
1
THIỀN ÐỊNH VỚI CUỘC SỐNG
HÔM NAY
I. Vào đề
II. Mục đích
III. Cuộc sống thác loạn
IV. Giá trị của an tịnh
V. Chuẩn bị tinh thần
VI. Hội đủ điều kiện
VII. Hành thiền
VIII. Vào thiền
I - Vào đề
Phật không phải là một lý thuyết gia
mà là thầy thuốc giỏi. Do đó, lời dạy
của Phật không phải là triết lý mà là
đạo lý về sự thật nơi con người và

2
cuộc đời nhằm giúp con người giác
ngộ.
Trong khi hầu hết tôn giáo dạy con
người thờ kính thần linh và cầu xin ân
huệ nơi tha lực thì đạo Phật khuyên
con người tự phát triển khả năng giác
ngộ giải thoát của chính mình. Nói
cách khác, thần giáo bảo chúng ta
ngước mặt lên trời cầu xin thần linh
ban ơn và cứu rỗi, đạo Phật giúp
chúng ta nhìn vào con người và xã hội
mà khai triển trí tuệ và từ bi với mục
đích xây dựng an lành cho mình cho
người.
Có nhiều người, nhất là những người
có sẵn thành kiến về các tôn giáo
không thấy được sự sai khác giữa thần
giáo và đạo Phật nên xem đạo Phật

3
cũng là một thứ thần giáo có những lý
thuyết duy thần, nghi lễ duy tâm v.v...
Thật ra nguyên nhân của sự hiểu lầm
này không phải chỉ do sự hiểu sai và
sự xuyên tạc của những người không
Phật tử mà còn do chính những người
theo đạo Phật gây nên.
Chính Phật đã tiên đoán rằng sau khi
Phật viên tịch độ 1000 năm thì đạo lý
cao siêu của Ngài bị những người
kém cỏi làm cho hoen ố và sai lạc. Từ
khi Phật viên tịch đến nay đã hơn
2500 năm. Ðạo lý của Phật đã truyền
từ Ấn độ sang các nước Trung Á,
Ðông nam Á, Viễn đông, và bây giờ
thì sang Âu Mỹ. Nhưng hiện
tượng "tam sao thất bổn", thêm thắt,
chắp vá, "phương tiện"... làm cho đạo

4
Phật mất rất nhiều tính chất nguyên
thủy và độc đáo của nó.
Phật đã bị thần hóa với những quyền
năng ban phước giáng họa mà Phật
không hề có và không cần có. Người
ta đã sáng tạo thêm nhiều Phật khác
có uy quyền hơn Phật tổ, hoặc đặt
thêm trên bàn thờ Phật những tượng
thần, để thỏa mãn nhu cầu tín ngưỡng
của những người ham chuộng lễ bái,
cầu xin ân huệ hơn là tìm đạo giác
ngộ giải thoát.
Pháp, lời dạy trong sáng lợi ích của
Phật, bị bỏ quên. Người ta ưa thích
tụng và giảng những kinh điển "tượng
pháp" hay "tà pháp" thích hợp với sự
hiểu biết thấp kém của "tín đồ" và

5
thuận lợi cho việc thương mãi hóa
đạo Phật.
Tăng, những người tu hành thanh
tịnh, lợi tha, không còn giữ được địa
vị "chúng trung tôn" của mình. Phần
lớn đã trở thành giáo sĩ làm trung gian
giữa thần thánh oai quyền và người
cầu xin phước lộc. Một số khác, vì lý
do kinh tế, trở thành phù thủy, thầy
bói, thày đoán xăm quẻ...
Nhiều tổ chức Phật giáo, vì mục đích
gây thanh thế cho tông phái mình, có
xu hướng xây dựng giáo quyền theo
kiểu tòa thánh La Mã. Tệ hơn, có
những người, vì tự ti mặc cảm đối với
các thần giáo phương tây, muốn hiện
đại hóa đạo Phật, từ giáo lý cho đến