/XO và ki uể

ố ượ ầ ấ ứ ơ gen đ n b i ấ ộ YO  có t n su t th p trong nhóm đ i t ủ   ng nghiên c u c a

chúng tôi.

DHF

DWS

MBL2 Haplotypes

Nhóm b nh ệ n (%) (n =  452) 201 (44,7) 116 (25,8) 62 (13,8) 29 (6,4) 24 (5,3) 5 (1,1) 6 (1,3) 4 (0,9) 3 (0,7) 0 (0,0) 0 (0,0) 0 (0,0)

n (%) (n =  176) 74 (42,0) 49 (27,8) 25 (14,2) 10 (5,7) 8 (4,5) 4 (2,3) 3 (1,7) 2 (1,1) 1 (0,6) 0 (0,0) 0 (0,0) 0 (0,0) ộ ạ

ả ơ ộ ầ ấ ở MBL2 ứ  các nhóm nghiên c u B ng 3. ể 7: T n su t các ki u gen đ n b i gen

LXPA HYPA HXPB LXPB HXPA HXQA LXQA LYPA HYPB LYPB HXPD LXPD ế

n (%) (n =  274) 127 (46,4) 67 (24,5) 37 (13,5) 19 (6,9) 16 (5,8) 1 (0,4) 3 (1,1) 2 (0,7) 2 (0,7) 0 (0,0) 0 (0,0) 0 (0,0) ể ả B ng 3.7 ch  ra 12 ki u gen đ n b i t o ra t

Nhóm ch ng ứ n (%) (n =  276) 120 (43,5) 70 (25,4) 23 (8,3) 6 (2,2) 39 (14,1) 6 (2,2) 4 (1,4) 3 (1,1) 0 (0,0) 2 (0,7) 2 (0,7) 1 (0,4) ừ  6 đa hình gen

ả ơ ỉ K t qu

ấ ủ ầ ả MBL2  và t n su t c a chúng mà chúng tôi đã kh o sát đ ượ ở c các nhóm

ứ ể ể ơ ơ ộ ỉ ấ   ộ nghiên c u. Trong 12 ki u gen đ n b i này, ch  có 5 ki u gen đ n b i xu t

ớ ầ ố ượ ệ ấ ứ ủ hi n v i t n su t cao (> 5%) trong nhóm đ i t ng nghiên c u c a chúng

ể ộ ơ ạ tôi là LXPA, HYPA, HXPB, LXPB và HXPA. Các ki u gen đ n b i còn l i có

ố ượ ấ ấ ầ t n su t th p (< 5%) trong nhóm đ i t ứ ủ ng nghiên c u c a chúng tôi.

ố ượ ứ ở 3.2.2. Tính đa hình gen FCN2  các nhóm đ i t ng nghiên c u

ể ở ố ượ FCN2 Đ  phân tích tính đa hình gen các nhóm đ i t ng nghiên

ế ả ự ứ c u,   chúng   tôi   ti n   hành   gi i   trình   t ạ   hai   đo n   gen ồ FCN2  g m   vùng

ả ả ế Promoter, exon 1 và exon 7; intron 7; exon 8. Phân tích k t qu  gi i trình t ự   ,

ự ể ể ầ ấ ở ki m tra cân b ng ằ Hardy–Weinberg d a trên t n su t các ki u gen nhóm

ợ ầ ứ ể ể ấ ổ ạ ể ỗ ch ng, t ng h p t n su t các ki u gen và ki u alen t i m i đi m đa hình.

ế ượ ả K t qu  thu đ ư c nh  sau:

ả ầ ấ ể ể B ng 3.

DWS

SNP

n (%)

rs3124952 (­986G/A) GG GA AA p(Hardy–Weinberg) G A rs3811143 (­902G/T) GG GT TT p (Hardy–Weinberg) G T  rs3124953 (­602G/A) GG  GA AA p(Hardy–Weinberg) G  A rs28969369 (­64A/C) AA AC CC p (Hardy–Weinberg) A C  rs17514136 (­4A/G) AA AG GG p(Hardy–Weinberg) A G

8: T n su t ki u gen và alen các đi m đa hình vùng promoter gen   ứ  các nhóm nghiên c u DHF

n (%) (n = 131) 111 (84,7) 18 (13,7) 2 (1,5) 0,22 240 (91,6) 22 (8,4) (n = 155) 115 (74,2) 37 (23,9) 3 (1,9) 0,99 267 (86,1) 43 (13,9) (n = 159) 155 (97,5) 4 (2,5) 0 0,87 314 (98,7) 4 (1,3) (n = 139) 96 (69,1) 34 (24,5) 9 (6,5) 0,02 226 (81,3) 52 (18,7) (n =  136) 115 (84,6) 19 (14) 2 (1,4) 0,25 249 (91,5) 23 (8,5)

(n = 89) 77 (86,5) 10 (11,2) 2 (2,2) 0,034 164 (92,1) 14 (7,9) (n = 100) 70 (70) 29 (29) 1 (1) 0,28 169 (84,5) 31 (15,5) (n = 102) 100 (98) 2 (2) 0 0,92 202 (99) 2 (1) (n = 93) 58 (62,4) 26 (28) 9 (9,7) 0,03 142 (76,3) 44 (23,7) (n = 92) 81 (88) 9 (9,8) 2 (2,2) 0,014 171 (92,9) 13 (7,1)

Nhóm ch ng ứ n (%) (n = 168) 134 (79,8) 31 (18,5) 3 (1,8) 0,45 299 (89) 37 (11) (n = 175) 138 (78,9) 34 (19,4) 3 (1,7) 0,59 310 (88,6) 40 (11,4) (n = 175) 163 (93,1) 12 (6,9) 0 0,64 338 (96,6) 12 (3,4) (n = 167) 100 (59,9) 65 (38,9) 2 (1,2) 0,015 265 (79,3) 69 (20,7) (n = 167) 142 (85) 22 (13,2) 3 (1,8) 0,066 306 (91,6) 28 (8,4)

ở FCN2  Nhóm b nh ệ n (%) (n = 220) 188 (85,5) 28 (12,7) 4 (1,8) 0,02 404 (91,8) 36 (8,2) (n = 255) 185 (72,5) 66 (25,9) 4 (1,6) 0,49 436 (85,5) 74 (14,5) (n = 261) 255 (97,7) 6 (2,3) 0 0,85 516 (98,9) 6 (1,1) (n = 232) 154 (66,4) 60 (25,9) 18 (7,8) 0,0012 368 (79,3) 96 (20,7) (n = 228) 196 (86) 28 (12,3) 4 (1,8) 0,019 420 (92,1) 36 (7,9)

ả ả ế ể ả ỉ ượ K t qu  B ng 3.8 ch  ra 5 đi m đa hình đã kh o sát đ c trong vùng

Promoter gen FCN2 là: ­986G/A; ­902G/T; ­602G/A; ­64A/C và ­4A/G. Trong

ợ ử ệ ể ấ ồ ỉ ạ ừ ể đó, ngo i tr  đi m ­602 G/A ch  xu t hi n hai ki u gen là đ ng h p t alen

ị ợ ử ể ạ ề ể ấ chính và d  h p t , 4 đi m đa hình còn l ệ i đ u xu t hi n 3 ki u gen. S ử

ủ ứ ể ể ầ ấ ả ụ d ng t n su t các ki u gen c a các đa hình trên nhóm ch ng đ  kh o sát

ả ỉ ế ể ằ cân b ng Hardy­Weinberg, k t qu  ch  ra 4 đi m đa hình ­986 G/A; ­902G/T;

ằ ­602G/A; ­4A/G  tuân theo cân b ng Hardy­Weinberg ( p  Hardy­Weinberg  >

ể ằ p 0,05), đi m đa hình ­64A/C  không tuân theo cân b ng Hardy­Weinberg (

Hardy­Weinberg = 0,015 < 0,05).

ể ầ ả 9: T n su t ki u gen và alen các đi m đa hình vùng exon 7; intron 7; B ng 3.

DHF

SNP

rs11103563 (+6031A/G) AA AG GG p(Hardy–Weinberg) A G rs7872508 (+6220T/G) TT TG GG p(Hardy–Weinberg) T G  rs17549193 (+6359C/T) CC CT TT p(Hardy–Weinberg) C T  rs7851696 (+6424G/T) GG GT TT p(Hardy–Weinberg) G

ứ  các nhóm nghiên c u DWS

n (%) (n = 156) 103 (66) 43 (27,6) 10 (6,4) 0,07 249 (79,8) 63 (20,2) (n = 154) 103 (66,9) 40 (26) 11 (7,1) 0,017 246 (79,9) 62 (20,1) (n = 153) 131 (85,6) 20 (13,1) 2 (1,3) 0,24 282 (92,2) 24 (7,8) (n = 151) 100 (66,2) 40 (26,5) 11 (7,3) 0,02 240 (79,5)

n (%) (n = 98) 65 (66,3) 25 (25,5) 8 (8,2) 0,023 155 (79,1) 41 (20,9) (n = 98) 64 (65,3) 25 (25,5) 9 (9,2) 0,012 153 (78,1) 43 (21,9) (n = 95) 84 (88,4) 9 (9,5) 2 (2,1) 0,012 177 (93,2) 13 (6,8) (n = 95) 61 (64,2) 23 (24,2) 11 (11,6) 0,001 145 (76,3)

Nhóm ch ng ứ n (%) (n = 186) 109 (58,6) 72 (38,7) 5 (2,7) 0,085 290 (78) 82 (22) (n = 186) 112 (60,2) 69 (37,1) 5 (2,7) 0,14 293 (78,8) 79 (21,2) (n = 186) 159 (85,5) 24 (12,9) 3 (1,6) 0,08 342 (91,9) 30 (8,1) (n = 186) 113 (60,8) 69 (37,1) 4 (2,2) 0,08 295 (79,3)

ấ ể exon 8 gen FCN2  Nhóm b nh ệ n (%) (n = 254) 168 (66,1) 68 (26,8) 18 (7,1) 0,0045 404 (79,5) 104 (20,5) (n = 252) 167 (66,3) 65 (25,8) 20 (7,9) 0,0005 399 (79,2) 105 (20,8) (n = 248) 215 (86,7) 29 (11,7) 4 (1,6) 0,015 459 (92,5) 37 (7,5) (n = 246) 161 (65,4) 63 (25,6) 22 (8,9) 0,0001 385 (78,3)

T

107 (21,7)

62 (20,5)

45 (23,7)

77 (20,7)

exon 7; intron 7; exon 8  gen  FCN2  là:  +6031A/G; +6220T/G; +6359C/T  và

ả ả ể ế ả ỉ ượ K t qu  B ng 3.9 ch  ra 4 đi m đa hình đã kh o sát đ c trong vùng

ợ ử ề ể ể ệ ả ấ ồ +6424G/T. C  4 đi m đa hình đ u xu t hi n 3 ki u gen đ ng h p t alen

ị ợ ử ợ ử ồ ử ụ ế ể ấ ầ chính, d  h p t và đ ng h p t alen hi m. S  d ng t n su t các ki u gen

ứ ằ ả ể ủ c a các đa hình trên nhóm ch ng đ  kh o sát cân b ng Hardy­Weinberg,

ấ ả ỉ ầ ể ả ế k t qu  ch  t n su t c  4 đi m đa hình +6031 A/G; +6220T/G; +6359C/T và

ề ằ +6424G/T  đ u   tuân   theo   cân   b ng   Hardy­Weinberg   ( pHardy­Weinberg  >

0,05).

ừ ể ạ Bên c nh phân tích t ng đi m đa hình chúng tôi cũng phân tích các

ể ộ ở ứ ứ FCN2 ơ ki u gen đ n b i gen các nhóm nghiên c u. Trong nghiên c u này,

ể ạ ể ế ộ ở ơ ộ ể   chúng tôi ti n hành phân tích 2 ki u gen đ n b i: m t ki u t o b i 3 đi m

ể ầ ấ ể   đa hình vùng exon 7; intron 7; exon 8 gen FCN2 có t n su t ki u gen và ki u

ệ ữ ể ở ộ FCN2 alen khác bi ể ạ t gi a các nhóm, m t ki u t o b i 8 đi m đa hình gen

ượ ế ả ượ chúng tôi đã phân tích đ c. K t qu  thu đ ư c nh  sau:

ả ầ ấ ể gen đ n b i B ng 3. 10: T n su t ki u

Haplotype  (+6031/+6220/ +6424)

ATG

Nhóm b nh ệ n (%) (n =  492) 381 (77,4)

n (%) (n =  302) 238 (78,8)

n (%) (n =  190) 143 (75,3)

Nhóm ch ngứ   n (%) (n =  372) 290 (78,0)

GGT ATT GTG GGG AGG AGT

99 (20,1) 7 (1,4) 1 (0,2) 1 (0,2) 2 (0,4) 1 (0,2)

60 (19,9) 2 (0,7) 1 (0,3) 0 1 (0,3) 0

39 (20,5) 5 (2,6) 0 1 (0,5) 1 (0,5) 1 (0,5)

77 (20,7) 0 3 (0,8) 2 (0,5) 0 0

gen FCN2 ơ ộ  t o b i 3 SNP (+6031/+6220/+6424) ạ ở   ứ ở  các nhóm nghiên c u DWS  DHF

ả ạ ạ ki u  ể ỉ B ng   3.10   ch   ra   7   lo i ơ gen   đ n   b i ở ộ   t o   b i   3   SNP

ệ ở ấ ứ (+6031/+6220/ +6424) gen  FCN2  xu t hi n ớ    các nhóm nghiên c u v i 2

ầ ạ ạ ấ lo i có t n su t cao (> 5%) là: ATG và GGT, còn l i là 5 lo i ạ  ki u ể gen đ nơ

ầ ấ ấ b iộ  có t n su t khá th p (< 5%).

ả ầ ạ ở ơ ộ  t o b i 8 SNP gen FCN2 cácở B ng 3. ấ 11: T n su t các ki u

DHF

DWS

Haplotype

n (%) (n =  146) 76 (49,4) 33 (21,4) 22 (14,3) 7 (4,5) 8 (5,2)

Nhóm ch ng ứ n (%) (n =  298) 166 (52,5) 59 (18,7) 33 (10,4) 22 (7,0) 18 (5,7)

GCGAATCG GCGAGGCT GAGAATCG ACGGATTG Các haplotype hi mế ả

Nhóm b nh ệ n (%) (n =  374) 211 (53,7) 78 (19,8) 45 (11,5) 21 (5,3) 19 (4,8) ỉ

ể gen đ n b i nhóm nghiên c uứ

n (%) (n =  228) 135 (56,5) 45 (18,8) 23 (9,6) 14 (5,9) 11 (4,6) ạ ki u  ể gen đ n b i

ơ ổ ế ạ B ng 3.11 ch  ra 4 lo i ộ ph  bi n t o thành t ừ    8

ể ệ ở ả ứ đi m đa hình trên gen ấ FCN2  xu t hi n ớ ầ    c  4 nhóm nghiên c u v i t n

ấ GCGAATCG;   GCGAGGCT;   GAGAATCG; su t   khá   cao   (>   5%)   là

ACGGATTG.

ặ ồ ể ở ố ượ các nhóm đ i t ng

ộ 3.2.3. Đ c đi m n ng đ  protein MBL, Ficolin­2  nghiên c uứ

ể ặ ồ ộ ế ể Đ  phân tích đ c đi m n ng đ  protein MBL, Ficolin­2 huy t thanh

ở ố ượ ứ ế ị ượ các nhóm đ i t ng nghiên c u, chúng tôi ti n hành đ nh l ng protein

ố ượ ế ể ặ MBL, Ficolin­2 trong huy t thanh các đ i t ể   ị ng này, ki m đ nh đ c đi m

ố ị ứ ị ế ả ượ phân ph i, phân tích trung v  và t phân v . K t qu  thu đ ư c nh  sau:

ả ể ặ ộ ồ ở ứ  các nhóm nghiên c u B ng 3. 12: Đ c đi m n ng đ  MBL

N ng đ  MBL(ng/ml)

Nhóm

n

DHF

158

DWS

98

Nhóm ch ng ứ

47

Trung v  [25%;75%] 4839,73 (1401,51; 10000,00) 3597,51 (1292,23; 6240,89) 3833,24 (1445,94; 7801,32)

ả ị ứ ị ồ ộ ở ỉ B ng 3.12 ch  ra trung v  và t phân v  n ng đ  MBL các nhóm nghiên

ấ ở ộ ị ồ ứ c u. Trong đó, trung v  n ng đ  MBL cao nh t nhóm DHF là 4839,73 ng/ml

ế ị ị (trung v  25% = 1401,51 ng/ml; trung v  75% = 10000,00 ng/ml), ti p theo là

ị ồ ộ ở ứ ị trung   v   n ng   đ   MBL nhóm   ch ng   là   3833,24   ng/ml   (trung   v   25%   =

ấ ở ấ ị 1445,94ng/ml;   trung   v   75%   =   7801,32   ng/ml)   th p   nh t nhóm   DWS   là

ị ị 3597,51 ng/ml (trung v  25% = 1292,23 ng/ml; trung v  75% = 6240,89 ng/ml).

ả ể ặ ộ ở các nhóm nghiên c uứ B ng 3. ồ 13: Đ c đi m n ng đ  Ficolin­2

N ng đ  Ficolin­2 (ng/ml)

Nhóm

n

DHF

161

DWS

96

Nhóm ch ng ứ

76

Trung v  [25%;75%] 3087,26 (2228,90; 4339,14) 2181,82 (1359,74; 3838,38) 1964,11 (1157,10; 2789,40)

ả ị ứ ị ồ ộ ở ỉ B ng 3.13 ch  ra trung v  và t phân v  n ng đ  Ficolin­2 các nhóm

ị ồ ấ ở ứ ộ nghiên c u. Trong đó, trung v  n ng đ  Ficolin­2 cao nh t nhóm DHF là

ị ị 3087,26 ng/ml (trung v  25% = 2228,90ng/ml; trung v  75% = 4339,14ng/ml),

ị ồ ế ộ ở ti p theo là trung v  n ng đ  Ficolin­2 nhóm DWS là 2181,82 ng/ml (trung

ấ ở ấ ị ị v  25% = 1359,74ng/ml; trung v  75% = 3838,38ng/ml) th p nh t nhóm

ứ ị ị ch ng   là   1964,11   ng/ml   (trung   v   25%   =   1157,10ng/ml;   trung   v   75%   =

2789,40ng/ml).

ố ồ ộ ữ 3.3.M i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2, FCN2 và n ng đ  MBL,

ứ ộ ệ ộ ố ể ớ ệ ậ Ficolin­2  v i m c đ  b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm

ố ệ ấ ế Dengue sàng trong b nh s t xu t huy t

ố ữ

ứ ộ ệ ấ ố ệ ế ệ ậ ộ   3.3.1.M i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2 và m c đ  b nh, m t ố ể s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t Dengue

ữ ể ố Đ  đánh giá m i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2  và m c đứ ộ

ộ ố ể ệ ệ ấ ố ế   ậ ệ b nh, m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t

ế ệ ề ầ ữ ấ Dengue, chúng tôi ti n hành ự so sánh s  khác bi t v  t n su t gi a hai nhóm

ự ứ ệ ề ạ ộ ệ b nh và nhóm ch ng, so sánh s  khác bi t v  ho t đ  enzym GOT, GPT và

ể ầ ạ ầ ồ ự so sánh s  khác bi ệ ề ố ượ t v  s  l ế   ầ ng h ng c u, b ch c u, ti u c u và huy t

ủ ừ ể ể ả ắ ố ở s c t các ki u gen c a t ng đi m đa hình gen ế MBL2. K t qu  thu đ ượ   c

ư nh  sau:

ả ầ ể ể ấ ki u gen và ki u alen các đi m đa hình vùng B ng 3. 14: So sánh t n su t

Đa hình gen  MBL2

DHF và DWS p# OR (95% CI).

ể ứ

ữ Promoter gen MBL2 gi a các nhóm nghiên c u. DWS và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI)

ệ Nhóm b nh và Nhóm ch ngứ p# OR (95% CI)

DHF và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI)

rs11003125

(­550C/G) CC (LL) GC (HL) GG (HH) C (L)

Tham chi uế > 0,05 > 0,05 Tham chi uế

Tham chi uế > 0,05 > 0,05 Tham chi uế

Tham chi uế > 0,05 > 0,05 Tham chi uế

Tham chi uế > 0,05 > 0,05 Tham chi uế 0,03

G (H)

> 0,05

> 0,05

> 0,05

0,6 (0,37­0,95)

rs7096206

Tham chi uế > 0,05 > 0,05 Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05 > 0,05 Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05 > 0,05 Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05 > 0,05 Tham chi uế > 0,05

(­221G/C,A) CC (XX) CG(A) (XY) GG (YY) C (X) G (Y) rs7095891

Tham chi uế > 0,05 > 0,05 Tham chi uế > 0,05 ồ

Tham chi uế > 0,05 > 0,05 Tham chi uế > 0,05 ỉ

(+4G/A) Tham chi uế Tham chi uế GG (PP) GA (PQ) > 0,05 > 0,05 AA (QQ) > 0,05 > 0,05 Tham chi uế Tham chi uế G (P) A (Q) > 0,05 > 0,05 # p: Mô hình h i quy nh  phân Logistic hi u ch nh theo tu i và gi ớ

ệ ổ ị i tính

ự ệ ề ầ ủ ể ể ấ Không có s  khác bi t v t n su t các ki u gen c a 3 đi m đa hình

ứ ữ ầ   ­550C/G; ­221G/C,A  và +4G/A  gi a các nhóm nghiên c u. Tuy nhiên, t n

ấ ủ ở ơ ở ệ ấ su t alen G c a đa hình ­550C/G nhóm b nh nói chung th p h n nhóm

ứ ệ ố ch ng, khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p =  0,03; OR = 0,6 (0,37­0,95).

ệ ề ầ ấ ở ể ạ Khác bi t v  t n su t alen hai đi m đa hình còn l i không có ý nghĩa

ố th ng kê.

ả ể ể B ng 3. 15: So sánh ki u gen và ki u alen các đi m đa hình vùng exon 1 gen

Đa hình gen  MBL2

DHF và DWS p# OR (95% CI).

ứ ể MBL2 gi a các nhóm nghiên c u.

DHF và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI)

DWS và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI)

MBL2* Exon1  (codon 54) G>A GG

Tham chi uế > 0,05

GA

> 0,05 Tham chi uế

AA G

> 0,05

A

Tham chi uế 0,004 2,6 (1,4­5,1) > 0,05 Tham chi uế 0,012 2,1 (1,2­3,8)

Tham chi uế 0,034 2,4 (1,1­5,5) > 0,05 Tham chi uế 0,05 1,99 (1­4,1)

Tham chi uế 0,018 2,9 (1,2­6,9) > 0,05 Tham chi uế 0,037 2,2 (1,05­4,8)

MBL2* Exon1  codons 52+54+57 AA

Tham chi uế > 0,05

AO

> 0,05 Tham chi uế

OO A

Tham chi uế 0,05 2,2 (1,0 ­5,1) > 0,05 Tham chi uế

> 0,05

O

> 0,05

Tham chi uế 0,008 2,4 (1,3­4,7) > 0,05 Tham chi uế 0,021 1,97 (1,1­3,5) ị

ữ ệ Nhóm b nh và Nhóm ch ngứ p# OR (95% CI)

Tham chi uế 0,027 2,7 (1,1­6,4) > 0,05 Tham chi uế 0,05 2,1 (1­4,5) ệ

#  p: Mô hình h i quy nh  phân Logistic hi u ch nh theo tu i và gi

ồ ổ ỉ ớ   i

tính

ạ ể ấ ấ ầ ầ T i codon 54 ( G>A), t n su t ki u gen d  h p t ị ợ ử GA và t n su t alen

ể ở ơ ự ứ ệ ớ ệ hi m ế A cao h n đáng k nhóm b nh so v i nhóm ch ng. S  khác bi t có

ố ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p = 0,004, OR = 2,6 (1,1­5,1) và p = 0,012, t

ể ế ầ ấ ấ ầ OR = 2,1 (1,2­3,8). T n su t ki u gen d  h p t ị ợ ử GA và t n su t alen hi m A

ể ở ơ ứ ự ớ ệ cao h n đáng k nhóm DHF so v i nhóm ch ng. S  khác bi t có ý nghĩa

ố th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p = 0,034, OR = 2,4 (1,1­5,5) và p = 0,05, OR = 1,99 t

ể ế ầ ấ ầ (1­4,1). T n su t ki u gen d  h p t ơ   ị ợ ử GA và t n su t alen hi m A cao h n ấ

ể ở ứ ự ớ ệ ố đáng k nhóm DWS so v i nhóm ch ng. S  khác bi t có ý nghĩa th ng kê

ớ ầ ượ p = 0,018, OR =2,9 (1,2­6,9) và p = 0,037, OR = 2,2 (1,05­4,8). v i l n l t

ấ ể ủ ầ ổ ợ Khi so sánh t n su t k u gen và alen c a codon t ng h p 52+54+57,

ể ấ ấ ầ t n su t ki u gen d  h p t ầ ị ợ ử AO và t n su t alen hi m ơ ế O cao h n đáng k ể ở

ứ ự ệ ớ ệ nhóm b nh so v i nhóm ch ng. S  khác bi ớ ầ   ố t có ý nghĩa th ng kê v i l n

t ượ p = 0,008, OR = 2,4 (1,3­4,7) và p = 0,021, OR = 1,97 (1,1­3,5). T nầ   l

ể ở ể ấ ơ ớ su t ki u gen d  h p t ị ợ ử AO  cao h n đáng k nhóm DHF so v i nhóm

ứ ệ ố ự ch ng. S  khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p =  0,05, OR = 2,2 (1,0­

ầ ấ ấ ơ ể 5,1).T n su t ki u gen d  h p t ầ ị ợ ử AO và t n su t alen hi m ế O cao h n đáng

ứ ự ệ ớ ệ ố ể ở k nhóm b nh so v i nhóm ch ng. S  khác bi ớ   t có ý nghĩa th ng kê v i

p: Mann–Whitney U test

ầ ượ p = 0,027, OR =2,7 (1,1­6,4) và p = 0,05, OR = 2,1 (1­4,5). l n l t

ữ ố ộ ố ể ệ   C/G gen MBL2 và m t s  bi u hi n Hình 3.2: M i liên quan gi a đa hình ­550

ậ c n lâm sàng  ố ở ệ ữ ỉ b nh nhân SXHD Hình 3.2 ch  ra m i liên quan gi a đa hình ­550 C/G gen MBL2 và m tộ

ệ ậ ở ệ ự ố ể s  bi u hi n c n lâm sàng b nh nhân SXHD. Trong đó, có s  khác bi ệ   t

ạ ộ ủ ữ ể ề v  ho t đ  enzym GOT gi a các ki u gen c a đa hình ­550 C/G gen MBL2,

ể ạ ộ ể ấ ki u gen GG  có ho t đ  enzym GOT cao nh t, ki u gen CC  có ho t đạ ộ

ự ấ ấ ệ ố enzym GOT th p nh t, s  khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p = 0,046.

ư ự ấ ệ ề ạ ộ ồ Ch a th y s  khác bi t v  ho t đ  enzym GPT và ố ượ s  l ầ   ng h ng c u,

ế ắ ố ở ể ầ ầ ạ b ch c u, ti u c u và huy t s c t ể  các ki u gen ủ c a đa hình ­550 C/G gen

p: Mann–Whitney U test

MBL2.

ữ ố ộ ố ể ệ   C/G gen MBL2 và m t s  bi u hi n Hình 3.3: M i liên quan gi a đa hình ­221

ở ệ ậ c n lâm sàng b nh nhân SXHD

ữ ố ỉ Hình 3.3 ch  ra m i liên quan gi a đa hình ­221 C/G gen MBL2 và m tộ

ệ ậ ở ệ ư ố ể s  bi u hi n c n lâm sàng b nh nhân SXHD. Tuy nhiên, ch a th y s ấ ự

ệ ề ạ ộ ầ ạ ồ khác bi t v  ho t đ  enzym GOT, GPT và ố ượ s  l ầ   ng h ng c u, b ch c u,

ế ắ ố ở ể ầ ti u c u và huy t s c t ể  các ki u gen ủ c a đa hình ­221 C/G gen MBL2.

ố ộ ố ể ệ   G/A gen MBL2 và m t s  bi u hi n Hình 3.4: M i liên quan gi a đa hình +4

p: Mann–Whitney U test ữ lâm sàng

ở ệ b nh nhân SXHD

ữ ố ỉ Hình 3.4 ch  ra m i liên quan gi a đa hình +4 G/A gen MBL2 và m tộ

ệ ậ ở ệ ư ố ể s  bi u hi n c n lâm sàng b nh nhân SXHD. Tuy nhiên, ch a th y s ấ ự

ệ ề ạ ộ ầ ạ ồ khác bi t v  ho t đ  enzym GOT, GPT và ố ượ s  l ầ   ng h ng c u, b ch c u,

p: Mann–Whitney U test

ế ắ ố ở ể ầ ti u c u và huy t s c t ể  các ki u gen ủ c a đa hình +4 G/A gen MBL2.

