Tiểu Thư Của Tôi - kì đầu

Chiếc xe lexus đen bóng, dừng lại phía trước tấm biển đúc bằng thặch đá với

dòng chữ "Đại Học Hoàng Trấn Phong"

Bước khỏi xe là 1 cô gái trong chiếc áo dài trắng, tà áo phất phơi trước gió,

gợi nên hình ảnh 1 nữ sinh việt nam, nhưng mái tóc đen mun được cắt layer

theo style thời nay, trên tay mang chiếc túi Louis Vuitton, chân đi giầy cao gót

để lộ những móng chân đầy hoa văn tinh xảo, tay cầm chiếc điện thoại Nokia

N95. Những chàng trai xung quanh đều nhìn theo với cặp mắt trầm trồ khen

ngợi bởi gương mặt thiên thần mà cô ta vốn sở hữu.

Gần hàng ghế đá nơi những tán cây xoè xum xuê 2 anh chàng sinh viên năm

thứ nhất trò chuyện.

"Trời, con gái nhà ai mà đẹp ngất ngây? Phải tới làm quen với nàng mới

được."

"Đừng có mà mơ, tiểu thư nhà họ đinh đấy."

"Mày biết cô ta à?"

"Ko, nhưng trường này ai lại ko nghe danh Đinh tiểu thư. 1 tiểu thư chính

hiệu vừa chảnh lại khinh người."

Ở 1 góc sân trường lại có những cuộc trò chuyện khác sảy ra giữa những

chàng trai.

"Khả Như của tao ngày càng đẹp, cứ như thiên thần ấy."

"Đúng rồi, mặt thiên thần nhưng tâm hồn ác quỉ....." -_____-

"Nói gì kì vậy? Khả Như của tao mà mày gọi là ác quỉ"

"Của mày? ba cô ta giàu nhất nhì trong thành phố, có xách dép cho con ổng

cũng chưa đến phiên mày."

2 cô gái trong chiếc áo dài trắng đang lúc vào lớp cũng tán gẫu.

"Ngưỡng mộ Khả Như thiệt, được bao chàng để ý. Ước gì mình cũng được

vậy."

"Con đó thì có gì hay? chỉ được cái mặt đẹp, sinh ra may mắn trong gia đình

giàu có, nếu ko, nó chẳng là gì. Tính tình như nó thì chẳng bao giờ chơi được

với ai."

"Thì người ta đẹp có tiền lo gì ko có bạn mà nghe nói bạn trai nó là ông

Tường Lân học sinh năm cuối bên bộ môn kinh tế phải ko?"

"Ờ, rồi sao?"

"Đúng là 1 cặp tiên đồng ngọc nữ, thằng cha đó cũng đẹp trai quá trời."

"Bọn họ cùng chung 1 đẳng cấp mà. Bên ngoài giàu có, bên trong nghèo nàn."

--------------------------------------------------------

Bước vào lớp đi thẳng đến chỗ ngồi của mình Khả Như phát hiện Tường lân

đã đứng đó từ lâu.

Choàng tay qua cổ Tường lân Khả như hỏi,

"anh đợi em à?"

"ko lẽ anh đợi ai khác?"

"Em đâu biết bạn trai mình có chung tình ko."

"Có cô nào bằng em để anh thay đổi à?"

"Em nghĩ là ko."

"Dĩ nhiên, Tối nay anh và mấy đứa bạn sẽ đi vũ trường skyway em có muốn

đi cùng ko?"

"Ko biết nữa, từ cái vụ cãi lộn rùm ben với con mỹ duyên, ba mẹ khó hẳn ra."

"Ra là vậy, hay để anh dạy đời con đó cho em."

"Ko cần, để ba mẹ biết được lại lớn chuyện."

"Vậy tối nay em muốn đến thì gọi anh ok?"

"Ok." Khả như hôn nhẹ lên má tường lân tạm biệt.

