
6.1. Sức căng bề mặt
–Vì q < i nên EB< EA :
• Nhiều phân tử khuếch tán khỏi bề mặt hơn là đến bề mặt
• Khoảng cách giữa các phân tử ở bề mặt lớn hơn trong lòng thể tích
Lực hấp dẫn giữa các phân tử trên bề mặt (// với bề mặt), tạo ra sức căng bề mặt
Nhờ lực này mà EB tăng lên cho đến khi đạt cân bằng động giữa bề mặt và trong
lòng thể tích
– Tương tự với hai chất lỏng không trộn lẫn vào nhau
• Lực tương tác giữa các phân tửcùng loại > Lực tương tác giữa các phân tử khác loại
, do đó hai chất lỏng không trộn lẫn vào nhau
•EB< EA ,Lực hấp dẫn giữ các phân tử trên bề mặt, tạo ra sức căng bề mặt liên pha
– Sức căng bề mặt là lực căng trên một đơn vị chiều dài,xuất hiện ở bề
mặt giữa chất lỏng và các chất khí, chất lỏng hay chất rắn khác; có bản
chất là chênh lệch lực hút phân tử khiến các phân tử ở bề mặt của chất
lỏng thể hiện đặc tính của một màng chất dẻo đang chịu lực kéo căng
–Sức căng bề mặt là công cơ học thực hiện khi lực căng làm cho diện
tích bề mặt thay đổi một đơn vị đo diện tích.
– Như vậy, sự tạo ra bề mặt là không lợi về năng lượng. Hệ dị thể luôn
luôn có khuynh hướng thu hẹp bề mặt.