ị ậ ộ ỏ ề ậ ả ố Đ  bài: Ngh  lu n xã h i Ph i s ng sao cho kh i xót xa ân h n

Bài làm:

ượ ư ế ồ ớ ạ Chúng ta cùng đ c sinh ra r i cùng nhau l n lên, th  nh ng l ữ i có nh ng ng ườ ậ   i t n

ưở ộ ố ủ ư ả ạ ộ ạ h ng cu c s ng c a mình m t cách thanh th n và ý nghĩa, nh ng bên c nh đó l i có

ữ ườ ể ể ồ ờ ạ ậ nh ng ng ủ i đ  phí hoài th i gian c a mình đ  r i sau cùng l ậ   i ân h n xót xa. Vì v y

ể ờ ể ậ ả ố ộ ph i làm sao đ  mình s ng m t cách th t ý nghĩa, làm sao đ  th i gian không trôi đi hoài

ậ ả phí và "không ph i xót xa ân h n" ?

ế ủ ữ ể ậ ả ộ ỗ ườ Xót xa, ân h n là m t trong nh ng c m giác không th  thi u c a m i con ng i và trong

ườ ề ậ ả ả ờ đ i ai cũng ph i tr i qua. Có ng i ân h n vì không làm gì đó, cũng có nhi u ng ườ ố   i h i

ạ ộ ề ạ ườ ẩ ắ ẳ ế ậ ậ h n vì mình đã d i d t làm đi u này. Dù b n là ng ạ   i c n th n đ n đâu thì ch c h n b n

ẽ ộ ầ ề ở ự ộ ố ặ ậ ậ ả ấ cũng s  m t l n c m th y cu c s ng n ng n  b i s  xót xa, ân h n. Xót xa, ân h n là

ạ ả ưở ủ ể ủ ế ẽ ế ớ ườ ự tr ng thái tiêu c c và có  nh h ng l n đ n ch  th  c a nó. Nó s  khi n con ng ấ   i m t

ươ ướ ự ể ế ụ ệ ả ầ ộ ợ ph ng h ắ   ng, không có đ ng l c đ  ti p t c công vi c vì cái c m giác s  sai l m m c

ả ướ ầ ẽ ề ệ ậ ỉ ph i tr ế   c đó. Khi ai đó ân h n v  vi c mình đã làm thì trong đ u s  ch  nghĩ mãi đ n

ộ ố ậ ố ữ ệ ả ấ ắ ộ ố nh ng chuy n không may m n đó và c m th y cu c s ng này th t t ớ   i tăm. Cu c s ng v i

ả ả ự ề ọ ườ ợ ặ ớ ậ ả ố ả ọ ở h  tr  thành c c hình mà h  ph i tr i qua, nhi u ng i s  ph i đ i m t v i h u qu  nên

ế ị ư ữ ữ ầ ặ ườ ị ả ế không dám đ a ra quy t đ nh thêm l n n a ho c có nh ng ng ố   i b  c m giác ti c nu i,

ể ồ ố ấ ấ ể ệ ỏ ượ ố ậ h i h n qu n l y và không th  thoát ra đ  r i s ng m i m t tìm cách v ố t qua đ ng mê

ả ấ cung c m xúc  y.

ề ứ ự ẻ ệ ờ Khi còn tr , ai trong chúng ta cũng nghĩ mình còn nhi u s c l c, th i gian, vi c này khó

ượ ữ ể quá hôm nay không nghĩ đ c thì hãy đ  ngày mai. Ai cũng mang trong mình nh ng suy

ườ ườ ế ệ ệ ừ ỏ ố ắ ọ ư ế nghĩ nh  th , có ng i vì l ỏ ớ i bi ng, vì m t m i v i công vi c mà t b  c  g ng, h  vùi

ạ ể ự ạ ữ ườ ữ mình vào nh ng thú vui xa l đ  quên đi th c t i. Cũng có nh ng ng i th c s  r t c ự ự ấ ố

ả ạ ế ế ư ậ ợ ộ ờ ư ắ g ng, th  nh ng k t qu  l ọ ấ i không nh  mong đ i và h  th y cu c đ i th t không công

ể ặ ọ ở ấ ấ ớ ộ ờ ộ ố   ằ b ng, đâu đâu cũng là b t công. H  tr  nên b t mãn v i cu c đ i và đ  m c cu c s ng