ố ộ ố ể   MBL2 và m t s  bi u

ở ệ ữ Hình 3.5: M i liên quan gi a các đa hình trên exon 1 gen  ệ ậ hi n c n lâm sàng b nh nhân SXHD

ữ ố ỉ Hình 3.5 ch  ra m i liên quan gi a đa hình exon 1 gen MBL2 và m tộ

ệ ậ ở ệ ư ố ể s  bi u hi n c n lâm sàng b nh nhân SXHD. Tuy nhiên, ch a th y s ấ ự

ệ ề ạ ộ ố ượ ạ ầ ồ khác bi t v  ho t đ  enzym GOT, GPT và s  l ầ   ng h ng c u, b ch c u,

ế ắ ố ở ể ầ ủ ể MBL2. ti u c u và huy t s c t các ki u gen c a đa hình exon 1 gen

ạ ố ủ ừ ể Bên c nh đánh giá m i liên quan c a t ng đi m đa hình chúng tôi

ố ủ ể ơ cũng đánh giá m i liên quan c a các ki u gen đ n b i ộ  gen MBL2 và m c đứ ộ

ộ ố ể ệ ệ ấ ố ế   ậ ệ b nh, m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t

ữ ệ ế ấ ầ Dengue. Chúng tôi ti n hành so sánh t n su t gi a hai nhóm b nh và nhóm

ệ ề ạ ộ ự ứ ch ng, ự so sánh s  khác bi t v  ho t đ  enzym GOT, GPT và s  khác bi ệ   t

ế ắ ố ở ể ầ ạ ầ ầ ồ ể ề ố ượ v  s  l ng h ng c u, b ch c u, ti u c u và huy t s c t các ki u gen

ả ượ ộ ơ đ n b igen ế MBL2. K t qu  thu đ ư c nh  sau:

ả ơ ộ ưỡ ầ ng b i c a đa hình (­221) + B ng 3. ấ ể 16: So sánh t n su t ki u gen đ n b i, l

MBL2  (­221)+Exon1

DHF và DWS p# OR (95% CI).

ữ ộ ủ ứ exon 1 gen MBL2 gi a các nhóm nghiên c u

ệ Nhóm b nh và Nhóm ch ngứ p# OR (95% CI)

DHF và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI)

DWS và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI)

Diplotypes XA/XA

Tham chi uế > 0,05

XA/XO

> 0,05

XA/YA

Tham chi uế 0,007 3,3 (1,4­8,1) > 0,05 > 0,05

Tham chi uế 0,044 3,1 (1,0­9,3) > 0,05 > 0,05

> 0,05

YA/XO

> 0,05 > 0,05 > 0,05

> 0,05 > 0,05 > 0,05

> 0,05 > 0,05 > 0,05

Tham chi uế 0,029 3,7 (1,1­12,1) > 0,05 0,05 3,8 (1­14,9) > 0,05 > 0,05 > 0,05

> 0,05 > 0,05

YA/YA  YA/YO  XO/XO  Haplotype XA YA

Tham chi uế > 0,05 > 0,05

> 0,05

XO

YO

Tham chi uế > 0,05 0,015 2,2 (1,2­4,2) > 0,05

> 0,05

Tham chi uế > 0,05 0,015 2,7 (1,2­5,9) > 0,05 ỉ

> 0,05 ớ

# p: mô hình h i quy nh  phân Logistic hi u ch nh theo tu i và gi

ệ ồ ổ ị i tính

ả ỉ ể ưỡ ế ợ ữ B ng 3.16 ch  ra trong 7 lo i  ạ ki u gen l ng b i ộ k t h p gi a đa

ầ ở ệ ấ XA/XO hình ­221X/Y và Exon1, t n su t ề    nhóm b nh, DHF và DWS đ u

ứ ơ ớ ệ ớ ầ ượ p = cao h n so v i nhóm ch ng, khác bi ố t có ý nghĩa th ng kê v i l n l t

0,007, OR = 3,3 (1,4­8,1); p = 0,044, OR = 3,1 (1,0­9,3) và p = 0,029, OR =

ế ợ ữ ể ơ 3,7 (1,1­12,1). Trong 4 lo i ạ ki u gen đ n b i ộ k t h p gi a đa hình ­221X/Y

ầ ở ệ ề ấ XO và Exon1, t n su t ơ    nhóm b nh nói chung và nhóm DWS đ u cao h n

ứ ớ ệ so v i nhóm ch ng, khác bi ố t có ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p = 0,015,  t

ấ ự OR =  2,2 (1,2­4,2) và  p =  0,015, OR =  2,7 (1,2­5,9). Không th y s  khác

ệ ề ầ ấ ộ ưỡ ể ơ bi t v  t n su t các ki u gen đ n b i, l ng b i ữ ộ khác gi a các nhóm

nghiên c u.ứ

p: Mann–Whitney U test

ơ ộ ạ ở ể ố C/G + exon 1 ể Hình 3.6: M i liên quan gi a ki u gen đ n b i t o b i đi m ­221

ệ ậ ở ệ ữ ộ ố ể gen MBL2 và m t s  bi u hi n c n lâm sàng b nh nhân SXHD

ộ ạ ữ ể ố ơ ở ỉ ể   Hình 3.6 ch  ra m i liên quan gi a các ki u gen đ n b i t o b i đi m

ộ ố ể ệ ậ ­221C/G  + exon 1 gen  MBL2  và m t s  bi u hi n c n lâm sàng ở ệ    b nh

ấ ự ư ệ ề ạ ộ nhân SXHD. Tuy nhiên, ch a th y s  khác bi t v  ho t đ  enzym GOT,

ố ượ ế ắ ố ở ể ầ ầ ầ ạ ồ GPT và s  l ng h ng c u, b ch c u, ti u c u và huy t s c t các ki uể

ộ ạ ở ơ MBL2. ể gen đ n b i t o b i đi m ­221C/G + exon 1 gen

ố ộ ạ ở ể C/G + exon Hình 3.7: M i liên quan gi a ki u gen l

ữ ể ộ ố ể ưỡ ệ ậ ng b i t o b i đi m ­221 ở ệ 1 gen MBL2 và m t s  bi u hi n c n lâm sàng b nh nhân SXHD

ữ ể ố ỉ ưỡ Hình 3.7 ch  ra m i liên quan gi a các ki u gen l ở   ộ ạ ng b i t o b i

ể ộ ố ể ệ ậ đi m ­221C/G + exon 1 gen MBL2  và m t s  bi u hi n c n lâm sàng ở

ấ ự ư ệ ề ệ b nh nhân SXHD. Tuy nhiên, ch a th y s  khác bi ạ ộ t v  ho t đ  enzym

ố ượ ế ắ ố ở ể ầ ầ ạ ầ ồ GOT, GPT và s  l ng h ng c u, b ch c u, ti u c u và huy t s c t các

ể ưỡ ộ ạ ể ở MBL2. ki u gen l ng b i t o b i đi m ­221C/G + exon 1 gen

MBL2  Haplotypes

DHF và DWS p# OR (95% CI).

LXPA

Tham chi uế > 0,05

ả ơ ộ ể ấ ầ ữ MBL2 gi a các nhóm B ng 3. 17: So sánh t n su t các ki u gen đ n b i gen

nghiên c uứ DHF và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI) Tham chi uế > 0,05

ệ Nhóm b nh và Nhóm ch ngứ p# OR (95% CI) Tham chi uế > 0,05

DWS và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI) Tham chi uế > 0,05

HYPA

> 0,05

> 0,05

> 0,05

> 0,05

HXPB

> 0,05

> 0,05

LXPB

0,027 4,1 (1,2­14,3)

> 0,05

> 0,05

HXPA

0,025 0,3 (0,1­0,9) > 0,05

> 0,05

0,028 5,6 (1,2­26) 0,047 0,2 (0,03­0,98) > 0,05

> 0,05

HXQA

> 0,05

> 0,05

> 0,05

> 0,05

LXQA

> 0,05

> 0,05

> 0,05

> 0,05

LYPA

­

HYPB

­

­

­ ­

­ ­

LYPB

­

­

­

­

HXPD

­

­

­

­

­

LXPD # p: mô hình h i quy nh  phân Logistic hi u ch nh theo tu i và gi

ệ ồ ổ ị ỉ ớ i tính

ể ả ơ ỉ B ng 3.17 ch  ra trong 12 lo i ạ ki u gen đ n b i ộ  c a ủ gen MBL2 kh oả

ở ệ ơ sát đ ầ cượ , t n su t ấ LXPB nhóm b nh nói chung và nhóm DWS cao h n so

ệ ứ ớ v i nhóm ch ng, khác bi ố t có ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p = 0,027, OR t

ầ ấ HXPA = 4,1 (1,2­14,3) và p = 0,028, OR = 5.6 (1.2­26). Ng ượ ạ t n su t  i, c l

ở ứ ệ ấ ơ ớ nhóm b nh nói chung và nhóm DWS th p h n so v i nhóm ch ng ớ ầ   v i l n

t ượ p = 0,025, OR = 0,3 (0,1­0,9) và p = 0,047, OR = 0.2 (0.03­0.98).Không  l

ấ ự ệ ề ầ ấ ể ơ ạ ữ th y s  khác bi t v  t n su t các ki u gen đ n b i ộ  còn l i gi a các nhóm

nghiên c u.ứ

ơ ộ ạ ở ể ố Hình 3.8: M i liên quan gi a ki u gen đ n b i t o b i 6 đi m đa hình gen

ể ệ ậ

ữ ộ ố ể MBL2 và m t s  bi u hi n c n lâm sàng  ố ở ệ  b nh nhân SXHD ộ ạ ơ ể ỉ ở   ữ Hình 3.8 ch  ra m i liên quan gi a các ki u gen đ n b i t o b i 6

ể ộ ố ể ệ ậ ở ệ đi m đa hình gen MBL2  và m t s  bi u hi n c n lâm sàng b nh nhân

ự ữ ầ ồ SXHD. Có s  khác bi ệ ề ố ượ t v  s  l ể   ng h ng c u và Hematocrit gi a các ki u

ộ ạ ể ở ơ ấ ở ể HXPB gen đ n b i t o b i 6 đi m đa hình gen MBL2, cao nh t ki u gen

ự ấ ệ th p nh t ấ ở LXPB, s  khác bi ố t có ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p = 0,001  t

ấ ự ệ ề ạ ộ ư và p = 0,005. Ch a th y s  khác bi t v  ho t đ  enzym GOT, GPT và số

ầ ở ể ạ ộ ạ ể ể ở ơ ượ l ầ ng b ch c u, ti u c u các ki u gen đ n b i t o b i 6 đi m đa hình

gen MBL2.

ữ ố 3.3.2.  M i liên quan gi a tính đa hình gen FCN2 ớ ứ ộ ệ v i m c đ  b nh và

ộ ố ể ố ệ ệ ậ ấ ế   m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t

Dengue

ữ ể ố Đ  đánh giá m i liên quan gi a tính đa hình gen FCN2và m c đứ ộ

ộ ố ể ệ ệ ấ ố ế   ậ ệ b nh, m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t

ế ệ ề ầ ữ ấ Dengue, chúng tôi ti n hành ự so sánh s  khác bi t v  t n su t gi a hai nhóm

ấ ự ứ ệ ệ b nh và nhóm ch ng. Sau khi so sánh, chúng tôi th y s  khác bi t có ý nghĩ

ề ầ ủ ể ấ ố ể th ng kê v  t n su t các ki u gen c a 3 đi m đa hình +6031A/G; +6220T/G

ứ ữ ậ và +6424G/T  gi a các nhóm nghiên c u. Do đó, chúng tôi t p trung phân

ự ể ệ ề tích chính vào 3 đi m đa hình này. Chúng tôi so sánh s  khác bi ạ   t v  ho t

ự ạ ầ ầ ồ ộ đ  enzym GOT, GPT và s  khác bi ệ ề ố ượ t v  s  l ể   ng h ng c u, b ch c u, ti u

ế ắ ố ở ủ ể ế ể ả ầ c u và huy t s c t các ki u gen c a 3 đi m đa hình trên. K t qu  thu

ượ đ ư c nh  sau:

SNP

DHF và DWS p# OR (95% CI).

ầ ể ấ ể ả B ng 3.

18: So sánh t n su t ki u gen và alen các đi m đa hình vùng exon 7 ;   ữ DHF và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI) ứ intron 7; exon 8 gen FCN2 gi a các nhóm nghiên c u DWS và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI)

ệ Nhóm b nh và Nhóm ch ngứ p# OR (95% CI)

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

rs11103563  (+6031A/G) AA AG GG Alen A G Mô hình tr iộ AA AG+GG Mô hình l nặ AA+AG

Tham chi uế

Tham chi uế

Tham chi uế

Tham chi uế

GG

> 0,05

> 0,05

0,043 3,99 (1,1­15,2)

0,021 6,03 (1,3­27,8)

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

rs7872508  (+6220T/G) TT TG GG Alen T G Mô hình tr iộ TT TG+GG Mô hình l nặ TT+TG

Tham chi uế

Tham chi uế

GG

> 0,05

> 0,05

Tham chi uế 0,039 4,1 (1,1­15,3)

Tham chi uế 0,019 6,2 (1,4­27,9)

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

Tham chi uế > 0,05

rs7851696  (+6424G/T) GG GT TT Alen G T Mô hình tr iộ GG GT+TT Mô hình l nặ GG+GT

Tham chi uế

Tham chi uế

TT

> 0,05

> 0,05

Tham chi uế 0,021 5,4 (1,3­22,3)

Tham chi uế 0,01 8,8 (1,7­45,8) ổ ỉ

# p: mô hình h i quy nh  phân Logistic hi u ch nh theo tu i và gi

ệ ồ ị ớ i tính

ả ả ế ỉ K t qu  B ng 3.18 ch  ra:

ể ấ ầ ủ T n su t ki u gen ể GG  c a đi m đa hình +6031A/G  trên intron 7 ở

ứ ệ ơ nhóm b nh nhân nói chung và nhóm DWS cao h n nhóm ch ng, khác bi ệ   t

ố có ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p =  0,043, OR =  3,99 (1,1­15,2) và  p = t

0,021, OR = 6,03 (1,3­27,8).

ể ầ ấ ủ T n su t ki u gen ể GG  c a đi m đa hình +6220T/G  trên intron 7 ở

ứ ệ ơ nhóm b nh nhân nói chung và nhóm DWS cao h n nhóm ch ng, khác bi ệ   t

ố có ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p =  0,039; OR =  4,1 (1,1­15,3) và  p = t

0,019; OR = 6,2 (1,4­27,9).

ể ầ ấ ủ T n su t ki u gen ể TT  c a đi m  đa hình +6424G/T  trên exon 8  ở

ứ ệ ơ nhóm b nh nhân nói chung và nhóm DWS cao h n nhóm ch ng, khác bi ệ   t

ố có ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p = 0,021; OR = 5,4 (1,3­22,3) và p = 0,01; t

OR = 8,8 (1,7­45,8).

ự ệ ề ầ ể ể ấ Không   có   s   khác   bi t   v   t n   su t   ki u   gen   các   đi m   đa   hình

ớ ớ   ữ +6031A/G; +6220T/G và +6424G/T gi a nhóm DHF v i DWS và DHF v i

p: Mann–Whitney U test

nhóm ch ng.ứ

ữ ố ộ ố ể ệ   A/G gen FCN2 và m t s  bi u hi n Hình 3.9: M i liên quan gi a đa hình +6031

ở ệ ậ c n lâm sàng b nh nhân SXHD

ữ ố ỉ Hình 3.9 ch  ra m i liên quan gi a đa hình +6031 A/G  gen  FCN2  và

ộ ố ể ậ ở ệ ư ệ m t s  bi u hi n c n lâm sàng ấ    b nh nhân SXHD. Tuy nhiên, ch a th y

ệ ề ạ ộ ầ ồ ự s  khác bi t v  ho t đ  enzym GOT, GPT và ố ượ s  l ạ   ng h ng c u, b ch

ế ắ ố ở ể ầ ầ c u, ti u c u và huy t s c t ể  các ki u gen ủ c a đa hình +6031 A/G  gen

p: Mann–Whitney U test

FCN2.

ữ ố ộ ố ể   T/G gen FCN2 và m t s  bi u Hình 3.10: M i liên quan gi a đa hình +6220

ệ ậ ở ệ hi n c n lâm sàng b nh nhân SXHD

ữ ố ỉ Hình 3.10 ch  ra m i liên quan gi a đa hình +6220 T/G gen FCN2 và

ộ ố ể ậ ở ệ ư ệ m t s  bi u hi n c n lâm sàng ấ    b nh nhân SXHD. Tuy nhiên, ch a th y

ệ ề ạ ộ ầ ồ ự s  khác bi t v  ho t đ  enzym GOT, GPT và ố ượ s  l ạ   ng h ng c u, b ch

ế ắ ố ở ể ầ ầ c u, ti u c u và huy t s c t ể  các ki u gen ủ c a đa hình +6220 T/G  gen

FCN2.

p: Mann–Whitney U test

ố ộ ố ể   G/T gen FCN2 và m t s  bi u

Hình 3.11: M i liên quan gi a đa hình +6424 ệ ậ ở ệ ữ hi n c n lâm sàng b nh nhân SXHD

ữ ố ỉ Hình 3.11 ch  ra m i liên quan gi a đa hình +6424 G/T gen FCN2 và

ộ ố ể ậ ở ệ ư ệ m t s  bi u hi n c n lâm sàng ấ    b nh nhân SXHD. Tuy nhiên, ch a th y

ệ ề ạ ộ ầ ồ ự s  khác bi t v  ho t đ  enzym GOT, GPT và ố ượ s  l ạ   ng h ng c u, b ch

ế ắ ố ở ể ầ ầ c u, ti u c u và huy t s c t ể  các ki u gen ủ c a đa hình +6424 G/T  gen

FCN2.

ạ ố ủ ừ ể Bên c nh đánh giá m i liên quan c a t ng đi m đa hình chúng tôi

ố ủ ể ơ cũng đánh giá m i liên quan c a các ki u gen đ n b i ộ  gen FCN2 và m c đứ ộ

ộ ố ể ệ ệ ấ ố ế   ậ ệ b nh, m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t

ữ ệ ế ấ ầ Dengue. Chúng tôi ti n hành so sánh t n su t gi a hai nhóm b nh và nhóm

ệ ề ạ ộ ự ứ ch ng, ự so sánh s  khác bi t v  ho t đ  enzym GOT, GPT và s  khác bi ệ   t

ế ắ ố ở ể ạ ầ ầ ầ ồ ể ề ố ượ v  s  l ng h ng c u, b ch c u, ti u c u và huy t s c t các ki u gen

ả ượ ộ ơ đ n b i gen ế FCN2. K t qu  thu đ ư c nh  sau:

ạ ở ả ơ ộ  t o b i 3 SNP (+6031/+6220/ B ng 3.

DHF và DWS pvalue# OR (95%

Haplotype  (+6031/+6220 / +6424)

ấ ể gen đ n b i ệ +6424) gen FCN2 gi a nhóm b nh và nhóm ch ng ầ 19: So sánh t n su t ki u  ữ

ệ Nhóm b nh và Nhóm ch ngứ p# OR (95% CI) Tham chi uế > 0,05 ­ > 0,05 > 0,05 ­ ­

CI). Tham chi uế > 0,05 > 0,05 ­ ­ > 0,05 ­

DHF và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI) Tham chi uế ATG GGT > 0,05 ATT ­ GTG > 0,05 GGG ­ AGG ­ AGT ­ # p: mô hình h i quy nh  phân Logistic hi u ch nh theo tu i và gi

ứ DWS và  Nhóm ch ngứ p# OR (95% CI) Tham chi uế > 0,05 ­ ­ > 0,05 ­ ­ ỉ ệ ồ ổ ị ớ i tính

ấ ự ả ỉ ệ ề ầ B ng 3.19 ch  ra ch a ư  th y s  khác bi t v  t n su t ấ 7 lo i ạ ki u ể gen

ạ ữ ơ đ n b i ở ộ t o b i 3 SNP (+6031/+6220/ +6424)  gen  FCN2  gi a các nhóm

p: Mann–Whitney U test

nghiên c u.ứ

ố ơ ộ  t o b i 3 SNP (+6031/+6220/

Hình 3.12: M i liên quan gi a ki u  ộ ố ể ể gen đ n b i ệ ậ ở ệ ạ ở ữ +6424) gen FCN2 và m t s  bi u hi n c n lâm sàng b nh nhân SXHD

ki u  ể gen đ n b i

ữ ỉ ạ ơ ố Hình 3.12 ch  ra m i liên quan gi a các ở   ộ t o b i 3

ộ ố ể ệ ậ SNP (+6031/+6220/+6424) gen FCN2 và m t s  bi u hi n c n lâm sàng ở

ự ệ ề ạ ộ ệ b nh nhân SXHD. Trong đó, có s  khác bi ữ   t v  ho t đ  enzym GPT gi a

ạ ơ các  ki u  ể gen đ n b i ở ộ t o b i 3 SNP (+6031/+6220/+6424)  gen  FCN2,  sự

ệ ấ ự ố khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ư ớ p = 0,027. Ch a th y s  khác bi ệ ề  t v

ạ ộ ể ầ ạ ầ ồ ho t đ  enzym GOT và ố ượ s  l ế   ầ ng h ng c u, b ch c u, ti u c u và huy t

ki u ể gen đ n b i

ạ ơ ắ ố ữ s c t gi a các ở ộ t o b i 3 SNP (+6031/+6220/+6424) gen

FCN2.

ả ấ ể gen đ n b i ơ ộ  t o b i 8 SNP gen FCN2 gi aữ B ng 3.

Haplotype

DHF và DWS p# OR (95% CI).

ầ 20: So sánh t n su t ki u  ệ

DHF và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI) Tham chi uế > 0,05 > 0,05 > 0,05

Tham chi uế > 0,05 > 0,05 > 0,05

nhóm b nh và nhóm ch ng ệ Nhóm b nh và Nhóm ch ngứ p# OR (95% CI)

Tham chi uế > 0,05 > 0,05 > 0,05

GCGAATCG GCGAGGCT GAGAATCG ACGGATTG Các haplotype

> 0,05

> 0,05

> 0,05

> 0,05

ạ ở ứ DWS và Nhóm  ch ngứ p# OR (95% CI) Tham chi uế > 0,05 > 0,05 > 0,05

hi mế # p: mô hình h i quy nh  phân Logistic hi u ch nh theo tu i và gi

ệ ồ ổ ị ỉ ớ i tính

ả ỉ ệ ề ầ B ng 3.20 ch  ra k ấ ự hông th y s  khác bi t v  t n su t ấ 4 lo i ạ ki u ể gen

ạ ở ứ ữ ơ đ n b i ể ộ t o b i 8 đi m đa hình gen FCN2 gi a các nhóm nghiên c u.

p: Mann–Whitney U test

ạ ở FCN2 và

ể gen đ n b i ở ệ ữ ố Hình 3.13: M i liên quan gi a ki u  ệ ậ ộ ố ể m t s  bi u hi n c n lâm sàng ơ ộ  t o b i 8 SNP gen   b nh nhân SXHD

ki u  ể gen đ n b i

ữ ỉ ạ ơ ố Hình 3.13 ch  ra m i liên quan gi a các ộ t o b i ở 8

ệ ậ ở ệ ộ ố ể SNP gen  FCN2và m t s  bi u hi n c n lâm sàng b nh nhân SXHD.

ự ữ ể ầ ạ ơ Trong đó, có s  khác bi ệ ề ố ượ t v  s  l ộ   ng b ch c u gi a các ki u gen đ n b i,

ACGGATTG, th p nh t

ấ ở ể ấ ở ể ấ ự cao nh t ki u gen ki u gen GCGAGGCT, s  khác

ệ ấ ự ố ệ ề bi t có ý nghĩa th ng kê v i ư ớ p = 0,004. Ch a th y s  khác bi t v  ho t đ ạ ộ

ố ượ ể ầ ầ ầ ạ ồ enzym GOT, GPT và s  l ế ắ   ng h ng c u, b ch c u, ti u c u và huy t s c

ki u  ể gen   đ n   b i

ạ ơ ố ữ t gi a   các ở ộ t o   b i   3   SNP (+6031/+6220/+6424)  gen

FCN2.

ữ ồ ộ ố 3.3.3. M i liên quan gi a n ng đ  protein MBL ớ ứ ộ ệ v i m c đ  b nh và

ộ ố ể ố ệ ế ệ ậ ấ m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t

Dengue

ể ộ ệ ứ ữ ố ớ ồ Đ  đánh giá ộ m i liên quan gi a n ng đ  MBLv i m c đ  b nh và

ộ ố ể ệ ệ ậ ấ ố ế   m t   s   bi u   hi n   lâm   sàng,   c n   lâm   sàng   trong   b nh   s t   xu t   huy t

ữ ế ộ ồ Dengue, chúng tôi ti n hành so sánh n ng đ  MBL  trung bình gi a các

ố ươ ệ ữ ế ồ nhóm b nh, đánh giá m i t ộ ng quan gi a n ng đ  MBL huy t thanh và

ứ ệ ị ượ ả ệ các tri u ch ng đ nh l ng khác, đánh giá kh  năng phân bi t các m c đ ứ ộ

ủ ồ ế ả ượ ộ lâm sàng c a n ng đ  MBL. K t qu  thu đ ư c nh  sau:

p: Mann–Whitney U test

ộ ở ứ  các nhóm nghiên c u ồ Hình 3.14: So sánh n ng đ  protein MBL

ấ ự ế ả ệ ề ồ ỉ K t qu  trên Hình 3.14 ch  ra không th y s  khác bi t v  n ng đ ộ

ở ứ ệ ế MBL huy t thanh các nhóm b nh và nhóm ch ng.

p: Mann–Whitney U test

ồ ươ ng tính

ữ ệ ớ ộ ể ặ Dengue

Hình 3.15: So sánh n ng đ  protein MBL gi a các nhóm âm tính và d ớ v i kháng th  IgG, IgM đ c hi u v i virus  ả ệ ề ồ ấ ự ế ỉ K t qu  trên Hình 3.15 ch  ra không th y s  khác bi ộ t v  n ng đ

ữ ươ ể ớ ế MBL huy t thanh gi a hai nhóm âm tính và d ng tính v i kháng th  IgG,

ặ ớ Dengue. ệ IgM đ c hi u v i virus

p: Mann–Whitney U test

ộ ấ ệ    nhóm có và không có d u hi u

ấ ự ế ả ệ ề ồ ở ồ Hình 3.16: So sánh n ng đ  protein MBL  ế xu t huy t ỉ K t qu  trên Hình 3.16 ch  ra không th y s  khác bi ộ t v  n ng đ

ữ ế ệ ấ ấ ấ ế MBL huy t thanh gi a các nhóm có d u hi u xu t huy t và không có d u

ệ ế . ấ hi u xu t huy t

ộ ệ ồ Hình 3.17: So sánh n ng đ  protein MBL

ế ả ở  nhóm b nh nhân nam và n ấ ự ệ ề ồ ỉ K t qu  trên Hình 3.17 ch  ra không th y s  khác bi ữ ộ t v  n ng đ

ữ ớ ế MBL huy t thanh gi a hai gi i nam và n ữ.

DHF

GOT  (IU/ml) ­0,01 0,9 ­0,12

GPT  (IU/ml) 0,01 0,94 ­0,03

RBC  (x103/ml) ­0,08 0,31 0,02

WBC  (x106/ml) ­0,05 0,58 0,18

PLT  (x103/ml) 0,11 0,17 ­0,07

HCT  (%) ­0,02 0,71 0,02

MBL  (ng/ml)

rs p rs p

DWS

0,29

0,80

0,86

0,07

0,52

0,87

ả ữ ồ ươ ứ ệ ậ ộ B ng 3. 21: T ng quan gi a n ng đ  MBL và các tri u ch ng c n lâm sàng

ế ả ỉ ấ ự ươ ồ K t qu ả B ng 3.21 ch  ra không th y s  t ữ ng quan gi a n ng đ ộ

ế ọ ỉ ố ế ở ả ệ MBL huy t thanh và các ch  s  huy t h c, hóa sinh c  2 nhóm b nh nhân

ấ ố s t xu t huy t ế Dengue.

ể ồ ườ ủ ng cong ROC c a protein MBL trong phân bi ệ   t 2 Hình 3. 18: Bi u đ  đ

ệ nhóm b nh DHF và DWS

Độ

Độ

Ch  ỉ

đ cặ

ả ệ ủ ệ t 2 nhóm b nh DHF và DWS c a protein MBL B ng 3. ị 22: Giá tr  phân bi

ị Giá tr  Cut off

AUC

95% CI

P

nh yạ

s  ố

hi uệ

(ng/ml)

(%)

(%) 85,7

MBL 0,561 0,490­0,633 0.099 38,6 9808,11

ế ả ả ỉ ị ệ K t qu  trên Hình 3.12 và B ng 3.22 ch  ra giá tr  phân bi t 2 nhóm

ủ ệ b nh DHF và DWS c a protein MBL. Ch  s ỉ ố AUC khi dùng protein MBL

ệ ệ ấ trong phân bi t 2 nhóm b nh DHF và DWS là 0,561 th p và p = 0,099 (>

ế ộ ồ ị 0,05). Do đó, n ng đ  MBL huy t thanh không có giá tr  trong phân bi ệ   t 2

ệ nhóm b nh DHF và DWS.

