Giáo dục đứa trẻ không thể bằng

bạo lực

Sẽ không ai thương yêu đứa bé bằng chính bố mẹ của em. Cho nên,

cũng không nên lên án nặng nề, mà chỉ nên góp ý về phương pháp

giáo dục để ông bố có đứa con nghiện game này và nhiều bậc phục

huynh khác cùng tham khảo.

Con cái cứng đầu, hư hỏng hoặc không vâng lời cha mẹ là chuyện

có thể xảy ra đối với bất kỳ gia đình nào. Điều quan trọng là cha mẹ

phải có trách nhiệm uốn nắn các hành vi sai trái hay thói quen xấu để

đứa trẻ phát triển lành mạnh về thể chất và tinh thần, đặc biệt là sự

trưởng thành về nhân cách. Với công trình "con người", cần có sự

thương yêu, lòng kiên nhẫn và phương pháp giáo dục khoa học. Sự

nóng nảy, mất bình tĩnh chỉ mang đến thảm họa.

Dạy dỗ con cái, nếu như dùng đến bạo lực, tra tấn, chửi bới là bắt

đầu cho một sự thất bại, cởi truồng rồi trói con vào cột điện là thể

hiện sự bất lực của cha mẹ. Đa số những đứa bé bị cha mẹ khủng

bố tinh thần, đánh đập, tra tấn đều bị chấn thương tâm lý nặng nề, dễ

bị méo mó nhân cách về sau. Ra đời, các em thường mang mặc cảm

của sự thiếu vắng tình thương, hành động thiên về bạo lực, gây gỗ,

tính khí dữ dằn. Ngược lại, những đứa trẻ được lớn lên trong môi

trường giáo dục bằng tình thương, lời dạy bảo ngọt ngào và sự

hướng dẫn khoa học, thì tâm hồn các em đẹp hơn, có hành vi ứng

xử khoan hòa và nhân ái về sau.

Giáo dục một đứa trẻ là một quá trình, nếu để con mình nghiện game

nặng chứng tỏ thiếu một quá trình giáo dục. Ngay từ khi còn "măng",

cha mẹ theo dõi sinh hoạt, học tập của con sát sao, hướng dẫn chu

đáo, ngăn chặn kịp thời để đưa trẻ không bị sa đà vào chơi game thì

sẽ không có hậu quả nghiện. Ngược lại, cha em quá chăm chú vào

công ăn việc làm, bỏ bê con cái, thì nếu không nghiện game, đứa trẻ

có thể sa vào các thói hư tật xấu khác. Đua xe, tụ tập băng nhóm

đánh nhau, cờ bạc, bi da, cá độ bóng đá, nghiện hút đều là những

cạm bẫy chực chờ rất nguy hiểm.

Nhiều ý kiến cho rằng nhà trường phải có trách nhiệm trong chuyện

giáo dục học sinh tránh xa tệ nạn xã hội, những trò chơi thiếu lành

mạnh hoặc có hại như nghiện game. Điều này rất đúng, bởi vì sự chỉ

dạy của thầy cô giáo và sự kiểm soát chặt chẽ thời gian lên lớp sẽ

hạn chế tối đa cơ hội để các em tiếp cận với cái xấu. Ngoài ra, việc

đánh giá hạnh kiểm và kết quả học tập của các em tại học đường sẽ

giúp cho phụ huynh thông tin để có biện pháp hỗ trợ và giáo dục con

cái.

Tuy nhiên, nhà trường, đoàn thể sẽ không thể thay thế được gia

đình. Sự phát triển thể chất, trưởng thành về nhân cách của một con

người chịu sự ảnh hưởng rất lớn của giáo dục gia đình. Nếu như cha

mẹ buông thả con cái, mải lo chạy theo danh vọng hay tiền bạc thì sẽ

không có nhà trường nào cứu nổi con họ. Thực tế không thiếu những

gia đình rất giàu có, cha mẹ là quan chức to, nhưng con cái hư hỏng,

nghiện hút, tàn phá gia đình và phá hoại xã hội.

Còn với nghiện game, nếu gia đình có biện pháp giáo dục thích hợp

và ngăn chặn ngay từ khi mới phát hiện, chắc em bé sẽ không đến

nỗi bị trừng phạt "quá tay" như vậy.