intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Những bài thơ lẻ Hoàng Cầm

Chia sẻ: La Cau | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:68

92
lượt xem
7
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Xem thêm bài khác Bên kia sông Đuống – Hoàng Cầm Phân tích bài thơ "Bên kia sông Đuống" của Hoàng Cầm Nếu anh còn trẻ Nếu anh còn trẻ như năm ấy Quyết đón em về sống với anh, Những khoảng chiều buồn phơ phất lại Anh đàn em hát níu xuân xanh Nhưng thuyền em buộc sai duyên kiếp Anh lụy đời quên bến khói sương Năm tháng năm dây chùng phím nguyệt Bao giờ em hết nợ Tầm Dương Ngày mai nếu có đêm trăng cũ Anh trở về thăm bến trúc xa .Thì em còn đấy hay...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Những bài thơ lẻ Hoàng Cầm

  1. Những bài thơ lẻ Hoàng Cầm 1.JPG Xem thêm bài khác Bên kia sông Đuống – Hoàng Cầm Phân tích bài thơ "Bên kia sông Đuống" của Hoàng Cầm Nếu anh còn trẻ Nếu anh còn trẻ như năm ấy Quyết đón em về sống với anh, Những khoảng chiều buồn phơ phất lại Anh đàn em hát níu xuân xanh Nhưng thuyền em buộc sai duyên kiếp Anh lụy đời quên bến khói sương Năm tháng năm dây chùng phím nguyệt Bao giờ em hết nợ Tầm Dương Ngày mai nếu có đêm trăng cũ Anh trở về thăm bến trúc xa
  2. Thì em còn đấy hay đâu mất Cuối xóm buồn teo một tiếng gà 1941 Một mình Dường như cánh gió không bay Lời ca không hát rượu đầy không men Dường như nhớ, lại không quen Một mình tôi... một mình em... lạ thường... Dường như trăng chếch bên giường Tiếng gà giã biệt đêm trường lặng im 1942 Lại gặp Ta đã về đây lại gặp mình Cõi đời nghiêng ngửa giấc u minh Níu tay cười xuống hoàng hôn cũ Vớt mắt em về bến hóa sinh. 1942 Sám hối
  3. Ôi một phút vũng bùn đen ghê gớm Ngập lòng tôi quằn quại lửa hờn đau Người sáng trong đêm mù ghê tởm Khi tỉnh ra sương đã trắng trên đầu Như ngọn gió điên rồ trên đất lạ Cuốn phăng đi ngàn hoa lá thiên đường Tôi đã mất hương thơm, tôi xé nát Cả lòng mình Trời đất đã thê lương Triền sóng bể gầm lên màu tội lỗi Khắp lâm tuyền con ác thú vằn đen Làm vẩn đục cả mặt trời sáng chói Vầng thái dương là cả tấm lòng em ! Tấm lòng em cao xa và quảng đại Còn rọi ngang trên một mảnh hồn thơ Tôi mở mắt : Ôi ! mây hồng thắm lại Nắng huy hoàng gột sạch vết bùn nhơ Bàn tay ngọc lặng xoa vừng trán lạnh
  4. Tôi như người chết đuối được hồi sinh Nửa đêm nay, muôn vì sao lấp lánh Là mắt em, hay thần mộng anh linh Nằm yên trong mắt ân tình, Hồn lên khép nép thiên đình đó chăng Nhờ em ngọc lại như băng Nước sâu gạn đục, ánh giăng nhiệm màu. 5 tháng 3 Đinh Hợi (1947) Đêm liên hoan Đối thoại thơ của những anh vệ quốc quân Trong ngày hội liên hoan của nhiều đơn vị bộ đội Việt Bắc Anh ơi ! Đêm nay đầu người như ngọn sóng Đang trào lên sức sống muôn đời Niềm vui bát ngát trăng soi Mảnh trăng úa máu chân trời Việt Nam Đêm liên hoan ! Kìa trông : đêm liên hoan Đầu nhấp nhô như sóng bể ngang tàng
