PHẦN I. MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Thanh Chương là huyện miền núi có diện tích rộng và địa hình phức tạp, hiện
có 38 xã và một thị trấn; có đường biên giới với nước bạn Lào, thông thương qua cửa
khẩu Thanh Thủy. Từ năm 2006 huyện có thêm xã Thanh Sơn và Ngọc Lâm là hai xã
chuyển về từ huyện Tương Dương (thuộc lòng đập thủy điện Bản Vẽ) với 100% dân
cư thuộc đồng bào dân tộc ít người. Địa bàn rộng, đời sống nhân dân trong huyện còn
rất khó khăn, điều này đã tác động không nhỏ tới các hoạt động kinh tế - xã hội tại
địa phương, nhất là các điều kiện phát triển Giáo dục và Đào tạo.
Trên địa bàn Huyện hiện có 7 trường Trung học phổ thông (THPT) và một
Trung tâm Giáo dục hướng nghiệp - Giáo dục thường xuyên (GDHN-GDTX). Mặc
dù là huyện có nhiều trường THPT nhất trong tỉnh nhưng vẫn có nhiều học sinh phải
di chuyển một khoảng cách khá xa từ nhà đến trường, thậm chí có em phải đi gần 20
km. Do đường sá đi lại khó khăn nên nhiều gia đình phải lựa chọn giải pháp là thuê
nhà trọ cho các em ở lại gần khu vực trường để tham gia học tập. Theo thống kê, tại 7
trường THPT và Trung tâm GDHN-GDTX trong huyện có hơn 500 học sinh phải ở
trọ, đây là một con số không nhỏ, tác động và ảnh hưởng lớn đến chất lượng dạy học
tại các nhà trường. Vì vậy, vấn đề quan tâm đến công tác quản lý và giúp đỡ đối
tượng học sinh ở trọ cần được chú trọng hơn bao giờ hết.
Đối với các em học sinh ở trọ, đây là lứa tuổi thanh niên và vị thành niên, các
em phải ở trọ xa gia đình, xa vòng tay của cha mẹ; bản thân các em cũng chưa trưởng
thành, bản lĩnh chưa đủ vững vàng, dễ lơ là, buông thả nếu thiếu sự quan tâm của chủ
nhà trọ, của thầy cô và buông lỏng quản lý của địa phương dễ dẫn đến tình trạng mất
kiểm soát bản thân và gây nên những hậu quả đáng tiếc, có thể kể đến như: xao
nhãng việc học tập, ham chơi quá mức, đi quá giới hạn trong vấn đề tình cảm, bỏ học
giữa chừng và cuối cùng dẫn đến việc hủy hoại tương lai của chính bản thân mình.
Vấn đề quản lý, giáo dục và giúp đỡ học sinh ở trọ từ trước đến nay vẫn chưa
thực sự được các nhà trường chú ý đúng mức, các bậc phụ huynh thiếu phương pháp,
nhiều địa phương còn buông lỏng. Có thể đã có sự can thiệp và một vài biện pháp
nhất định nhưng nhìn chung, vẫn chưa triệt để và tác động sâu sắc đến các em trong
sinh hoạt và học tập. Bởi vậy, chúng tôi nhận thấy, đây thực sự là một vấn đề mang
tính cấp thiết, hệ trọng và cần có sự phối hợp đồng bộ tại các trường THPT, Trung
tâm GDHN-GDTX trên địa bàn huyện Thanh Chương. Nếu giải quyết tốt vấn đề này
thì ngoài việc tạo điều kiện giáo dục học sinh, nâng cao được chất lượng học tập tại
các nhà trường còn góp phần ổn định và phát triển đối với địa phương.
Đứng trước thực trạng đó, chúng tôi luôn trăn trở và nỗ lực tìm kiếm những
giải pháp thực sự hiệu quả để có thể cải thiện công tác quản lý, giáo dục và giúp đỡ
đối với học sinh ở trọ tại trường chúng tôi (Trường THPT Thanh Chương 3) trong
nhiều năm qua, đồng thời nhân rộng ra đối với các trường khác trên địa bàn huyện
Thanh Chương. Với những kết quả đã đạt được, chúng tôi thực hiện đề tài:“Thực