Chiến tranh Cimbric

Đường di cư của người Cimbri Teutons.

.

113–101 TCN Thời gian

Trung Tâm, Đông nam Địa điểm

và Tây nam châu Âu,

Noricum và Gaul

Nguyên nhân Người Cimbri và Teuton

tấn công các bộ lạc đồng bùng nổ

minh của người La Mã,

người Taurisci.

Chiến thắng quyết định Kết quả

của người La Mã

Tham chiến

Cộng hòa La Mã Người Cimbri,

Người Teuton

Chỉ huy

Gaius Marius, Boiorix,

Lutatius Catulus, Teutobod

Servilius Caepio, Lugius

Mallius Maximus,

Papirius Carbo

Lực lượng

Varied, ranging from Varied but estimated

around 40.000 to at around 300.000

over 80.000 maximum

Tổn thất

Estimated between 300.000,

150-180.000 Both tribes

annihilated

.

Chiến tranh Cimbri(103-101 TCN) là cuộc chiến tranh sảy ra giữa Cộng hòa La

Mã và các bộ tộc Tiền Giécmanh như Cimbri và Teuton, những người đã di cư từ

miền bắc của châu Âu vào những vùng đất do người La Mã kiểm soát. Chiến tranh

Cimbri là cuộc chiến đầu tiên kể từ chiến tranh Punic lần hai, Ý và chính La Mã bị

đe dọa.

Thời gian của cuộc chiến tranh đã có những ảnh hưởng đến chính trị nội bộ của La

Mã, và tổ chức quân sự của nó. Chiến tranh đã góp phần quan trọng vào sự nghiệp

chính trị của Gaius Marius .

Mối đe dọa của người Cimbri, cùng với Chiến tranh Jugurtha, là nguyên nhân

chính cho việc cải cách lính Lê dương La Mã của Marius mà đã tác động đáng kể

đối với lịch sử của Cộng hòa La Mã sau này.

La Mã cuối cùng đã chiến thắng cuộc chiến tranh kéo dàu và đẫm máu này - mà đã

gây ra tổn thất to lớn cho quân đội La Mã kể tù sau chiến tranh Punic lần hai - với

những chiến thắng tại Aquae Sextiae và Vercellae mà kết quả là đã gần như tàn sát

hết 2 bộ lạc Proto-Gec man.

[ ] Sự di chuyển và xung đột

Không có nguyên nhân cụ thể (có thể là do biến đổi khí hậu, xem Thời kì đồ sắt

Tiền La Mã). Vào khoảng 120-115 TCn,người Cimbri rời bỏ quê hương của họ

xung quanh biển Baltic thuộc bán đảo Jutland và phía Nam bán đảo Scandinavia.

Họ di chuyển về hướng đông nam và sớm có sự tham gia của các láng giềng của

họ, có thể có những người Teuton. Họ cùng nhau đánh bại các bộ lạc Scordisci,

cùng với bộ lạc Boii, nhiều người trong số đó cùng tham gia với họ. Năm 113

TCN, họ tới được sông Donau, thuộc vùng Noricum, quê nhà của người Taurisci,

đồng minh của người La Mã.

[ ] Những thất bại ban đầu của người La Mã

Năm sau, chấp chính quan La Mã là Gnaeus Papirius Carbo, dẫn quân tiến đến

khu vực Norcium. sau một cuộc duyệt binh hoành tráng, và chiếm được một vị trí

phóng thủ vững chắc. Ông ta yêu cầu người Cimbri và đồng minh của họ phải rút

khỏi khu vực này ngay lập tức. Người Cimbri lúc đầu tuân thủ nghiêm túc hiệp

ước hòa bình với người La Mã. Nhưng khi họ biết được Carbo tập kích chống lại

họ, họ tức điên lên bởi sự lật lọng này. Họ liền tấn công và trong trận Noreia tiêu

diệt gần hết quân đội của Carbo, giết chết Carbo tại trận.

Đường tới Ý giờ đây đã rộng mở trước mắt họ, nhưng vì một sô lý do, người

Cimbri và các đồng minh của họ hướng về phía Tây, vượt qua dãy Alps và tiến

vào Gaul. Năm 109 TCN, họ đã xâm chiếm hành tỉnh La Mã Gallia Narbonensis

và đánh bại quân đội La Mã dưới quyền Marcus Junius Silanus. Cùng năm đó, họ

đánh bại một đội quân La Mã ở Burdigala (ngày nay là Bordeaux) và giết chết chỉ

huy của nó, chấp chính quan Gaius Cassius Longinus Ravalla. Năm 107 TCN,

người La Mã lại thất bại thêm một lần nữa lần này là người Tigurines- đồng minh

của người Cimbri- họ đã gặp trên đường đi của mình vượt qua dãy Alps.

[ ] Thảm họa tại Arausio

Năm 105 TCN, Rome và chấp chính quan mới của nó, Quintus Servilius Caepio

và Gnaeus Mallius Maximus đã quyết định rằng họ đã có quá đủ những kẻ xâm

lược. Vì vậy, để giải quyết vấn đề này một lần và duy nhất. Cộng hòa đã tập hợp

một lực lượng lớn nhất kể từ khi kết thúc cuộc chiến tranh Punic lần thứ hai và có

thể là lực lượng lớn nhất đã từng được gửi ra chiến trường, với hơn 80.000 quân

cùng với hàng chục ngàn người hỗ trợ và chia làm hai đạo quân, một dưới quyền

Caepio và một lãnh đạo bởi Maximus.