  5. Ta muốn thét cho vỡ tung lồng ngực Vì say sưa tình thân thiết Vệ Quốc đoàn Kia núi dài Trung Nam Đây rừng sâu Việt Bắc Cỏ cây cũng căm hờn Đang vùng lên đuổi giặc Tôi với anh trong ngày hội lên đường Bắt tay mừng trên giải đất đau thương Anh từ phương nào lại ? Tôi từ Đất dấy lên Anh có nghe tiếng sóng gầm Đông Hải đang hờn ghen cùng thác máu triền miên ? Thác máu không tên Dội tràn bốn nẻo Cỏ không gầy, cây không già, hoa không héo Nghìn thu đất nước vững bền Anh từ quê nào đó ? Cũng từ Đất dấy lên
  6. Chúng ta chung một mẹ hiền Lúa thơm bàu sữa, bông mềm áo thu Chúng ta chung một mối thù Gươm tung uất hận, đạn vù đắng cay Anh đi đâu tới đó ? Tôi đi giết giặc Tây Hôm nay gặp bạn ta cùng hẹn Lấy máu thù kia rửa nhục này. Gia đình anh ở đâu ? Mẹ hiền tôi đ• khuất Nhưng trước khi nhắm mắt Mẹ mừng cho đàn sau Máu tôi mai sẽ chảy Trôi phăng kiếp ngựa trâu Xương tôi tôi bắc nhịp cầu Cho đàn em bước lên lầu Tự do Trong tiểu đội của anh Những ai còn, ai mất ?
  7. Không ! Không ai còn, ai mất Ai cũng chết mà thôi Người sau kẻ trước lao vào giặc Giữ vững nghìn thu một giống nòi Dù ta thịt nát xương phơi Cái còn vĩnh viễn là người Việt Nam. Đêm liên hoan, trời đầy sao vinh quang Đầu người nhấp nhô sóng bể ngang tàng Muốn nói m•i cùng anh thương mến Vì say sưa tình thân thiết Vệ Quốc đoàn. Anh bạn mến thương ơi Nắm chặt lấy tay tôi Kìa sao anh lại khóc ? Tôi quá mừng đó thôi ! Đêm liên hoan, lần thứ nhất trên đời Ta thương nhau, tưng bừng nhảy múa Giặc Pháp kia ! Không bao giờ nữa ! Ta đếm từng giờ
  8. Ta chờ từng phút Ta đợi từng giây Lửa hờn ngùn ngụt Thiêu tan chúng mày Anh đi hỏi gió Anh về hỏi cây Anh hỏi biển rộng Anh hỏi sông đầy Anh hỏi ngô non Anh hỏi lúa bé Anh đi hỏi già Về nhà hỏi trẻ Rằng : ta là Vệ Quốc đoàn Đêm nay say hội liên hoan Ngày mai gươm súng diệt tan quân thù Nghĩa tình Cách mạng mùa thu Hội liên hoan sẽ tưng bừng hiển hiện Giữa đoàn quân bách chiến
  9. Trở về thủ đô Như nước vỡ bờ Từ trăng mọc Cà Mau Đến hoàng hôn xứ Lạng Từ nắng sớm Sơn La Đến mưa chiều Vạn Tượng Muôn đạo hùng binh Phấp phới cờ bay Đoàn quân bách chiến Đi suốt đêm ngày Mẹ ơi ! Con đã về đây Cha già bạc tóc vẫy tay đón mừng... Anh ơi ! anh tỉnh lại ! Nước mắt tôi rưng rưng Hình như tôi đã mơ màng... Phải rồi ! Anh ! Vệ Quốc đoàn Đêm nay vào hội liên hoan Ngày mai nổ súng diệt tan quân thù