ữ ồ ố ộ 3.3.4. M i liên quan gi a n ng đ  Ficolin­2 ớ ứ ộ ệ v i m c đ  b nh và m t s ộ ố

ố ấ ế ệ ể ệ ậ bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t Dengue

ể ữ ồ ố ớ Đ  đánh giá ứ ộ ệ   ộ m i liên quan gi a n ng đ  Ficolin­2 v i m c đ  b nh

ộ ố ể ệ ệ ấ ậ ố ế   và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t

ữ ế ồ ộ Dengue, chúng tôi ti n hành so sánh n ng đ  Ficolin­2 trung bình gi a các

ố ươ ệ ữ ế ồ nhóm b nh, đánh giá m i t ộ ng quan gi a n ng đ  Ficolin­2 huy t thanh

ứ ệ ị ượ ả ệ và các tri u ch ng đ nh l ng khác, đánh giá kh  năng phân bi ứ   t các m c

p: Mann–Whitney U test

ủ ồ ế ả ượ ộ ộ đ  lâm sàng c a n ng đ  Ficolin­2. K t qu  thu đ ư c nh  sau:

ữ ồ ộ ứ Hình 3. 19: So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các nhóm nghiên c u

ồ ở ấ ỉ Hình 3.19 ch  ra: n ng đ ộ Ficolin­2 ế    nhóm DHF cao nh t sau đó đ n

ấ ở ấ ự ố ệ nhóm DWS và th p nh t ứ  nhóm đ i ch ng. S  khác bi ố   t có ý nghĩa th ng

kê v i l n l ớ ầ ượ p < 0,0001; p < 0001 và p = 0,038. t

ộ ặ ẹ ủ ứ ệ ệ ạ Bên c nh phân nhóm b nh nhân theo m c đ  n ng nh  c a b nh,

ậ ồ ệ ế ả chúng tôi cũng phân nhóm theo k t qu  xét nghi m vi sinh v t g m 2 nhóm

ươ ể ệ ặ ớ ớ âm tính và d ng tính v i kháng th  IgG, IgM đ c hi u v i virus Dengue.

ế ồ Sau đó chúng tôi ti n hành so sánh n ng đ ộ Ficolin­2 gi a ữ 2 nhóm âm tính

p: Mann–Whitney U test

ươ ượ ế ả ư và d ng tính. Chúng tôi thu đ c k t qu  nh  sau:

ồ ươ   ng

ữ ệ ớ ộ ể ặ ớ Dengue Hình 3. 20: So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các nhóm âm tính và d tính v i kháng th  IgG, IgM đ c hi u v i virus

ồ ở ươ ỉ Hình 3.20 ch  ra n ng đ ộ Ficolin­2 nhóm d ớ ng tính v i kháng

ệ ể ặ ấ ơ th  IgG, IgM đ c hi u virus ớ Dengue th p h n so v i nhóm âm tính, khác

p: Mann–Whitney U test

ệ ầ ượ ố bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p l n l t là 0,013 và 0,033.

ữ ấ ồ ộ

ấ ệ   Hình 3. 21: So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a có và không có d u hi u ế xu t huy t

ồ ở ệ ấ ỉ Hình 3.21 ch  ra n ng đ ộ Ficolin­2 ế    nhóm b nh nhân có xu t huy t

= 0,002

p: Mann–Whitney U test

ế ự ấ ấ ơ ệ ố ớ p th p h n nhóm không có xu t huy t, s  khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i

ữ ệ ồ ộ

Hình 3. 22: So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a hai nhóm b nh nhân nam và   nữ

ấ ự ế ả ệ ề ồ ỉ K t qu  trên hình 3.22 ch  ra không th y s  khác bi t v  n ng đ ộ

ữ ệ ế MBL huy t thanh ữ gi a hai nhóm b nh nhân nam và n .

ả ữ ồ ươ ứ ệ ậ B ng 3. 23: T ng quan gi a n ng đ  Ficolin­2 và các tri u ch ng c n lâm

GOT  (IU/ml)

GPT  (IU/ml)

RBC  (x103/ml)

WBC  (x106/ml)

PLT  (x103/ml)

HCT  (%)

Ficolin­2

rs

­0,19

0,17

­0,12

0,01

­0,02

­0,003

p

(ng/ml)

0,004

0,005

0,072

0,886

0,8

0,96

ộ sàng

ố ươ ả ỉ ữ ồ B ng 3.22 ch  ra m i t ng quan gi a n ng đ ộ Ficolin­2 và các tri uệ

ứ ậ ồ ộ ươ ị ch ng c n lâm sàng. Trong đó, n ng đ  Ficolin­2 t ớ   ng quan ngh ch v i

s = ­0,19; p = 0,004) và t

ạ ộ ươ ớ ố ượ ho t đ  GOT (r ậ ng quan thu n v i s  l ể   ng ti u

ộ ươ c u (rầ ớ ng quan v i các ch ỉ ồ s = 0,17; p = 0,005). N ng đ  Ficolin­2 không t

ư ạ ộ ố ượ ố ượ ầ ồ ố ậ s  c n lâm sàng khác nh  ho t đ  GPT; s  l ng h ng c u, s  l ạ   ng b ch

ầ c u và hematocrit.

ể ồ ườ ủ ệ   t 2 Hình 3. 23: Bi u đ  đ

ệ ng cong ROC c a protein Ficolin­2 trong phân bi nhóm b nh DHF và DWS

ả ệ ủ ệ t 2 nhóm b nh DHF và DWS c a protein Ficolin­2 B ng 3. ị 24: Giá tr  phân bi

ỉ ố Ch  s

AUC

95% CI

P

ị Giá tr  Cut off

Độ  nh yạ (%) 80,7

Ficolin­2 0,640 0,567­0,712 < 0.0001

ộ ặ   Đ  đ c hi uệ (%) 49

(ng/ml) 2060,46

ế ả ị ỉ ệ ả K t qu  trên Hình 3.23 và B ng 3.24 ch  ra giá tr  phân bi t 2 nhóm

ỉ ố ủ ệ b nh DHF và DWS c a protein Ficolin­2. Ch  s  AUC khi dùng protein

ệ ệ ớ p < Ficolin­2 trong phân bi t 2 nhóm b nh DHF và DWS là 0,642 v i

ể ể ồ ệ 0,0001. Do đó, có th  dùng n ng đ ộ protein Ficolin­2 đ  phân bi t 2 nhóm

ộ ưỡ ồ ể ệ ệ b nh DHF và DWS. N ng đ  ng ng đ  phân bi t là 2060,46 ng/ml v i đ ớ ộ

ộ ặ ệ ạ nh y 80,7 % và đ  đ c hi u 49 %.

ữ ố ộ ồ 3.3.5. M i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2 và ế   n ng đ  MBL huy t

ố ế ệ thanh ấ  ở b nh s t xu t huy t Dengue

ể ả ưở ủ ớ Đ  đánh giá  nh h ng c a tính  đa hình gen MBL2  t ồ i n ng  đ ộ

ở ệ ế ấ protein MBL ố  b nh nhân s t xu t huy t ế Dengue  chúng tôi ti n hành so

ủ ữ ể ể ồ ộ ữ sánh n ng đ  MBL gi a các ki u gen c a các đi m đa hình ể   , gi a các ki u

ộ ạ ể ơ ế ả ượ gen đ n b i t o b i ở 6 đi m đa hình phân tích đ cượ . K t qu  thu đ c nh ư

sau:

ộ ồ p: Mann–Whitney U test ở ể

ế ế ả ộ ỉ ở  nhóm DHF ở các ki u gen khác nhau  Hình 3. 24: N ng đ  protein MBL  ồ K t qu  Hình 3.24 ch  ra n ng đ  MBL huy t thanh nhóm DHF.

ở ủ ể ể ế MBL huy t thanh ể    các cá th  mang ki u gen chính c a các đa hình đi m

ầ ượ ­550L/H; ­221Y/X; ­4P/Q  và Codon (52+54+57) l n l t là LL; YY; PP  và

ầ ở ể ả ộ ồ AA tăng cao. N ng đ  này gi m d n ki u gen d  h p t ị ợ ử LH; XY; PQ và

ấ ở ả ấ ồ ộ ể ể ế AO. N ng đ  MBL huy t thanh gi m th p nh t các cá th  mang ki u gen

ự ệ ố ở ể hi m ế HH; XX; OO. S  khác bi t có ý nghĩa th ng kê các đi m đa hình

­221Y/X và Codon (52+54+57) l n l ầ ượ ớ p < 0,0001 và p = 0,001, không t v i

ố ở ể có ý nghĩa th ng kê các đi m đa hình ­550 L/H; ­4P/Q.

p: Mann–Whitney U test

ể ộ ồ

ế ế ả ộ ỉ ở ở Hình 3. 25: N ng đ  protein MBL trên các ki u gen khác nhau  ồ K t qu  Hình 3.25 ch  ra n ng đ  MBL huy t thanh nhóm DWS  nhóm DWS.

ở ủ ể ể ế MBL huy t thanh ể    các cá th  mang ki u gen chính c a các đa hình đi m

ầ ượ ­550L/H; ­221Y/X; ­4P/Q  và Codon (52+54+57) l n l t là LL; YY; PP  và

ầ ở ể ả ồ ộ AA tăng cao. N ng đ  này gi m d n ki u gen d  h p t ị ợ ử LH; XY; PQ và

ấ ở ả ấ ồ ộ ể ể ế AO. N ng đ  MBL huy t thanh gi m th p nh t các cá th  mang ki u gen

ự ệ ố ở ể hi m ế HH; XX; OO. S  khác bi t có ý nghĩa th ng kê các đi m đa hình

ố ­221Y/X và Codon (52+54+57) v i ớ p < 0,0001, không có ý nghĩa th ng kê ở

p: Mann–Whitney U test

ể các đi m đa hình ­550 L/H; ­4P/Q.

ể ộ

ồ ả ế ế ộ ứ ứ ỉ ở Hình 3. 26: N ng đ  protein MBL trên các ki u gen khác nhau  ở ồ K t qu  Hình 3.26 ch  ra n ng đ  MBL huy t thanh nhóm ch ng  nhóm ch ng.

ở ủ ể ể ế MBL huy t thanh ể    các cá th  mang ki u gen chính c a các đa hình đi m

ầ ượ ­550L/H; ­221Y/X; ­4P/Q  và Codon (52+54+57) l n l t là LL; YY; PP  và

ầ ở ể ả ộ ồ AA tăng cao. N ng đ  này gi m d n ki u gen d  h p t ị ợ ử LH; XY; PQ và

ấ ở ả ấ ồ ộ ể ể ế AO. N ng đ  MBL huy t thanh gi m th p nh t các cá th  mang ki u gen

ự ệ ố ở ể hi m ế HH; XX; OO. S  khác bi t có ý nghĩa th ng kê các đi m đa hình

­550L/H; ­221Y/X và Codon (52+54+57) l n l ầ ượ ớ p = 0,003, p = 0,002 t v i

P: Mann–Whitney U test

ố ở ể và p < 0,0001, không có ý nghĩa th ng kê đi m đa hình ­4 P/Q.

ơ ộ ồ ộ ở nhóm Hình 3. 27: N ng đ  protein MBL trên các ki u gen đ n b i khác nhau

ứ ể ệ ch ng và nhóm b nh

ế ồ ộ ỉ ữ ả Hình 3.27 ch  ra k t qu  so sánh n ng đ  protein ể   MBL gi a các ki u

ứ ộ ơ gen đ n b i khác nhau c a ủ gen MBL2 ở nhóm ch ng v à nhóm b nhệ . cỞ ả

ứ ự nhóm ch ng ( Hình 3.27A)  và nhóm b nh  ệ (Hình 3.27B)  s  khác bi ệ ề  t v

ữ ể ố ơ ớ p ồ n ng đ ộ MBL gi a các các ki u gen đ n b i đ u ộ ề có ý nghĩa th ng kê v i

ể ấ ộ ồ < 0,0001. Trong đó, n ng đ  MBL cao nh t ấ ấ ở LXPB, th p nh t ki u gen

HXPB.

ữ ố ồ 3.3.6. M i liên quan gi a tính đa hình gen FCN2 và ộ n ng đ  protein

ố ế ệ Ficolin­2 ấ  ở b nh s t xu t huy t Dengue

ể ả ưở ủ ớ Đ  đánh giá  nh h ng c a  tính  đa  hình gen FCN2  t ồ i  n ng  đ ộ

ở ệ ế ấ protein Ficolin­2 ố  b nh nhân s t xu t huy t ế Dengue chúng tôi ti n hành so

ữ ủ ể ể ồ ộ sánh n ng đ  Ficolin­2 gi a các ki u gen c a các đi m đa hình ữ ,  gi a các

ữ ể ể ơ ki u gen đ n b i ạ ộ  t o b i ở 3 SNP (+6031/+6220/+6424) và gi a các ki u gen

ế ả ượ ơ đ n b i ạ ộ  t o b i ở 8 SNP c a ủ gen FCN2. K t qu  thu đ ư c nh  sau:

p: Kruskal–Wallis test

ủ ể ồ ộ ể   Hình 3. 28: So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các ki u gen c a các đi m

ở ệ

ế ỉ ữ ữ  nhóm b nh ộ ồ đa hình gen FCN2  ả Hình 3.28 ch  ra k t qu  so sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các

ủ ể ể ở ệ ấ ki u gen c a các đi m đa hình gen FCN2 nhóm b nh. Không th y s ự

ệ ề ồ ữ ể ộ ở ể khác   bi t   v   n ng   đ   Ficolin­2   gi a  các   ki u   gen các   đi m  đa   hình

­986G/A; ­902G/T; ­602G/A, ­4A/G và +6359C/T. Ng ượ ạ ở c l i, ể  các đi m đa

ộ ồ hình +6031A/G; +6220T/G và +6424G/T, n ng đ  Ficolin­2 cao nh t ấ ở ể    ki u

ợ ử ồ ầ ở ể ị ợ ử gen đ ng h p t ả  chính, gi m d n ki u gen d  h p t ấ  và th p nh t ấ ở ể    ki u

ợ ử ế ồ ệ ố gen đ ng h p t ự  hi m. S  khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p < 0,0001.

p: Kruskal–Wallis test

ủ ể ộ ể   Hình 3. 29: So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các ki u gen c a các đi m

ở ứ ồ đa hình gen FCN2 ữ  nhóm ch ng

ế ộ ồ ỉ ữ ả Hình 3.29 ch  ra k t qu  so sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các

ủ ể ể ở ứ ki u gen c a các đi m đa hình gen FCN2 nhóm ch ng. Không th y s ấ ự

ệ ề ồ ữ ể ộ ở ể khác   bi t   v   n ng   đ   Ficolin­2   gi a  các   ki u   gen các   đi m  đa   hình

­986G/A;   ­902G/T;   ­602G/A,   ­4A/G,   +6359C/T,   +6220T/G  và   +6424G/T.

ồ ộ Ng ượ ạ ở ể i, đi m đa hình +6031 c l A/G, n ng đ  Ficolin­2 cao nh t ấ ở ể    ki u

ợ ử ồ ầ ở ể ị ợ ử gen đ ng h p t ả  chính, gi m d n ki u gen d  h p t ấ  và th p nh t ấ ở ể    ki u

ợ ử ế ồ ệ ố ớ p < 0,05. gen đ ng h p t ự  hi m. S  khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i

p: Mann–Whitney U test

ữ ồ ộ ơ ộ ủ   Hình 3. 30: So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các ki u gen đ n b i c a 3

ứ ệ ở ể  nhóm ch ng và nhóm b nh SNP (+6031/+6220/+6424) gen FCN2

ế ộ ồ ỉ ữ ả Hình 3.30 ch  ra k t qu  so sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các

ủ ơ ki u  ể gen   đ n   b i ộ   c a   3   SNP (+6031/+6220/+6424)  gen  FCN2  ở  nhóm

Ở ả ứ ệ ể ứ ch ng v à nhóm b nhệ . c  nhóm ch ng và nhóm b nh, hai ơ   ki u gen đ n

ế ấ ộ ồ ở ầ b iộ  chi m t n su t cao là ATG và GGT, trong đó, n ng đ  Ficolin­2 nhóm

ơ ở ơ ệ có ki u ể gen đ n b i ộ ATG cao h n nhóm GGT. Khác bi ố   t có ý nghĩa th ng

p: Mann–Whitney U test

ầ ượ kê v i ớ p l n l t 0,04 và < 0,0001.

ồ ộ ơ ộ ủ   Hình 3. 31: So sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các ki u gen đ n b i c a 8

ở ể ệ ứ SNP gen FCN2 ữ  nhóm ch ng và nhóm b nh

ơ

ế ồ ộ ỉ ữ ả Hình 3.31 ch  ra k t qu  so sánh n ng đ  protein Ficolin­2 gi a các

ki u ể gen đ n b i

ộ  c a 8 SNP

gen FCN2 ở nhóm ch ng vứ

ơ

ủ à nhóm b nhệ . nhómỞ

ki u ể gen đ n b i

ộ  không có

ứ ệ ề ồ ữ ộ ự ch ng s  khác bi t v  n ng đ  Ficolin­2 gi a các

ự ệ ệ ố ý   nghĩa   th ng   kê.   Ng ượ ạ ở c   l i, nhóm   b nh,   s   khác   bi ề ồ t   v   n ng   đ ộ

ữ ơ ố Ficolin­2 gi a các ki u  ể gen đ n b i ộ   có ý nghĩa th ng kê v i ớ p <  0,0001.

ồ ơ ộ Trong đó, n ng đ  Ficolin­2 cao nh t ấ ở ki u  ể gen đ n b i ộ GAGAATCG,

ấ ơ th p nh t ấ ở ki u ể gen đ n b i ộ GCGAGGCT.

BÀN LU NẬ

ố ệ ể ặ ấ ế Dengue 4.1. Đ c đi m chung nhóm b nh nhân s t xu t huy t

ễ ế ệ ề ấ ấ ố S t xu t huy t Dengue (SXHD) là b nh truy n nhi m c p tính do

ề ấ ệ virus  Dengue  gây   ra,   b nh   lây   truy n   qua   mu i ế   ỗ Aedes.   S t   xu t   huy t ố

ộ ấ ề ế ọ ở Dengue đã và đang tr  thành m t v n đ  y t nghiêm tr ng trên toàn th ế

ớ ệ ệ gi i nói chung và Vi ự t Nam nói riêng. Trong th c hành lâm sàng, vi c tiên

ự ệ ặ ọ ượ ượ l ẽ ng đúng các ca b nh n ng s  giúp các bác sĩ l a ch n đ c phác đ ồ

ả ể ề ị ệ ệ ệ ượ hi u qu  đ  đi u tr  b nh nhân. Tuy nhiên, vi c tiên l ặ ấ   ng này còn g p r t

ế ề ạ ỉ ượ ữ ế nhi u khó khăn và h n ch  do thi u các ch  tiêu tiên l ng. Nh ng nghiên

ế ệ ề ơ ủ ừ ể ư ứ c u sâu v  c  ch  b nh sinh c a SXHD t đó có th  đ a ra các y u t ế ố

ượ ấ ầ ệ ế ỉ dùng làm ch  tiêu tiên l ặ ng các ca b nh n ng là r t c n thi ữ t và h u ích

ị ệ ề cho công tác đi u tr  b nh.

ồ ộ ượ ỉ N ng đ  MBL và tính đa hình gen MBL2 đã đ c ch  ra có liên quan

ư ễ ề ạ ặ ệ ế đ n nhi m nhi u lo i virus khác nhau nh  HIV, HBV, HCV và đ c bi t là

ộ ố ư ứ m t s  virus trong h ọ Flaviviridae nh  WNV , , , . Trong nghiên c u này,

ượ ứ ả ắ ỉ MBL đ ầ c ch  ra là có kh  năng g n và đ u có ch a N­Linked glycan trên

ừ ư ả ả ố ỏ v  virus t ệ  đó trung hòa và thanh th i hi u qu  virus . Gi ng nh  MBL,

ượ ễ ộ ọ ỉ Ficolin­2 cũng đã đ ộ   c ch  ra đóng m t vai trò quan tr ng trong nhi m m t

ở ườ ư ạ ộ ố ạ s  lo i virus ng i nh  HBV, HCV , . Là m t lo i trong h ọ Flaviviridae,

ố ử ứ ỏ ủ v   c a   virus   Dengue   có   ch a   N­Linked   glycan   là   ph i   t cho   MBL   và

ắ ừ ả ộ ồ Ficolin­2 g n vào, t đó trung hòa và thanh th i virus . Do đó, n ng đ  và

ấ ượ ể ơ ọ ch t l ng MBL và Ficolin­2 có th  đóng vai trò quan tr ng trong c  ch ế

ủ ủ ứ ề ệ b nh sinh c a SXHD. Tuy nhiên , các nghiên c u v  vai trò c a hai protein

Ficolin­2, MBL và các gen  MBL2  và  FCN2  mã hóa cho hai protein này ở

ế ạ ầ ớ ệ b nh nhân m c ắ SXHD  còn khá h n ch  và hoàn toàn m i trên qu n th ể

ườ ế ố ớ ị ng i Vi ứ ệ Chúng tôi ti n hành nghiên c u này v i mong mu n xác đ nh t.

ượ ồ ộ đ c tính đa hình các gen MBL2, FCN2 và n ng đ  protein MBL, Ficolin­2

ộ ố ặ ộ ệ ữ ể ố ớ ứ và m i liên quan gi a chúng v i m c đ  b nh và m t s  đ c đi m lâm

ậ ở ệ ấ sàng, c n lâm sàng ố  b nh nhân s t xu t huy t ế Dengue ở ướ  n c ta ừ . T  đó,

ầ ả ề ơ ủ ấ ơ ố góp   ph n   gi ế   ế ệ i   thích   sâu   h n   v   c   ch   b nh   sinh   c a   s t   xu t   huy t

ộ ố ỉ ề ệ ể ượ ự ệ ớ Dengue, phát hi n m t s  ch  ti m năng đ  tiên l ọ   ng s m b nh, l a ch n

ả ề ồ ề ị ệ ệ ợ ị ấ   phác đ  đi u tr  phù h p giúp nâng cao hi u qu  đi u tr  b nh nhân xu t

huy t ế Dengue ở ướ  n c ta.

ứ ượ ế ệ ủ Nghiên c u c a chúng tôi đ ố   c ti n hành trên 279 b nh nhân s t

ấ ấ ố ạ xu t huy t ụ ị ế Dengue  trong v  d ch s t xu t huy t ế Dengue  t ộ i Hà N i năm

ượ ị ạ ề ề ễ ệ ệ 2017. Đ c khám và đi u tr  t i Khoa Truy n nhi m­ B nh vi n Quân Y

ượ ẩ ủ ẩ ộ ị 103, đ c ch n đoán xác đ nh SXHD d a ự theo tiêu chu n c a B  Y t ế ệ    Vi t

Nam năm 2011 .

ẩ ủ ộ D a ự theo tiêu chu n c a B  Y t ế ệ  Vi t Nam năm 2011, ệ 279 b nh nhân

ứ ượ ế ấ ố nghiên c u đ c chia làm 2 nhóm: nhóm s t xu t huy t Dengue (DHF­172

ệ ả ấ ấ ố ệ b nh nhân), nhóm s t xu t huy t ế Dengue có d u hi u c nh báo (DWS­107

ệ b nh nhân) .

ề ổ ể ặ ớ 4.1.1. Đ c đi m v  tu i và gi i.

ủ ệ ổ ở ả Tu i trung bình c a b nh nhân ệ  c  2 nhóm b nh là 31 tu i. ổ Trẻ

ế ệ ấ ấ ả ổ ố ỉ ấ   ổ nh t là 13 tu i và cao nh t là 81 tu i. K t qu  này ch  ra b nh s t xu t

ể ắ ở ọ ứ ứ ậ ổ huy t ế Dengue  có th  m c ổ    m i l a tu i trong đó t p trung vào l a tu i

ẻ ế ươ ủ ồ ớ ả ủ tr . K t qu  c a chúng tôi t ứ ng đ ng v i nghiên c u c a Parkash O. và

ự ổ ổ ộ c ng s  có tu i trung bình là 31,87 tu i .

ỉ ệ ệ ứ ủ ệ Trong 279 b nh nhân nghiên c u c a chúng tôi, t  l b nh nhân n ữ

ữ ự ệ ơ ệ cao h n b nh nhân nam (n /nam: 1,15/1). Tuy nhiên s  khác bi t này không

ứ ệ ố ế   ừ có ý nghĩa th ng kê khi so sánh trên t ng nhóm b nh nhân nghiên c u. K t

ề ệ ả ả ả ớ ỉ qu  này ch  ra mu i ỗ Aedes có kh  năng truy n b nh cho c  2 gi i là t ươ   ng

ươ ứ ủ ế ả ươ ồ ớ đ ng nhau. K t qu  nghiên c u c a chúng tôi t ng đ ng so v i các

ứ ướ ứ ủ ư ể ị nghiên c u tr c đây nh : nghiên c u c a Tr nh Công Đi n (2017) có t ỷ ệ   l

n /namữ là 1,2 .

ộ ố ỉ ậ 4.1.2. M t s  ch  tiêu lâm sàng và c n lâm sàng

ơ ớ ứ ề ị Trong nghiên c u này chúng tôi quan tâm nhi u h n t ế i các bi n đ nh

ệ ế ậ ậ ượ l ng là các xét nghi m c n lâm sàng vì các bi n này thu th p khách quan

ị ả ưở ế ố ủ ủ ừ ế ả ơ h n, ít ch u  nh h ng c a y u t ch  quan t đó cho các k t qu  phân

ế ể ậ ặ ơ ị ị tích có giá tr  cao h n các bi n đ nh tính. Các đ c đi m lâm sàng và c n lâm

ự ọ ồ ở ố ạ ể ờ sàng chúng tôi l a ch n g m: s  ngày kh i phát t ậ   i th i đi m thu th p

ứ ệ ế ấ ẫ ệ ứ m u, tri u ch ng xu t huy t, xét nghi m ch c năng gan (enzym GOT và

ể ế ầ ạ ầ ệ ọ ồ ầ GPT),   các   xét   nghi m   huy t   h c   (h ng   c u,   b ch   c u,   ti u   c u   và

ệ ậ hematocrit), xét nghi m vi sinh v t (kháng nguyên DENV­NS1, kháng th ể

ệ ặ IgM và IgG đ c hi u DENV).

ở ố ạ ờ ể ậ ẫ S  ngày kh i phát t i th i đi m thu th p m u

ả ở ạ ể ậ ờ ố Theo B ng 3.2 s  ngày kh i phát t i th i đi m thu th p m u ẫ ở ả c

ự ệ ề ệ hai nhóm b nh nhân DHF và DWS đ u là 5 ngày, s  khác bi t không có ý

ẫ ở ề ỉ ệ ố nghĩa th ng kê v i ớ p > 0,05 đi u này ch  ra các m u 2 nhóm b nh đ ượ   c

ứ ứ ệ ậ ẩ ỉ ộ ệ   thu th p, xét nghi m các ch  tiêu nghiên c u và ch n đoán m c đ  b nh

ư ở ạ ủ ệ ầ g n nh cùng giai đo n c a b nh.

ệ ấ ấ ế D u hi u xu t huy t

ế ự ệ ả ấ ở ấ Theo B ng 3.2 thì d u hi u xu t huy t t nhiên nhóm DWS là 57%

ự ề ấ ơ ớ ố cao h n nhi u so v i nhóm s t xu t huy t ế Dengue là 19,8%.  S  khác bi ệ   t

ế ả ố ợ này có ý nghĩa th ng kê v i ớ   ớ p < 0,001. K t qu  này hoàn toàn phù h p v i

ủ ố ế ệ ấ ơ c  ch  b nh sinh c a s t xu t huy t ế Dengue b i l ở ẽ ở ệ b nh nhân DWS có

ể ầ ơ ừ ấ ả ấ ạ ơ ượ l ng ti u c u gi m th p h n, tính th m thành m ch tăng cao h n t đó t ỉ

ệ ế ự ấ ơ l xu t huy t t ẽ  nhiên cũng s  tăng cao h n.

ệ ổ ấ ươ D u hi u t n th ng gan

ứ ế ả ấ ồ ộ K t qu  nghiên c u cho th y, n ng đ  enzym GOT tăng cao ở nhóm

ự ệ ồ DWS (108,3 IU/ml) so v i ớ nhóm DHF (61,3 IU/ml). S  khác bi t n ng đ ộ

ữ ố ộ enzym GOT gi a hai nhóm có ý nghĩa th ng kê ồ p < 0,001. N ng đ  enzym

ươ ự ệ ấ ấ ố GPT cũng tăng t ng t , nhóm s t xu t huy t ả   ế Dengue  có d u hi u c nh

ở ự ấ ố báo (73,8 IU/ml), nhóm s t xu t huy t ế Dengue (39 IU/ml). S  khác bi ệ   t

ả ố này có ý nghĩa th ng kê v i ớ p < 0,001 (B ng 3.2).

ơ ế ệ ủ ố ấ Theo c  ch  b nh sinh c a s t xu t huy t ế Dengue, virus Dengue gây

ươ ế ở ế ổ t n th ng t bào gan. GOT và GPT là hai enzym khu trú trong t bào

ế ị ổ ươ ị ả gan. Khi t bào gan b  t n th ng thì hai enzym này b  gi ế   i phóng vào huy t

ế ươ ứ ộ ồ ộ ể ươ t ng. M c đ  tăng n ng đ  2 enzym này trong huy t t ng có th  đánh

ượ ươ ế ứ ủ ế ả giá đ ứ ộ ổ c m c đ  t n th ng t bào gan. K t qu  nghiên c u c a chúng tôi

ứ ỉ ở ộ ầ ứ ệ ộ ch  ra m c đ  tăng men gan ọ   ợ  2 nhóm b nh phù h p m c đ  tr m tr ng

ủ ệ c a b nh.

