NGÔ THÁI BÌNH - HỌA SỸ CỦA NỘI TẠI

Họa sỹ Ngô Thái Bình là người không xa lạ với anh em giới mỹ thuật Khánh Hòa

cũng như một số anh em Hội viên Hội Mỹ thuật Việt Nam. Song anh cũng không

quá nổi bật trong làng hội họa Việt Nam để mỗi khi nhắc tới tên thì ai cũng biết. Ở

Ngô Thái Bình, cái đáng quý là sự chân thật trong sáng tạo hội họa của chính

mình.

Nếu như trong lĩnh vực thơ có câu: "Thơ là tiếng nói của tâm hồn" thì điều đó cũng

rất gần với hội họa của anh. Hội họa của Ngô Thái Bình xuất phát từ tâm hồn sâu

thẳm, được bộc bạch từ đáy lòng đầy trắc ẩn của anh. Ở thời đại trăm hoa đua nở

của hội họa Việt Nam, khi một số họa sỹ sáng tác dễ dãi, họ vay mượn, lắp ghép,

ăn cắp ý tưởng của những họa sỹ tên tuổi để tạo nên tác phẩm cho mình thì ta càng

thấy quý những họa sỹ sáng tạo chân chính, luôn tôn trọng mạch sáng tạo nội tại

của bản thân như anh. Quả thật, Ngô Thái Bình đã thể hiện được những cảm xúc

nội tại của mình để làm chất liệu trong quả trình sáng tác. Tranh anh không đánh

lừa được bản thân và bạn bè đồng nghiệp cũng như khách thưởng ngoạn, vì bản

thân các tác phẩm của anh là minh chứng sát thực của tâm hồn cũng như cuộc đời

anh.

Hôn nhân hơn một lần tan vỡ chính là đề tài chính xuyên suốt trong sáng tác của

anh. Sự tan vỡ của hôn nhân mà anh luôn là người bị động để rồi sự dày vò đau

khổ ấy đã hiện diện lên trong từng tác phẩm của Ngô Thái Bình. Từ một đêm

trăng, Con phượng thêu ngược trên áo gối, Âm bản duy nhất, Chén và trôn, Phía

sau mặt nạ, Mảnh giấy màu đỏ… và hàng loạt tác phẩm khác tuy đề tài và cách đặt

vấn đề khác nhau, nhưng cùng một nội dung, đó là sự đổ vỡ. Nếu như Một Đêm

trăng là tác phẩm cho ta thấy sự hoài nghi về tình duyên đôi lứa, tình duyên vợ

chồng, để rồi một đêm trăng không bình yên, một đêm trăng khởi đầu của sự đổ vỡ

đã hiện hữu mờ ảo qua từng nét vẽ của anh. Sự vỡ vụn của không gian được anh

khắc họa ẩn hiện tầng tầng lớp lớp những hình khối được biến thể. Màu sắc ẩn hiện

sáng tối, tạo ra một không gian mênh mông huyền bí và đầy tâm trạng. Trong

không gian ấy, nổi lên hình ảnh người phụ nữ bế con vội vã bước đi trong đêm,

như đang rời khỏi mái ấm gia đình. Người đàn ông phía trước như đang cầu xin sự

thức tỉnh của người phụ nữ hãy vì gia đình, vì con… . Có thể nói tác phẩm Một

đêm trăng là một giấc mơ buồn từ nội tại của tác giả, là một dự báo về sự tan vỡ

hạnh phúc của gia đình anh chăng...? Để rồi trong cuộc sống Ngô Thái Bình luôn

bị vướng vào tiềm thức của sự đổ vỡ hạnh phúc hôn nhân - bất cứ đề tài gì anh vẽ

cũng không thể lành lặn, mà tác phẩm Chén Và Trôn là một trong những minh

chứng. Những cái chén, cái bát vô thức, nhưng anh đã trút sự dằn vặt của mình để

khắc họa chúng với hình ảnh sứt mẻ, vỡ nát. Anh đã đẩy tâm trạng của mình vào

các vật thể, để các vật thể đó thành những nhân vật đầy thân phận.

Thế rồi chuyện gì phải đến đã đến, lần lượt các cuộc hôn nhân tan vỡ và 2 tác

phẩm Âm bản duy nhất, Mảnh giấy màu đỏ là một câu chuyện liền mạch rõ nhất về

hôn nhân của chính cuộc đời anh. Với hai nhân vật nữ trong tác phẩm Mảnh giấy

màu đỏ cùng ngoảnh lưng đi. Trước bức tranh là chân dung một người đàn ông với

khuôn mặt đầy tâm trạng, lồng ngực như đang vỡ tung ra thành nhiều mảnh. Các

mảng cắt của bức tranh là những mảnh thiệp hồng cũng bị vỡ vụn rải rác sau bức

tranh. Với cách tạo hình và xé hình đầy biểu cảm, lối diễn màu sáng tối ẩn hiện đa

sắc - làm nổi rõ tâm trạng của từng nhân vật trong tranh. Tác phẩm đã tạo cho

người xem những xúc cảm đa chiều về ý nghĩa cũng như thân phận của nhân vật

trong tác phẩm.

