
1
Các bài văn miêu tả bậc tiểu học
Đề bài: Em hãy tả lại buổi sum họp của gia đình em hoặc gia đình em quen
biết.
Bài làm
Tết năm ngoái, bố mẹ về thăm hai chị em tôi. Cả gia đình tôi lại được ngồi bên
nhau trò chuyện thân mật sau một thời gian dài xa cách.
Cả nhà dang ngồi uống trà, đón tết trong phòng khách. ánh đèn nê ông toả ánh
sáng xanh dịu. chiếc tủ đứng bằng gỗ cẩm ly được đánh véc ni láng bóng như mặt
gương, nổi bật các đường vân như những nét hoa văn kì ảo. ấm trà nóng bốc hương
sen nghi ngút bên cạnh đĩa bánh mứt thơm ngon. Cây hoa đào với muôn ngàn cánh
hoa nở rộ vẫy chào năm mới. đồ dùng trong nhà được mẹ tôi sắp xếp rất gọn gàng.
Mẹ lấy trong va ly ra hai chiếc hộp quà xinh xắn. Ba nói:
- Nào! hai chị em con mở ra xem bố mẹ mua tặng món quà gì?
- à! Đó chính là một chú thỏ bông ngộ nghĩnh mà tôi mong có được nó từ
bấy lâu nay. Bà tôi mang ra một gói kẹo đưa cho hai chị em tôi:
- Hai cháu ăn xong nhớ đánh răng kẻo bị sún thì khổ.
Bé Long chen vào quả quyết:
- Long thương bà này, thương ba, mẹ, chị My và ...cô Hiền nữa. Vừa nói
Long vừa giơ ngón tay ra đếm làm cho cả nhà phì cười. Ba hỏi với giọng nói sao
mà ấm áp quá.
- Thế năm nay con có được giấy khen không?
Tôi thưa với bố và khoe tấm giấy khen:

2
- Có ạ!
Bố xoa đầu tôi cười:
- Tốt lắm! Cố học giỏi cho mẹ và ba mừng nhé con.
Mẹ nhìn tôi với ánh mắt trìu mến, chứa đựng cả một biển trời yêu thương dành
cho tôi. Mẹ nở một nụ cười kín đáo, một niềm vui khôn tả. Trên ti vi chiếu chương
trình đón tết. A! ở hồ Gươm đang bắn pháo hoa đẹp quá! Đêm giao thừa đó, cả gia
đình tôi quây quần bên nhau suốt đêm.
Cứ năm nào cũng thế, gia đình tôi luôn có được những giờ phút sum họp thật
vui vẻ, đầm ấm. Hai chị em tôi thật hạnh phúc trong mái ấm gia đình, trong vòng
tay yêu thương của ba mẹ.
Tả trường em trước buổi học
Đề bài: Hãy tả trường em trước buổi học
Bài làm
“Lan ơi! Dậy đi, chúng mình cùng đi học nào”, đó là tiếng gọi của Thảo. Em
nghĩ thầm “Sao hôm nay nó gọi mình đi học sớm thế nhỉ, mới 7 giờ thôi mà”. Tuy
vậy, nhưng em vẫn cùng Thảo đến trường.
Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Mặt trời đã nhô
lên, trông giống như một trái đào chín mọng khổng lồ. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc
và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học
sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc
quạt cũng dãn bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Các dãy nhà quay mặt vào
nhau, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng
chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Những tia nắng ấm áp chiếu xuống sân trường làm
nó sáng hẳn lên. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã
náo nhiệt hơn lúc trước. Bác đa già đang giơ tay đón chào học sinh. Những lo
ài cây
đung đưa trong gió. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn
chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường
để chuẩn bị bài giảng của mình. Trong mỗi lớp học, học sinh cũng xem lại bài đã
chuẩn bị. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non. Bác
trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy
phút sau, tiếng trống vào học vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!”, thế là giờ học bắt
đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần
phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.

3
Em rất thích quang cảnh của buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên tĩnh
và thơ mộng đáng nhớ.
Hãy tả quang cảnh trường em lúc tan học.
Đề bài: Em hãy tả cảnh nhộn nhịp của sân trường em trong giờ ra chơi.
Bài làm
Đối với mỗi học sinh, giờ ra chơi như một người bạn giúp chúng ta thư gi
ãn sau
những tiết học căng thẳng.