ườ ế ở ị ủ c a mình trôi qua vô v , sau cùng khi con ng ả   i ta tr  nên già y u, khi lâm vào hoàn c nh

ộ ư ế ư ư ề ế ấ ố khó khăn t ổ   t cùng thì ai n y đ u th t lên câu n u nh , giá nh  mình làm nh  th  thì  n,

ư ế ờ ư ế ự ạ ẫ ư ẽ ả ế n u mình nh  th  thì bây gi mình s  không ph i nh  th  này. Nh ng th c t i v n là

ự ạ ự ự ặ ớ ả ố ọ ẽ ự ế ờ th c t i và s  th c là h  s  ph i đ i m t v i th c t ẫ ấ  tàn nh n  y, bây gi ố ậ    có h i h n

ị ữ ồ ấ ả ộ cũng không k p n a r i, t t c  đã quá mu n.

ộ ố ứ ề ẩ ộ ườ ử Cu c s ng luôn  n ch a nhi u th  thách và khó khăn bu c con ng ự   ả ư i ta ph i đ a ra l a

ọ ườ ộ ướ ắ ọ ch n, có ng i may m n ch n cho mình m t h ng đi t ố ẽ ạ ượ t s  đ t đ ư   c thành công nh ng

ữ ườ ể ả ụ ắ ơ ọ ọ cũng có nh ng ng ắ   ấ ạ i kém may m n h n và h  đã th t b i. H  ngã g c, đ  b n thân đ m

ấ ự ữ ế ớ ọ ỉ chìm trong đau đ n, h  gào thét, nh ng ti ng thét b t l c ch  mong có cánh tay nào đó s ẽ

ể ọ ắ ự ậ ư ế ế ấ ộ ờ ườ ả chìa ra đ  h  n m l y và v c d y, th  nh ng cu c đ i là th , con ng i không tr i qua

ưở ượ ứ ấ ữ ế ồ ộ sóng gió không tr ng thành lên đ c. Và r i nh ng ti ng kêu c u  y không m t ai nghe

ứ ớ ấ ư ấ ộ ườ ấ ỏ ớ th y, không m t ai đ a cánh tay mình ra c u v t l y con ng ệ   i nh  bé  y. Đau đ n, tuy t

ế ấ ấ ố ố ị ọ v ng đã khi n con ng ườ ấ ụ i  y t ạ t sâu xu ng cái h  đen vô h n, anh ta b  qu n l y, b  si ị ế   t

ỏ ặ ế ệ ặ ặ ẫ ố ố ỏ ộ   ch t m c cho c  vùng v y thoát ra, cu i cùng anh thi p đi trong m i m t và b  m c cu c

ứ ế ờ ủ ế ấ ả ấ ộ ấ ờ ủ đ i c a mình. Anh c m th y đây là d u ch m h t cho cu c đ i c a mình, anh c  th  mà

ể ờ ủ ậ ể ặ ố đ  m c s  ph n, đ  th i gian c a anh trôi đi hoài phí.

ộ ườ ủ ụ ế ầ ắ ấ ố ờ Cu c đ i con ng ữ   i ng n ng i m y ch c năm thoáng ch c đã trôi đi g n h t. Có nh ng

ườ ứ ặ ể ồ ụ ụ ư ệ ế ầ ặ ng ố i c u c m c i làm vi c, c m c i ki m s ng m u sinh đ  r i khi quay đ u nhìn l ạ   i

ế ở ườ ở ơ ườ ẫ thì mình đã tr  nên già y u, khi già đi ng i ta tr  nên ít nói h n và th ng suy ng m v ề

ư ữ ệ ố ộ ờ ườ ấ ấ ườ cu c đ i, nh ng li u trong s  nh ng con ng i  y có m y ng i đã hài lòng v  tu i tr ề ổ ẻ

ệ ố ọ ế ủ ườ ữ ẽ ậ ồ ầ đ y nhi t huy t c a mình. Đa s  m i ng i ai r i cũng s  ng m ngùi xót xa vì nh ng th ứ

ư ượ ụ ề ẻ ẫ ở mình ch a hoàn thành đ c. M c tiêu mình đ  ra khi còn tr nay v n còn dang d  hay

