
Phân tích Những ngôi sao xa xôi
Tôi muốn viết những dònh thơ tươi xanh
Vẫn nóng viết những dòng thơ lửa cháy .”
Tâm trạng đó đâu chỉ có ở riêng mình nhà thơ Tố Hữu mà còn có ở rất nhiều
văn nghệ sĩ khác, trong đó có Lê Minh Khuê. Khi đất nước ta còn chia cắt, miền Nam
chấy lửa căm hờn , các nhà văn đã khoác balô xuyên rừng đạp suối đến với cuộc chiến
đấu gian khổ mà rất đỗi hào hùng của dân tộc. Bởi thế những trang viết của họ là
những trang đời thấm đẫm cảm xúc, suy tư, ước mơ, và khát vọng của ND ta trong
những năm tháng chiến tranh khốc liệt , “Những ngôi sao xa xôi” là một trường hợp
như thế. Qua truyện ngắn này , 1 bài ca về vẻ đẹp của con người Việt Nam đã cất lên
tha thiết và hung hồn .
Truyện được kể từ ngôi kể thứ nhất và người kể chuyện cũng chính là nhân vật
chính của tác phẩm, trực tiếp tham gia vào diễn biến của các sự việc. Sự lựa chon ngôi
kể như vậy vừa phù hợp với nội dung tác phẩm vừa tạo đk thuận lợi để tác giả miêu tả
thế giới tâm hồn nhân vật. Đồng thời với vai kê chuyện như thế nội dung câu chuyện
sẽ chân thực cụ thể và sinh động hơn. “ Những ngôi sao xa xôi” viết về chiến tranh
nhưng mục đích của tác giả không phải nói về đạn bom chết chóc và sự huỷ diệt mà
chủ yếu để thể hiện vẻ đẹp tâm hồn của thế hệ trẻ Việt Nam thời kháng chiến chống
Mỹ cứu nước thông qua 3 cô gái thanh niên xung phong.

Đặc điểm chung rất dễ nhận thấy ở họ là tuổi trẻ yêu nước. Vì lý tưởng , vì
nhiệt huyết tuổi thanh xuân mà họ đã tới chiến trường miền Nam trong niềm tin phơi
phới “ Xẻ dọc trường Sơn đi cứu nước mà lòng phơi phới dậy tương lai”. Công việc
của họ là trinh sát mặt đường , 1 cái tên đủ gợi sự khát khao về sự tích anh hùng .3 cô
gái ấy đóng quân trong một cái hang giữa vùng trọng điểm trên tuyến đường trường
sơn . Hàng ngày họ phải thay nhau đứng trên cao điểm đếm bon rơi đo khối lượng đất
đá để phải san lấp và đánh dấu những quả bom chưa nổ sau đó họ bước vào công việc
nguy hiểm nhất : phá bom . Đối mặt với thần chết_một tay không thích đùa , họ vẫn tỏ
ngời phẩm chất cao đẹp của người chiến sĩ thanh niên xung phong. Đó là trách nhiệm
cao với nhiệm vụ được giao , là lòng dũng cảm , gan dạ , sự khéo léo khôn ngoan và
tinh thần sẵn sàng hy sinh vì Tổ quốc . Họ đoàn kết gắn bó tạo thành một khối sức
mạnh diệu kì vượt lên khỏi mọi thử thách gian khó . Bên cạnh phẩm chất của người
chiến sĩ anh hùng họ còn là những cô gái trẻ đáng quý đáng yêu: dễ cảm xúc hay mơ
mộng nhiều khát khao thoắt vui thoắt buồn và hay trầm tư. Họ thích làm đẹp làm vui
cho cuộc sống của mình dù trong hoàn cảnh chiến trường khốc liệt nhất . đây là những
phẩm chất vừa bình dị vừa cao đẹp của thế hệ trẻ Việt Nam trong chiến tranh .
Tuy nhiên . từ những nét chung ấy mỗi nhân vật lại hiện lên với một chân dung
tính cách khác nhau khiến cho bức tranh ba cô gái mở đường thêm sinh động khó
quên.
Chi Thao là tổ trưởng , ít nhiều có sự từng trải hay mơ ước và dự tính về tương
lai có vẻ thiết thực hơn : Sau chiến tranh chị muốn trở thành y sĩ cứu chữa bệnh cho
mọi người và chồng chị sẽ là một anh bộ đội đeo quân hàm trung uý.. Chao ôi! Uớc
mơ của chị mới đơn sơ , bình dị và đẹp đẽ làm sao . Ai đó đã nói rất đúng rằng “ sống

trên đời cần có những ước mơ” chính những ước mơ mà chị Thao ấp ủ trong tim sẽ
nâng cánh , giúp chị bay lên khỏi những khó khăn khốc liệt hiện tại . Trong công việc
chị thao cương quyết táo bạo đặc biệt là “ Bình tĩnh đến phát bực”. Máy bay địch đến
đồng nghĩa với thần chết đang đến nhưng chị vẫn ung dung thong thả nhai bánh bicks
quy, chi tiết nhỏ này phần nào làm sáng lên phẩm chất hiên ngang, cứng cỏi của người
nữ trinh sát mặt đường . 1 đặc điểm rất khó quên ở chị Thao là chị rất sợ máu và vắt .
Thì ra chị cũng là 1 phụ nữ mền yếu như bất cứ ai . Điều này khiến NV trở nên chân
thực hơn , sống động hơn , người tổ trưởng ấy còn rất thích hát mặc dù chị hát “ sai
nhạc be bét” giọng chua và chưa bao gìơ trôi chảy được 1 bài . Dẫu vậy tiếng hát của
chị vẫn vang lên như át đi tiếng bom rơi đạn nổ . 1 con người như chị Thao hẳn đã đi
vào tâm trí ban đọc như một ấn tượng khó phai.
Nhân vật Nho hiên lên là 1 cô gái trẻ trung , xinh xắn “ trong nó mát mẻ như
một que kem trắng”. Nho dễ thương đến mức Phương Định muốn bế nó trên tay . Nho
lại rất hồn nhiên , ngây thơ_ sự ngây thơ của trẻ thơ “ vừa tắm ở suối lên cứ quần áo
ướt Nho ngồi đòi ăn kẹo “. Nho có một sở thích rất nữ tính là thích thêu hoa loè loẹt
trên chăn gối . Cô gái trẻ này có mơ ước sau chiến tranh sẽ xin vào làm thợ trong nhà
máy điện và trở thành 1 cầu thủ bóng chuyền của nhà máy . Cũng như mơ ước của chị
Thao mơ ước của Nho mới bình dị và đẹp đẽ làm sao . Một vẻ đẹp rực rỡ sáng ngời ở
nhân vật Nho : khi bị thương nằm trong hang Nho vẫn nhổm dậy xoè tay xin mấy viên
đá mưa . Thì ra là như thế , bom đạn chết chóc đâu uy hiếp được tinh thần cô gái trẻ .
Ngược lại cô vẫn hồn nhiên thanh thản sống như đúng bản chất hàng ngày của mình.
Cũng trẻ trung như Nho nhưng Phương Định là một cô học sinh thành phố,
nhạy cảm vô tư, thích mơ mộng và hay sống với những kỉ niệm thời thiếu nữ ngọt