Tiếng trống giờ ra chơi đã vang lên bên tai m
ỗi học sinh. Từ các lớp, học sinh
ùa ra như những chú chim non, tò mò muốn bước ra ngoài không gian. N
ắng đuổi
bắt chùm lộc non xanh mơn mởn, rồi đứng lại bên những cành phư
ợng vĩ đỏ rực
đang khoe sắc.
Dưới gốc cây đa già sừng sững, các bạn gái rủ nhau chơi nh
ảy dây. Những đôi
chân xinh xắn ấy, cùng bạn nhảy dây từng bước uyển chuyển. Bạn nào b
ạn nấy
cũng cố gắng nhảy thật nhịp nhàng, để đáp lại sự cổ vũ nhiệt tình c
ủa các bạn xung
quanh. Ngỡ rằng, đây chính là những thiên thần bé nhỏ, đang ch
ơi đùa trong khung
cảnh ngây thơ, trong sáng của tuổi học trò. Gần đó là trò chơi đá c
ầu cũng lí thú
không kém. Quả cầu nhiều màu sắc như bảy màu tinh tú của cầu vồng. Nó đư
ợc đôi
chân khoẻ khoắn, nhanh nhẹn của các bạn nam làm cho có s
ức sống. Chẳng có thể
nhìn thấy quả cầu xinh xinh đâu nữa, mà chỉ thấy đôi chân nhanh nhẹn thoắt l
ên,
thoắt xuống của các bạn. mấy bạn đứng xem, người thì chăm chú nhìn qu
ả cầu tung
lên hạ xuống, người thì trổ tài dự đoán xem bàn chân nào khéo nhất. Cuối c
ùng,
bạn nam lớp tôi cũng giành chi
ến thắng bởi những cú đá hiểm hóc. Thật sung
sướng! Khi nhận được danh hiệu mà các bạn yêu thích tăng cho đó là: “qu
ả cầu
thần”. Có bạn muốn tìm cho mình một sự thư giãn nhẹ nhàng, lại đến bên gốc bà
ng
xanh mướt kia ngồi đọc những cuốn sách lí thú. Vẻ chăm chú ấy làm cho ai c
ũng
tin rằng đó là những cô gái, chàng trai sẽ là những tinh hoa cho xã hội, làm nên m
ột

4
cuộc sống tươi đẹp cho chính mình và cả đất nước. Với những “nh
à thơ nhí” luôn
thả mình vào trong bầu không khí sôi động, hồn nhiên, đ
ể có thể nảy ra những vần
thơ chứa chan thi vị. Ngược lại, các bạn trai hiếu động lại tìm thấy niềm vui ri
êng
trong trò chơi đuổi bắt. Mồ hôi nhễ nhại toát ra như tắm, nhưng dường nh
ư nó
chẳng là gì đối với các bạn, bởi lẽ ai cũng thấy lòng rộn lên niềm vui của trẻ thơ. V
ì
là một vận động viên điền kinh, nên bảo luôn là m
ột “đối thủ” đáng gờm. Chẳng
vậy, mà bạn nào bạn nấy cũng cố gắng thoát khỏi vòng vây của Bảo “vận động vi
ên
điền kinh tương lai”. Chị gió tốt bụng dùng chiếc quạt của mình xua tan cái n
ắng
nóng cho cả sân trường. Những bạn gái nhút nhát, dịu dàng l
ại luôn quây quần lại
luôn quây quần bên gốc cây phượng vĩ tâm sự về mọi việc mà các bạn cho l
à lí thú
nhất. Sân trường vui thật đấy! Làm cho các chú chim sâu c
ũng phải ngó xuống
nhìn. Những chùm hoa sữa nở rộ toả hương thơm quyến rũ, dù ch
ỉ với bông hoa li
ti, trắng muốt. Trên không trung, ông mặt trời cháy bỏng, ngó xuống nhìn n
ở nụ
cười với đàn em thơ đang nô đùa. Bỗng ba hồi trống vang lên, các bạn h
ọc sinh lần
lượt vào lớp, ai cũng tươi tắn như những đoá hoa ban mai. Bởi các bạn sắp bư
ớc
vào những tiết học sôi nổi hào hứng.
Giờ ra chơi ở trường em là v
ậy đó, nó mang lại cho chúng em biết bao kỉ niệm
thân thương, dưới mái trường mến yêu.
Em hãy tả cảnh nhộn nhịp của sân trường em trong giờ ra chơi (03.2).