ươ ẽ ạ ạ ố ổ T n th ư ố   ng gan s  kéo theo hàng lo t các r i lo n khác nhau nh  r i

ể ầ ế ố ố ợ ớ ự ạ ấ ạ   ả lo n đông máu ph i h p v i s  suy gi m ti u c u gây xu t huy t, r i lo n

ử ộ ủ ữ ứ ố ộ ạ ch c năng kh  đ c c a gan, r i lo n đông máu… là m t trong nh ng c ơ

ế ế ế ấ ấ ừ ơ ố ch  gây nên xu t huy t trong s t xu t huy t Dengue. Chính t các c  ch ế

ự ủ ể ể ượ này, s  tăng cao c a các men gan có th  làm tiêu chí đ  tiên l ệ ng b nh.

ỉ ố ế ọ Các ch  s  huy t h c

ầ ỉ ố ồ * Ch  s  h ng c u

ố ượ ầ ở ồ ơ ớ S  l ng h ng c u nhóm DWS tăng cao h n so v i nhóm DHF

ự ệ ố ớ ớ (4,75 so v i 4,6 T/L) . S  khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i p < 0,05. S ự

ệ ể ả ở ệ ượ ị khác bi t này có th  gi i thích do nhóm b nh nhân DHF l ng d ch thoát

ừ ề ạ ỏ ượ ầ ồ ơ kh i lòng m ch nhi u h n nhóm DHF. T  đó, l ng h ng c u tăng lên do

ạ ủ ươ ả máu cô l i mà không ph i do tăng sinh t y x ng.

ầ ỉ ố ạ * Ch  s  b ch c u

ỉ ố ạ ầ ở ự ệ ệ Ch  s  b ch c u hai nhóm b nh không có s  khác bi t nhau (3,39

ề ả ươ ầ ạ ả và 3,38 G/L). Tuy nhiên, c  hai nhóm đ u có l ấ   ng b ch c u gi m th p

ườ ơ ế ệ ị ơ h n giá tr  bình th ng (4­10 G/L). Theo c  ch  b nh sinh đã mô t ả ở ầ    ph n

ạ ạ ủ ầ ơ ế ổ t ng quan, các lo i b ch c u đ n nhân là đích c a DENV, t bào mast và

ề ầ ượ ứ ả ưở ạ b ch c u ái ki m cũng đ c ch ng minh là có  nh h ng. Ngoài ra, virut

ế ủ ươ ừ ơ ạ ả ổ ợ ứ Dengue cũng  c ch  t y x ng gi m t ng h p b ch c u ầ . T  các c  ch ế

ượ ầ ở ệ ạ ấ ườ trên, l ng b ch c u ố  b nh nhân s t xu t huy t ế Dengue  th ả   ng gi m

ấ ườ ơ th p h n bình th ng.

ỉ ố ể ầ * Ch  s  ti u c u

ể ệ ự ỉ ố ể ế ọ ỉ ố ầ Trong các ch  s  huy t h c, ch  s  ti u c u th  hi n s  khác bi ệ   t

ơ ở ứ ữ ể ấ ạ ầ ả ớ l n nh t gi a hai nhóm nghiên c u. Ti u c u gi m m nh h n nhóm

ủ ả ớ DWS so v i nhóm DHF (60 so v i ể   ớ 86,5 G/L). Nguyên nhân c a gi m ti u

ế ự ứ ấ ố ầ c u trong s t xu t huy t ế ủ   ế Dengue là do virus Dengue  c ch  tr c ti p t y

ươ ủ ể ể ả ầ ạ ầ ạ Ở x ng gi m t o ti u c u và phá h y ti u c u ngo i vi. nhóm DWS,

ơ ừ ể ể ạ ưở virus  Dengue  có th  phát tri n m nh h n t ả  đó  nh h ng t ớ ố ượ   ng i s  l

ầ ẽ ả ơ ở ề ể ầ ạ ơ ể ti u c u nhi u h n do đó ti u c u s  gi m m nh h n nhóm DHF. M cứ

ứ ộ ệ ể ầ ẽ ế ặ ộ ả đ  gi m ti u c u có liên quan ch t ch  đ n m c đ  b nh.

* Hematocrit

ế ọ ỉ ố ệ ố ấ   Đây cũng là ch  s  huy t h c  đáng quan tâm trong b nh s t xu t

ứ ể ấ ố ệ huy t ế Dengue. Trong b nh lý s t xu t huy t ế Dengue đ  đánh giá m c đ ộ

ặ ườ ườ ỉ ố ự cô đ c máu, ng i ta th ng d a vào ch  s  hematocrit, hematocrit tăng trên

ặ ớ ị ườ ổ 48% ho c tăng trên 20% so v i giá tr  bình th ng. Do quá trình t n th ươ   ng

ễ ầ ạ ộ ơ ẫ ớ ạ thành m ch di n ra r m r h n, d n t ấ i làm tăng tính th m thành m ch,

ề ả ặ ị ơ thoát d ch ra kho ng gian bào nhi u h n, gây cô đ c máu. Do đó công tác bù

ủ ệ ữ ầ ấ ố ị d ch trong nh ng ngày đ u c a b nh s t xu t huy t ế Dengue có vai trò r tấ

ệ ả ọ ị ừ ầ ả ạ quan tr ng, bù d ch có hi u qu  ngay t ặ    đ u làm gi m tình tr ng cô đ c

ả ỷ ệ ố ứ ủ ở máu và gi m t s c. Trong nghiên c u c a chúng tôi, hematocrit l nhóm

ơ ở ự ớ DWS có cao h n nhóm DHF (40,5% so v i 40%). Tuy nhiên, s  khác bi ệ   t

ố không có ý nghĩa th ng kê.

ệ ớ ể ặ ệ Xét nghi m kháng nguyên, kháng th  đ c hi u v i virus Dengue

ả ả ỉ ệ ế ỉ ệ K t qu  B ng 3.3 ch  ra t  l xét nghi m kháng nguyên NS1 d ươ   ng

ở ả ứ ệ tính khá cao ơ    c  2 nhóm b nh nhân nghiên c u (89 và 86,9%) cao h n

ứ ủ ệ ề ả ớ ớ nhi u so v i nghiên c u c a Di p Thanh H i (2013) v i 35,6% NS1 d ươ   ng

ớ ươ ệ tính hay Kassim F.M. (2011) v i 32,2 % d ự ng tính s  khác bi t này có th ể

ệ ề ờ ể ệ ấ ẫ do khác bi ế   t v  th i đi m l y m u xét nghi m kháng nguyên NS1, . K t

ị ủ ệ ả ẩ ỉ qu  này ch  ra giá tr  c a xét nghi m kháng nguyên NS1 trong ch n đoán

ế ạ ấ ố s t xu t huy t ệ ế Dengue. Bên c nh xét nghi m kháng nguyên NS1, k t qu ả

ệ ể ấ xét   nghi m   kháng   th   DENV­IgM   và   DENV­IgG   cũng   r t   có   ý   nghĩa.

ươ ể ượ ẩ ẩ DENV­IgM d ng tính có th  đ c dùng làm tiêu chu n ch n đoán xác

ườ ệ ợ ị đ nh SXHD trong tr ng h p xét nghi m kháng nguyên DENV­NS1  âm

ặ ệ ệ ể ấ ộ tính. Đ c bi t là DENV­IgG, đây là marker xu t hi n mu n và có th  giúp

ệ ứ ễ ế ả phân bi t nhi m ễ Dengue nguyên phát hay nhi m th  phát. K t qu  nghiên

ấ ỉ ệ ươ ủ ớ ở ứ c u c a chúng tôi cho th y t  l d ng tính v i DENV­IgG nhóm DWS

ơ ấ ề ớ ớ cao h n r t nhi u so v i nhóm DHF (29 so v i 17,4%). Hay nói cách khác t ỉ

ệ ứ ở ơ ở ệ l nhi m ễ Dengue th  phát nhóm DWS cao h n nhóm DHF, khác bi t có

ớ ơ ế ệ ế ả ợ ố ý nghĩa th ng kê v i ớ p < 0,05. K t qu  này phù h p v i c  ch  b nh sinh

ứ ấ ườ ủ ố c a s t xu t huy t ế Dengue là nhi m ễ Dengue th  phát th ệ   ể ng có bi u hi n

ơ ế ễ ễ ơ ị ườ ặ n ng h n nhi m nguyên phát theo c  ch  mi n d ch tăng c ng.

ạ ộ ế ả ỉ K t qu  Hình 3.1 ch  ra ho t đ  enzym GOT và GPT tăng cao h n ơ ở

ươ ể ệ ặ ớ Dengue nhóm d ng tính v i các kháng th  IgG và IgM đ c hi u cho virus

ớ ự ệ ố so v i nhóm âm tính , s  khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p < 0,0001. K tế

ữ ả ố ỉ ạ ổ qu  này ch  ra m i liên quan gi a virus Dengue  và tình tr ng t n th ươ   ng

ở ệ ấ ế Dengue. gan ắ ố  b nh nhân m c s t xu t huy t

ề ồ 4.2. V  tính đa hình gen ộ MBL2, FCN2 và n ng đ  protein MBL, Ficolin­

ở ố ượ ứ 2 các nhóm đ i t ng nghiên c u

ở ố ượ ứ 4.2.1. V  ề tính đa hình gen MBL2 các nhóm đ i t ng nghiên c u

ộ MBL2 là m t gen có tính đa hình cao, các đa hình gen MBL2 đã đ cượ

ư ế ạ ộ ỉ ổ ồ ch  ra có liên quan đ n làm thay đ i n ng đ  cũng nh  ho t tính protein

ứ ế ỉ ả   MBL trong huy t thanh , , , ,   , , . Các nghiên c u ch  ra các đa hình  nh

ưở ớ ớ ồ ư ạ ộ ừ h ng l n t i n ng đ  cũng nh  ho t tính protein MBL t ả  đó  nh h ưở   ng

ạ ả ố ớ ủ ệ ể ớ t ặ   i tăng tính nh y c m c a các cá th  mang đa hình đ i v i các b nh lý đ c

ệ ề ệ ậ ở bi ễ t là b nh truy n nhi m t p trung chính ủ    vùng promoter và exon 1 c a

ứ ậ gen MBL2. Do đó, trong nghiên c u này chúng tôi cũng t p trung phân tích

tính đa hình gen MBL2 trên các vùng vùng promoter, exon 1.

ử ụ ứ ươ ả Trong nghiên c u này, chúng tôi s  d ng ph ng pháp gi i trình t ự

ể ể ậ gen Sanger đ  xác các đi m đa hình trên gen MBL2. Chúng tôi t p trung vào

ượ ế ố ể phân tích các đi m đa hình đã đ ạ   c công b  có liên quan đ n tăng tính nh y

ệ ớ ả c m v i các b nh lý là : ­550C/G;  ­221G/C,A và +4G/A trên vùng promoter

ể ể   và codon 52; codon 54; codon 57 trên exon 1 gen MBL2. Ki u gen và ki u

ủ ượ ổ ả ợ alen c a các đa hình này đ c t ng h p và trình bày trong B ng 3.4 và 3.5.

ả ả ỉ ệ ầ ế ỉ ở H/L K t qu  B ng 3.4 ch  ra t  l ấ  t n su t alen ủ   ứ  nhóm ch ng c a

ể ế ả ằ đi m đa hình ­550C/G là 0,541/0,459 khá cân b ng. K t qu  này khá khác

ệ ứ ủ ự ả ớ ộ bi ộ   t so v i nghiên c u c a Madsen H.O. và c ng s  khi kh o sát trên m t

ể ườ ầ ủ ườ ủ ố s  qu n th  ng i: 0,833/0,167 c a ng i Eskimos; 0,383/0,617 c a ng ườ   i

ủ ườ ỉ ệ ầ châu Âu và 0,115/0,885 c a ng i châu phi. Tuy nhiên, t  l ấ  t n su t alen

ở ứ ể ở X/Y ủ  nhóm ch ng c a đi m đa hình ­221G/C,A ứ ủ  nghiên c u c a chúng tôi

ạ ươ ớ ồ là 0,749/0,251 l i khá t ộ   ứ ủ ng đ ng v i nghiên c u c a Madsen H.O. và c ng

ủ ườ ủ ườ ự s : 0,763/0,238 c a ng i châu Âu và 0,730/0,270 c a ng i châu Phi .

ả ả ế ỉ ể K t qu  B ng 3.5 ch  ra: trong 3 đi m đa hình trên vùng exon 1 chúng

ả ỉ ượ ế ở ể tôi ch  kh o sát đ c alen hi m đi m đa hình codon 54. Còn l ạ ở i hai

ể ư ầ ả đi m đa hình ấ    codon 52 và codon 57 chúng tôi h u nh  không kh o sát th y

ố ượ ế ứ ế ả alen hi m trong nhóm đ i t ng nghiên c u. K t qu  này cũng khá t ươ   ng

ự ứ ủ ả ớ ộ ầ   ồ đ ng v i nghiên c u c a Garred P. và c ng s  khi các ông kh o sát t n

ấ ở ể ở ể ườ su t alen 3 đi m đa hình này ầ  các qu n th  ng i khác nhau: ng ườ   i

ậ ỹ Châu Âu, châu Phi c n Sahara, châu Á, châu Úc và châu M  . Trong đó,

ệ ỹ ượ ủ ế châu Á, châu Úc và châu M  không phát hi n đ ể   c alen hi m c a hai đi m

ế ở ể ầ ấ đa hình codon 52 và codon 57. T n su t alen hi m đi m đa hình codon 54

ứ ủ ươ ươ ể ớ trong nghiên c u c a chúng tôi là 0,112 t ng đ ầ ng v i qu n th  ng ườ   i

ồ ườ ườ ườ ầ ượ H ng Kông, ng i Eskimos, ng ạ i Đan m ch và ng i Anh l n l t là

ớ ườ ậ ấ 0,11; 0,12; 0,12 và 0,14 cao so v i ng ơ   i châu Phi c n Sahara và th p h n

ể ườ ầ qu n th  ng i Argentina và Peru .

ủ ừ ể ể Ngoài phân tích ki u gen và ki u alen c a t ng đa hình gen MBL2,

ể ầ ấ ơ ộ ưỡ chúng tôi còn phân tích t n su t các ki u gen đ n b i và l ộ ủ ng b i c a các

ừ ề ả ủ ố đa hình này t đó làm n n t ng đánh giá m i liên quan c a chúng ứ   ớ v i m c

ộ ố ể ệ ệ ậ ố ấ   ộ ệ đ  b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t

ả ượ ế ể ệ ả huy t ế Dengue. K t qu  đ c th  hi n trong các B ng 3.6 và 3.7.

ộ ừ ơ ể Khi phân tích ki u gen đ n b i t 6 đa hình gen MBL2 chúng tôi đã

ố ượ ệ ể ơ ộ ứ phát hi n ra 12 ki u gen đ n b i trong nhóm đ i t ả   ng nghiên c u (B ng

ỉ ệ ế ấ ở ả ệ 3.7). Trong đó, LXPA chi m t  l cao nh t ứ    c  nhóm b nh và nhóm ch ng

ả ủ ế ệ ớ ầ ượ l n l t là 44,7 % và 43,5 %. K t qu  c a chúng tôi khác bi t so v i nghiên

ủ ả ộ ườ ự ứ c u c a Pedroso M. và c ng s  khi ông kh o sát trên nhóm ng i Brazin

ự ả ộ ườ ế ố g c Âu hay Bernig T. và c ng s  kh o sát trên ng ả   i Hà Lan có k t qu  là

ỉ ệ ể ơ ầ ượ ế ấ ki u gen đ n b i ộ HYPA có t  l cao nh t chi m l n l t 26,5% và 26% , .

ộ ố ể ứ ủ ệ ơ   Ngoài ra, nghiên c u c a chúng tôi còn phát hi n thêm m t s  ki u gen đ n

ứ ư ủ ẫ ớ ộ ộ ộ b i khác so v i các nghiên c u trên các m u thu c ch ng t c khác nh : các

ể ả ộ ơ ượ ẫ ườ ệ ki u gen đ n b i chúng tôi kh o sát đ c trên m u ng i Vi t Nam ch ỉ

ể ệ ơ ộ ượ trùng 4/9 ki u gen đ n b i mà Goeldner I. phát hi n đ ệ   ẫ c trên m u b nh

ể ạ ấ ớ ơ ộ ị nhân Brazil b  viêm kh p d ng th p hay trùng 4/5 ki u gen đ n b i mà Liu

ượ ự ệ ễ ẫ ố ị ả C. kh o sát đ c trên m u b nh nhân Trung Qu c b  nhi m lao. S  khác

ệ ẽ ế ừ ự ệ ề ủ ặ ộ bi t này cõ l đ n t s  khác bi t v  ch ng t c ho c nhóm đ i t ố ượ   ng

ệ b nh lý khác nhau , .

ở ố ượ ứ 4.2.2. V  ề tính đa hình gen FCN2 các nhóm đ i t ng nghiên c u

ố ộ Gi ng nh ư MBL2, FCN2 cũng là m t gen có tính đa hình cao và các đa

ả ưở ớ ớ ồ ư ộ hình này  nh h ng l n t ạ i n ng đ  cũng nh  ho t tính protein Ficolin­2

ứ ế ả ỉ ưở trong huy t thanh , , , , , . Các nghiên c u ch  ra các đa hình  nh h ớ   ng l n

ư ộ ừ ưở ớ ớ ồ t ạ i n ng đ  cũng nh  ho t tính protein Ficolin­2  t ả  đó  nh h ng t i tăng

ạ ả ố ớ ủ ể ệ ặ ệ tính nh y c m c a các cá th  mang đa hình đ i v i các b nh lý đ c bi t là

ề ậ ở ễ ệ b nh truy n nhi m t p trung chính ủ    vùng promoter, exon 7 và exon 8 c a

ứ ậ gen FCN2. Do đó, trong nghiên c u này chúng tôi cũng t p trung phân tích

tính đa hình gen FCN2 trên các vùng vùng promoter, exon 7 và exon 8. Để

ữ ố ộ ệ ớ đánh giá m i liên quan gi a tính đa hình gen ứ FCN2  v i m c đ  b nh và

ộ ố ể ệ ệ ấ ậ ố ế   m t   s   bi u   hi n   lâm   sàng,   c n   lâm   sàng   trong   b nh   s t   xu t   huy t

ế ả ự ạ Dengue, chúng tôi ti n hành gi i trình t gen Sanger hai đo n gen FCN2 là

ế vùng promoter và vùng exon 7, intron7 và exon 8. Sau đó ti n hành phân tích

ạ các đa hình trên 2 đo n này.

ủ ế ả ả ượ ả K t qu  kh o sát c a chúng tôi đ c trình bày trong B ng 3.8 và 3.9.

ế ả ả ỉ K t qu  ch  ra: chúng tôi đã kh o sát đ ượ 5 đa hình ­986G/A,  ­902G/T, c

­602G/A, ­64A/C, ­4A/G trên vùng promoter, và 4 đa hình trên vùng exon 7,

ồ intron7 và exon 8 bao g m +6031 A/G, +6220T/G, +6359C/T, +6424G/T. So

ả ự ớ v i các tác gi khác nh ộ ư  Elkoumi M. và c ng s  (2019) hay Kempen G.  và

ự ả ượ ở ộ c ng s  (2017) chúng tôi đã kh o sát thêm đ c 3 đa hình: ­902G/T vùng

ở promoter và +6031A/G, +6220T/G ệ    vùng exon 7, intron7 , . Các phát hi n

ể ươ thêm này có th  do ph ệ ng pháp phát hi n khác nhau: Elkoumi M. và c ngộ

ử ụ ể ể ậ ả ỹ ị ự s  đã s  d ng k  thu t PCR đ  xác đ nh các đi m đa hình nên ph i xác

ướ ế ố ể ẽ ạ ể ẽ ả ả ị đ nh tr c các đi m s  kh o sát do đó s  h n ch  s  đi m kh o sát, còn

ứ ủ ử ụ ươ ả ự nghiên c u c a chúng tôi s  d ng ph ng pháp gi i trình t Sanger nên s ố

ẽ ượ ể ề ơ ộ ự ả đi m kh o sát s  đ c nhi u h n khi so sánh toàn b  trình t thu đ ượ ớ   c v i

ự ự ệ ể ế ừ ự trình t trên gen bank. S  khác bi t này cũng có th  đ n t s  khác bi ệ ề  t v

ủ ộ ườ ự ườ ch ng t c: ng i Ai C p ( ộ ậ Elkoumi M. và c ng s , 2019) hay ng i Hà Lan

ớ ộ ườ ệ (Kempen G. và c ng s , ự  2017) so v i ng i Vi ứ ủ   t Nam trong nghiên c u c a

chúng tôi , .

ủ ừ ể ể ạ ầ ấ , Bên c nh phân tích t n su t ki u gen và alen c a t ng đi m đa hình

ổ ợ ộ ủ ể ầ ấ ơ chúng tôi còn tái t h p và phân tích t n su t các ki u gen đ n b i c a các

ở ể ơ ộ đa hình gen FCN2 các nhóm nghiên c u ứ . Các ki u gen đ n b i chúng tôi

ổ ợ ộ ổ ợ ồ phân tích theo 2 t h p: m t t h p g m 3 đa hình exon 7, intron 7 và exon

ơ ớ ệ ế ấ ố 8 có liên quan đ n tăng nguy c  v i b nh s t xu t huy t ế Dengue, m t tộ ổ

ồ ả ượ ế ả ợ h p g m 8 đa hình gen FCN2 chúng tôi kh o sát đ c. K t qu  thu đ ượ   c

ế ể ả ả ỉ chúng tôi trình bày trong B ng 3.10 và 3.11. K t qu  ch  ra: các ki u gen

ổ ế ể ấ ơ ộ ơ đ n b i ộ ATG  và  GCGAATCG  là ki u gen đ n b i ph  bi n nh t trong

ố ượ ứ ủ ế nhóm đ i t ng nghiên c u c a chúng tôi chi m t  l ỉ ệ ầ ượ  l n l t là 78 % và

52,5 %.

ặ ồ ể ở ố ượ các nhóm đ i t ng

ộ 4.2.3. Đ c đi m n ng đ  protein MBL, Ficolin­2  nghiên c uứ

ậ ươ ứ ờ ớ ớ ế ắ Nh  có các ch c năng: g n v i các vi sinh v t, t ng tác v i t bào

ổ ể ệ ố ị ế ạ ổ ự t thân b  bi n đ i và ho t hóa h  th ng b  th , protein MBL và Ficolin­2

ấ ả ọ ồ ộ ố ớ ơ ể ự có vai trò r t quan tr ng đ i v i c  th . S  tăng, gi m n ng đ  MBL,

ể ả ề ạ ổ ủ Ficolin­2 hay thay đ i ho t tính c a hai protein này đ u có th   nh h ưở   ng

ủ ơ ể ố ớ ư ệ ệ ạ ả ế đ n tính nh y c m c a c  th  đ i v i các b nh lý khác nhau nh  b nh lý

ư ệ ệ ễ ẩ ự ễ ể ố ị nhi m khu n, b nh lý ung th  và b nh t mi n d ch. Đ  đánh giá m i liên

ứ ộ ệ ộ ố ặ ữ ồ ộ ể   ớ quan gi a n ng đ  MBL, Ficolin­2 v i m c đ  b nh và m t s  đ c đi m

ế ệ ậ ấ ố lâm sàng, c n lâm sàng b nh s t xu t huy t ế Dengue  chúng tôi ti n hành

ượ ố ượ ủ ế ị đ nh l ng hai protein này trong huy t thanh c a các đ i t ng trong các

ế ả ượ ả ứ nhóm nghiên c u. K t qu  thu đ c trình bày trong B ng 3.12 và 3.13.

ộ ủ ị ồ ề ả ả ỉ B ng   3.12   và   3.13   đ u   ch   ra   trung   v   n ng   đ   c a   c   MBL   và

ở ứ ề ề ớ ị Ficolin­2 các nhóm nghiên c u đ u cách khá nhi u so v i trung v  25% và

ươ ứ ế ả ồ ộ ỉ ị trung v  75% t ng  ng. K t qu  này ch  ra n ng đ  hai protein MBL và

ữ ề ể ộ Ficolin­2 khác nhau khá nhi u gi a các cá th  trong cùng m t nhóm nghiên

ể ả ề ự ệ ề ữ ề ứ c u. Đi u này có th  gi i thích do s  khác bi t v  di truy n gi a các cá th ể

ở ẽ ể ả ư ưở khác nhau b i l các đa hình gen MBL2 nh  Ficolin­2 có th   nh h ấ   ng r t

ớ ủ ể ộ ồ ớ l n   t i   n ng   đ   hai   protein   MBL   và   Ficolin­2   c a   các   cá   th   mang

chúng , , .

ề ố ữ ồ 4.3. V  m i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2, FCN2 và n ng đ ộ

ứ ộ ệ ộ ố ể ớ ệ ậ   MBL, Ficolin­2 v i m c đ  b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n

ố ệ ấ ế Dengue lâm sàng trong b nh s t xu t huy t

ứ ộ ệ ữ ố ộ   4.3.1. M i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2 và m c đ  b nh, m t

ố ệ ế ệ ấ ậ ố ể s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t Dengue

ạ Gen MBL2 mã hóa cho protein MBL, protein tham gia ho t hóa b  th ổ ể

ườ ủ ế ạ ồ ộ theo con đ ng lectin. N ng đ  và ho t tính c a MBL liên quan đ n kh ả

ổ ể ả ệ ơ ể ạ ố ạ ệ năng ho t hóa b  th  b o v  c  th  ch ng l i các tác nhân gây b nh. Do

ạ ặ ấ ả ộ ồ đó, các đa hình gen MBL2 làm gi m n ng đ  MBL ho c làm m t ho t tính

ủ ơ ể ố ớ ạ ả ế ể ệ   MBL có th  liên quan đ n tăng tính nh y c m c a c  th  đ i v i các b nh

ể ả ưở ề ế lý. Có hai vùng trên gen MBL2 có th   nh h ng đ n đi u này. Vùng th ứ

ẽ ả ấ ưở ế ả ồ ộ nh t là vùng promoter s   nh h ấ   ng đ n n ng đ  protein MBL. B n ch t

ở ộ ở ộ ư ắ promoter là vùng kh i đ ng, nó nh  công t c kh i đ ng quá trình phiên mã

ự ướ ắ ủ c a gen. Các trình t vùng promoter có vai trò h ng ứ ợ   d n ẫ l p ráp ph c h p

ề ồ ti n   phiên   mã   PIC   (pre­transcription   initiation   complex)   bao   g m:   RNA

ế ố ể ự ứ ệ polymerase và các y u t phiên mã khác đ  th c hi n ch c năng phiên mã

ấ ộ ả   ra các ARN. Do đó, b t kì m t đa hình nào trên vùng promoter gây  nh

ưở ề ẽ ả ở ộ ủ ế ả h ng đ n kh  năng kh i đ ng phiên mã c a vùng này đ u s   nh h ưở   ng

ượ ừ ưở ế ố ượ ế ố ượ đ n s  l ng ARN đ c phiên mã t ả  đó  nh h ng đ n s  l ng protein

ứ ọ ạ t o thành. Vùng quan tr ng th  hai trên gen MBL2 và có tính đa hình cao là

ạ ố ỗ   vùng exon 1. Đây là đo n gen mã hóa cho vùng gi ng collagen trên chu i

ứ ạ ộ MBL. Các MBL ho t đ ng ch c ch  y u ủ ế d ướ ạ trimer và tetramer. Để i d ng

ậ ượ ủ ạ ấ ố ọ thành l p đ c d ng này, vai trò c a vùng gi ng collagen r t quan tr ng,

ự ổ ự ấ b t kì s  thay đ i trình t ể ả    acid amin nào trong vùng này cũng có th   nh

ưở ủ ế ả ạ ạ h ạ ộ ng đ n kh  năng t o ra d ng ho t đ ng c a protein MBL. Do đó, tính

ể ả ưở ấ ớ ớ ồ ộ đa hình gen trên vùng Exon 1 có th   nh h ng r t l n t i n ng đ  cũng

ư ứ ủ nh  ch c năng c a proten MBL.

ậ ậ ứ ề ấ ố ỉ ủ Th t v y, có r t nhi u nghiên c u ch  ra m i liên quan c a tính đa

ư ệ ớ ự ễ ệ hình gen MBL2 v i các b nh lý khác nhau nh  b nh t ệ  mi n, b nh ung th ư

ệ ứ ủ ệ ề ễ ặ và đ c bi t là các b nh truy n nhi m , , . Trong nghiên c u c a mình trên

ộ ố ệ ớ ỉ ả   nhóm b nh nhân viêm c t s ng dính kh p, Graudal  N.A.   đã ch  ra  nh

ưở ủ ủ ế ể ệ h ng c a đa hình gen MBL2 lên ti n tri n c a b nh trên phim X quang.

ể ể ể ệ Các cá th  có ki u gen ế MBL2 exon 1 O/O có ti n tri n b nh trên phim X

ẹ ơ ể ể ặ ấ quang n ng nh t, nh  h n là các cá th  mang ki u gen d  h p t ị ợ ử A/O  và

ữ ể ể ệ ẹ ể ấ ồ nh ng cá th  mang ki u gen đ ng h p t ợ ử A/A có bi u hi n nh  nh t . Hay

ở ộ ứ ủ ỉ m t nghiên c u khác, Mullighan đã ch  ra vai trò c a các đa hình gen

ố ớ ễ ặ ở MBL2  vùng Exon1 và vùng promoter đ i v i nhi m trùng n ng nhóm

ế ứ ủ ố ệ b nh nhân ghép t bào g c. Trong nghiên c u c a mình, Mullighan C.G.

