CHƯƠNG 4: CÁC NGUỒN LỰC ĐỂ
PHÁT TRIỂN DU LỊCH
I. Nguồn lực di sản văn hóa
1. Văn hóa
a. E.B.Taylor
, ông tổ ngành nhân loại học
của nước Anh. Khái niệm văn hoá đã được
ông định nghĩa trong cuốn Văn hoá
nguyên thuỷ, xuất bản năm 1871:
Văn hoá
là một tổng thể phức tạp, bao gồm tri
thức, tín ngưỡng, nghệ thuật, đạo đức,
luật pháp, phong tục và những năng lực,
tập quán của tất cả mọi xã hội.
b. Mayor, tổng giám đốc UNESCO cho biết:
Đối với một số người, văn hóa chỉ bao gồm
những kiệt tác tuyệt vời trong lĩnh vực tư
duy và sáng tạo; đối với người khác, văn
hóa bao gồm tất cả những gì làm cho dân
tộc này khác với dân tộc khác, từ những sản
phẩm tinh vi hiện đại nhất cho đến tín
ngưỡng, phong tục tập quán, lối sống và lao
động.
c. Trần Ngọc Thêm: Văn hóa là hệ thống
hữu cơ các giá trị vật chất và tinh thần do
con người sáng tạo và tích lũy qua quá trình
hoạt động thực tiễn, trong sự tương tác
giữa con người với môi trường tự nhiên và
xã hội của mình
2. Văn Minh:
Là khái niệm có nguồn gốc từ phương tây
đô thị chỉ trình độ phát triển nhất định của
văn hóa về phương diện vật chất và mang
tính quốc tế.
Văn hóa và văn minh khác nhau ở chỗ: tính
giá trị, Tính lịch sử, phạm vi, nguồn gốc.