
Bán đảo Ả rập
Chiến tranh Israel - Ả rập năm 1967 ( chương 20 )
Israel chuẩn bị chiến tranh
Trong khi khối Ả Rập phân tán, cố giải quyết vấn đề nội bộ của
từng miền mà không xong vì mâu thuẫn quyền lợi, mâu thuẫn chủ
trương thì Do Thái rất đoàn kết, cùng xắn tay củng cố quốc gia,
khuếch trương kinh tế, chuẩn bị chiến tranh. Họ muốn rửa cái nhục
năm 1956 và biết rằng còn phải chiến đấu nữa với Ả Rập.
Mỹ giúp cho họ một tỷ sáu trăm triệu Mỹ kim, đồng bào của họ ở
Mỹ gửi tiền về, Tây Đức bồi thường cho họ, rồi tiền riêng của họ,
họ bỏ ra một phần lớn mua khí giới tối tân (như phi cơ Mirage của
Pháp), chế tạo khí giới, tàu chiến, tổ chức lại quân đội huấn luyện
sỹ tốt.
Đàn ông phải thi hành quân dịch hai năm rưỡi, phụ nữ không có
chồng thi hành hai năm, nhưng có thể miễn dịch nếu theo Do Thái
giáo.
Mỗi năm sỹ tốt hậu bị phải vào trại huấn luyện liên tiếp trong ba
mươi ngày và mỗi tháng luyện tập thêm một ngày nữa, như vậy hễ
có lệnh động viên là chỉ từ 24 đến 72 giờ, có thể có được 250.000
quân. Dân số năm 1967 khoảng trên hai triệu Do Thái với 500.000
Ả Rập và kiều dân, hai hạng sau không phải nhập ngũ. Tỷ số
250.000 quân trên 2.000.000 dân là tỷ số lớn nhất thế giới.
Họ được huấn luyện rất gắt - gắt gấp ba ở Mỹ - được dạy dỗ đàng
hoàng về văn hóa, về nghề nghiệp. Họ lại tổ chức nhiều đạo quân
thiếu niên từ 14 đến 18 tuổi để kiến thiết quốc gia trong thời bình
(đắp đường, xây đồn, cày ruộng), bảo vệ quốc gia trong thời chiến.
Khắp biên giới và cả trong sa mạc Neguev chỗ nào cũng mọc lên