Theo mạch câu chuyện kể về hôn nhân bằng ngôn ngữ hội họa của họa sỹ Ngô

Thái Bình, ta không thể không nhắc tới tác phẩm Phía sau mặt nạ. Đây có lẽ là sự

chiêm nghiệm của sự đổ vỡ về hôn nhân mà anh đã nhận ra nguyên nhân vì sao… .

Và rồi tác phẩm này là lời tâm sự từ đáy lòng anh cùng mọi người về điều đó.

Cùng phong cách và bút pháp thể hiện, hình ảnh mặt nạ người phụ nữ nổi bật trong

bức tranh, với hai đồng tiền xu úp ngửa, phía dưới bức tranh là hình ảnh con bướm

đang đùa giỡn với bông hoa, sau không gian của bức tranh rải rác những mảnh

thiệp hồng. Tất cả các hình ảnh đó được tác giả bố cục trên một không gian bao la

được gợi hình bằng những mảng hình ngang dọc như những khung cửa xé toang,

đầy góc cạnh. Những ai hiểu được anh, hiểu được tình cảnh của anh thì có thể sẽ

suy đoán được ý tứ bức tranh mà anh muốn bộc bạch. Phải chăng hình ảnh con

bướm và đồng tiền xu trong tranh là anh đang muốn nói về hai người phụ nữ trong

đời mình. Một người thì lẳng lơ hoa bướm, một người thì đam mê cờ bạc - cả hai

con người này họ có cái chung là đều sống không thật lòng với tình cảm mà anh đã

dành cho họ… Và phải chăng đó cũng là nguyên nhân của sự đổ vỡ hôn nhân mà

anh muốn bày tỏ cùng mọi người, bằng ngôn ngữ của hội họa…?

Trong cuộc đời người dù ít nhiều, ở mỗi mức độ khác nhau thì ai cũng có những

nỗi niềm và có thể là nỗi niềm bất hạnh…. Cái mà tôi trân trọng anh hơn cả là anh

đã biến được cái bất hạnh, không may mắn của cuộc đời để cho ra đời những tác

phẩm có chất lượng nghệ thuật vững chãi. Làm được điều đó ngoài tấm lòng và

niềm đam mê nghề nghiệp thì cái cần nhất là người họa sỹ phải có tài, có tay nghề

vững - họa sỹ Ngô Thái Bình là người có những tố chất đó. Minh chứng ở hàng

loạt tác phẩm của anh, Ngô Thái Bình đã khắc họa được cảm xúc nội tại bằng một

thế giới hội họa đa màu, với trường phái nghiêng về lập thể kết hợp với trường

phái biểu hiện. Từ những cung bậc cảm xúc của nội tại mà Ngô Thái Bình đã đưa

vào tác phẩm, để rồi người thưởng ngoạn không thể không day dứt khi xem những

tác phẩm của anh. Nếu như nội tại của họa sỹ là sự đổ vỡ thì hội họa của anh lại là

sự tràn trề no đủ với tạo hình chắc khỏe, màu hài hòa nhiều sắc độ. Hàng chục tác

phẩm của Ngô Thái Bình đồng nhất về phong cách, với kỹ thuật sơn dầu nhuần

nhuyễn, tranh của anh đã tạo được dấu ấn riêng của tác giả và được giới chuyên

môn cũng như bạn bè đồng nghiệp ghi nhận. Điển hình một số tác phẩm như: Âm

bản duy nhất" đã được in trong tuyển tập "Hội họa sơn dầu Việt Nam 2009" và tác

phẩm Lời ru của rừng" - giải C khu vực Hội Mỹ thuật Việt Nam 2008...

Thật đúng với họa sỹ Ngô Thái Bình khi người đời thường nói: “Trời không cho ai

tất cả và cũng không lấy đi của ai tất cả". Cuộc đời là thế, có khi trong sự đau khổ

người ta lại tìm thấy hạnh phúc và phải chăng hội họa là sự hạnh phúc mà anh đã

tìm thấy trong nỗi khổ đau…? Phải chăng hội họa chính là “ông Trời” đã dành cho

anh những thứ bù lại cái gọi là không may mắn về hôn nhân trong cuộc đời

mình…?.

Có thể trong những tháng ngày tiếp diễn, anh sẽ tìm thấy hạnh phúc, sẽ có một mái

ấm gia đình đúng nghĩa, hoặc có thể anh sẽ mãi như là hiện tại… nhưng tôi luôn

tin anh, tin về hội họa của anh. Ngô Thái Bình sẽ luôn là họa sỹ sáng tác từ nội

tại…