Trong mắt mọi người tường lân là bạn trai của khả như, nhưng xung quanh

anh vẫn còn bao cô gái khác. Với tính phong lưu tường lân ko bao giờ an phận

cùng 1 cô. Khả như thừa biết điều đó, nhưng cô ko để tâm lắm vì hai bên biết

rõ đối phương đến với nhau chỉ vì mọi người cho rằng họ là 1 đôi kim đồng,

ngọc nữ.

Chapter 2

Tài xế riêng của khả như đã đứng kế chiếc lexus đợi cô từ rất lâu. Khi mọi học

sinh ra về cũng là lúc khả như bước ra từ cổng trường.

Người tài xế đến mở cửa cho Khả Như, Sau đó quay về chỗ ngồi của mình và

cho xe chạy.

Khả như mở túi xách tay lấy gương ra ngắm bản thân rồi sửa lại tóc tai,

"Trước khi về nhà chú ghé diamond plaza để tôi mua đồ."

"Tôi nghĩ là ko được, ông bà chủ muốn cô về đi uống trà cùng họ và đối tác

của ông."

Người tài xế đáp khi mắt vẫn hướng về phía trước,

Khả như thở dài,

"lại nữa à? lần nào đi uống trà cũng bàn chuyện làm ăn. Ko đi, chú cứ đi

diamond plaza."

"Nhưng ông chủ đã căn dặn tôi phải chở cô về."

"Chú là tài xế của tôi hay của ba tôi?"

"Xin lỗi cô hai, nhưng thật sự là ko đi được."

Khả Như bực nhọc để chiếc gương vào túi xách và lấy điện thoại cầm tay gọi

ngay cho ông đinh.

Khả Như nói với giọng nài nỉ

"Ba.... con muốn đi diamond plaza."

"ko được, ba đã có hẹn và con sẽ đi cùng."

Khả Như lại bắt đầu nhõng nhẽo,

"hỏng muốn đâu, con ko thích uống trà với họ."

"Ba đã hứa với người ta rồi."

"hôm bữa ba cũng hứa về ăn cơm với con, ba có về đâu?"

"Cái đó vì ba có cuộc hợp quan trọng."

"Hong thèm nghe, ba chỉ diện cớ lý do thôi, ba thích đi với bạn hơn là ở nhà

với con." >__<

"Làm gì có, lúc nào ba cũng thương con nhất."

"hỏng dám, thương đâu mà thương."

"Ko phải lúc nào ba cũng chiều con đó sao? con muốn gì ba cũng cho."

Cười tinh nghịch khả như đáp,

"Con muốn gì ba cũng cho? bây giờ con muốn đi diamond plaza." ^______^

"ko được, con phải đi uống trà."

"Thấy chưa, ba gạt con. Ba đâu thương con nhất. Hồi nảy mới nói con muốn

gì cũng cho."

"Thôi được rồi.... con muốn đi đâu thì đi, nhưng phải về sớm."

"hihihi…..con yêu ba nhất trên đời!!!!!"

"con bé này thiệt là....... vậy thôi ba cúp máy nha."

"Dạ, love you daddy. You are the best."

Để phone vào túi xách khả như nhìn chú tài xế,

"chú nghe chưa? bây giờ có thể đi diamond plaza rồi chứ?"

.................................................

Khả như dạo hết shop này đến shop khác, cô mua đủ mọi thứ, nào là nữ

trang, makeup, quần áo, giầy dép.

Chưa đầy 1 tiếng trong diamond plaza người tài xế đã phải xách đầy những

túi đồ của cô. Ở nhà, đồ Khả như nhiều đến mức ko chỗ để. Cả 1 căn master

room chỉ đủ cô đựng quần áo đi tiệc, chưa kể đến quần áo thường ngày, nữ

trang, giày dép, và phụ trang được để ở nơi khác.

…………………………………………† ?…………………

Về đến nhà, khả như chạy ngay vào nhà ôm chầm lấy mẹ

"chào mẹ, ba chưa về sao?"

"Chưa, tôi nghe nói cô lại nhõng nhẽo với ba cô phải ko?"

