Người xưa chuyn cũ
Trong không gian đông đặc Hà-Ni-ph mt thời xa xăm, với nhng dáng kiều thơm, cúi
đầu mà đi bên bờ h Gươm, mặc gió đùa lả i khăn san trên vai… Cảnh tượng ấy đánh
thức trái tim nhà văn, vốn lùi sâu trong nhà báo, làm bt sáng nim hoài c mt Hà Ni
bao gi cũng lộng lẫy trong khói sương dĩ vãng.
Cái viết ca Trn Th Trường thập niên đầu thế k 21 có lthế.
Mt giọng văn truyện ngn luôn khi hành t s nhanh nhy vn vã ca thông tin báo
chí, tht khác bit vi ni nh vi xa, trong vt nim hoài cm Hà Nội xưa ca Vũ Bằng.
Cũng bởi Trn Ththế h sau, nên “khóc khác và hát khác” nhà văn Vũ Bằng, cũng là
l t nhiên.
Có điều, ni nh thương câu chuyện này đượm đầy v hiện đại.
Nguyn Th Minh Thái
*******
Bc chân dung “Người đàn ông hát” bằng sơn dầu được dng li nhng nhát bay cui
cùng, thn thái k “t đạo” đã thp thoáng trên mặt toan. Đêm đã rt khuya. Cht nh
ra cú điện thoi ban chiu ca Hiển, ông đề ngh tôi nhn li làm mt “d án ngh thut”.
Tôi vn ghét doanh nhân, đám người có nguy cơ mắc bnh ngh nghip nht trong tt c.
Tôi đã từng quay lưng lại không mun mt b bn vì nhng bc tranh treo trong nhng
bit th đắt tin ca một vài người nào đó trong số h. Nó ch chng t cho cái ý nghĩ đã
có tu trong tôi “bn có tin rt mt lũ mắt... mù” là luôn luôn đúng.
Nhưng lần này cái cách h tìm đến tôi, thông qua Hin, mt “th hạng” trong cái đất
Thành này khiến cho lòng kiêu hãnh vn sâu trong góc khut bỗng dưng trồi ra. Gp
th xem sao. Biết đâu đấy. Đời chng l ch có mt “k t đạo”?
Tôi xếp đồ ngh li, thm hn tr li vào một ngày nào đó, vào đúng cái lúc ch phy
thêm mt nhát thì chân dung “k t đạo” s hin ra cách hoàn ho.
9 gi sáng hôm sau, sau khi ung càphê New Square tôi đến ch hn.
- Như đã nói vi ông chúng ta s đi Space, cách đây hơn 70 cây, đó có mt m đá...
Chúng tôi nghĩ ông có thể s thú v vi cái cht liu gii cho y, hoc ít ra ông có th biết
thêm một không gian mênh mông và thoáng đãng trong mt ngày oi nng này. Còn công
vic gia chúng ta mà ông Hiển đã trao đổi, tu ông định liu. Chúng tôi... thc lòng...
ch mun...
Người đàn ông thứ nhất trongm người của nhóm “doanh nhân thành đt” nói vi tôi
sau cái bt tay gii thiu làm quen ca Hiển. Tôi hơi ngán ngm. Ch còn ba ngày na
hết năm, trong cái thành phố này thiếu gì những không gian... thoáng đãng mà phải đi xa
ngn y, hết ngày hết bui?
Li còn câu chuyn? Chuyn gì? Có thng nào dám nói tht nhng câu chuyện làm ăn?
Thôi. C ra đầu bài đi, doanh nhân là những người thng thng nht qu đất cơ mà. Bọn
ngh chúng tôi trong mt các ông ch là đám người c nhn tin là t phải “múa hát đục
đẽo” c thôi. Tôi thm nghĩ vậy.
Nhưng lại nghĩ, còn bốn ngưi khác na, ngồi xe khác mà tôi chưa biết mt, h s nghĩ gì
khi tôi b cuc mi phút bắt đầu?
