NHỮNG THANH GỖ DUYÊN DÁNG CỦA

DENIS TRICOT

Tham gia Festival Huế 2010 với tư cách một trong các nghệ sĩ đại diện cho Đại sứ

quán Pháp, vùng Poitou-Charentes, trung tâm văn hóa Pháp và CulturesFrance,

Denis Tricot đã mang tới Cố đô nghệ thuật sắp đặt độc đáo của mình, góp phần cho

thành công chung của một lễ hội đang ngày càng thu hút sự quan tâm của đông đảo

quần chúng và bạn bè quốc tế. Tác phẩm của ông được làm tại cung Diên Thọ và

lăng Tự Đức.

Cung Diên Thọ nằm tại khu vực Tây bắc Hoàng thành Huế, được xây dựng từ năm

1802 với kiến trúc truyền thống. Phía trước có cung Trường Sinh, phía sau có điện

Phụng Tiên. Đây vốn là nơi sinh hoạt của các bà Hoàng Thái Hậu và Thái Thái

Hậu thời Nguyễn. Cung có diện tích tương đối lớn, khoảng 17.500 m2 với hơn 20

công trình kiến trúc lớn nhỏ. Ngôi điện chính là một tòa nhà kép, với 7 gian, 2 chái

và hai hiên trước sau. Sân trước tòa điện chính là nơi Denis Tricot dựng tác phẩm

sắp đặt của mình, ngoài ra ở phía sau - điện Thọ Ninh cũng là nơi Denis cho dựng

tác phẩm.

Vật liệu cho nghệ thuật sắp đặt của Denis vẫn là những thanh gỗ dương mỏng,

được ông cất công vận chuyển từ Pháp sang. Tất cả đều dầy trên 1cm, bản rộng

hơn 10cm và có độ dài trung bình khoảng 250cm. Đặc điểm của những thanh gỗ

này là chúng có thể uốn cong theo nhiều cung khác nhau, dễ dàng gắn, nối tạo ra

độ dài tùy thích theo chủ ý của nghệ sĩ.

Tác phẩm tâm đắc của Denis Tricot tại sân trước tòa chính điện cung Diên Thọ

như một tác phẩm điêu khắc không gian. Những thanh gỗ mộc được gắn kết, thay

đổi về chiều dài, tất cả treo lơ lửng trên không bằng hệ thống dây, hoặc níu xuống

mặt sân nhằm tạo các đường cong khác nhau, cố định trong không gian. Thưởng

thức tác phẩm của Denis từ một khoảng cách thích hợp sẽ chỉ nhìn thấy các thanh

gỗ uốn lượn trong không trung, rất trừu tượng và có ấn tượng thị giác độc đáo.

Người xem có thể mặc sức tưởng tượng, gắn những “đường bay” mềm mại của các

thanh gỗ với hình tượng của linh thú Rồng, Phượng - một hình thức trang trí hết

sức phổ biến và quan trọng trong nghệ thuật kiến trúc ở Cố đô. Dấu vết tinh thần,

dấu vết phi vật chất của một hoàng cung rực rỡ trong quá khứ dường như đã được

Denis chắp cho đôi cánh cùng hiện hữu với những di tích kiến trúc có tuổi thời

gian vài thế kỷ. Trên một diện tích sân lớn hàng trăm mét vuông, thể tích không

gian rộng, việc bố trí, sắp đặt các tấm gỗ theo nhiều tầng, nhiều hướng, nhiều độ

cong nhằm tạo ra một tổng thể chung kết hợp với các thành phần kiến trúc, cây cối

là công việc đòi hỏi một khả năng bao quát rất lớn, và nó cũng đã chứng tỏ tài năng

tạo hình của nghệ sĩ.

Khi trao đổi với Denis về tác phẩm này, ông có nói mình rất muốn tạo ra một bức

tranh không gian trừu tượng, các thanh gỗ sẽ là những nét vẽ vào không gian,

chúng chuyển tải xúc cảm của ông, tạo cho người thưởng ngoạn một trải nghiệm

thú vị về không gian môi trường, gợi mở một vài liên tưởng tới không gian văn

hóa, lịch sử của kinh thành Huế. ấn tượng chung về “bức họa” trừu tượng này là

sự mềm mại, duyên dáng. Những “nét vẽ” được nối dài với nhiều đường lượn sóng

thấp cao, trái phải, đa chiều, đa hướng, chúng uốn lượn trong một vẻ hoan ca viên

mãn kéo dài từ kết cấu kiến trúc tới không gian tự nhiên. Nét dài chủ đạo kết hợp

với nhiều nét ngắn chỉ như những nhát bút được “vẩy” với một động tác nhanh

gọn, dứt khoát. Tất cả là một tổ hợp các đường cong đan cài xao động.