  10. Mai này... thu... lại tới thu Liên hoan bừng nở bốn mùa non sông Tháng 10 -1947 Khóc anh Lê Lương ........ Hỡi người cảm tử Lê Lương** Nà U sầm tối còn vương máu hồng “Anh ơi tỉnh lại, em đây mà Em khóc vì lòng em xót xa “Đây khẩu liên thanh em cướp được” “Anh ơi tỉnh lại ngó nhìn qua” Lê Lương mở mắt nhìn không chớp Khẩu súng quân thù máu đỏ vương Anh nói : "Việt Nam... Hồ Chủ Tịch" Rồi anh tắt thở giữa đêm sương Hỡi người tử sĩ Lê Lương Nà U phảng phất trầm hương nghìn đời Có một chiều kia dưới mái gianh
  11. Cụ Hồ bỗng nhận được tin anh "Lê Lương đã chết"... hai hàng lệ Ướt má Cha già, thấm áo xanh Rồi một chiều xa khắp bốn phương Tin buồn đưa đến lạnh như sương Những người chiến đấu cho nòi giống Bỗng khóc òa lên nỗi tiếc thương Anh Lê Lương, anh hỡi Lê Lương Núi sông nghi ngút trầm hương ngàn đời Anh Lê Lương ! Anh gửi hồn thiêng đi bốn phương Chia ra ngàn vạn mảnh phi thường Nhập vào muôn vạn hồn trai trẻ Để bốc lên cùng với máu xương Đất Việt từ nay anh khuất bóng Nhưng còn muôn vạn bóng Lê Lương Những chàng trai trẻ là anh đó Rầm rập tung cao bụi chiến trường
  12. Rồi cũng như anh quyết tiến lên Tơi bời thịt rụng máu triền miên Lửa hờn dân tộc thiêu hồn giặc Rừng thẳm quay cuồng núi đảo điên Rồi cũng như anh máu chảy ròng Chết vì Tổ quốc nhẹ như không Chúng em chết hết mà không chết Vì sống muôn đời với núi sông. Tháng 11-1947 Tiếng hát sông lô Sông Lô chảy xuống sông Hồng Sông Hồng trôi đến biển Đông xa vời Biển Đông cuộn sóng ngang trời Nhắc đi bốn bể những lời sông Lô Chị Hồng ơi Em là em bé sông Lô Em đi theo chị bến bờ là đâu Chiều nay thương mẹ em sầu
  13. Cho em kể lể vài câu tâm tình Từ trên nguồn thơ dại Em chải tóc rừng xanh Em quấn khăn lá biếc Áo em sớm thì xanh Chiều về đỏ như huyết Em muốn cảnh bình yên Em vun hoa tưới cỏ Em đẩy đưa con thuyền Em trồng ngô cấy lúa Em phụng dưỡng mẹ hiền Biết bao nhiêu nỗi ưu phiền Làm đau lòng mẹ em quên sao đành Một chiều rừng núi đương xanh Hương ngát mùa thu êm ái Bỗng ào ào cơn gió hôi tanh Một lũ tham tàn tiến lại Em rùng mình, lòng em tê tái
  14. Sắc trời mây cũng ủ dột tiêu điều Nói ra đau đớn bao nhiêu Một tay ác quỷ trăm chiều xót xa Nó tiến lên đốt phá cửa nhà Trong lửa cháy máu mẹ hiền tím ngắt Lúa đương tơ mầm non xanh tan nát Ôi tơ vàng cỏ biếc héo đau thương Mẹ gầy mẹ khóc đêm trường Riêng em thổn thức trên nguồn đìu hiu Nhưng chị ơi ! Có những chàng trai trẻ Những người con mến yêu Cùng một lòng thương mẹ Đã vùng lên như bão táp một chiều Sấm sét hai bờ sông Chị Hồng nghe thấy không ? Máu thù loang cát trắng Máu thù hoen nước trong
  15. Áo em ai nhuộm nên hồng Em xin gửi chị một dòng máu tươi Bồng bềnh kia những xác người Sông Lô gửi chị Chị cười đón lấy lòng em Lòng em khao khát rửa thù chung Khối sắt đào sâu mộ thủy cung Khối sắt tỏa đồng trong chớp mắt Chìm rơi lấp lánh nắng Đoan Hùng Bãi cát Bình Ca dưới ánh trăng Ai mò súng đạn bảo nhau rằng Chúng ta vớt cả hồn quân giặc Lướt thướt đêm mờ tóc giá băng Em đã no say những xác thù Chiến công phơi áo đỏ nghìn thu Em về với chị vui ca hát Mẹ cũng tươi cười cất tiếng ru à... ơi... ! Em là em bé sông Lô