ướ ỏ ủ ự ư ế ệ ế ơ ồ ớ ạ c m  khi còn nh  c a mình quy t tâm th c hi n là th  nh ng r i khi l n lên l ả   i ph i

ư ơ ự ữ ệ ệ ố ỏ ườ ổ ừ ỏ t b  vì hi n th c không nh  m , quá tàn kh c và m i m t. Nh ng ng i có tu i tr ẻ

ự ề ạ ả ị ườ ẫ ữ ơ nhàn h  không ph i ch u áp l c, nhi u ng ổ   i v n vùi mình vào nh ng trò ch i vô b ,

ệ ạ ề ộ ạ ổ ế ạ ộ ờ ữ nh ng t n n xã h i thì khi v  già l i than vãn sao cu c đ i tôi kh  th  này? T i sao già

ả ặ ụ ữ ệ ẫ ườ ổ ị ồ r i mà tôi v n ph i c m c i làm vi c trong khi nh ng ng ộ ố i khác thì cu c s ng  n đ nh

ề ườ ỉ ế ẻ ọ ệ ở ả và khá gi ? Nhi u ng i ch  bi ệ   t m  mi ng ra là than vãn, khi còn tr  h  than vãn vì vi c

ệ ệ ề ặ ọ ọ ọ ự   ọ h c m t và không h c, khi đi làm thì h  than vãn công vi c n ng nh c quá, nhi u áp l c

ồ ứ ế ị ố ắ ọ ọ ữ ệ ẹ ể quá và không ch u c  g ng. H  ch n nh ng công vi c nh  nhàng đ  làm và r i c  th  khi

ờ ườ ệ ủ ọ ờ ự ạ ấ th i gian qua đi con đ ề ủ   ng công danh s  nghi p c a h  m  nh t, đó chính là v n đ  c a

ự ổ ự ố ế ố ậ ầ ắ ả ậ ọ ọ h  và trái đ ng mà h  ph i nh n là s  kh  c c, đ y h i h n, nu i ti c.

ộ ố ậ ộ ậ ợ ấ ố ệ ủ ế Cu c s ng bôn ba b n r n ki m s ng có m y ai là thu n l i trong công vi c c a mình, có

ạ ượ ấ ậ ậ ử ậ ắ m y ai là đ t đ ủ   c thành công mà không ng m ngùi cay đ ng. Th t v y, th  thách c a

ạ ừ ớ ấ ộ ố ộ ỉ ườ ề ỉ cu c s ng là không ngo i tr  v i b t kì m t ai, ch  có ng ố ắ   i kiên trì, b n b  và c  g ng

ể ạ ượ ớ ấ ư ậ ợ ớ ế đ n cùng m i có th  đ t đ c thành công nh  mong đ i. Vì v y, ch  th y khó khăn mà

ể ồ ư ử ư ề ạ ớ ữ ả n n lòng đ  r i vùi mình trong đau đ n, nh ng đi u mà b n ch a th , ch a dám làm thì

ể ở ố ắ ự ế ệ ẽ ờ hãy c  g ng h t mình th c hi n khi còn có th , b i chăng th i gian qua đi s  không bao

ờ ở ạ ể ố ế ể ả ậ ố gi quay tr  l i, hãy s ng h t mình đ  không ph i xót xa ân h n. Đ  s ng mà không xót

ả ướ ế ậ ậ ế ạ ộ ượ xa ân h n thì hãy suy nghĩ kĩ đ n h u qu  tr c khi hành đ ng, n u b n làm đ c nh ư

ự ẽ ệ ệ ắ ả ạ ộ ớ ơ   ậ v y thì b n s  có đ ng l c và trách nhi m v i công vi c mà mình s p ph i làm h n.