Có thể chỉ là một tình cờ thú vị khi ấn tượng về cảm giác lãng mạn do tác phẩm

của Denis mang lại rất phù hợp với yếu tố lịch sử của cung Diên Thọ - nơi sinh

hoạt của những người phụ nữ một thời tài sắc nổi danh thiên hạ. Tác phẩm của

Denis như cùng tấu lên khúc nhạc cung đình, cùng hòa với các điệu vũ uyển

chuyển để rồi đột ngột vút lên không trung như một cánh chim Phượng vô cùng

duyên dáng và kiêu hãnh. Du khách tới tham quan cung Diên Thọ vào buổi tối,

dưới ánh đèn lung linh và khúc hòa tấu Nhã nhạc càng dễ cảm nhận được vẻ đẹp

của sự kết hợp giữa tác phẩm nghệ thuật và không gian kiến trúc, vẻ đẹp của cái

mới (nghệ thuật sắp đặt) và vẻ đẹp của một nền văn hóa phong kiến quân chủ xa

xôi, vang vọng.

Vẫn là những tấm gỗ mộc giản dị, Denis Tricot mở rộng tác phẩm của mình tại

không gian lăng Tự Đức (Khiêm Cung, 1864 -1867), một quần thể kiến trúc, thiên

nhiên rộng tới 12ha, bao gồm gần 50 công trình kiến trúc đặc sắc gắn với hồ Lưu

Khiêm, đảo Tịnh Khiêm, đồi thông... Điểm khác biệt chủ yếu của không gian tác

phẩm nằm ở yếu tố thiên nhiên. Denis đã chủ động gắn kết không gian tự nhiên

(đồi thông, hồ nước) với không gian kiến trúc. Các thanh gỗ đã được nối dài tới

hàng trăm mét, uốn lượn, trườn bò từ trên đồi thông, xuyên qua chân cầu Tuần

Khiêm, qua nội thất Xung Khiêm Tạ (thủy đình), trượt xuống mặt nước hồ Lưu

Khiêm. Vẫn là nhiều “nét vẽ” kéo dài trong không gian, nhưng do kết hợp với cảnh

quan thiên nhiên tao nhã tại Khiêm Cung nên ấn tượng về vẻ hài hòa, lãng mạn trở

nên hiệu quả hơn. Những đường lượn sóng quanh co qua những cây thông trên đồi,

phản chiếu xuống thảm cỏ xanh, xuống mặt nước hồ trong buổi chiều tà như tăng

phần tịch mịch dường như vô tận cho một không gian vốn dĩ dành cho một linh

hồn đã khuất.

Có du khách sau khi biết được đây (những thanh gỗ của Denis) là một tác phẩm

nghệ thuật sắp đặt đã nói: “Vậy mà tôi tưởng đó là những cây cầu nối linh hồn

những vị vua đã mất”... thật là một liên tưởng hết sức thú vị và bất ngờ. Nghệ thuật

của Denis Tricot quả thật đã kích thích trí tưởng tượng phong phú của người xem,

và chính họ đã mang lại nhiều lớp ý nghĩa, tầng giá trị khác nhau cho tác phẩm.

Khi được hỏi về ý tưởng xây dựng tác phẩm tại lăng Tự Đức và cung Diên Thọ,

Denis Tricot đã nói, mặc dù không am hiểu lắm về triết học phương Đông nhưng

ông muốn tác phẩm của mình có liên hệ tới những tư tưởng triết học còn hiện diện

trên dấu tích kiến trúc kinh thành Huế. Phải chăng ông muốn nói tới tinh thần “vạn

vật nhất thể” trong biểu hiện hài hòa giữa các yếu tố tự nhiên, kiến trúc, con người

tại đây? Và những thanh gỗ của ông thật sự sẽ là một cầu nối giữa các yếu tố thuộc

về quá khứ và hiện tại?

Cuối cùng, dù tác phẩm của Denis có truyền tải một thông điệp mang tính triết học

hay không, thì đây vẫn là một tác phẩm nghệ thuật tạo hình độc đáo, nó đã tạo ra

một trải nghiệm thị giác thú vị về không gian, về sự kết hợp giữa tác phẩm và môi

trường - điều mà không nhiều nghệ sĩ Việt Nam đạt được.