ế ẽ ể ấ ậ nh n th y các cá th  mang các đa hình hi m trên exon 1 s  tăng nguy c ơ

ệ ễ ắ ặ ế ổ ố m c các b nh nhi m trùng n ng sau ghép t ư  bào g c nh  viêm ph i vi

ẩ ể ể ơ ộ HYA ễ khu n và nhi m CMV, ng ượ ạ c l i, các cá th  mang ki u gen đ n b i

ễ ặ ơ ế ể ấ ố có nguy c  nhi m trùng n ng sau ghép t ớ   ơ  bào g c th p h n đáng k  so v i

ể ạ các cá th  còn l i .

Ở ứ ả ậ ể các nghiên c u trên, các tác gi ả  t p trung vào kh o sát 6 đi m đa

ể hình 3 đi m trên vùng promoter là 550C/G; ­221G/C,A và +4G/A và 3 đi mể

ằ đa   hình   n m   trên   vùng   exon   1   là   codon   52 C/T;   codon   54G/A  và   codon

ữ ứ ể ố 57G/A. Trong nghiên c u này, đ  tìm m i liên quan gi a tính đa hình gen

ứ ộ ệ ộ ố ể ệ ậ ớ MBL2 v i m c đ  b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong

ế ấ ậ ả ố ệ b nh s t xu t huy t ể   ế Dengue, chúng tôi ti n hành t p trung kh o sát 6 đi m

ể đa hình 3 đi m trên vùng promoter là 550C/G; ­221G/C,A  và +4G/A  và 3

ể ằ đi m đa hình n m trên vùng exon 1 là codon 52 C/T; codon 54G/A và codon

ự ệ ề ầ ữ ệ ấ 57G/A sau đó so sánh s  khác bi t v  t n su t gi a hai nhóm b nh và nhóm

ự ứ ệ ề ạ ộ ch ng, so sánh s  khác bi t v  ho t đ  enzym GOT, GPT và so sánh s ự

ế ắ ố ở ể ầ ầ ầ ạ ồ khác bi ệ ề ố ượ t v  s  l ng h ng c u, b ch c u, ti u c u và huy t s c t các

ủ ừ ể ể ừ ế ậ ố ki u gen c a t ng đi m đa hình gen MBL2 t đó rút ra k t lu n m i liên

quan.

ủ ế ể ể ầ ả ấ K t qu  so sánh t n su t ki u gen, ki u alen c a các đa hình vùng

ữ ượ promoter là ­550C/G; ­221G/C,A và +4G/A gi a các nhóm đ c th  hi n ể ệ ở

ả ỉ ự ế ả ệ ề ầ ể ấ B ng 3.14. K t qu  ch  ra không có s  khác bi ể   t v  t n su t ki u gen, ki u

ủ ữ ữ ệ ể alen c a hai đi m đa hình ­221 G/C,A  và +4G/A  gi a gi a nhóm b nh nói

ứ ệ ư   chung, hai nhóm b nh nói riêng và nhóm ch ng. Hay nói cách khác ch a

ữ ệ ể ấ ấ ố ố ế   th y m i liên quan gi a hai  đi m  đa hình này và  b nh s t  xu t  huy t

ấ ớ ủ ứ ứ ế ả ồ ủ   Dengue. K t qu  nghiên c u c a chúng tôi đ ng nh t v i nghiên c u c a

ủ ư ố   Figueiredo G.G. (2016) hay c a Ornelas A.M. (2019) khi ch a tìm ra m i

ữ ệ ể ấ ố liên quan gi a hai đi m đa hình này và b nh s t xu t huy t ế Dengue , .Tuy

ủ ể ể ể ả ầ ấ C/G nhiên, khi kh o sát t n su t ki u gen, ki u alen c a đi m đa hình ­550

ấ ầ ứ ữ ệ ậ ấ   và so sánh gi a nhóm b nh và nhóm ch ng, chúng tôi nh n th y t n su t

ở ơ ở ứ ự ệ ệ alen  G(H) nhóm ch ng cao h n nhóm b nh, s  khác bi t có ý nghĩa

ế ả ố ỉ th ng kê v i ớ p = 0,03, OR = 0,6 (< 1). K t qu  này ch  ra alen G(H) có thể

ủ ơ ể ướ ế ả ố ị ệ ố liên quan đ n tăng kh  năng ch ng ch u c a c  th  tr ấ   c b nh s t xu t

ớ ủ ả ủ ế huy t ế Dengue. K t qu  c a chúng tôi khác v i c a Figueiredo G.G (2016)

ủ ệ ấ ố ể ề v  vai trò c a đi m đa hình ­550 C/G trong b nh s t xu t huy t ế Dengue. Sự

ệ ẽ ế ừ ự ệ ứ ủ ề ộ khác  bi t này  có l đ n  t s   khác bi t   v   ch ng t c nghiên  c u khi

ể ườ ầ ứ Figueiredo nghiên c u trên qu n th  ng i Brazil .

ạ ể Bên c nh các đi m đa hình gen MBL2 trên vùng promoter, chúng tôi

ủ ể ể ầ ấ ể cũng so sánh t n su t ki u gen, ki u alen c a 3 đi m đa hình trên vùng

ữ exon 1 là codon 52C/T; codon 54G/A  và codon 57G/A  gi a các nhóm . K tế

ả ượ ể ệ ỉ ệ ể ế ả ả ỉ qu  so sánh đ c th  hi n trong B ng 3.15. K t qu  ch  ra t  l ki u gen

ủ ở ả ệ GA  và alen  A  c a codon 54 c  3 nhóm b nh nói chung, nhóm DHF và

ầ ượ ứ ề ơ ớ DWS đ u cao h n nhóm ch ng (l n l t 38,8%; 40,6%; 35,9% so v i 21,2

ớ ệ ố % và 20,7%; 21,2%; 19,9% so v i 11,2 %), khác bi t có ý nghĩa th ng kê

ớ ầ ượ p = 0,004, OR = 2,6; p = 0,034, OR = 2,4; p = 0,018, OR = 2,9  v i l n l t

và p = 0,012, OR = 2,1; p = 0,05, OR = 1,99; p = 0,037, OR = 2,2. K t quế ả

ể ỉ ớ ả này ch  ra ki u gen GA và alen A liên quan t ạ i tăng tính nh y c m c a c ủ ơ

ể ố ớ ệ ấ ấ ố ố th  đ i v i b nh s t xu t huy t ế Dengue. Chúng tôi không tìm th y m i liên

ữ ể ể ế ấ ố quan gi a ki u gen AA (ki u hi m) và ệ b nh s t xu t huy t ế Dengue, có lẽ

ể ầ ấ ấ ấ ộ ồ là do t n su t ki u gen này trong c ng đ ng r t th p (< 2%) nên không tìm

ượ ự ệ ả ủ ế ế ớ ấ th y  đ c  s  khác   bi ả ủ   t.  K t  qu   c a  chúng  tôi  khác  v i   k t  qu   c a

ữ ố G/A Prommalikit O. (2015) không tìm ra m i liên quan gi a đa hình codon 54

ự ệ ấ ố ệ ỡ ẫ ể và b nh s t xu t huy t ế Dengue.  S  khác bi ủ   t này có th  do c  m u c a

ứ ứ ủ ệ nghiên c u c a Prommalikit O. (2015) (110 b nh nhân và 46 ch ng) khá

ư ủ ể ớ ủ ứ ệ ỏ nh  so v i c a chúng tôi (279 b nh nhân và 200 ch ng) nên ch a đ  đ  tìm

ố ệ ấ ữ ra m i liên quan gi a đa hình codon 54 ố G/A và b nh s t xu t huy t ế Dengue .

ạ ố Bên c nh đa hình codon 54 ệ ữ   G/A, chúng tôi còn tìm m i quan h  gi a

ả ả ủ ể ế ể ấ ộ ầ t n su t ki u gen và ki u alen c a đa hình g p exon 1. K t qu  B ng 3.15

ể ầ ỉ ở ả ệ AO ấ ch  ra t n su t ki u gen c  3 nhóm b nh nói chung, DHF và DWS

ơ ở ề ớ đ u cao h n ứ  nhóm ch ng (l n l ầ ượ 38,8; 40,6 và 35,9 so v i 22,9 %) t ; sự

ệ khác bi ố t có ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p = 0,008, OR = 2,4; p = 0,05, t

ể ủ OR = 2,2; p = 0,027, OR = 2,7. Hay nói cách khác ki u gen AO c a exon 1

ơ ắ ệ ấ ả ầ ố làm tăng nguy c  m c b nh s t xu t huy t ấ   ế Dengue. Khi kh o sát t n su t

ỉ ấ ự ủ ệ ề ầ ữ alen O c a exon 1, chúng tôi ch  th y s  khác bi ấ t v  t n su t gi a nhóm

ầ ượ ứ ớ ệ b nh nói chung và nhóm DWS khi so sánh v i nhóm ch ng (l n l t 20,7

ự ớ ệ ớ ầ ượ p = và 19,9 so v i 12 %), s  khác bi ố t có ý nghĩa th ng kê v i l n l t

ế ả ố ỉ ữ   0,021, OR = 1,97; p = 0,05, OR = 2,1. K t qu  này ch  ra m i liên quan gi a

ủ ơ ể ớ ệ ạ ả ấ ố ế Dengue. alen O làm tăng tính nh y c m c a c  th  v i b nh s t xu t huy t

ệ ữ ủ ừ ể ể ố Ngoài đánh giá m i quan h  gi a ki u gen và ki u alen c a t ng đa

ộ ố ể ộ ệ ứ ệ ậ ớ hình gen MBL2 v i m c đ  b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm

ệ ấ ố ố sàng trong b nh s t xu t huy t ế Dengue.  Chúng tôi còn đánh giá m i liên

ủ ể ơ ộ ưỡ ộ ủ quan c a các ki u gen đ n b i và l ng b i c a các đa hình này ứ   ớ v i m c

ộ ố ể ệ ệ ậ ố ấ   ộ ệ đ  b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t

ả ượ ế ể ệ ả huy t  ế Dengue.  K t qu  đ c th  hi n trong các B ng 3.16, 3.17 và các

Hình 3.6, 3.7, 3.8.

Ở ả ế ể ấ ầ ơ ộ    B ng 3.16 chúng tôi ti n hành phân tích t n su t ki u gen đ n b i,

ộ ủ ữ ưỡ l ể ng b i c a 4 đi m đa hình ­221 G/C,A và Exon 1, so sánh gi a các nhóm.

ể ế ấ ả ỉ ưỡ ở ả ệ ộ XA/XO ầ K t qu  ch  ra: t n su t ki u gen l ng b i c  3 nhóm b nh nói

ơ ở ề ầ ượ chung, DHF và DWS đ u cao h n ứ  nhóm ch ng (l n l t 22,7; 24,1 và

ớ ệ 20,6 so v i 13 %), khác bi ố t có ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p = 0,007, OR t

= 3,3; p = 0,044, OR = 3,1 và p = 0,029, OR = 3,7. Hay nói cách khác, ki uể

ưỡ ơ ắ ệ ể ệ ố gen l ng b i ấ   ộ XA/XO  có th  làm tăng nguy c  m c b nh b nh s t xu t

ể ớ ưỡ ồ ộ ộ huy t  ế Dengue  so v i các ki u gen l ế   ng b i khác trong c ng đ ng. K t

ả ả ơ ở ể ấ ầ ơ ỉ qu  B ng 3.16 cũng ch  ra: t n su t ki u gen đ n b i ộ XO cao h n nhóm

ầ ượ ứ ớ ệ b nh chung và nhóm DWS so v i nhóm ch ng (l n l ớ   t 19,6; 19,6 so v i

ệ ự 11,2), s  khác bi ố t có ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p = 0,015, OR = 2,2; p t

ể ế ả ơ ỉ =  0,015, OR = 2,7. K t qu  này ch  ra ki u gen đ n b i ộ XO có liên quan

ạ ả ớ ệ ấ ố ế Dengue. ế đ n tính nh y c m cao v i b nh s t xu t huy t

ả ả ủ ể ế ơ ỉ K t qu  B ng 3.17 ch  ra vai trò c a 2 ki u gen đ n b i ộ LXPB  và

ể ệ ấ ầ ố ơ ộ LXPB HXPA trong b nh s t xu t huy t ấ ế Dengue. T n su t ki u gen đ n b i

ở ứ ệ ẳ ơ ớ ầ    nhóm b nh chung và nhóm DWS cao h n h n so v i nhóm ch ng (l n

ự ớ ệ ố ượ l t 6,4 và 5,7 so v i 2,2 %), s  khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ l n l ầ ượ   t

ế ể ả ỉ p =  0,027, OR = 4,1,  p =  0,028, OR = 5,6. K t qu  này ch  ra ki u gen

ệ ấ ố ơ ắ LXPB  làm tăng nguy c  m c b nh s t xu t huy t ế Dengue  cho các cá thể

ể ể ấ ầ ở ả HXPA mang chúng. Ng ượ ạ c l i, ki u gen t n su t ki u gen ệ    c  nhóm b nh

ứ ề ề ấ ơ ớ chung và nhóm DWS đ u th p h n nhi u so v i nhóm ch ng (5,3 và 4,5 so

ệ ố ớ v i 14,1 %), khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ l n l ầ ượ p = 0,025, OR = 0,3, t

ế ể ả ỉ p =  0,047, OR =0,2. K t qu  này ch  ra ki u gen ể HXPA  có th  có vai trò

ệ ướ ệ ấ ố ế Dengue. ể ả b o v  các cá th  mang chúng tr c b nh s t xu t huy t

ạ ữ ứ ố MBL2 Tóm l i, khi nghiên c u m i liên quan gi a tính đa hình gen

ứ ộ ệ ộ ố ể ậ ệ   ệ ớ v i m c đ  b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh

ể ậ ấ ấ ố s t xu t huy t ế Dengue, chúng tôi nh n th y: các ki u gen GA và alen A c aủ

ể ủ ể ưỡ codon 54; ki u gen AO và alen O c a exon 1; ki u gen l ng b i ộ XA/XO và

ể ơ ừ ể ể ki u gen đ n b i ộ  XO t 4 đi m đa hình­221 ơ   G/C,A và exon 1; ki u gen đ n

ừ ế ả ạ b i ộ LXPB t 6 đa hình gen ố   MBL2 có liên quan đ n tăng tính nh y c m đ i

ệ ấ ố ủ ớ v i b nh s t xu t huy t ế Dengue.  Ng ượ ạ c l i, alen ể G  c a  đi m  đa hình

ế ể ả ơ ể ­550C/G  và  ki u gen đ n b i ộ HXPA  có th  liên quan đ n tăng kh  năng

ị ủ ơ ể ớ ớ ệ ấ ố ố ch ng ch u c a c  th  đ i v i b nh s t xu t huy t ế Dengue. Các phát hi nệ

ỡ ẫ ớ ữ ể ả ầ ẳ ố ị ơ này c n kh o sát trên c  m u l n h n n a đ  kh ng đ nh m i liên quan.

ả ươ ế ể ể ồ ế N u k t qu  t ử ụ ng đ ng có th  xem xét s  d ng các marker này đ  phát

ệ ớ ữ ườ ấ ơ ố hi n s m nh ng ng ớ ệ i có nguy c  cao v i b nh s t xu t huy t ế Dengue để

ư ự ố ơ ệ có đ a ra các bi n pháp d  phòng t t h n.

ữ ố 4.3.2.  M i liên quan gi a tính đa hình gen FCN2 ớ ứ ộ ệ v i m c đ  b nh và

ộ ố ể ố ệ ệ ậ ấ ế   m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t

Dengue

FCN2  là 1 gen có tính đa hình cao. Các đa hình gen  FCN2  đã đ cượ

ổ ồ ứ ứ ế ộ ủ   ch ng minh làm thay đ i n ng đ  Ficolin­2 huy t thanh và ch c năng c a

ư ả ưở ủ ệ ế ệ ề ả Ficolin­2 cũng nh   nh h ng đ n b nh c nh lâm sàng c a nhi u b nh lý

ứ ủ ễ ề truy n nhi m khác nhau , , , . Trong nghiên c u c a mình, Ouf E.A. đã chỉ

ủ ể ố ớ ễ ra vai trò c a hai đi m đa hình vùng promoter gen FCN2 đ i v i nhi m sán

ỉ ệ ể ỉ ở ứ máng. Nghiên c u này ch  ra: t  l ki u gen ­986 GG và alen ­986G nhóm

ơ ở ứ ầ ượ ớ ố đ i ch ng cao h n ệ  nhóm b nh (l n l t 72 và 86 % so v i 52 và 74 %)

ệ ố ượ ạ ầ ể khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p < 0,05; ng ấ i, t n su t ki u gen c l

ở ệ ệ ớ ơ ­986AG ứ  nhóm b nh cao h n nhóm ch ng rõ r t (45 so v i 27 %). T  l ỉ ệ

ể ở ơ ở ố ki u gen ­4 AA và alen ­986A ứ  nhóm đ i ch ng cao h n ầ   ệ  nhóm b nh (l n

ớ ệ ố ớ p < ượ l t 72 và 86 % so v i 51 và 74 %) khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i

ượ ạ ầ ể ấ ở ệ ơ 0,05; ng i, t n su t ki u gen ­4 c l AG ứ    nhóm b nh cao h n nhóm ch ng

ừ ế ủ ệ ể ả ớ ỉ rõ r t (45 so v i 27 %). T  k t qu  này, Ouf đã ch  ra vai trò c a 2 đi m đa

ơ ắ ố ớ Ở ộ hình ­986G/A và ­4A/G đ i v i tăng nguy c  m c sán máng . m t nghiên

ủ ứ ứ c u khác, Mishra A.  cũng đã ch ng minh vai trò c a đa hình +6359C> T

ủ ứ (Thr236Met) c a gen ố ớ FCN2  đ i v i nhi m ễ L. donovani.  Nghiên c u cũng

ấ ầ ế ấ ơ ể cho th y t n su t ki u gen hi m +6359 TT và alen +6359T cao h n rõ r t ệ ở

ứ ệ ớ ệ nhóm b nh so v i nhóm ch ng, khác bi ố t có ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ   t

OR = 2,2, 95%CI = 1,23–7,25, p = 0,008 và OR = 1,4, 95%CI = 1,02–1,94, p

ả ế ể ỉ ừ ế = 0,03. T  k t qu  này Mishra A. đã ch  ra ki u gen hi m +6359 TT và alen

ố ớ ể ơ +6359T làm tăng nguy c  nhi m ễ L. donovani đ i v i các cá th  mang chúng

.

ố ớ ố ộ ố ấ Đ i v i s t xu t huy t ế Dengue, đa hình m t s  gen cũng đã đ ượ   c

ứ ớ ệ ủ ch ng minh có liên quan t ứ i b nh. Trong nghiên c u c a mình, Figueiredo

ữ ố ỉ ố G.G. đã ch  ra m i liên quan gi a các đa hình gen ấ   ệ MBL2 và b nh s t xu t

ứ ể ậ huy t  ế Dengue. Nghiên c u nh n th y ấ ấ , t n  ầ xu t ki u gen OO  và alen  O

ủ ơ ở ế ấ ố vùng exon1 c a gen MBL2 tăng cao h n nhóm s t xu t huy t Dengue so

ầ ượ ố ớ v i nhóm s t Dengue l n l ớ t 10,6 và 29,8 % so v i 2 và 17,3 % khác bi ệ   t

ố có ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p = 0,008, OR = 7.24 (1.38­38.02) và p = t

ả ứ   ế 0,009, OR = 2.03 (1.18­3.48). Qua k t qu  này, Figueiredo G.G. đã ch ng

ộ ặ ứ ể minh ki u gen ủ ố   ế OO và alen O có liên quan đ n tăng m c đ  n ng c a s t

ấ ớ xu t huy t ế Dengue . Bên c nh ạ MBL2, Các đa hình gen MHC l p I B ( MICB)

ượ và phospholipase C epsilon 1 (PLCE1) cũng đã đ c báo cáo có liên quan

ứ ủ ệ ấ ố ế đ n b nh s t xu t huy t ế Dengue. Trong nghiên c u c a mình, Khor C.C. và

ự ứ ộ c ng   s   đã   ch ng   minh   đa   hình rs3132468   trên   gen  MICB  và   đa   hình

ơ ắ ố ố ế ấ   rs3740360 trên gen  PLCE1  liên quan đ n tăng nguy c  m c s c s t xu t

huy t ế Dengue v i l n l ớ ầ ượ p = 5.38 × 10­8 và p = 5.84×10­8 . Tuy nhiên, t t iớ

ệ ạ ờ ư ủ ề ẫ ộ ể th i đi m hi n t ứ i, v n ch a có m t nghiên c u nào v  vai trò c a các đa

ế ệ ấ ố hình gen  FCN2  trong b nh s t xu t huy t ế Dengue.  Chúng tôi ti n hành

ể ả ế ấ ể ư ứ ề ế ứ nghiên c u đ  gi ả i quy t v n đ  này. K t qu  nghiên c u có th  đ a ra

ộ ố ộ ệ ứ ẩ ớ ượ ệ m t s  marker ch n đoán s m m c đ  b nh, tiên l ự   ng b nh giúp l a

ố ớ ừ ệ ọ ồ ợ ơ ch n phác đ  phù h p h n đ i v i t ng b nh nhân.

ứ ở ứ FCN2, ề Khi nghiên c u v  tính đa hình gen các nghiên c u tr ướ   c

ả ưở ứ ế ồ ộ đây   các   đa   hình   gen   có   nh   h ng   đ n   n ng   đ   và   ch c   năng   protein

ủ ế ậ Ficolin­2 t p trung ch  y u trên vùng promoter và vùng exon 7 và exon 8

ự ậ ộ ủ c a gen FCN2 , , , , . Elkuomi M. và c ng s  t p trung phân tích vào các đa

hình trên vùng promoter là –986 G/A(rs3124952), ­602 G/A (rs3124953), ­4

ữ ố A/G  (rs17514136) khi phân tích m i liên quan gi a đa hình gen FCN2  ở

ỏ ệ ố ệ ộ nhóm b nh nhân luput ban đ  h  th ng . Hay Elshamaa M.F. và c ng s ự

ữ ứ ậ ố cũng t p trung nghiên c u và tìm ra m i liên quan gi a hai đa hình –602G/A

ủ ơ ắ và –4G/A  trên vùng promoter c a gen ầ   FCN2 và tăng nguy c  m c liên c u

ệ ấ ạ và b nh th p tim . Bên c nh các đa hình vùng promoter gen FCN2, Kempen

ộ ứ ủ ậ G. và c ng s ự đã t p trung nghiên c u các đa hình gen vùng exon 8 c a gen

ữ ố ổ FCN2 và tìm m i liên quan gi a đa hình ệ +6424G> T và b nh viêm ph i do

ề ả ứ ậ   C. burnetii  .  Trên n n t ng đó, trong nghiên c u này chúng tôi cũng t p

ứ ế   trung nghiên c u các đa hình gen trên vùng promoter và các đa hình làm bi n

ở ủ ổ đ i các acid amin vùng exon 7 và exon 8 và thêm vùng intron 7 c a gen

ữ ể ố ệ FCN2 đ  đánh giá m i liên quan gi a tính đa hình gen ố   FCN2 và b nh s t

ấ ế Dengue. xu t huy t

ữ ố Chúng tôi phân tích m i liên quan gi a tính đa hình gen FCN2  v iớ

ộ ố ể ộ ệ ứ ệ ệ ậ ố   m c đ  b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t

ề ề ằ ấ xu t huy t ế Dengue b ng nhi u mô hình di truy n khác nhau: mô hình alen;

ế ặ ả ộ ượ mô hình tr i và mô hình l n. K t qu  thu đ c chúng tôi trình bày trong

ả B ng 3.18 và các Hình 3.9, 3.10, 3.11.

ả ả ế ể ầ ấ ỉ K t qu  B ng 3.18 ch  ra t n su t các ki u gen +6031GG, +6220GG

ơ ở trên vùng intron 7 và +6424TT trên vùng exon 8 cao h n ệ  nhóm b nh nhân

ứ ố ớ ệ ấ ố s t xu t huy t ế Dengue so v i nhóm đ i ch ng, khác bi ố   t có ý nghĩa th ng

kê v i l n l ớ ầ ượ p = 0.043, OR = 3.99, 95%CI = 1.1–15.2; p = 0.039, OR = t:

4.1, 95%CI = 1.1–15.3 và  p =  0.021, OR = 5.4, 95%CI = 1.3­22.3 (B ngả

ế ả ỉ 3.23). K t qu  này ch  ra các đa hình +6031A/G, +6220T/G, +6424G/T  có

ơ ắ ệ ế liên quan đ n tăng nguy c  m c b nh ấ ố s t xu t huy t ế Dengue cho các cá thể

ủ ể ầ ấ mang chúng. Khi so sánh t n su t các ki u gen c a các đa hình +6031A/G,

ứ ữ +6220T/G,   +6424G/T  gi a   nhóm   DHF;   DWS   và   nhóm   ch ng,   chúng   tôi

ể ầ ấ ậ nh n th y ấ t n su t các ki u gen +6031GG, +6220GG và +6424TT cũng cao

ể ở ứ ớ ệ ơ h n đáng k nhóm DWS so v i nhóm ch ng, khác bi ố   t có ý nghĩa th ng

kê v i l n l ớ ầ ượ p = 0.021, OR = 6.03, 95%CI = 1.3–27.8; p = 0.019, OR = t:

ả 6.2, 95%CI=1.4–27.9; p =  0.01, OR = 8.8, 95%CI = 1.7–45.8 (B ng 3.18).

ấ ự ệ ề ầ ể ấ Ng ượ ạ c l i, chúng tôi không th y s  khác bi t v  t n su t các ki u gen này

ứ ữ ể ế ả ỉ gi a nhóm DHF và nhóm ch ng. K t qu  này ch  ra các ki u gen này có th ể

ứ ộ ặ ủ ố ế ấ ế Dengue. liên quan đ n m c đ  n ng c a s t xu t huy t

ố ớ ể ế ươ Đ i v i đi m đa hình +6424 ả ủ G/T, k t qu  c a chúng tôi t ồ   ng đ ng

ề ố ữ ứ ệ ể ớ v i các nghiên c u trên các b nh lý khác v  m i liên quan gi a ki u gen

ơ ắ ệ ể ớ ề +6424TT v i tăng nguy c  m c nhi u b nh lý cho các cá th  mang chúng

ứ ư nh  nghiên c u c a ủ Kempen  G. (2017) hay c a  ủ Dabrowska­Zamojcin  E.

ể ệ ạ ị (2018) ,  . Bên c nh đó, chúng tôi có phát hi n khá thú v  trên 2 đi m đa hình

ở ẽ ể +6031A/G, +6220T/G, b i l ằ  hai đi m đa hình này n m trên vùng intron 7 là

ữ ạ ượ nh ng vùng không mã hóa tính tr ng nên ít đ ế c quan tâm đ n trong các

ả ưở ứ ủ phân tích  nh h ng c a đa hình gen lên ch c năng các protein mã hóa. Do

ứ ề ể ấ đó, có r t ít nghiên c u v  hai đi m đa hình này. Hai đa hình này đã đ ượ   c

ệ ả ở ệ Tong H.V. kh o sát trên nhóm b nh nhân viêm gan B Vi t Nam. Tuy

ả ữ ư ấ ố nhiên, tác gi ệ    ch a tìm th y m i liên quan gi a hai đa hình này và b nh

ặ ả ủ ố ế ệ ơ viêm gan B . M c dù vai trò trong gi ấ   i thích c  ch  b nh sinh c a s t xu t

ư ượ ủ ỏ huy t ế Dengue c a hai đa hình này còn ch a đ c sáng t , tuy nhiên chúng

ứ ệ ể ậ ể ẩ   ể ta có th  nghiên c u thêm và phát tri n thành các marker nh n di n đ  ch n

ượ ệ ớ đoán và tiên l ng s m b nh.

ữ ừ ể ạ ố Bên c nh phân tích m i liên quan gi a t ng đi m đa hình , chúng tôi

ổ ợ ộ ủ ữ ể ố ơ còn tái t h p và phân tích m i liên quan gi a các ki u gen đ n b i c a các

ứ ộ ệ ộ ố ể ệ ậ ớ đa hình gen FCN2 v i m c đ  b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm

ự ệ ấ ố sàng trong b nh s t xu t huy t ế Dengue. Chúng tôi so sánh s  khác bi ệ về  t

ự ứ ữ ệ ấ ệ ề ầ t n su t gi a hai nhóm b nh và nhóm ch ng, so sánh s  khác bi ạ   t v  ho t

ự ầ ồ ộ đ  enzym GOT, GPT và so sánh s  khác bi ệ ề ố ượ t v  s  l ạ   ng h ng c u, b ch

ể ầ ả ượ ả ầ c u, ti u c u và huy t s c t ế ế ắ ố. K t qu  thu đ c trình bày trong B ng 3.19,

ư ấ ố 3.20 và hình 3.12, 3.13. Tuy nhiên, chúng tôi ch a tìm th y m i liên quan

ộ ủ ữ ể ơ ứ ộ ệ ư gi a các ki u gen đ n b i c a gen ặ   FCN2 và m c đ  b nh cũng nh  các đ c

ể đi m lâm sàng này.