Loáng thoáng có tiếng Hin tr lời điện thoi: “Đây rồi, sp, sp, xe các anh c vượt lên
trước dn đường đi. Chúng tôi theo sau. Nào mời ông. Tôi đảm bo vi ông rng s
cái làm cho ông thú v, ri ông sẽ, xin nói thêm đây là nhng “siêu sao” nhng “nhân
vt” cc k đáng kể ca x này đấy. Chng l x này ch toàn nhng thần tượng thuc v
dĩ vãng - Hin nói vi tôi ri quay sang nói vi người kia, ông Hảo. Chúng ta đi nhé.
Tôi nut một cái ngáp sâu, bưc lên xe mt cách bất đắc dĩ, nhủ thm, thôi thì mc m
tình hình. Th bước chân vào thế gii maphia xem sao. Cuộc đời ca B già God Father
chẳng đã được tc bi Mariô Puzo đó sao?
* * *
Rượu đã được mt tun. Vn chng thy có câu chuyn gì trc tiếp liên qua đến cái “d
án” mà Hiển đã nói với tôi hôm trước. Tôi rt mun biết năm người ngồi trước mt tôi là
nhng ai, h đã và đang là ch nhng “d án” động tri nào, c B già hay chmt
đám trưởng gi học làm sang? Nhưng tôi không hỏi. Không di gì.
Tôi hình dung cái ung dung t ti ca c Phan Khôi: Có sao thì cũng chẳng sao/ Du
thế nào cũng chẳng làm chi”. Thôi thì, bắt chước c, con cũng mặc m tình hình, không
discovery thì đâu phi còn là... dân ngh?
* * *
Bc cn chai th nht, vô trung chai th hai, sau lưng tôi còn năm chai nữa xếp hàng
ngay ngn trên cái khay g đẽo cực đẹp.
Có người nêu sáng kiến, trước hết nói chuyn v đàn bà. Có người cha: Không, phi nói
là v giới đẹp, v những nời đp ca mình. Ch tin được khi anh dám nói mt chuyn
có thc v tình yêu, tình dc ca mình.
Mt anh khác thêm: Tt nhiên, trên nguyên tắc không được nói tên ca những người đàn
bà đẹp đó.
Ý kiến được mọi người ng h. Lần lượt mỗi người đều nhc đến nhng m nhân đã đi
qua đời họ, đã tng là ca h. không nói tên nhưng cả bọn chúng tôi đều đoán được
ngay đó là ai. Thế mi biết thành ph tám triu dân không phải là to. Đàn ông có tài
khiến thành ph n to ra nhưng đàn bà đẹp li làm cho thành ph nh li.
Câu chuyn cho thy c năm ngưi, ông Hin na là sáu, đều là đã ba bốn đời sng
trung tâm. Có người từng đã “trung ci” quần áo đội đầu nhy t cu Thê Húc xung
lòng h Hoàn Kiếm bơi từ thi B Hch còn lau sy.
Có người tng b b đánh vì trèo su ph Phan Thanh Gin, nay là ph Nguyn Hu
Huân.
Có người ngày ngày sang ngõ Hàng Hành, lúc đó còn lúp xúp những nước là nước để bt
cá.
Có người mê ch nho và ông đồ Tàu, mê cái cnh ông qu sp trên chiếc chiếu gii va
hè ph Hàng B vào nhng ngày cuối năm như thế này, và điều ngc nhiên là anh ta mê
cái không khí trong nhc của Đoàn Chuẩn do chính cái “k t đạo” mà tôi đang vẽ d kia
đã hát Hà Ni mừng đón Tết, hoa chen người đi...”. Cả năm người có khi cùng lúc đi bt
dế mèn đê sông Hồng.
Tôi cũng nhớ mình từng đái vào tổ dế để cho dế trồi lên. Nhưng tôi không ở trung tâm
thành phố, như h, ch thnh thoảng theo tàu đin t nhà Bát giác đến B Hồ, ăn chiếc
kem que hiu Long Vân, nhìn mấy người ph n “cúi đầu mà đi... khăn san bay l lơi
trên vai” lòng thầm ước mình một phút thành người ln như Thánh Gióng nên nghe h
nói v cái khu trung tâm y mt thi mt thu mà say hơn cả rượu...
