GÂY MÊ HỒI SỨC TRONG PHẪU THUẬT TIM<br />
TRÊN BỆNH NHÂN CÓ TĂNG ÁP PHỔI TẠI BỆNH VIỆN CHỢ RẪY<br />
Phan Thị Thu Yến*, Nguyễn Văn Chừng**<br />
<br />
TÓM TẮT<br />
Tăng áp phổi (TAP) là một trong những hậu quả nghiêm trọng trong quá trình tiến triển bệnh lý tim<br />
và vẫn còn là thách thức lớn đối với gây mê hồi sức phẫu thuật tim. TAP là một yếu tố nguy cơ quan trọng<br />
làm tăng tần suất biến chứng và tử vong sau phẫu thuật.<br />
Mục tiêu: đánh giá hiệu quả của gây mê hồi sức trên bệnh nhân phẫu thuật tim có TAP qua việc khảo<br />
sát sự biến đổi của một số chỉ số huyết động học, xác định tần suất các biến chứng chu phẫu và tử vong bệnh<br />
viện.<br />
Bệnh nhân và phương pháp: Hồi cứu mô tả 123 bệnh nhân phẫu thuật tim có TAP tại bệnh viện Chợ<br />
Rẫy từ 03/2005 đến 12/2006. Phương thức gây mê cân bằng phối hợp fentanyl-vecuronium-propofolisoflurane, giảm thể tích khí thường lưu (VT=8ml/kg), tăng tần số hô hấp 15-20 lần/phút, đảm bảo cung cấp<br />
đầy đủ oxy với áp lực đường thở thấp, kiềm hóa máu; phối hợp sử dụng thuốc tăng co bóp cơ tim và thuốc<br />
giãn mạch phổi trong và sau mổ. Những chỉ số huyết động được theo dõi bao gồm: mạch, huyết áp động<br />
mạch (HAĐM), CVP, áp lực động mạch phổi (ALĐMP), tỷ lệ ALĐMP TB/HAĐM TB, ALĐMP tâm thu<br />
đánh giá qua siêu âm tim.<br />
Kết quả: Các trị số huyết động học trong và sau mổ ổn định với tỷ lệ sử dụng thuốc tăng co bóp cơ tim<br />
khoảng 63%, thuốc giãn mạch phổi trong mổ, sau mổ lần lượt là 5%, 36%. Đa số các trường hợp có cải<br />
thiện về ALĐMP: trong mổ, sau phẫu thuật, ALĐMP TB giảm 16,6% (p