Thực trạng trên đây d n đẫ ến hệ quả là nhiều h c siọnh phổ thông còn
th ụđộng trong vi cệ h c tọ ập; kh nảăng sáng tạo và năng lực v n ậdụng tri
thức đã h cọ đ ểgiải quy t cácế tình hu ng ốthực tiễn cu cộ sống còn h nạ chế
như:
Thứ nhất: Thiếu động cơ h cọ t pậ
Chương trình bộ môn còn nặng tính hàn lâm, chưa phù hợp với m iọ
điố tượng, chưa đmả b o ảđược tính vùng mi n.ề T tư ưởng nhi u hề ọc sinh
chủ y uế t pậ trung vào ôn thi đi h c,ạ ọ tốt nghiệp nên đa số các em không đầu
tư nhiều thời gian cho bộ khác. M tặ khác, m tộ số trường phân công giáo
viên d yạ không đúng chuyên môn…
Công tác quản lý, theo dõi, đánh giá ch a kưích thích đưcợ tinh thần, khí
th c aế ủ ngưiờ d y ạvà ngưiờ h c,ọ chưa thúc đy ẩđưcợ chất lượng, hiệu quả
d y hạ ọc và cũng chưa kịp thời uốn nắn đưc ợnhững lệch lạc x yả ra.
K tế quả h cọ tập (thể hi nệ ch tấ lượng d yạ h c)ọ ở từng trường,
từng lớp ch ủy uế phụ thu cộ vào sự đánh giá c aủ cá nhân giáo viên d yạ ở
l pớ đó, trường đó. Bởi vì thường là ngưiờ d yạ, ngưi raờ đ,ề người ch mấ thi
là một.
Thứ hai: Hạn ch vế ề giáo viên
Hi nệ nay, m cặ dù khoa h cọ và công nghệ đang từng ngày, từng giờ
thay đổi, các hi nệ tượng th cự tế h cọ sinh phải tiếp xúc rất phong phú,
thế nhưng vi cệ cập nh tậ thông tin, đào tạo lại và b iồ dưỡng giáo viên ch aư
đc ượ chú ý đúng mức.
Vì vậy, trong giảng d y,ạ không ít giáo viên còn tỏ ra lúng túng. Mặt
khác, quan ni mệ và nh nậ thức nói chung c aủ các b cậ cha mẹ h cọ sinh và
ngay c cácả cấp qu nả lý giáo d c v ụ ề vị trí, vai trò c a ủgiáo d cụ ph thổông
vẫn chưa đúng mức và th ng ốnhất.
5