"Đâu có nhưng bây giờ thì con nhõng nhẽo nè. Sao con về nãy giờ mẹ ko hỏi

coi con gái yêu có mệt ko?"

"Cô đi shopping quên cả trời trăng lấy gì mệt?"

"Ai nói? mẹ không thấy con hối hả chạy vào nhà sao? tại con muốn về với mẹ

đó."

"Cô chỉ giỏi sạo."

Tuy nói thế bà đinh vẫn mỉm cười vì câu nói ngọt của con.

"Đâu có sạo."

Khả như ôm bà đinh, hôn mạnh vào má.

"Thấy con thương mẹ chưa?"

"Được rồi cô hai, lên thay đồ rồi xuống ăn cơm."

Khả như ôm bà lưỡng lự ko đi, chỉ vào má mình cô nói,

"Mẹ chưa hôn con."

Cười tươi bà hôn vào má cô,

"Chịu thua con luôn."

Khả như nhanh chân chạy lên lầu, trong đầu suy nghĩ đến kế hoạch trốn khỏi

nhà đi vũ trường vào tối nay.

.................................................. ...........................................

"Ai làm đổ chai dầu thơm của tôi?"

Giọng giận dữ của khả như vang khắp ngôi nhà.

Bà đinh liền chạy lên xem chuyện gì xảy ra.

"Xin lỗi cô hai, tôi ko cố ý làm đổ dầu thơm, xin lỗi cô, hay để tôi đền cho?"

Người giúp việc cuối đầu nhận lỗi lia lịa.

Khả như nạt trả ko thương tiếc

"Đền? bà lấy gì đền? Đây là dầu thơm Christian Dior mua từ pháp. Có đi

khắp Việt Nam tìm cũng không ra."

"Dạ tôi xin lỗi, lỗi tại tôi, tôi xin lỗi, xin lỗi...."

"Bà tiếp tục xin lỗi cũng chẳng lợi ích gì, mau cuốn gói khỏi đây cho tôi."

Nghe đến đây bà Đinh buộc phải lên tiếng ngăn con gái,

"Chỉ có chai dầu thơm, con đâu cần giận đến thế. Để lần sau ba qua pháp

mua lại cho con."

"Con hong thèm, con muốn bà ấy nghỉ việc. Hôm nay bà ta làm đổ dầu thơm,

ko biết mai này lại làm ra chuyện gì."

"Đừng mà cô hai, xin đừng, tôi đang rất cần công việc này."

Bà người làm năn nỉ trong nước mắt.

"Chuyện đâu lớn lao gì mà đuổi việc bà ấy."

Bà đinh nhỏ nhẹ khuyên ngăn, nhưng khi thấy vẻ mặt khả như không thay

đổi bà liền nói,

"hay để mẹ đền cho con?"

"Mẹ đâu qua pháp lấy gì đền?"

"Mẹ sẽ mua vé máy bay cho chú úc qua pháp mua lại cho con. Vậy được

chưa?"

"Qua pháp?"

Đôi mắt đen huyền của khả như trở nên sáng rỡ,

"con cũng muốn đi."

"Không được, con phải đi học."

"nhưng mà...."

"Không nhưng nhị gì hết.... học hành quan trọng hơn."

Khả như để vẻ mặt giận dỗi ngồi phịt xuống giường.

Quơ tay ra hiệu cho bà người làm lui ra,

bà đinh đến ngồi cạnh khả như nhỏ nhẹ vỗ ngọt,

"Con gái của mẹ giận rồi à?"

"Hong có."

khả như để mặt bí xị.

"Coi mặt con kìa vậy còn nói ko."

"Sao mẹ ko cho con qua pháp? Ở bển đang trình diễn bộ sưu tập thời trang

của dolce & gabbana, cả Gianni Versace nữa."

"Con phải đi học mà."

"Nhưng con muốn qua pháp."

Không muốn làm cô con gái cưng giận bà đinh nhỏ giọng,

"Con còn nhớ bộ Hodel Pearls collection ko?"

