ỉ ể ộ ố ồ ớ ể ẽ ề ạ ị Đ bài: Anh ch có đ ng ý v i quan đi m: B n ch đ cu c s ng trôi qua k tay,
ọ ẹ ủ ự ự ộ ố ộ ả th c s có m t cu c s ng tr n v n c a tác gi không? Vì sao?
Bài làm
ộ ố ấ ờ ỗ ườ Cu c s ng trôi qua r t nhanh theo th i gian. M i ng ể ể ộ ố i chúng ta không th đ cu c s ng
ể ố ỉ ự ứ ứ ộ trôi qua m t cách vô ích. Chúng ta không th s ng ch d a vào quá kh hay c trông ch ờ
ọ ươ ự ỗ ự ỉ ằ vô v ng vào t ấ ng lai mà không có b t kì s n l c nào t ừ ệ ạ hi n t ố i. “Ch b ng cách s ng
ạ ẽ ố ắ ủ ẹ ừ ừ ả ộ ờ ọ ủ ờ cu c đ i mình trong t ng kho nh kh c c a nó, b n s s ng tr n v n t ng ngày c a đ i
ắ ằ ế ắ ồ ườ ề ự ỏ mình”. Ch c ch n r ng, khi còn ng i trên gh nhà tr ng, chúng ta đ u t h i “Làm sao
ừ ế ầ ườ ể ộ ố đ cu c s ng có ý nghĩa?” Ngay t ngày đ u tiên đ n tr ả ỗ ự ọ ng, chúng ta đã ph i n l c h c
ườ ọ ậ ườ ố ấ ể ấ ắ ắ ố ậ t p. Vì con đ ng h c t p là con đ ng t t nh t, ch c ch n nh t đ chúng ta s ng t ố t,
ượ ỏ ỡ ấ ơ ộ ọ ậ ấ ố s ng có ý nghĩa nh t. Chúng ta không đ c b l b t kì c h i h c t p nào, vì đó cũng
ỏ ỡ ơ ộ ố ẻ ườ ọ ư ữ ố gi ng nh chúng ta b l c h i s ng. Hãy nhìn xung quanh ta, nh ng k l ữ i h c, nh ng
ườ ơ ộ ượ ọ ậ ả ố ấ ạ ậ ọ ố ợ ng i không có c h i đ c h c t p, h ph i s ng b p bênh, s ng t m b , th m chí có
ầ ử ệ ạ ủ ậ ộ ừ ỏ ừ ờ ẻ ơ k tr thành ph n t n n c a xã h i. V y thì ngay t t nh , hay t bây gi ể , hi u đ ượ c
ệ ọ ọ ậ ị ủ ậ ố ể ộ ố ế ạ ả giá tr c a vi c h c, ta ph i có k ho ch h c t p th t t t đ cu c s ng đ ượ ố ẹ c t ơ t đ p h n,
ơ ườ ọ ậ ườ ố ư ấ có ý nghĩa h n. Con đ ng h c t p tuy là con đ ng t t nh t nh ng cũng là con đ ườ ng
ử ầ đ y khó khăn, th thách.
ệ ọ ư ộ ẽ ạ ữ ế ậ ơ Vi c h c cũng nh m t trò ch i vô t n không có k t thúc, nó s lo i nh ng ai không có ý
ươ ế ế ẻ ấ ữ ề ẻ ể chí v n lên, không bi t ti n v đích. Nh ng k không có ý chí có th là k th y khó
ừ ỏ ẻ ự ạ ượ ề ứ ự khăn mà t ể b , có th là k t mãn v thành tích đ t đ c trong quá kh mà t ừ ý d ng
ướ ẻ ố ữ ủ ữ ẻ ế ơ b ố c trong trò ch i này. Nh ng k không có chí ti n th là nh ng k v n không mu n
ẻ ả ẻ ự ữ ữ ạ ủ ẽ ế ớ ọ h c, là nh ng k th m b i. Nh ng k t mãn v i thành tích c a chính mình s khi n h ọ
ọ ậ ừ ể ế ả ơ ỏ ố ị ạ b lo i kh i trò ch i. H c t p khùng có đi m d ng, không có k t qu nào là t ấ t nh t,
ấ ể ự ệ ự ặ ấ ủ tuy t nh t đ t mãn. Chúng ta t mãn là chúng ta đang ch quan ho c l y đó là cái c đ ớ ể
ậ ứ ừ ữ ọ ườ ẽ ươ ẩ ỏ ộ ng ng h c, ngay l p t c, nh ng ng i khác s v ơ n lên, đ y chúng ta ra kh i cu c ch i.
