ể ể ạ ố ề ậ ệ ắ ườ ủ Đ  bài: Nh p vai Bê­li­c p đ  k  l i truy n ng n Ng i trong bao c a A.P.Sê­

ố ằ ứ ấ kh p b ng ngôi th  nh t

Bài làm

ọ ỉ ế ạ ạ ố ẻ Tôi là Bê­li­c p, giáo viên d y ti ng Hi L p c ổ ở ộ ườ  m t tr ng Trung h c t nh l . Tôi có

ấ ể ờ ế ờ ẹ ờ ấ ề ạ ả ặ thói quen là b t k  th i ti t nóng hay l nh, tr i x u hay tr i đ p… đ u ph i m c áo bành

ọ ậ ụ ầ ầ ố ế ế ồ ư ả ồ tô c t bông, đi giày cao su và c m ô. M i v t d ng c n thi t nh  chi c đ ng h  qu  quýt,

ỏ ể ọ ế ả ể ậ cái dao nh  đ  g t bút chì, th m chí đ n c  cái ô lúc không dùng tôi cũng đ  trong bao. Vì

ườ ấ ườ ẻ ứ không thích ng ặ i ta nhìn th y m t mình nên tôi th ổ ng hay b  đ ng c  áo lên, đeo kính

ỗ ự ả ồ râm và nhét bông vào l ắ  tai. Khi ng i trên xe ng a, tôi b t xà ích ph i kéo mui lên che cho

kín.

ệ ệ ấ ắ ả ộ ợ Tôi m c ph i m t căn b nh kinh niên, đó là b nh s  hãi. Tôi luôn luôn gi u mình vào

ể ộ ự ả ị ả ệ ưở ở trong m t “cái bao” đ  ngăn cách và t b o v  mình không b   nh h ộ ố   ng b i cu c s ng

ộ ố ế ợ ở ị ề bên ngoài khi n tôi khó ch u và s  hãi. Đi u mà tôi ghê t m chính là cu c s ng hi n t ệ ạ   i,

ạ ườ ứ ữ ạ ợ ờ ổ trong khi đó tôi l i th ạ   ng ca ng i và tôn th  quá kh . Ngôn ng  Hi L p c  mà tôi d y

ể ố ứ ự ệ ễ ộ cũng là m t th  “bao” vô hình giúp tôi có th  tr n tránh hi n th c đang di n ra xung

quanh.

ướ ườ ố ấ ủ ế ế ơ ộ Tr ọ c m i ng i, tôi c  gi u kín ý nghĩ c a mình. N u có đ n ch i nhà m t giáo viên

ư ế ắ ồ ộ ồ ừ nào đó, tôi kéo gh  ng i, đ a m t nhìn xung quanh m t lúc r i cáo t . Đó là cách duy trì

ệ ớ ồ ệ ố ố ư ể ấ m i quan h  v i đ ng nghi p mà tôi cho là t t nh t. Nh ng không hi u sao giáo viên

ườ ẻ ợ ữ ệ ả ầ ưở trong tr ng không thích g n tôi mà còn có v  s  n a. Ngay c  ông Hi u tr ng cũng

ế ị ườ ố ứ ả ậ v y. Tôi đi đ n đâu cũng b  ng i ta xa lánh. Các bà, các cô t ễ   i th  b y không dám di n

ạ ợ ớ ặ ị ị k ch t i nhà vì s  tôi bi ế ạ t l ề i phi n. Gi i tu hành khi có m t tôi thì không dám ăn th t và

ườ ặ ệ ườ ễ ợ ế ớ đánh bài. Ng i ta đ t cho tôi bi t danh là “ng i trong bao” v i ý châm bi m, gi u c t.

Ả ưở ủ ỉ ẻ ườ ả ạ ớ nh h ố ớ ng c a tôi đ i v i cái t nh l ọ    này qu  là ghê g m. Sau m i lăm năm tôi d y h c

ở ọ ườ ợ ấ ả ợ ư ợ ợ ử ợ ọ đây, m i ng i đâm ra s  t ợ ọ   t c : s  nói to, s  g i th , s  làm quen, s  đ c sách, s  h c

ữ ợ ỡ ườ ch , s  giúp đ  ng i nghèo…

ở ử ệ ạ ớ ố Tôi cùng nhà v i Bu­rkin, c a phòng đ i di n nhau cho nên tôi làm gì, sinh ho t nh  th ư ế

ề ế ế ữ ườ ạ nào anh ta đ u bi ề t h t. Có nh ng đi u tôi cho là bình th ng thì Bu­rkin l i cho là l ạ

ụ ườ ặ ế ử ớ ử ỏ ọ lùng. Ví d : đêm đêm, tôi th ng đóng ch t h t c a l n c a nh , không cho gió l t vào

ủ ườ ấ ờ ợ ỉ ợ ế ầ ả nhà. Lúc ng , tôi th ẫ ng trùm chăn kín đ u, th  mà v n c m th y r n r n, ch  s  nh ỡ

ư ẻ ộ ơ ấ ệ ạ ố ữ   ẳ ả x y ra vi c gì nh  k  tr m chui vào nhà ch ng h n. Su t đêm, tôi toàn m  th y nh ng

ủ ệ ế ế ườ ườ ứ ệ ỏ ờ chuy n kh ng khi p cho nên sáng sáng đ n tr ng, ng i c  m t m i rã r i.