ạ ữ ứ ố Tóm l i, khi nghiên c u m i liên quan gi a đa hình gen FCN2  và

ể ệ ấ ố ệ b nh s t xu t huy t ế Dengue chúng tôi đã phát hi n ra 3 ki u gen +6031GG,

ệ ế ố +6220GG  và +6424TT  có liên quan đ n tăng nguy c  v i ấ   ơ ớ b nh s t xu t

ơ ở huy t ế Dengue. Đáng quan tâm h n ể  hai ki u gen +6031GG, +6220GG, b iở

ẽ ệ ằ ầ l ẳ    hai đa hình này n m trên vùng intron 7. Các phát hi n này c n kh ng

ở ả ươ ứ ế ế ơ ị đ nh thêm ỡ ẫ ớ  các nghiên c u có c  m u l n h n. N u k t qu  t ồ ng đ ng,

ể ử ụ ư ộ ượ ể chúng ta có th  s  d ng các ki u gen này nh  m t marker tiên l ng b nhệ

ế Dengue. ấ ố s t xu t huy t

ữ ồ ộ ố 4.3.3. M i liên quan gi a n ng đ protein MBL ộ   ớ ứ ộ ệ v i m c đ  b nh và m t

ố ế ệ ệ ậ ấ ố ể s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t Dengue

ậ ươ ứ ờ ớ ớ ế ắ Nh  có các ch c năng: g n v i các vi sinh v t, t ng tác v i t bào

ổ ể ệ ố ị ế ạ ổ ự t ấ    thân b  bi n đ i và ho t hóa h  th ng b  th , protein MBL có vai trò r t

ố ớ ơ ể ự ả ọ ộ ồ ổ ạ   quan tr ng đ i v i c  th . S  tăng, gi m n ng đ  MBL hay thay đ i ho t

ể ả ủ ưở ế ạ ề tính c a MBL đ u có th   nh h ủ ơ ể ố   ả ng đ n tính nh y c m c a c  th  đ i

ư ệ ư ệ ễ ệ ẩ ớ v i các b nh lý khác nhau nh  b nh lý nhi m khu n, b nh lý ung th  và

ự ễ ị ộ ệ ề ố ệ b nh t mi n d ch , , , , , . ấ S t xu t huy t ễ   ế Dengue m t b nh truy n nhi m

ả ế ằ ồ do virus Dengue gây ra, do đó chúng tôi gi thi ế   ộ t r ng n ng đ  MBL huy t

ố ớ ệ ế ạ ả ấ ố ế Dengue thanh có liên quan đ n tính nh y c m đ i v i b nh s t xu t huy t

ể ể ộ ặ ẹ ủ ứ ứ ệ ả ế và m c đ  n ng nh  c a b nh. Đ  ki m ch ng gi thi t này, chúng tôi

ế ị ượ ứ ế ệ ti n hành đ nh l ng MBL huy t thanh các nhóm b nh và nhóm ch ng sau

ồ ộ ồ ờ ữ đó so sánh n ng đ  MBL gi a các nhóm, đ ng th i chúng tôi cũng đánh giá

ứ ữ ệ ậ ồ ớ ị ộ ự ươ s  t ng quan gi a n ng đ  MBL v i các tri u ch ng c n lâm sàng đ nh

ự ư ệ ề ồ ộ ữ ượ l ng khác cũng nh  so sánh s  khác bi t v  n ng đ  gi a các nhóm phân

ứ ệ ạ ả ị lo i theo tri u ch ng đ nh tính. Ngoài ra, chúng tôi còn đánh giá kh  năng

ệ ứ ộ ệ ấ ố phân bi t hai m c đ  b nh s t xu t huy t ế Dengue là DHF và DWS khi sử

ằ ộ ồ ườ ế ả ụ d ng n ng đ  MBL b ng phân tích đ ng cong ROC. K t qu  thu đ ượ   c

ả trình bày trong các Hình 3.14­3.18 và B ng 3.21.

ự ế ả ấ ỉ ệ ề ồ K t qu  ch  ra: không th y s  khác bi ế   ộ t v  n ng đ  MBL huy t

ứ ữ ữ ạ   thanh gi a các nhóm nghiên c u (Hình 3.14) và gi a các nhóm phân lo i

ứ ệ ấ ị theo tri u ch ng đ nh tính (Hình 3.15, 3.16, 3.17). Không th y s  t ự ươ   ng

ứ ữ ậ ồ ộ ớ ả   ệ quan gi a n ng đ  MBL v i các tri u ch ng c n lâm sàng khác (B ng

ớ ế ế ả ả ả ợ 3.21). K t qu  này phù h p v i k t qu  chúng tôi kh o sát đ ượ ở c ầ    ph n

ở ẽ ở 3.2.1 b i l các đa hình gen vùng exon 1 ( codon 52C/T; codon 54G/A và

ổ ấ ủ ế ố codon 57G/A) gen MBL2 ch  y u làm thay đ i c u trúc vùng gi ng collagen

ừ ẫ ớ ủ ả ạ ạ ủ c a MBL t đó làm gi m ho t tính c a MBL d n t ả   i tăng tính nh y c m

ổ ồ ế ộ ấ ớ ố v i s t xu t huy t ế Dengue mà không liên quan đ n thay đ i n ng đ  MBL

ế ỉ huy t thanh. Hình 3.18 ch  ra ộ đ  chính xác khi dùng protein MBL trong phân

ệ ệ ở ứ bi t 2 nhóm b nh DHF và DWS là 0,561 v i ớ p = 0,099 ấ  m c th p (< 0,6).

ể ể ộ ệ Do đó, không th  dùng ế ồ n ng đ  MBL huy t thanh đ  phân bi t hai m c đ ứ ộ

ể ấ ố ồ ệ b nh s t xu t huy t ế Dengue. Hay nói cách khác, không th  dùng n ng đ ộ

ể ế ượ ứ ộ ệ ấ ố ế Dengue. MBL huy t thanh đ  tiên l ng m c đ  b nh s t xu t huy t

ề ố ữ ồ ộ 4.3.4.  V  m i liên quan gi a n ng đ  Ficolin­2 ứ ộ ệ ớ v i m c đ  b nh và

ộ ố ể ố ệ ệ ậ ấ ế   m t s  bi u hi n lâm sàng, c n lâm sàng trong b nh s t xu t huy t

Dengue

ứ ủ ề ề ề ạ   Đã có khá nhi u nghiên c u v  vai trò c a Ficolin­2 trong nhi u lo i

ứ ủ ề ễ ộ ư ệ b nh lý truy n nhi m khác nhau, nh  nghiên c u c a Chen T. và c ng s ự

ứ ủ ự ộ (2015) hay nghiên c u c a Luo F. và c ng s  (2016) , , , , , . Trong nghiên

ệ ạ ứ ủ   c u c a mình trên nhóm b nh nhân viêm gan virus B m n tính, Chen T. và

ự ộ ồ ỉ ở ộ c ng s  đã ch  ra n ng đ  Ficolin­2 tăng cao ạ    nhóm viêm gan virus B m n

ứ ớ ỏ ỉ ạ   tính so v i nhóm ch  mang virus viêm gan B và nhóm ch ng kh e m nh

ầ ượ ồ ộ (n ng đ  Ficolin­2 trung bình các nhóm l n l t là: 5.41 μg/mL; 4.53 μg/mL

ệ ố Ở ộ và  4.58 μg/mL), khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p = 0,018 . m t nghiên

ự ấ ấ ộ ộ ồ ứ c u khác, Luo F. và c ng s  đã quan sát th y n ng đ  Ficolin­2 tăng r t cao

ở ứ ễ ệ ạ ỏ ớ nhóm b nh nhân nhi m HIV so v i nhóm ch ng kh e m nh: 9.98 μg/mL

ệ ố so v i  ớ 4.31 μg/mL, khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p <  0,0001 . Tuy

ớ ệ ạ ẫ ứ ư ề ờ ộ nhiên, t ể i th i đi m hi n t i v n ch a có m t nghiên c u nào v  vai trò

ấ ố ướ ự ễ ủ c a Ficolin­2 trong ệ b nh s t xu t huy t ế Dengue. Tr c th c ti n đó, chúng

ứ ộ ệ ế ố ớ ứ tôi ti n hành nghiên c u m i liên quan gi a ữ Ficolin­2 v i m c đ  b nh và

ộ ố ệ ệ ể ấ ậ ố ế   m t   s   bi u   hi n   lâm   sàng,   c n   lâm   sàng   trong   b nh   s t   xu t   huy t

ế ể ể ố ị Dengue.  Đ  tìm hi u m i liên quan này, chúng tôi ti n hành đ nh l ượ   ng

ộ ữ ế ồ ứ   Ficolin 2 huy t thanh, sau đó so sánh n ng đ  gi a các nhóm nghiên c u,

ự ươ ờ ồ ồ đ ng th i chúng tôi cũng đánh giá s  t ữ ng quan gi a n ng đ ộ Ficolin­2

ứ ệ ậ ị ượ ự ớ v i các tri u ch ng c n lâm sàng đ nh l ư ng khác cũng nh  so sánh s  khác

ệ ề ồ ượ ứ ạ ị bi ộ ữ t v  n ng đ  gi a các nhóm đ ệ c phân lo i theo tri u ch ng đ nh tính .

ế ượ ả K t qu  thu đ c chúng tôi trình bày trong Hình 3.19; 3.20; 3.21; 3.22 và

ả B ng 3.22.

ứ ề ộ ố ấ ố Trong s t xu t huy t ủ   ế Dengue, đã có m t s  nghiên c u v  vai trò c a

ườ ễ ạ con đ ổ ể ng nhánh ho t hóa b  th  trong nhi m virus Dengue  và c  chơ ế

ấ ủ ố ệ b nh sinh c a s t xu t huy t ế Dengue, . Tuy nhiên, Ficolin­2 cũng đã đ cượ

ủ ứ ể ậ ầ ch ng minh có th  nh n ra ph n glycan giàu mannose c a kháng nguyên

ổ ể ạ virus Dengue, qua đó ho t hóa b  th  làm opsonin hóa và trung hòa virus.

ứ ủ ạ Bên c nh đó, nghiên c u c a Hamed M.R. ộ và c ng s ự (2014) cũng nh  Liuư

ươ ế ộ J. và c ng s ứ ự (2009) cũng đã ch ng minh Ficolin­2 t ớ   ự ng tác tr c ti p v i

ủ ỏ ộ   N­glycan trên glycoprotein E1 và E2 c a v  vi rút viêm gan C (HCV), thu c

ạ ườ ổ ể ạ ồ ể h  ọ Flaviviridae, đ  kích ho t con đ ng lectin ho t hóa b  th  , . N ng đ ộ

ế ở ữ ệ ễ Ficolin­2   huy t   thanh   tăng   lên ớ     nh ng   b nh   nhân   nhi m   HCV   so   v i

ữ ườ ủ ứ ạ ỏ ỉ nh ng ng ễ   i kh e m nh đã ch  ra ch c năng c a nó trong quá trình nhi m

ả ủ ế ả ồ ọ h  virus Flaviviridae  bao g m c  HCV và DENV. K t qu  c a chúng tôi

ề ấ ộ ồ ỉ ở ả cũng cho th y đi u này, Hình 3.19 ch  ra n ng đ  Ficolin­2 c  nhóm DHF

ứ ề ơ ớ ệ ố và DWS đ u cao h n so v i nhóm ch ng, khác bi ớ   t có ý nghĩa th ng kê v i

ả ỉ ế ầ ượ p < 0,0001 và p = 0,038. K t qu  này ch  ra Ficolin­2 có th  đ l n l ể ượ   c t

ườ ấ ể ễ ả ớ ạ tăng c ứ ng s n xu t đ  đáp  ng v i nhi m virus Dengue.  Bên c nh đó,

ữ ệ ồ ộ chúng tôi  cũng so  sánh   n ng  đ   Ficolin­2  gi a  hai   nhóm b nh  DHF và

ế ả ồ ộ ỉ ở ơ ấ ề DWS. K t qu  ch  ra n ng đ  Ficolin­2 nhóm DHF cao h n r t nhi u so

ệ ế ả ố ớ v i nhóm DWS, khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p < 0,0001. K t qu  này

ể ợ ế ả ế ể ồ có th  g i ý đ n gi thi ấ ẽ ả   ộ t: các cá th  có n ng đ  Ficolin­2 th p s  gi m

ạ ệ ố ả ổ ể ể kh  năng kích ho t h  th ng b  th  đ  opsonin hóa và trung hòa virus

ệ ể ẽ ặ ơ ớ ồ Dengue, do đó s  có bi u hi n lâm sàng n ng h n so v i nhóm có n ng đ ộ

ộ ở ứ ơ ồ Ficolin­2 cao. N ng đ  Ficolin­2 nhóm DWS cao h n nhóm ch ng không

ể ả ề ề ặ ở ượ nhi u, đi u này có th  gi i thích b i: m c dù đã đ c kích thích tăng lên

ứ ễ ư ộ ồ ớ ể đ  đáp  ng v i nhi m virus ể Dengue,  nh ng có th  do n ng đ  lúc bình

ườ ủ ể ấ th ng c a các cá th  này khá th p nên khi kích thích tăng lên cũng không

tăng quá nhi u.ề

ộ ặ ẹ ủ ứ ệ ệ ạ Bên c nh phân nhóm b nh nhân theo m c đ  n ng nh  c a b nh,

ậ ồ ế ệ ả chúng tôi cũng phân nhóm theo k t qu  xét nghi m vi sinh v t g m 2 nhóm

ươ ể ệ ặ ớ ớ âm tính và d ng tính v i kháng th  IgG, IgM đ c hi u v i virus Dengue.

ế ồ Sau đó chúng tôi ti n hành so sánh n ng đ ộ Ficolin­2 gi a ữ 2 nhóm âm tính

ươ ả ượ ồ và   d ế ng   tính.   K t   qu   thu   đ c   trình   bày   trong   Hình   3.20.   N ng   đ ộ

ở ể ớ ơ Ficolin­2 ớ    nhóm âm tính v i kháng th  IgG và IgM tăng cao h n so v i

ươ ể ợ ề ả ế nhóm d ng tính. Đi u này có th  g i ý cho gi thi t: nhi m ễ virus Dengue

ổ ể ẽ ạ ườ ạ nguyên phát s  kích thích ho t hóa b  th  theo con đ ng lectin ơ    m nh h n

ứ ễ nhi m th  phát.

ồ ộ ở ệ ấ Khi so sánh n ng đ  Ficolin­2 ế    hai nhóm b nh nhân có xu t huy t

ế ấ ậ ấ ộ ồ và không có xu t huy t, chúng tôi nh n th y: n ng đ  Ficolin­2 tăng cao

ế ế ấ ấ ệ ơ ở h n ớ  nhóm không có xu t huy t so v i nhóm có xu t huy t, khác bi t có ý

ể ả ề ố nghĩa th ng kê v i ớ p = 0,002 (Hình 3.21). Đi u này có th  gi ở   i thích b i:

ự ể ế ế ạ ặ Ficolin­2 có th  trung hòa tr c ti p virus ho c gián ti p thông qua ho t hóa

ế ớ ả ạ ộ ồ ố ạ   ổ ể b  th  do đó n ng đ  cao Ficolin­2 có kh  năng h n ch  b t các r i lo n

ễ ệ ệ ượ ế sinh lý b nh khi nhi m virus Dengue trong đó có hi n t ấ ng xu t huy t.

ứ ồ ộ ữ Ngoài so sánh n ng đ  Ficolin­2 gi a các nhóm nghiên c u, chúng tôi

ươ ứ ệ ậ ộ ớ ồ còn phân tích t ng quan n ng đ  Ficolin­2 v i các tri u ch ng c n lâm

ả ả ố ươ ế ọ ỉ sàng quan tr ng. K t qu  B ng 3.22 ch  ra m i t ậ ủ ồ   ng quan thu n c a n ng

ố ượ ể ầ ộ đ  Ficolin­2 và s  l ng ti u c u. Trong khi đó, Ficolin­2 l ạ ươ i t ng quan

ớ ồ ứ ế ả ộ ị ngh ch v i n ng đ  enzym GOT. K t qu  này càng ch ng minh thêm vai trò

ủ ấ ố ế Dengue. trung tâm c a Ficolin­2 trong s t xu t huy t

ư ộ ử ụ ể ả Đ  đánh giá kh  năng s  d ng Ficolin­2 nh  m t marker tiên l ượ   ng

ộ ệ ứ ế ấ ố ớ s m m c đ  b nh s t xu t huy t ế Dengue,  chúng tôi ti n hành phân tích

ả ệ ộ ệ ứ ấ ố kh  năng phân bi t hai m c đ  b nh s t xu t huy t ế Dengue  là DHF và

ử ụ ằ ồ ườ ộ DWS khi s  d ng n ng đ  Ficolin­2 b ng phân tích đ ế   ng cong ROC. K t

ả ượ ả ả ỉ qu  thu đ c trình bày trong Hình 3.23 và B ng 3.23. B ng 3.23 ch  ra đ ộ

ử ụ ỉ ố ệ ể ệ chính xác khi s  d ng các ch  s  xét nghi m đ  phân bi ứ ộ ệ   t hai m c đ  b nh

ệ ấ ả ố ấ là s t xu t huy t ố ế Dengue và s t xu t huy t ấ ế Dengue có d u hi u c nh báo.

ử ụ ỉ ố ồ ộ Trong đó, s  d ng n ng đ  Ficolin­2 có ch  s  AUC là 0,642 v i ớ p < 0,001.

ị ở ứ ố ể Giá tr  AUC 0,642 m c khá t t (0,6< AUC < 0,7) do đó có th  xem xét s ử

ư ể ồ ộ ượ ụ d ng n ng đ  Ficolin­2 nh  1 marker đ  tiên l ệ ng b nh.

ạ ứ ữ ố ồ ộ Tóm l i, khi nghiên c u m i liên quan gi a n ng  đ  Ficolin­2 và

ộ ấ ậ ấ ồ b nh ệ ấ ố s t xu t huy t ế Dengue, chúng tôi nh n th y n ng đ  th p Ficolin­2

ủ ệ ế ệ ể ặ có liên quan đ n bi u hi n n ng c a b nh ấ ố s t xu t huy t ế Dengue, có thể

ử ụ ư ồ ộ ượ xem xét s  d ng n ng đ  Ficolin­2 nh  1 marker đ ể tiên l ế   ễ ng di n bi n

ừ ớ ừ ể ự ệ ơ ợ ọ ồ ủ ệ c a b nh t đó có th  l a ch n phác đ  phù h p h n v i t ng b nh nhân

ụ ể c  th .

ố ữ ồ 4.3.5. V  mề i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2 và ộ n ng đ  MBL

ế ố ế ệ huy t thanh ấ ở b nh s t xu t huy t Dengue

ề ả ứ ề ấ ưở ủ MBL2 Đã có r t nhi u nghiên c u v   nh h ng c a các đa hình gen

ế ạ ộ ở ủ ề ộ ớ ồ t i n ng đ  và ho t tính MBL huy t thanh nhi u ch ng t c khác nhau

ế ớ ứ ủ ể ầ ườ trên th  gi i , . Trong nghiên c u c a mình trên qu n th  ng i Australia,

ủ ứ ớ ồ Minchinton R. đã ch ng minh vai trò c a các đa hình gen MBL2 t i n ng đ ộ

ế ả ưở ủ MBL huy t thanh. Khi phân tích  nh h ng c a đa hình gen MBL2  trên

ự ấ ệ ấ ớ ộ vùng exon 1, Minchinton th y có s  khác bi ề ồ t r t l n v  n ng đ  MBL

ữ ể ể ế ể huy t thanh gi a các cá th  mang ki u gen khác nhau. Các cá th  mang

ể ế ấ ồ ộ ki u gen MBL2­exon 1 là A/A có n ng đ  MBL huy t thanh cao nh t là 2,58

ủ ể ầ ấ ồ ộ µg/ml g n g p đôi n ng đ  MBL c a các cá nhân mang ki u gen A/O là 1,31

ấ ồ ộ ở ể ể ầ µg/ml và g p 25 l n n ng đ  MBL các cá th  mang ki u gen O/O  (0,1

ệ ạ ả ố ưở µg/ml), khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p < 0,001. Bên c nh  nh h ủ   ng c a

ồ ộ ứ đa hình vùng exon 1 lên n ng đ  MBL, ả   Minchinton R. cũng ch ng minh  nh

ưở ủ ớ ồ ộ h ng c a các đa hình vùng promoter gen MBL2 t ế   i n ng đ  MBL huy t

ể ể thanh. Khi so sánh trên nhóm các cá th  có ki u gen exon 1 A/A, các cá thể

ể ế ồ ộ mang ki u gen ­550 L/L có n ng đ  MBL huy t thanh là 2,25 ấ ơ   µg/ml th p h n

ể ể ể ớ ệ đáng k  so v i các cá th  có ki u gen ­550 H/H  và ­550H/L,  khác bi t có ý

ể ỉ ố nghĩa th ng kê v i ể   ớ p = 0,01. Minchinton R. còn ch  ra các cá th  mang ki u

ế ồ ộ gen­221X/X cũng có n ng đ  MBL huy t thanh là 0,78 ơ ấ   ấ  µg/ml th p h n r t

ề ớ ủ ể ể nhi u   so   v i   3,44 µg/ml  và   2,24  µg/ml  c a   các   cá   th   mang   ki u   gen

­221Y/Y và ­221Y/X v i ớ p < 0,001 .

ươ ự ư ậ T ng t ứ  nh  v y, trong nghiên c u trên nhóm đàn ông tr ẻ ổ    tu i,

ả ỉ ưở ủ Rantala A. đã ch  ra  nh h ng c a các đa hình gen vùng promoter, exon 1

ớ ồ ứ ể ế ộ ỉ ủ c a gen MBL2 t i n ng đ  MBL huy t thanh. Nghiên c u ch  ra: ki u gen

ế ể ồ ộ ­550H/H  có   liên   quan   đ n   n ng   đ   MBL   cao   (1594   ng/mL),   Ki u   gen

ế ể ồ ộ ­550H/L liên quan đ n n ng đ  MBL trung bình (1121 ng/mL) và Ki u gen

ế ấ ồ ệ ộ ­550L/L liên quan đ n n ng đ  MBL th p (586 ng/mL) khác bi t có ý nghĩa

ể ố ộ ồ th ng kê v i ớ p =  0,001. Ki u gen ­221 ế X/X  liên quan đ n n ng đ  MBL

ấ ế ộ ồ th p (707 ng/mL), ­221 X/Y  liên quan đ n n ng đ  MBL trung bình (976

ế ộ ể   ồ ng/mL) và ­221Y/Y  liên quan đ n n ng đ  MBL cao (1131 ng/mL). Ki u

ế ồ P/Q ộ gen +4P/P có liên quan đ n n ng đ  MBL trung bình (928 ng/mL), +4

ế ồ ộ liên quan đ n n ng đ  MBL cao (1267 ng/mL), và +4 Q/Q  liên quan đ nế

ấ ộ ệ ố ớ p = ồ n ng đ  MBL r t cao (1716 ng/mL) khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i

ể ế ộ ồ 0,004. Ki u gen hoang dã MBL2­exon 1 A/A có liên quan đ n n ng đ  MBL

ế ể cao; trong khi đó ki u gen d  h p t ồ   ị ợ ử A/D, A/B và A/C có liên quan đ n n ng

ể ấ ồ ộ đ  MBL th p; còn các ki u gen đ ng h p t ợ ử B/C, B/B, B/D, và D/D có liên

ư ế ể ệ ấ ấ ầ ồ ộ ượ quan đ n n ng đ  MBL r t th p, g n nh  không th  phát hi n đ c khác

ệ ố bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ p = 0,001 .

ứ ả ưở ủ ể ậ Các nghiên c u trên t p trung chính và  nh h ng c a 6 đi m đa

ể hình 3 đi m trên vùng promoter là ­ 550C/G; ­221G/C,A và +4G/A và 3 đi mể

ằ đa hình n m trên vùng exon 1 là codon 52 C/T; codon 54G/A và codon 57G/C

ế ạ Ở ủ ộ ớ ồ t i n ng đ ộ và ho t tính MBL huy t thanh. các ch ng t c khác nhau vai

ữ ủ ể ỗ ệ ấ ị ệ ạ trò c a m i đi m đa hình có nh ng khác bi t nh t đ nh. Hi n t ư i, ch a có

ể ề ả ủ kh o sát nào v  vai trò c a các đi m đa hình gen ộ   ố ớ ồ MBL2 đ i v i n ng đ  và

ủ ể ạ ầ ườ ệ ừ ho t tính c a MBL trên qu n th  ng i Vi t Nam. T  lý do đó, chúng tôi

ế ả ưở ủ ả ti n hành kh o sát  nh h ể ng c a các 6 đi m đa hình gen MBL2 t ớ ồ   i n ng

ế ở ườ ệ ả ượ ể ễ ộ đ  MBL huy t thanh ng i Vi ế t Nam. K t qu  thu đ c bi u di n trên

Hình 3.24; 3.25; 3.26.

ể ạ   Các đi m đa hình trên vùng exon 1 là vùng mã hóa protein, bên c nh

ả ưở ớ ả ủ ủ ế ạ nh h ng t ấ   i ho t tính c a MBL, k t qu  c a chúng tôi cũng cho th y

ả ưở ủ ế ạ ồ ộ Ở ả nh h ng m nh đ n n ng đ  MBL c a các đa hình này. c  3 nhóm

ứ ộ ồ ở ể ể DWS, DHF và nhóm ch ng, n ng đ  MBL các cá th  mang ki u gen d ị

ể ề ể ấ ả ấ ớ ồ ợ ử AO đ u gi m r t th p so v i các cá th  mang ki u gen đ ng h p t h p t ợ ử

ộ ồ ở ể ể ầ AA và n ng đ  MBL các cá th  mang ki u gen ư OO g n nh  không xác

ượ ệ ị đ nh đ c, khác bi ố t có ý nghĩa th ng kê v i l n l ớ ầ ượ p =  0,001; p < t

ủ ế ả ươ ồ 0,0001; p < 0,0001. K t qu  này c a chúng tôi t ứ   ớ ng đ ng v i nghiên c u

ủ ự ề ộ ộ ủ   c a ủ Garred P. và c ng s  (2006) trên nhi u ch ng t c khác nhau, hay c a

ộ Rantala A. và c ng s ự (2008)  , .

ự ả ạ ưở ủ ể Bên c nh s   nh h ng c a các đi m đa hình trên vùng mã hóa exon

ứ ướ ể ỉ 1, các nghiên c u tr ủ c đây cũng ch  ra vai trò c a 3 đi m đa hình trên vùng

ậ ậ ế ế ế ả ồ ộ ứ   promoter đ n n ng đ  MBL huy t thanh , . Th t v y, k t qu  nghiên c u

ủ ể ỉ ớ ồ ủ c a chúng tôi cũng ch  ra vai trò c a đi m đa hình ­221 G/C,A t i n ng đ ộ

Ở ả ứ ả ế MBL huy t thanh. c  3 nhóm kh o sát DHF, DWS và nhóm ch ng chúng

ấ ở ề ấ ồ ộ ể ồ ợ ử YY tôi đ u th y n ng đ  MBL cao nh t các cá th  mang đ ng h p t

ầ ở ả ấ ở ể ấ ể gi m d n các cá th  mang d  h p t ị ợ ử YX và th p nh t các cá th  mang

ự ệ ố ồ đ ng h p t ợ ử XX, s  khác bi t có ý nghĩa th ng kê v i ớ l n l ầ ượ p < 0,0001; t

ạ ư ấ ượ ố p < 0,0001;  p =  0,002. Còn l i, chúng tôi ch a th y đ c m i liên quan

ữ ể ế ồ ộ ở gi a 2 đi m đa hình ­550 C/G và +4G/A và n ng đ  MBL huy t thanh các

ố ượ ứ ủ ự ệ ớ nhóm đ i t ng nghiên c u c a chúng tôi. S  khác bi t so v i các nghiên

ự ệ ề ủ ỡ ẫ ủ ặ ộ ể ứ c u khác có th  do s  khác bi t v  ch ng t c ho c do c  m u c a chúng

ư ủ ớ ự ể ẫ ị ệ tôi v n còn ch a đ  l n đ  xác đ nh s  khác bi t.

ấ ị ẽ ế ể ỗ ộ ộ ồ M i đi m đa hình s  có m t vai trò nh t đ nh đ n n ng đ  MBL.

