Khi Facebook… làm báo

Làm báo chỉ với Facebook không đủ!

Không thể phủ nhận rằng Facebook là một phương tiện để các nhà báo cập

nhật thông tin một cách nhanh chóng và kịp thời nhất hiện nay. Thế nhưng,

trước “chợ tin” Facebook, nhiều phóng viên giải trí đã “quên” hoặc “cố tình

quên” thao tác kiểm chứng thông tin.

Những hình ảnh chụp màn hình Facebook thường được xem như một “bằng

chứng thép” của các nhà báo, dù chưa hề có bất kì một sự xác nhận nào của

chủ nhân trang Facebook ấy. Khả năng những người nổi tiếng bị hacker xâm

nhập và lợi dụng Facebook đăng tải thông tin là điều mà các phóng viên

không lường trước được.

Tuy chưa xảy ra hậu quả nghiêm trọng nào nhưng việc chỉ dựa vào thông tin

trên Facebook nhiều lúc cũng làm các tờ báo mạng phải…chật vật xoay sở.

Mới đây nhất, nhiều báo đã giật tít “L.T cưới vợ” khi một bức ảnh chụp ca sĩ

này mặc áo cưới được tung lên Facebook. Sự thật là ca sĩ này chỉ tham gia

một sự kiện trong trang phục cưới mà thôi.

Facebook rõ ràng là một nguồn tin nhưng người viết báo vẫn phải đảm bảo

nguyên tắc cơ bản và rất quan trọng, đó là kiểm chứng thông tin trước khi

đăng tải đến độc giả.

Phản ánh đúng ý kiến, đánh giá của cộng đồng Facebook về một số vấn đề

nóng là điều cần thiết. Tuy nhiên, nên hay không “xin phép” chủ nhân của

các ý kiến trên Facebook là một điều đáng nói. Bạn Minh Hường – sinh viên

trường ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn TP.HCM bức xúc vì một

comment của mình đã trở thành dẫn chứng cho một bài báo mà phóng viên

không xin phép.

“Facebook là một môi trường thân thiện nên cách dùng từ ngữ và xưng hô

của mình khá thoải mái. Mình rất khó chịu nếu những bình luận đó bị chụp

ảnh màn hình và đưa lên báo dù tên Facebook của mình đã bị che mờ”.

Về vấn đề này, cô Thanh Huyền cho biết người viết phải xin phép nếu như

muốn trích dẫn ý kiến nào đó. Sự xin phép chỉ có thể đơn giản là để lại

những dòng tin nhắn qua Facebook nhưng nó thể hiện sự tôn trọng với ý

kiến được trích dẫn.

Phóng viên cũng có thể tìm đựơc ý viết bài bằng cách nói chuyện với người

khác – tại nhà, ngoài chợ hay trong các buổi tiệc tùng. Người ta nói chuyện

về những gì? Các ý kiến và những mối quan tâm của họ có thể là nền tảng để

viết bài. Bên cạnh đó, cũng có thể tìm ra câu chuyện thông qua sự quan sát.

Trên đường đi làm, phóng viên nên để ý xem có tòa nhà nào mới, trông có

vẻ hay hay, đang bắt đầu được xây. Hãy gọi điện thọai cho cơ quan cấp giấy

phép xây dựng của thành phố để hỏi thêm. Có thể chúng ta sẽ biết được đó

là một viện bảo tàng hay một rạp chiếu phim mới. Đó là chuyện mà nhiều

người trong thành phố muốn đọc.

với sự cạnh tranh thông tin nhanh, nóng, trong quá trình tác nghiệp không

thể tránh khỏi những lúc PV thu thập thông tin không đầy đủ, tìm hiểu chưa

thấu đáo, trong biên tập còn chủ quan, việc nhận định đánh giá thiếu thỏa

đáng ít nhiều dẫn tới thiệt hại về danh dự, uy tín, vật chất đối với cá nhân, tổ

chức. Vì vậy, việc chuẩn bị tâm thế để đối mặt với những tranh cãi có thể

xảy ra là việc mà các cơ quan báo chí cần phải lưu tâm mà cách tốt nhất là

làm thế nào để vụ việc không bị đưa ra tòa án bởi trong không ít trường hợp

báo chí sẽ là bên thua kiện. Muốn vậy, việc cùng ngồi lại với bên bị đưa tin

để phân định đúng, sai là giải pháp được coi là đem lại kết quả tốt nhất cho

cả 2 phía.