"Nhớ sao ko? lần đó ba cũng ko cho qua Italy coi. Sợi dây chuyền Fiore Fiore

Pearls đẹp quá trời." >____<

"Nếu con ngoan ngoãn ở lại học mẹ sẽ mua Fiore Fiore Pearls cho."

"Mẹ nói thiệt?" 0_0

Bà đinh gật đầu với vẻ bất lực

"Mẹ dễ thương quá."

Ôm cổ bà đinh khả như cười tươi mãng nguyện.

Lúc nào cũng thế Khả như luôn là người thắng cuộc trong mọi chuyện.

Dường như không có thứ gì đi ngược ý cô cả.

Chapter 3

Trốn khỏi nhà, khả như đón xe thẳng đến vũ trường skyway.

Cũng như mọi khi, Khả như luôn là tâm điểm của mọi cặp mắt khi bước vào

trong. 1 phần là vì cách ăn mặc tráng lệ, phần còn lại là vì gương mặt quyến

rũ của cô.

Tiếng nhạc bên trong vũ trường thật to khiến tường lân nói chuyện 1 cách

khó khăn,

"Anh tưởng ba mẹ ko cho em đến chứ."

"Lần đầu anh quen em sao? dĩ nhiên là em trốn ra."

"Trốn ra? muốn gặp anh đến thế sao?"

Khả như cười tinh nghịch,

"có thể, phải coi anh có nhớ em không cái đã."

"Dĩ nhiên là nhớ."

Tường lân choàng tay qua eo khả như cùng bước về phía quầy bar.

Ngồi vào ghế khả như gọi cô bartender,

"1 ly Flaming Lamborghini làm ơn."

"sao nặng vậy? em uống được chứ?"

"muốn thử. Anh uống gì?"

"Cho tôi 1 ly angel's kiss."

Chừng 3 phút sau, 1 ly cocktail màu vàng bóc khói được đưa ra.

Khả như cầm ống hút đưa lên miệng uống, lúc cocktail còn nóng. Sau ngụm

đầu khả như nhăn mặt vì rượu khá nồng, nhưng mùi vị đọng lại trên cổ sau

đó thì thật thơm.

Ly cocktail của Tường lân cũng được đưa ra. Nó trong rất lạ mắt vì bên dưới

đáy ly có màu đỏ tươi, kế đến là màu nho chuyển sang đen, rồi đến màu xanh

đậm và lớp trên cùng là màu vàng nhạt.

Hớp 1 ngụm, Tường lân quay sang nhìn Khả Như,

"Trong em đẹp thật."

"Thiệt sao?"

Khả như nhìn tường lân với đôi mắt long lanh.

""uhm..... nhìn thấy em là ngọt tận đáy lòng."

"Ngọt hay không phải thử mới biết."

Cô chồm qua hôn Tường lân 1 cách nồng nàn.

"Em say rồi phải ko?"

Tường lân hỏi khi nhìn khả như.

"ko, chỉ mới nữa ly thôi mà."

"Anh nghĩ em nên uống thứ khác đi."

"Đâu sao em còn tỉnh táo lắm, bây giờ em đi vệ sinh đây."

Khả như đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh. Đến nửa đường thì hai chàng trai

tiến lại gần tán tỉnh cô.

"Chào cô em, đi đâu 1 mình vậy? muốn uống với 2 anh 1 ly ko?"

Khả như nhìn họ 1 cách khó chịu.

"Làm ơn tránh đường, chỉ sợ 2 anh có tiền cũng ko mua được 1 ly rượu uống

cùng tôi."

"Trong cô em đẹp vậy, sao ăn nói khó nghe quá."

Khả như cười mỉa mai,

"Tôi đẹp sao? vậy anh đâu xứng nói chuyện với tôi. Khi cần người giúp việc,

tôi sẽ gọi anh."

Lúc bấy giờ anh chàng tỏ vẻ bực tức,

"Đừng thấy tôi tới bắt chuyện rồi lên mặt, thứ như cô kiếm đại ngoài đường

cũng có."