ớ ề ườ ẻ ộ ậ ị Có m t giáo viên tr  tên là Cô­va­len­cô m i v  tr ng. Ch  gái c u ta khá xinh, tên là Va­

ự ủ ủ ệ ấ ấ ộ ị ỉ ẻ ồ ren­ca. S  xu t hi n c a hai ch  em đã khu y đ ng không khí c a cái t nh l bu n chán

ể ớ ả ấ ư ế ầ ợ ị này. Tôi đ  ý t i cô ch  và th m nghĩ mình cũng đã đ n lúc ph i l y v . Hình nh  giáo

ườ ế ề ệ ọ ớ viên trong tr ng cũng bi ấ   t đi u đó nên h  hay gán ghép tôi v i Va­ren­ca. Chuy n b t

ờ ả ế ẻ ế ề ỗ ị ng  x y ra là không bi ẽ ứ t k  ng  ngh ch nào đó đã v  b c tranh châm bi m đ  dòng ch ữ

ủ ậ ồ ử ộ ẻ ế ạ ả ố   M t k  tình si r i g i cho tôi. Ngay ngày ch  nh t hôm sau, tôi ng c nhiên đ n ho ng h t

ạ ậ ắ ấ ị ườ ổ ố khi t n m t nhìn th y hai ch  em Cô­va­len­cô phóng xe đ p trên đ ng. Bu i t i, tôi

ớ ậ ế ị ư ệ ế ắ ọ quy t đ nh đ n nhà h  nh ng Va­ren­ca đi v ng, tôi đành nói chuy n v i c u em. Tôi t ỏ

ệ ậ ẽ ạ ằ ằ ớ ươ ấ ọ ra không b ng lòng v i vi c c u ta đi xe đ p vì cho r ng s  nêu g ng x u cho h c sinh

ướ ặ ỏ ữ ả ệ ậ ằ ị ắ b t ch ạ   c. Cô­va­len­cô m t đ  gay, gi n d  b o tôi r ng: “Vi c ta và ch  ta đi xe đ p

ủ ế ệ ằ ẳ ả ch ng liên quan gì đ n ai c ! Con nào th ng nào thò mũi vào chuy n riêng c a nhà ta, ta

ầ ươ ấ ộ ỗ ấ ượ ư ế ọ cho ch u Diêm v ng t t!”. Th y Cô­va­len­cô có thái đ  h n x c nh  th , tôi d a là

ệ ưở ẽ s  mách ông Hi u tr ng.

ưở ờ ậ ữ ẩ ầ ậ ậ ợ ổ ố T ng c u ta s , ai ng  c u ta gi n d  túm c  tôi đ y xu ng c u thang. Tôi ngã lăn

ắ ẫ ư ệ ế ấ ố xu ng đ t, may mà không vi c gì. Chi c kính râm đeo m t v n còn nguyên. Nh ng cũng

ữ ừ ề ề ậ ấ ớ ớ chính lúc  y, Va­ren­ca cùng v i hai bà n a v a đi đâu v . V i tôi, đó th t là đi u kinh

ủ ế ả ổ ơ ườ ạ ướ kh ng h n c  gãy tay hay gãy c , vì tôi đã bi n thành trò c i cho thiên h . Tr c sau gì

ườ ẽ ế ộ ứ ạ ẽ ệ ọ thì m i ng i cũng s  bi ế   t chuy n này. Chao ôi! L i s  có m t b c tranh châm bi m

ế ệ ưở ạ ề ư ẳ ớ ợ khác. Bi t đâu ông Hi u tr ng l i ch ng ép tôi v  h u?! Nghĩ t i đó, tôi vô cùng s  hãi.

ợ ườ ậ ế ườ ấ ủ ấ Nh n ra tôi, Va­ren­ca ch t c i phá lên: Ha ha ha!  Ti ng c ứ   i  y c a cô ta đã ch m d t

ướ ứ ả ộ ờ ấ ị ý đ nh c i xin, ch m d t c  cu c đ i tôi.

ướ ề ườ ầ ằ ố Tôi lê b c v  nhà, lên gi ng n m và kéo chăn trùm kín đ u, không mu n nhìn, không

ỗ ố ấ ứ ủ ấ ả ộ ố ờ ơ ữ mu n nghe b t c  cái gì c a cu c đ i này n a. Tôi th m thía n i tr ng tr i, cô đ n đang

ủ ượ ế ẽ vây ph  quanh mình, ôi, giá mà tôi đ ế c ch t ngay lúc này! Chi c quan tài s  là cái “bao”

ắ ể ễ ờ ữ ữ v ng ch c đ  tôi chui vào đó và vĩnh vi n không bao gi ra n a.