Đề bài: Em hãy tả cảnh nhộn nhịp của sân trường em trong giờ ra chơi.
Bài làm
Nhanh thật đấy! loáng một cái cũng đã đến cuối tiết hai rồi, mà sao sân trư
ờng
im ắng quá! Ngoài kia ch
ỉ nghe thấy âm thanh vi vu của gió, líu lo của chim, với
tiếng lá cây xào xạc mà thôi. Bỗng tùng! tùng! tùng! Ba hồi trống vang l
ên làm âm
thanh im ắng ấy biến đâu mất và thay vào đó là tiếng nói, tiếng cười, tiếng h
ò reo

5
khắp sân trường.
Từ mọi cửa lớp, học sinh thi nhau ùa ra sân như những dòng thác đ
ổ. Sân
trường lúc trước rộng là thế mà bây giờ như hẹp lại bởi những tiếng cười đùa, ti
ếng
bước chân chạy nhảy vui vẻ của các bạn học sinh. Màu đen c
ủa những mái đầu học
trò, màu xanh rì của lá cây, màu trắng của áo đồng phục và cả màu khăn đ
ỏ của các
bạn đội viên nữa, tất cả những màu sắc ấy hoà quyện lại với nhau thành một vư
ờn
hoa đầy màu sắc, rực rỡ dưới ánh nắng ấm áp mùa thu. Có mấy nhóm chơi đ
ã xác
định được chỗ của mình rồi đấy! Dưới tán lá xanh mát của cây đa này là trò nh
ảy
dây của các bạn gái, còn dưới gốc phượng có từng chùm hoa đỏ rực kia là ch
ỗ bắn
bi của các bạn trai, ồ! còn nhóm kéo co kia khôn thật xí ngay đư
ợc một chỗ vừa
rộng rãi lại mát mẻ ở dưới gốc hàng dưà. Xem ra mỗi trò chơi đ
ều có cái hay, cái
vui riêng của nó nhưng vui và sôi nổi nhất trong các nhóm chơi vẫn l
à trò kéo co.
Trông xem trọng tài là ai mà oai thế nhỉ? à! Đó là Trang cô bạn hcọ với
tôi đây mà,
“nào cả hai đội đã sẵn sàng rồi trọng tài thổi còi đi chứ” “Huýt” tiếng còi c
ủa trọng
tài vang lên báo hiệu cuộc chơi đã b
ắt đầu. “Dô ta! Dô ta!” cả hai đội đều cố sức
kéo, chắc là mệt lắm nên bạn nào mặt cũng đỏ bừng mồ hôi thì chảy ròng ròng
.
Xung quanh đó các bạn cũng cổ vũ rất nhiệt tình: “Hiếu cố lên! Thắng cố l
ên”.
Hiệp này xem ra có vẻ gay go, chưa đội nào phân thắng bại thì bỗng một tiếng h
ò
reo lên: “Hú! Hú! hoan hô! Hiếu thắng rồi, cừ lắm!”. Tiếng reo hò đó làm
ấn định tỉ
số 1, 0 nghiêng về đội anh chàng Hiếu đang vui mừng cười toe toét. Ngay gần đó l
à
trò chơi nhảy dây của các bạn gái cũng vui không kém. Vòng này là ba b
ạn: Thảo,
Hiền, Lê thi với nhau, chà bàn này có vẻ gay go nhỉ vì cả ba bạn đều là nh
ững tay
nhảy cừ trong lớp. Trông các bạn nhảy siêu thật, chân thoăn thoắt, tay đ
ưa dây
nhanh vèo vèo, chỉ nghe thấy tiếng dây vun vút chứ chẳng thấy dây và chân đâu c
ả.
Vập! Vập! cả hai bạn Hiền Lê nhảy siêu thế mà bây giờ cũng bị loại v
à còn mình
Thảo xứng với chức vô địch mà thôi. Bỗng tôi nghe th
ấy tiếng “Bắn đi Đạt, cho
Nam thua đi” nhìn sang thì mới biết Đạt và nam đang bắn bi. Nhìn kìa, đi
ệu bộ của
Nam trông đến là buồn cười, xoa xoa bi này lại còn hà bi n
ữa chứ, lợi dụng lúc
Nam sơ hở Đạt đặt bi xuống và cạch thế là Đạt thắng rồi. Lúc này Đ
ạt mới bảo