"Thế cứ ra đường mà kiếm, còn như anh ở nhà tôi có cả khối, dùng để lau

giày thôi."

Anh chàng đối diện nổi cơn thịch nộ.

"con nhỏ này, mày muốn bị đập hả?"

"Cứ thử coi."

Khả như nghênh mặt thách thức.

Anh ta giơ tay lên định đưa quả đấm vào mặt khả như thì Tường Lân chạy

đến chụp lấy cổ tay anh ta.

"Có chuyện gì lại phải động tay, động chân?"

"Mày là thằng khốn nào, mài đặt nhiều chuyện?"

"Miệng mày thúi thiệt, nói mày nghe tên tao chỉ tổn mất thời gian."

"Thằng chó."

Anh chàng ấy cung tay xông về phía tường lân.

Theo phản ứng tự nhiên Tường lân né qua bên và từ xa 3, 4 anh chàng khác

nhảy vào đánh tên kia 1 trận ko kịp trở tay. Bạn hắn chỉ đứng nhìn ko dám

manh động.

Sau 3 phút tên đó nằm dài trên sàn, mắt bầm tím, môi rỉ máu.

Tường lân nhìn vào hắn,

"Muốn nghe tên tao ko? Trịnh Nguyễn Tường Lân, nhớ kỹ đó."

Tên bạn hắn kẽ nhướng mày ngạc nhiên, ko lên tiếng.

Tường lân choàng tay qua eo khả như đưa cô đi, nhưng khả như đã kéo anh

lại. Cô đến gần tên nằm trên sàn, quăng tấm danh thiếp vào mặt hắn,

"Nếu cần bồi thường thuốc men cứ gọi số này và nói tên Đinh Khả Như."

Tuy đang giận dữ nhưng hắn không khỏi vẻ bất ngờ khi nghe tên Đinh Khả

Như.

Khi thấy Tường lân và Khả như đã khuất bóng, bạn hắn đỡ hắn ngồi dậy,

"Xin lỗi, lúc nãy tụi nó đông quá nên tao.... vả lại thằng đánh mày là tường

lân. Dù tao có đánh nó, tụi mình cũng ko yên thân."

"Ko sao, nếu tao biết con nhỏ đó là Đinh khả như đã ko tới nói chuyện."

"Tao nghe nhiều người nói xấu nó mà đâu tin, gặp rồi mới biết con đó khó xài

.... nó dám đưa mày cả danh thiếp."

"Ba nó giàu mà, mình cứ tự nhiên xài tiền của nó."

"Thôi đi, đừng kiếm chuyện nữa. Con đó không phải thứ hiền."

Quay lại quầy bar Khả như gọi thêm 1 ly Tequila Sunrise.

"Em còn uống nữa?"

Tường lân nhìn Khả như lo lắng.

Khả như gật gù hơi men.

"Đừng uống nữa."

Tường Lân giựt chiếc ly, nhưng khả như vẫn nếu chặt lấy nó tiếp tục uống

Khi khả như chịu để ly lên bàn thì cô đã say mềm.

Tường lân choàng tay qua người đỡ Khả Như ra ngoài.

Chapter 4

Khả như mở mắt 1 cách nặng nề, những ly rượu đêm qua làm đầu cô khó chịu

vô cùng.

Nhìn xung quanh khả như thấy mình đang nằm ở nhà, cô đập tay vào trán, cố

nhớ chuyện gì đã sảy ra vào đêm qua nhưng tất cả là 1 khoảng không.

Khả như đẩy người đứng dậy và giữ thăng bằng bước xuống lầu.

Đến giữa đường cô bất chợt dừng lại khi thấy ông Đinh đang ngồi bên dưới

phòng khách với vẻ mặt hầm hầm. Khả như nhẹ nhàng quay đầu lại mong là

ông đinh không phát hiện.

"Khả như, xuống đây ba biểu."

