
VIẾT ĐOẠN VĂN GHI LẠI CẢM XÚC VỀ BÀI THƠ ĐỒNG DAO MÙA XUÂN
Đoạn văn ghi lại cảm xúc về Đồng dao mùa xuân Mẫu 1
Bài thơ Đồng dao mùa xuân của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm là một bài thơ gây ấn tượng sâu sắc với em
về hình tượng người lính. Người lính trong bài thơ vẫn là người lính dũng cảm, chiến đấu kiên cường vì
độc lập của tổ quốc. Nhưng cùng với đó, em được thấy một mặt “trẻ con” hơn, “đời thường” hơn của
những người anh hùng ấy. Các anh cũng mê trò thả diều, cũng sợ vị đắng chát của cà phê. Chao ôi, ấy
thế mà khi tổ quốc gọi tên, các anh đã dũng cảm gác lại tất cả để ra chiến trường. Các anh hi sinh tuổi
xuân của mình trong những năm tháng ác liệt ấy, để thắp nên mùa xuân cho quê hương. Em vô cùng
đau lòng và thương tiếc trước sự ra đi của các anh. Đồng thời càng thêm kính trọng và biết ơn những
người lính trẻ ấy. Chắc chắn, em sẽ tiếp bước các anh, dựng xây quê hương ngày càng phát triển hơn
nữa.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc về Đồng dao mùa xuân Mẫu 2
Đồng dao mùa xuân là một sáng tác thơ đem đến nhiều cung bậc cảm xúc. Mở đầu bài thơ, Nguyễn
Khoa Điềm đưa người đọc đến với khói lửa đau thương của chiến tranh, với sự hi sinh quyết liệt của
những người lính áo xanh vì hòa bình của dân tộc. Đến giữa bài thơ, bầu không khí lại lắng đọng với
những nét đẹp khác lạ của những người lính trẻ. Phía sau sự anh dũng, can trường mà chúng ta thường
thấy, chính là những chàng thanh niên mới lớn vẫn còn ham chơi, còn sợ đắng, còn mê thả diều. Những
vẫn thơ tinh nghịch ấy, vừa gợi lên một chút vui tươi, thì khổ thơ sau đó lại kéo cảm xúc của người đọc
xuống, với sự hi sinh của những chàng lính trẻ. Có người đã hi sinh, có người lại tiếp tục bước tiếp.
Nhưng đáng quý nhất, là tinh thần đồng chí, đồng đội của họ. Không một người lính nào bị bỏ lại phía
sau, không một ai bị lãng quên cả. Những người lính đã hi sinh lại tiếp tục đồng hành với đồng đội, tiếp
tục góp lửa cho chiến dịch theo một cách riêng biệt. Cuối bài thơ, đất nước hòa bình, những vần thơ
cũng trở nên bình lặng. Những người lính đã hi sinh, nhưng họ vẫn sẽ sống mãi trong trái tim người dân
Việt Nam, trong hồn thiêng của sông núi. Những cung bậc cảm xúc, tự hào, thương tiếc, hào hùng, trân
trọng ấy, đã được bài thơ Đồng dao mùa xuân gợi lên qua những vần thơ.
Đoạn văn ghi lại cảm xúc về Đồng dao mùa xuân Mẫu 3
Bài thơ Đồng dao mùa xuân của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm là một bài thơ đã để lại cho em rất nhiều
những cảm xúc khó tả. Trong bài thơ em gặp được hình ảnh những người lính bộ đội Cụ Hồ mà mình vẫn
luôn kính trọng. Họ vẫn hiện lên mạnh mẽ, kiên cường và vĩ đại như thế. Nhưng bên cạnh đó, em còn
được nhìn thấy họ ở một khía cạnh khác. Em hiểu được những người lính trẻ ấy cũng chỉ là những cậu
thanh niên còn rất trẻ, chưa dám uống cà phê, chưa một lần yêu ai, vẫn còn mê thả diều. Chính vì vậy,
sự ra đi của các anh khiến em càng thêm thương tiếc. Suốt những năm tháng qua, những người đồng
đội và toàn thể nhân dân ta vẫn luôn nhớ đến các anh. Nhờ các anh hi sinh mùa xuân của đời mình mà
mùa xuân của đất nước đã được thắp lên. Chính bài thơ Đồng dao mùa xuân đã giúp em thêm thấu hiểu
và kính trọng những con người vĩ đại ấy, và càng thêm quý trọng độc lập tự do mà mình đang được sống
ngày hôm nay.

Đoạn văn ghi lại cảm xúc về Đồng dao mùa xuân Mẫu 4
Bài thơ bốn chữ Đồng dao mùa xuân của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã kể về những người lính bộ đội
cụ Hồ, với một góc nhìn khác. Qua bài thơ, em nhìn thấy những chàng thanh niên trẻ đang độ tuổi đẹp
nhất, với tâm hồn trẻ con. Tuy vẫn còn ham chơi, còn sợ đắng nhưng họ lại có một trái tim dũng cảm,
quyết hi sinh tuổi xuân của mình vì mùa xuân của đất nước. Những chàng lính ấy, có người trở về quê
hương, nhưng cũng có người phải mãi mãi nằm lại trên chiến trường. Sự hi sinh ấy khiến em vô cùng
đau lòng và thương tiếc. Các anh ra đi nhưng không hề biến mất, mà chắc chắn sẽ còn mãi trên vai
những người đồng đội, trong trái tim của nhân dân, của mẹ Việt Nam. Ngày hôm nay, chúng em càng
thêm quyết tâm học tập và rèn luyện để tiếp bước các anh xây dựng, bảo vệ tổ quốc. Để mùa xuân mà
các anh đã dành lại từ kẻ thù sẽ ngày càng xuân hơn.

