Giới thiệu tài liệu
Tài liệu này cung cấp cái nhìn tổng quan về các tính chất cơ bản của Lập trình hướng đối tượng (OOP) trong ngôn ngữ Java, tập trung vào các khái niệm cốt lõi như Tính Đóng Gói và Tính Trừu Tượng.
Đối tượng sử dụng
Tài liệu này phù hợp cho sinh viên, lập trình viên và những người đang tìm hiểu sâu về các nguyên lý cơ bản của Lập trình hướng đối tượng (OOP) trong Java, đặc biệt là các khái niệm về đóng gói và trừu tượng.
Nội dung tóm tắt
Tài liệu này đi sâu vào hai trong số các tính chất quan trọng nhất của Lập trình hướng đối tượng (OOP) trong Java: Tính Đóng Gói (Encapsulation) và Tính Trừu Tượng (Abstraction). Đối với Tính Đóng Gói, tài liệu giải thích đây là một kỹ thuật thiết yếu để che giấu các chi tiết cài đặt nội bộ của một đối tượng, đồng thời chỉ hiển thị những thông tin cần thiết ra bên ngoài. Mục tiêu chính của đóng gói là giảm thiểu độ phức tạp trong quá trình phát triển phần mềm, bảo vệ tính toàn vẹn của dữ liệu bằng cách ẩn giấu các biến trạng thái và đảm bảo rằng mọi thay đổi đối với đối tượng đều được thực hiện thông qua các phương thức được kiểm soát (như setter và getter). Điều này giúp tăng cường khả năng kiểm soát dữ liệu và giảm sự phụ thuộc giữa các thành phần trong hệ thống. Về Tính Trừu Tượng, tài liệu mô tả đây là một quá trình ẩn đi các chi tiết phức tạp và chỉ trình bày những tính năng hoặc thông tin quan trọng nhất cho người dùng. Một lớp được định nghĩa với từ khóa 'abstract' được gọi là lớp trừu tượng, có khả năng chứa cả phương thức trừu tượng (chưa có cài đặt) và phương thức không trừu tượng. Tính trừu tượng cho phép các nhà phát triển tập trung vào 'cái gì' mà một đối tượng thực hiện thay vì 'cách thức' nó thực hiện. Tài liệu cũng nêu bật hai phương pháp chính để đạt được tính trừu tượng trong Java là sử dụng lớp abstract và interface.