Anh Oc-xơn yêu quý ca tôi,
T ngày sang Vit Nam, tôi thy trình độ thám t ca mình còn non kém
lm!
Phương pháp suy luận ca tôi đối vi x này nhiu ln b sai bét. Sáng
nay thôi, tôi va tiếp một người đàn ông. Chuyện tình cm ca ông ta
không có gì rc ri, “rc rẹc 30 giây” là xong. Nhưng tôi lại sai lm khi
th thách v bn thân ông ta.
Lúc đó là 9 giờ ng, tôi đang nhìn qua ca s cnh một người đi đưng
chi toáng lên vì b mt chậu nước rửa bát đ t trên tng 4 xuống đầu,
thì có tiếng gõ ca:
- Xin li! Tôi mun gp ông Sê-lc Hôm!
- Tôi đây, xin mi ông ngồi, thưa ông Nằm!
- Sao thám t đoán tôi tên Nằm?
- Quan sát nhanh là thói quen ca tôi, trên bìa cun s tay ông cm có ghi
rõ tên ông là T n Nằm.
- Ồ, tôin Nam, nhưng mấy em tiếp viên nhà hàng đã nghch ngm
ly bút viết thêm vào, vì các em thy tôi thích hát Karaoke thế...
nm.
- À, ra thế! Hn ông rt vội đến đây, vì tôi thy ông cạo râu đưc mt
bên.
- Vic này thám t cũng... hơi bị nhm. S là tôi co râu bng bàn co
điện, sáng nay tôi đang cạo d thì b mất điện đột ngt cho nên mt bên
nhn nhi còn mt bên kia rm rì mà tôi vn phi bắt xe buýt đến ch
ông là vì thế.
- Hừm, nhưng nếu tôi nói ông rất ít đi xe buýt thì chc là không sai?
tôi thy ông không có thói quen gitrong tay.
- y, khi nãy tôi chun b xung xe thì ph xe đã xin cái vé để “quay
vòng” cho khách khác ly tin b túi riêng ri!
Anh Oc-xơn ạ, lúc đó tôi bối rối vô cùng, nhưng vn c vt vát:
- Thi gian gần đây ông bị sa sút v kinh tế?
- Ồ, ngược lại. Nhưng... vì sao mà ông đoán thế?
- Vì tôi thấy ông đi một đôi giày tồi, còn mới mà gót trái đã mòn vt trong
khi gót phi vn còn nguyên vn!
- Hà, hà... Đó là do thành phố thường xuyên có nn ***** xe. Nhng lúc
như vậy tôi thưng phải đt chân xung mặt đường ri rà rà theo dòng
người nên gót ca giày trái bn nhanh.
- Chà, - Tôi vã m hôi - Thế có phải ông là người rất coi thường sc kho?
S dĩ tôi nói như vậy vì do nay ngày nào tri cũng có nắng to mà ông ra
đường không đội mũ.
- i giời, có đấy chứ! Nhưng lúc đi bộ ra bến xe buýt b mấy đứa thanh
niên mt dạy đi xe máy cưp mt ri!
Chao ôi, bác sĩ Oắc-xơn của tôi ơi, chắc là anh tưởng tượng ra khuôn mt
của tôi lúc đó như thế nào ri, nó dài bằng cái bơm my ch “Vá 9 xe
đạp xe máy” vẫn đặt lòng đường thành ph này vậy. Nhưng bản lĩnh
đã giúp tôi ly t tin tr li, tôi hi vn đề ông ta cần tư vấn để khi phi
đoán... sai thêm nữa.
Có l t m nay tôi phải đóng cửa không tiếp khách, để nghiên cu
thêm v con ngưi đấtc k l này, ri mi tiếp tc hành ngh được.
Chng hạn tôi đang tìm hiu xem mt s sinh viên Vit Nam rất căm
thù... thời gian, đến ni h luôn “giết thi gian” bng cà phê, ruu bia,
thm chí mt cốc trà đá là có thể ngi trm ngâm hàng gi đồng h trong
căng-tin để suy nghĩ... không c th v điều gì c!?
Khi nào có gì mi tôi s “meo” cho anh. Chúc anh mnh kho!
Bn ca anh:
Sê-Lc Hôm!