Các kỹ năng kỷ luật tích cực dành cho giáo viên và phụ

huynh

Tuy nhiên, hiểu biết về tính cách sẽ giúp cho chúng ta hiểu được tại sao

các phương pháp khác nhau lại có thể đem lại nhiều hiệu quả hơn. Bởi vì

những phương pháp được lựa chọn phải dựa vào tính cách và nhu cầu

của từng trẻ.

Ví dụ, kỹ năng sử dụng thời gian tĩnh lặng, khi nó được sử dụng thích hợp

có thể là một cách động viên giúp trẻ có đủ thời gian để bình tĩnh lại, và

dịu bớt cơn tức giận (Chương 1). Những buổi họp gia đình và những buổi

họp lớp là rất cần thiết để giúp trẻ học hỏi các kỹ năng giải quyết vấn đề

và hợp tác (Chương 16). Hỏi những câu hỏi có tính ham học hỏi sẽ

khuyến khích trẻ tập trung vào khả năng tính toán cá nhân, khi trẻ khám

phá điều đã xảy ra, nguyên nhân tại sao xảy ra sự việc đó, trẻ cảm nhận

thế nào về sự việc đó, trẻ có thể lựa chọn làm gì khác nếu lần sau sự việc

đó diễn ra. Các bậc cha mẹ và giáo viên có thể giúp trẻ trở thành những

con người tốt nhất có thể, khi mà trẻ hiểu được và tôn trọng những sự

khác nhau, sở thích cá nhân, và cả sự sáng tạo của bản thân cũng như

mỗi đứa trẻ khác.

Bố mẹ mà hiểu được tính cách của con cái có thể trở thành những nhà tư

vấn đầy hiểu biết cho những giáo viên hay những người đang cùng học

hỏi, và biết cách giải thích với giáo viên. Nếu như con của bạn chậm thích

nghi với môi trường, hãy đề nghị giáo viên dạy dỗ bé bằng lòng tốt, sự

kiên nhẫn và bền bỉ. Nếu như con bạn có cường độ tập trung thấp, hãy tìm

đến một người giáo viên đánh giá cao sự sáng tạo, và đưa ra một loạt các

hoạt động cho trẻ trong suốt cả ngày. Hãy tránh xa những người giáo viên

độc đoán, những người bắt trẻ phải ngồi lâu trong một khoảng thời gian

dài, những người trừng phạt trẻ trong khi trẻ cảm thấy thực sự không thoải

mái với những yêu cầu của họ. Hãy chắc chắn rằng đó là tính cách của

con bạn, chứ không phải là tính cách của bạn. Bạn phải luôn luôn là người

giúp đỡ và ủng hộ tốt nhất của con.

Sở thích cá nhân và sự sáng tạo

Những bậc cha mẹ và giáo viên có thể không nhận thức được, họ giẫm

đạp như thế nào lên sở thích cá nhân, và sự sáng tạo của trẻ, khi họ xâm

nhập vào (thường là tiềm thức) câu chuyện tưởng tưởng của một đứa trẻ

thơ. Đó là sự nỗ lực của người lớn để làm cho đứa trẻ trở nên "dễ bảo",

và họ muốn trẻ phải thấy thoải mái với những quy tắc xã hội. Những nhận

thức làm cha mẹ thường là có liên quan; họ lo lắng về điều mà người khác

nghĩ, và sợ rằng người khác sẽ đặt dấu chấm hỏi về khả năng nuôi dạy

con của họ, nếu như con của họ là "không tốt" trong mắt người khác.

Một trong những nguyên nhân thúc đẩy cho nghiên cứu của Chess và

Thomas về tính cách là ước muốn làm dừng lại một xu hướng xã hội - đổ

lỗi cho những người mẹ về tính cách của con cái. Chess và Thomas nêu

rõ: "Tính cách của một đứa trẻ có thể ảnh hưởng tích cực đến thái độ và

hành vi của bố mẹ, những thành viên khác trong gia đình, bạn cùng lớp và

giáo viên, và chính những người này cũng tác động trở lại, hình thành nên

sự ảnh hưởng của họ đến việc phát triển hành vi của trẻ." Theo cách này,

mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái là một con phố 2 chiều, mà mỗi một

chiều đều ảnh hưởng liên tục đến chiều kia.