  16. Sóng xanh đuổi xác quân thù về đâu Chị ơi qua mấy chân cầu Máu loang bọt sóng đục ngầu biển Đông Sông Lô chảy xuống sông Hồng Sông Hồng trôi đến biển Đông xa vời Biển Đông cuộn sóng ngang trời Nhắc đi bốn bể những lời sông Lô Em Lô Giang hãy đợi chờ Chiều nay có một chuyến đò về xuôi Chèo khua máu giặc đã phai Nhưng hồn giặc vẫn lạc loài những đâu Đám tang quân cướp u sầu Chị đưa ma tới chân cầu Long Biên Từ Đoan Hùng sâu thẳm Đến Bình Ca xanh xanh Tuyên Quang cờ lại thắm Ngã ba Gầm mông mênh Bao nhiêu thôn xóm quên tàn phá
  17. Gạch ngói bừng thơm khói thị thành Từ núi đồi cao thấp Đến bờ đê thẳng băng Dân ta còn tới tấp Đi về họp chợ bước tung tăng Quanh co đường cỏ bò đây đó Lũ trẻ nô đùa dưới ánh trăng Sông Lô mến thương ơi ! Em truyền đi tiếng hát Tiếng đò đưa xa xôi Em về đây bát ngát Những chiều hè gió mát Đò đưa bay về xuôi Hát(1): Tình tang... Sông Lô bốc khói lên trời Rừng xanh khanh khách trận cười dòn tan Cười rằng một lũ gian tham Vía bay mây tía hồn tan suối vàng
  18. Tình tang... ơi ới... tình tang Có nghe tiếng hát cô nàng se tơ Có ai nghe tiếng hát ngọn sông Lô Mà không nhớ thương người chiến sĩ Cầm súng đứng trơ trơ Giữa núi rừng hùng vĩ Ngày ấy sông Lô Reo hò gió mưa Bên bờ cỏ non Nắng chiều xuân như rung rinh đùa dỡn Như điệu hát dòn ở cạnh sườn non Có ai nghe tiếng hát ngọn sông Lô Mà không nhớ thương đàn trẻ nhỏ Ngồi soi bóng sông Lô Lừng tiếng sóng sóng đưa về xuôi Nhớ sông lại nhớ đến người Sông reo có nhớ tiếng cười hay không Sông Lô chảy xuống sông Hồng
  19. Sông Hồng trôi đến biển Đông xa vời Biển Đông cuộn sóng ngang trời Nhắc đi bốn bể những lời sông Lô Việt Bắc, 12-1947 Bên kia sông Đuống Em ơi ! buồn làm chi Anh đưa em về sông Đuống Ngày xưa cát trắng phẳng lì Sông Đuống trôi đi Một dòng lấp lánh Nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kỳ Xanh xanh bãi mía bờ dâu Ngô khoai biêng biếc Đứng bên này sông sao nhớ tiếc Sao xót xa như rụng bàn tay Bên kia sông Đuống Quê hương ta lúa nếp thơm nồng Tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong
  20. Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp Quê hương ta từ ngày khủng khiếp Giặc kéo lên ngùn ngụt lửa hung tàn Ruộng ta khô Nhà ta cháy Chó ngộ một đàn Lưỡi dài lê sắc máu Kiệt cùng ngõ thẳm bờ hoang Mẹ con đàn lợn âm dương Chia lìa đôi ngả Đám cưới chuột đang tưng bừng rộn rã Bây giờ tan tác về đâu ? Ai về bên kia sông Đuống Cho ta gửi tấm the đen Mấy trăm năm thấp thoáng Mộng bình yên Những hội hè đình đám Trên núi Thiên Thai
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2