Dạy con biết trân trọng đồng tiền

Bắt đầu từ những việc nhỏ nhất

Một thằng bé khoảng ba tuổi theo mẹ đi chợ, đến hàng bán đồ chơi nó

nhất định tụt xuống và lăn đùng ngã ngửa ra đòi mẹ mua cho năm cái

chiến cơ siêu hạng. Chợ thì đông, hai mẹ con đánh đu nhau ở giữa lối đi

lại không tiện, để giải quyết tạm thời sự việc, người mẹ đành phải mua

theo ý con và không quên giao hẹn: Lần này thôi nhé. Nhưng thằng bé

quen mui, hôm sau lại đòi thêm cái nữa và nó bụm chặt miệng nhất định

không chịu ăn cơm cho đến khi mẹ nó phải dong xe ra khỏi nhà. Người mẹ

đó đã lầm. Đối với trẻ con không bao giờ tin được "lần này thôi nhé". Cần

phải kiên quyết với con.Khi con muốn mua một thứ đồ gì đó, bố mẹ phải

tìm hiểu cặn kẽ xem nhu cầu đó có chính đáng hay không? Đã thật cần

thiết chưa? Đừng đáp ứng vô lối những đòi hỏi của con dù bố mẹ có thừa

điều kiện làm như thế. Nếu quá rộng rãi và phóng tay theo nhu cầu của

con, bố mẹ đã góp phần tạo nên những đứa trẻ không biết giá trị đích thực

của lao động và sẽ không bao giờ trân trọng những giá trị ấy.

Tuyệt đối không bao giờ dùng tiền để thuê con làm bất kỳ việc gì đó. Ví

dụ: Nếu tuần này còn được điểm mười mẹ sẽ cho mười nghìn. Làm như

thế, vừa tạo ra một thói quen xấu: Có tiền mới làm việc lại vừa tạo ra suy

nghĩ kiếm đồng tiền thật dễ dàng, chẳng tốn mấy công sức. Những đứa trẻ

sống trong những môi trường như thế, nhất định sau này ra ngoài xã hội

chúng cũng kiếm tiền theo những cách như thế. Và đương nhiên, việc tiêu

tiền với chúng chỉ là chuyện nhỏ.

Không được cho con quỹ riêng. Nếu có, cũng chỉ để một số tiền vừa đủ để

phòng khi con hỏng xe dọc đường hay có việc gì đột xuất của lớp như đi

thăm thầy cô, bạn bè bị ốm. Nhiều bậc cha mẹ cứ nghĩ rằng: Tiền tết

người ta mừng tuổi cho con là của con, nên không quản lí, để con tiêu bừa

bãi. Sau tết, bố mẹ nên khuyến khích con bỏ tiền vào heo đất hoặc chính

bố mẹ giữ số tiền đó, nên nói cho con hiểu đó là cách bố mẹ giữ hộ con.

Còn bây giờ, tiêu gì đã có bố mẹ lo.

Một người mẹ, buổi tối bận soạn bài, vất cho con cái điện thoại và để con

nghịch gọi hết cho bà nội lại bà ngoại. Một thằng trẻ con đi mẫu giáo thì

làm gì có nhiều chuyện để nói. Nó ê a kể chuyện chẳng ra đầu ra cuối rồi

lại hát rồi đọc thơ cho các bà nghe. Tháng nào người mẹ cũng phải thanh

toán tiền điện thoại không dưới một triệu đồng. Việc nghe điện thoại của

thằng bé thoạt nhiên tưởng như chẳng có gì liên quan đến tiền nong.

Nhưng tạo cho con thói quen dùng đồ vô tội vạ không cần biết điểm dừng

cũng đồng nghĩa với việc tạo cho con thói quen hoang phí sau này.

Việc cha mẹ vứt tiền bừa bãi, không có sự cẩn thận cũng là một trong

những nguyên nhân dẫn đến việc trẻ coi nhẹ việc sử dụng và quản lý tiền

bạc. Cha mẹ hãy luôn chú ý để tiền đúng chỗ trong ví, trong túi...

Dạy con thế nào?

Việc giáo dục con cái biết quản lý và chi tiêu tài chính rất quan trọng và

cần thiết. Mỗi bậc cha mẹ cần lưu ý để giúp trẻ nhận thức được giá trị của

đồng tiền, hình thành thói quen tiết kiệm và sử dụng đồng tiền đúng mục

đích để tránh lãng phí. Khi trẻ bắt đầu 5 tuổi, cha mẹ hoàn toàn có thể dạy

cho con hiểu về giá trị của đồng tiền. Cha mẹ cần hướng dẫn cho con biết

rằng tại sao phải trả tiền để mua những vật dụng cần thiết. Đồng thời, cha

mẹ cần đặc biệt lưu ý giảng giải để con biết sự vất vả của cha mẹ và

những người khác trong việc kiếm tiền để con hiểu được giá trị thực sự

của đồng tiền.

Đối với các trẻ học cấp I, cha mẹ cần dạy con biết tiết kiệm tiền, sử dụng

tiền có ích, đúng mục đích để tránh lãng phí. Đây cũng là cách giúp con

rèn luyện nhân cách rất tốt. Đối với trẻ đã lên cấp II, cha mẹ cần dạy con

biết cách tiêu tiền và tiêu trong vòng kiểm soát của cha mẹ. Từ đó giúp

con hình thành thói quen tiêu tiền đúng cách.