ể ả ợ ộ ơ ưở Tuy nhiên, khi h p thành ki u gen đ n b i thì  nh h ổ   ẽ ng đó s  thay đ i

ề ả ưở ủ ể khá nhi u. Do đó, chúng tôi phân tích thêm  nh h ng c a các ki u gen

ộ ế ể ế ễ ế ả ồ ộ ơ đ n b i đ n n ng đ  MBL huy t thanh. Chúng tôi bi u di n k t qu  thu

ượ ự ả ệ ề ồ đ ế c trên hình 3.27. Theo k t qu  này, có s  khác bi t rõ ràng v  n ng đ ộ

ỉ ệ ữ ế ể ể ơ ộ LXPA; MBL gi a các cá th  mang 5 ki u gen đ n b i chi m t  l cao là

ể ể ơ ộ   HYPA; HXPB; LXPB và HXPA. Trong đó, các cá th  mang ki u gen đ n b i

ế ể ấ ấ ồ ộ ể   HXPB  có n ng đ  MBL huy t thanh th p nh t còn các cá th  mang ki u

ế ế ả ấ ồ ộ ơ gen đ n b i ế   ộ LXPB có n ng đ  MBL huy t thanh cao nh t. K t qu  này k t

ớ ế ủ ầ ả ộ ả ế MBL2 ợ h p v i k t qu  ph n 3.3.1  ng h  thêm gi thuy t các đa hình gen

ố ớ ệ ế ạ ấ ố ả liên quan đ n tăng tính nh y c m đ i v i b nh s t xu t huy t ế Dengue chủ

ơ ế ủ ệ ả ậ ổ ế y u thông qua c  ch  thay đ i kh  năng nh n di n các tác nhân c a protein

ổ ấ ự ủ ế ố MBL do làm bi n đ i c u trúc vùng gi ng collagen c a MBL, s  liên quan

ơ ế ổ ồ ự ế ộ này ít d a trên c  ch  thay đ i n ng đ  MBL huy t thanh.

ề ố ồ ữ 4.3.6. V  m i liên quan gi a tính đa hình gen FCN2 và ộ n ng đ  protein

ố ế ệ Ficolin­2 ấ  ở b nh s t xu t huy t Dengue

Ả ưở ứ ủ ộ nh h ồ ng c a các đa hình gen lên n ng đ  và ch c năng Ficolin­2

ượ ứ ứ ề ướ đã đ c ch ng minh trong nhi u nghiên c u tr c đây , . Trong nghiên c uứ

ứ ộ ế ỉ ủ c a mình, ủ   Hummelshoj T. đã ch  ra m c đ  Ficolin­2 trong huy t thanh c a

ườ ườ ể ừ ớ ồ ế 76 ng i bình th ổ ng thay đ i đáng k  t 0,72 đ n 6,0 µg/ml v i n ng đ ộ

ổ ồ ự ế ộ trung bình là 3,0 µg/ml. S  thay đ i n ng đ  Ficolin­2 trong huy t thanh có

ớ ự ệ ủ ệ ệ ố liên quan rõ r t và có ý nghĩa th ng kê v i s  hi n di n c a các đa hình

ủ ở trong vùng promoter c a gen FCN2 ị  các v  trí −986A>G  (p =  0,0005),

ố −602G>A  (p = 0,02) và  −4A>G  (p = 0,01), trong khi không có m i liên

ữ ạ ị quan gi a các đa hình t i các v  trí −557A>G (p = 0,45) và −64A>C (p =

ổ ồ ự ặ ằ 0,25), ho c các đa hình n m trong vùng mã hóa và s  thay đ i n ng đ ộ

ế ự ể ế ổ ồ   Ficolin­2 trong huy t thanh. Các ki u gen có liên quan đ n s  thay đ i n ng

ụ ể ế ấ ộ ộ đ  Ficolin­2 trong huy t thanh cho th y ki u hình ph  thu c vào li u l ề ượ   ng

ể ồ ợ ử ứ ấ ặ ồ ộ gen, t c là các th  đ ng h p t ấ    có n ng đ  Ficolin­2 cao nh t ho c th p

ể ị ợ ử ấ ằ ồ ộ ỹ nh t, trong khi các th  d  h p t ậ    có n ng đ  trung gian. B ng k  thu t

ế ộ ồ ỉ ELISA,  Hummelshoj  T. cũng ch  ra n ng đ  Ficolin­2 trong huy t thanh

ự ế ể ả ỗ ưở ế ả th c t trong m i ki u gen không  nh h ế ủ   ng đ n kh  năng liên k t c a

ự ớ ệ ề ế ả Ficolin­2 v i GlcNAc­BSA. S  khác bi t v  kh  năng liên k t đã đ ượ   c

ấ ở ượ ấ ự ả quan sát th y ba đa hình Ficolin­2 đ c kh o sát, cho th y s  liên quan

ố ớ ế ủ ứ ữ gi a các đa hình và ch c năng liên k t c a Ficolin­2 đ i v i GlcNAc.

ế ả ế   Đa hình +6424G>T (Ala258Ser) liên quan đ n tăng kh  năng liên k t

ể ể ớ khi   so   sánh   v i   ki u   gen   ki u   hoang   dã,   trong   khi   đa   hình +6359C>T

ế ế ả ớ ể   ả (Thr236Met) liên quan đ n gi m kh  năng liên k t khi so sánh v i ki u

Ở ộ ứ ộ ỉ hoang dã . m t nghiên c u khác, Munthe­Fog L. v à c ng s ồ   ự ch  ra n ng

ế ộ ừ ế ớ ị ộ đ  huy t thanh dao đ ng t 1,0 đ n 12,2 μg/ml, v i giá tr  trung bình và giá

ổ ồ ự ế ộ ị tr  trung bình là 5,4 μg/ml. S  thay đ i n ng đ  trong huy t thanh Ficolin­2

ể ớ ủ có liên quan đáng k  v i các đa hình trong vùng promoter c a gen FCN2, ở

ị v  trí −986 A>G (p < 0,0001), −602G>A (p < 0,0001) và −4A>G (p = 0,0162)

ệ ố ớ ở ị và không có m i liên h  nào v i SNP v  trí −557A>G  (p = 0,0535) và

ữ ệ ể ấ ố ồ −64A>C (p = 0,3136). Không th y m i liên h  đáng k  nào gi a n ng đ ộ

ế ở ị Ficolin­2 và đa hình thay th  acid amin v  trí +6359C>T (p = 0,3188). Tuy

ể ố ớ ế ồ ộ nhiên, n ng đ  Ficolin­2 trong huy t thanh có liên quan đáng k  đ i v i đa

ế ể hình thay th  acid amin +6424 G>T  (p = 0,0003). Trong các ki u gen, th ể

ợ ử ấ ặ ấ ồ ộ ồ đ ng h p t ấ  có n ng đ  cao nh t ho c th p nh t, trong khi th  d  h p t ể ị ợ ử

ộ ồ ố có n ng đ  trung gian. Munthe­Fog ữ   L. cũng phân tích m i liên quan gi a

ộ ạ ế ể ộ ơ ồ n ng đ  Ficolin­2 trong huy t thanh và ki u gen đ n b i t o thành t ừ ố    b n

ế ớ ồ ộ SNP   liên   quan   v i   n ng   đ   Ficolin­2   trong   huy t   thanh   (−986 A>G,

ả ủ ứ ỉ ố   ế −602G>A, −4A>G và +6424G>T). K t qu  c a nghiên c u này ch  ra m i

ơ ộ ữ ố ộ ồ ể liên quan có ý nghĩa th ng kê gi a các ki u gen đ n b i và n ng đ  Ficolin­2 trong

ế huy t thanh .

ứ ả ỉ Trong các nghiên c u trên các tác gi đã ch  ra 3 đa hình trên vùng

ả ưở ế ồ ộ promoter  ­986G/A, ­602G/A, ­4A/G  có  nh h ng đ n n ng đ  Ficolin­2

ế huy t thanh và 2 đa hình trên exon 8 là +6359 C/T và +6424T/G làm thay đ iổ

ở ậ ừ ủ ổ acid amin vùng t n cùng N t ạ  đó làm thay đ i ho t tính c a Ficolin­2. Ở

ứ ạ ả nghiên c u này, chúng tôi cũng kh o sát 5 đa hình trên. Bên c nh đó, chúng

ộ ố ữ ư ả ể tôi có kh o sát thêm m t s  đa hình khác n a nh  ­902 G/T và 2 đi m trên

ế ả ượ intron 7: +6031A/G, +6220T/G. K t qu  thu đ c trình bày trên Hình 3.28

ả ủ ữ ế ấ ố ỉ và 3.29. K t qu  c a chúng tôi ch  ra: không th y m i liên quan gi a các đa

ớ ồ ế ộ hình vùng promoter và đa hình +6359C/T t i n ng đ  Ficolin­2 huy t thanh.

Ng ượ ạ c l i, 3 đa hình +6031A/G, +6220T/G  và  +6424T/G  có liên quan t iớ

ổ ồ ể ế ế ộ ầ   thay đ i n ng đ  Ficolin­2 huy t thanh. Trong đó, ki u gen hi m góp ph n

ế ả ộ ồ ệ ố làm gi m n ng đ  Ficolin­2 huy t thanh, khác bi ớ   t có ý nghĩa th ng kê v i

ả ủ ể ế ả T/G p < 0,001. K t qu  c a chúng tôi khi kh o sát đi m đa hình +6424

ứ ớ ồ ướ ể ươ t ng đ ng v i các nghiên c u tr c đó . Đáng chú ý, hai đi m đa hình

ừ ằ +6031A/G, +6220T/G n m trên intron 7 là vùng không mã hóa protein v a có

ơ ớ ệ ế ấ ố liên quan đ n tăng nguy c  v i b nh s t xu t huy t ầ   ế Dengue v a gópph n ừ

ứ ề ế ả ấ ầ ồ ộ làm gi m n ng đ  Ficolin­2 huy t thanh. V n đ  này c n nghiên c u thêm

ủ ệ ể ể đ  có th  đánh giá thêm vai trò c a các intron trong các b nh lý.

ả ưở ủ ừ ể ồ Ngoài   đánh   giá   nh   h ng   c a   t ng   đi m   đa   hình   lên   n ng   đ ộ

ả ưở ổ ợ ể Ficolin­2, chúng tôi cũng đánh giá  nh h ủ ng c a 2 t ơ    h p ki u gen đ n

ộ ồ Ở ổ ợ ộ ượ ứ ấ ơ ộ b i lên n ng đ  Ficolin­2. ể  h p th  nh t, ki u gen đ n b i đ t c xây

ể ộ ự d ng   trên   3   đi m   đa   hình   thu c   vùng   intron   7   và   exon   8: +6031A/G,

ể ơ ượ ạ +6220T/G và +6424G/T (Hình 3.30), ki u gen đ n b i ộ GGT đ ở   c t o b i 3

ủ ể ế ả ầ ồ ộ alen hi m c a 3 đi m đa hình này góp ph n làm gi m n ng đ  Ficolin­2 so

ứ ể ế ả ả ơ ưở ớ v i ki u gen đ n b i ộ ATG. K t qu  này càng ch ng minh  nh h ủ   ng c a 3

ế ồ Ở ổ ợ ứ ể ộ đa hình này lên n ng đ  Ficolin­2 huy t thanh. h p th  hai, ki u gen t

ộ ượ ạ ừ ả ơ đ n b i đ c t o thành t 8 đa hình gen FCN2 chúng tôi đã kh o sát đ ượ   c

ộ ả ơ ưở ớ ớ ồ ể (Hình 3.31), các ki u gen đ n b i  nh h ng khá l n t ộ i n ng đ  Ficolin­2

ể ế ạ ầ ồ huy t   thanh   trong   đó   ki u   gen GCGAGGCT  góp   ph n   t o   ra   n ng   đ ộ

ể ể ấ ấ ặ ộ ơ ơ   Ficolin­2 th p nh t trong các ki u gen đ n b i khác. M c dù, ki u gen đ n

ế ệ ấ ố ộ b i này không liên quan đ n b nh s t xu t huy t ế Dengue, tuy nhiên chúng

ứ ệ ể ơ ộ ể ta cũng có th  xem xét nghiên c u ki u gen đ n b i này trên các b nh lý

ở ẽ ồ ộ ấ ủ ế ấ ề khác. B i l ệ   , n ng đ  th p c a Ficolin­2 có liên quan đ n r t nhi u b nh

lý khác nhau.

Ậ Ế K T LU N

ứ ệ ế ượ ẩ Ti n hành nghiên c u trên 279 b nh nhân đã đ c ch n đoán xác

ệ ệ ễ ị đ nh nhi m virus Dengue trong đó có 172 b nh nhân DHF, 107 b nh nhân

ườ ế ạ ỏ DWS và 200 ng ậ   ứ i kh e m nh làm nhóm ch ng, chúng tôi rút ra k t lu n

sau:

ồ ộ 1. Tính đa hình các gen MBL2, FCN2 và n ng đ  protein MBL, Ficolin­2

ở ệ ấ ế Dengue ố  b nh nhân s t xu t huy t

ượ ể ả ­ Kh o sát đ c 6 đi m đa hình trên gen MBL2 (­550C/G; ­221 G/C,A,

ượ ể ơ +4G/A, codon 52; codon 54; codon 57). Phân tích đ ộ   c 4 ki u gen đ n b i

ể ơ ừ ổ ợ ­221 G/C,A, exon 1 và 12 ki u gen đ n b i t t h p ộ ừ ổ ợ  t h p 6 đa hình. t

­ Kh o sát đ

ả ượ ể c 8 đi m đa hình trên gen FCN2: ­986G/A; ­902G/T;

­602G/A;   ­4A/C,  +6031A/G;   +6220T/G;   +6359C/T,  +6424G/T.   Phân   tích

ượ ể ầ ấ ơ ở ứ đ ộ c   4   ki u   gen   đ n   b i   có   t n   su t   cao các   nhóm   nghiên   c u   là

GCGAATCG; GCGAGGCT; GAGAATCG; ACGGATTG

ồ ở ầ ượ ứ ộ ­ N ng đ  MBL các nhóm DHF, DWS và nhóm ch ng l n l t là

4839,73; 3597,51 và 3833,24 ng/ml.

ồ ở ầ ượ ứ ộ ­ N ng đ  Ficolin­2 các nhóm DHF, DWS và nhóm ch ng l n l t là

3087,26; 2181,82 và 1964,1 ng/ml.

ố ồ ộ ữ 2. M i liên quan gi a tính đa hình gen MBL2, FCN2 và n ng đ  protein

ớ ứ ộ ệ ộ ố ể ệ ậ   MBL, Ficolin­2 v i m c đ  b nh và m t s  bi u hi n lâm sàng và c n

ố ệ ấ ế Dengue lâm sàng trong b nh s t xu t huy t

­ Tính đa hình gen MBL2 (codon 54G/A, exon1 O/A, ­550C/G, ki u gen

ớ ệ ố ơ ưỡ l ng b i ể ộ XA/XO và ki u gen đ n b i ấ   ộ  LXPB có liên quan v i b nh s t xu t

huy t ế Dengue.

­ N ng đ  MBL

ộ ồ ở ể ể các cá th  mang ki u gen d  h p t ị ợ ử AO (exon 1) và

ể ể ể ấ ớ ơ ki u gen ồ   XX (­221G/C,A) th p h n so v i các cá th  mang ki u gen đ ng

ợ ử AA và YY. h p t

ệ ề ồ ữ ế ộ ể ự ­ Có s  khác bi t v  n ng đ  MBL huy t thanh gi a các ơ   ki u gen đ n

ấ ấ ồ ộ ồ ộ b iộ . HXPB có n ng đ  MBL th p nh t, ấ LXPB có n ng đ  MBL cao nh t.

­ Các đi m đa hình +6031

ể A/G, +6220T/Gvà +6424G/T có liên quan đ nế

ơ ắ ệ ấ ố tăng nguy c  m c b nh s t xu t huy t ế Dengue.

ồ ở ớ ơ ộ ­ N ng đ  Ficolin­2 ứ    nhóm DHF và DWS cao h n so v i nhóm ch ng

ồ ộ ở (p < 0,0001 và p = 0,038), n ng đ  Ficolin­2 ớ    nhóm DHF tăng cao so v i

nhóm DWS (p < 0,0001).

­ N ng đ  Ficolin­2 th p h n

ơ ở ấ ồ ộ ươ nhóm IgG và IgM d ớ   ng tính so v i

nhóm âm tính.

ồ ươ ậ ủ ớ ố ượ ể ộ ­ N ng đ  Ficolin­2 t ng quan thu n c a v i s  l ng ti u c u ( ầ r =

ươ ạ ộ ớ ị 0,17; p = 0,005), t ng quan ngh ch v i ho t đ  enzym GOT ( r = ­0,19; p =

0,004)

­ Các đi m đa hình +6031

ể ể ơ   A/G, +6220T/G, +6424G/T  và ki u gen đ n

ế ươ ả ồ ộ ế b iộ  GGT, GCGAGGCT liên quan đ n gi m n ng đ  ficolin­2 huy t t ng.

Ế Ị KI N NGH

ả ạ ượ ừ ữ ộ ố ế ị ế T  nh ng k t qu  đ t đ c trên chúng tôi có m t s  ki n ngh  sau:

­ S   d ng   n ng   đ   Ficolin­2   huy t   thanh   và   các   ki u   gen

ử ụ ể ế ồ ộ +6031GG,

ư ượ ứ ộ ệ ố +6220GG và +6424TT nh  các marker tiên l ấ   ng m c đ  b nh s t xu t

huy t ế Dengue.

­ Ti n hành nghiên c u các ki u gen và ki u gen đ n b i c a 2 gen

ộ ủ ứ ể ể ế ơ MBL2

ệ ề ễ ự ễ ở và  FCN2  trên các b nh lý truy n nhi m và t mi n khác ầ  qu n th ể

ườ ệ ng i Vi t Nam.

Ố Ế Ụ Ả DANH M C CÁC CÔNG TRÌNH CÔNG B  K T QU  NGHIÊN

Ứ Ủ Ậ Ề C U C A Đ  TÀI LU N ÁN

1. Ngo   Truong   Giang,  Hoang   Van   Tong,  Trinh   Huu   Nghia,   Hoang   Vu

Hung, Do Tuan Anh,  Le Van Nam,Can Van Mao,Nguyen Truong Giang,

Le   Dinh   Thanh,Ho   Anh   Son,Thirumalaisamy   P.Velavan,  Do   Quyet,

Nguyen   Linh   Toan  (2020).  Association   of FCN2 polymorphisms   and

Ficolin­2 levels with dengue fever in Vietnamese patients,  International

Journal of Infectious Diseases, 95: 253­261.

2. Ngo   Truong   Giang, Hoang   van   Tong, Do   Quyet, Nghiem   Xuan

Hoan, Trinh Huu Nghia, Nguyen Minh Nam, Hoang Vu Hung, Do Tuan

Anh, Can Van Mao, Ho Anh Son, Christian G. Meyer, Thirumalaisamy P.

Velavan,Nguyen   Linh   Toan   (2020).   Complement   protein   levels

and MBL2 polymorphisms   are   associated   with   dengue   and   disease

severity,Scientific Reports, 10: 14923

Ả Ệ TÀI LI U THAM KH O

1. WHO. (2022). Dengue and severe dengue.  2. WHO. (2020). Update on the Dengue situation in the Western Pacific

Region. Dengue Situation Update Number 585.  3. Company W. (2013)Kuby IMMUNOLOGY.p.187­221 4. Garred P., Madsen H.O., Balslev U., et al. (1997). Susceptibility to HIV  infection   and   progression   of   AIDS   in   relation   to   variant   alleles   of  mannose­binding lectin. The Lancet. 349(9047):236­240.

5. Yuen M.F., Lau C.S., Lau Y.L., et al.  (1999). Mannose binding lectin  gene mutations are associated with progression of liver disease in chronic  hepatitis B infection. Hepatology. 29(4):1248­1251.

7.

6. Matsushita M., Hijikata M., Matsushita M., et al. (1998). Association of  mannose­binding   lectin   gene   haplotype   LXPA   and   LYPB   with  interferon­resistant   hepatitis   C   virus   infection   in   Japanese   patients.  Journal of Hepatology. 29(5):695­700.  Fuchs A., Lin T.­Y., Beasley D.W., et al. (2010). Direct complement  restriction   of   flavivirus   infection   requires   glycan   recognition   by  mannose­binding lectin. Cell Host &Microbe. 8(2):186­195.

8. Hu   Y.L.,   Luo   F.L.,   Fu   J.L.,   et   al.  (2013).   Early   increased   ficolin‐2  concentrations   are   associated   with   severity   of   liver   inflammation   and  efficacy   of   anti‐viral   therapy   in   chronic   hepatitis   C   patients.  Scandinavian Journal of Immunology. 77(2):144­150.

9. Tong H.V., Toan N.L., Song L.H., et al. (2011). Ficolin­2 levels and  FCN2 haplotypes influence hepatitis B infection outcome in Vietnamese  patients. PLoS One. 6(11):e28113.

ề ấ ộ ệ ọ   B nh   h c 10. B   môn   Truy n   nhi m   (2015),   S t   xu t   huy t   Dengue,

ề ễ ấ ả ố ộ Truy n nhi m ễ . Nhà xu t b n quân đ i nhân dân ế : 138­154.

11. WHO.  (2009). Dengue  guidelines  for   diagnosis,  treatment,  prevention

and control: new edition.

12. Cucunawangsih,   Lugito   N.P.H.   (2017).   Trends   of   Dengue   Disease

ấ ọ Epidemiology. Virology : Research and Treatment.  Dengue xu t huy t

ố ộ ế . Nhà xu t b n y h c, Hà N i. ế ấ ả ệ ấ ế ự ị  D  phòng (2020). Tình hình d ch b nh s t xu t huy t và các

ạ 13. Bùi Đ i (1999), ụ 14. C c Y t ệ ố ọ bi n pháp phòng ch ng tr ng tâm.

15. Pang X., Zhang R., Cheng G. (2017). Progress towards understanding the  pathogenesis of dengue hemorrhagic fever. Virologica Sinica. 32(1):16­ 22.

16. Chuang Y.­C., Lin J., Lin Y.­S., et al. (2016). Dengue virus nonstructural  protein 1–induced antibodies cross­react with human plasminogen and  enhance its activation. The Journal of Immunology. 196(3):1218­1226.  17. Chuang Y.­C., Wang S.­Y., Lin Y.­S., et al. (2013). Re­evaluation of the  pathogenic   roles   of   nonstructural   protein   1   and   its   antibodies   during  dengue virus infection. Journal of Biomedical Science. 20(1):1­7.

18. Srikiatkhachorn   A.,   Kelley   J.F.   (2014).   Endothelial   cells   in   dengue

hemorrhagic fever. Antiviral Research. 109:160­170.

19. Beatty P.R., Puerta­Guardo H., Killingbeck S.S., et al. (2015). Dengue  virus   NS1   triggers   endothelial   permeability   and   vascular   leak   that   is   Science   Translational   Medicine.   prevented   by   NS1   vaccination. 7(304):304ra141­304ra141.

20. Modhiran N., Watterson D., Muller D.A., et al. (2015). Dengue virus  NS1   protein   activates   cells   via   Toll­like   receptor   4   and   disrupts  endothelial   cell   monolayer   integrity.  Science   Translational   Medicine.   7(304):304ra142­304ra142.

21. Suresh   R.,   Chandrasekaran   P.,   Sutterwala   F.S.,   et   al.   (2016).  Complement­mediated   ‘bystander’damage   initiates   host   NLRP3  inflammasome activation. Journal of Cell Science. 129(9):1928­1939.  22. Chen   H.­R.,   Chuang   Y.­C.,   Lin   Y.­S.,   et   al.   (2016).   Dengue   virus  nonstructural   protein   1   induces   vascular   leakage   through   macrophage  migration   inhibitory   factor   and   autophagy.  PLoS   Neglected   Tropical   Diseases. 10(7):e0004828.

23. Jacobs   M.G.,   Robinson   P.J.,   Bletchly   C.,   et   al.   (2000).   Dengue   virus  nonstructural protein 1 is expressed in a glycosyl‐phosphatidylinositol‐ linked form that is capable of signal transduction. The FASEB Journal.   14(11):1603­1610.

24. Lin C.­F., Chiu S.­C., Hsiao Y.­L., et al. (2005). Expression of cytokine,  chemokine,   and   adhesion   molecules   during   endothelial   cell   activation  induced by antibodies against dengue virus nonstructural protein 1. The  Journal of Immunology. 174(1):395­403.

25. Liu J., Liu Y., Nie K., et al. (2016). Flavivirus NS1 protein in infected   Nature

host   sera   enhances   viral   acquisition   by   mosquitoes. Microbiology. 1(9):1­11.

26. Wan   S.­W.,   Lu   Y.­T.,   Huang   C.­H.,   et   al.  (2014).   Protection   against  dengue virus infection in mice by administration of antibodies against  modified nonstructural protein 1. PloS One. 9(3):e92495.

27. Chapman E.G., Costantino D.A., Rabe J.L., et al. (2014). The structural  basis   of   pathogenic   subgenomic   flavivirus   RNA   (sfRNA)   production.  Science. 344(6181):307­310.

28. Roby J.A., Pijlman G.P., Wilusz J., et al. (2014). Noncoding subgenomic  flavivirus RNA: multiple functions in West Nile virus pathogenesis and  modulation of host responses. Viruses. 6(2):404­427.

29. Chang R.­Y., Hsu T.­W., Chen Y.­L., et al. (2013). Japanese encephalitis  virus   non­coding   RNA   inhibits   activation   of   interferon   by   blocking  nuclear   translocation   of   interferon   regulatory   factor   3.  Veterinary   Microbiology. 166(1­2):11­21.

30. Manokaran G., Finol E., Wang C., et al. (2015). Dengue subgenomic  RNA binds TRIM25 to inhibit interferon expression for epidemiological  fitness. Science. 350(6257):217­221.

31. Moon S.L., Anderson J.R., Kumagai Y., et al. (2012). A noncoding RNA  produced   by   arthropod­borne   flaviviruses   inhibits   the   cellular   Rna.   exoribonuclease   XRN1   and   alters   host   mRNA   stability. 18(11):2029­2040.

32. Schnettler   E.,   Sterken   M.G.,   Leung   J.Y.,   et   al.   (2012).   Noncoding  flavivirus RNA displays RNA interference suppressor activity in insect  and Mammalian cells. Journal of Virology. 86(24):13486­13500.

33. Guzman M.G., Alvarez M., Halstead S.B. (2013). Secondary infection as  a risk factor for dengue hemorrhagic fever/dengue shock syndrome: an  historical   perspective   and   role   of   antibody­dependent   enhancement   of  infection. Archives of Virology. 158(7):1445­1459.

34. Srikiatkhachorn A. (2009). Plasma leakage in dengue hemorrhagic fever.

Thrombosis and Haemostasis. 102(6):1042.

35. Sato R., Hamada N., Kashiwagi T., et al. (2015). Dengue hemorrhagic  fever in a Japanese traveler with pre­existing Japanese encephalitis virus  antibody. Tropical Medicine and Health. 43(2):85­88.

36. Halstead S.B. (1982). Immune enhancement of viral infection. Immunity

and Concomitant Immunity in Infectious Diseases. 31:301­364.

37. Mathew   A.,   Rothman   A.L.   (2008).  Understanding   the   contribution   of  cellular   immunity   to   dengue   disease   pathogenesis.  Immunological   Reviews. 225(1):300­313.

38. Malavige   G.N.,   Huang   L.­C.,   Salimi   M.,   et   al.  (2012).   Cellular   and  cytokine correlates of severe dengue infection. PLOS One. 7(11):e50387.

39. Kurane  I., Matsutani  T., Suzuki R., et al.  (2011). T­cell responses  to  dengue   virus   in   humans.  Tropical   Medicine   and   Health.1111290192­ 1111290192.

40. Jaiyen Y., Masrinoul P., Kalayanarooj S., et al. (2009). Characteristics of  dengue   virus‐infected   peripheral   blood   mononuclear   cell   death   that  correlates with the severity of illness.  Microbiology and Immunology.   53(8):442­450.

ễ ọ ễ ệ ị Sinh lý b nh và Mi n d ch 41. Văn Đình Hoa, Nguy n Ng c Lanh (2006). .

p.69­80 .

42. Andrews P.A., Zhou W., Sacks S.H. (1995). Tissue synthesis of complement

as an immune regulator. Molecular Medicine Today. 1(4):202­207.

43. Garred P., Larsen F., Seyfarth J., et al. (2006). Mannose­binding lectin

and its genetic variants. Genes & Immunity. 7(2):85­94.

44. Ezekowitz   R.,   Day   L.E.,   Herman   G.A.   (1988).   A   human   mannose­ binding protein is an acute­phase reactant that shares sequence homology  with   other   vertebrate   lectins.  The   Journal   of   Experimental   Medicine.   167(3):1034­1046.

45. Lu   J.,   Thiel   S.,   Wiedemann   H.,   et   al.   (1990).   Binding   of   the  pentamer/hexamer   forms   of   mannan­binding   protein   to   zymosan  activates the proenzyme C1r2C1s2 complex, of the classical pathway of  complement, without involvement of C1q. The Journal of Immunology.   144(6):2287­2294.

46. Larsen   F.,   Madsen   H.O.,   Sim   R.B.,   et   al.   (2004).   Disease­associated  mutations in human mannose­binding lectin compromise oligomerization  and   activity   of   the   final   protein.  Journal   of   Biological   Chemistry.   279(20):21302­21311.

47. Teillet   F.,   Dublet   B.,   Andrieu   J.­P.,   et   al.   (2005).   The   two   major  oligomeric   forms   of   human   mannan­binding   lectin:   chemical  characterization,   carbohydrate­binding   properties,   and   interaction   with   The   Journal   of   Immunology.   MBL­associated   serine   proteases. 174(5):2870­2877.

48. Krarup   A.,   Sørensen   U.B.S.,   Matsushita   M.,   et   al.   (2005).   Effect   of  capsulation of opportunistic pathogenic bacteria on binding of the pattern

recognition molecules  mannan­binding lectin, L­ficolin, and H­ficolin.  Infection and Immunity. 73(2):1052­1060.