Nhận thức rõ về tính cách, giá trị của sở thích cá nhân, và sự khác biệt

giữa các đứa trẻ, sẽ giúp cha mẹ tránh được sự phê phán, và từ bỏ các

hành động xuất phát từ việc thiếu thông tin hay thiếu hiểu biết.

Yêu thương đứa trẻ mà bạn có

Hầu hết cha mẹ đều có nhiều giấc mơ về những đứa con của mình. Chắc

chắn rằng bạn muốn con của bạn khỏe mạnh và hạnh phúc, nhưng đa

phần nhiều hơn thế nữa - bạn muốn con bạn thể hiện được hết tất cả

những tiềm năng, mà bạn nhìn thấy ở con. Bạn có thể luôn ấp ủ những hi

vọng rằng con mình có thể trở thành một nhà soạn nhạc vĩ đại, một vận

động viên nổi tiếng, một nhà khoa học giành được giải Nobel, hay thậm

chí là tổng thống của nước Mỹ.

Will đã từng mơ đến cái ngày mà con anh chào đời. Anh đã bế đứa con

mới sinh một cách đầy tự hào vào trong căn phòng có trang trí đầy cờ

hiệu, có một vài chiếc cúp của chính người cha, và anh đã đặt một quả

bóng xanh nhỏ bé vào trong chiếc cũi của con. Khi Kevin lớn lên, cậu bé

đã được đăng ký học mọi môn thể thao. Người cha chưa bao giờ phải

quăng quả bóng đi, hay dùng roi vọt để bắt Kevin luyện tập. Kevin đã chơi

môn bóng chày dành cho trẻ em với những đứa trẻ cùng lứa tuổi khác, và

chơi bóng đá với một nhóm những đứa trẻ trong câu lạc bộ. Cậu bé có

một cái vòng bóng rổ nhỏ trong sân, và một chiêc găng tay bóng chày

hoàn hảo. Người cha chưa bao giờ để nhỡ mất một buổi luyện tập hay

một trận đấu nào của cậu.

Chỉ có duy nhất một vấn đề là: Kevin ghét thể thao. Cậu bé đã cố gắng hết

sức, nhưng cậu hầu như không có chút khả năng tự nhiên nào, và cậu đã

miễn cưỡng phải thi đấu. Ở một mình trong phòng, cậu bé mơ ước mình

trở thành một diễn viên, hay một nghệ sĩ hài đang đứng trên sân khấu,

trước những tiếng cười và vỗ tay của mọi người. Cậu nằm cạnh những

con thú nhồi bông của mình, và kể những câu chuyện, những câu đùa dí

dỏm, hài hước mà cậu thích nhất, lắng nghe trong tâm trí mình những

tiếng đáp lại nhiệt tình.Cậu làm cho những người bạn thân hàng xóm thích

thú với những câu chuyện tưởng tưởng của mình.

Khi Will háo hức nói chuyện với con trai về "những vận động viên nổi

tiếng", Kevin chỉ im lặng ngồi nghe. Để có thể làm tiêu tan những mơ ước

của cha mình thì Kevin cần có thêm can đảm, nhưng quan trọng là cậu bé

sợ mất đi tình yêu thương, và sự tán thành của bố. Bởi vậy mà cậu vẫn

tiếp tục chơi thể thao, và càng lớn lên cậu chỉ càng có thêm từng chút một

sự nản lòng với tất cả các môn thể thao. Cậu cảm thấy thất vọng, vì rằng

cậu sẽ không bao giờ có thể trở thành một cậu con trai như cha cậu thật

sự mong muốn.

Will có yêu con trai của mình không? Chắc chắn là có rồi. Nhưng một

trong những cách tuyệt vời nhất để thể hiện tình yêu với con, là phải học

để yêu chính đứa con đang có - chứ không phải là đứa con mà bạn ao

ước. Tất cả các bậc cha mẹ đều có những ước mơ dành cho con của

mình, và mơ ước không bao giờ là điều xấu. Dù vậy, nếu chúng ta muốn

động viên con, dạy con có lòng tự trọng, và cảm nhận được nơi mà con

thuộc về, thì chúng ta phải đầu tư thật nhiều thời gian và công sức hơn

nữa để dạy dỗ và khuyến khích những ước mơ của con - chứ không phải

ước mơ của chúng ta.

Vì mục tiêu cải thiện