* * *
- ... Mình và cô y bng tui nhau, cùng hc lp 8, nhày gn ph Hàng Da. Nhà
mình Hàng Đào.ấy đẹp nht lp, đến bây gi mình vn nh khuôn mt cô y. Vn
nh cái tiếng phc.. hc.. phc..hc... huýt..... huýt.... ca tàu ho chuyến 8 gi ti chy
qua Phùng Hưng hồi y. Có l ch khi nào chết thì tiếng còi tàu và gương mặt cô y mi
lìa khi mình...
Ông Ho - người mê ch và câu đối đối đỏ ca ông thầy đ - sau khi được c bn nht t
“ch định” nói chuyn “hầu khách” đã k v tuổi mười lăm của mình bng mt ging hết
sức xúc đng. Té ra chuyn tình chng phi ch là thực đơn của đàn bà.
Tôi hết c ngáp, quên c mục đích chính của mình, quên c hôm nay là ngày hai mươi
by, ch còn ba ngày nữa là sang năm khác.
- ... Mình còn nh - ông Ho nói tiếp - hi y nhà có con gái Ni gi gìn ghê lm,
không ai được yêu đương trước khi người ta dm hi làm v. Nhà mình cũng cấm, bt k
cái gì không liên quan đến học đều không được phép. Nhưng cái ánh mắt ca y khiến
cho mình không th không gp cô y mt ln, ngoài gi lp mà nht thiết phi là bui
ti.
Thế ri mình hn cô y, vào cái gi y, khi tàu rúc phc-hc-phc-phc s gp nhau
đường tàu, ch lan can bancông nhô ra. Mình nh rt rõ lan can cao đến lưng ngực.
Mình tựa vào đó nhìn xung mặt đường, tim thình thịch. Lâu ơi là lâu vì mình đã ln ra
khi nhà t sm.
Hồi đó tàu rất hay sai giờ. Tưởng ch gp mt lần là đủ, ai ng ln sau, ln na, ln na
na càng gp càng thèm gặp hơn.mình thế là chưa hôn một cái nào. Thật đấy.
Thôi ông k tiếp đi. Một người st rut.
-... Đ đại hc. Chết ch đỗ đại hc. Ngày y thanh niên mình đứa nào chẳng đi bộ
đội. Bn thằng đi, tôi nhờ điểm cao mà b gi li. Còn ông thế nào?
Tôi và Hin cùng gật đầu. Một người chìa cái đầu tng b thương ở Khe Sanh ra. Mt
người kêu lên, thì đã bo mi th k sau, bây gichuyện yêu trước đã. Im nào, k tiếp
đi nào.
- ... Mình có giy gọi đại hc. Phi tr học cách nhà hơn trăm cây số.
y là con gái ln trong nhà nên hết ph thông là ngh nhà giúp m kiếm sống. Người
giàu nht Hà Ni by gi cũng trở nên nghèo, cái gì cũng không có. Cả nước dành cho
tin tuyến mà l.
Mình nh, có mt mt cái mùixoa đựng trong hộp, trước khi đi bố cho, mt cách trnh
trọng như thểlà một món đồ cc k giá tr. Mình sướng điên. Vậy là có quà cho cô y.
Ti y, mình lại đến ch đợi. C hai li ta vào lan can nhìn xung mặt đường. Mình nói,
anh s đi, bố anh mun anh phi hc thêm nhiu nữa. Nhưng thỉnh thong anh s v,
chúng mình gp li nhau cũng giờ này, ch này. Anh chng có gì, ch có... em cm ly...
y cm, bo, em s gi nó, nó chính là anh. Hàng ngày em nhìn nó là thy anh...
Tôi đi. Thỉnh thong quay v.
Mt ln y bo, chiến tranh thế này, chng biết ri s ra sao, làm thế nào đ anh vn
tìm thy em nếu thành ph b bom tan nát... Em nghĩ kỹ ri... Anh chng có lý gì anh
lại nơi kia khi cả nhà anh Hà Ni? Nếu anh v mà thy chiếc mùixoa vẫn phơi trên
bancông nhà em thì em vn đó, không thì có khi em chết ri, hoặc theo gia đình đi xa.
Do này nhiều người sơ tán về quê lm...