Tiếng la to của ông đinh làm khả như đứng sững, cô gục đầu bước xuống.

"Dạ."

"QUỲ XUỐNG CHO BA!"

Ông đinh hét to khiến khả như giật mình quỳ xuống.

Cô chưa bao giờ thấy ông thế này, điều đó làm cô sợ.

"Đêm qua con đã đi đâu?"

"Dạ... Dạ...."

"ĐI ĐÂU?"

"......Vũ Trường Skyway."

"Không phải ba đã nói ở nhà sao?"

"Dạ phải."

Đôi mắt khả như trở nên ươn ướt.

"Con quá lắm rồi, xưa nay con có làm chuyện gì ba cũng coi như không nghe

không thấy vì thương con ba cho qua tất cả. Con tưởng ba không biết chuyện

con thường xuyên trốn nhà đi chơi? hay là cách con đối xử hóng hách với bạn

bè sao? con còn ỷ vào gia đình giàu có mà làm mưa làm gió bên ngoài. Ba biết

hết cả nhưng cứ nghĩ là từ từ dạy. Đến bây giờ cả lời ba mẹ con cũng DÁM

KO NGHE!"

Những giọt nước mắt bắt đầu trào ra đầy má khả như.

"Con nghĩ mình sinh ra trong gia đình giàu có là hơn người khác à? có ba, có

mẹ lo thì không cần biết nhiều hả? Nếu 1 ngày nào đó ba mẹ ko còn SỐNG

TRÊN ĐỜI THÌ SAO?"

Ông đinh vẫn lớn tiếng la.

Khả như ngước mặt lên nói trong tiếng nấc,

"Ba đừng nói vậy mà. Con xin lỗi, con xin lỗi."

"Xin lỗi? ba không muốn nghe hai từ đó. con sẽ thật sự không biết lỗi đến khi

khái niệm được những điều ba vừa nói."

Ông đinh nhẹ giọng,

"Khả như à. Nhìn thấy con lớn khôn mỗi ngày ba rất vui nhưng ba không

những chỉ cần 1 đứa con gái mà ba còn cần 1 đứa con biết đối nhân xử thế.

Con chưa từng trải qua cảnh nghèo khổ nên đâu hiểu cho người khác."

Tránh nhìn mặt khả như, ông không muốn những giọt nước mắt của cô làm

thay đổi ý định của ông.

"Ba đã quyết định đưa con về quê sống cùng bác La 1 thời gian để con biết

được cái gì là cuộc sống của người nghèo.

Khả như chạy đến ôm lấy chân ông đinh,

"Ba gạt con. sao ba có thể cho con về đó? Ba đâu muốn xa con đúng ko?"

Ông đinh vỗ nhẹ vào đầu con gái,

"Ba đã quyết định rồi, con nên thu xếp mọi thứ đi."

Khả như òa khóc,

"Sao ba có thể cho con về quê? ở đó vừa dơ lại oi bức làm sao con sống nổi?"

Nhìn khả như ông cười 1 cách đau khổ,

"Con tưởng thành phố sạch sẽ và thoáng mát à? chỉ với con thôi, vì con sống

trong nhà cao cửa rộng có xe đưa đón nên mọi thứ thật tốt đẹp trong mắt con.

Ba đã hối hận vì quá nuông chiều con. Mong là lúc này dạy con vẫn còn kịp."

.................................................. ............................

Mấy ngày trôi qua Khả như khóc lóc van xin mãi, ông đinh vẫn không thây

đổi quyết định.

Khả Như phải về quê, 1 nơi hẻo lánh mà cả cô cũng chẳng biết nó tên gì.

Ngồi trên xe Khả như cứ khóc mãi, bà năm giúp việc cứ phải vỗ đến khi cô

mệt và lăn ra ngủ.

Chiếc xe chạy mỗi lúc 1 xa thành phố, những căn nhà đơn sơ và đồng lúa bắt

đầu hiện dần hai bên đường.

Khả như đâu nào biết chuyến đi này có thể thay đổi cả cuộc đời cô.

