
KHOA HỌC KỸ THUẬT THỦY LỢI VÀ MÔI TRƯỜNG - SỐ 86 (12/2023)
3
BÀI BÁO KHOA HỌC
ẢNH HƯỞNG CỦA HỆ SỐ MA SÁT GIỮA CÁC HẠT VẬT LIỆU
ĐẾN ỨNG XỬ ỔN ĐỊNH CỦA ĐẬP ĐÁ
Nguyễn Thanh Hải
1
, Võ Thành Trung
2,3
Tóm tắt: Nghiên cứu này sử dụng phương pháp phần tử rời rạc để đánh giá ảnh hưởng của hệ số ma
sát giữa các phần tử đến ứng xử ổn định của kết cấu đập và chân đập đá. Các phần tử có hình dạng đa
giác đều, không bị biến dạng, số lượng các cạnh của đa giác là 5 và cấp phối đường kính hạt được thay
đổi. Hệ số ma sát giữa các hạt vật liệu cấu thành đập được thay đổi từ 0,1 đến 0,9. Kết quả nghiên cứu
cho thấy những ảnh hưởng khác nhau của hệ số ma sát đến các đặc tính dịch chuyển của đập như động
năng trung bình của các khối phần tử, hình thái dịch chuyển của đập, khoảng cách dịch chuyển của các
phần tử sau khi kết cấu bị mất ổn định, cũng như sự ảnh hưởng đến lực tương tác trong quá trình
chuyển động. Đặc biệt, những đặc tính trên của đập bị chi phối mạnh mẽ khi hệ số ma sát giữa các hạt
vật liệu có giá trị nhỏ hơn 0,3, điều này là do sự suy giảm lớn sức kháng cắt so với trọng lượng của đập.
Những kết quả nghiên cứu này là tài liệu tham khảo tin cậy cho các kỹ sư trong việc đánh giá sự ổn định
của đập dựa vào các điều kiện của vật liệu cấu thành.
Từ khóa: Phương pháp phần tử rời rạc, hệ số ma sát, mất ổn định đập, biến dạng đập.
1. ĐẶT VẤN ĐỀ
*
Hiện tượng mất ổn định các đập đất hay đập đá
đổ diễn ra khá phổ biến trong quá trình thi công và
khai thác ở các công trình giao thông và thuỷ lợi
(Chang & Zhang, 2010; Nguyen Van Le, 2009).
Khi xảy ra hiện tượng mất ổn định, các đập đất
hay đập đá đổ dịch chuyển với các vận tốc, cung
trượt và mức độ khác nhau. Những sự mất ổn định
hay phá huỷ này có thể làm ảnh hưởng lớn đến
quá trình thi công, khai thác và sử dụng của các
công trình xây dựng, cũng như có nguy cơ ảnh
hưởng đến sinh kế của người dân ở vùng hạ lưu
của đập. Nghiên cứu tìm hiểu nguyên nhân, cơ chế
vận động, mức độ tác động của hiện tượng mất ổn
định đập cũng như sự ảnh hưởng của các tham số
khác nhau như hình dạng đập, chiều cao đập, vật
liệu và cấp phối cấu thành đập đến các hiện tượng
trên luôn được các nhà khoa học, kỹ sư quan tâm
trong thời gian qua bằng phương pháp thực
nghiệm và mô hình số (Pinyol và nnk., 2008; Bui
1
Khoa Xây dựng Công trình Thuỷ, Trường Đại học Bách
Khoa, Đại học Đà Nẵng, Đà Nẵng, Việt Nam
2
Khoa Cầu đường, Trường Đại học Kiến trúc Đà Nẵng,
Đà Nẵng, Việt Nam
3
Phòng Khoa học Công nghệ, Trường Đại học Kiến trúc
Đà Nẵng, Đà Nẵng, Việt Nam
Truong Son và nnk., 2022). Mặc dù phương pháp
thực nghiệm có ưu điểm là phản ánh tương đối
chính xác sự mất ổn định của đập nhờ vào việc sử
dụng chính xác các nguồn vật liệu đắp đập, dễ
dàng tuân thủ các tiêu chuẩn thi công và nghiệm
thu, nhưng vấn đề tài chính vẫn là trở ngại hàng
đầu đến sự phổ biến của phương pháp, nhất là đối
với các đập có kích thước tương đương với thực
tế. Đồng thời, mô hình thực nghiệm chỉ có khả
năng phản ánh sự thay đổi hình thái của đập mà
không thể nhận biết được các nguyên nhân tiềm
tàng bên trong. Để khắc phục các nhược điểm này,
phương pháp mô hình số được xem là giải pháp
tối ưu vì có khả năng dễ dàng thay đổi mô hình
cũng như các tham số tác động. Ở đó, bài toán có
thể được xem xét ở dạng môi trường liên tục, rời
rạc hoặc kết hợp giữa hai dạng môi trường này.
Trong bài toán xem kết cấu là môi trường liên tục,
các nghiên cứu đánh giá tìm kiếm cung trượt, hệ
số ổn định của kết cấu dưới tác dụng của ngoại lực
thường được khảo sát bằng phương pháp phần tử
hữu hạn (Finite Element method) (Deng và nnk.,
2017; Liu & Wang, 2021). Tuy nhiên giả thiết vật
liệu đất, đá là những dạng vật liệu đồng nhất và
đẳng hướng là hoàn toàn không phù hợp với các