ố ế ừ ớ ọ ọ ọ Nhà bác h c Darwin n i ti ng v i câu nói “Bác h c không có nghĩa là ng ng h c". Ngài
ổ ế ữ ư ế ề ộ ọ ớ ố ọ Darwin là m t nhà bác h c. n i ti ng v i nh ng c ng hi n v khoa h c nh ng không h ề
ọ ậ ủ ổ ế ừ ệ ở ộ ọ ộ ng ng vi c h c t p c a mình và đã tr thành m t nhà bác h c n i ti ng, m t danh nhân
ế ớ ầ ấ ọ ậ ế ắ ộ ọ th gi ự i mà ai cũng nh c đ n. H c t p đúng th c là m t ph n r t quan tr ng làm nên ý
ộ ố ủ ự ạ ượ ư nghĩa cu c s ng c a ông ta. Chúng ta không t mãn vì thành tích đ t đ c nh ng cũng
ề ươ ượ ướ ư ơ không đ ượ ả ưở c o t ng v t ng lai. Chúng ta đ c phép có ọ c m , có hi v ng nh ng là
ướ ự ậ ự ứ ệ ế ả ọ ơ ả c m , hi v ng mà chính ta ph i th c hi n, bi n chúng thành s th t ch không ph i
ỡ ừ ồ ườ ạ ộ ừ ầ ờ ợ ự ng i ch đ i s giúp đ t ng i thân, b n bè hay m t phép màu t Th n linh mà chúng
ưỡ ươ ậ ự ạ ớ ta tín ng ng. T ộ ng lai là do chính chúng ta t o nên thì m i th t s có ý nghĩa, cu c
ẻ ườ ữ ớ ẻ ỉ ế ệ ắ ầ ố s ng m i có ý nghĩa. Nh ng k l ữ i nhác là nh ng k ch bi ầ t ch p tay c u nguy n, c u
ỡ ừ ầ ự ừ ữ ườ ữ ẻ ẳ ọ xin s giúp đ t th n thánh, t nh ng ng i khác. H ch ng khác gì nh ng k ăn mày,
ự ươ ừ ữ ườ ư ậ ố ầ c u xin s th ng xót t nh ng ng i khác. S ng nh v y đâu còn ý nghĩa gì? Chúng ta
ệ ượ ữ ư ở ệ ữ ặ g p không ít nh ng hi n t ư ậ ng nh v y, nh Vi ọ t Nam, trong nh ng kì thi quan tr ng
ạ ọ ẹ ế ỉ ọ ư ữ ế ọ ặ nh thi Đ i h c, thay vì chăm ch h c, nh ng h c sinh cùng cha m đ n vi ng chùa, l n
ể ờ ử ế ế ầ ố ượ ự ộ l i ra đ n Văn mi u Qu c T Giám đ s lên đ u kim quy xin đ c s thông minh, may
ắ ừ ủ ướ ạ ị ư ộ ở m n t các v quan tr ng c a n c ta ngày x a. Hành đ ng này đã tr thành m t t ộ ệ ạ n n
ỡ ủ ờ ự ữ ệ ườ ọ g i là mê tín. Nh ng vi c mà chúng ta làm nh s giúp đ c a ng ế i khác dù cho có k t
ả ố ẹ ẽ ấ ế ế qu t t đ p thì chúng ta cũng s không th y có ý nghĩa, không bi ọ t trân tr ng, bi t quý cái
ộ ố ả ấ ấ ả ậ ẳ ế k t qu y. V y thì ch ng khác gì chúng ta đánh m t cu c s ng này? Chúng ta ph i bi ế t
ươ ộ ố ủ ừ ộ ự t làm nên t ng lai c a chính mình. M t cu c s ng có ý nghĩa không d ng l ạ ở i đó,
ả ế ử ứ ữ ệ ể ả ơ ồ chúng ta ph i bi ủ t th s c mình trong nh ng vi c khó khăn h n đ trau d i kh năng c a
ộ ố ẽ ở ể ề ạ ả b n thân, phát tri n ti m năng và phát huy linh sáng t o. Cu c s ng s tr nên nhàm chán
ử ướ ủ ả ẩ ỉ ế n u chúng ta ch quanh qu n trong cái góc c a mình. Chúng ta ph i th b ơ c ra xa h n,
ươ ả ượ ề ầ ớ ớ ệ ả đ ử ng đ u v i nhi u th thách m i, ph i v t qua chúng mà hoàn thi n b n thân. Chúng