.................................................. .................................................. ...

"Cô hai, dậy đi, đến rồi."

Khả như mở mắt 1 cách ểu oải.

Cô bước xuống xe và kẽ nhíu đôi mắt lại vì ánh nắng chói chang.

"Năm lấy cho con cây dù đi."

Đón lấy cây dù Khả như và bà năm cùng bước trên con đê gồ ghề.

Khả như mặc trên người chiếc đầm màu trắng hiệu Versace, có sợi dây vòng

quanh eo thắt thành hình nơ. Chân mang đôi gốc màu trắng, và dĩ nhiên tay

thì cầm cây dù vải trắng.

Từng ngọn gió thổi qua làm chiếc đầm của cô tung bay trong gió như thiên

thần trên mặt đất.

Phong cảnh nơi đây khá yên tĩnh vì tứ phía toàn là cây cối và đồng lúa. Nếu có

1 sinh vật sống nào thì đó cũng chỉ là những chú chim đang sải cánh trên bầu

trời xanh và con chuột đồng đang băng ngang đường đê.

"CHUỘT!!!!!!! Chuột!!!"

Khả như la to và té nhào xuống đất.

Bà năm hốt hoảng chạy đến cạnh cô,

"Chuyện gì vậy cô hai? có sao không?"

"Ch...chuột, ở đây có chuột." ><

"Thì đồng quê mà."

"Hong chịu đâu bắt tụi nó đi hết đi." TT____TT

"Ở đây biết bao nhiêu con mà bắt?"

Bà năm đỡ lấy cánh tay khả như, giúp cô đứng dậy.

"Chết, chân cô chảy máu rồi."

"hic, hic....Làm sao đây?" T__T

"Để tìm chỗ nào cho cô ngồi nghỉ cái đã."

Bà choàng tay khả như qua vai mình và đỡ cô đến 1 căn chòi gần đó, dành cho

nông dân nghỉ trưa.

Thay vì bước vào trong Khả như đứng sững trước chòi.

"Sao vậy cô hai?"

"hong muốn vô."

"Tại sao? còn 1 quãng đường mới đến nhà, chân cô lại đang chảy máu..."

Bà năm ôn tồn giải thích.

"Chỗ này hôi quá, coi mấy người đó kìa, chỗ dơ vậy cũng ngồi. Người họ đầy

mồ hôi mà hong chụi tắm...... Ghê quá....."

Nãy giờ 1 vài người nông dân vẫn nhìn khả như, họ tỏ vẻ khó chịu vì những

câu nói đó.

"Đừng ăn nói hóng hách vậy. Đâu ai bắt cô tới đây."

1 người nông dân vọt miệng lên tiếng.

"Xin lỗi, cô hai tôi không có ý gì đâu. Chỉ vì cô ấy mới đến nơi này nên không

quen."

Bà năm thay khả như xin lỗi.

Tuy không hài lòng nhưng khả như vẫn đứng yên không lên tiếng.

"Nhìn cô ấy đâu như biết lỗi...."

1 anh chàng ngồi trong đám đông bước ra chỉ trích.

Anh ta có đôi mắt 1 mí sâu thẫm, 1 gương mặt khá nghiêm túc. Làn da thì

rám nắng làm anh nhìn rất chững chạc.

"....... Hạng người như cô ta chúng tôi cũng không hoanh nghênh, nên làm ơn

đi dùm..."

Những lời xua đuổi đó làm chạm lòng tự ái của 1 cô tiểu thư. Khả như cắn

môi liếc tên đó 1 cách căm ghét rồi tiến về phía hắn.

Vẫn với vẻ mặt điềm tĩnh anh chờ xem cô sẽ làm gì.

Khả như dùng hết sức giơ chân lên cao đạp thật mạnh vào những ngón chân

để lộ trên đôi dép lào của hắn. Rồi quay lưng bỏ đi để lại anh chàng phía sau

cùng với gương mặt nhăn nhó nói không nên lời.