BÀI CA NHÀ TRANH BỊ<br />
GIÓ THU PHÁ<br />
NGỮ VĂN LỚP 7<br />
<br />
TaiLieu.VN<br />
<br />
GIÁO VIÊN: NGUYỄN THỊ THANH LOAN<br />
<br />
- Là nhà thơ nổi tiếng Trung Quốc<br />
đời Đường.<br />
- Bút pháp: hiện thực và nhân đạo.<br />
- Được mệnh danh là Thi Sử<br />
và Thi Thánh.<br />
<br />
ĐỖ PHỦ<br />
(712-770)<br />
CHÂN DUNG PHÁC HOẠ<br />
<br />
- Đỗ Phủ là người có khát vọng được đem tài năng, sức lực<br />
của mình để giúp đời nhưng không thành.<br />
- Vì xã hội lúc bấy giờ không biết trọng dụng người tài:<br />
+ Xã hội đời Đường lúc đó là giai đoạn thịnh vượng nhất,<br />
nhưng vua Đường Huyền Tông không chú ý đến việc chính<br />
sự, suốt ngày ở trong thâm cung say sưa yến tiệc vui chơi,<br />
với lời ca, tiếng hát của các cung phi.<br />
+ Chính trị hỏng nát, các mâu thuẫn trong xã hội ngày càng<br />
gay gắt đã xảy ra loạn An Sử.<br />
Từ đó, chiến tranh loạn lạc liên miên, ông cũng như như<br />
nhân dân phải phiêu bạt trôi nổi vì chiến tranh, nạn đói, và<br />
sự bạc đãi của triều đình.<br />
- Vì thế các tác phẩm của ông đã phản ánh trung thực bức<br />
tranh của xã hội Trung Quốc lúc bấy gìơ. Đồng thời thể hiện<br />
trái tim nhân đạo cao cả.<br />
- Để lại 1450 bài thơ giàu tính hiện thực về xã hội đời Đường<br />
Trung Quốc và chan chứa tình yêu nhân dân.<br />
<br />
Nhà bia kỉ niệm Đỗ Phủ<br />
<br />
Nhà kỉ niệm Đỗ Phủ ở quê hương.<br />
<br />
BÀI CA NHÀ TRANH BỊ GIÓ THU PHÁ<br />
(Mao ốc vi thu phong sở phá ca)<br />
Tháng tám, thu cao, gió thét già,<br />
Cuộn mất ba lớp tranh nhà ta.<br />
Tranh bay sang sông rải khắp bờ,<br />
Mảnh cao treo tót ngọn rừng xa,<br />
Mảnh thấp quay lộn vào mương sa.<br />
Trẻ con thôn nam khinh ta già không sức,<br />
Nỡ nhè trước mặt xô cướp giật,<br />
Cắp tranh đi tuốt vào luỹ tre<br />
Môi khô miệng cháy gào chẳng được,<br />
Quay về, chống gậy lòng ấm ức!<br />
Giây lát, gió lặng, mây tối mực,<br />
Trời thu mịt mịt đêm đen đặc.<br />
Mền vải lâu năm lạnh tựa sắt,<br />
Con nằm xấu nết đạp lót nát<br />
Đầu giường nhà dột chẳng chừa đâu<br />
Dày hạt mưa, mưa, mưa chẳng dứt.<br />
Từ trải cơn loạn ít ngủ nghê<br />
Đêm dài ướt sao cho trót?<br />
Ước được nhà rông muôn ngàn gian,<br />
Che khắp thiên hạ kẻ sĩ nghèo đều hân hoan,<br />
Gió mưa chẳng núng, vững vàng như thạch bàn!<br />
Than ôi! Bao giờ nhà ấy sừng sững dựng trước mắt,<br />
Riêng lều ta nát, chịu chết rét cũng được!<br />
<br />
- Đỗ Phủ-<br />
<br />
- Hoàn cảnh sáng tác<br />
- Thể thơ: Cổ thể<br />
<br />
Là loại thơ tự do,<br />
chỉ cần có vần, không<br />
phải tuân theo những<br />
nghiêm ngặt về số<br />
câu, số chữ, niêm<br />
luật, đối...có nhiều<br />
yếu tố miêu tả cụ thể,<br />
tường thuật chi tiết.<br />
<br />