ở ư ế ủ ộ ạ ộ ự ể ả ta ph i luôn ọ th ch đ ng, tích c c tham gia m i ho t đ ng quanh chúng ta đ chúng t
ọ ỏ ộ ờ ị ủ ể ề ả ấ ề ta h c h i, đ chúng ta tìm th y ni m vui, đi u thú v c a cu c đ i. Chúng ta ph i có khát
ế ố ộ ơ ố ượ ọ v ng c ng hi n, đóng góp cho xã h i, n i chúng ta đang s ng. Chúng ta có đ ọ c m i
ớ ự ư ẻ ớ ọ ỷ ườ thành công nh ng v i s ích k , không chia s thành công v i m i ng i, chúng ta không
ượ ự ậ ủ ọ ườ ỗ ự ươ ữ ủ ế có đ c s công nh n c a m i ng i, nh ng n l c v n đ n thành công c a chính mình
ả ế ẽ ở s tr nên vô nghĩa. Chúng ta ph i bi ủ t đóng góp thành công c a chính mình cho xã h i đ ộ ể
ế ụ ố ắ ự ề ấ ấ ả ộ ể tìm th y ý nghĩa, ni m vui cho b n thân, đ tìm th y đ ng l c ti p t c c g ng. Hãy th ử
ế ộ ơ ọ nghĩ xem, xã h i chúng ta có văn minh h n n u các nhà khoa h c không đóng góp thành
ứ ủ ọ ư ậ ế ả ộ ẽ ờ qu nghiên c u c a h cho xã h i? N u là nh v y, có l bây gi ố ẫ chúng ta v n đang s ng
ở ế ỉ ứ ứ ườ ả ố ự ầ ậ th k th chín hay th m i gì đó. Vì v y, chúng ta c n ph i s ng d a trên quá kh ứ
ư ứ ướ ơ ươ ự ổ ừ nh ng không ỷ ạ l i vào quá kh , ọ c m , hi v ng vào t ng lai, có s c vũ t ng ườ i
ỡ ừ ự ư ự ế ờ ườ ằ ố khác nh ng không trông ch vào s phù phi m, s giúp đ t ng ọ i khác, s ng b ng m i
ề ả ế ử ứ ạ ọ ọ kh năng, phát huy ti m năng, bi ộ t th s c trong m i ho t, đ ng, có khát v ng đóng góp,
ẻ ớ ọ ườ ả ố ế chia s v i m i ng i. Chúng ta ph i s ng h t mình vì hôm nay, vì ngày mai, không b l ỏ ỡ
ể ố ắ ố ộ ố ệ ậ ộ ọ giây phút nào đ c g ng làm cho t t m i vi c. V y là chúng ta đã có m t cu c s ng có ý
ự ự ề ọ ươ ắ nghĩa th c s , có ni m vui, có khát v ng và có t ữ ng lai v ng ch c.
ờ ổ ố ậ ọ ớ ế ệ ộ ả ậ L i T ng Giám đ c t p đoàn Cocacola qu th t là m t bài h c l n lao cho th h thanh
ộ ố ẽ ạ ọ ạ ứ ắ ớ ể niên, sinh viên, h c sinh chúng ta:“B n ch đ cu c s ng trôi qua k tay vì b n c đ m
ứ ặ ả ưở ề ươ ộ ờ ỉ ằ mình trong quá kh ho c o t ng v t ố ng lai. Ch b ng cách s ng cu c đ i mình trong
ạ ẽ ố ủ ờ ắ ủ ẹ ừ ả ọ ả ừ t ng kho nh kh c c a nó, b n s s ng tr n v n t ng ngày c a đ i mình”. Chúng ta ph i
ỏ ỡ ộ ả ậ ớ ố s ng sao cho th t có ý nghĩa. Riêng v i tôi, tôi đã b l ờ m t kho ng th i gian trong đ i đ ờ ể
ộ ố ờ ẽ ố ắ ỗ ự ữ ữ ề ơ cu c s ng có ý nghĩa. Ngay bây gi ơ , tôi s c g ng nhi u h n n a, n l c h n n a đ ể
ố ố ệ ổ ướ ả ườ hoàn thành t t kì thi t ọ t nghi p trung h c ph thông và b c vào gi ng đ ạ ọ ng Đ i h c
ể ộ ố ư ữ ẽ ố ủ ể ầ Sau đó, tôi s s ng nh nh ng gì đã nói, đ cu c s ng c a tôi tràn đ y ý nghĩa, đ mãi v ề
ố ế ỏ ỡ ộ ố ẽ sau tôi s không h i ti c vì đã b l cu c s ng.