49. Lipscombe   R.,   Sumiya   M.,   Summerfield   J.,   et   al.   (1995).   Distinct  physicochemical   characteristics   of   human   mannose   binding   protein  expressed by individuals of differing genotype. Immunology. 85(4):660.

51.

50. Anders   E.M.,   Hartley   C.A.,   Jackson   D.C.   (1990).   Bovine   and   mouse  serum beta inhibitors of influenza A viruses are mannose­binding lectins.  Proceedings of the National Academy of Sciences. 87(12):4485­4489.  Ip W., Takahashi K., Moore K.J., et al. (2008). Mannose­binding lectin  enhances   Toll­like   receptors   2   and   6   signaling   from   the   phagosome.  Journal of Experimental Medicine. 205(1):169­181.

52. Jack D.L., Jarvis G.A., Booth C.L., et al. (2001). Mannose­binding lectin  accelerates   complement   activation   and   increases   serum   killing   of  Neisseria meningitidis serogroup C. The Journal of Infectious diseases.   184(7):836­845.

53. Polotsky V.Y., Fischer W., Ezekowitz R., et al. (1996). Interactions of  human mannose­binding protein with lipoteichoic acids.  Infection and  Immunity. 64(1):380­383.

54. Nadesalingam   J.,   Dodds   A.W.,   Reid   K.B.,   et   al.   (2005).   Mannose­ binding   lectin   recognizes   peptidoglycan   via   the   N­acetyl   glucosamine  moiety, and inhibits ligand­induced proinflammatory effect and promotes  chemokine   production   by   macrophages.  The   Journal   of   Immunology.   175(3):1785­1794.

55. Polotsky V.Y., Belisle J.T., Mikusova K., et al. (1997). Interaction of  human mannose­binding protein with Mycobacterium avium. Journal of  Infectious Diseases. 175(5):1159­1168.

‐ 56. Nauta   A.J.,   Raaschou Jensen   N.,   Roos   A.,   et   al.   (2003).   Mannose

‐ binding   lectin   engagement   with   late   apoptotic   and   necrotic   cells.  European Journal of Immunology. 33(10):2853­2863.

57. Ogden   C.A.,   Cathelineau   A.,   Hoffmann   P.R.,   et   al.   (2001).   C1q   and  mannose binding lectin engagement of cell surface calreticulin and CD91  initiates   macropinocytosis   and   uptake   of   apoptotic   cells.  Journal   of  Experimental Medicine. 194(6):781­796.

58. Stuart L.M., Takahashi K., Shi L., et al. (2005). Mannose­binding lectin­ deficient   mice   display   defective   apoptotic   cell   clearance   but   no  autoimmune phenotype. The Journal of Immunology. 174(6):3220­3226.  59. Collard C.D., Montalto M.C., Reenstra W.R., et al. (2001). Endothelial  oxidative   stress   activates   the   lectin   complement   pathway:   role   of  cytokeratin 1. The American Journal of Pathology. 159(3):1045­1054.  60. Muto   S.,   Sakuma   K.,   Taniguchi   A.,   et   al.   (1999).   Human   mannose­ binding lectin preferentially binds to human colon adenocarcinoma cell  lines   expressing   high   amount   of   Lewis   A   and   Lewis   B   antigens.  Biological and Pharmaceutical Bulletin. 22(4):347­352.

61. Muto   S.,   Takada   T.,   Matsumoto   K.   (2001).   Biological   activities   of  human   mannose­binding   lectin   bound   to   two   different   ligand   sugar  structures,   Lewis   A   and   Lewis   B   antigens   and   high­mannose   type   Biochimica   et   Biophysica   Acta   (BBA)­General   oligosaccharides. Subjects. 1527(1­2):39­46.

62. Kawasaki N., Lin C.­W., Inoue R., et al. (2009). Highly fucosylated N­ glycan   ligands   for   mannan­binding   protein   expressed   specifically   on  CD26 (DPPVI) isolated from a human colorectal carcinoma cell  line,  SW1116. Glycobiology. 19(4):437­450.

63. Malhotra R., Wormald M.R., Rudd P.M., et al. (1995). Glycosylation  changes   of   IgG   associated   with   rheumatooid   arthritis   can   activate   Nature  Medicine.   complement   via   the   mannose­binding   protein. 1(3):237­243.

64. Holmskov U., Thiel S., Jensenius J.C. (2003). Collectins and ficolins:  humoral   lectins   of   the   innate   immune   defense.  Annual   review   of   Immunology. 21(1):547­578.

65. Hisano   S.,   Matsushita   M.,   Fujita   T.,   et   al.   (2001).   Mesangial   IgA2  deposits   and   lectin   pathway­mediated   complement   activation   in   IgA  glomerulonephritis.  American  Journal of  Kidney  Diseases.  38(5):1082­ 1088.

66. Matsushita   M.,   Thiel   S.,   Jensenius   J.C.,   et   al.   (2000).   Proteolytic  activities   of   two   types   of   mannose­binding   lectin­associated   serine  protease. The Journal of Immunology. 165(5):2637­2642.

67. Dahl   M.R.,   Thiel   S.,   Matsushita   M.,   et   al.   (2001).   MASP­3   and   its  association   with   distinct   complexes   of   the   mannan­binding   lectin  complement activation pathway. Immunity. 15(1):127­135.

68. Kurata H., Cheng H., Kozutsumi Y., et al. (1993). Role of the collagen­ like   domain   of   the   human   serum   mannan­binding   protein   in   the  activation of complement and the secretion of this lectin.  Biochemical   and biophysical research communications. 191(3):1204­1210.

69. Matsushita   M.,   Fujita   T.   (2001).   Ficolins   and   the   lectin   complement

pathway. Immunological reviews. 180(1):78­85.

70. Endo   Y.,   Matsushita   M.,   Fujita   T.   (2007).   Role   of   ficolin   in   innate  immunity and its molecular basis. Immunobiology. 212(4­5):371­379.  71. Super M., Lu J., Thiel S., et al. (1989). Association of low levels of  mannan­binding   protein   with   a   common   defect   of   opsonisation.  The  Lancet. 334(8674):1236­1239.

72. Sumiya M., Tabona P., Arai T., et al. (1991). Molecular basis of opsonic

defect in immunodeficient children. The Lancet. 337(8757):1569­1570.

73. Garred P., Madsen H., Kurtzhals J., et al. (1992). Diallelic polymorphism    may explain variations of  the blood concentration of  mannan binding protein in Eskimos, but not in black Africans.  International Journal of  Immunogenetics. 19(6):403­412.

74. Lipscombe R., Sumiya M., Hill A., et al. (1992). High frequencies in  African   and   non­African   populations   of   independent   mutations   in   the  mannose   binding  protein  gene.  Human  Molecular  Genetics.  1(9):709­ 715.

75. Madsen H.O., Garred P., Kurtzhals J.A., et al. (1994). A new frequent  allele is the missing link in the structural polymorphism of the human  mannan­binding protein. Immunogenetics. 40(1):37­44.

76. Madsen   H.O.,   Garred   P.,   Thiel   S.,   et   al.   (1995).   Interplay   between  promoter   and   structural   gene   variants   control   basal   serum   level   of  mannan­binding protein. The Journal of Immunology. 155(6):3013­3020.  77. Madsen  H.O., Satz M.L., Hogh B., et al. (1998). Different molecular  events   result   in   low   protein   levels   of   mannan­binding   lectin   in  populations from southeast Africa and South America.  The Journal of  Immunology. 161(6):3169­3175.

78. Naito   H.,   Ikeda   A.,   Hasegawa   K.,   et   al.   (1999).   Characterization   of   The   Journal   of

human   serum   mannan­binding   protein   promoter. Biochemistry. 126(6):1004­1012.

79. Bernig T., Breunis W., Brouwer N., et al. (2005). An analysis of genetic  variation across the MBL2 locus in Dutch Caucasians indicates that 3′  haplotypes could  modify circulating levels of  mannose­binding lectin.  Human genetics. 118(3­4):404­415.

80. Seyfarth J., Garred P., Madsen H.O. (2005). The ‘involution’of mannose­

binding lectin. Human Molecular Genetics. 14(19):2859­2869.

81. Falzacappa M.V., Segat L., Puppini B., et al. (2004). Evolution of the  mannose­binding lectin gene in primates.  Genes & Immunity.  5(8):653­ 661.

82. Endo Y., Liu Y., Fujita T. Structure and function of ficolins.   Current

Topics in Complement: Springer; 2006. p. 265­279.

83. Ohashi T., Erickson H.P. (2004). The disulfide bonding pattern in ficolin

multimers. Journal of Biological Chemistry. 279(8):6534­6539.

84. Matsushita M., Endo Y., Taira S., et al. (1996). A novel human serum  lectin   with   collagen­and   fibrinogen­like   domains   that   functions   as   an  opsonin. Journal of Biological Chemistry. 271(5):2448­2454.

85. Doolittle R.F. (1992). A detailed consideration of a principal domain of  vertebrate fibrinogen and its relatives. Protein Science. 1(12):1563­1577.  86. Lynch N.J., Roscher S., Hartung T., et al. (2004). L­ficolin specifically  binds   to   lipoteichoic   acid,   a   cell   wall   constituent   of   Gram­positive  bacteria, and activates the lectin pathway of complement. The Journal of  Immunology. 172(2):1198­1202.

87. Nahid   A.M.,   Sugii   S.   (2006).   Binding   of   porcine   ficolin­

toα   lipopolysaccharides from Gram­negative bacteria and lipoteichoic acids   Developmental   &   Comparative   from   Gram­positive   bacteria. Immunology. 30(3):335­343.

88. Krarup   A.,   Thiel   S.,   Hansen   A.,   et   al.   (2004).   L­ficolin   is   a   pattern  recognition molecule specific for acetyl groups.  Journal of Biological   Chemistry. 279(46):47513­47519.

89. Matsushita M., Kuraya M., Hamasaki N., et al. (2002). Activation of the  lectin complement pathway by H­ficolin (Hakata antigen).  The Journal   of Immunology. 168(7):3502­3506.

90. Endo Y., Nonaka M., Saiga H., et al. (2003). Origin of mannose­binding  lectin­associated serine protease (MASP)­1 and MASP­3 involved in the  lectin complement pathway traced back to the invertebrate, amphioxus.  The Journal of Immunology. 170(9):4701­4707.

91. Kuraya M., Ming Z., Liu X., et al. (2005). Specific binding of L­ficolin  and   H­ficolin   to   apoptotic   cells   leads   to   complement   activation.  Immunobiology. 209(9):689­697.

92. Hummelshøj T., Munthe­Fog L., Madsen H.O., et al. (2008). Functional  SNPs   in   the   human   ficolin   (FCN)   genes   reveal   distinct   geographical  patterns. Molecular Immunology. 45(9):2508­2520.

93. Bidula S., Sexton D.W., Schelenz S. (2019). Ficolins and the recognition  of   pathogenic   microorganisms:   an   overview   of   the   innate   immune  response and contribution of single nucleotide polymorphisms.  Journal   of Immunology Research.

94. Hummelshoj   T.,   Munthe­Fog   L.,   Madsen   H.O.,   et   al.   (2005).  Polymorphisms   in   the   FCN2   gene   determine   serum   variation   and  function of Ficolin­2. Human molecular genetics. 14(12):1651­1658.  95. Munthe Fog L., Hummelshøj T., Hansen B., et al. (2007). The impact of FCN2   polymorphisms   and   haplotypes   on   the   Ficolin 2   serum   levels. Scandinavian journal of immunology. 65(4):383­392.

96. Cedzynski M., Nuytinck L., Atkinson A., et al. (2007). Extremes of L‐ ficolin concentration in children with recurrent infections are associated  with   single   nucleotide   polymorphisms   in   the   FCN2   gene.  Clinical   &  Experimental Immunology. 150(1):99­104.

97. Garred P., Honoré C., Ma Y.J., et al. (2009). MBL2, FCN1, FCN2 and  FCN3—the   genes   behind   the   initiation   of   the   lectin   pathway   of  complement. Molecular immunology. 46(14):2737­2744.

98. Le Y., Tan S., Lee S., et al. (1997). Purification and binding properties of  a   human   ficolin­like   protein.  Journal   of  Immunological  Methods.   204(1):43­49.

99. Chapman   S.J.,   Vannberg   F.O.,   Khor   C.C.,   et   al.   (2007).   Functional  polymorphisms   in   the   FCN2   gene   are   not   associated   with   invasive  pneumococcal disease. Molecular Immunology. 44(12):3267­3270.  100. Ruskamp J.M., Hoekstra M.O., Postma D.S., et al. (2009). Exploring the  role of polymorphisms in ficolin genes in respiratory tract infections in  children. Clinical & Experimental Immunology. 155(3):433­440.

101. Messias­Reason   I.,   Kremsner   P.G.,   Kun   J.F.   (2009).   Functional  haplotypes that produce normal ficolin­2 levels protect against clinical  leprosy. The Journal of Infectious Diseases.801­804.

102. Avirutnan P., Hauhart R.E., Marovich M.A., et al. (2011). Complement­ mediated neutralization of dengue virus requires mannose­binding lectin.  mBio. 2(6).

103. Shresta   S.   (2012).   Role   of   complement   in   dengue   virus   infection:

protection or pathogenesis? mBio. 3(1).

104. Figueiredo   G.G.,   Cezar   R.D.,   Freire   N.M.,   et   al.  (2016).   Mannose­ binding   lectin   gene   (MBL2)   polymorphisms   related   to   the   mannose­ binding   lectin   low   levels   are   associated   to   dengue   disease   severity.  Human Immunology. 77(7):571­575.  ẩ ị ố ế ề ẫ ấ ế   .   (2011).   H ng   d n   ch n   đoán,   đi u   tr   s t   xu t   huy t ộ 105. B   Y   t

ướ Dengue. 458/QĐ­BYT.

ấ ế ọ ệ 106. Đ  Trung Ph n (2006). Các ch  s  huy t h c ng

ế ọ ỉ ố ề Huy t h c truy n máu ườ t Nam giai i Vi ọ ấ ả , Nhà xu t b n Y h c, Hà

ỗ ạ đo n 1995 ­ 2000,   N i.ộ

ễ ế ệ ử ụ   Xét Nghi m S  D ng

ử ươ ọ ạ ấ ả ộ 107. Nguy n Th  Khanh và Ph m T  D ng (2005).  Trong Lâm Sàng, Nhà xu t b n Y h c, Hà N i.

108. Tong H. V., Antony J.S., Ojurongbe O., et al. (2013). Mannose­binding  lectin   and   susceptibility   to   schistosomiasis.  The   Journal   of   infectious   diseases. 207(11):1675­1683.

109. Parkash   O.,   Almas   A.,   Jafri   S.W.,   et   al.   (2010).   Severity   of   acute  hepatitis and its outcome in patients with dengue fever in a tertiary care   BMC   Gastroenterology.   hospital   Karachi,   Pakistan   (South   Asia). 10(1):1­8.

ữ ứ ố 110. Tr nh Công Đi n (2017).

ớ   Nghiên c u m i liên quan gi a týp vi rút v i ế   ố  b nh nhân s t xu t huy t ệ ị ộ ố ặ ọ ể ể ệ ậ ậ ạ ọ m t s  đ c đi m lâm sàng, c n lâm sàng  Dengue H c vi n Quân y ở ệ ọ , Lu n văn th c sĩ Y h c, H c vi n Quân Y.

111. Kassim F.M., Izati M.N., TgRogayah T., et al. (2011). Use of dengue  NS1   antigen   for   early   diagnosis   of   dengue   virus   infection.  Southeast   Asian J Trop Med Public Health. 42(3):562­569.

ệ ố ộ

ễ ấ ự ặ ố ị

ố ự  ệ  ế ỉ    huy n Mang Thít, t nh Vĩnh Long năm

ọ ế ỗ ả 112. Di p   Thanh   H i,   Đ   Ki n   Qu c,   Nguy n   Thanh   Vũ   và   c ng   s ễ ọ ệ ể  h c b nh s t xu t huy t Dengue d a vào h (2013). Đ c đi m d ch t ệ ể ở ọ th ng giám sát tr ng đi m  ự ạ 2012­2013. T p chí Y h c D  phòng. 146(10):106­111.

113. Pant S., Goel A., Gangwar P.K., et al. (2019). Genetic association of  MBL­2   gene   polymorphisms   with   filarial   chyluria.  Bioinformation.  15(11):806.

114. Singh   H.,   Jadhav   S.,   Chauware   V.   (2021).   Impact   of   MBL­2   coding  region polymorphism on modulation of HAND and HIV­1 acquisition.  Microbial Pathogenesis. 160:105163.

115. Mwesigwa   S.,   Moulds   J.M.,   Chen   A.,   et   al.   (2018).   Whole‐exome  sequencing of sickle cell disease patients with hyperhemolysis syndrome  suggests a role for rare variation in disease predisposition. Transfusion.   58(3):726­735.

116. Pehlivan S., Köse M., Mese S., et al. (2021). Investigation of MBL2 and  NOS3 functional gene variants in suspected COVID­19 PCR (–) patients.  Pathogens and Global Health.1­7.

117. Sena M.A., da Silva Castanha P.M., Guimarães A.B.G., et al. (2022).  Mannose­binding   lectin   levels   and   MBL2   gene   polymorphisms   are  associated  to dengue infection in Brazilian children at  the early ages.  International Journal of Infectious Diseases.

118. Kalia N., Singh J., Sharma S., et al. (2019). SNPs in 3 ­UTR region of MBL2   increases   susceptibility   to  recurrent   vulvovaginal  infections   by  altering sMBL levels. Immunobiology. 224(1):42­49.

119. Alves Pedroso M., Boldt A., Pereira‐Ferrari L., et al. (2008). Mannan‐ binding   lectin   MBL2   gene   polymorphism   in   chronic   hepatitis   C:  association with the severity of liver fibrosis and response to interferon  therapy. Clinical & Experimental Immunology. 152(2):258­264.

120. Goeldner I., Skare T.L., Utiyama S.R., et al. (2014). Mannose binding  lectin and susceptibility to rheumatoid arthritis in Brazilian patients and  their relatives. PLoS One. 9(4):e95519.

121. Liu C., He T., Rong Y., et al. (2016). Association of mannose­binding  lectin   polymorphisms   with   tuberculosis   susceptibility   among   Chinese.  Scientific Reports. 6(1):1­6.

122. Mishra A., Antony J.S., Sundaravadivel P., et al. (2015). Association of  ficolin­2 serum levels and FCN2 genetic variants with Indian visceral  leishmaniasis. PloS one. 10(5):e0125940.

123. Faik I., Oyedeji S.I., Idris Z., et al. (2011). Ficolin­2 levels and genetic  polymorphisms of FCN2 in malaria. Human Immunology. 72(1):74­79.  124. Osthoff   M.,   Jaeger   V.K.,   Heijnen   I.A.,   et   al.   (2019).   Role   of   lectin  pathway complement proteins and genetic variants in organ damage and  disease severity of systemic sclerosis: a cross­sectional study.  Arthritis  Research & Therapy. 21(1):1­8.

125. Tereshchenko S.Y., Smolnikova M.V., Zobova S. (2020). Complement  activation   lectin   pathway   (mannose­binding   lectin   and   ficolin)   genes  polymorphism as the risk factor of CagA positive chronic Helicobacter  pylori   infection   in   adolescents.  Russian   Journal   of   Infection   and   Immunity. 10(1):180­186.

126. Ashmawy I., El­Lebedy D., Awadallah E., et al. (2020). Association of  FCN2 gene rs3124954 and STAT4 gene rs7582694 polymorphisms with  juvenile   onset   systemic   lupus   erythematosus   and   lupus   nephritis   in   a  sample of Egyptian children. Gene Reports. 21:100968.

127. Ambrosio   A.R.,   Bavia   L.,   Hiraiwa   P.M.,   et   al.   (2021).   The   lectin  pathway   of   complement   and   the   initial   recognition   of   Leishmania  infantum promastigotes. Life Sciences. 282:119793.

128. Elkoumi M., Emam A., Allah M., et al. (2019). Association of ficolin­2  gene polymorphisms and susceptibility to systemic lupus erythematosus  in   Egyptian   children   and   adolescents:   a   multicenter   study.  Lupus.   28(8):995­1002.

129. Kempen G., Meijvis  S., Endeman H., et al.  (2017). Mannose‐binding  lectin and l‐ficolin polymorphisms in patients with community‐acquired

pneumonia caused by intracellular pathogens.  Immunology.  151(1):81­ 88.

130. Bąk­Romaniszyn   L.,   Świerzko   A.S.,   Sokołowska   A.,   et   al.   (2020).  Mannose­binding   lectin   (MBL)   in   adult   patients   with   inflammatory  bowel disease. Immunobiology. 225(1):151859.

131. Gomaa   M.H.,   Ali   S.S.,   Fattouh   A.M.,   et   al.   (2018).   MBL2   gene  polymorphism   rs1800450   and   rheumatic   fever   with   and   without   Pediatric   rheumatic   heart   disease:   an   Egyptian   pilot   study. Rheumatology. 16(1):24.

132. Graudal N.A., Madsen H.O., Tarp U., et al. (2000). The association of  variant mannose‐binding lectin genotypes with radiographic outcome in  rheumatoid   arthritis.  Arthritis   &   Rheumatism:   Official   Journal   of   the   American College of Rheumatology. 43(3):515­521.

133. Mullighan C.G., Heatley S., Doherty K., et al. (2002). Mannose­binding  lectin gene polymorphisms are associated with major infection following  allogeneic hemopoietic stem cell transplantation. Blood, The Journal of  the American Society of Hematology. 99(10):3524­3529.

134. Ornelas   A.M.,   Xavier­de­Carvalho   C.,   Alvarado­Arnez   L.E.,   et   al.  (2019). Association between MBL2 haplotypes and dengue severity in  children from Rio de Janeiro, Brazil.  Memórias do Instituto Oswaldo   Cruz. 114.

135. Prommalikit   O.   (2015).   Association   between   mannose­binding   lectin  gene   polymorphisms   and   susceptibility   to   dengue   virus   infection:   a  preliminary report. Infectious Disease Association of Thailand. 46:29.  136. Ouf E.A., Ojurongbe O., Akindele A.A., et al. (2012). Ficolin­2 levels  and   FCN2   genetic   polymorphisms   as   a   susceptibility   factor   in  schistosomiasis. The Journal of Infectious Diseases. 206(4):562­570.  137. Świerzko A.S., Jarych D., Gajek G., et al. (2021). Polymorphisms of the  FCN2 Gene 3’UTR Region and Their Clinical Associations in Preterm  Newborns. Frontiers in Immunology. 12.

138. Khor C.C., Chau T.N.B., Pang J., et al. (2011). Genome­wide association  study identifies susceptibility loci for dengue shock syndrome at MICB  and PLCE1. Nature Genetics. 43(11):1139.

139. Elshamaa M.F., Hamza H., Abd El Rahman N., et al. (2018). Association  of ficolin­2 (FCN2) functional polymorphisms and protein levels with  rheumatic fever and rheumatic heart disease: relationship with cardiac  function. Archives of Medical Sciences Atherosclerotic Diseases. 3:e142.  140. Erkan   A.N.,   Oz   I.,   Terzi   Y.K.,   et   al.   (2016).   FCN2   c.   772G>   T  polymorphism  is associated  with chronic adenoiditis  and/or  tonsillitis,  but not− 4 A> G and− 602 G> A.  International Journal of Pediatric   Otorhinolaryngology. 87:1­4.

141. Marzetti V., Di Battista C., Ferrante R., et al., editors (2017). MBL2 and  FCN2 gene polymorphisms in a cohort of Italian children with rheumatic  fever:   A   case–control   study.   Seminars   in   arthritis   and   rheumatism:  Elsevier.

142. Dabrowska­Zamojcin E., Czerewaty M., Malinowski D., et al. (2018).  Ficolin­2 gene rs7851696 polymorphism is associated with delayed graft  function   and   acute   rejection   in   kidney   allograft   recipients.  Archivum   Immunologiae et Therapiae Experimentalis. 66(1):65­72.

143. Holdaway J., Deacock S., Williams P., et al. (2016). Mannose­binding  lectin   deficiency   and   predisposition   to   recurrent   infection   in   adults.  Journal of Clinical Pathology. 69(8):731­736.

144. Darmawan A.B., Soesatyo M.H., Restuti R.D., et al. (2018). The role of  mannose­binding lectin serum level in tubotympanic chronic suppurative  otitis media. International Journal of Otolaryngology. 2018.

145. Heng Y., Cong Y., Liang Y., et al. (2018). Association study between  mannose­binding lectin (MBL) polymorphisms and serum MBL protein  levels after Mycoplasma ovipneumoniae infection in sheep. 24(1).

146. Tereshchenko   S.,   Smolnikova   M.,   Gorbacheva   N.,   et   al   (2019).  Mannose­Binding   Lectin   Plasma   Concentration   and   MBL   Gene  Rs1800450 Polymorphism in Asthmatics Children.  American Thoracic   Society. p. A1289­A1289.

147. Badarukhiya J.A., Tupperwar N., Nizamuddin S., et al. (2021). Novel  FCN2  Variants  and   Haplotypes  are  Associated   with  Rheumatic  Heart  Disease. DNA and Cell Biology. 40(10):1338­1348.

148. Chen T., Hu Y., Ding Q., et al. (2015). Serum ficolin­2 concentrations  are significantly changed in patients with hepatitis B virus infection and  liver diseases. Virologica Sinica. 30(4):249­260.

149. Luo F., Chen T., Liu J., et al. (2016). Ficolin­2 binds to HIV­1 gp120 and

blocks viral infection. Virologica Sinica. 31(5):406­414.

150. Carbone F., Valente A., Perego C., et al. (2021). Ficolin­2 serum levels  predict   the   occurrence   of   acute   coronary   syndrome   in   patients   with  severe carotid artery stenosis. Pharmacological Research. 166:105462.  151. Colliard   S.,   Jourde‐Chiche   N.,   Clavarino   G.,   et   al.   (2018).  Autoantibodies   targeting   ficolin‐2   in   systemic   lupus   erythematosus  patients with active nephritis.  Arthritis Care & Research.  70(8):1263­ 1268.

152. Jalal P.J., King B.J., Saeed A., et al. (2019). Elevated serum activity of  MBL   and   ficolin­2   as   biomarkers   for   progression   to   hepatocellular  carcinoma in chronic HCV infection. Virology. 530:99­106.

153. Giraudi P.J., Salvoza N., Bonazza  D., et  al.  (2022). Ficolin­2 Plasma  Levels Assesses Liver Fibrosis in Non­Alcoholic Fatty Liver Disease.  154. Carr   J.M.,   Cabezas‐Falcon   S.,   Dubowsky   J.G.,   et   al.  (2020).   Dengue   FEBS   Letters.

virus   and   the   complement   alternative   pathway. 594(16):2543­2555.

155. Cabezas­Falcon S., Norbury A.J., Hulme­Jones J., et al. (2021). Changes  in complement alternative pathway components, factor B and factor H  during dengue virus infection in the AG129 mouse. Journal of General   Virology.001547.

156. Liu J., Ali M.A., Shi Y., et al. (2009). Specifically binding of L­ficolin to  N­glycans   of   HCV   envelope   glycoproteins   E1   and   E2   leads   to  complement activation. Cellular &Molecular Immunology. 6(4):235­244.  157. Hamed M.R., Brown R.J., Zothner C., et al. (2014). Recombinant human  L­ficolin directly neutralizes hepatitis C virus entry.  Journal of Innate  Immunity. 6(5):676­684.

158. Rantala   A.,   Lajunen   T.,   Juvonen   R.,   et   al.   (2008).   Mannose­binding  lectin   concentrations,   MBL2   polymorphisms,   and   susceptibility   to  respiratory tract infections in young men. Journal of Infectious Diseases.   198(8):1247­1253.

159. Eisen D.P., Minchinton R.M. (2003). Impact of mannose­binding lectin  on   susceptibility   to   infectious   diseases.  Clinical   Infectious   Diseases.   37(11):1496­1505.

160. Minchinton   R.,   Dean   M.,   Clark   T.,   et   al.   (2002).   Analysis   of   the  relationship   between   mannose‐binding   lectin   (MBL)   genotype,   MBL  levels   and   function   in   an   Australian   blood   donor   population.  Scandinavian Journal of Immunology. 56(6):630­641.

161. Lee S.­G., Yum J.­S., Moon H.M., et al. (2005). Analysis of mannose­ binding lectin 2 (MBL2) genotype and the serum protein levels in the  Korean population. Molecular Immunology. 42(8):969­977.

162. Adamek M., Heyder J., Heinold A., et al. (2013). Characterization of  mannose‐binding lectin (MBL) variants by allele‐specific sequencing of  MBL2 and determination of serum MBL protein levels. Tissue Antigens.   82(6):410­415.

Ụ Ụ PH  L C 1

ả ả ế ả ự ị Hình  nh phân tích k t qu  gi i trình t xác đ nh tính đa hình gen

MBL2 và FCN2

ả ả ế ả ự ị I. Hình  nh phân tích k t qu  gi i trình t xác đ nh tính đa hình gen

MBL2

­550C/G

­221G/C

5’UTR +4G/A

Codon52

Codon54

Codon57

ả ả ế ả ự ị I. Hình  nh phân tích k t qu  gi i trình t xác đ nh tính đa hình gen

FCN2

­986G/A

­902C/A

­602G/A

­64A/C

­4G/A

+6031A/G

+6220T/G

+6359C/T

+6424A/T