ể ạ ủ ừ ủ ả ộ ậ   Đ ng b o th  trong cách hành đ ng và suy nghĩ c a mình, có th  b n đã sai và khi nh n

ậ ứ ử ổ ừ ự ọ ủ ơ ra mình sai hãy ngay l p t c s a đ i, đ ng vì lòng t tr ng cao h n núi c a mình mà phá

ấ ự ậ ệ ậ ệ ả ể ằ ấ ố ọ ừ   ủ ỡ ữ v  nh ng m i quan h , b o v  lu n đi m c a mình b ng m i giá b t ch p s  th t. Đ ng

ờ ủ ố ẹ ừ ủ ố ẹ ữ ắ ở vì không nghe l i khuyên c a b  m , đ ng vì nh ng trách m ng c a b  m  mà tr  nên vô

ớ ọ ố ẹ ố ố ỉ ừ ậ ờ tâm v i h , vì sau cùng b  m  cũng ch  mu n t t cho mình, đ ng vì gi n h n mà lãng phí

ể ồ ừ ữ ạ ấ ờ ọ ộ quãng th i gian  y, đ ng vì không trân tr ng nh ng giây phút m c m c đó đ  r i khi

ố ẹ ữ ữ ậ ớ ở ớ không còn b  m  n a m i ng m ngùi. Không ai ch  che, không ai quan tâm n a m i bi ế   t

ả ạ ả ố ể ự   ử ế đ n h nh phúc gia đình. S ng là ph i luôn th  thách b n thân, dám nghĩ dám làm đ  th c

ứ ạ ủ ừ ệ ề ế ầ ạ ấ ọ   hi n hóa suy nghĩ c a mình, đ ng ng n ng i suy nghĩ và ph c t p hóa v n đ  khi n m i

ệ ơ ở ỉ ườ ệ ể ả ỗ chuy n tr  nên khó khăn h n, hãy m m c ộ ố   i m i ngày và tr i nghi m đ  có cu c s ng

ứ ế ấ ậ ẫ ơ ọ ươ ẹ t i đ p h n. D u khó khăn bão táp hay ng t ngào  m áp thì hãy c  đón nh n h t mình vì

ư ị ộ ố ự ự ọ ả ế ứ ả ữ ấ ả ớ ố đó là d  v  cu c s ng, ph i n m tr i nh ng th  c m xúc  y m i th c s  g i là s ng.

ả ả ẽ ư ế ị ợ ằ ừ ệ ầ ậ ố S ng là ph i tr i nghi m, vì v y, đ ng lo s  r ng mình s  đ a ra quy t đ nh sai l m đ ể

ừ ế ệ ầ ọ ở ồ ệ ơ ế ậ ả ị ồ r i ch n ch  khi n m i vi c tr  nên t i t h n. Hãy th t qu  quy t và dám ch u trách

ấ ạ ể ạ ượ ệ ộ ờ ọ nhi m cho cu c đ i mình, dám th t b i đ  rút ra bài h c và đ t đ c thành công trong

ộ ố ầ ấ ẻ ủ ể ồ ừ ữ ổ ụ cu c s ng. Đ ng vì nh ng sai l m  y mà g c ngã đ  r i phí hoài tu i tr  c a mình vì

ổ ẻ ư ẳ ẳ ầ ạ ố ế tu i tr  ch ng có hai l n, b n và tôi đang s ng hôm nay nh ng ch ng bi t ngày mai còn

ắ ượ ế ụ ở ượ ộ ố ế ụ ậ ọ may m n đ c ti p t c th , đ ả   c ti p t c cu c s ng này. Vì v y hãy trân tr ng kho ng

ế ể ả ậ ố ờ th i gian mà mình có, s ng h t mình đ  không ph i xót xa ân h n.

ộ ờ ố ữ ứ ằ ọ ườ ằ Cu c đ i v n không có gì g i là công b ng, nh ng th  mà ta th ng cho là công b ng thì

ấ ự ấ ừ ấ ằ ắ ẳ ch c h n đã có ai đó thay ta gánh l y s  b t công  y. Đ ng đi đòi công b ng trong khi

ư ế ẳ ự ộ ố ự ỡ ấ ạ ủ ẽ ố ứ ố v n ch ng có th  nh  th , hãy t tô v  cho cu c s ng c a mình, s ng r c r  nh t b n có

ể ọ ữ ể ạ ẫ ỏ ớ ườ th , hoa v n có th  m c trên s i đá c  sao tôi và b n là nh ng con ng i có suy nghĩ, có

ự ạ ư ậ ừ ể ế ể ả ố ộ đ ng l c l i không th  làm nh  v y? S ng và cháy h t mình đ ng đ  sau này ph i xót xa

ân h n.ậ