Đề bài: Trong vai nhà văn Nguyễn Tuân, hãy t li cm giác trong nhng ngày
Tô.
Bài viết
Nh hi đó vào khoảng năm 1976, i được Hi Nvăn cử ra đảo Cô thc
tế để viết v cuc sống lao động của nhân dân vùng đảo sau khi đất nước hoà bình.
Lúc nhn quyết định, nhà văn Nguyên Hồng còn nói đùa tôi: Bác Tuân thích đi du
lch vy chuyến y hp ý qcòn gì. Thú thực c đầu i cm thấy sung sướng
cùng nhưng cũng phải chđến tận khi đặt chân đến đảo tô, tôi mi thy hết
sự sung sướng vô b y.
Đoàn chúng tôi có sáu người, ra thăm đảo Cô tô hơn tuần l. Sau my ngày còn
b ng vi cuc sng của ngư dân vùng đảo chúng tôi đã kp hmình. My ngày
cuối cùng trên đo th i nhng ngày hoà nhp kng phân biệt được đâu là
người đất liền, đâu là người vùng đảo, đâu một anh nhà văn với bên kia mt
bác thuyn chài.
Ngày thm tn đảo mt ngày trong tro sáng sa. T m ra
đảo Tô, hôm nao cũng vậy tôi dy t rt sm. Bu tri sau cơn bão cho
tôi một liên tưởng ngh thut tv. Dường như cây trên đảo thêm xanh mượt,
nước biển đậm đà hơn t bụi càng vàng giòn hơn nữa. Thiên nhiên đã vy, con
người li càng tri dy khohơn sau cuộc chiến tranh.
m y, chúng toi leo dốc lên đồn tô (cái đồn ca lính kh xanh ngày
trước) để hi thăm sức kho ca anh em chiếc sĩ bộ binh vi hi quân. Anh em vui
mng phn khi khiến chúng tôi cũng cảm thy vui lây. Tôi xin phép đồng cch
huy để được treo lên đỉnh nóc đồn. Ôi cnh Cô tô mà đứng ngm trên cao t tht
là cùng tuyt dit. Bn bbát ngày đi dương xen chồng nhng hòn đảo va to
va nh. Trông cnh thêm mến yêu hòn đảo. Trông cnh mà c ng mình sinh
ra và lớn lên cùng ng nước đây chứ không phi th đô Hà Nội.
Đêm y, chúng i ng ngon lành sau mt ngày thc tế sôi n khắp nơi. Nhưng
trước khi vào ng, i còn r anh bn tr làm ngh chp nh, mai dy sm đi chụp
cnh bình mình.
Sáng ngày th sáu, tôi dy tcanh nhưng gọi mãi anh th nh không chu
dạy nên đành đi một mình. Tri n ti, tôi bước long chong trên đám đá đầu sư
t mũi đảo. Ri i chn mt mũi đá vừa ngi hút thuc, va phc mt tri lên.
Mt tri sp nhú. C vùng trời phía đông bắt đu nhoè nhoè màu trng, n chi
ngi, tri vn nh nh.
Ri ông mt tri cũng nhú lên tròn trĩnh và phúc hu như lòng đỏ mt qu
trng thiên nhiên cc ln. Qu trng c t từ đặt lên cái mâm bạc được dt bng c
cái chân tri màu ngọc trai nước bin ng hng. Cnh bình minh sao mà n bình
đến thế. Ngi trên mũi đá, i mi ngm nhìn không biết chán nhng cánh nhn
mùa thu chao đi chao lại cùng mt con hi âu thc sm đang bay là tn mặt
sóng.
Khi mt tri đã n cao, i quay v i giếng nước ngt ngay rìa đảo. V đến
nơi đã thy mọi người đông đúc lắm rồi. Người thì tm, người tgánh nước. i
vc mt cục nước ri ph lên mặt để cm nhn cái ngt mát i nô mà ngay c
trong hơi gió cũng dễ nhn thy có i gì mn mn.
m y, i gặp người anh hùng Câu Hoà Măn, anh hùng lao động sn xut
ca hp tác này. Anh đang quẩy nước bên b giếng, rt khỏe và vui tươi:"Đi xa
khơi, xa lắm mà, có khi i mt ngày mi về. Nước ngt cho vào sp, ch để
ung. Vo go nu cơm cũng không được lấy nước ngt. Vo go bng nước b thôi.
Ôi! u biết my những con người như thế. H biết cht chiu, biết tiết kim tng
giọt nước thì lo gì nước mình không có dịp đi lên.
Không biết t bao gimà tôi đã hoà bình vào cuc sng Cô Tô. Cũng gánh nước,
cũng tắm, cũng chăm sóc Hải sâm.. và cũng cùng cm nhn cái cm giác được làm
chủ đất nước, làm ch cuộc đời mình.